Vạn Vũ Đế Vương

Chương 58: Quà cho thê tử

“Đẹp… đẹp quá!” Lục Thanh Huyền kinh ngạc nhìn khung cảnh trước mặt, bàn tay trắng nõn che đi khuôn miệng xinh xắn nhỏ nhắn của mình, ánh mắt tràn ngập vẻ khó tin nhìn nam nhân bên cạnh.


“Thế nào? Bất ngờ chứ? Lúc tỷ mới vào Bát Diện Thạch của chàng, tỷ cũng phải bất ngờ vì nồng độ Nguyên Khí trong này, ngoài phong cảnh hữu tình lại còn đầy đủ mọi thứ phụ trợ tu luyện!”


Lục Thanh Vân đứng bên cạnh nhìn gương mặt kinh ngạc của muội muội mình, không nhịn được cảm thán một câu.
Không chỉ có nàng, mà mấy nữ khác lần đầu được hắn đưa vào Bát Diện Thạch như Cổ Tự Thư cũng không nhịn được mà kinh ngạc.


Bát Diện Thạch lúc này đã đạt tới Tôn cấp cho nên thiên địa nguyên khí bên trong nó đã nồng đậm hơn rất nhiều lần so với thời điểm Trần An Vĩ mới nhận được nó.


Điều đó cũng có nghĩa là nữ nhân của hắn cũng có điều kiện tốt hơn để tu luyện. Hơn nữa, Trần An Vĩ nhận thấy rằng Bát Diện Thạch còn có thể tự thăng cấp cho Trận Pháp bào vệ, khiến không gian càng thêm kiên cố hơn.


Chợt, Lục Thanh Huyền như để ý tới thứ gì, nàng chỉ tay về phía một cây đại thụ mọc sừng sững tại một góc Bát Diện Thạch, xung quanh và cả đằng sau còn có một thác nước chảy dài. Nhìn qua vô cùng đẹp mắt.


“Đó là gì nha?” Lục Thanh Huyền thắc mắc hỏi, nàng hứng thú bay xung quanh nhìn lấy đại thụ trước mặt.
Trần An Vĩ nhìn thấy cảnh này bất giác nhìn sang Hàn Mộng Nhu, ánh mắt như muốn hỏi “Nữ nhân các nàng khi nhìn thấy thứ đồ lạ đều như vậy sao?”


Hàn Mộng Nhu bị hắn nhìn thì ngượng ngùng quay mặt đi, tên này nhất định là cố ý, hắn biết lúc đó nàng cũng làm như vậy nên mới nhìn nàng đây mà.


Nhưng mà nàng cũng không hề nghĩ lúc đó mình có thể buông lỏng cảnh giác mà biểu hiện như vậy. Rồi không biết từ lúc nào nàng rơi vào ma trảo của hắn, nhưng lại không hề muốn thoát ra.


Lục Thanh Huyền sau một lúc quan sát đại thụ, lại phát hiện bên trên từng nhánh cây có những ngôi đình viện kì lạ, thậm chí còn có những ngôi đình viện được khắc tên chứng tỏ nó đã có chủ.


Ly Vĩ Điện, Vân Vĩ Điện, Nhu Vĩ Điện và Nhiên Vĩ Điện? Đây chẳng phải tên của các nàng và tên hắn sao?
Lục Thanh Huyền thầm nghĩ, rồi nhanh chóng hạ xuống bên cạnh hắn hỏi “Tiểu Vĩ, đại thụ đó là gì vậy? Những ngôi đình viện đó là gì a?”


Trần An Vĩ nghe vậy thì cưng chiều xoa đầu nàng rồi từ tốn nói “Đó là Đình Viện Thụ, trên đó có những ngôi đình viện có thể hỗ trợ các nàng tu luyện.”


Rồi hắn ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Lục Thanh Huyền, đang muốn ngự không bay lên, thì bên tai vang lên giọng nói dịu dàng của nữ nhân “Bọn thϊế͙p͙ đi bế quan đây, không làm phiền hai người!”


Dứt lời đã thấy Lục Thanh Vân mấy nữ lần lượt ngự không bay về đình viện của mình. Mà Trần An Vĩ cũng không ngăn cản, chỉ cần các nàng không quá sức là được.


“Bảo bối, để ta đưa nàng đi chọn đình viện!” Trần An Vĩ bế Lục Thanh Huyền theo kiểu công chúa rồi ngự không đến gần Đình Viện Thụ, tìm cho nàng một đình viện gồm hai loại Nguyên Sắc là Hỏa và Lôi, đặt tên là Huyền Vĩ Điện.


Hiển nhiên là vì Lục Thanh Huyền có hai loại Nguyên Sắc là Lôi Hệ và Hỏa Hệ. Dù không có nhiều loại Nguyên Sắc trong Nguyên Hải như tỷ tỷ mình lại hơi… ham chơi một chút… ừm một chút, nhưng nàng cũng là một thiên tài.


Vì đình viện phù hợp lại nằm khá xa so với của mấy nữ nên Trần An Vĩ lại búng tay một cái, lập tức Huyền Vĩ Điện đã xuất hiện bên cạnh các đình viện khác.


Lục Thanh Huyền nhìn thấy cảnh này thì hai mắt sáng rực lên “Thϊế͙p͙ cũng đi bế quan đây không làm phiền chàng nữa!” Dứt lời nàng đang định lon ton chạy vào Huyền Vĩ Điện thì bị nam nhân kéo lại.


Bất chợt bị kéo lại khiến nàng mất đà, Lục Thanh Huyền chới với ngã vào lòng nam nhân, đôi mắt u oán nhìn hắn “Bỗng dưng chàng kéo thϊế͙p͙ làm… ưm…”


Lời chưa nói hết đã bị chặn lại nơi cuống họng, đôi môi nàng lại bị nam nhân chiếm hữu, bên tai lại vang lên giọng nói khiến nàng xao xuyến kia “Ta vẫn chưa nhận được câu trả lời của nàng!”


“Câu… câu trả lời gì?” Lục Thanh Huyền bị hỏi bất ngờ thì ngượng ngùng quay mặt đi nơi khác, lắp bắp hỏi.
“Nàng gả cho ta nhé!” Trần An Vĩ không từ bỏ cơ hội, vòng tay ôm giai nhân siết chặt hơi một chút, hắn quyết định không cho nàng cơ hội lẩn tránh nữa.


Có thể ngươi sẽ nghĩ hắn vội vàng, nhưng thương nhớ một người mấy năm liên tục, mà bản thân thậm chí còn không biết người đó có còn nhớ mình là ai không. Cảm giác đó, so với yêu đơn phương còn đau khổ hơn.


Hắn không muốn Lục Thanh Huyền tiếp tục chịu đựng cảm giác đó thêm một phút giây nào nữa. Nếu đã không biết thì hắn có thể không làm gì, nhưng nếu đã biết, hắn sẽ chăm sóc, bảo vệ nàng.
Hơn nữa, không phải hắn cũng như nàng sao? Như vậy thì việc gì phải làm khó chính mình?


Lục Thanh Huyền nghe vậy thì bất ngờ, nàng quay lại nhìn hắn, chỉ thấy gương mặt anh tuấn kia đang nhìn nàng bằng ánh mắt dịu dàng nhất có thể, từ ánh mắt đó của hắn, nàng có thể nhìn ra sự trân trọng và yêu thương dành cho mình.


Thân thể nàng bất giác run lên, Lục Thanh Huyền nhìn kĩ gương mặt anh tuấn này, gương mặt của nam nhân nàng yêu. Khóe miệng nở nụ cười xinh đẹp nhất từng có, khóe mắt chảy ra hai dòng lệ, lệ của hạnh phúc.


“Kiếp này thϊế͙p͙ hoàn toàn thuộc về chàng!” Dịu dàng nói một câu, Lục Thanh Huyền mạnh dạn hôn lên môi hắn một cái.
Trần An Vĩ cũng không từ chối mà tận tình thưởng thức bờ môi nhỏ nhắn kiều diễm của thê muội.


Một lúc sau, tách ra để lại một sợi tơ bạc nối liền giữa khuôn miệng hai người. Lục Thanh Huyền ánh mắt mê ly nhìn hắn, tham lam mà cọ cọ vào lồng ngực săn chắc của nam nhân, như muốn thu hết khí tức của hắn vào trong người.


Trần An Vĩ nhìn thấy tiểu giai nhân trong lòng như vậy thì phì cười, nhưng cũng không ngăn cản, chỉ nhẹ nhàng hôn lên mái tóc của nàng, trêu chọc nói “Như con mèo nhỏ!”


Lục Thanh Huyền nghe vậy bĩu môi, biết làm sao được, nàng chờ ngày này lâu rồi mà, giờ được tận hưởng tình yêu của nam nhân làm sao có thể nhịn được mà không làm nũng.


Trong lúc hắn và nàng âu yếm, âm thanh Hệ Thống vang lên, vẫn máy móc và vô cảm như thường lệ “Hệ Thống nâng cấp thành công! Chúc mừng Ký chủ nhận được Gói quà Thăng cấp (Hạ)!”


“Thăng cấp xong rồi?” Trần An Vĩ nghe vậy thì kinh hỉ mỉm cười, hắn từng nghe Ảnh Nhi nói khi hắn thuần thục ba loại Nguyên Lực Thuộc Tính riêng biệt, Hệ Thống sẽ thăng cấp.


Nay khi nghe Hệ Thống đã hoàn thành nâng cấp thì lập tức vui mừng, không biết sẽ có điều gì mới chờ hắn. Bất chợt, như nhớ ra điều gì hắn lập tức hỏi “Ảnh Nhi, có phải khi Hệ Thống tiến hành nâng cấp thì ta không thể sử dụng đúng không?”


Bởi vì từ sau ngày hắn tiếp nhận luồng kí ức kia, hắn đã liên tục câu thông với Hệ Thống nhằm mua quà cho mấy nữ. Nhưng bất kể hắn câu thông như thế nào, Hệ Thống cũng đều không trả lời hắn.


“Đúng vậy, Hệ Thống cần thời gian để nâng cấp nên sẽ ngưng hoạt động trong thời gian đó. Bất quá mỗi lần đủ điều kiện, Hệ Thống đều sẽ hỏi công tử có muốn tiến hành nâng cấp không.”


“Lần này là lần đầu tiên Hệ Thống nâng cấp, đáng lẽ cũng sẽ hỏi nhưng do công tử cũng vừa lúc tiếp nhận kí ức nên Hệ Thống và Ảnh Nhi đã tự quyết định!”


Ảnh Nhi nói tới câu này thì rất sợ hắn nổi giận mà nhỏ giọng nói, chọt chọt hai ngon tay nhỏ với nhau, gương mặt tràn đầy sự ăn năn nhìn hắn.


Trần An Vĩ nghe vậy thì bật cười, dịu dàng xoa đầu tiểu nha đầu. Hắn nói “Không sao đâu, nàng cũng muốn tốt cho ta mà! Bây giờ nói cho ta những thứ mới của Hệ Thống đi!


Ảnh Nhi thấy công tử không giận thì mỉm cười, nói “Lần nâng cấp này sẽ chủ yếu dùng để nâng cấp Nguyệt Ảnh Quầy, bây giờ thay vì chỉ bán ba món, nó sẽ bán thêm một món hàng đặc biệt.”
“Món hàng đặc biệt?” Trần An Vĩ nghe vậy bất ngờ hỏi, đặc biệt như thế nào nha?


Ảnh Nhi gật đầu “Nó sẽ bán các loại gói quà, phân biệt gồm Gói quà Huyết Mạch, Gói quà Thể Chất, Gói quà Công Pháp và rất nhiều thứ khác. Gói quà Thăng Cấp (Thượng) cũng nằm tại vị trí này.”


“Nó chỉ làm mới mỗi tuần một lần, và giá cả thì tùy vào phẩm cấp của nó. Các gói quà này được phân chia thành Hạ Phẩm, Trung Phẩm, Thượng Phẩm, Cực Phẩm và một cấp độ cực hiếm, Siêu Phẩm.”


“Vậy các gói quà ẩn chứa những gì?” Trần An Vĩ nghe vậy thì hỏi, hắn chưa sử dụng nó bao giờ nhưng hắn cũng biết chúng nó ẩn chứa nhiều thứ đặc biệt. Không nhìn thấy Gói quà Thăng cấp chỉ có thể xuất hiện khi hắn nâng cấp Hệ Thống sao?


“Công tử đoán xem!” Ảnh Nhi nghe vậy thì lè lưỡi trêu chọc hắn.
“Xú nha đầu, mau nói đi!” Trần An Vĩ cốc đầu nàng một cái, thúc giục nói.
Ảnh Nhi bị cốc đầu bĩu môi một cái,


“Khi thực lực công tử mạnh lên, Hệ Thống nâng cấp nhiều hơn, Nguyệt Ảnh Quầy cũng sẽ được gia tăng khả năng xuất hiện các loại vật phẩm cao cấp hơn. Hiện tại nó chỉ có thể bán các loại vật phẩm từ Thiên Cấp Cực Phẩm tới Linh Cấp Cực Phẩm.”


“Vật phẩm cao hơn vẫn có thể xuất hiện, nhưng tỉ lệ chưa tới một phần vạn. Tương tự, các gói quà cũng chỉ có thể xuất hiện Trung Phẩm trở xuống, Thượng Phẩm có một phần trăm cơ hội xuất hiện. Các loại cao hơn thì hiện tại không thể xuất hiện.”


“Nhưng dù có nâng cấp cao hơn, thì Siêu Phẩm Gói quà vẫn rất ít khả năng xuất hiện, tất cả đành phải tùy duyên công tử rồi!”


“Hiếm như vậy sao?” Trần An Vĩ kinh ngạc tột độ khi nghe Ảnh Nhi nói vậy, Siêu Phẩm nghe qua rất khí phách nha, vậy mà kể cả khi hắn có thể nâng cấp Hệ Thống lên cao cấp nhât vẫn không thể giúp gói quà cấp bậc đó xuất hiện?


“Ừm, còn bây giờ, Ảnh Nhi nghĩ công tử nên mở Nguyệt Ảnh Quầy thu về Gói quà Thăng Cấp (Thượng) đi!” Ảnh Nhi lên tiếng đề nghị.
“Hệ Thống, mở Nguyệt Ảnh Quầy!” Trần An Vĩ gật đầu, ngay lập tức mở Nguyệt Ảnh Quầy, vì Ảnh Nhi từng nói khi Hệ Thống thăng cấp sẽ có hai gói quà một Thượng một Hạ.


Gói Hạ hắn được nhận miễn phí, dù cũng chứa những món quà đặc biệt, nhưng Ảnh Nhi nói tốt nhất là vẫn nên mua cả gọi Thượng nữa, hắn cũng nghĩ như vậy. Nên không do dự mà mở Nguyệt Ảnh Quầy.
“Nguyệt Ảnh Quầy, đã mở.” Âm thanh Hệ Thống lại vang lên như hưởng ứng lời nói của hắn.


Ngay lập tức trước mặt hắn xuất hiện một giao diện với bốn ô sáng quen thuộc, trong đó vẫn chứa những món đồ cực kì đáng giá. Nhưng khiến hắn chú ý nhất là con số Nguyệt Ảnh Tệ đang có của hắn: 30 vạn.


“Nhiều như vậy sao?” Trần An Vĩ cảm thán một câu, hắn không nghĩ tới mình chỉ đại khai sát giới một thoáng, một kich đánh bay Bán Bộ Nguyên Tông cảnh vậy mà được gần 30 vạn tệ.


“Không có gì bất ngờ cả, lúc công tử làm những việc đó có rất nhiều người đang chứng kiến, Nguyệt Ảnh Tệ tăng mạnh cũng là dễ hiểu.” Ảnh Nhi lên tiếng nói.


Trần An Vĩ cũng gật đầu, không tiếp tục để ý tới nó, 30 vạn tuy nhiều, nhưng với Nguyệt Ảnh Quầy đã nâng cấp, tin tưởng chưa kịp mua được thứ gì đã hết sạch.
Bởi vì Nguyệt Ảnh Quầy lúc này đang có:
Thiên cấp Cực phẩm Bảo Y – Vô Thủy Y, giá bán 9 nghìn tệ, ở ô sáng thứ nhất.


Linh cấp Trung phẩm Công Pháp – Lôi Hỏa Liên Hợp Công, giá bán 13 nghìn tệ, ở ô sáng thứ hai.
Trung cấp Dịch Chuyển Phù, giá bán 5 nghìn tệ, ở ô sáng thứ ba.


Ô đặc biệt hiện tại đang bán Gói Quà Thăng Cấp (Thượng), giá bán 100 nghìn tệ. Phía dưới ô sáng còn có một cái đồng hồ ghi “Còn 11 giờ 59 phút 59 giây”. Chứng tỏ nó chỉ xuất hiện trong một đoạn thời gian.


Trần An Vĩ nhìn thấy vậy thì cười phá lên, miệng nói “Không tệ!”, vận khí hôm nay của hắn cũng không tính là quá tệ. Vừa ra đã xuất hiện Linh cấp Trung phẩm rồi. Nhưng khi hắn chú ý tới gói quà kia, nụ cười trên miệng lập tức cứng lại.


“100 nghìn tệ? Tức là 10 vạn tệ? Như vậy có đắt quá không?” Trần An Vĩ không thể kinh ngạc hơn được nữa, nhìn Ảnh Nhi hỏi.
“Không có gì quá đắt cả, những Gói Quà Thăng Cấp này rất hiếm, chỉ khi nào công tử đạt đủ điều kiện khiến Hệ Thống thăng cấp, chúng mới xuất hiện.”


“Mà mỗi lần xuất hiện, chúng sẽ đưa đến cho công tử và những người xung quanh rất nhiều cơ hội. Công tử không nên bỏ lỡ.” Ảnh Nhi nghe thấy hắn hỏi thì lập tức giải thích, cùng thuyết phục.


“Được rồi, ta mua!” Trần An Vĩ cắn răng mua lấy Lôi Hỏa Liên Hợp Công, Dịch Chuyển Phù và Gói Quà Thăng Cấp (Thượng). Nguyệt Ảnh Tệ nhanh chóng giảm xuống còn hơn 18 vạn tệ.


Nhìn thấy số Nguyệt Ảnh Tệ mình tốn bao nhiêu công sức mới dành được, giờ chưa kịp tiêu gì đã mất gần một nửa, Trần An Vĩ tiếc muốn đứt ruột. Bất quá, nghĩ tới cũng lâu rồi mình không mua sắm cho chúng nữ thì hắn lập tức đổi mới.


Nhưng sự thật tàn khốc, sau lần đầu tiên có được Linh cấp Trung phẩm và gói quà, hắn làm mới chỉ toàn ra những thứ không hữu dụng chút nào. Chợt hắn lại nhìn thấy Lục Thanh Huyền đang nhìn mình, nở nụ cười tà “Bảo bối, thơm ta một cái nào!”


Lục Thanh Huyền từ nãy tới giờ quan sát biểu hiện của hắn chỉ thấy hắn cứ như một tên tâm thần, lúc thì cười vui vẻ lúc thì kinh ngạc tột độ. Nàng còn đang muốn xem thử hắn có ấm đầu không, thì lại nghe hắn gọi khiến nàng giật mình thu tay.


Nghe hắn nói, dù không hiểu chuyện gì nhưng nàng vẫn hôn hắn một cái vào má, rồi lại nhìn thấy hắn chỉ tay về phía má còn lại, nàng bĩu mỗi liếc xéo hắn một cái, nhưng cũng nhanh chóng thơm hắn cái nữa.


Trần An Vĩ được thê tử hôn thì cười cười, cảm thấy vận khí mình lại tăng lên, lại tiếp tục điên cuồng đổi mới. Với tầm mắt của hắn bây giờ, Thiên cấp đã không còn đủ dùng.


Quả nhiên sau khi được Lục Thanh Huyền tăng vận khí, hắn chỉ tốn mấy chục lần làm mới, hắn đã mua được kha khá thứ hay ho.
Sau khi mua được những thứ đó, Trần An Vĩ nhìn lấy tiểu giai nhân vẫn đang ôm mình, gương mặt nàng hiện lên chút bất an, chắc là do nhìn thấy hắn như người điên đây mà.


“Ta có quà cho nàng!” Trần An Vĩ gẩy nhẹ cánh mũi nhỏ xinh của Lục Thanh Huyền, cưng chiều nói.
“Đâu, đâu, mau cho thϊế͙p͙!” Lục Thanh Huyền hai mắt sáng rực nhìn lấy hắn, hào hứng nói, chút bất an cũng quăng ra sau gáy.


Không phải nàng ham quà, mà là chỉ cần là của hắn, dù chỉ là một bông hoa dại ven đường nàng cũng sẽ quý trọng. Được nam nhân trong lòng tặng quà, có nữ nhân nào không quý đâu?


Trần An Vĩ nghe vậy cười dịu dàng, đầy cưng chiều mà vuốt lấy mái tóc dài xuôn mượt của nàng. Không giống như tỷ tỷ Lục Thanh Vân, Lục Thanh Huyền có một mãi tóc đen tuyền tài như thác xuống tới tận eo.


Trên nó còn pha lẫn chút sắc hồng và tím như một đặc trưng của Nguyên Hải chỉ gồm Hỏa Hệ Nguyên Sắc và Lôi Hệ Nguyên Sắc của nàng.
Nhưng điều đó không khiến mái tóc nàng trở nên xấu đi mà ngược lại gây cho hắn cảm giác hài hòa tới cực điểm, lại rất hợp với khí chất của nàng.


Trần An Vĩ phất tay một cái, trên tay đã xuất hiện một tấm Nguyên Bài, và một kiện y phục. Mà khí tức của chúng khiến Lục Thanh Huyền không nhịn được biến sắc, miệng nhỏ lẩm bẩm “Linh… Linh cấp?”
----------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!


Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK:
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花