Vô Dơ Luân Hồi Ký

Chương 5: Táng Sơn Cường vs Huyền My Phu Nhân

Táng Sơn Cường ở Lao Sơn Thành làm Thiên Phu Trưởng cũng đã lâu lắm rồi, tự nhiên quen thuộc, địa vị cũng không thấp. Hắn tuổi vừa hơn ba mươi, đã là võ giả tam giai, tương lai cơ hội đột phá Tiên Thiên Cảnh không phải là không có. Từ tam giai lên tứ giai, một bước này, hãm chết vô số người, khó vô cùng. Nếu không, cả cái Thập Vạn Sơn Châu rộng như thế, Tiên Thiên Võ Giả mới hơn trăm người.


Lại thêm hắn cưới được một vị nương tử như hoa như ngọc là Luyện dược sư, vợ đẹp con khôn, tương lai một mảnh sáng lạn. Cùng với ba vị Thiên Phu Trưởng khác, giữ cho Lao Sơn Thành đông tới trăm ngàn người, một mảnh bình yên trật tự.


Mới đây cái ghế Thành Chủ bỏ trống từ lâu đã có người ngồi, là Huyền My Phu Nhân. Hắn cũng là Đệ Tử Lao Sơn Phái, tu vi lại cao, đã là cao tầng, tự nhiên biết nàng. Hai người qua lại cũng không tính tệ. Chủ yếu là vì Táng Sơn Cường không thuộc phe phái nào cả, loại người như hắn, thực lực đi trước dã tâm mới theo sau, cho nên vẫn luôn yên ổn làm một Thiên Phu Trưởng bấy nhiêu năm. Ba vị Thiên Phu Trưởng kia, tuổi lớn hơn hắn nhiều, đã sớm nhìn thấu nhân sinh, cho nên khi Huyền My Phu Nhân đến nhậm chức, vô cùng thuận lợi, trên mà bảo dưới nghe, một mảnh hài hoà thuận lợi.


Mà hắn cũng ở trước mặt bao người, thể hiện trung tâm, với Lao Sơn Phái.


Tất cả mọi chuyện đều hợp tình hợp lý, không có vấn đề gì. Nhưng Huyền My Phu Nhân lại có. Đám Thiên Phu Trưởng này trung thành với Lao Sơn Phái thật ra cũng không khác gì trung thành với nàng, dù sao nàng cũng không có ý định phản bội sư môn. Nhưng vì thế là không thể tuỳ ý dùng vào việc riêng một cách tuỳ ý đấy, có người báo cáo về môn phái, vậy liền phiền phức. Lao Sơn Phái là Danh Môn Chính Phái truyền thừa lâu đời, môn quy sâm nghiêm, thưởng phạt phân minh, tuân thủ đạo đức lễ nghĩa. Nếu không thì Chưởng Môn sẽ vì Phu Nhân thông ɖâʍ cùng con riêng mà nản lòng thoái chí đâu. Đương nhiên là không tránh khỏi có người nọ người kia, nhưng phần lớn là vậy. Tiếc là nhân tài thưa thớt, không thể không suy bại.


Bởi vậy Huyền My Phu Nhân không vui rồi, mời riêng Táng Sơn Cường đến sảnh nghị sự tại phủ thành chủ bàn công chuyện.


Táng Sơn Cường một thân khôi giáp tiến tới, đường ni nẻo bước hắn đã không thể quen thuộc hơn, giờ lại thấy hơi hơi xa lạ. Phủ thành chủ đã đổi hết là người của Huyền My Phu Nhân, bên trong người đều là nữ tỳ, canh gác bên ngoài sảnh nghị sự cũng là hai nữ tỳ, để Táng Sơn Cường cảm thấy không quen.


-Đại nhân, Phu Nhân đang chờ bên trong, mời ngài vào.


Một tỳ nữ cung kính đáp, cũng không mở cửa. Hai nàng rất xinh đẹp, tuổi chừng mười tám, một thân trang phục tỳ nữ một xanh một trắng, hiển nhiên không phải là Đệ Tử Lao Sơn. Táng Sơn Cường nhìn kỹ một cái, không phải vì hai nàng xinh đẹp động lòng người, mà vì hai nàng hiển nhiên là tâm phúc bên người Huyền My Phu Nhân.


Táng Sơn Cường gật đầu một cái, đẩy cửa tiến vào. Nhưng ngay lập tức hắn liền muốn trốn. Đáng tiếc, một sợi roi màu đen nhanh như chớp tiến tới, cuốn lấy eo kéo hắn tới, ngã sấp trên sàn.
-Cái con mẹ nó.
Táng Sơn Cường nằm sấp trên sàn, trong lòng chửi lớn.


Phía trước hắn, ngay giữa sảnh nghị sự, Huyền My Phu Nhân thân thể trần truồng không một mảnh vải. Nàng nằm trong bồn gỗ, nhẹ nhàng vui vẻ vuốt ve lấy thân thể ngọc ngà của mình, giọt nước như từng hạt châu chảy trên làn da mịn màng trơn bóng, rơi xuống làn nước phủ đầy cánh hoa bên dưới. Tóc đen cuốn cao sau đầu, cổ ngọc thon cao như cổ thiên nga, xương quai xanh hiện lên quyến rũ. Nhìn xuống dưới, nãi cầu căng tròn đầy đặn nổi trong nước, nhẹ nhàng theo cử động của Huyền My Phu Nhân mà tạo ra từng đợt sóng hoa dập dềnh, nhũ phong một màu hồng phấn tuyệt diệu, vậy mà đã căng đứng lên trên da thịt tuyết trắng, nổi bật giữa muôn vàn cánh hoa. Môi nàng còn đỏ hơn son, má nàng còn hồng hơn nắng. Đôi mắt đen nháy tràn đầy sự kiêu ngạo nên có của một cường giả, cùng với sự hài lòng với chính thân thể tuyệt vời của mình.


Táng Sơn Cường trong lòng muôn vàn câu tự hỏi, không biết mình chỗ nào đắc tội Huyền My Phu Nhân. Hắn làm việc trước giờ cẩn thận, cũng có tâm huyết, lòng trung thành cũng đủ. Không tìm thấy lí do, hắn liền nghĩ biện pháp. Ài, Táng Sơn Cường thở dài, hắn thật là không có biện pháp. Đây là một cái bẫy trần trụi nhắm vào hắn đấy, cũng không cần mất nhiều thời gian thiết kế đâu, mà mục đích, chính là để hắn đắc tội nàng. Trên đời này có người muốn người khác đắc tội mình, cũng chỉ có tiểu nhân và nữ nhân. Phần lòng dạ này của Huyền My Phu Nhân, Táng Sơn Cường chỉ có thể đậu đen rau muống. Bất quá hai chữ Huyền My này lại khiến hắn sợ hãi, nữ nhân này muốn âm người, thủ đoạn tuyệt đối là đệ nhất Lao Sơn Phái, các Trưởng Lão khác cũng vì vậy kiêng kị nàng rất nhiều, cho nên khi nàng muốn Lao Sơn Thành, tất cả đều nhất nhất đồng ý, còn tỏ vẻ vui mừng, khi tống cổ được con độc xà này ra xa bản thân. Thê nhi phụ mẫu Táng Sơn Cường đều tại Lao Sơn thành đấy, hắn không chạy được.


Cho nên hắn chỉ có thể luống cuống quỳ dậy, mông chổng cao dập đầu về phía trước, im lặng không nói.
Để một quân nhân thiết huyết như hắn dập đầu, cũng là khó được. Bất quá chủ nghĩa nam tử ở thế giới này không chiếm ưu thế. Ở đây, chủ nghĩa cường giả mới là độc tôn.


Huyền My Phu Nhân dường như mặc kệ Táng Sơn Cường quỳ trên sàn, vẫn chậm rãi tắm rửa lấy. Đến khi thoả mãn, nàng mới đứng thẳng dậy trong bồn, cũng không lau người, ngón tay ngọc ngà hơi sửa tóc mai ướt đẫm dính lên trán, rồi cả thân thể như mất đi trọng lượng nổi lên trên mặt nước. Huyền My Phu Nhân đạp lên cánh hoa tiến tới, nhẹ nhàng rơi trên sàn nhà, mà bóng đen dưới chân nàng, cũng chìm trở lại trong lòng bồn tắm.


Người đẹp chân trần tiến tới, để lại từng dấu ấn màu phấn hồng trên mặt đất, chân chính bộ bộ sinh liên, để ngăn cách gót sen và sàn nhà dơ bẩn. Dù không có ai nhìn, nữ nhân này vẫn rất ưa màu mè đấy. Nàng đứng trước Táng Sơn Cường, hai tay chống hông, chân trái đưa tới trước.


-Ngẩng đầu lên.
Mệnh lệnh lạnh lẽo không tha nghi vấn. Táng Sơn Cường lòng đầy sợ hãi chậm rãi ngẩng đầu, rồi lại kinh ngạc nhìn bàn chân tựa như điêu khắc mà ra trước mặt, bên trên giữ lấy giọt nước, trông thật ướt át mềm mại.
-Phu Nhân, đây là…?
-ɭϊếʍƈ nó đi.


Không phải là mệnh lệnh đấy, giọng Huyền My Phu Nhân bỗng trở nên mềm mại vô cùng, mang ý mời gọi, quyến rũ câu người. Táng Sơn Cường cũng nhận ra điều này, khiến hắn ngớ người ra, không biết phải làm sao.
-Sau này ngươi liền làm tay chân tâm phúc của ta đi, chỉ cần trung thành, ta sẽ không bạc đãi ngươi.


Lại là giọng nói lạnh lùng không tha nghi vấn. Nữ nhân này lật mặt, quả thật rất nhanh.


Não Táng Sơn Cường một trận loạn chuyển. Hoá ra muốn thu phục ta. Vậy thì cũng không cần làm như thế này a, Huyền My Phu Nhân muốn thu phục hắn, cũng chỉ cần một bữa rượu thịt, địa vị lẫn thủ đoạn của nàng, hắn một cái cũng chống không được. Táng Sơn Cường bỗng dưng muốn khóc: “Chẳng lẽ nàng ham muốn sắc đẹp của ta.”, không có khả năng a.


Lần này thì Táng Sơn Cường lại đoán đúng rồi. Huyền My Phu Nhân thật là ham muốn thân thể hắn. Một thân thước tám cao lớn uy mãnh, lại theo binh đạo, có một cỗ khí thế oai dũng hào hùng, khác biệt với khí chất của đám đạo sĩ trong phái. Còn trẻ cũng đã là võ giả tam giai, cẩn thận bồi dưỡng một phen, tiên thiên không phải là không có hy vọng. Mà hắn thân làm chiến sĩ lâu năm, phép tắc kỷ cương đã quen, càng dễ nghe chỉ huy sắp xếp. Huyền My Phu Nhân đến Lao Sơn Thành, nhìn vào chính là tương lai, vừa ý Táng Sơn Cường chính là ở tiềm năng của hắn.


Thêm nữa, cũng quan trọng nhất, ƈôи ȶhịȶ của Táng Sơn Cường vừa thô vừa dài, công phu trên giường rất khá. Thông tin này là Huyền My Phu Nhân móc ra từ miệng nương tử của Táng Sơn Cường đấy, có người bán cho nàng, khuê mật rảnh rổi nói chuyện với nhau, khó giữ mồm. Nếu Biệt Thu Hà biết phu quân mình ngoại tình một phần lớn do mình mà ra, không biết có tức chết hay không, nhưng chắc chắn sẽ đi tìm bọn khuê mật tính sổ.


Huyền My Phu Nhân đặc biệt yêu thích chồng người đấy, thật là một cái ɖâʍ phụ lẳng lơ.


Táng Sơn Cường từ tư thế quỳ sấp chuyển thành tư thế quỳ một gối, tay phải siết thành nắm đấm chống trên mặt đất, tay trái đặt nhẹ trên đầu gối trái, một bộ tư thế tiêu chuẩn, đầu cũng không dám ngẩng lên.


-Ta nguyện thề trung thành với Phu Nhân, từ nay xin nghe Phu Nhân sai sử, chỉ đâu đánh đó, quyết không hai lòng.
Huyền My Phu Nhân nhìn Táng Sơn Cường bộ dáng như một vị hiệp sĩ thể hiện trung thành với nữ hoàng của mình, mỉm cười hài lòng, khuôn mặt lạnh lùng bỗng chốc tươi đẹp như hoa hải đường.


-Vậy mệnh lệnh lúc nãy của ta, ngươi còn chưa thực hiện.
Giọng nói lại trở nên mềm mại, để Táng Sơn Cường trong lòng thở phào một cái.
-Thuộc hạ không dám.
Huyền My Phu Nhân vẫn đang giữ nguyên tư thế đưa chân tới trước đấy.
-Mau lên, ta mệt mỏi.


Giọng nói lần nữa trở nên lạnh lùng khiến Táng Sơn Cường một trận bất đắc dĩ. Trong lòng cũng trở nên hung ác. Huyền My Phu Nhân chính là đệ nhất mĩ nhân Lao Sơn Phái đấy, không có một trong, người có thể sánh ngang với nàng hiện đang ngồi tù rồi, không tính vào. Kì thật nữ nhân đẹp xấu tuy có tiêu chuẩn, nhưng so sánh lên ai đẹp hơn ai, cũng là khó khăn. Bất quá người thường so với tứ giai tiên thiên, hoàn toàn không có cửa. Lao Sơn mĩ nữ vô số, đều gục trước nhan sắc của nàng. Đám Táng Sơn Cường mỗi khi nhậu nhẹt khi nói đến nàng, cũng không dám buông lời thô bỉ, hai chữ Huyền My cũng không phải là hư danh.


Ấy vậy mà người đẹp như thiên tiên này, lại đang trần truồng đứng trước mặt Táng Sơn Cường bảo hắn ɭϊếʍƈ chân, để hắn không dám tin, cũng không muốn tin. Bất quá chuyện đến nước này, cũng đã không có lựa chọn. Hắn cắn răng hung ác, cùng lắm là chết, chỉ là nếu có lỡ như, lại liên luỵ đến thê nhi. Lúc này còn nghĩ đến thê nhi, tấm lòng này, cũng là khó được, đáng tiếc.


Táng Sơn Cường vẫn giữ lấy tư thế quỳ gối như cũ, đưa tay phải tới tới, ngửa lòng bàn tay đỡ lấy lòng bàn chân Huyền My Phu Nhân, từ từ đưa lên miệng, thè lưỡi ɭϊếʍƈ lấy bọt nước dính lên ngón chân như ngọc. Nếu muốn hắn dùng tư thế như một con chó vậy quỳ sấp đất ɭϊếʍƈ chân nàng, hắn thà chết.


Huyền My Phu Nhân cũng kinh ngạc, sau đó liền vui mừng. Nam nhân có tôn nghiêm, sẽ hiểu được trung thành, rất khó phản bội, cũng có giá trị bồi dưỡng. Khuất phục được nam nhân như vậy dưới chân, nàng không khỏi cũng cảm thấy tự hào. Bụng dưới cũng chợt nóng lên, từ bứt rứt khô hạn chuyển sang ngứa ngáy khó chịu. Nàng rút chân lại, không để cho Táng Sơn Cường tiếp tục ɭϊếʍƈ.


-Đứng lên cởi đồ đi.


Táng Sơn Cường cũng không quen do dự không dứt, nhanh chóng đứng dậy, cởi đồ. Hắn đang mặc giáp, cho chút rườm rà, bất quá tác phong chiến sĩ là nhanh chóng chuẩn xác, khôi giáp từng bộ phận rơi leng keng trên mặt đất. Còn Huyền My Phu Nhân đã ngồi trên ghế thành chủ đặt ngay giữa cuối sảnh, cách Táng Sơn Cường một bồn tắm gỗ thưởng thức lấy hắn.


Thân cao thước tám, lưng hùm vai gấu, gương mặt vuông vắn kiên nghị, cũng coi như đẹp trai, ánh mắt lại sắc bén như dao. Cơ bắp căng phồng rắn chắc như thép, tràn ngập lực lượng, trên thân đếm không hết vết sẹo, lại càng tô điểm thêm cơ thể người chiến sĩ thiết huyết. Phải biết muốn trên thân thể võ giả lưu lại sẹo, vết thương đều phải rất nghiêm trọng.


Huyền My Phu Nhân vừa nhìn, liền một trận tán thưởng.
-Thật là ngon.


Nàng thầm nghĩ, cũng có chút hoài niệm. Bản thân nàng ngày xưa cũng vì truy cầu võ đạo mà xông pha chém giết khắp nơi, sẹo trên người cũng không so với Táng Sơn Cường ít. Bây giờ liền tốt, vừa thành tiên thiên, thoát thai hoán cốt, da thịt liền trở lại hoàn mĩ không tì vết, cũng không uổng công bản thân cố gắng kiên trì.


Cảm giác hoài niệm chỉ đến trong chốc lát, sau đó là vui mừng.


ƈôи ȶhịȶ thô to của Táng Sơn Cường đã cứng rắn chỉ thẳng lên trời khi hắn nhìn Huyền My Phu Nhân chéo chân, toàn thân trần truồng ngồi trên ghế thành chủ. Mị lực của nàng quá lớn, quả thật không thể ngăn cản, thân thể trần truồng phát ra vô tận dụ hoặc, mời gọi Táng Sơn Cường tiến tới, bất quá hắn chỉ có thể đứng nguyên tại chỗ nuốt nước bọt.


Bất quá cũng không phải chờ lâu, Huyền My Phu Nhân so với hắn còn gấp. Vừa tiếp nhận Lao Sơn Thành, công việc quá bận rộn, nàng đã lâu không được đến nam nhân dễ chịu. Kỳ thật, Huyền My Phu Nhân muốn kiếm nam nhân vừa ý, cũng là khó khăn. Chủ yếu là địa vị và tu vi của nàng cao, người ngang hàng thì vừa già vừa xấu, mà kẻ trẻ tuổi đẹp trai, thì lại quá yếu sinh lý, không thoả mãn được nàng. Cho nên Huyền My Phu Nhân vừa thấy Táng Sơn Cường đã yêu thích, hắn đã thành thân thì đã sao, càng thêm khích thích đấy. Cho nên mới có một màn này.


-Mau tới đây a.


Huyền My Phu Nhân thúc ɖu͙ƈ, giọng nói không che dấu sự đói khát khó chịu. Táng Sơn Cường ngoan ngoãn vòng qua bồn tắm tới đứng trước mặt nàng, hắn cũng không biết tiếp theo nên làm thế nào. Dù sao đây cũng là lần đầu, không thể không lúng túng. Bất quá Huyền My Phu Nhân cũng liền đảm nhận luôn vai trò hướng dẫn.


Chân ngọc giơ lên đạp lấy ƈôи ȶhịȶ, ngón chân nhẹ nhàng chơi đùa lấy, đồng thời ước lượng, tầm mười bảy phân, lại thô lại to, thẳng tắp đen đúa, nổi đầy gân trông giữ dằn vô cùng, quy đầu hình nón đã trướng to đỏ tím doạ người, nhìn như một con mãng xà. Bất quá vào mắt Huyền My Phu Nhân trông thật đáng yêu, nàng là yêu rắn đấy, thích thú dùng chân chơi lấy. Cảm giác mềm mại chạm lấy, để ƈôи ȶhịȶ nhảy lên một cái, càng thêm cứng rắn. Táng Sơn Cường chắp tay sau lưng đứng thẳng tắp, khuôn mặt nghiêm nghị, chỉ là háng hơi đẩy ra trước, phối hợp ƈôи ȶhịȶ run rẩy thỉnh thoảng nhảy lên thể hiện nội tâm chân thật của hắn. Huyền My Phu Nhân vốn là lửa ɖu͙ƈ cháy cao, không được mấy hơi bên trong mật huyệt đã tràn lan ɖâʍ thuỷ. Theo chân ngọc lên xuống tới lui ƈôи ȶhịȶ, ngọc môn càng là ngứa ngáy.


Nàng thu hồi chân, lưng dựa ra sau tựa lên gối đã chuẩn bị sẵn, đùi ngọc thon dài tròn đều mở ra gác lên tay vịn, chốn vườn xuân không giữ lại hiện lên trước mặt Táng Sơn Cường. Cỏ thơm được tỉa tót cẩn thận đen nháy nổi bật lên giữa da thịt trắng hồng, nhưng cũng không thu hút bằng ngọc môn hồng phấn bên dưới. Môi mật rất bé, hai bên trắng nõn không lông, vô cùng sạch sẽ, cúc môn nhỏ xíu, cũng màu hồng phấn đấy.


-Oan gia, mau cắm vào đi.


Giọng nói đã mang mấy phần rên rỉ, trêu chọc đốt người, để Táng Sơn Cường cũng khó nhịn. Hắn quỳ xuống giữa hai chân Huyền My Phu Nhân, cầm lấy ƈôи ȶhịȶ đặt ngay ngọc môn, muốn tiến vào chốn bồng lai tiên cảnh này. Bất quá ngọc môn người đẹp nhỏ nhắn chặt khít vô cùng, quy đầu hắn lại lớn, dù rất gấp gáp, cũng không thể tiến vào. Quy đầu cứ ma sát bên ngoài ngọc môn hồi lâu, Huyền My Phu Nhân nơi nào còn chịu đựng nổi, một tay dùng ngón tay thon dài đẩy ra môi mật, lộ rõ thịt mềm bên trong âm đạo, một tay cầm lấy ƈôи ȶhịȶ thô to đã muốn nổ tung, dẫn lối quy đầu đặt vào đúng chỗ.


Táng Sơn Cường liền đẩy eo tiến vào.
-A, thật thô thật to a ư
Huyền My Phu Nhân rên rỉ.
-A.


Táng Sơn Cường cũng không nhịn được rên rỉ, khuôn mặt không nhịn được đổi sắc. Quy đầu lâm vào một hang thịt chặt khít lửa nóng truyền đến cảm giác quá sung sướng. Đáng chú ý hơn là cảm giác trơn mịn. Hắn làm nữ nhân cũng không nhiều, nhưng lại có thể khoẳng định cảm giác trơn mịn đó là không thuộc về nhân gian đấy. Mềm mại vô cùng, lại bóp chặt vô cùng. ƈôи ȶhịȶ co giật nhảy lên, tinh quan như muốn thất thủ, khiến cho hắn kinh hãi không khỏi gồng chặt cơ đít, cố gắng thủ vững, toàn thân run run.


-Mau cắm hết vào.
Huyền My Phu Nhân đã gấp muốn khóc, thúc giục Táng Sơn Cường cắm vào lút cán, nàng muốn cây ƈôи ȶhịȶ tuyệt vời này ngay lập tức lấp đầy cảm giác trống rỗng đã lâu trong âm đạo mình.


Đè xuống cảm giác muốn xuất tinh, Táng Sơn Cường cũng rất mau lấy lại tinh thần, mông đẩy mạnh, cảm thấy đã cắm tới tận cùng, bởi tư thế nửa nằm nửa ngồi, quá trình đều thu hết vào mắt Huyền My Phu Nhân, thấy ƈôи ȶhịȶ còn dư một đoạn ở bên ngoài, hia mắt toả sáng mừng rỡ, thúc giục.


-A oan gia, ngươi mau cắm lút cán đi ư


Táng Sơn Cường cắn chặt răng, hung ác nắc đâm mạnh tới, ƈôи ȶhịȶ hoàn toàn biến mất trong mật động Huyền My Phu Nhân, mu kề mu, hai mảnh vườn đan xem vào nhau, một rậm rạp hỗn loạn, một thưa thớt gọn gàng. Táng Sơn Cường chỉ cảm thấy quy cầu đâm vào một quả cầu thịt mềm mại đàn hồi vô cùng, thoải mái vô song. Hắn toàn thân cơ bắp căng cứng, run rẩy lấy, tinh quan lại có dấu hiệu thất thủ, đầu ngửa lên trần nhà, răng cắn chặt, hoàn toàn nín thở.


Huyền My Phu Nhân càng khoa trương hơn, đầu ngửa hẳn ra sau, cũng may ghế đủ dài rộng, nếu không lại phải thay ghế mới. ƈôи ȶhịȶ cắm vào tận cùng đâm vào tử cung khẩu liền đem âm đạo căng dài ra, nếu không phải quy đầu quá to, có lẽ đã cắm vào trong tử cung. Toàn thân tuyết trắng run run, hai nãi cầu tròn vo căng tràn dựng thẳng, nhũ phong chỉ thẳng lên trần nhà. Mật huyệt hoàn toàn bị lấp đầy, căng ra, tử cung cũng bị nhồi vào, ƈôи ȶhịȶ run rẩy co giật liên hồi đem đến cảm giác thoải mái vô tận.


-A thật sướng, thật thoải mái ư ƈôи ȶhịȶ quá to rồi, quá đã a ư


Bất quá nhanh Huyền My Phu Nhân liền lấy lại tinh thần. Nàng vươn người dậy, nhìn Táng Sơn Cường vẫn còn đang căng cứng đứng đấy run rẩy, liền lập tức cố gắng thả lỏng cơ thể, âm đạo đang bóp chặt theo đó cũng hơi giãn ra, giảm bớt kích thích lên ƈôи ȶhịȶ đang cắm trong người. Mắt phượng hướng tới Táng Sơn Cường, càng nhìn càng yêu. ƈôи ȶhịȶ vừa thô vừa dài không nói, sức chịu đựng cũng thật như kinh người. Mật huyệt của bản thân có bao nhiêu sung sướng, nàng rõ ràng. Nàng thân cao, âm đạo tự nhiên sâu dài, cũng nhỏ hẹp. Thịt mềm bên trong bởi tiên thiên chân khí nuôi dưỡng, đã trở nên trơn mịn bất thường. Táng Sơn Cường đến giờ vẫn có thể nhẫn nhịn không bắn tinh, cũng là cực phẩm.


Cái này có thể hay không tính là bảo huyệt hiến anh hùng?
Cảm giác áp bách trên ƈôи ȶhịȶ giảm bớt, để Táng Sơn Cường vượt qua được một ải này, để hắn thở ra một hơi, toàn thân ngừng run rẩy. Hắn cũng không kịp nghỉ ngơi.
-Mau động a.


Huyền My Phu Nhân thúc ɖu͙ƈ. Bên trong mật huyệt nàng đã là một mảnh lầy lội.
-Vâng thưa Phu Nhân của ta.


Táng Sơn Cường đáp một tiếng, rồi kéo ƈôи ȶhịȶ hướng ra ngoài, khi chỉ còn lại quy đầu còn ở trong mật huyệt, hắn dừng lại đỡ lấy chân Huyền My Phu Nhân, ý đồ tìm một tư thế phù hợp để cắm rút, nàng vậy mà di chuyển mông phối hợp hắn. Rồi bắt đầu cử động ƈôи ȶhịȶ cắm vào rút ra mật huyệt người đẹp, mỗi nhát đều tới đáy, nhưng cũng không đội lên hoa tâm, khi kéo ra lại mang theo vô số ɖâʍ thuỷ, chảy xuống đệm ghế ướt nhẹp một mảnh. Khoái cảm vô bờ bến tràn khắp toàn thân, thoải mái không thôi, hắn cảm thấy mình đã lên tiên.


Huyền My Phu Nhân cũng cảm thấy mình sắp bay rồi, ƈôи ȶhịȶ thô to đem âm đạo hoàn toàn căng ra, cắm vào rút ra lại mạnh mẽ hữu lực, khiến trong mật huyệt thoải mái không thôi. Nàng nằm yên mắt nhắm hờ cảm nhận khoái hoạt liên tục từ âm đạo truyền tới, ɖâʍ thuỷ không gián đoạn mà ra, bộ dạng thư thái vô cùng. Mũi ngọc hừ khẽ từng tiếng rên rỉ nhè nhẹ.


Táng Sơn Cường không chịu được lâu, quá nhiều kích thích, kiên trì được đến lúc này đã là rất lợi hại rồi. Cảm nhận ƈôи ȶhịȶ đã có dấu hiệu muốn nổ tung trong người, Huyền My Phu Nhân kéo tay Táng Sơn Cường đặt hai bên hông mình, hắn hiểu ý dùng tư thế như hít đấy, hông dập mạnh nhanh, hơi thở gấp gáp. Nhưng người đẹp dưới thân sức chịu đựng mười phần, mặc cho hắn đóng cọc như phá. ƈôи ȶhịȶ lại đem tử cung nhồi vào, hơn nữa còn dồn dập vũ bão, cảm giác sung sướng như sóng lớn liên tiếp tiến tới, liên miên không dứt.


-A a a thật nhanh thật mạnh, a nhồi lên tử cung rồi u ư thật sướng, ngươi thật giỏi quá, ta sướng chết mất. a a a
Táng Sơn Cường nơi nào còn ý thức hồi đáp, đã thở hồng hộc như trâu.
Tiếng bạch bạch nổ vang khắp đại sảnh.
-A quá sướng, bắn bên trong a a


Chút lý trí còn sót lại cuối cùng cũng đã mất, Táng Sơn Cường đầu óc một trận mê muội, đã bị khoái cảm như thuỷ triều chìm lấp.


ƈôи ȶhịȶ cắm tới tận cùng, quy đầu đem tử cung nhồi vào, tinh quan trùng khớp với tử cung khẩu, tinh dịch bắn mạnh mà ra, xông thẳng vào tử cung người đẹp. Mà Huyền My Phu Nhân, đã bị Táng Sơn Cường đâm đến muốn sốc, quá nhanh quá mạnh rồi, hơn nữa tinh dịch nóng hổi lấp đầy tử cung, như đất đai khô cằn đã lâu gặp mưa hạ, lập tức nảy mầm tươi tốt, để nàng cảm thấy sung sướng sảng khoái lạ thường, không nhịn được cao trào. Âm đạo một trận co thắt mạnh, đem tinh dịch còn lại trong ƈôи ȶhịȶ hoàn toàn vắt sạch.


Táng Sơn Cường về với thực tại, lúc xuất tinh toàn thân hắn căng cứng, nếu không đã nằm đè lên người Huyền My Phu Nhân, mà chân nàng, bất tri bất giác đã cuốn lấy eo hắn. Hắn đem ƈôи ȶhịȶ rút ra, mật huyệt vẫn còn ép chặt không tha, quả nhiên là bảo huyệt. Tinh dịch không còn bị ƈôи ȶhịȶ bít lấy tuôn trào mà ra, chảy ra trên ghế. Âm hộ hồng phấn nhiễm lên một tầng dịch trắng đục, ɖâʍ mĩ vô cùng. Táng Sơn Cường nhìn cảnh này, không khỏi lại nuốt nước miếng, ƈôи ȶhịȶ không nhịn được lại hơi có cảm giác.


Huyền My Phu Nhân hồi phục sớm hơn, công phu giường chiếu của nàng vô cùng thuần thục lợi hại đấy. Chờ Táng Sơn Cường vừa rút ƈôи ȶhịȶ khỏi âm đạo của mình, nàng liền vận công đem toàn bộ tinh dịch đẩy ra ngoài, ngọc môn lại một trận nhúc nhích, tinh dịch lại như thác lũ trào ra, rơi cả xuống đất, đủ thấy vừa rồi Táng Sơn Cường bắn tinh là nhiều như thế nào.


Táng Sơn Cường ngồi quỳ dưới đất, một thân chinh chiến lâu năm, sức chịu đựng rất tốt, vai gấu lưng hùm đã thẳng tắp. Còn Huyền My Phu Nhân nửa nằm nửa ngồi trên ghế, cúi đầu nhìn âʍ ɦộ mình một mảnh hỗn độn, dính đầy tinh dịch đục ngầu, không nhịn được đưa ngón trỏ xuống quẹt lấy, đưa lên miệng thưởng thức.


-Thật đặc, mùi vị cũng rất ngon. Ưmm


Môi đỏ chu lên ʍút̼ lấy ngón tay như ngọc, bộ dạng ɖâʍ đãng không chịu nổi. Nam nhân đang quỳ trước mặt này, thật là quá tuyệt vời. Huyền My Phu Nhân rất hài lòng, nhưng nàng vẫn chưa hoàn toàn thoả mãn đâu, lại lên kế hoạch suy tính nên tiếp tục thưởng thức món ăn ngon lành trước mặt, thì tiếng gõ cửa bên ngoài vang lên.


-Bẩm Phu Nhân, Bạch Đà Sơn Âu Dương Công Tử cầu kiến.
Huyền My Phu Nhân cũng hơi ngạc nhiên.
-Ta đã biết, ngươi hãy dẫn hắn đến thư phòng của ta đi.
-Vâng thưa Phu Nhân.
Tỳ nữ nhanh nhẹn làm việc. Huyền My Phu Nhân nhìn Táng Sơn Cường, ánh mắt lộ vẻ yêu chiều.


-Sư Điệt, hôm nay đến đây. Sau này ngươi phải tận tình chăm sóc Sư Cô đấy.


Ở Cửu Châu phân chia bối phận là dựa vào tu vi, bất quá hai người xưng hô từ Táng Phu Trưởng-Phu Nhân đổi thành Sư Điệt-Sư Cô cũng là để kéo gần quan hệ. Dù sao cả hai cũng đã tiến hành tiếp xúc thân mật nhất có thể giữa nam và nữ, bất tri bất giác cũng trở nên gần gũi hơn trước nhiều. Hôm nay là lần đầu, Huyền My Phu Nhân nếu muốn hoàn toàn thoả mãn, Táng Sơn Cường e là sẽ bị hút cạn, sinh ra bóng ma tâm lý mất. Đã có lần đầu, về sau sẽ quen thuộc.


-Vâng, sau này Sư Điệt xin nghe theo sự dạy bảo của Sư Cô. Sư Điệt xin cáo lui.
Nói rồi tác phong nhanh gọn mau chóng mặc lại khôi giáp, rời khỏi. Hắn hiện tại chỉ muốn rời khỏi nơi này thật nhanh, rồi tìm góc yên tĩnh suy tính về tương lai một phen. Là phúc hay là hoạ, thật khó đoán biết.


Còn Huyền My Phu Nhân sau khi Táng Sơn Cường rời khỏi, liền lấy một chiếc khăn bông ướt lau qua thân thể, cũng không biết đang nghĩ gì, vừa lau vừa mỉm cười, một dạng ngịch ngợm như thiếu nữ. Không mặc lại nội y, nàng khoác lấy một tấm áo choàng tắm, tơ lụa màu đen làm nổi bật da thịt trắng mịn, giữa ngực nhũ câu sâu không thấy đáy lộ rõ. Đai lưng vừa thắt, dáng người nóng bỏng liền hiện lên, ɖu͙ƈ bào rộng thùng thình cũng không thể che lấp.


Chân không chạm đất rời đi, sảnh nghị sự. Từ trong bồn gỗ, một con rắn đen ngóc đầu lên, uốn éo bò theo nàng.