Chương 11

Lục Hắc Thần quay lưng đi ra phòng khách. Lục Hắc Thần rời đi, Vân Thi Ca đang ngủ bỗng có cảm giác an tâm hơn. Khi Lục Thần ở đây, cô có một cảm giác như thể đang bên cạnh ác quỷ.
Sáng sớm, mặt trời chiếu những tia nắng xuống căn biệt thự, ánh nắng lọt qua khe cửa chiếu vào mắt cô gái đang màng.


Vân Thi Ca theo bản năng lấy tay che mắt, vươn vai ngồi dậy. Vì tối qua uống nhiều rượu nên đầu cô có hơi nhức.
Đập vào mắt cô đầu tiên, là người đàn ông đang ngồi trên sô pha.


Cô không thể tin nổi, sợ mình bị hoa mắt Vân Thi Ca dơ tay lên dụi mắt.Vân Thi Ca coi lại quần áo trên người, vẫn trỉnh tề. Lục Hắc Thần này ít ra vẫn còn tính người. Nhưng cô không khỏi ngạc nhiên.
-“Sao anh lại ở đây”.
Lục Hắc chuyển ánh mắt về chỗ cô rồi lập tức quay về lại trang báo trên tay.


Phải rồi, đây là chỗ nào...
Từng mảng kí ức hiện về trong đầu cô.
Hôm qua cô thế lại dám công khai chửi Lục Hắc Thần.
Thật không giám tin, cô chọc tới ác quỷ rồi...
Thật muốn đâm đầu xuống đất, chắc cô ch.ết mất.


Vân Thi Ca có một điều thắc mắc:“Sao anh lại tốt bụng vậy,còn đưa tôi về đây”.
-“Tôi chỉ không muốn mất đi thuộc hạ có chút bản lĩnh”. Lục Hắc Thần nói như đó là chuyện đương nhiên.
Vân Thi Ca tự hào về mình, ngay cả Lục Hắc Thần cũng công nhận cô có bản lĩnh.


-“Điều này thì tất nhiên rồi”.Còn phải nói, bản lĩnh của cô thật không thể khinh thường.
Hình như có cái gì đó không đúng...
Cái gì, thuộc...thuộc hạ...
Vân Thi Ca trợn tròn mắt:“Thuộc hạ, ý anh là gì”.
Lục Hắc Thần cũng lười giải thích:“Cô là thuộc hạ của tôi”.




Vân Thi Ca tức giận:“Ai là thuộc hạ của anh chứtôi đã đồng ý chưa”.
-“Đồng ý...”. LụcHắc Thần ngừng một lúc:“Em không có lựa chọn”.
Người đàn ông này lạ nói cô phải nghe theo sắp đặt của hắn:“Tôi có quyền quyết định cho lựa chọn của mình”.


Sau khi cô nói xong câu này, ánh mắt Lục Hắc Thần lóe lên một tia tàn ác:“Không muốn”. Như kiểu nếu cô trả lời là không thì anh cũng chuẩn bị đưa ra mộtquyết định. Mà quyết định đó cô không cần nghĩ cũng biết, với phong cách của Lục Hắc Thần thì chỉ có con đường ch.ết.


Ông trời sinh ra mình, còn lại là tự mình quyết định số phận của mình. Ngay cả việc cô bị ghét bỏ rồi bị đẩy xuống vực, tất cả đều do cô ngu ngốc, cô chưa từng trách ông trời bất công.


Còn bây giờ, làm việc gì cũng phải do Lục Hắc Thần quyết định, cô nói nhỏ:“Ngay cả ông trời còn chưa dám quyết định số phận của tôi nữa là”.
Cô không định nói những lời này cho Lục Hắc Thần, nhưng anh đã nghe rõ những lời này:“Em nói gì”.


Vân Thi Ca ra sức chối đây đẩy:“À không, không có gì”. Đương nhiên là có rồi, anh có quyền gì chứ.
Tiếng nói của Lục Hắc Thần vang lên không trung như môt mệnh lệnh:“Từ nay tôi sẽ là ông trời của em”. Nếu ông trời không thể quyết định số phận của em thì tôi sẽ làm ông trời của em.


Còn Vân Thi Ca thì đã bị lời nói của Lục Hắc Thần làm cho hóa đá, làm ông trời, vậy từ nay về sau mọi việc của cô đều do Lục Hắc Thần quyết định. Có ch.ết cô cũng không muốn xuất hiện một ông trời quyết định số phận.


Nhưng để sống, để không có lỗi với bản thân thì phải chấp nhận ông trời này.
Cô tự nhủ cô vốn không có thứ gì tốt.
-“Là anh quá coi trọng tôi thôi, tôi vốn không có tài năng gì”. Nói ra một câu mà trong lòng nơm nớp lo sợ.


Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Lục Hắc Thần thì cô đã đưa ra quyết định:“Nếu ngài Lục đã coi trọng thì tôi xin nghe theo”.


Khí chất không sợ trời không sợ đất của Vân Thi Ca đâu rồi, Vân Thi Ca cô đã là ác quỷ, còn Lục Hắc Thần là chúa tể của mọi ác quỷ. Ngay cả Vân Phong cô còn không sợ bằng như vậy.
Hôm nay là chủ nhật, Lục Hắc Thần không có việc gì bận nên anh luôn ở nhà.


Còn Vân Thi Ca càng tồi tệ. Cô không được đi đâu còn phải ngồi ì một chỗ đối mặt với khuôn mặt lạnh lùng y như tượng đá. Cô không giámnói gì, cũng bị Lục Hắc Thần không cho đi đâu, thật là buồn chán.
Cô còn chưa được ăn sáng nữa mà:“Tôi đi mua đồ ăn sáng”.


Lục Hắc Thần không thèm nhìn mặt cô một cái:“Ừm 5 phút”.


Năm phút là cái gì chứ, chỉ cho cô năm phút để mua đồ ăn sáng thôi sao. Đến khi Vân Thi Ca kịp tiêu hóa lời nói của Lục Hắc Thần thì đã là vài giây sau. Cô không kỉp nghĩ ngợi lập tức chạy ù đi. Tròn năm phút sau, cô xuất hiện trước mặt Lục Hắc Thần với bó xôi trong tay.


Cô cười hì hì:“Tròn năm phút”.
Chưa bao giờ phải chạy kịp thời gian như vậy. Trước giờ cô luôn là người đúng giờ không chậm chễ lấy một giây.
Thấy cô đúng giờ như vậy, Lục Hắc Thần cũng gật đầu hài lòng. Thật xứng là thuộc hạ bên cạnh anh.






Truyện liên quan

Trùng Sinh Vân Thiển Y

Trùng Sinh Vân Thiển Y

Kurai19 chươngTạm ngưng

Huyền HuyễnDị NăngXuyên Không

74 lượt xem

Vân Thiêu Si Tâm

Vân Thiêu Si Tâm

Tân Kỳ25 chươngFull

Ngôn TìnhSắc HiệpCổ Đại

220 lượt xem

Vãn Thiên Hà

Vãn Thiên Hà

Trần Tiểu Thái41 chươngFull

Cung ĐấuĐam MỹHài Hước

67 lượt xem

Vân Thiên Khuynh Thành

Vân Thiên Khuynh Thành

Hiểu Nguyệt70 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhSủngCổ Đại

319 lượt xem

Hồng Hoang Chi Hạnh Vận Thiên Tôn Convert

Hồng Hoang Chi Hạnh Vận Thiên Tôn Convert

Thành Thật Đáng Tin Tiểu Lang Quân571 chươngFull

Đồng Nhân

42.6 k lượt xem

Sinh Tồn Trò Chơi : Bắt Đầu Giải Tỏa Ức Vạn Thiên Phú Convert

Sinh Tồn Trò Chơi : Bắt Đầu Giải Tỏa Ức Vạn Thiên Phú Convert

Phi Thượng Lại Liễu492 chươngFull

Đô ThịVõng Du

51.1 k lượt xem

Vân Thiếu, Vợ Ngươi Lại Bay Rồi Convert

Vân Thiếu, Vợ Ngươi Lại Bay Rồi Convert

Ngư Thất Tửu1,436 chươngFull

Ngôn TìnhHuyền Huyễn

33.5 k lượt xem

Vạn Thiên Chi Tâm Convert

Vạn Thiên Chi Tâm Convert

Cổn Khai497 chươngFull

Huyền Huyễn

5 k lượt xem

Tam Quốc Bắt Đầu 10 Vạn Thiết Kỵ Convert

Tam Quốc Bắt Đầu 10 Vạn Thiết Kỵ Convert

Đại Kiều Tiểu Kiều Thị Phấn275 chươngFull

Quân SựLịch Sử

11.9 k lượt xem

Vô Địch Từ Miểu Sát Ức Vạn Thiên Phú Bắt Đầu Convert

Vô Địch Từ Miểu Sát Ức Vạn Thiên Phú Bắt Đầu Convert

Độc Cô Tiểu Đỗ1,303 chươngFull

Huyền Huyễn

58.8 k lượt xem

Hoang Dã Cầu Sinh May Mắn Vận Thiên Vương Convert

Hoang Dã Cầu Sinh May Mắn Vận Thiên Vương Convert

Tại Hạ Bất Cầu Nhân1,015 chươngFull

Đô ThịNgôn Tình

25.4 k lượt xem

Xuyên Tiến Ngược Văn Thi Khoa Cử Convert

Xuyên Tiến Ngược Văn Thi Khoa Cử Convert

Dạ Bất Tư Ngữ208 chươngFull

Ngôn TìnhQuan TrườngXuyên Không

3.6 k lượt xem