Vạn Vũ Đế Vương

Chương 8: Hồng Hỏa Vực

Từ thân thể Trần An Vĩ, cỗ lực lượng mới này dần lan tràn ra xung quanh, phá tan sức ép đến từ Băng Hàn Lãnh Vực, bao trùm lên Hàn Vô Tứ, khiến hắn cảm thấy nhiệt độ xung quanh càng ngày càng nóng.


“Không tệ, chỉ trong thời gian nửa nén hương mà công tử có thể luyện được một thành của Vực chân chính, ngay cả thiên tài của các vũ trụ cao cấp hơn cũng không thể làm được đâu!” Ảnh Nhi cảm thán một tiếng, nàng phải công nhận công tử nhà mình thiên phú cao thật.


Người khác cho dù có cảm ngộ trong Vực chân chính nhưng muốn luyện được một thành Vực cũng phải mất thời gian vài năm, thậm chí là vài chục năm. Trần An Vĩ chỉ ở trong Vực tạo ra từ Nguyên Thuật nhưng lại chỉ mất nửa nén hương để luyện được một thành Vực chân chính. Không hổ là nhân vật được Hệ Thống lựa chọn!


Đúng vậy, chỉ trong thời gian nửa nén hướng, Trần An Vĩ thực sự luyện được một phần mười sức mạnh của Vực chân chính. Cỗ lực lượng mà hắn đang tỏa ra chính là Vực, mang tên…
“Hồng Hỏa Vực – khai!”


Theo ý niệm của Trần An Vĩ, nhiệt độ xung quanh lập tức tăng lên nhanh chóng, sức nóng bao trùm lấy Hàn Vô Tứ khiến hắn toát mồ hôi hột, kể cả người ngoài như Hàn Mộng Nhu dù không bị Vực nhắm vào nhưng cũng thấy cực kì khó chịu. Đó chính là sức mạnh của Vực, dù chỉ là một thành nhưng cũng không phải một loại Vực giả như Băng Hàn Lãnh Vực có thể so sánh.


Cùng lúc đó, Băng Hỏa Luân Hồi Diễm xuất hiện bên cạnh hắn. Trần An Vĩ đã nhanh chóng kết ấn “Hóa Long Kĩ – Hồng Hỏa Long!”
Grao!!
Vô tận Hồng Hỏa Nguyên Khí trong đất trời được điều động mà về, hòa nhập cùng Băng Hỏa Luân Hồi Diễm, khiến ánh lửa của nó từ thanh sắc chuyển thành hồng sắc.


Theo càng nhiều Hồng Hỏa Nguyên Khí hội tụ về, một hư ảnh Hồng Hỏa Long hiện ra, trên thân mang Băng giáp với ấn kí ngọn lửa giữa trán lập tức được hình thành.


Ở trong Hồng Hỏa Vực, việc thi triển các loại Hỏa Hệ Nguyên Thuật sẽ dễ dàng hơn, thời gian vận sức sẽ được rút ngắn một nửa, Hỏa Hệ Nguyên Khí cũng hội tụ nhanh hơn, Hỏa Hệ Nguyên Thuật cũng sẽ mạnh hơn. Chính vì thế mà Hồng Hỏa Long giờ đây càng trở nên ngưng thực hơn bao giờ hết.
Grao!!!


Như được tiếp thêm sức mạnh, Hồng Hỏa Long gầm rống một tiếng, đôi mắt rực lửa nhìn lấy kẻ trước mặt.
“Đi!”
Theo ý niệm của Trần An Vĩ, Hồng Hỏa Long lấy thế không thể cản lao tới Hàn Vô Tứ.


Cảm giác ớn lạnh cùng bất lực hiện lên trong người Hàn Vô Tứ, hắn cố hết sức vận dụng Băng Hệ Nguyên Lực, nhưng lại tuyệt vọng phát hiện ra rằng Băng Hệ Nguyên Lực vừa mới ra khỏi cơ thể hắn đã bị sức nóng từ Hồng Hỏa Vực thiêu sạch.


Đó cũng chính là khả năng đáng sợ nhất của Hồng Hỏa Vực, Băng Hệ ở trong Hồng Hỏa Vực sẽ bị khắc chế rất mạnh. Theo tu vi tăng cao, độ thuần thục tăng, mức độ áp chế sẽ càng mạnh.


Mắt thấy Hồng Hỏa Long lao tới mình, hắn biết không thể làm được gì, đành cắn răng móc ra một tấm lệnh bài. Mà khi Hàn Mộng Nhu nhìn thấy tấm lệnh bài này thì khuôn mặt hồng hào nhỏ nhắn của nàng chợt biến sắc.
“Nhanh ngăn cản hắn, hắn đang muốn phát lệnh cầu cứu!”


Trần An Vĩ khẽ gật đầu, hắn biết nếu để lão cẩu này gọi cứu viện thì khả năng rời đi sẽ càng khó khăn. Hàn Mộng Nhu cũng lập tức làm ra hành động. Chỉ thấy vô tận Thổ và Mộc Hệ Nguyên Khí từ cơ thể nàng gào thét mà ra, hình thành một cái chưởng ấn nhanh chóng lao tới cánh tay cầm lệnh bài của Hàn Vô Tứ mà chụp xuống.


“Địa cấp Cực phẩm Nguyên Thuật – Thổ Mộc Chưởng!”
Ngay lập tức, Thổ Mộc Chưởng lấy một hình dạng bàn tay từ Thổ Hệ Nguyên Lực ngưng kết thành nhanh chóng hiện ra, Mộc Hệ Nguyên Lực hóa thành vô tận dây leo quấn quanh bàn tay, khiến nó càng trở nên cứng cáp.


Với thiên phú và nghị lực của bản thân, Hàn Mộng Nhu không hổ danh là thiên tài, chỉ dựa vào một số Nguyên Thuật cơ bản của Hàn gia mà đã sáng tạo ra được hàng loạt Nguyên Thuật đẳng cấp cao cho riêng bản thân.


Hàn Vô Tứ thấy hai loại công kích khủng bố đang lao về phía mình. Quyết tâm liều chết trong mắt hắn ngày càng nồng đậm, Hàn Vô Tứ vận hết sức mình thoát khỏi sức ép của Hồng Hỏa Vực, bóp nát tấm ngọc bội trong tay.
“Haha, Đại Trưởng lão tới, cả hai ngươi chắc chắn sẽ chết.”


Hàn Vô Tứ cười ha hả lên một tiếng trước khi bị Hồng Hỏa Long và Thổ Mộc Chưởng nghiền thành tro bụi.


“Chạy!” Ngay sau đó, Trần An Vĩ một tay ôm lấy Hàn Mộng Nhu, trên tay còn lại của hắn nhanh chóng xuất hiện một tấm Sơ cấp Dịch chuyển Phù, xé nát. Một luồng phù văn hiện ra bao trùm lấy cả hai người, hắn cùng Hàn Mộng Nhu nhanh chóng biến mất.


Sơ cấp Dịch Chuyển Phù, có công dụng truyền tống người sử dụng đến một nơi bất kì trong phạm vi trăm dặm, có thể sử dụng cho tối đa hai người. Nhưng, khuyết điểm là không xác định được khoảng cách nó truyền tống. Cũng tức là nếu ngươi may mắn, nó sẽ giúp ngươi truyền tống xa khỏi kẻ thù, nhưng nếu ngươi dính vận phân cún, ngươi sẽ truyền tống ngay kế bên chỗ ngươi vừa đứng.



Ngay khi hai người vừa đi, không gian tại nơi đó cấp tốc đóng băng, kèm theo lời nói vang vọng “Tặc tử phương nào dám giết trưởng lão Hàn gia, mau ra chịu chết!”


Dứt lời, một thân ảnh già nua đạp không mà xuất hiện. Chỉ thấy đây là một ông lão gầy yếu, nhìn vào chẳng khác gì một cụ già gần đất xa trời. Nhưng đừng vì vậy mà coi thường, bởi vì khí tức tên người lão cho thấy, đây là một cường giả Bán Bộ Nguyên Tông cảnh.


Đúng vậy, Hàn gia hiện có tới ba vị Bán Bộ Nguyên Tông cảnh, là Hàn gia lão tổ, Gia chủ Hàn Vô Lĩnh và Đại Trưởng lão Hàn Vô Nhất. Chính vì vậy, Hàn gia được cho là mạnh nhất trong Tam đại Nhất phẩm gia tộc.


Cũng chính vì vậy mà năm xưa khi Trần gia lão tổ bế quan đột phá Nguyên Tông cảnh, Hàn gia mới có tự tin đánh vào Trần gia.
Hàn Vô Nhất sau khi đến nơi, đã tỏa ra thần thức đạt tới Bán Bộ Nguyên Tông cảnh của mình, rất nhanh hắn phát hiện con mồi tại một vị trí cách hai mươi dặm.


“Con chuột nhỏ, chạy đi đâu?” Chân khẽ động, với tốc độ của một Bán Bộ Nguyên Tông cảnh, rất nhanh hắn đã thấy một tên hắc y nhân đang ôm lấy một nữ tử. Nữ tử này hắn cực kì quen thuộc, đó là nữ nhi của Ngũ Trưỡng lão đời trước, kẻ năm lần bảy lượt muốn chống lại Thiếu chủ và gia tộc.



Phía bên này, ngay khi Trần An Vĩ xuất hiện, hắn lập tức đen mặt. Trong lòng thầm mắng “Khốn nạn!”. Bởi vì hắn phát hiện chỗ hắn vừa xuất hiện chỉ cách chỗ khi nãy chỉ hơn hai mươi dặm.


Không những thế, hắn còn cảm nhận được một cỗ khí tức cường đại đang lấy tốc độ ánh sáng lao về phía mình. Hắn nhanh chóng truyền âm với Hàn Mộng Nhu “Nàng thả lỏng người, tạm thời trốn vào trong Không gian Pháp Bảo của ta trước, để ta giải quyết hắn.”


Hàn Mộng Nhu đột nhiên bị một vòng tay vạm vỡ ôm lấy, cảm nhận lồng ngực săn chắc của hắc y nhân liền biết hắn là nam nhân. Biết tình hình nguy cấp, nên dù đang bị nam nhân ôm cũng không quá để ý, lúc này nghe Trần An Vĩ nói vậy liền lo lắng nhìn hắn.


“Cứ yên tâm, ta không chết được!” Trần An Vĩ gẩy mũi nàng một cái
Hàn Mộng Nhu bị hành động của hắn làm cho đỏ mặt, dù sao cũng là lần đầu tiên nàng tiếp xúc gần với nam nhân như vậy a. Nhưng rất nhanh đã trấn tĩnh, nàng khẽ gật đầu.


Trần An Vĩ nhìn thấy thế, khẽ động ý niệm, đem Hàn Mộng Nhu vào Bát Diện Thạch. Lúc này, trong đầu hắn cấp tốc vận chuyển vô số ý nghĩ, làm sao để thành công rời khỏi đây?


Phải biết hắn có thể dễ dàng diệt đi Tứ Trưởng lão Hàn Vô Tứ là do một phần hắn có Dị Hỏa Băng Hỏa Luân Hồi Diễm hấp dẫn Băng Hệ, Hồng Hỏa Vực xóa tan Băng Hàn Lãnh Vực, giam cầm Băng Hệ Nguyên Lực, Tam Chuyển Trung Kì Thể Tu, cùng với Thể Thuật từ Kim Cang Thánh Văn, khả năng sáng tạo của một Khí Văn Sư, đủ loại cơ duyên xảo hợp mới có thể dễ dàng nghiền ép Hàn Vô Tứ.


Nhưng Đại Trưởng lão Hàn Vô Nhất này thì khác, cường giả Bán Bộ Nguyên Tông cảnh không phải nói chơi. Một thành Hồng Hỏa Vực của hắn chẳng thể tác động quá lớn tới Hàn Vô Nhất, cao lắm chỉ đủ đối kháng với Băng Hàn Lãnh Vực thôi. Vì thế mà khả năng áp chế Băng Hệ Nguyên Lực cũng bị giảm đáng kể.


Trần An Vĩ ước tính, nếu hắn có thể điều động thêm một loại thuộc tính nữa hoặc là sử dụng đến Khí Văn chi lực thì may ra mới có cơ hội cầm cự được một chút.


Bởi vì theo lời Ảnh Nhi nói, năm đại cảnh giới đầu chỉ là bước cơ bản của tu sĩ, là tiểu cảnh giới nếu so với hệ thống tu luyện to lớn kia, năm đại cảnh giới tiếp theo sẽ đẩy sức mạnh của tu sĩ lên một tầm cao mới. Nhưng cũng vì thế mà khó khăn sẽ tăng lên gấp bội.


Mà chính vì khó khăn như vậy nên muốn đột phá một đại cảnh giới thường rất khó, có người kẹt cả đời ở Nguyên Hoàng Đỉnh Phong không thể tiến thêm. Nhưng cũng có một số người dù không thể đạt tới cảnh giới cao hơn nhưng vẫn có thể sử dụng được một số khả năng của cảnh giới đó.


Vì thế mà danh tự Bán Bộ cảnh ra đời. Bán Bộ – nửa bước, là dùng để chỉ những tu sĩ đã đạt được một hoặc một số khả năng của cảnh giới tiếp theo, nhưng chưa đạt được sức mạnh của cảnh giới đó.


Ví dụ như Bán Bộ Nguyên Tông cảnh như Hàn Vô Lĩnh và Hàn Vô Nhất này, đã có thể xuyên không công kích, nhưng lại chưa thể xuyên toa hư không, điều mà chỉ có Nguyên Tông cảnh thực sự mới làm được.


“Công tử chẳng phải còn Truyền Âm Ngọc sao? Sao không nhờ trưởng bối trong gia tộc ra mặt?” Ảnh Nhi thấy hắn cứ suy nghĩ hoài, liền không nhịn được mà nhắc nhở.


“Nhưng làm vậy chẳng khác nào tuyên bố ta là Thiếu chủ Trần gia cả, sau đó đại chiến giữa hai gia tộc sẽ nổ ra.” Trần An Vĩ cũng đã nghĩ tới cách này, trước khi đi phụ thân hắn đã giao cho hắn một khối Truyền Âm Ngọc, dặn dò khi nào gặp nguy hiểm thì hãy liên lạc với ông. Dù sao ông cũng là cường giả Bán Bộ Nguyên Tông cảnh.


“Công tử quên bây giờ Trần gia không còn một mình nữa sao?” Ảnh Nhi lại kiên nhẫn nói, công tử nhà nàng đôi lúc lại suy nghĩ cân nhắc quá nhiều đi.


Trần An Vĩ lúc này mới ngớ người, phải ha, dù sao hắn và Lục Thanh Vân cũng có hôn ước, nếu Hàn gia dám đánh Trần gia, Lục gia nhất định sẽ không để yên. Thử hỏi nếu gia tộc thông gia của ngươi bị vây đánh mà ngươi không làm ra hành động gì thì mọi người sẽ nghĩ như thế nào?


Ở nơi nào cũng vậy, địa vị càng cao, người ta càng trọng mặt mũi. Dù có đôi khi không thực sự muốn nhưng bọn hắn vẫn sẽ làm. Chỉ vì hai chữ danh dự!


Hơn nữa bây giờ, Lục Thanh Vân đã là nữ nhân của hắn, tin tưởng sẽ không lâu sau Lục gia sẽ càng thêm giao hảo với Trần gia. Khi đó Hàn gia chỉ có thể bất lực, thù của gia tộc cũng sẽ dễ dàng trả hơn.
Không nghĩ nhiều, hắn lập tức lấy ra Truyền Âm Ngọc, nhanh chóng câu thông ý niệm.


“Tiểu Vĩ tử, có chuyện gì sao?” Một âm thanh trầm ấm truyền ra, là Trần Vĩnh Long – phụ thân hắn.
“Phụ thân, khi nào con phát tín hiệu thì người lập tức tới nhé?” Trần An Vĩ truyền đến âm thanh gấp gáp. Hắn đang có một ý định điên cuồng.


“Con gặp nạn sao? Tiểu Vĩ tử, mau nói cho ta biết con đang ở đâu, phụ thân lập tức tới cứu ngươi.” Trần Vĩnh Long cũng gấp gáp không kém, ông biết nhi tử của ông không phế vật như gia tộc nghĩ, nhưng dù có nghịch thiên tới mấy thì chung quy vẫn chỉ là một tiểu hài tử trong mắt ông. Vì thế, ông sao có thể không lo lắng?


“Con không sao, chỉ là… đang bị một tên Bán Bộ Nguyên Tông cảnh truy sát thôi.” Trần An Vĩ nói ra câu đó mà mặt không hề đổi sắc, tim cũng chẳng đập nhanh.
Ảnh Nhi ngồi một bên chỉ biết lắc đầu, công tử lúc này mà còn đùa được.


“Bán… Bán Bộ… Nguyên Tông?” Trần Vĩnh Long ở bên này nghe thấy nhi tử nói ra một câu mà giọng vẫn bình thản thì khóe miệng lập tức giật giật, đây là cảnh giới ngang bằng với phụ thân ngươi có được không? Tiểu tử ngươi có liều lĩnh cũng phải có giới hạn chứ? “Ngốc tử, Bán Bộ Nguyên Tông cảnh không phải thứ con có thể đối kháng, ráng cầm cự, ta lập tức lên đường cứu ngươi.”


“Con biết rồi, chỉ là muốn thử sức mình một chút thôi!” Trần An Vĩ truyền về một câu rồi ngắt liên lạc.
“Tiểu tử thúi, ngươi có mệnh hệ gì, ngươi bảo ta làm sao ăn nói với mẫu thân ngươi!” Trần Vĩnh Long cũng chỉ biết gầm lên một tiếng, rồi cấp tốc lên đường theo hướng Trần An Vĩ truyền tin.


“Được rồi, bắt đầu thôi.” Sau khi truyền tin cho phụ thân xong, Trần An Vĩ cũng bắt đầu thực hiện kế hoạch điên cuồng của mình. Đối chiến với cường giả Bán Bộ Nguyên Tông cảnh!


Đúng vậy, hắn muốn xem thử giới hạn của mình ở đâu, sẵn tiện luyện thêm một loại thuộc tính nữa. Chính là Băng Thuộc Tính. Trong lúc giao chiến với Hàn Vô Tứ, một ít Băng Hệ Thuộc Tính được Băng Hỏa Luân Hồi Diễm hấp thu, nhờ vào Vô Thượng nên hắn cũng lờ mờ cảm nhận và điều động được Băng Hệ Nguyên Khí.


Nên hắn muốn nhân cơ hội này để Băng Hỏa Luân Hồi Diễm hấp thu thêm Băng Hệ Nguyên Lực. Nhưng mà phải nói rằng, chất lượng Băng Hệ Nguyên Lực của Hàn Vô Tứ còn lâu mới bằng Băng Hệ Nguyên Lực của Hàn Mộng Nhu. Có thể nói nhờ có nàng mà hắn mới có thể hấp thu được Băng Hệ Nguyên Lực.


“Không chạy nữa sao?” Hàn Vô Nhất thấy tên hắc y nhân này đột ngột dừng lại thì lập tức cảnh giác, bất quá hắn cảm nhận được khí tức trên người hắc y nhân lúc này chỉ là Nguyên Giả Đỉnh Phong, thì cười lạnh, một tên tiểu tử hôi sữa vừa đạt Nguyên Úy cảnh mà dám giương oai trước mặt ta, muốn chết sao?


“Lão già, muốn đánh thì đánh, đừng nói nhảm!” Trần An Vĩ cất giọng nói, lần đầu giao chiến với Bán Bộ Nguyên Tông cảnh, trong lòng hắn không khỏi có chút chờ mong và hồi hộp.


“Như ngươi mong muốn!” Hàn Vô Nhất không vì lời nói của hắn mà tức giận, trái lại nhanh như chớp vung ra một tay. Ngay lập tức một cái Băng Hoàng Trảo hiện ra lao về phía Trần An Vĩ.


“Quả nhiên là Bán Bộ Nguyên Tông cảnh, không phải loại như Hàn Vô Tứ có thể so sánh.” Trần An Vĩ trong lòng thầm nghĩ, đồng thời cấp tốc kết ấn.


Một quyền được đấm ra, một cái Hỏa Hoàng Quyền theo đó gào thét mà ra nhưng lần này hắn dung hợp Băng Hỏa Luân Hồi Diễm vào bên trong, khiến quyền kình càng thêm thực chất.


Không nói hai lời, Hỏa Hoàng Quyền vừa ra liền lao vào Băng Hoàng Trảo. Hỏa Hoàng Quyền đỏ rực, thiêu đốt một nửa bầu trời, Băng Hoàng Trảo buốt giá nhuộm xanh một nửa còn lại.


Cả hai công kích khủng bố lao thẳng vào nhau, Hỏa Hoàng Quyền điên cuồng ma sát như muốn làm tan chảy Băng Hoàng Trảo. Mà bên phía ngược lại, Băng Hoàng Trảo cũng đang triệt tiêu dần năng lượng của Hỏa Hoàng Quyền.
Một vụ nổ kinh hoàng xảy ra, bầu trời chính thức chia thành hai nửa xanh đỏ riêng biệt…


冷私夜 x 白蓮花