Vạn Vũ Đế Vương

Chương 50: Kết quả

“Chuyện này… Ảnh Nhi không thể xác định, nhưng ta chắc chắn, Cước Pháp mà Lưu Tiểu Hy đang sử dụng không thuộc về vũ trụ của công tử! Hơn nữa, theo những ký ức ta nhận được, Cước Pháp này rất giống với một loại Thể Kỹ!”


“Thể Kỹ?” Trần An Vĩ bất ngờ hỏi, hắn chưa từng nghe tới danh tự này bao giờ, nhưng lại nghĩ tới ngoài kia còn có vũ trụ khác thì lại thắc mắc “Là của vũ trụ khác thật sao?”


Ảnh Nhi nghiêm túc gật đầu, “Thể Thuật và Thể Kỹ về cơ bản là một nên công tử không cần để ý nhiều, Hồn Thuật của vũ trụ này cũng có thể gọi là Hồn Kỹ trong vũ trụ kia, khác chăng chỉ là cách gọi mà thôi!”


Trần An Vĩ gật đầu, đối với Lưu Tiểu Hy có chút tò mò. Nàng từ đâu có được môn Thể Kỹ này? Liệu sau lưng nàng có sự trợ giúp của ai chăng?


Nghĩ rồi hắn lắc đầu, bây giờ không phải thời gian cho chuyện đó, nếu muốn biết, hắn phải đột phá Nguyên Vương đã. Lúc đó Ảnh Nhi có thêm ký ức, hẳn là nàng sẽ biết sự thật đi?


Ảnh Nhi cũng gật đầu nhìn hắn. Nàng cũng mong nhận được thêm ký ức, từ lúc thức giấc cùng Hệ Thống tới nay, nàng vẫn luôn tự hỏi mình là ai, tại sao nàng chỉ nhớ tên nàng mà không nhớ được thứ gì khác.


Rồi theo từng cấp bậc của Trần An Vĩ, cũng chính là chủ nhân Hệ Thống, nàng nhận được vô số ký ức nhỏ lẻ, về sự tồn tại của các vũ trụ, sự tồn tại của các loại lực lượng Tiên Ma, các lịch sử và truyền thuyết của những thế giới, nhưng tuyệt nhiên vẫn không có ký ức nào liên quan tới nàng.


Rồi không biết vô tình hay ai đó cố ý, nàng nhận được một mảnh ký ức về những lần Hệ Thống sẽ thăng cấp, và lúc đó cũng chính là lúc nàng nhận được một mảnh ký ức quan trọng. Ngay lúc đó nàng biết hắn có liên quan tới những ký ức của mình, của hắn và của cả Hệ Thống.


Nhưng nàng cũng hiểu đạo lý ɖu͙ƈ tốc bất đạt, vì thế chưa bao giờ hối thúc hắn mà chỉ một mực ở bên ủng hộ và cho hắn lời khuyên trong mọi chuyện.
Oanh!!!


Không để hai người tiếp tục suy nghĩ, Phân Chia Thiên Địa cùng Phạt Lôi Động Thiên Kiếm va chạm nhau, một vụ nổ phô thiên cái địa xảy ra, khói bụi mịt mù.
Phốc!


Từ trong vụ nổ, một thân ảnh nữ nhân bị đẩy văng ra xa, miệng nhỏ phun ra một ngụm máu mà phía bên kia, loáng thoáng nhìn thấy một thân ảnh khác cũng có chút chật vật, nhưng nàng vẫn đứng vững.


Lưu Tiểu Hy bị dư ba vụ nổ đánh bay ra xa cả trăm dặm mới có thể dừng lại, ánh mắt nghiêm túc nhưng có chút không cam lòng nhìn thân ảnh nữ nhân vẫn đứng vững trước mặt.
Lúc sau, nàng mở miệng “Muội thua!”


Nhưng Lục Thanh Vân lại là lắc đầu “Không! Là ta thua, nếu không phải ta lâm trận đột phá, thì chắc chắn không thể đánh bại muội!”
“Một chiêu Phân Chia Thiên Hạ của muội thực sự rất mạnh!” Nàng lại nói tiếp.


“Phạt Lôi Động Thiên Kiếm của Lục gia tỷ vẫn luôn là một Nguyên Thuật mạnh, bất quá…” Lưu Tiểu Hy lúc này mới nhận ra điều gì liền hỏi tiếp “Đóa hỏa diễm sau lưng tỷ lúc đó là gì?”


Nàng rõ ràng cảm thấy khi đóa hỏa diễm kia xuất hiện, Phạt Lôi Động Thiên Kiếm của Lục Thanh Vân bỗng nhiên trở nên vô cùng mạnh mẽ, khiến Phân Chia Thiên Hạ của nàng vốn có thể ngang tay, lại bị thua kém tận hai phần lực.


Lục Thanh Vân nghe hỏi liền hiểu Lưu Tiểu Hy muốn nói đến gì, bởi vì khi thi triển Phạt Lôi Động Thiên Kiếm, nàng cũng điều động cả Băng Hỏa Luân Hồi Diễm phụ trợ, khiến cho đường kiếm của nàng vốn chỉ có Lôi Hệ Nguyên Lực, thì lại có thêm Băng Hỏa Nguyên Lực từ Băng Hỏa Luân Hồi Diễm.


Nghĩ tới Băng Hỏa Luân Hồi Diễm trong người mình là của Trần An Vĩ trao cho, trong ánh mắt nàng hiện lên từng tia dịu dàng cùng nhu tình.
“Nó là một loại dị hỏa, mang tên là Băng Hỏa Luân Hồi Diễm!” Nàng dịu dàng trả lời.


Lưu Tiểu Hy cũng gật đầu mà không nghĩ nhiều, vì nó đã được gọi là Thiên Địa Dị Vật thì đương nhiên mỗi cái đều có cái “dị” của nó.
Và hiển nhiên không có bất kì ai đang có mặt ở đây đủ kiến thức nhận ra sự “dị” của thứ mà bọn hắn nhầm thành dị hỏa này.


Lưu Tiểu Hy đang định rời đi thì lại nghe thấy âm thanh trầm ấm của nam nhân khiến nàng quay lại. “Nếu nàng vẫn muốn cùng ta luận bàn, thì trong Bách Long Hội Tụ chúng ta có thể đánh một trận!”


Trần An Vĩ ở một bên quan sát, hắn cảm nhận được chiến ý của nàng không hề giảm đi mà còn tăng lên mặc dù đã thất bại. Chiến ý của nàng khiến người ngoài trận chiến như hắn cũng cảm thấy thân thể sôi sục.


Hắn cũng muốn thử sức mình với loại Thể Kỹ này. Từ ngày có Hệ Thống, nghe Ảnh Nhi kể về những thứ tồn tại ngoài vũ trụ hắn đang sinh sống, sự tò mò và hào hứng mong chờ luôn thôi thúc hắn tu luyện.


Nay bắt gặp một thứ đến từ vũ trụ khác như Phân Chia Thiên Hạ, hắn thực sự muốn thử xem Thể Kỹ của vũ trụ khác mạnh mẽ như thế nào?


Lưu Tiểu Hy nghe vậy thì hai mắt sáng rực lên, hiển nhiên là nàng vô cùng đồng ý. Từ lâu nhìn thấy phụ thân cùng các vị tiền bối thực lực mạnh mẽ, cộng thêm tỷ tỷ là một thiên tài, nàng cũng muốn trở nên mạnh mẽ hơn.


Và dường như ông trời cũng muốn giúp nàng, bản thân nàng vì chỉ có duy nhất Quang Hệ Nguyên Sắc trong Nguyên Hải nên Quang Hệ Nguyên Lực của nàng tinh thuần hơn người khác nhiều lần.
Điều đó khiến nàng tu luyện Bạch Quang Hóa Giáp Công nhanh hơn những người khác, nhờ đó mà chiến lực cũng tăng mạnh.


Bạch Quang Hóa Giáp Công là một môn Nguyên Thể Thuật mà phụ thân vô tình tìm được trong bảo khố của gia tộc, nghe nói là của tổ tiên để lại.


Kể từ đó, phụ thân đã căn dặn tất cả những tộc nhân, ai đạt đủ điều kiện tu luyện Bạch Quang Hóa Giáp Công đều có thể tu luyện. Bất quá, tất cả đều chỉ có thể tu luyện được phần Nguyên Thuật bên trong nó, còn Thể Thuật thì ai cũng bó tay.


Mặc dù vậy, Bạch Quang Hóa Giáp Công cũng giúp chiến lực của Lưu gia tăng lên một mảng lớn, khi Bạch Quang có chiến lực cao hơn Quang Hệ Nguyên Lực bình thường nhiều lần.
Nhưng còn phần Thể Thuật thì không ai có thể đáp ứng được yêu cầu hà khắc của nó a.


Không chấp nhận điều đó xảy ra, Lưu Tiểu Hy đã xin phép phụ thân cho mình đi tu Thể. Lưu Giang vì cưng chiều nữ nhi nên chỉ sau mấy lần nàng nũng nịu thì liền cho phép.


Sao? Ngươi nói một người mặc võ y, mái tóc cắt ngang vai đậm cá tính như nàng không biết mấy thứ nữ tính như nũng nịu vòi vĩnh ư? Lầm, quá sai lầm, nàng dù sao vẫn là nữ nhân có được không?


Khụ, lại nói tiếp. Ngay sau đó, Lưu Tiểu Hy liền chuẩn bị hành trang lên đường tìm kiếm địa phương giúp nàng có thể luyện Thể. Cửu Long Tuyền đương nhiên là một sự lựa chọn không tồi.


Bất quá nàng lại đến đúng lúc nó đang bạo loạn, nên chỉ có thể tiếc nuối mà rời đi. Rồi trong lúc vô tình, nàng lạc vào một động phủ với trùng trùng điệp điệp các loại trận pháp và bẫy rập, chỉ cần nàng đi sai một bước là lập tức sẽ tan xương nát thịt.


Cách duy nhất để thoát khỏi động phủ này là vượt qua tất cả các loại bẫy rập và trận pháp kia. Nhưng những cái đầu tiên còn dễ dàng, những cái theo sau đó là những loại nàng chưa từng nhìn thấy bao giờ, làm sao có thể vượt qua?


Đang trong lúc tiến thoái lưỡng nan, thì một giọng nói dịu dàng đầy mẫu tính nhưng không kém phần bá đạo của nữ nhân vang lên “Tiểu nha đầu bị lạc sao? Cần ta giúp không?”


Nàng lúc đó như buồn ngủ gặp chiếu manh, chưa kịp nghĩ ngợi nhiều đã lập tức trả lời “Chỉ cần ngươi có thể giúp ta ra khỏi nơi này, ngươi muốn Tiểu Hy ta làm trâu làm ngựa cho ngươi cũng được!”


Nữ nhân nghe vậy chỉ bật cười mà không hề xuất hiện, nàng lại nói “Trâu ngựa thì không cần, nhưng một sư muội cho nữ nhi ngốc nhà ta thì đang thiếu, có muốn trở thành đệ tử của lão nương?”


Dứt lời, Lưu Tiểu Hy không biết nàng đã làm gì, mà chỉ thấy không gian xung quanh lóe sáng một cái, nàng đã ở bên ngoài động phủ kia.


Lưu Tiểu Hy lúc này mới hoàn hồn nhìn lại, chỉ thấy một vị mỹ phụ nhân thân mặc võ y, bầu ngực sữa bạo mãn o ép khiến ngay cả nữ nhân như nàng khi nhìn vào cũng phải cảm thấy khó thở.
Không để nàng thẫn thờ tiếp, vị mỹ phụ nhân kia đã lên tiếng “Còn không mau bái sư?”


Và sau lần đó, nàng đã trở thành đệ tử của vị mỹ phụ nhân kia, người chỉ có duy nhất hai người đệ tử. Là nàng và nữ nhi của người. Cũng chính người đã dạy nàng cách tu Thể, và còn truyền cho một môn Thể Kỹ mang tên Phân Chia Thiên Hạ kia.


Nàng nhiều lần thắc mắc vì sao lại gọi là Thể Kỹ, thì sư phụ chỉ nói nó không khác gì Thể Thuật ở vũ trụ này. Nên nàng cũng đành thôi.


Ngoài Phân Chia Thiên Hạ, nàng còn được sư phụ truyền lại một môn Bí Thuật mang tên Bát Môn Độn Giáp, chỉ tiếc là nàng chưa đủ điều kiện tu luyện nó. Nếu không, sẽ không bại dưới tay Lục Thanh Vân như vậy.


Nàng theo sư phụ tu luyện trong vòng hai năm thì người nói người phải trở về nơi người đang sống, trước khi đi còn dặn nàng chuyện này không được kể cho bất kì ai, bởi vì sẽ đưa đến nhiều rắc rối không đáng có.


Chính vì vậy, khi trở về gia tộc, nàng chỉ nói với phụ thân mình vô tình đạt được một tấm Nguyên Bài ẩn chứa phương pháp luyện Thể mà thôi.


Ngay khi nghe lời đề nghị của Trần An Vĩ, nàng lại lập tức hào hứng hơn. Bởi vì đạt tới Bát tinh Nguyên Sư, nàng có thể tu luyện Bát Môn Độn Giáp rồi. Có Bát Môn Độn Giáp, nàng chắc chắn có sức chiến với hắn một trận.
Nàng nhìn hắn gật đầu, rồi quay người bỏ đi.


Trần An Vĩ sau khi nói vậy thì ngự không bay tới, hai tay kết ấn, Mộc Hệ Nguyên Lực cùng Phục Mệnh Thiên Mộc cấp tốc hiện ra chữa trị cho Lục Thanh Vân.


Ai không biết chứ hắn làm sao có thể không nhìn ra, dù nhìn nàng không có vẻ gì là bị thương, nhưng vừa mới đột phá đã trúng phải đòn tấn công mạnh mẽ như vậy, không bị nội thương mới là lạ.
Với một kẻ yêu thương nữ nhân của mình như hắn làm sao sẽ để các nàng bị thương?


“Ưm…” Lục Thanh Vân nhìn thấy Trần An Vĩ đến thì ngay lập tức xà vào lòng hắn, nàng quả thật là đang rất mệt rồi, vừa mới đột phá khí tức còn chưa ổn định đã phải điều động nhiều Nguyên Lực như vậy, nàng không trực tiếp ngất đi đã là gắng gượng lắm rồi.


Ở trong lòng nam nhân, được hắn dùng Dị Mộc chữa trị cho bản thân, tâm tình Lục Thanh Vân ngay lập tức vui vẻ hẳn lên.
Đang định tiếp tục tận hưởng thì lại nghe tiếng của Lưu gia chủ vang lên “Mời cô gia và Tiểu thư tới quảng trường, Tỷ Nguyên Hội sẽ sớm bắt đầu!”


“Được!” Cả hai người đồng loạt gật đầu rồi rời đi.
Theo sau đó, Tỷ Nguyên Hội được tiến hành, và rất nhanh đã xác định được hai ngôi vị cho Bạch Ngân Bậc và tám ngôi vị khác cho Thanh Đồng Bậc.


Hai ngôi vị cho Bạch Ngân Bậc không ai khác ngoài Hàn Mộng Nhu cùng Đại tỷ Tuyết Kỳ của Tuyết Vực Cung. Các nàng xuất sắc vượt qua tất cả những người còn lại trong vòng đơn đấu.


Vì số lượng người còn lại không nhiều sau đợt Cửu Long Bạo Loạn, nên hai nữ cũng không phải chiến quá nhiều trận. Cả hai đều dùng thiên phú vượt xa người thường của mình nhanh chóng vượt qua mọi người.


“Bảo bối! Nàng giỏi quá!” Trần An Vĩ thấy thê tử đạt được thành tích tốt cũng không tiếc lời khen ngợi nàng.
Hàn Mộng Nhu được nam nhân khen ngợi thì cười tít mắt, hiển nhiên vừa được thành tích tốt vừa được nam nhân yêu quý khen ngợi khiến tâm tình nàng cực kì vui vẻ.


Trần An Vĩ lúc này lại nhìn sang thân ảnh Tuyết Kỳ đang đứng ở vị trí của đoàn người Tuyết Vực Cung, lén lén lút lút mà truyền âm cho nàng “Kỳ nhi của ta cũng giỏi lắm!”


Tuyết Kỳ đang nói chuyện với đám tỷ muội chợt nghe thấy nam nhân trêu chọc, gương mặt bất giác đỏ bừng, miệng phi một tiếng “Ai là Kỳ nhi của ngươi?”
Trần An Vĩ không trả lời nàng mà chỉ cười cười khiến nàng càng thêm ngượng ngùng, dứt khoát quay đi không chú ý tới nam nhân đáng ghét kia nữa.


Tuyết Ca ở bên cạnh nhìn thấy biểu cảm của Đại tỷ mình thì thắc mắc hỏi “Đại tỷ có chuyện gì sao?”
Tuyết Kỳ bị hỏi bất chợt thì giật mình nhìn nàng, gương mặt càng đỏ hơn, lắp bắp nói “Không… không có gì!”


Tuyết Ca và mấy nữ bất ngờ nhìn nàng, Đại tỷ của các nàng xưa nay luôn lãnh đạm thành tính, làm sao có thể có biểu hiện thất thố như vậy? À không đúng, từ khi gặp nam nhân kia, tỷ ấy cũng bắt đầu có sự thay đổi.


Rồi chợt các nàng nhìn thấy hai nữ Tuyết Nhi và Tuyết Mi cũng biểu hiện y hệt với Đại tỷ, chỉ là ánh mắt của các nàng lúc này đang nhìn lấy thân ảnh ngồi trên khán đài kia.


Chuyện hắn đạt Quán Quân Cửu Long Hội các nàng cũng biết, càng cảm động hơn là hắn bất chấp Cửu Long Bạo Loạn mà đi tìm mấy người các nàng. Lúc này lại còn được nam nhân truyền âm khen ngợi, tâm tình mấy nữ càng vui vẻ hơn.


Hai nữ mặc dù chỉ đủ thực lực để ghi danh lên Thanh Đồng Bậc, nhưng nam nhân của các nàng không quan tâm điều đó, hắn chỉ quan tâm nữ nhân của hắn đã làm rất tốt. Vì thế mà Trần An Vĩ cũng không tiếc lời khen dành cho hai nữ.


Ngoài hai nữ còn có các vị tỷ muội cũng ghi tên mình vào Thanh Đồng Bậc, cộng thêm Sở Thiên Nhã, và một vị giai nhân là đệ tử Thiên Mị Tông mang tên là Tiêu Yến.


Thiên Mị Tông cũng chính là tông môn toàn nữ nhân bị ấn tượng bởi hành động của Trần An Vĩ khi hắn nhận thưởng Quán Quân Cửu Long Hội. Tất cả vừa đủ tám danh ngạch.


Trần An Vĩ vốn cũng có một danh ngạch trong Bạch Ngân Bậc, tuy nhiên hắn đã nói qua với Lưu gia chủ cùng Lục Thanh Vân nhường lại cho Trần Yên Nhiên, vì lúc Cửu Long Hội diễn ra nàng ấy đang bế quan nên không thể tham gia. Và cũng được sự đồng ý từ bọn hắn.


Hắn lại không muốn mấy nữ chịu khổ nên dứt khoát nhường lại cho nàng. Còn Cổ Tự Ly thì đã đạt Nguyên Tông cảnh nên không thể tham dự Bách Long Hội Tụ, nếu không hắn cũng nhường cho nàng luôn.
Trần An Vĩ lúc này còn đang hận, danh ngạch có quá ít, nếu không hắn đã dành hết cho nữ nhân của mình.


Lục Thanh Vân cùng mấy nữ thấy hắn như vậy thì mỉm cười ngọt ngào, nam nhân này vẫn luôn không muốn mấy người các nàng chịu khổ, dù chỉ là một chút.
Rồi Hàn Mộng Nhu không biết lấy can đảm từ đâu, nhanh chân tiến tới thưởng cho hắn một cái hôn thật kêu.


Mấy nữ khác như có được người mở đầu, cũng oanh oanh yến yến đến thưởng cho hắn. Mà Trần An Vĩ thì đương nhiên không bao giờ từ chối, hắn yêu thương nhấm nháp từng chút một những bờ môi đỏ mọng kiều diễm của các giai nhân.


Cảm nhận từng cỗ mùi hương thơm ngọt trong lòng, hắn phải cố nhịn lắm mới không động tay động chân giữa chốn đông người. Nhưng tiểu huynh đệ của hắn thì lại không an phận như vậy.


Mấy nữ cũng cảm nhận được sự chuyển biến của hắn, cả đám đồng loạt liếc hắn một cái rồi mắng “Lưu manh!”, trên gương mặt là từng đóa mây hồng, nhìn qua rất khả ái khiến hắn xém chút không nhịn được mà xách thương lên ngựa.


Quay trở lại chuyện chính. Như vậy, tất cả các ngôi vị cho Bách Long Hội Tụ đều đã được xác định. Trong đó có ba người vào thẳng vòng cuối cùng là Trần Yên Nhiên, Hàn Mộng Nhu và Tuyết Kỳ.


Trong khi đó, tám người còn lại dành được ngôi vị vào vòng hai chính là Tuyết Mi, Tuyết Nhi, Tuyết Nhược – Thất Tinh Tuyết Liên Đệ Tam, Tuyết Hân – Thất Tinh Tuyết Liên Đệ Tứ, Tuyết Nguyệt – Thất Tinh Tuyết Liên Đệ Ngũ, Tuyết Ca, Sở Thiên Nhã và Tiêu Yến của Thiên Mị Tông.


Sau khi công bố kết quả, tất cả những người tham gia Tỷ Nguyên Hội đều được thưởng một lọ Cửu Long Dược Thủy có thời hạn một canh giờ, riêng những danh ngạch Thanh Đồng Bậc được hai canh giờ và Bạch Ngân Bậc được bốn canh giờ.


Đến đây thì cũng là kết thúc của Cửu Long Hội và Tỷ Nguyên Hội, tất cả mọi người đều có được thứ mình mong muốn, còn những kẻ không có được thì chỉ có thể tiếc nuối mà rời đi.


Nhưng không sao, bởi vì bọn hắn vẫn còn có thể tham gia Bách Long Hội Tụ, nỗ lực ghi tên mình vào các cấp bậc và nhận phần thưởng xứng đáng.
------------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành! Cảm ơn sự ủng hộ của các vị!


À, đố các đạo hữu sư phụ của Lưu Tiểu Hy là ai nha? :D
冷私夜 x 白蓮花