Vĩnh Hằng Chi Tâm

Chương 84: Thu hoạch phong phú

Một viên Uẩn Khí đan lại bán ra được giá bốn vạn khiến buổi đấu giá này lập tức đạt tới đỉnh cao.
- Trần sư đệ, lần này ngươi được kỳ ngộ tốt, lúc bình thường, Uẩn Khí đan tuyệt đối sẽ không bán được giá tiền này.
Thu Hinh Nhi hâm mộ nói.


Cốt Ma Cung xâm lấn,  lại thêm đấu giá hội cỡ lớn nửa năm mới tổ chức một lần, hai nhân tố này kết hợp, liền đẩy giá tăng lên rất cao.
Nếu lúc bình thường, một viên Uẩn Khí đan chỉ có giá trị hơn hai vạn mà thôi.
- Bốn vạn nguyên thạch thứ phẩm.


Trong lòng Trần Vũ có chút kích động, mặc dù bán ra viên Uẩn Khí đan là bởi bất đắc dĩ, nhưng giá sau cùng vẫn khiến hắn mừng rỡ không thôi.
Đương nhiên, lần đấu giá này, Hội Ẩn Hồ sẽ khấu trừ 5% phí đấu giá, Trần Vũ chỉ được ba vạn tám nghìn.


Cộng thêm một vạn ba nghìn còn lại, lại khấu trừ nguyên thạch mua Thổ Linh Tham. Trong tay Trần Vũ vẫn còn gần hai vạn bảy nghìn nguyên thạch thứ phẩm.
...
- Tiếp theo sẽ bán ra một tấm tàn đồ truyền kỳ.
Kiều trưởng lão cười thần bí.


Dứt lời, một mỹ nhân đi lên đài, mở ra một quyển họa tàn độ bị hư hại, dài đến mấy trượng.
Trên bức họa vẽ những đường màu đỏ hết sức rườm rà, phác họa một bức hình quỷ dị trừu tượng.
- Huyết Nguyệt tàn đồ!
Không biết là ai, đột nhiên khẽ hô một tiếng.


- Không sai! Đây chính là Huyết Nguyệt tàn đồ mà “Huyết Nguyệt giáo” lưu lại. Nghe đồn, bức tranh này ghi chép di chỉ bí tàng của Huyết Nguyệt giáo, còn có thể thăm dò chân tướng diệt vong của Huyết Nguyệt giáo.
Kiều trưởng lão giải thích.
- Huyết Nguyệt giáo ư?




Trần Vũ cảm thấy kỳ quái, đồng thời phát hiện một vài đại nhân vật Hóa Khí cảnh đều có phản ứng rất lớn.


- Huyết Nguyệt giáo từng là một thế lực tà giáo có tín đồ trải rộng khắp đại lục, thời kỳ đỉnh phong nhất, gần như nắm quyền toàn bộ đại lục Côn Vân. Về sau, không biết bởi nguyên nhân gì mà toàn bộ giáo này bị tất cả thế lực tông môn trên khắp đại lục liên thủ đánh bại. Chẳng qua, đó là chuyện của hai trăm năm trước, rất nhiều chân tướng lịch sử đã bị che giấu...


Thu Hinh Nhi chậm rãi giải thích.
- Ngươi biết nhiều hơn người bình thường đấy.
Trần Vũ khen một câu khiến vẻ mặt Thu Hinh Nhi có chút mất tự nhiên.
- Bức này này, không chỉ ẩn dấu bí mật kinh thiên, đồng thời còn có giá trị cất giữ. Giá khởi điểm hai vạn nguyên thạch thứ phẩm.


Kiều trưởng lão cười nói.
Hai vạn nguyên thạch thứ phẩm... Tấm bản đồ nát này?
Trần Vũ cùng với không ít người thế hệ trẻ dưới đài đấu giá đều cảm thấy giật mình.
Nhưng tranh đoạt tiếp theo, lại càng khiến mọi người cảm thấy ngoài ý muốn.
- Ba vạn!


Một thân ảnh đội mũ rộng vành, bị áo bào đen che khuất toàn thân, lập tức tăng thêm một vạn.
- Ba vạn năm nghìn!
Một lão giả khô gầy đội mũ rộng vành khác lạnh lùng tăng giá.
- Bốn vạn!
Lần này tăng giá là một vị trưởng lão mặc áo trắng của Vân Nhạc môn.
- Thu trưởng lão!


Trần Vũ giật mình.
Lúc này hắn mới phát hiện gia gia của tỷ muội Thu Hinh Nhi cũng trình diện, chẳng qua ngồi ở một góc khách quý khác, bên cạnh có hai vị đường chủ.
Lần đấu giá này, phía Vân Nhạc môn có hai vị trưởng lão đến.


Ngoại trừ Thu trưởng lão ra, còn có vị Hạ sư cô, danh xưng “Hạ Vũ tiên tử”, Mục Tuyết Tình cũng ở bên cạnh nàng.
Chỉ có điều, tại sao tỷ muội Thu Hinh Nhi không ngồi cùng gia gia thì Trần Vũ không nghĩ ra.
- Bốn vạn năm nghìn!
- Bốn vạn tám nghìn!
- Năm vạn!


Giá cả của tấm Huyết Nguyệt tàn đồ này một đường tăng vọt.
Hơn nữa, người tham dự tranh đoạt, phần lớn là cường giả Hóa Khí cảnh, thân gia phong phú.
- Bảy vạn!
Cuối cùng, tấm Huyết Nguyệt tàn độ này bị người thần bí đội mũ rộng vành giấu mình trong áo bào đấu giá được.


Trần Vũ cảm thấy kỳ quái, những người cạnh tranh Huyết Nguyệt tàn đồ, phần lớn đều đội mũ rộng vành. Ngay cả lão giả đội mũ rộng vành từng ép Trần Vũ bán “Âm Lệ Châu” cũng có mặt trong đó.
...
Đấu giá từ từ tiến nhập hậu kỳ.


Sau đó, liên tục có vài loại bảo khí như vũ khí, giáp phòng thân xuất hiện.
- Nguyệt Hoa kiếm! bảo khí hạ phẩm, là tinh phẩm trong đồng cấp bậc. Có tăng thêm một ít Nguyệt Linh Khoáng, có thể gia tăng tốc độ nội tức chân khí, vào lúc trời tối có ánh trăng, uy lực cũng tăng thêm ba phần.


- Kiếm này, khởi điểm hai vạn!
Kiều lão phất tay.
Bảo khí hạ phẩm, tinh phẩm trong đồng cấp bậc?
Trần Vũ ngẩn ra, kết quả nhìn thấy kiếm này một đường tăng giá đến ba vạn năm nghìn, tiếp cận mốc giá bốn vạn.


- Bảo khí, dù là cùng cấp bậc thì cũng phân chia bình thường và tinh phẩm. Giống như Huyền Trọng kiếm của ngươi, thực ra có thể xem nó là một kiện tinh phẩm trong đồng cấp bậc.
Thu Hinh Nhi cười nói.


Giá cả của bảo khí hạ phẩm khoảng chừng hai, ba vạn. Tinh phẩm như Huyền Trọng kiếm của Trần Vũ thì có thể đấu giá được trên ba vạn năm nghìn.


- Bảo khí phòng ngự hạ phẩm “Tử Lân bảo giáp”, lựa chọn da của “Tử Lân Yêu Mãng” làm tài liệu chính, lại phối hợp với vài loại kim quáng có tính mềm, luyện chế thành một bộ nhuyễn giáp bao phủ toàn thân.
Kiều trưởng lão mỉm cười giới thiệu.
Nhuyễn giáp toàn thân?


Bảo giáp này vừa xuất ra, lập tức hấp dẫn đông đảo ánh mắt.
- Bảo khí hộ giáp toàn thân, còn là nhuyễn giáp hạng nhẹ. Giá tiền còn gấp đôi bảo khí vũ khí.
Trong mắt Thu Nguyệt nổi lên ánh sao.
Lấy thân phận của nàng, cũng chỉ có một kiện bán bảo khí nhuyễn giáp nửa thân mà thôi.


- Ba vạn năm nghìn!
- Ba vạn tám nghìn!
- Bốn vạn!
Giá cả nhanh chóng đẩy lên tới bốn vạn, vẫn tiếp tục tăng lên.
Đến cuối cùng...
- Năm vạn ba nghìn!
Một cái giá đắt đến kinh người xuất hiện, liền mua được bộ nhuyễn giáp toàn thân này.
Trần Vũ giật mình không nhẹ.


Hắn từng ở trong kho bảo khí của Vân Nhạc môn nhìn thấy bảo khí phòng ngự, chẳng qua đều là hộ giáp nửa thân, giá trị không chênh lệch bảo khí vũ khí bao nhiêu.
Tử Lân giáp này, bản chất là một bộ có thể bao trùm toàn thân và tứ chi.


Có một kiện bảo khí hộ giáp toàn thân như vậy, cho dù là Hóa Khí Hậu Thiên cũng không thể dễ dàng công phá.
...
Một lúc sau, trên đài đấu giá bán ra một kiện hộ tí (*), lập tức hấp dẫn sự chú ý của Trần Vũ.


- Thanh Lân Hộ Tí, sử dụng da của “Thanh Ngạc Vương” làm vật phẩm luyện chế chính, thực lực của đầu cá sấu này có thể so với Hóa Khí Hậu Thiên, lớp da như vậy, cho dù Hóa Khí cảnh cũng khó mà công phá được.
Kiều lão cười nói.
- Tại sao hộ tí này chỉ có một cái?


Bên dưới, không biết là người nào lên tiếng.
- Ách... Hộ tí này vốn là một đôi, sau này mất đi một cái. Nhưng dù chỉ có một cái thì phẩm chất bảo vệ vẫn tiếp cận tinh phẩm trong đồng cấp bậc, lúc công kích cận thân, có thể tăng phúc lực lượng, hoặc dùng phòng ngự cũng không tầm thường.


Kiều lão giải thích.
Dứt lời, hắn làm mẫu một lần, đeo hộ tí lên, sau khi quán nhập chân khí vào, hộ tí bỗng nhiên bành trướng vài phần, giống như một tấm chắn hộ thủ, bề mặt xuất hiện quang lân màu xanh đen.
- Có thể tăng phúc lực lượng, còn có thể phòng ngự?
Trần Vũ có chút động tâm.


Chỉ có điều, trong tay hắn chỉ còn lại không đến hai vạn bảy nghìn nguyên thạch thứ phẩm, không nhất định có thể đấu giá được.
Nhưng tiếp theo, Trần Vũ liền nhận ra mình nghĩ nhiều rồi.


Bởi vì kiện hộ tí này chỉ còn sót một cái, có thể nói là tàn khuyết phẩm. Chỉ khi là một đôi thì nó mới được xem là một kiện bảo khí hoàn chỉnh.
Hơn nữa, người tu luyện thích chiến đấu cận thân cũng tương đối ít.
- Một vạn bảy nghìn!
- Một vạn tám nghìn!


Lúc giá cả gần đạt tới hai vạn, giá cũng chững lại.
- Hai vạn hai nghìn!
Lúc Trần Vũ hô lên giá này, sân đấu giá lập tức trở nên yên tĩnh giây lát.
- Hai vạn ba nghìn!
Một đại hán cường tráng thoáng do dự, sau đó tăng thêm một nghìn.
- Hai vạn năm nghìn!


Trần Vũ hạ quyết tâm, lại bỏ thêm hai nghìn. Con số này đã tiếp cận số dư cuối cùng của hắn rồi.
Cũng may, sau khi giá đạt tới hai vạn năm nghìn đã tương đối cao, những người còn lại đều bỏ qua.
- Đắc thủ rồi.
Trần Vũ mừng rỡ.


Đấu giá hội đến tận lúc này, hắn lần lượt mua viên cầu kim loại, Thổ Linh Tham 120 năm, Thanh Lân hộ tí. Nhưng đồng thời nguyên thạch trong tay cũng không còn bao nhiêu.
Đồng thời, Uẩn Khí đan và Huyết Linh Chi tám mươi năm, Âm Lệ Châu đều bị bán ra.
Tổng thể mà nói, Trần Vũ rất hài lòng.


- Tiếp theo, tiến vào giai đoạn quan trọng của vật phẩm đấu giá áp trục!
Thanh âm của Kiều lão đột nhiên cao vút.
Đấu giá áp trục!
Mọi người ở đây đều phấn khởi tinh thần, mặc dù phần lớn người đều không có tư cách tham dự.
Trần Vũ cũng chỉ tham náo nhiệt mà thôi.


- Bảo khí trung phẩm Ngũ Độc Tiên, lựa chọn năm loại gân Yêu Xà làm tài liệu luyện chế chính, đồng thời dung nhập năm loại tuyệt độc. Lúc công kích có thể khống chế độc lực thẩm thấu kẻ địch, ngay cả cường giả Hóa Khí cảnh cũng không thể hoàn toàn chống lại kỳ độc của nó, dưới Hóa Khí cảnh, người trúng độc tất mất mạng đương trường...


Kiều trưởng lão giới thiệu.
Nghe lời giới thiệu này, mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Ngũ Độc Tiên này thật bá đạo, Luyện Tạng kỳ chỉ cần tiếp cận liền bỏ mạng, ngay cả Hóa Khí cảnh cũng không thể hoàn toàn chống lại.


Phẩm cấp của sợi roi này, e rằng đã là tinh phẩm trong bảo khí trung phẩm.
- Giá khởi điểm năm vạn, tăng giá tùy ý.
Kiều trưởng lão phất tay.
Lời vừa dứt, người đấu giá bên dưới liền tham gia cạnh tranh, số lượng không ít, cơ bản đều là cao nhân Hóa Khí cảnh.
- Sáu vạn!
- Bảy vạn!


- Bảy vạn năm nghìn!
...
- Chín vạn năm nghìn!
- Mười vạn!
Giá cả của roi này nhanh chóng đột phá mốc giá mười vạn.
Cuối cùng, roi này bị một đại gia tộc bỏ ra giá cao đến mười hai vạn cạnh tranh được.
Hơn nữa, gia tộc này còn là Sở gia mà Trần Vũ từng tiếp xúc.


Trong gian lầu khách quý của Sở gia.
- Thái gia gia, vì sao ra giá cao để mua một kiện bảo khí độc ác như vậy?
Một thiếu nữ thanh nhã hỏi.
Nữ nhân này chính là Sở Uyển Ngọc.
- Một hai năm tới sẽ là thời khắc sinh tử tồn vong của Sở gia ta, không xuất huyết không được.


Một lão giả mặt hồng tóc trắng thở dài một tiếng.
Lúc hắn nhìn Sở Uyển Ngọc, ngoại trừ từ ái trìu mến, còn có một tia cảm tình đặc thù.
- Nếu... nếu ta gả cho Dịch Vân Phi, không phải có thể chia sẻ chút gánh nặng cho gia tộc sao?
Gò má Sở Uyển Ngọc phiếm hồng, giọng nhỏ như muỗi.


- Ta biết giữa ngươi và Dịch Vân Phi đều có hảo cảm. Nhưng tình huống tông môn không đơn giản như ngươi nghĩ, nhất là Thủy Nguyệt phái, tông phái này từng có tiền thân là tà phái. Cha ngươi rất ít khi đoán sai, bằng không cũng sẽ không gả ngươi cho Trần Vũ kia.


Thái gia gia của Sở gia lắc đầu thở dài, hắn tin rằng, lời mình nói, Sở Uyển Ngọc sẽ không nghe.
...
- Kiện vật phẩm cuối cùng của đấu giá hội lần này, một viên Hỏa Tinh Thạch. Mặc dù phẩm chất hơi kém, nhưng cũng ẩn chứa tinh hoa hỏa diễm, có thể tu luyện ra “Linh Diễm chân hỏa”.
Hỏa Tinh Thạch!


Vật này vừa xuất ra, đại đa số người không có phản ứng.
Nhưng trên sân, những cường giả Hóa Khí cảnh, nhất là cao nhân Hóa Khí Tiên Thiên, lập tức sáng mắt.
- Hỏa Tinh Thạch, trân bảo trong truyền thuyết, có thể tu luyện ra Linh Diễm chân hỏa.
Có vài vị Hóa Khí cảnh kinh hô thất thanh.


- Giá khởi điểm mười vạn!
Dưới sân, mọi người đều bị chấn trụ. Vừa bắt đầu mà giá đã mười vạn.
- Đây còn chỉ là Hỏa Tinh Thạch phẩm chất kém...
Trần Vũ vô cùng ngạc nhiên.


- Chỉ khi đạt tới cấp bậc Hóa Khí cảnh trở lên mới có thể hiểu được giá trị trong đó, mặc dù đây chỉ là một viên Hỏa Tinh Thạch phẩm chất kém.
Thu Hinh Nhi dường như biết được thứ gì đó.
- Mười lăm vạn!
- Mười sáu vạn!
...
- Mười tám vạn!
- Hai mươi vạn!


Giá cả đột phá mức giá hai mươi vạn, nhưng vẫn không có dấu hiệu ngừng lại.
Trong quá trình này, Trần Vũ thấy Thu trưởng lão và Hạ Vũ tiên tử của Vân Nhạc môn cũng tham dự cạnh tranh.


- Thu trưởng lão, không bằng lấy nguyên thạch thu được từ việc đấu giá vẫn thạch dự chi cho ta. Chờ đến lúc trở về, ta sẽ trả lại tông môn.
Trên mặt Hạ Vũ tiên tử thoáng hiện một tia cấp bách.
- Được rồi, thực ra Hỏa Tinh Thạch này cũng chưa chắc có thể tu ra Linh Diễm chân hỏa.


Thu trưởng lão cười khổ một tiếng.
- Ba mươi vạn!
Cuối cùng, Hỏa Tinh Thạch bị hai vị trưởng lão Vân Nhạc môn dùng giá áp đảo, liên thủ bắt lấy.
***
(*) Hộ tí: vòng bảo vệ tay.