Vô Dơ Luân Hồi Ký

Chương 13: Thiên Khí Linh Viêm

Bầu trời trong xanh vô tận.
Nếu không tận mắt chứng kiến, là không thể tin được bầu trời Vô Tận Viêm Châu sẽ có lúc như thế. Vô Tận Viêm Châu tổng thể gần như là một vòng tròn, bán kính lên đến một ngàn tám trăm dặm, khắp nơi đều là núi lửa phun trào, khí lưu huỳnh khét mũi khắp nơi.


Mà Linh Viêm, chính là ở trung tâm đại lục.
Đoàn thám hiểm mấy trăm người đã lên bờ, tu vi kém nhất cũng là tam giai.


Liệt Hoả Thái Hoàng lăng không đạp lên một đĩa bay bằng kim loại lớn, bên dưới phun lửa nhẹ nhẹ nâng nó bay lên, gọi là Hỗn Nguyên Bàn, là bảo bối chuyên dùng của Liệt Hoả Thái Hoàng, không phải Thần Khí nhưng thắng qua bất cứ Thần Khí nào. Dù sao Liệt Hoả Thái Hoàng bản thân liền có khả năng rèn Thần Khí, làm vậy ắt có lý do.


-Vì Bái Hoả Giáo, cũng là vì chúng ta.
-Vì Bái Hoả Giáo, cũng là vì chúng ta.


Bái Hoả Giáo hô xong khẩu hiệu, Liệt Hoả Thái Hoàng liền đi tìm Chu Tước phiền phức rồi. Thời tiết Vô Tận Viêm Châu thay đổi, Chu Tước sẽ chăm chỉ đi rà soát lãnh địa của nó, chi bằng tiên phát chế điểu, không để chiến đấu lan đến đoàn người.


Đoàn người lục tục tiến lên. Nhanh chóng quy củ. Dù sao tố chất thân thể võ giả tam giai cũng đã rất tốt, đi đường cũng nhanh. Trừ ba con gà thánh nữ nhị giai. Tất nhiên các nàng là nhân vật không thể thiếu, nên có thú cưỡi.
Xích Hồng Viêm Sư, linh thú trấn giáo của Bái Hoả Giáo, lục giai.


Thân hình một mảnh đỏ hồng, bờm như lửa cháy, to lớn như voi. Ba vị thánh nữ ngồi trên lưng, còn thừa chỗ. Ta thân là người hộ giá, cũng được hưởng ké. Đường đi đã được vẽ sẵn, mỗi một cường giả thất giai Bái Hoả Giáo khi thọ tận, đều sẽ tới Vô Tận Viêm Châu, điều tra đường đi nước bước, dùng cách đặc thù truyền tin về, sau đó vinh hạnh trở thành bữa ăn của Chu Tước. Có thể thấy Bái Hoả Giáo mưu đồ Linh Viêm không chỉ ngày một ngày hai, chỉ bởi bọn thánh nữ Địch Lệ Nhiệt Ba mà tiến hành thôi. Bởi vậy Bái Hoả Giáo mỗi một bước đều thực hiện nhanh chóng kỹ càng, chuẩn bị vô cùng đầy đủ. Ai cũng được phát khẩu trang đặc chế, ngăn chặn khỏi lửa và hơi độc, trang bị chống nóng chống lửa là đều đem cấp phát đủ cho tất cả mọi người, trang bị tận răng. Giáo chúng càng là Linh Bảo vô số. Lần này tới Vô Tận Viêm Châu, thật sự là đã vét sạch tích luỹ ngàn năm của cả một đại giáo.


Đương nhiên so sánh giá trị với Linh Viêm, không đáng nhắc tới.
Đoàn người cấp tốc tiến lên, sau ba ngày, từ phương xa truyền đến sóng nhiệt nóng bỏng, liền biết chiến đấu giữa Liệt Hoả Thái Hoàng đã bắt đầu, mọi người trong lòng đều một trận gấp gáp, tốc độ đẩy nhanh không ít.


Vô Tận Viêm Châu lúc này không có ban đêm, mọi người lúc dừng lại nghỉ ngơi cũng rất ngắn ngủi, một đường tiến lên. Dọc đường không gặp cản trở gì, đường đi đã là con đường an toàn nhất, núi lửa phun trào cũng không lan đến đoàn người.
Sau bảy ngày.


Phía xa liền nhìn thấy một cột sáng màu đỏ xông đến tận chín tầng trời.
Là Linh Viêm không sai.
Nhưng mà…
Đang giữa ban ngày, mặt trời chiếu rọi, khu vực âm khí ngùn ngụt phía trước là sao? Nếu mây tuyết không tan, đám âm khí này còn nồng nặc đến mức nào chứ.


Xem ra, khảo nghiệm thật sự đến rồi.


Hắc, nhưng ở đây ta cũng là người có kinh nghiệm. Bất Kiến Thiên nằm ngay sát Thiếu Lâm Tự, âm khí cũng không hề kém cạnh nơi đây. Hèn chi Liệt Hoả Thái Hoàng dốc sức nhờ vả ta hộ vệ ba vị thánh nữ. Đối phó âm khí, ngoài ánh sáng mặt trời, chân khí phật môn là hiệu quả nhất, không có một trong.


Mọi người cũng không dựng trại nghỉ ngơi, ở bên ngoài khu vực âm khí điều chỉnh nghỉ ngơi hai canh giờ.
-Chư vị, tiếp đến mới là chân chính khảo nghiệm, bên trong như thế nào, chúng ta cũng không có bất cứ thông tin gì. Việc tiếp theo xin nhờ chư vị rồi. Đi thôi.


Địch Lệ Nhiệt Ba đứng trên lưng Xích Hồng Viêm Sư mở lời.


Sau đó dẫn đầu xông vào trong âm khí vô tận. Giáo chúng Bái Hoả Giáo lập tức theo sau. Đã đi đến nước này, mọi người cũng không có lý do chùn bước. Hơn nữa, nếu không thành công, tất cả đều mất mạng nơi này, Chu Tước chưa từng để bất cứ ai sống sót rời khỏi Vô Tận Viêm Châu, kể cả cường giả thất giai Nguyên Thần Cảnh.


Linh Viêm, chính là đường sống duy nhất.
Bởi vậy đám võ giả vì lợi mà tới cũng hiếm thấy ngoan cường, theo sau xông vào.
Vô số Âm Hồn ma quỷ xông tới. Từ nhất giai Âm Hồn đến lục giai Quỷ Vương, đếm không hết. Không biết có Thất giai quỷ hoàng không, hắc, nếu có, liền quỳ.


Bên trong âm khí nồng nặc, ta vận lên hình thành kim chung chụp lấy ba vị thánh nữ vào trong. Xích Hồng Viêm Sư dũng mãnh vô song, mở đường tiến tới, thế không thể cản. Sống chết trước mắt, mọi người cũng không giữ lại, có bản lĩnh gì đều giữ hết, chiến đấu vừa bắt đầu, đã leo thang lên đỉnh điểm.


Hai vị thánh mẫu mỗi người cầm một cái Thánh Hoả Lệnh, phân thành âm dương song lệnh. Nhiệt Y Trát cầm Dương Hoả Thánh Lệnh trắng như ngọc, chân khí truyền vào tuỳ theo nhiệt độ mà biến màu tương tự. Đánh Âm Hồn nhất giai thì lệnh màu đỏ, đánh Quỷ Vương lục giai thì lệnh chuyển màu lam, tương ứng bảy sắc cầu vồng. Nhiệt Y Trát là lục giai, Dương Hoả Thánh Lệnh màu tím tương ứng thất giai là sử không ra. Mà bát giai, Dương Hoả Thánh Lệnh liền không màu, bị nấu chảy mất. Lửa của Đế Giả bát giai, Dương Hoả Thánh Lệnh chịu không nổi. Đây là Địch Lệ Nhiệt Ba nói cho ta đấy. Nàng thật rảnh rỗi.


Ba vị thánh nữ ngồi trong kim chung không dính âm khí. Mỗi khi có Âm Hồn tiến tới, liền bị ta dùng côn đánh chết. Võ kỹ Thiếu Lâm Tự tận hiển uy lực tối cường. Bởi nó sinh ra chính là để trị đám Âm Hồn bất tán này đấy. Mỗi một chiêu đều mang ý niệm nhất kích tất sát. Que sắt Linh Bảo trong tay kèm theo chân khí Phật Môn tinh thuần, bất cứ âm vật nào cũng không chịu nổi, bị đánh cho hồn phi phách tán. Quỷ vương lục giai, chỉ là chuyện ba que mà thôi. Bởi vậy đệ tử Thiếu Lâm Tự hành tẩu giang hồ, xảy ra xung đột, liền luôn tuân thủ quy tắc lấy mạnh đánh yếu, lấy nhiều đánh ít, không phải là ỷ thế hϊế͙p͙ người, mà sợ so đấu công bằng, sẽ đem người đánh chết.


So với Nhiệt Y Trát, thánh mẫu Đồng Lệ Á càng thêm đáng chú ý, nàng chính là một cái Lục Âm Chi Thể, bình thường chuyên tu âm khí. Mà Âm Hoả Thánh Lệnh bình thường trắng như ngọc, cùng Dương Hoả Thánh Lệnh không khác, âm khí truyền vào mới có màu đen. Thể chất âm tính như Đồng Lệ Á, rất hiếm thấy, cũng là điều kiện đầu tiên trở thành Âm thánh mẫu Bái Hoả Giáo. Người là thuần dương, không phân nam nữ, nhưng cũng có trường hợp đặc biệt, có thể hấp thụ âm khí cũng không sao, chính là Âm Chi Thể, phân làm chín loại, từ nhất âm đến cửu âm. Thập Âm, chỉ có người chết.


Đồng Lệ Á và Nhiệt Y Trát là thánh nữ thế hệ trước, vì ba người Địch Lệ Nhiệt Ba được phong thánh nữ mà thăng cấp thành thánh mẫu. Thế hệ này phong ba vị thánh nữ, trong lịch sử của Bái Hoả Giáo, là chưa từng có. Tất nhiên lý do đã rõ, các nàng thành thánh nữ, chả liên quan gì đến thể chất và tu vi. Mỗi đời thánh nữ đều là hai người, phân thành âm dương. Âm thánh nữ cần âm thể chất, mà dương thánh nữ, chính là hậu duệ Viêm Đế. Trong lịch sử từng có một vị thánh nữ thoả mãn hai điều kiện trên, cho nên thế hệ đó chỉ có một vị thánh nữ, hai tay hai lệnh.


Còn nữa Đồng Lệ Á và Nhiệt Y Trát vẫn còn trinh nguyên đấy. Không như vị thánh nữ nào đó bỏ giáo theo trai sinh con, ở dưới mắt Liệt Hoả Thái Hoàng dám làm loạn, dù trốn tận chân trời góc bể cũng bị lôi ra thiêu sống. Tất nhiên chuyện đau lòng như vậy chưa từng xảy ra, Liệt Hoả Thái Hoàng dốc lòng cả đời cho Bái Hoả Giáo, giáo ɖu͙ƈ thánh nữ cũng rất có kinh nghiệm.


Thông tin này là Cáp Ni Khắc Tư nói cho ta nghe đấy. Ta nhắm mắt làm ngơ, niệm A di đà phật. Nàng thật quá rảnh rỗi.


Bát Hoang Hộ Pháp như hoá thành tám tôn tượng ma thần, mình trần, chân đạp vòng lửa, bộ dạng hung ác giữ tợn. Hai vị lục giai, sáu vị ngũ giai. Tự tạo thành một trận trấn giữ một phương, không ma quỷ nào có thể lọt qua.


Thập Nhị Tinh Cung vậy mà có tới hai mươi bốn vị, chia đều nam nữ, thực lực cao thấp không đều, cũng có hai lục giai. Mà bộ dạng, chính là hai mươi bốn vị Hoàng kim thánh đấu sĩ. Mỗi hai người nam nữ một cặp, cho nên vẫn gọi là Thập Nhị Tinh Cung, cùng nhau tác chiến, phối hợp vô cùng nhuần nguyễn ăn ý. Không biết bọn hắn bình thường lăn giường có phối hợp tốt như vậy không. Bình luận này là Cổ Lực Na Trát thêm vào đấy. Tạo hình kim giáp cho Thập Nhị Tinh Cung cũng là nàng. Không ngờ lại là một otaku.


Bởi ta tham sắc bỏ bạn, ặc không đúng, ta là hoà thượng quyết chí đắc đạo thoát Luân Hồi, sẽ không mê luyến chút xíu xiu nữ sắc của đám Địch Lệ Nhiệt Ba, dù cho các nàng có đẹp đến thế nào đi nữa, là nhận lời uý thác. Ừm, chính thế. Hoàng Dược Sư và Hồng Thất Công đành phối hợp với nhau. Còn thêm Âu Dương Phong nữa. Bộ ba lục giai cũng tạo thành một phương phòng ngự vững chắc, để mọi người có chỗ dựa vào. Hoàng Lão Tà ở giữa tập trung thổi Bích Hải Triều Sinh Khúc, Âm Hồn yếu ớt lại gần liền bị nổ tung, mạnh hơn thì như phát điên, không phân địch ta tấn công cả Âm Hồn bên cạnh, thậm chí lục giai quỷ vương cũng lảo đảo không vững, dù sao thì đám Âm Hồn này vẫn luôn là linh hồn yếu đuối, công kích tinh thần của Hoàng Dược Sư là chân chính khắc tinh. Cho nên tác dụng của lão là lớn nhất, tự thành mắt trận, vừa thổi tiêu vừa tiến lên, bộ dạng vẫn đẹp trai ngời ngợi. Âu Dương Phong và Hồng Thất Công hộ pháp trước sau, chuyên chọn Âm Hồn lục giai ra tay, hiệu suất rất cao. Đám Mai Siêu Phong cũng dựa vào đấy trổ hết tài năng, có Linh Bảo thích hợp trong tay, chiến lực đại tăng, chém giết vô số Âm Hồn.


Vốn thấy Hoàng Dược Sư chơi chiêu sóng âm, ta cũng định niệm một bài Đại Bi Chú, tin chắc hiệu quả so với lão tà còn mạnh hơn, nhưng bị Địch Lệ Nhiệt Ba ngăn lại, bảo rằng chưa phải lúc.


Kim Bình Nhi trong tay một cặp Thần Khí Đa Tình Hoàn tung bay. Xung quanh Đa Tình Hoàn không gian có chút vặn vẹo như lửa không màu, là Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả. Nàng cũng đã nhận ra đối phó Âm Hồn dùng công kích có thể tấn công linh hồn là hiệu quả nhất. Trải qua Liệt Hoả Thái Hoàng giải thích, ta cũng biết Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả cũng không nghiêm trọng như lão nói, ít nhất là trong tay Kim Bình Nhi. Như ta lỡ có dính lên, chỉ cần phóng đủ linh niệm cho nó cháy xong là được, nhưng tuyệt đừng để nó dính vào linh hồn. Bản nguyên trong người lão mới đáng sợ, vĩnh thế bất diệt, chỉ có thể trấn áp. Đám nam nhan bên cạnh nàng cũng rất ra sức, bộ dạng vẫn gầy gò như cũ, chậc, đoạn đường này đi tới, cũng đủ bọn hắn hồi sức, đánh Âm Hồn rất nhiệt liệt. Xem ra chiến đấu với Âm Hồn dễ dàng hơn chiến đấu với Kim Bình Nhi nhiều.


Phu thê Lý Trầm Châu - Triệu Sư Dung vốn mặn nồng có tiếng trong võ lâm. Lý Trầm Châu ỗi quyền như sao băng, đem nương tử bảo vệ gắt gao. Triệu Sư Dung cũng không phải bình hoa, cũng có tu vi tứ giai, dung mạo tuyệt mĩ không nói, là một Phù Sư. Nhắc mới nhớ, Diễm My Phu Nhân bên cạnh Âu Dương Phong cũng là. Các nàng đều là chuyên hỗ trợ đấy, trừ khi khẩn yếu quan đầu, nếu không cần phải giữ sức, còn được bảo vệ gắt gao. Đây là nguyên tắc thường thấy trên chiến trường, còn là chiến trường sinh tồn như nơi này. Cả cái Quyền Lực Bang to như vậy cũng chỉ hai vợ chồng hắn tới, đoán chừng là ý định thấy kèo không thơm sẽ bỏ chạy. Đương nhiên cái này không trách được.


Dưới Tiên Thiên, Bái Hoả Giáo không cần. Tới nhiều cũng chỉ thêm vướng víu.


Đồng dạng vợ chồng Lý Trầm Châu, còn có sư đồ Diệt Tuyệt Sư Thái và đệ tử Chu Chỉ Nhược. Ý Thiên Kiếm tiếng tăm lừng lẫy trong tay, diệt tuyệt vạn hồn. Mà ta cũng đã nhận ra Ỷ Thiên thần thông trong kiếm lợi hại. Diệt Tuyệt Sư Thái chỉ có tu vi ngũ giai, lại đánh rất hăng, cũng không hề tiết kiệm chân khí. Chém giết chán chê một hồi, nàng liền giơ kiếm chỉ lên trời, sau đó một tia sáng vậy mà có thể xuyên âm khí bất tận chiếu trên người nàng, sau đó lại đầy mana tiếp tục chém giết. Mà nhận ra điều này, võ giả xung quanh liền thay đổi chiến thuật, để Diệt Tuyệt Sư Thái tập trung duy trì thần thông, tạo ra một vùng trống dương khí, để cho mọi người tận tình chém giết, sau đó trốn vào lĩnh vực do Ý Thiên Kiếm tạo ra, hồi sức. Hiệu quả nháy mắt tăng lên rất nhiều.


Còn Chu Chỉ Nhược cũng vì vậy mà lại không tiếp tục chém giết, cùng sư phụ của nàng duy trì thần thông Ý Thiên Kiếm, xem ra cũng có chút bản lĩnh, Diệt Tuyệt Sư Thái mới dám mang nàng tới Vô Tận Viêm Châu.


Đông Phương Hùng Bá Phong Thần Cước, Bài Vân Chưởng và Thiên Sương Quyền đều ra, phối hợp như mây bay nước chảy. Đám nghĩa tử của hắn toàn là tam giai nhưng rất đông và hung hãn, tới mấy chục người, xem ra tới chín thành là một màu Luân Hồi Giả, cho nên chiến đấu vô cùng dũng mãnh, không biết chết là gì. Địch Lệ Nhiệt Ba dùng Chân Lý Chi Nhãn nhìn qua, nói bọn hắn dùng bí pháp kích phát tiềm lực tiến tam giai, mạng không dài. Nghĩ kỹ, cũng không phải Đông Phương Hùng Bá này lão nghĩa phụ này tàn nhẫn độc ác đâu, chín thành là đám nghĩa tử này khóc lóc cầu xin đấy. Đối với Luân Hồi Giả mà nói, mỗi lần Luân Hồi đều có tiến bộ, dù chỉ là đột phá một cảnh giới, đã là lời to. Nhưng mà tập trung nhiều Luân Hồi Giả như vậy, cũng là khó được.


Đi khắp nơi, ta cũng nhận ra Luân Hồi Giả cũng không hiếm có như vậy. Riêng ở Hương Khê Trấn đã có mấy cái, Đỗ Trâm Anh lẫn Lệ Xuân Anh đều là. Nhưng không phải ai cũng đầu thai thành con tứ giai này, cháu lục giai nọ. Hầu hết đều là giai cấp vô sản, mà ta, chính là một cái cô nhi. Đông Phương Hùng Bá lập Đông Phương Hội, rêu rao thu nhận nghĩa tử khắp Đông Phương Thành và Đông Nam Hải. Chỉ cần liều mạng, trung thành, hắn đều nhận, thiên phú không nhìn. Cho ăn cho ở cho luyện võ công, Luân Hồi Giả nghe tin không nhào vào mới lạ. Nếu là ta, cũng vậy.


So với Đông Phương Hùng Bá cha con đông vui nhộn nhịp, Tả Lãnh Thiền lại chỉ có một thân một mình. Kiếm trong tay hắn xẹt qua, Âm Hồn hoá đá vỡ tan, chiến lực cực mạnh. Hắn cùng Đông Phương Hùng Bá không ai nói lời nào, tự ăn ý quây xung quanh Diệt Tuyệt Sư Thái, tạo thành tường đồng thủ vững một phương.


-Đại sư, đại thánh mẫu, thái thánh mẫu, có hai Âm Dương Môn, chúng ta chia binh hai đường, đi đóng Âm Dương Môn trước, sau lại hội họp tại Linh Viêm.


Hai vị mỹ phụ trung niên và hai bà lão tóc trắng da nhăn trùm áo choàng cùng ta và ba vị thánh nữ Địch Lệ Nhiệt Ba tạo thành một vòng tròn, đứng trên lưng Xích Hồng Viêm Sư. Hai vị mỹ phụ là thánh nữ trước Đồng Lệ Á một thế hệ, thường gọi đại thánh mẫu, mà hai bà lão, là trước hai thế hệ, thường gọi thái thánh mẫu, đều là lục giai đỉnh phong.


-Bên trong Âm Dương Môn có thất giai quỷ hoàng, xin các vị thánh mẫu chuẩn bị một phen. Vì Bái Hoả Giáo.
-Chỉ là nhập Luân Hồi mà thôi, lần sau còn gặp lại. Vì Bái Hoả Giáo.
-A di đà phật.


Các nàng xem ra đã giác ngộ xả thân. Ta chỉ có thể niệm phật hiệu. Lần Luân Hồi sau sẽ gặp lại, có gì cần đau buồn đâu.
-Đi thôi.


Binh chia hai đường, Xích Hồng Viêm Sư chuyển hướng tiến lên, có ta và hai vị đại thánh mẫu, Bát Hoang Hộ Pháp. Hoàng Dược Sư, Hồng Thất Công và Âu Dương Phong cùng Diễm My Phu Nhân, Huyền My Phu Nhân đều theo. Còn lại đi theo Đồng Lệ Á, Nhiệt Y Trát hai vị thánh mẫu cùng đi.


Liên tục chiến đấu, Âm Hồn dường như vô cùng vô tận. Chỉ có một đường tiến lên, nếu không phải Địch Lệ Nhiệt Ba thỉnh thoảng báo khoảng cách, chúng ta sẽ cảm thấy như vĩnh viễn đang đi lạc một chỗ vậy.


Âm Hồn càng cao giai càng to lớn. Âm Dương Môn ở trước, bán kính hơn mười mét, vừa đủ một con quỷ vương lục giai chui qua. Còn thất giai quỷ hoàng, còn cần mở rộng một phen, bởi thế con quỷ hoàng ở phía bên kia Âm Dương Môn đang cố lách người chui qua đấy. Thất giai, cho dù là quỷ hoàng không có lý trí, cũng đã có năng lực tác động lên không gian, chuyện nó chui qua bên này, chỉ là vấn đề thời gian thôi.


Cả đám tăng tốc giết qua, chốc lát đã tới trước Âm Dương Môn.
Nguyên bản kế hoạch là hai vị đại thánh mẫu đẩy lùi Quỷ Hoàng, sau đó lao vào Âm Dương Môn kéo chân nó, để cho Bát Hoang Hộ Pháp đóng lại Âm Dương Môn. Nhưng mà ta tự suy tính một phen, cảm thể có thể thử cách khác.


Hai vị Đại Thánh Mẫu đã xông lên, tình hình cấp bách, cũng không nhiều giải thích.
-Hai vị Đại Thánh Mẫu, xin hãy khoan đã.
Tiếng quát như chuông, hai vị Đại Thánh Mẫu cũng ngừng lại.


Ta xẹt ngang qua, tựa như một vì sao băng màu vàng kim, cũng không giữ lại, chân khí hoàn toàn bạo phát tạo thành một cái chuông vàng chói lọi.
Quỷ Hoàng đang chen người qua Âm Dương Môn cũng ngây ngốc.
Đùng.
Tiếng va chạm cực mạnh.


Quỷ Hoàng bị đẩy bay ngược về phía bên kia Âm Giới. Mà chuông vàng, mắc kẹt trong Âm Dương Môn, mỗi bên một nửa. Quỷ Hoàng nổi giận. Đưa tay một tát lôi đình.
Đông.
Tiếng chuông chói tai vang lên.


Đạt Ma Tổ Sư lúc sáng tạo thần thông vì sao lựa chọn chuông vàng, không phải là vì để gõ lên sao.
Một tiếng chuông này, đối với Âm Hồn tính khắc chế vô cùng lớn, tương đương với công kích tinh thần chí mạng rồi.
Quỷ Hoàng không nhịn được ôm đầu bịt tai, dù rằng nó không có tai.


Thấy chuông vàng chịu một kích không vỡ, ta cũng mừng rỡ. Đại Bi Chú cấp tốc mà ra, tựa như đã remix còn bật tốc độ x , từng câu từng chữ dựa vào linh niệm mà hoá thành thực thể, bay về phía Quỷ Hoàng, khi chạm thân nó lập tức nhập vào, để Quỷ Hoàng lăn lộn trên mặt đất. Đám Âm Hồn khác thì càng không cần phải nói, chỉ cần chạm vào chữ vàng lập tức hoá khí siêu thoát.


Hai vị Đại Thánh Mẫu sau một chớp mắt ngẩn người, cũng nhanh chóng làm ra ứng đối. Chủ yếu là ta xuất thủ quá nhanh. Hai nàng ở hai bên Âm Dương Môn cùng Bát Hoang Hộ Pháp phối hợp, tốc độ nhanh chóng nhất bố trí trận pháp. Tuy rằng không phải là thất giai, chưa thể cảm nhận cũng như tác động lên không gian, nhưng ai bảo hai nàng là Âm Dương Thánh Nữ của Bái Hoả Giáo chứ, đối phó Âm Dương Môn, cũng có thủ đoạn.


Mà ta, sau một hồi niệm chú thấy Quỷ Hoàng vẫn còn lăn lộn trên mặt đất Âm Giới, liền đem chuông vàng phân giải, hoá thành khí vàng, một hơi đem hút vào người, cũng được bảy tám phần, bổ sung chân khí tiêu hao khi niệm chú. Được thế hϊế͙p͙ người không tha, miệng càng mở hết công suất, chữ vàng bay ra đã như thác lũ, xuyên qua Âm Dương Môn đang ngày càng thu nhỏ rơi trên người Quỷ Hoàng, tựa như mưa rơi trên sa mạc, biến mất không thấy. Nhưng mà Quỷ Hoàng lăn lộn càng dữ dội chứng minh hiệu quả cực mạnh, để ta thâm nghĩ lại kéo dài một hồi, không biết có thể siêu độ được nó hay không.


Âm Dương Môn hoàn toàn đóng, Quỷ Hoàng cũng được giải thoát khỏi ta, Vô Dơ Đại Sư đại danh đỉnh đỉnh.
-Hô.
Ta thở ra một hơi bay ngược ngồi lên lưng Xích Hồng Viêm Sư, lấy ra đan dược hồi khí. Vừa rồi, ta đã dùng toàn lực, chân khí đã cạn kiệt, cũng may vừa đủ thời gian.


-Đại sư phật pháp cao minh. Đa tạ đại sư.
-Việc nên làm mà thôi, có thêm hai chiến lực lục tinh, cũng thêm mấy phần đảm bảo. Phía trước còn nhiều nguy hiểm. Sắp tới ta không thể động thủ, có lẽ nên đi qua Âm Dương Môn bên kia, hội họp rồi mới tiến về phía Linh Viêm.
-Vậy liền nghe theo đại sư.


Hai vị Đại Thánh Mẫu cũng cùng ta nói lời đa tạ. Dù các nàng đã ôm chí hy sinh, nhưng nếu không cần đi chết, ai lại nguyện ý đi chết. Đây cũng coi như là ta cứu hai nàng một mạng.


Chúng ta vòng theo đường cũ, trở về, đuổi theo đoàn người bên kia. Bởi một Âm Dương Môn đã đóng, Âm Dương Môn bên kia lại bị kiềm chế, Âm Hồn vậy mà trở nên thưa thớt hẳn, để chúng ta không nhịn được vui vẻ lên, hết thảy việc vừa làm đã có hiệu quả.


Bởi vậy rất nhanh liền đuổi tới.


Hai vị Thái Thánh Mẫu đã lao qua bên Âm Giới cuốn lấy Quỷ Hoàng. Quỷ Hoàng tuy xưng Hoàng, là thất giai chân chính, nhưng không có thần thông. Với lại chúng nó thần trí hỗn loạn, thường xuyên nổi điên, có thần thông, cũng không dùng được. Bởi vậy con Quỷ Hoàng kia mới không phá được chuông vàng chân khí của ta. Mà con Quỷ Hoàng này, cũng dễ dàng bị hai Thái Thánh Mẫu cuốn lấy. Bất quá Quỷ Hoàng có thể tác động không gian, lực đóng Âm Dương Môn do Thập Nhị Tinh Cung cùng Đồng Lệ Á và Nhiệt Y Trát đang toàn lực thi triển tuyệt nhiên không bằng. Không thể để Quỷ Hoàng chạm vào. Hai vị Thái Thánh Mẫu, hy sinh là chắc chắn.


Cũng may chúng ta đuổi tới vừa kịp lúc.
-Xin hỏi đại sư hồi phục được mấy thành rồi?
-Đủ dùng.
-Vậy lại phiền đại sư rồi.
-A di đà phật.
-Hai vị Thái Thánh Mẫu mau rút lui. X5
Là ba vị thánh nữ cùng hai vị Đại Thánh Mẫu cùng lên tiếng đấy.


Hai vị Thái Thánh Mẫu cũng kinh ngạc. Nhưng lập tức thực hiện. Toàn bộ Bái Hoả Giáo mười mấy năm nay đều là tiến lên dưới sự chỉ dẫn của bọn Địch Lệ Nhiệt Ba đấy, đã tạo thành uy tín sâu nặng trong lòng giáo chúng.


Hợp lực đẩy lùi Quỷ Hoàng, hai nàng lập tức chui qua Âm Dương Môn, mà ta lập tức vào chỗ, loa phát thanh lại mở hết công suất, phát ra lời vàng ngọc, theo nghĩa đen. Hai vị Thái Thánh Mẫu tốc độ ứng biến cực nhanh, cũng không nghỉ ngơi, lập tức tạo thành tổ hợp sáu vị Thánh Mẫu cùng nhau đóng Âm Dương Môn.


Âm Dương Môn theo tốc độ mắt thường có thể thấy đóng lại hoàn toàn.
Các Trận Pháp Sư của Bái Hoả Giáo nhanh chóng lập trận, phong ấn không gian quanh Âm Dương Môn, tránh cho nó mở ra lần nữa. Tương tự cái Âm Dương Môn kia, ta cũng không hiểu trận pháp, cũng không nhìn nhiều.


-Đa tạ đại sư xuất thủ cứu giúp.
-A di đà phật, chuyện nên làm mà thôi.


Không có Âm Hồn vô biên vô tận từ Âm Giới tràn qua, áp lực lên đám nhân sĩ võ lâm đang chém giết Âm Hồn xông tới xung quanh cũng giảm mạnh. Rất nhanh mọi người tụ tập lại, nghỉ ngơi hồi khí. Âm khí vẫn quá nồng đậm, không thể dùng cách vận công hồi khí, chỉ có thể dùng đan dược. Diệt Tuyệt Sư Thái lập tức trở thành tâm điểm, nàng cũng không hẹp hòi, cùng đồ nhi Chu Chỉ Nhược thay phiên thi triển Ỷ Thiên Thần Thông, giúp mọi người hồi phục.


Những nhân vật quen thuộc đều còn tại. Đám nghĩa tử của Đông Phương Hùng Bá vậy mà đã chết hết, chỉ còn mình hắn ngồi xếp bằng bên Diệt Tuyệt Sư Thái, bộ dạng thật cô đơn, hỏi ra mới biết là do đám nghĩa tử của hắn hiếu chiến đến không thể giải thích, từ đầu tới cuối đều luôn luôn đứng trước nhất. Để tất cả mọi người xót thương, cũng kính trọng bọn hắn. Ở cái nơi âm u này, cần nhất là một loại tinh thần như vậy, để mọi người bất tri bất giác cũng thêm mấy phần sức lực. Nếu không thương vong càng nhiều.


Bái Hoả Giáo khỏi cần nói, luôn đi trước, trừ những kẻ muốn chết cũng không được chết, như Bát Hoang Hộ Pháp và Thập Nhị Tinh Cung, vì bọn hắn có sứ mạng tại thân, đó là đóng Âm Dương Môn. Còn lại thương vong thảm trọng, chỉ có thể dùng hai chữ khốc liệt để hình dung.


Ở đây không phân đêm ngày, một mảnh đen tối.
Ngoài chiến đấu ra chỉ có chiến đấu.


Bất quá mình ta biết vậy mà đã qua hai tư giờ, từ khi chúng ta tiến vào âm khí. Bất tri bất giác đã qua một ngày một đêm. Đây là lần đầu tiên ta thấy Đồng Hồ Cát Nhỏ có tác dụng thật sự, trải qua trăm năm, nhiều khi ta cũng quên mất nó.


Toàn quân nghỉ ngơi vừa đủ, lập tức lên đường. Lâu thêm một lát, là thêm mấy phần nguy hiểm, ai mà biết được Liệt Hoả Thái Hoàng chịu đựng được Chu Tước tàn nhẫn quắp mổ được mấy hồi?


Quyết định đi đóng Âm Dương Môn trước là chính xác, một đường tiến lên áp lực giảm mạnh.
Hố sâu ngàn trượng, rộng mười dặm. Một mảnh sáng rõ, bầu trời trong xanh hiện lên trên đầu. Sau lưng chúng ta, đám Âm Hồn đứng yên tại chỗ, không dám tiến vào.


Không khí nóng bỏng, nhưng mọi người hít lấy hít để.
Ánh sáng đỏ ở trung tâm phóng lên tận trời cao, đánh dấu vị trí Linh Viêm.


Nơi này có cấm chế, thất giai không thể vào. Còn vì sao không dùng vật thể bay vòng lên trên đầu, tới lấy Linh Viêm, là vì cái thứ ánh sáng đỏ chói đó ở trong cấm chế thì vô hại, ở ngoài lại so với lửa của Liệt Hoả Thái Hoàng còn nóng.


Tóm lại mọi thứ ở đây đã được thiết kế tốt, ngươi thành thành thật mà cuốc bộ đi.
Cả đoàn dàn trải đều trên miệng vực, bên dưới biển dung nham sôi sùng sục. Nhìn rõ thì có mấy chỗ nham thạch nhô lên, có thể đặt chân.
-Hừ.
Kim Bình Nhi nhảy xuống.


Chật vật một hồi, dùng kinh công nhẹ lướt ngang đáp trên một tảng nham thạch. Quay đầu căm tức nhìn về phía mình vừa đứng, bộ dạng nghiến răng nghiến lợi.
Ta vô ý nhìn sang. Thấy lão ăn mày bộ dạng nghiêm túc đứng cách đó không xa. Không phải lão thì ai.


-Tiên Thiên vậy mà không thể bay, xem ra phiền phức, bất quá khinh công vẫn có thể dùng.
-Không thể bay cũng không sao, có chỗ đặt chân kìa. Vấn đề là, bên dưới dung nham có thứ gì.
Mọi ngươi sắc mặt ngưng trọng.
Thính lực lục giai rất tốt, Kim Bình Nhi nghe xong liền hốt hoảng nhảy ngược lại lên bờ.


Cũng may, ở đây có hack.
-Là rắn, rắn lửa, rất nhiều.
Cáp Ni Khắc Tư lên tiếng, hiện tại nàng đang giữ Chân Lý Chi Nhãn. Các vị Thánh Nữ phải thay phiên, bi ai tu vi không đủ a.
-Xem thử có thất giai không?
Đám thần thú thất giai, Quỷ Hoàng thua xa lắc. Nếu có rắn lửa thất giai, chỉ có thể từ bỏ.


-Không có, cao nhất là lục giai. Khục.
Cáp Ni Khắc Tư lại hộc máu, ta nhìn quen, đã chết lặng. Chân Lý Chi Nhãn đổi sang cho Cổ Lực Na Trát.
-Vậy đi thôi.
Xích Hồng Viêm Sư trực tiếp nhảy xuống dung nham, bơi luôn trong đấy. Hình thể to lớn hiện tại lộ ra bất lợi.
Chiến đấu cấp tốc nổ ra.
Thảm liệt vô cùng.


Rắn lửa lục giai vô số, lại chiếm địa lợi.
Bất quá đã đến tình trạng không thể lùi bước. Ai cũng phải tiến lên.


Xích Hồng Viêm Sư nửa đường bị cuốn xuống dung nham. Ta đành phải cõng lấy Cáp Ni Khắc Tư, bởi nàng lúc đó đang giữ Chân Lý Chi Nhãn, và còn là vì nàng là hậu duệ Viêm Đế, cho nên ta chỉ có thể lựa chọn cứu mình nàng. Địch Lệ Nhiệt Ba cùng Cổ Lực Na Trát mất mạng nơi miệng rắn.


Ở trung tâm, Linh Viêm trôi nổi trên một tảng nham thạch lớn.


Linh Viêm, vạn hoả chi nguyên, được Viêm Đế rút ra từ trong trời đất ngưng luyện mà ra. Hình dạng tương tự như hai lệnh bài cắm cán vào nhau nối thành. Một đầu tựa như ngọn lửa cháy bùng, một đầu như búp lửa. Toàn thân đỏ hồng, ánh lên bóng kim loại, không một vết xước. Là Tứ Đại Thiên Khí một trong, đại diện cho Lửa.


Rắn lửa cũng không dám xông vào. Mà mấy trăm con người, chỉ còn lại sáu mạng.
Ta, Cáp Ni Khắc Tư, Nhiệt Y Trát, Dương Đại Thánh Mẫu, Dương Thái Thánh Mẫu, Kim Bình Nhi.


Một giây tưởng niệm dành cho lão ăn mày và Hoàng Lão Tà. Kiếp sau đừng có tham lam như vậy nữa nha, đồ của người ta, cũng không dễ cầm như vậy đấy. Vì một cái Linh Bảo mà mất mạng, không đáng.


Kim Bình Nhi bản lĩnh thật lớn, khinh công cao tuyệt, cho nên đi đến cuối cùng. Mà ba vị Dương Thánh Mẫu, cũng là hậu duệ Viêm Đế, từ đầu đã là tâm điểm bảo vệ, mà đến cuối cùng, ba vị Âm Thánh Mẫu càng là xả mình, đưa các nàng tới nơi này. Nếu không phải Địch Lệ Nhiệt Ba cùng Cổ Lực Na Trát quá gà mờ, chắc chắn cũng đến được nơi này.


-Để ta dùng Chân Lý Chi Nhãn nhìn thử xem.
Vốn ý chính là muốn xem để lấy Linh Viêm cần có yêu cầu gì không đấy.
-Á.


Ta nhanh tay mắt lẹ móc Chân Lý Chi Nhãn ra, mẹ nó thật nóng, tay ta lập tức hoá thành than, Chân Lý Chi Nhãn vẫn tiếp tục bốc cháy, rơi trên mặt đất. Không thể dùng Chân Lý Chi Nhãn nhìn lung tung, đây chính là bài học.
Ba vị Thánh Mẫu cũng cấp tốc chữa trị cho Cáp Ni Khắc Tư.


-Là hậu duệ Viêm Đế, liền có thể lấy Linh Viêm.
May mắn không yêu cầu là hậu duệ mặt trời, chứ hậu huệ Viêm Đế, có bốn cái đấy.
-Có lẽ nên cùng nhau chạm vào.
Ta cho ý kiến.


Bốn đời Thánh Nữ già trẻ đủ cả, chia nhau đứng ra bốn phía, đợi cho ta và Kim Bình Nhi né ra hơi xa, liền cùng nhau đem Linh Viêm cầm lấy.
Ông.
Linh Viêm rung lên, một bóng người hiện lên trên đỉnh đầu, hình dạng khổng lồ, bất quá là hình chiếu, cao cao tại thượng, nhìn xuống chúng ta.


Là thần niệm của Viêm Đế, trải qua bao nhiêu năm, vẫn còn tồn tại, đã có thể xưng bất hủ. Mà hình dạng này, là một nữ nhân xinh đẹp tựa như từ trong mộng ảo bước ra, hoàn mĩ vô khuyết. Viêm Đế là nữ? Hèn chi Bái Hoả Giáo chỉ có Thánh Nữ, không có Thánh Tử.


-Bản Viêm Đế xuất thân Tiêu Thị, gọi Tiêu Vân Dung, đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng đợi được hậu nhân của mình. Linh Viêm là Thiên Khí, đại diện cho Lửa, cần phải là người được vạn hoả triều bái, mới có thể dùng. Còn không, cần phải là hậu nhân của bản Đế, cũng có thể động dụng. Nhưng hậu nhân huyết mạch mỏng manh, sẽ không chịu nổi phản phệ, chỉ có thể dùng Linh Viêm để ngọc đá cùng tan. Nhớ lấy.


Nói xong cũng không trăn trối gì, từ từ tan biến.
Viêm Đế vẫn là họ Tiêu, nhưng lại không phải tên Huân Nhi. Để lại cho hậu nhân một món Thiên Khí biết tiêu thì vẫn dùng. Thú vị vl.
Lúc này ta cùng Kim Bình Nhi mới thở phào một hơi lại gần.


Xem ra chuyến đi này cuối cùng đã thành công. Ánh sáng đỏ xuyên lên bầu trời đã biến mất. Có Linh Viêm, Bái Hoả Giáo đã gần như không còn. Nhưng mà lần đầu tiên thử nghiệm, lại đã thành công, đáng giá.


Ta cùng Kim Bình Nhi tiến lại gần, là muốn lại gần xem kỹ Linh Viêm trong truyền thuyết. Từ ngoài nhìn vào, trừ tạo hình đặc biệt, cũng không có gì đáng nhắc tới.
-Lần này may có đại sư, nếu không chưa chắc đã thành công.


-A di đà phật, nhưng cái giá quá lớn. Cũng may bọn hắn chỉ là tạm nhập Luân Hồi mà thôi. Bây giờ chúng ta cần tìm cách rời khỏi nơi này.
-Cấm chế đã mất, chúng ta có thể bay ra nơi này.


Cáp Ni Khắc Tư cầm Linh Viêm, trong lòng vừa vui vì lần đầu tiên đã lấy được Linh Viêm, buồn vì hai tỷ muội thân thiết đã vong mạng.
Đúng lúc này.
Kim Bình Nhi nhanh như chớp lao tới tóm lấy Linh Viêm, Cáp Ni Khắc Tư tu vi gà mờ, không phản ứng kịp.
Ta cùng ba vị Thánh Mẫu cùng lúc lao tới.
Bùm.


Ánh sáng cùng lửa mạnh bùng lên thổi bay chúng ta. Cáp Ni Khắc Tư trực tiếp vong mạng.
Cũng may cấm chế đã mất, ta lăng không cố giữ vững thân mình, vừa ổn định lại, Kim Bình Nhi đã xông tới trước mặt.


Linh Viêm không hổ là Thiên Khí, lại thuộc Hoả, là khắc chế chân khí thuộc Kim như Kim Chung Tráo của ta, chớp mắt phá tan kim chung, xuyên qua cả Kim Cang Bất Hoại Thân, từ bả vai chém thẳng xuống tim, một chiêu đòi mạng.


Linh Tê Kim Tâm thân là Luân Hồi Bảo Khí, đặc tính không thể huỷ diệt ở đó, Thiên Khí cũng không thể cắt ngang.
Ta bị đánh xuống biển dung nham.
Mẹ nó.


May mắn đám rắn lửa đã mất tích, xem ra nơi này cũng là lồng giam của chúng, cấm chế vừa mất, đã bơi đi tìm tự do rồi. Ta vội vàng đem áo cà sa gói lấy bản thân, dùng chân khí căng lên thành một quả bóng, ở bên trong mở hết công suất Linh Tê Kim Tâm trị thương.


Trên bờ, giải quyết xong chiến lực mạnh nhất là ta, Kim Bình Nhi cũng không vội vã lại ra tay, đợi ba vị Thánh Mẫu quay lại tạo thành thế trận đứng đối mặt.
-Ngươi vậy mà có thể sử dụng Linh Viêm, hơn nữa không chịu phản phệ. Ngươi là hậu duệ Viêm Đế. Ngươi là ai.


-Phản phệ là có chút, nhưng ta vẫn chịu được. Nhưng cũng đủ chứng minh huyết mạch của ta tinh thuần hơn đám phế vật các ngươi. Bà già, còn nhớ đứa bé gái ngươi tha mạng tám mươi năm trước ở Đôn Hoàng Thành chứ.
-Vậy mà lại là ngươi. X3


Cả ba Thánh Mẫu vậy mà lại nhận biết Kim Bình Nhi, xem ra ân oán giữ bọn hắn không nhỏ.
-Yêu nữ đáng chết, xem bần tank trị ngươi ra sao.


Lúc nãy quá bất ngờ, ăn thiệt thòi. Kim Bình Nhi không chơi lửa, cho dù có Linh Viêm, cũng tuyệt không đỡ nổi ta và ba vị Thánh Mẫu hội đồng. Ta hồi phục trong chớp mắt, Luân Hồi Bảo Khí vẫn là luôn lợi hại như vậy, dùng đúng, cũng không so Thiên Khí kém.


-Nàng là nhắm vào ta. Đại sư là Luân Hồi Giả, chỉ cần nắm rõ tiền căn hậu quả, lần sau chắc chắn có thể ứng phó. Nhiệt Y Trát ngươi hãy bảo vệ đại sư rời đi.
Thái Thánh Mẫu truyền âm.
-Vâng.
Nhiệt Y Trát cũng không du dự, vòng qua Kim Bình Nhi đến bên ta. Truyền âm cho ta.


-Đại sư, xin bình tĩnh. Mục đích lần này đã thành, cũng không cần dây dưa thêm nữa. Mau cùng ta rời đi, ta có chuyện cần nói rõ cho đại sư.
-Được.


Bái Hoả Giáo vậy mà ôm quyết tâm chết hết tại Vô Tận Viêm Châu đấy, thậm chí đã xác định sẵn thất bại. Nghĩ rõ, ta cũng không do dự, âm thầm đem Kim Bình Nhi ghi vào sổ thù. Cùng Nhiệt Y Trát rời đi. Kim Bình Nhi vậy cũng không đi ngăn cản. Vì chiến đấu nhanh chóng xảy ra bên dưới.


Như đã nói, Kim Bình Nhi dù cầm Thiên Khí, nhưng không chơi lửa, mà hai vị Thánh Mẫu thì ngược lại, lại ôm quyết tâm chiến tử, cho nên đều nhau.
Mà qua lời Nhiệt Y Trát, ta cũng đã rõ chuyện gì xảy ra.


Bái Hoả Giáo trải rộng khắp Tây Sa Mĩ Châu, ở Đông Thắng Thần Châu cũng có. Mà Đôn Hoàng Thành là cửa ngõ hai đại lục, vị trí chiến lược, lợi ích cực lớn, tự nhiên Bái Hoả Giáo cũng vươn tay, hơn nữa chú ý đầu tư phát triển. Ở Đôn Hoàng Thành hơn tám mươi năm trước ra một vị hậu duệ Viêm Đế huyết mạch tinh thuần, đã định sẵn làm Thánh Nữ. Nhưng Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả xuất hiện, giáo chúng ở Đôn Hoàng Thành đem tôn làm chí cao hoả, cũng lấy hoan hỉ sắc ɖu͙ƈ làm giáo lý, tự thành nhất hệ. Sau xung đột diễn ra, phía Đôn Hoàng Thành vậy mà thoát ly Bái Hoả Giáo, tự thành giáo riêng, gọi ɖu͙ƈ Hoả Giáo. Thái Thánh Mẫu lúc bấy giờ vẫn còn là Thánh Nữ dẫn đầu ra tay trấn áp. Đôn Hoàng Thành máu chảy thành sông, lửa cháy bảy ngày bảy đêm không dứt. ɖu͙ƈ Hoả Giáo toàn diệt. May mắn Liệt Hoả Thái Hoàng bản lĩnh thông thiên, đem Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả hoàn toàn trấn áp, dù không thể tận diệt, lấy được lòng tin cực lớn của toàn giáo, Bái Hoả Giáo trải qua nội loạn, cũng vì thế mà không hề suy bại, phát triển càng mạnh hơn. Mà Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả, cũng thành tà hoả, cùng với đám cao tầng ɖu͙ƈ Hoả Giáo, bị giáo chúng Bái Hoả Giáo cùng người dân Tây Sa Mĩ Châu sỉ nhục lăng mạ đến tận bây giờ, sau này ngàn năm e rằng không dứt.


Mà đám cao tầng ɖu͙ƈ Hoả Giáo tôn Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả làm chí cao hoả, tự nhiên cuồng hoan ɖâʍ loạn, con rơi vô số, Kim Bình Nhi chính là. Khi đó chiến thắng đã định, Thái Thánh Mẫu tha nàng một mạng. Nên mới có chuyện bây giờ.
-Đi đâu.


Đang vừa bay đi vừa mải nghe Nhiệt Y Trát kể chuyện. Bên tai vang lên một giọng nam nhân. Ta hoảng hồn vận Kim Chung Tráo lên.
Choang.
Ôi Kim Chung Tráo của ta, sao hôm nay vô dụng như vậy, bị phá mấy lần.
Bị một quyền vỡ tan.


Ta cùng Nhiệt Y Trát lấy tốc độ nhanh gấp mấy lần lúc đi bay ngược về chỗ cũ, toàn thân vỡ tan, máu tươi tung bay kéo thành một đường chỉ đỏ dài. Nhiệt Y Trát lập tức mất mạng.


Khi ta bò dậy được, thấy một nam nhân mặc áo bào vàng như vua chúa, đầu đội kim quan, ngực để trần, dung nhan như ngọc, lại nhiều mấy phần nam tính, đang đứng sờ đầu Kim Bình Nhi khen ngợi.
Thất giai.
Bộ dạng như vậy, không phải Khoái Hoạt Hoàng Trầm Lãng thì còn ai.


-Phục hồi thật nhanh, còn giống như bất tử bất diệt. Đại sư thật khiến người ta bất ngờ. Nhưng thân thể bất diệt, không biết linh hồn có là. Hơn nữa đại sư còn luyện Đồng Tử Công, hihi, quá thú vị rồi.
-Á.


Ta không nhịn được hét thảm. Linh Viêm cắm vào ngực, khuếch đại uy lực Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả, đốt cháy hết linh niệm của ta, đã lan sang linh hồn. Có Linh Viêm, e rằng Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả này cũng không so với Bản nguyên hoả trong người Liệt Hoả Thái Hoàng kém.
Kim Bình Nhi mặc kệ ta lăn lộn.


Bên kia chỉ có Thái Thánh Mẫu còn sống.
-Lão xử nữ, ta không giết ngươi đâu, có trò vui hơn đấy.
Nói rồi cũng cho Thái Thánh Mẫu một mồi Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả. Tu vi của nàng đã bị Trầm Lãng phế, không thể chống cự. Hắn đứng một bên xem, không nhịn được cười lên ha hả.


Mẹ nó đôi gian phu ɖâʍ phụ này, thật quá độc ác.
Ta ghi thù rồi.
Trầm Lãng vừa cười khả ố, vừa ôm người tình bay lên, muốn rời đi.
Kiú.
Chu Tước đến rồi.
Vạn hạnh, Liệt Hoả Thái Hoàng còn sống. Đang bay theo sau.
Một cột lửa khổng lồ phóng tới Trầm Lãng.


Hắn vậy mà đẩy Kim Bình Nhi ra chắn phía trước.
Hợp lý, lửa của Chu Tước, là thứ Trầm Lãng cũng không dám đón đỡ trực diện đấy. Hắn cũng không phải Liệt Hoả Thái Hoàng chuyên chơi lửa. Mà Linh Viêm, lại có thể coi là khiên chắn lửa số một thiên hạ.


Nhưng không hợp tình, Khoái Hoạt Hoàng, cũng đủ lạnh lùng, vô tình vô nghĩa.
-Ngươi muốn chết.


Liệt Hoả Thái Hoàng vậy mà liên thủ với Chu Tước, chờ cột lửa tán đi, liền cưỡi Hỗn Nguyên Bàn xông tới, hoả chưởng cháy lên lửa không màu xuất ra tấn công Trầm Lãng. Hắn lại vẫn tiếp tục nhấc Kim Bình Nhi đã bị hấp đến mất tri giác ra đón đỡ. Thật tàn nhẫn.
Bùm.


Kim Bình Nhi bị nổ thành tro bụi. Không biết nàng có hối hận khi đi theo tên đàn ông vô tình độc ác như Trầm Lãng.
Cả hai lui gấp ra sau.
Trên tay Liệt Hoả Thái Hoàng đã cầm Linh Viêm, nhưng sắc mặt không vui. Dù đã lường trước Bái Hoả Giáo toàn diệt, nhưng khi chứng kiến đến, sao có thể không đau lòng.


-Tạ Cư Sĩ, xin giữ chân dùm Chu Tước một lát. Ta có lời cuối cùng muốn nói cùng nương tử.
Liệt Hoả Thái Hoàng vậy mà gọi Thái Thánh Mẫu là nương tử.
-Được.


Tạ Yến Khách hiện thân, cuốn lấy Chu Tước, trong mắt tràn đầy nhu tình cùng hoài niệm, Liệt Hoả Thái Hoàng làm lão nhớ về nương tử hiền dịu của lão.
-Hừ.
Trầm Lãng hừ một tiếng, định rời đi.
-A di đà phật. X4
-Trầm thí chủ, chớ vội đi.


Trầm Lãng sắc mặt đại biến, không còn giữ được sự lạnh lùng ngạo mạn như ban đầu. Bởi vì Tứ Đại Cao Tăng ngay và luôn thể hiện ra truyền thống tốt đẹp của Thiếu Lâm Tự, lấy mạnh đánh yếu, lấy nhiều đánh ít. Để cho hắn biết thế nào là lòng nhân ái của người xuất gia, ý đồ đem hắn đi gặp Phật Tổ luôn đấy.


Ta ngồi xếp bằng vận Đồng Tử Công trấn áp Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả, rất có hiệu quả. Thần thông Đạt Ma Tổ Sư sáng tạo ra, cũng không chỉ có tác dụng về mặt thân thể đơn giản như vậy.


Bên kia Thái Thánh Mẫu vốn muốn tự sát. Nhưng lúc nghe thấy tiếng Thái Hoàng, cũng lại cố gắng nhẫn nhịn Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả thiêu đốt.
-Nương tử, ngươi vất vả rồi.


-Không vất vả gì, giây phút cuối cùng còn có thể thấy chàng, đã là may mắn. Chỉ là nhập Luân Hồi mà thôi, lần sau chúng ta còn sẽ gặp lại.
-Lần sau chúng ta vẫn tiếp tục làm vợ chồng.


Thái Thánh Mẫu nằm trong lòng Liệt Hoả Thái Hoàng, dần dần hoá thành tro bụi. Cả đời thờ lửa, khi chết đi cũng là về với lửa, lại nhiều hơn một vòng tay của người thương.
Viên mãn.


Liệt Hoả Thái Hoàng hai mắt già nhỏ lệ, lại thần kì cũng không bị sức nóng kinh hoàng trên người lão làm bốc hơi, lăn trên gò má khô gầy đen đúa, rơi trên mặt đất.


Thái Thánh Mẫu hơn trăm năm mươi tuổi, một thân trinh nguyên. Lại kết thành vợ chồng cùng Liệt Hoả Thái Hoàng, còn mặn nồng như vậy. Cặp đôi này, cũng thật biết chơi.
-Đại sư, ngài còn trụ được chứ.


-Tạm thời không có vấn đề gì. Nhưng Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả đã bén lên linh hồn, Đồng Tử Công của ta tạm thời giữ được, nhưng cũng không lâu.
-Đã dính lên linh hồn, ta cũng hết cách. Trừ phi đại sư đột phá thất giai, hoặc đến Tống Quốc tìm Vong Tình Lão Hoàng.
-Đa tạ Thái Hoàng chỉ điểm.


-Lần này ngược lại đội ân đại sư, lần Luân Hồi sau, hy vọng có thể cùng đại sư kề vai chiến đấu.
Ta từ trong lời nói của Liệt Hoả Thái Hoàng nghe ra được rất nhiều kì vọng.
-A di đà phật, Thái Hoàng, lần Luân Hồi sau lại gặp.
-Đại sư, lần Luân Hồi sau lại gặp.


Liệt Hoả Thái Hoàng đạp Hỗn Nguyên Bàn, tay cầm Linh Viêm, bay lên gia nhập chiến đấu giữa Tạ Yến Khách và Chu Tước.
-Tạ cư sĩ, đa tạ rồi. Chuyện ở đây đã có ta lo, xin hãy rời đi.
-Không cần, ta cũng muốn nhìn xem, hai chúng ta hợp lực, có làm gì được con chim sẻ này không.
Kiú.


Chu Tước vậy mà nghe hiểu, nổi giận.
Nhưng gió đã đổi chiều.


Liệt Hoả Thái Hoàng có tuy không phải hậu duệ Viêm Đế, cũng không phải là người vạn hoả triều bái, nhưng cũng được tầm thiên hoả triều bái đấy. Thành ra vậy mà có thể sử dụng Linh Viêm, bất quá chịu đến phản phệ cực lớn. Nhưng lão đã ôm tử chí, đương nhiên không ngại. Linh Viêm trong tay, Liệt Hoả Thái Hoàng đã có năng lực tổn thương đến Chu Tước, không như trước chỉ chịu đánh. Linh Viêm là Thiên Khí đại diện cho Lửa, không nói đến thuộc tính Hoả, chỉ riêng sắc bén cùng cứng rắn đã đủ để phá giáp, xuyên qua mớ lông dày của Chu Tước. Liệt Hoả Thái Hoàng chủ công, chủ thủ, Tạ Yến Khách lấy Đàn Chỉ Thần Thông lược trận, quấy nhiễu, để cho Chu Tước kiêng kị không thôi.


Nhưng Chu Tước không hổ là trong Tứ Linh, vẫn đánh ngang tay, không chịu mấy tổn thương.


Còn Trầm Lãng thì không được lợi hại như vậy, rất nhanh đã bị trấn áp. Mỗi vị trong Tứ Đại Cao Tăng vốn đã có tu vi cao hơn hắn, lại quần ẩu, rất nhanh hắn liền quỳ, nhưng quỳ nhanh như vậy, cũng đủ chứng minh hắn là gà mờ trong đám thất giai. Đúng là chỉ có đặt sai tên chứ không có chuyện đặt sai danh hiệu, nếu hắn là Chiến Thần Hoàng hoặc Vô Địch Hoàng mà không phải Khoái Hoạt Hoàng, vậy chuyện đã khác. Đã thế còn luyện cái gì mà Vô Địch Thần Giám, đúng là chỉ giỏi nổ. Nếu không phải thấy hắn đẹp trai ngời ngợi, mà phải béo lùn hói đầu, ta đã hoài nghi hắn là kẻ xuyên không rồi. Sau khi trấn áp xong Trầm Lãng, Tứ Đại Cao Tăng còn qua chỗ Chu Tước hỗ trợ. Sáu người chấp một mình chim.


Chu Tước thấy đám người này vậy mà ỷ đông hϊế͙p͙ chim, kêu lên một tiếng buồn bực, quay đầu rời đi.


Liệt Hoả Thái Hoàng đã nói lời tạm biệt với ta, cũng không ngờ còn có thể sống, bởi dù sáu người đánh một mình chim, cũng chưa chắc làm gì được Chu Tước, lão có thể trụ được đến bây giờ, cũng bởi lão chơi lửa cả đời, lửa của Chu Tước không làm khó được lão, bây giờ đã là đèn cạn dầu, sau khi đa tạ Tứ Đại Cao Tăng tới trợ giúp, quay người rời đi, không biết đi đâu.


Còn Tứ Đại Cao Tăng cùng Tạ Yến Khách, mang theo ta trực tiếp bay qua Nam Đại Dương, quay về Thiếu Lâm Tự.


Hỏi ra mới biết, Bái Hoả Giáo đã bí mật đến Thiếu Lâm Tự và Ma Thiên Nhai, mang theo thành ý lớn nhất mời các đại cao thủ thất giai hỗ trợ, nhưng chỉ cần ra tay khi có các thất giai khác ra tay cản trở Bái Hoả Giáo mà thôi. Mà nhờ vả Thiếu Lâm Tự và Ma Thiên Nhai, cũng vì hai nơi này đủ tín dự. Thêm vào Linh Viêm tuy là Thiên Khí, nhưng quá nhiều hạn chế, cũng không phải ai cũng nhớ thương. Không biết bởi thành ý của Bái Hoả Giáo đủ nhiều hay biết tin ta cũng tham gia, Tạ Yến Khách và Tứ Đại Cao Tăng sảng khoái đáp ứng rồi.


Mà Trầm Lãng, sau khi cảm nhận được phật pháp vô biên và nắm đấm vô cùng của Thiếu Lâm Tự, đã khai ra hắn cũng chỉ là nghe lời Kim Bình Nhi mới tới góp vui thôi. Đúng là sau lưng mỗi người đàn ông thất bại đều có một người đàn bà xúi dại.


Khoái Hoạt Hoàng liền thành Sám Hối Hoàng, bị trấn áp ở Thiếu Lâm Tự, đời này cũng đừng nghĩ lại ra ngoài.


Bái Hoả Giáo bị diệt, Khoái Hoạt Hoàng bị bắt. Toàn bộ nhân sĩ võ lâm đi Vô Tận Viêm Châu toàn diệt. Thập Vạn Sơn Châu cùng Đông Nam Hải loạn thành một đống không nói, bên Đông Thắng Thần Châu cũng oanh động một hồi.


Nhưng ta bận nghĩ cách trấn áp Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả, cũng không để ý bên ngoài.


Đúng như Liệt Hoả Thái Hoàng nói, chỉ có hai cách, một là ta đột phá thất giai, hai là đi Tống Quốc tìm Vong Tình Lão Hoàng xuất thủ. Lấy ra Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả, chắc cũng giống như tiếng hành phẫu thuật não, nhưng khác là tiến hành trên linh hồn, cả Cửu Châu cũng chỉ có lão làm được.


Dựa vào Đồng Tử Công, ta cũng coi như là chống chọi được Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả, nhưng ngồi yên không ngủ không nghỉ vận công liên tục cũng chỉ làm chậm lại tốc độ lan tràn của nó thôi. Mà sau khi ăn hết đống đan dược tăng cường linh niệm trong đống thành ý của Bái Hoả Giáo mang cho Thiếu Lâm Tự, ta cho một cái kết luận, không có thêm mấy tấn đan dược, ta đừng mong đột phá. Là tính bằng tấn đấy.


Còn Vong Tình Lão Hoàng, vậy đã mất tích mười mấy năm, lão già này không môn không phái, không con không cái, không tìm nổi.
-Ngươi lại muốn ra ngoài?
-Đúng vậy sư phụ, cứ nhi vậy, đồ nhi sẽ bị đốt chết.


-Nếu không còn cách nào, chi bằng ngươi hoàn tục đi. Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả cũng không nguy hiểm như vậy. Chỉ vì chúng ta là người xuất gia, nên mới phiền phức thôi.


-Sư phụ, đệ tử một lòng hướng Phật, sẽ không hoàn tục. Mà đây chính là kiếp nạn đệ tử phải trải qua, nếu bây giờ né tránh, ngày sau làm sao đắc đạo siêu thoát.


-A di đà phật, đúng là đi một ngày đàng học một sàng khôn. Lần trước ngươi ra ngoài, đã trưởng thành không ít, phật tâm cũng kiên định hơn nhiều. Là việc đáng mừng. Vậy ngươi đi thôi.
-Vậy đệ tử xin tạm biệt sư phụ và các vị sư huynh.
-A di đà phật.


Sau khi về Thiếu Lâm Tự chưa được một tháng, ta lại lần nữa phải xách đít ra ngoài. Bất quá đích đến lần này không quá xa, ở ngay đông bắc Thập Vạn Sơn Châu.
Tiêu Dao Phái.