Vạn Vũ Đế Vương

Chương 17: Tứ tầng Kiếm Ý?

“Có chuyện gì vậy chàng?” Nhìn thấy biểu cảm kì lạ của hắn, ba nữ liền lo lắng hỏi.
“Khụ khụ… không… không có gì!” Trần An Vĩ ho khan nói, mặc dù ngoài mặt nói không có gì nhưng trong lòng thì lại đang cười tà, hắc hắc để xem lát nữa các nàng nhìn thấy nó sẽ có biểu cảm gì.


Theo lệnh của hắn, Hệ Thống tiến hành triệu hoán hai vật phẩm. Trong đó, kiện Kiến trúc Pháp Bảo hắn nhận được có công dụng rất tốt trong việc tu hồn, mang tên Ôn Hồn Tuyền, một kiện Thiên cấp Cực phẩm Pháp Bảo.


Ôn Hồn Tuyền có hình dạng một cái hồ nhỏ, hắn liền đặt nó vào phía hạ nguồn thác nước bên cạnh Đình Viện Thụ. Ngay lập tức cảnh vật Bát Diện Thạch lại thay đổi.


Chỉ thấy xung quanh Đình Viện Thụ lúc này đột nhiên xuất hiện một cái hồ lớn, mà Đình Viện Thụ thì nằm trên một gò đất cao, rễ cây mọc bao trùm lấy toàn bộ gò đất, thậm chỉ còn len lỏi xuống hồ nước. Phía sau còn có thác nước bao trùm, khiến khung cảnh trở nên cực kì thoải mái.


Mấy nữ thấy hồ nước vừa xuất hiện, hai mắt sáng trưng nhìn chằm chằm nó. Hiển nhiên, dù cơ thể đã tự bài tiết nên các nàng không hề có mồ hôi hay bất cứ thứ gì khác, nhưng với bản tính của nữ nhân, lâu ngày không tắm vẫn khiến các nàng thấy không thoải mái.


Vì vậy khi Ôn Hồn Tuyền xuất hiện, ba nữ liền trở nên kích động, hận không thể lập tức lao xuống ngâm mình trong dòng nước. Nhưng nhớ tới còn nam nhân ở bên cạnh nên các nàng đành cố kiềm nén.


Trần An Vĩ nhìn thấy phản ứng của các nàng, trong lòng cười tà. Ảnh Nhỉ ngồi trên vai hắn, bĩu môi mắng một tiếng “Lưu manh!”.
Khi vừa nhìn thấy Ôn Hồn Tuyền, hắn đã nghĩ tới những cảnh không phù hợp với trẻ em, trong đó hắn cùng các nàng… làm gì thì ai cũng biết nên không cần phải nói đi?


Còn kiện vật phẩm thứ hai, là một Nguyên Thuật chỉ phù hợp với người có Kim Hệ Nguyên Lực và sử dụng kiếm mang tên Kim Sát Hồng Yên Kiếm, đồng dạng là Thiên cấp Cực phẩm. Người duy nhất sở hữu Kim Hệ Nguyên Lực và sử dụng kiếm bên cạnh hắn bây giờ chỉ có Trần Yên Nhiên, nên hiển nhiên nó thuộc về nàng.


Mà nói tới mới để ý, dường như những lúc có giai nhân ở bên, hắn đặc biệt may mắn thì phải. Lần đầu mở ra Nguyệt Ảnh Quầy, Lục Thanh Vân cũng ở bên cạnh hắn, kết quả đạt được hai kiện vật phẩm cực kì phù hợp với nàng.


Lần thứ hai, hắn cũng chỉ tốn hơn 2 nghìn tệ để tạo mới cho ra hai vật phẩm phù hợp với Cổ Tự Ly và Hàn Mộng Nhu hai người các nàng. Lần này hắn còn may mắn hơn, đạt được 2 kiện Thiên cấp Cực phẩm.


“Chàng vừa cho thêm thứ gì vào Bát Diện Thạch vậy?” Trần Yên Nhiên không nhịn được hỏi. Cổ Tự Ly và Hàn Mộng Nhu vừa dùng đôi bàn tay nhỏ nhắn mềm mại xoa bóp cho hắn vừa dùng ánh mắt mong chờ nhìn hắn.


Trần An Vĩ tận hưởng hai vị giai nhân chăm sóc, mở miệng nói “Đó là Ôn Hồn Tuyền – Thiên cấp Cực phẩm Pháp Bảo, có khả năng uân nhưỡng linh hồn cho người ngâm mình trong nước. Kết hợp với Đình Viện Thụ sẽ tăng hiệu quả tu luyện Hồn lực lên gấp hai lần.”


Mỗi đình viện trên Đình Viện Thụ đều có khả năng trợ giúp tu luyện Hồn lực, nay lại có thêm Ôn Hồn Tuyền bao quanh, khả năng của nó đương nhiên sẽ tăng vượt bậc.
“Hơn nữa…” Trần An Vĩ lại nhếch miệng cười tà nhìn lấy ba nữ.


Ba nữ Hàn Mộng Nhu bị hắn nhìn đến khẽ rùng mình, nhìn biểu cảm của hắn là biết lại suy nghĩ tới chuyện gì đó không đứng đắn rồi.
“Không đứng đắn chút nào!” Cổ Tự Ly nhìn thấy hắn như vậy, liền tiện tay véo hắn mấy cái cho bõ ghét.


“Ta còn chưa nói gì hết mà?” Trần An Vĩ làm ra bộ mặt cực kì nghiêm túc nói, khiến mấy nữ cùng lúc véo khắp người hắn.
“Tin chàng mới lạ!” Ba nữ đồng thanh nói, vừa liếc xéo hắn vừa tiếp tục thi triên công phu “Véo người chi thuật!”


“Hắc hắc!” Trần An Vĩ bị mấy nữ nhéo cũng không thấy đau mà ngược lại còn cười phá lên, hắn phát hiện mình không thể nhịn được mà trêu chọc mấy nữ hoài.
Sau một thoáng cười nghiêng ngả, hắn bỗng lấy ra một tấm Nguyên Bài, hướng về Trần Yên Nhiên nói “Nhiên nhi, cái này tặng cho nàng!”


Trần Yên Nhiên nhìn lấy tấm Nguyên Bài trên tay hắn, tâm tình chấn động mạnh, hắn vậy mà lại cho nàng một loại Nguyên Thuật cấp bậc Thiên cấp Cực phẩm?


Cổ Tự Ly và Hàn Mộng Nhu nhìn thấy cảnh này cũng không ghen tuông gì mà ngược lại còn thấy vui mừng, hai nàng trước đó đã được hắn cho quà, nếu hắn cứ tiếp tục cho hai nữ đồ tốt, thì sẽ khiến Trần Yên Nhiên không vui, mà các nàng cũng sẽ không thoải mái. Hai nữ đối với hành động của hắn tán thành vô cùng.


“Đây là…” Trần Yên Nhiên lúc này mới phản ứng lại hành động của hắn, đôi mắt nàng nhìn hắn tràn ngập nhu tình cùng hạnh phúc, hướng môi hắn cúi xuống, dâng hiến đôi môi nhỏ nhắn của mình.


Trần An Vĩ được thê tử dâng hiến, sao có thể chối từ, hắn dịu dàng nhấm ʍút̼ đôi môi nhỏ nhắn đó, nâng niu như báu vật của đời mình.


Trần Yên Nhiên cảm nhận được tình yêu của hắn, tâm tình thiếu nữ càng hạnh phúc hơn, nhận lấy tấm Nguyên Bài, không chần chừ liền nhỏ máu nhận chủ. Ngay sau đó một luồng tin tức được truyền tới đầu nàng.
Bất chợt dị biến nảy sinh…


Từ trong cơ thể Trần Yên Nhiên lúc này, một cỗ lực lượng vừa thân quen vừa lạ lẫm phá thể mà ra. Mà khi cỗ lực lượng này vừa ra, Bát Diện Thạch khẽ run rẩy một chút rồi dừng lại.
Trần An Vĩ cùng Hàn Mộng Nhu và Cổ Tự Ly sau khi nhìn thấy cảnh này, tâm tình trở nên nghiêm túc.


“Vực?” Hàn Mộng Nhu và Cổ Tự Ly cùng lúc thốt lên. Từng tiếp xúc với Hồng Hỏa Vực của Trần An Vĩ nên Hàn Mộng Nhu cũng có chút quen thuộc. Cổ Tự Ly thì kinh khủng hơn nhờ vào lượng kiến thức khủng bố của mình, nàng cũng biết cỗ lực lượng này rất có khả năng là Vực.


“Không! Nó không phải là Vực!” Trần An Vĩ ngược lại là lắc đầu, cỗ lực lượng này quả thật quá quen thuộc với hắn, nhưng để đạt tới mức gọi là Vực thì nó còn kém rất nhiều.


“Ảnh Nhi, tại sao trong tấm Nguyên Bài đó lại ẩn chứa lực lượng này? Lúc nãy ta còn không cảm nhận được gì mà?” Trần An Vĩ đành hỏi Ảnh Nhi, vì hắn cũng có Vực nên đặc biệt mẫn cảm với những loại lực lượng kiểu này, khi cầm tấm Nguyên Bài kia hắn hoàn toàn không nhận ra sự tồn tại của loại lực lượng này.


“Có thể trong lúc sáng tạo ra Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp, chủ nhân nó vô tình lĩnh ngộ được Kiếm Ý, nên Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp cũng vô tình nhiễm khí tức của Kiếm Ý!” Ảnh Nhi suy nghĩ một lúc thì cho ra phán đoán.


“Ý?” Trần An Vĩ khẽ sửng sốt, tại Nhật Nguyệt đại lục thời xa xưa, cũng có một số ít lão quái lĩnh ngộ được Ý.
Như đã nói, vạn vật có linh, vạn vật đều có Vực, mà muốn hình thành Vực, trước tiên phải lĩnh ngỗ được Ý.


Ý gồm mười tầng từ thấp nhất là Nhất tầng tới cao nhất là Đỉnh phong. Từ Ý Đỉnh phong mà muốn tạo nên Vực thì cần phải trải qua vô vàn khó khăn. Thậm chỉ muốn đạt Ý Đỉnh phong đã rất khó, nói gì tới Vực.


Trần An Vĩ thì khác, hắn có Vô Thượng, sự huyền ảo của nó thì khỏi phải bàn cãi, vì thế trực tiếp bỏ qua Ý mà hình thành Vực. Tuy vậy, Vô Thượng cũng không thể giúp hắn hình thành trực tiếp Vực, mà phải thông qua việc cảm ngộ từng chút một.


Việc hình thành Ý chẳng qua là một giai đoạn thích ứng trước khi có thể hình thành nên Vực, vì thế việc bỏ qua giai đoạn hình thành Ý chẳng khác nào hành vi tự tìm đường chết. Do đó Vô Thượng mới chia nhỏ giai đoạn hình thành Vực của Trần An Vĩ thành mười thành sức mạnh, cũng chẳng khác so với Ý là bao.


Chỉ có điều, hắn có thể tùy ý điều khiển sức mạnh của Vực mà không phải chỉ là Ý thông thường. Điều đó mới thể hiện sự nghịch thiên của Vô Thượng. Bằng không, Vực vừa ra, ngươi chưa kịp sử dụng để nghiền ép kẻ thù, thì đã bạo thể mà chết, thế thì còn Vô Thượng kiểu gì?


Ảnh Nhi khẽ gật đầu “Dựa theo khí tức này, cỗ lực lượng này là Kiếm Ý, hơn nữa còn đạt Tứ tầng.”
Hít!
“Tứ tầng Kiếm Ý cơ á?” Trần An Vĩ thốt lên, sau đó đem mọi chuyện kể lại cho Hàn Mộng Nhu và Cổ Tự Ly.


Lúc này hai nàng mới ồ lên, Cổ Tự Ly nghĩ nghĩ một chút liền nói “Quả thực cỗ lực lượng này yếu hơn Vực rất nhiều, nhưng cũng không phải loại tầm thường. Không ngờ lại có thể đạt Tứ tầng Kiếm Ý.”


Trần An Vĩ và Hàn Mộng Nhu khẽ gật đầu, nhìn về phía thân ảnh nữ tử đang ngồi đã tọa tại nơi không xa. Thầm nhủ, có thể tiến bộ được bao nhiêu, đành xem tạo hóa của nàng rồi!
Chợt Trần An Vĩ cười xấu xa “Hai nàng đã quyết định gọi đình viện của mình là gì chưa?”


Hai nữ bị hỏi bất ngờ, không kịp phản ứng mà đỏ mặt, ánh mắt lảng tránh ánh mắt hắn. “Cái đó…”


“Hửm?” Trần An Vĩ không cho các nàng có cơ hội phản kháng, liền giở thói lưu manh mà ôm cả hai nàng, mặc cho cả hai giẫy giụa kịch liệt, hắn vẫn nhắm chuẩn xác bờ môi kiều diễm của hai nàng mà hôn một cái.


“Cái đó… chàng muốn gọi nó là gì thì nó là cái đó!” Cổ Tự Ly bị hắn ôm hôn, chỉ đành ỡm ờ nói ra.
“Của thϊế͙p͙ cũng vậy…” Hàn Mộng Nhu nhẹ gật đầu ấp úng nói.


Hai nữ sớm đã nghĩ ra tên muốn đặt cho đình viện kia, nhưng bị hỏi bất ngờ khiến hai nàng cực kì ngượng ngùng nên mới không nói.


“Vậy ta gọi của nàng là Ly Vĩ Điện nhé?” Trần An Vĩ hướng về Cổ Tự Ly hỏi, nàng liền gật đầu, đó cũng là tên mà nàng nghĩ ra. Dứt lời, theo ý niệm của hắn một tấm lệnh bài có khắc tên đình viện của nàng bay từ Đình Viện Thụ ra, nằm gọn trong tay nàng.


Trần An Vĩ lúc này mới hướng về Hàn Mộng Nhu hỏi “Của nàng tên Nhu Vĩ Điện nhé?”
Hàn Mộng Nhu nhẹ gật đầu, trên tay nàng cũng xuất hiện một tấm lệnh bài giống hệt, chỉ khác là nó được khắc tên đình viện của nàng.


“Thứ này là gì vậy chàng?” Hàn Mộng Nhu liền hỏi, mà Cổ Tự Ly cũng hướng mắt nhìn hắn.
“Nó là một dạng Lệnh Bài Truyền Tống, có thể lập tức truyền tống các nàng từ bên ngoài vào trong đình viện tại Bất Diện Thạch mà không bị giới hạn về không gian.” Trần An Vĩ giải thích.


“Lợi hại như vậy?” Cổ Tự Ly nhìn tấm lệnh bài trước mặt, nói vậy sau này các nàng không sợ bị lạc mất hắn nữa nhỉ?


“Nhớ lời ta dặn, sau này dù có đi đâu cũng phải đem theo nó. Lỡ có gặp nguy hiểm thì lập tức sử dụng, tuyệt đối không được cậy mạnh, có biết không?” Trần An Vĩ lại nói tiếp, lần này vẻ mặt nghiêm túc cực kì.


Hàn Mộng Nhu và Cổ Tự Ly nhìn hắn, trong lòng chảy xuôi một dòng nước ấm, nam nhân này hắn vẫn luôn lo lắng cho an nguy của các nàng. Môi nhỏ mỉm cười, hai nữ đồng loạt gật đầu khẽ nói “Bọn thϊế͙p͙ biết rồi!”


Mà lúc này Trần Yên Nhiên cũng vừa lúc tiếp nhận xong thông tin đến từ tấm Nguyên Bài chứa Kim Sát Hồng Yên Kiếm, nàng liền tiến đến chỗ Trần An Vĩ, nhào vào lòng hắn.
“Bảo bối, tiếp thu Nguyên Thuật có mệt không?” Trần An Vĩ cưng chiều xoa đầu nàng hỏi.


“Không mệt, không mệt!” Trần Yên Nhiên lúc lắc đầu nhỏ. “Sau khi tiếp nhận Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp, thϊế͙p͙ mới biết thực ra đây là Kiếm pháp dành riêng cho Hồng Yên Kiếm của thϊế͙p͙. Dù chỉ mới là quyển Hạ, nhưng cũng đủ cho thϊế͙p͙ dùng.”


Trần An Vĩ nghe vậy, cũng không quá bất ngờ, bởi vì Ảnh Nhi cũng đã nói cho hắn biết rằng Hồng Yên Kiếm và Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp luôn đi chung với nhau.


Chủ nhân đời trước của chúng là một cường giả Nguyên Tông cảnh, đã dùng thiên phú cả đời mình cải tiến Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp và nâng cấp Hồng Yên Kiếm lên cấp bậc Tông cấp. Tuy nhiên trong lúc cuối đời lại gặp phải cường địch, khiến Hồng Yên Kiếm bị đánh thành hai mảnh. Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp cũng bị tuyệt tích từ đó.


Hồng Yên Kiếm của Trần Yên Nhiên bây giờ chỉ là mảnh Hạ, còn mảnh Thượng thì không biết đang ở nơi nào. Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp hắn đưa cho nàng cũng chỉ là một phần chưa hoàn chỉnh.
Một khi hoàn chỉnh, Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp và Hồng Yên Kiếm sẽ được khôi phục thành Tông cấp Cực phẩm.


Bất chợt lúc này âm thanh máy móc của Hệ Thống vang lên bên tai “Tinh! Phát động nhiệm vụ Cao cấp Mục Tiêu: Phục Hồng Yên!”
“Mở thông tin nhiệm vụ!” Trần An Vĩ sau một thoáng bất ngờ liền ra lệnh Hệ Thống mở thông tin nhiệm vụ.


“Thông tin nhiệm vụ: Ký chủ phát hiện được bí mật đằng sau Hồng Yên Kiếm và Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp, cần nhanh chóng tìm về Hồng Yên Kiếm – mảnh Thượng và Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp – Quyển Thượng. Khôi phục Hồng Yên!


Phần thưởng nhận được là một lần triệu hoán Huyết Mạch bất kì, 1 vạn Nguyệt Ảnh tệ.”
Âm thanh Hệ Thống kết thúc cũng là lúc hô hấp Trần An Vĩ trở nên dồn dập. Phần thưởng lần này của Hệ Thống hình như hơi bị quý giá?


“Không sai! Phần thưởng lần này, đích thực là quý giá.” Ảnh Nhi cũng xuất hiện, gật đầu cảm thán một câu.


“Bởi vì Huyết Mạch có thể giúp công tử hoặc một trong các nàng tăng tiến sức mạnh rất lớn, ngoại trừ nguồn năng lượng cực lớn, còn có truyền thừa ẩn chứa vô số Nguyên Thuật, Hồn Thuật, Thể Thuật các loại.”


Trần An Vĩ cũng không phải là chưa từng nghe tới Huyết Mạch, mà ngược lại hắn từng nghe qua Nhật Nguyệt đại lục có những tồn tại sở hữu Huyết Mạch cường đại, có kẻ là Nhân loại, có kẻ lại là Yêu thú, bất kì kẻ nào cũng đều là nhân vật hiển hách.


Đều nói rằng, Huyết Mạch là thứ do bẩm sinh mà có, không ngờ bây giờ lại có thể sở hữu Huyết Mạch theo cách này. Nếu như vậy, các nàng sẽ có thêm một loại thủ đoạn bảo mệnh, hắn cũng sẽ đỡ lo hơn.


Đương nhiên hắn càng muốn bản thân mạnh hơn để bảo vệ các nàng, để các nàng thoải mái vô âu vô lo, nhưng hắn biết, ai trong số các nàng cũng đều là những nữ cường nhân, bảo các nàng làm bình bông di động còn khó hơn lên trời.


Nên hắn muốn, những lúc hắn không có ở bên cạnh, các nàng cũng sẽ có thể an toàn mà rút lui khi gặp cường địch.


Sau khi nói chuyện với Ảnh Nhi xong, hắn bắt đầu suy nghĩ xem làm sao để bắt đầu thực hiện nhiệm vụ “Phục Hồng Yên!”. Hắn có thể sử dụng Chiêm Tinh Thuật, nhưng lỡ như mảnh Thượng của Hồng Yên Kiếm hay Quyển Thượng của Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp lại nằm quá khả năng dò xét của hắn, thì coi như công cốc. Hắn hiện tại lại không có thứ gì bổ sung Hồn Lực.


Nghĩ nghĩ một hồi, hắn phát hiện ra mình còn thiếu quá nhiều thủ đoạn chiến đấu. Lam Băng Nguyên Lực và Huyền Mộc Nguyên Lực đã có thể điều động, nhưng không có Nguyên Thuật thích hợp nên đến hiện tại hắn vẫn sử dụng Hồng Hỏa Nguyên Lực là chính.


Thể Thuật thì có Kim Cang Thánh Văn Công, nhưng Hồn Thuật thì thảm nhất, không hề có thủ đoạn chiến đấu và phục hồi nào.
“Ảnh Nhi, Nguyệt Ảnh Quầy hiện tại có bán thứ gì liên quan tới Hồn Tu không?” Trần An Vĩ hết cách liền hỏi nàng.


Ảnh Nhi suy nghĩ một lúc rồi trả lời “Công tử không cần vội, khi Hệ Thống lên cấp 2, Nguyệt Ảnh Quầy sẽ có bán.”
“Nhưng đợi tới lúc đó thì lâu lắm, luyện hai loại Nguyên Lực Thuộc Tính cùng lúc không phải dễ, hơn nữa ta còn chưa tìm ra Dị Băng.” Trần An Vĩ ảo não nói.


“Thực ra, công tử vốn đã sở hữu Dị Băng rồi!” Ảnh Nhi nói.
“Có sao?” Trần An Vĩ nghĩ nghĩ một hồi “Ý nàng là Băng Hỏa Luân Hồi Diễm?”


Ảnh Nhi gật nhẹ đầu xác nhận “Vì sinh ra trong hoàn cảnh Băng Hỏa giao hòa, nên nói Băng Hỏa Luân Hồi Diễm là Dị Hỏa cũng được, mà nói nó là Dị Băng cũng không sai. Thực ra, Băng Hỏa Luân Hồi Diễm là tồn tại cực kì hi hữu.”


“Nhưng chính sự hi hữu này khiến nó được liệt vào một tầng thứ cao hơn Dị Thuộc Tính thông thường. Vũ trụ đều công nhận, những loại Dị Thuộc Tính như Băng Hỏa Luân Hồi Diễm đều sẽ được gọi là..."
Ảnh Nhi hít lấy một hơi, sau đó gằn từng chữ nói "Hỗn Độn Thuộc Tính!"


冷私夜 x 白蓮花