Vạn Vũ Đế Vương

Chương 60: Vân Nhi và Ly Nhi cũng có quà

“Hệ Thống, tiến hành quay tất cả đi!” Theo hiệu lệnh của Trần An Vĩ, âm thanh máy móc của Hệ Thống lại vang lên.
“Tinh! Tiến hành triệu hoán tạo nghệ Khí Văn bất kì, thời gian chờ đợi 50 giây.”
“Tinh! Tiến hành triệu hoán Thiên Địa Dị Vật bất kì, ước tình thời gian chờ đợi 120 giây.”


“Tinh! Tiến hành quay Nguyệt Ảnh Tệ.”
Mà ngay khi âm thanh Hệ Thống vừa dứt, trước mặt hắn liền xuất hiện một vòng quay nhỏ với vô số các con số cùng dấu cộng và trừ. Hắn liền biết đây chính là thứ sẽ quyết định hắn được thêm hay mất đi Nguyệt Ảnh Tệ.


Trong lòng hồi hộp không thôi, Trần An Vĩ vươn tay ôm lấy hai tiểu giai nhân bên cạnh như muốn tăng vận khí đồng thời cũng ổn định lại phần nào tâm trạng, không biết vô tình hay cố ý mà một trong hai người lại là Cổ Tự Thư.


Giai nhân bị hắn ôm bất ngờ thì đỏ mặt muốn đẩy hắn ra nhưng lại nhận thấy tâm trạng kì lạ của hắn khiến nàng khựng lại, để mặc cho hắn ôm lấy thân thể thon thả mạn diệu của chính mình.


Một người còn lại chính là Ngạo Thiên Thương trong dạng Nhân Tộc, không biết mấy nữ cố tình hay vô ý mà đều tạo điều kiện cho hai nữ có cơ hội tiếp xúc với hắn, cũng tạo điều kiện cho phu quân mình thu lấy mĩ nhân.


Thiên Nhi lúc này đang ngồi nhởn nhơ bên cạnh mấy nữ, đột nhiên bị hắn ôm thì cũng đỏ mặt, nhưng vốn bản tính trong trẻo như trẻ thơ, nàng cũng không nghĩ nhiều mà để mặc hắn ôm lấy.


Không để hắn đợi lâu, vòng quay Nguyệt Ảnh Tệ đã bắt đầu vận chuyển. Theo từng nhịp nó quay, vòng tay hắn ôm Cổ Tự Thư và Thiên Nhi cũng siết chặt hơn khiến hai nữ giật mình nhìn hắn.


Mà mấy nữ còn lại cũng nhìn hắn, trong đầu đồng loạt tự hỏi, không biết đã có chuyện gì xảy ra khiến hắn hồi hộp như vậy?
“Tinh! Chúc mừng nhận được Bạo Công Văn!”
“Tinh! Chúc mừng nhận được Dị Thổ - Kim Cương Cốt Thổ!”
“Tinh! Chúc mừng ký chủ nhận được 5 vạn Nguyệt Ảnh Tệ!”


Theo từng tiếng “tinh” của Hệ Thống, tâm trạng hồi hộp của Trần An Vĩ cấp tốc biến mất, hắn bật người đứng dậy cười lớn, tiện đà hôn hai nữ đang ôm trong lòng một ngụm.
Miệng liên tục nói “Các nàng quả là phúc tinh của ta!”


“Ưm…” Hai nữ bị hôn bất chợt không kịp tránh né chỉ có thể trừng mắt nhìn nam nhân đáng ghét này chiếm tiện nghi của mình.


“Cái tên đáng ghét này, được nước làm tới phải không!” Cổ Tự Thư lấy chút sức lực cuối cùng đẩy hắn ra trước khi lý trí bị nhấn chìm bởi cái hôn ma thuật của nam nhân.


Nam nhân này lần trước tự tiện hôn nàng thì cũng thôi, nàng có thể coi như hắn lấy lại lợi ích việc nàng tự ý hôn hắn khi trước. Nhưng lần này hắn lại không biết liêm sỉ mà hôn nàng lần nữa, sao nàng có thể không tức giận?


Bất quà, ngoài mặt tức giận là vậy, trong lòng Cổ Tự Thư vô thức cảm thấy vui vẻ khi nghe hắn gọi nàng là “phúc tinh” của hắn, gò má càng là không kiềm được mà ửng hồng.


Thiên Nhi thì không như vậy, lần đầu được nam nhân hôn, nàng không những không tức giận, mà đưa tay lên môi xoa xoa, ánh mắt sáng rực như thể phát hiện ra tân đại lục, nhìn Trần An Vĩ nói “Vừa rồi là gì nha? Còn ngon hơn cả Khí Văn chi lực mà ngươi thường cho ta ăn!”


Mấy nữ Lục Thanh Vân nhìn thấy cảnh này thì không biết nên phản ứng như thế nào. Các nàng vừa vui mừng vì mình sắp có thêm hai tỷ muội mới, nhưng cũng tự hỏi liệu hắn có quá vội vàng không?


Các nàng dù muốn tạo điều kiện cho hắn thu lấy các mĩ nhân vừa tuyệt sắc lại có thiên phú tốt, nhưng cái tốc độ này… các nàng thật sự không có gì để nói nữa.


Các nàng không sợ hắn thu thêm nữ nhân, các nàng chỉ lo hắn thu phải nữ nhân có tâm tư, không thực sự yêu thương hắn. Người như vậy dù có thế nào các nàng cũng kiên quyết diệt trừ.


Bởi vì các nàng biết, nam nhân của mình có nhiều bí mật, trong đó có những bí mật động trời như thân phận Khí Văn Sư của hắn, nếu để lộ ra ngoài sẽ gây thêm rắc rối cho hắn, thậm chí là nguy hiểm tới tính mạng.


Vì thế các nàng sẽ không cho phép bất kì ai có khả năng uy hϊế͙p͙ tới hắn xuất hiện. Kể cả là tỷ muội mới cũng không.


Đối với Cổ Tự Thư và Thiên Nhi thì không nói, Cổ Tự Thư còn muội muội mình là Cổ Tự Ly và mối thù của gia tộc, Thiên Nhi thì còn lý tưởng của đời mình và niềm hi vọng của vị chủ nhân đời trước.


Nữ nhân như hai nàng khinh thường loại tâm tư đen tối muốn phản bội người khác, nên sẽ không làm ra chuyện gì hại tới nam nhân của các nàng.
Hơn nữa hai nàng đều đã như chim trong lồng, có muốn phản bội hắn cũng khó. Hắn không cho các nàng ra khỏi Bát Diện Thạch thì có muốn cũng chỉ như nằm mơ mà thôi.


Nhưng sau này thì chưa thể nói trước được, nếu hắn cứ thu nữ nhân với tốc độ chớp nhoáng như vầy… các nàng thực sự rất lo lắng.
Bất quá hình như hắn đang có chuyện vui nên các nàng cũng không tiện mở miệng.


Trần An Vĩ làm sao không biết phản ứng của chúng nữ, hắn trước tiên cưng chiều mà đút cho Thiên Nhi một viên Khí Văn Chi Lực, khiến cô nàng vui mừng hớn hở, chỉ tay vào môi mình nói “Cho ta thêm cái kia nữa đi!”


“Cái kia?” Hắn bất giác hỏi theo bản năng, rồi lại nhớ lúc này mình “vô tình” chiếm tiện nghi của nàng, nhất thời giả vờ ho khan nói “Khụ! Khụ! Cái kia không phải lúc nào cũng có thể cho được, nàng phải khôi phục tới Tông cấp trước thì ta mới cho!”


“Vô sỉ!” Cổ Tự Thư ở bên cạnh nghe được câu nói của hắn thì gắt một tiếng, mà mấy nữ cũng đồng dạng liếc xéo hắn, tên nam nhân này quá đáng ghét rồi, Thiên Nhi tính cách trong trẻo như vậy cũng muốn dụ dỗ.


Thiên Nhi không biết phản ứng của chúng nữ, nàng chỉ nghe lời nam nhân trước mặt, thấy hắn nói vậy thì hai mắt sáng lên hào hứng nói “Chỉ cần thêm vài ngày ăn Khí Văn Chi Lực của ngươi, ta nhất định sẽ khôi phục về Tông cấp!”


Trần An Vĩ cưng chiều xoa đầu nàng, rồi trở về bộ mặt nghiêm túc nhìn chúng nữ, mở miệng, cười nói “Sư phụ ta vừa mới gửi thêm quà cho Vân Nhi và Ly Nhi đây!.”


Dứt lời hắn phất tay một cái, trước mặt chúng nữ lại xuất hiện thêm một đống đồ vật. Lần này thì các nàng trực tiếp lấy tay che đi khuôn miệng nhỏ.


Chỉ thấy trong đống vật phẩm kia vậy mà lại thêm 3 viên Linh cấp Cực phẩm – Phá Tông Đan, một nhánh Linh cấp Trung phẩm – Lôi Nguyên Thảo, và một loại Thiên Địa Dị Vật.


Mấy nữ đang trợn tròn mắt thì lại nghe hắn nói “Lôi Nguyên Thảo này dành cho Vân Nhi, tin tưởng sẽ giúp nàng đột phá Nguyên Sư Đỉnh Phong. Thậm chí là đột phá Nguyên Vương”


Lục Thanh Vân nghe vậy thì dịu dàng nhìn hắn, cũng không từ chối ý tốt của hắn nhưng lại nói “Thϊế͙p͙ quả thật cần Lôi Nguyên Thảo để đột phá, nhưng thϊế͙p͙ nghĩ nên trồng nó vào Linh Thảo Điền sẽ tốt hơn.”


Bởi vì trong những ngày ở Bát Diện Thạch, nàng để ý thấy Linh Thảo Điền còn có thể giúp những loại Linh Thảo trồng trong nó được nhân giống, nên nàng mới muốn trồng Lôi Nguyên Thảo vào Linh Thảo Điền.


Chờ sau này nó sinh trưởng và nhân giống thì nàng và mấy nữ khác có Lôi Hệ Nguyên Sắc có cái phục dụng để đột phá.
Mấy nữ nghe vậy thì cảm động, không hổ là bà cả, chuyện gì cũng nghĩ cho lợi ích chung của toàn gia đình.


Mà Trần An Vĩ cũng không rảnh rỗi, hắn hiểu tính cách thê tử này của hắn. Nàng ngoài mặt thì lạnh lùng nhưng trong lòng lúc nào cũng quan tâm tới người khác. Chính vì vậy mà lúc này hắn đang nhanh chóng đổi mới Nguyệt Ảnh Quầy tìm thứ khác cho nàng.


“Nhanh nào, nhanh nào, ra thứ gì đó tốt đi!” Trần An Vĩ vừa điên cuồng đổi mới vừa lẩm bẩm, bởi vì mua mấy thứ kia cho mấy nữ hắn cũng gần hết Nguyệt Ảnh Tệ, dù được thêm 5 vạn tệ từ gói quà thì bây giờ cũng đã sắp hết.


Nếu trong chục lần đổi mới nữa mà không ra thứ gì tốt cho nàng, hắn chỉ đành tiếc nuối mà để lần sau vậy.


Bất quá, có nữ nhân bên cạnh khiến vận khí của hắn cũng không tính là quá tệ khi chỉ sau hai lần đổi mới tiếp theo, hắn đã tìm cho nàng một kiện Y phục đạt tới Linh cấp Thượng phẩm – Ảnh Lôi Y.


Tên như ý nghĩa, Ảnh Lôi Y đem lại khả năng di chuyển nhanh như lôi đình, nhanh tới nỗi tạo ra huyễn ảnh của chủ nhân gây phân tâm địch nhân.


Ngay khi nhìn thấy kiện Bảo Y này Trần An Vĩ đã lập tức mua mà không do dự, theo hắn thấy nếu Ảnh Lôi Y mà kết hợp với Lôi Đình Huyễn Thân vốn có của Lục gia, thì độ huyền ảo và khó lường sẽ tăng lên gấp bội.


Chính vì thế mà bất chấp việc Nguyệt Ảnh Tệ chỉ còn lại vài trăm lẻ sau khi mua Ảnh Lôi Y, hắn vẫn rất vui vẻ. Chúng nữ có sự bảo hộ tốt hơn thì hắn mới chuyên tâm mà kiếm Nguyệt Ảnh Tệ được.


“Được, vậy cứ làm theo ý nàng.” Dứt lời hắn đem Lôi Nguyên Thảo trồng xuống Linh Thảo Điền, trong lòng thầm nghĩ “Vẫn còn Đan Đạo trong Không Gian Hệ Thống, chờ có thời gian rảnh ta phải tiếp thu nó mới được.”


Hắn muốn trở thành Luyện Đan Sư, như vậy có thể luyện chế Đan Dược cho chúng nữ phòng thân rồi.
Chợt Trần An Vĩ nhìn thấy ánh mắt cầu khẩn của chúng nữ, liền hiểu các nàng nghĩ gì, hắn cười mỉm một cái rồi động lấy ý niệm. Ngay lập tức một kiện vật phẩm đã xuất hiện trên tay hắn.


“Cái này tặng nàng, bảo bối của ta!” Trần An Vĩ tay cầm Ảnh Lôi Y trao cho Lục Thanh Vân, thủ thỉ một câu, khiến giai nhân vô cùng cảm động mà dâng hiến môi thơm.
Trần An Vĩ được thê tử dâng hiến sao có thể từ chối, hắn tận tình hưởng dụng đôi môi kiều diễm đỏ thắm ngọt ngào của thê tử.


Sau một lúc, hắn mới luyến tiếc mà buông tha cho nàng, gương mặt tiếc nuối của hắn khiến Lục Thanh Vân phì cười “Chàng đó, bọn thϊế͙p͙ còn sống với chàng cả đời mà, muốn hôn lúc nào mà chẳng được!”


Mấy nữ cùng cười dịu dàng nhìn hắn, gật đầu tán đồng. Trần An Vĩ nghe vậy cũng cười cười, đột nhiên hắn phất tay một cái. Một tấm Nguyên Bài ẩn chứa vô tận Khí Văn Chi Lực ngay lập tức xuất hiện.


Mà khi nó xuất hiện, hai nữ Cổ Tự Ly cùng Cổ Tự Thư miệng nhỏ há to, hai mắt khó tin nhìn chằm chằm vào kiện đồ vật vừa xuất hiện. Lục Thanh Vân và mấy nữ cũng kinh ngạc không thôi nhìn lấy nó. Không hiểu vì sao nó lại ẩn chứa lượng Khí Văn Chi Lực nồng đậm như vậy.


“Đây là…” Cổ Tự Ly không nhịn được tò mò, ánh mắt vẫn dán vào tấm Nguyên Bài kia, miệng nhỏ lắp bắp hỏi. Nàng có thể cảm nhận được từ tấm Nguyên Bài một cỗ lực lượng của một vị Thể Tu và một vị Khí Văn Sư đang hoàn hảo hòa quyện.


Nó như sinh ra để dành cho những người vừa là Khí Văn Sư vùa là Thể Tu như nàng, khiến Cổ Tự Ly vô thức nảy sinh ý định muốn có nó.


Trần An Vĩ cũng không để nàng đợi lâu “Nó là Bạo Công Văn, một loại Khí Văn được một vị Khí Văn Sư kiêm Thể Tu dùng tâm huyết nửa đời mình sáng tạo ra. Nó là sự kết hợp hoàn hảo giữa Khí Văn và Thể Tu.”


“Nhờ đó, dù là Thể Tu hay Khí Văn Sư có được nó đều sẽ được lợi không hề ít. Mà người vừa là Khí Văn Sư vừa tu Thể như nàng càng khiến lợi ích đạt được từ nó tăng gấp bội.”
“Vì lẽ đó, Bạo Công Văn thuộc về nàng.”


Dứt lời hắn đưa tấm Nguyên Bài chứa Bạo Công Văn cho Cổ Tự Ly, còn không quên truyền âm “Đợi sau khi chuyện này kết thúc, ta sẽ truyền lại Kim Cang Thánh Văn cho nàng!”


Cổ Tự Ly nghe vậy bất giác đỏ mặt, bởi nàng biết hắn muốn nói tới điều gì. Là tộc nhân của Cổ Tự Tộc, tiếp xúc với Thánh Văn đã lâu, đương nhiên nàng biết Thánh Văn một khi đã nhận chủ thì chỉ có thể theo chủ nhân tới khi hắn chết.


Muốn chia sẻ hay truyền lại cho người khác sẽ gặp phải kháng cự bởi chính Thánh Văn. Dù làm bất cứ cách gì đều chỉ có một cách cục, đó là một trong hai người sẽ chết.


Nhưng không hiểu sao, năm đó khi các nàng song tu, Thánh Văn lại vô thức vận chuyển qua từng người các nàng, điều đó cũng vô thức làm Cổ Tự Tộc mạnh lên từng chút một.


Cuối cùng mẫu thân nàng và các vị tiền bối đều đưa ra kết luận, Thánh Văn chỉ có thể chia sẻ bằng song tu. Bất quá, đó là song tu giữa nữ nhân với nhau a, còn bây giờ hắn muốn cùng nàng song tu làm sao có thể không ngượng?


Chợt Cổ Tự Ly lại nhớ tới lời hắn nói, nàng vội vàng hỏi lại “Truyền lại? Chàng truyền cho thϊế͙p͙ rồi chàng sẽ mất đi Kim Cang Thánh Văn đó!”


“Không sao, nàng cần nó hơn ta. Ta vẫn còn rất nhiều thứ chưa sử dụng. Phu quân của nàng không yếu ớt đến thế đâu.” Trần An Vĩ cười cười vuốt lấy mái tóc xuôn mượt của giai nhân, dịu dàng nói.


“Nhưng mà…” Cổ Tự Ly còn do dự thì thấy Trần An Vĩ đã nói, giọng điệu vô cùng kiên quyết “Không nói nữa, các nàng an toàn thì ta mới yên tâm được!”


Cổ Tự Ly nghe vậy cũng không tiếp tục nữa, chỉ đành thuận theo ý hắn. Trong lòng như đang được nếm mật, nam nhân này lúc nào cũng chỉ lo lắng cho các nàng thôi.


Mặc dù phải thừa nhận rằng hắn rất yêu nghiệt, nhưng mà thủ đoạn càng nhiều không phải càng tốt sao? Bất quá hắn đã quyết định thì nàng cũng ủng hộ.


Trần An Vĩ sau khi thuyết phục được Cổ Tự Ly nhận lại Kim Cang Thánh Văn, hắn lại nhìn phía ba viên Phá Tông Đan, tiếp tục suy nghĩ về cách sử dụng chúng cho hợp lý. Phải nói rằng, chúng đến thật đúng lúc.


Có ba viên Phá Tông Đan, cơ hội trả thù Hàn gia cũng sẽ được tăng lên đáng kể. Ba vị Nguyên Tông cảnh, tại Nhật Nguyệt Đại Lục hay Hành Thiên Đại Lục cũng là một cỗ lực lượng đáng gờm.


Ba viên Phá Tông Đan này đương nhiên sẽ cho phụ thân hắn một viên, Nhạc phụ đại nhân một viên, còn một viên hắn định sẽ giữ lại phòng khi nào có ai trong số chúng nữ đột phá Nguyên Tông thì cho còn có cái sử dụng.


Bất quá vẫn còn một điều khiến hắn băn khoăn. Theo lời Hàn Vô Nhất, Huyết Hải Môn có mối quan hệ thân cận với một vị cường giả thuộc tầng thứ cao nhất An Nam Tinh Cầu – một vị Nguyên Tôn cảnh hàng thật giá thật.


Kẻ đó lại có sở thích sưu tầm những thứ kì lạ trong thiên hạ. Liệu rằng lần này sẽ thật sự ra tay? Người ra tay là Huyết Hải Môn hay là vị kia?


Nghĩ nghĩ hắn chợt nhớ ra điều gì, lại hướng Ảnh Nhi hỏi “Không phải nói An Nam Tinh cầu chỉ là tinh cầu nhỏ trong Thái Dương Vũ này sao? Tại sao nó lại từng có trận chiến giữa 10 vị Nguyên Thánh cảnh?”


Ảnh Nhi ngay lập tức cho ra đáp án “Vốn An Nam Tinh Cầu cũng là một trong những tinh cầu lớn trong Thái Dương Vũ, nhưng kể từ sau trận chiến của các vị cường giả Nguyên Thánh cảnh của Long Tộc, đẳng cấp nó đã bị sụt giảm trầm trọng.”


“Cũng vì thế mà các chủng tộc vốn tồn tại ở An Nam Tinh Cầu buộc phải di dời, trong đó có cả Long Tộc. Nếu không công tử nghĩ vì sao Long Nhược Thủy lại có thể lẩn trốn dưới lòng Cửu Long Tuyền lâu như vậy mà không bị Long Tộc diệt trừ?”


Nghe vậy Trần An Vĩ lại hỏi “Cho dù Long Tộc có đi nơi khác thì vẫn có biện pháp quay về giết nàng chứ?”


Ảnh Nhi gật đầu “Đúng là như vậy, nhưng do đẳng cấp bị giảm sút, khiến quy tắc vũ trụ áp dụng lên An Nam Tinh Cầu cũng buộc phải thay đổi, khiến bất kì ai đặt chân xuống tinh cầu đều sẽ bị giới hạn xuống cảnh giới Nguyên Tôn cảnh.”


“Mà Nguyên Tôn cảnh dù có mạnh đến mấy, cũng không thể chống lại một vị Nguyên Thánh cảnh cường giả. Long Nhược Thủy vốn là một Nguyên Thánh, lại ở trong lòng Cửu Long Tuyền, nàng có thể dễ dàng diệt đi vài Nguyên Tôn nhỏ nhoi mà không làm tổn hại tới quy tắc của An Nam Tinh Cầu.”


“Bởi vì nàng chỉ kích phát luồng Nguyên Lực của Cửu Long Tuyền khiến nó bạo động, thay nàng diệt đi vài Nguyên Tôn mà thôi.”


Trần An Vĩ nghe vậy gật đầu, nếu vậy hắn có thể lợi dụng lực lượng của Cửu Long Tuyền để diệt đi tên Nguyên Tôn kia nếu hắn dám nhúng tay vào. Bất quá, phải thuyết phục được sự giúp đỡ của nàng ấy trước đã.


Trở lại với ba viên Phá Tông Đan này, hắn đã có hướng sử dụng nên không tiếp tục nghĩ nhiều, chỉ một mực nhìn lấy Dị Thổ đang ngoan ngoãn tọa lạc tại một vùng không gian.


Chỉ thấy nó là một bộ khung xương bằng kim cương được bao bọc trong một bộ áo choàng nồng đậm Thổ Hệ Nguyên Lực. Thoạt nhìn có vẻ yếu ớt nhưng khí tức nó đem lại khiến người khác có cảm giác nó cứng cáp tới cực điểm.


Không thể nghi ngờ đây chính là bản thể của Kim Cương Cốt Thổ. Dưới sự áp bức của Hệ Thống, nó không thể không trở nên ngoan ngoãn hơn.
Chợt Trần An Vĩ cười tà, trên tay đã tụ lực đánh ra một cái Hỏa Hoàng Quyền nhắm thẳng vào bản thể của Kim Cương Cốt Thổ.


Hắn muốn xem thử, hắn có thể đánh vỡ được loại Dị Thổ nổi tiếng với khả năng phòng ngự cực mạnh của mình không.
Chỉ thấy khi Hỏa Hoàng Quyền gần tiếp xúc với Kim Cương Cốt Thổ, nó đã nhanh chóng hành động.


Kim Cương Cốt Thổ phất nhẹ tay, chiếc áo choàng nồng đậm Thổ Hệ Nguyên Lực của nó đã nhanh chóng bao trùm lấy toàn bộ thân thể, chỉ chừa lại đôi mắt trống rỗng của mình đang nhìn chằm chằm về phía Hỏa Hoàng Quyền.


Chưa dừng lại ở đó, hai cánh tay kim cương của nó nhanh chóng chắp lại với nhau, khiến từng mảnh vỡ của Kim Cương xuất hiện, cấp tốc hòa vào bên trong lớp áo choàng.


Dù lớp áo choàng lúc này không có biểu hiện gì, nhưng Trần An Vĩ lại có thể cảm nhận được Kim Cương Cốt Thổ đã tiến vào trạng thái phòng ngự của mình.
Không để hắn tiếp tục nghĩ nhiều, Hỏa Hoàng Quyền đã va chạm trực diện với Kim Cương Cốt Thổ.
Bùm!!!


Một vụ nổ phô thiên cái địa lại diễn ra…
------------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK:
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành


Email cho huynh đài nào muốn spam ta: nguyenminhthanh787@gmail.com
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花