Vô Dơ Luân Hồi Ký

Chương 29: Đại Mộng Thần Công

Đông Nam Thiển Hải.


Trên biển có một con thuyền đang lao tới. Thuyền không buồm, biển cũng không gió, mà tốc độ thuyền nhỏ vẫn rất nhanh. Trên thuyền mang tiêu chí của Cự Điểu Bang, đích thân bang chủ Ưng Linh Quang cầm lái. Đây là con thuyền hắn chuyên dùng để di chuyển khi cần hành động cấp tốc, cho nên tốc độ cực nhanh, nhưng mà động cơ chạy bằng cơm nha, phải cần có chân khí của võ giả thúc đẩy mới được.


-Nhị ca, ngươi lái thuyền có mệt không, để ta lên thay.
Chu Phước Thịnh tỏ vẻ quan tâm nhị ca của hắn.
-Không mệt, không mệt tý nào. Lái thêm ba ngày ba đêm cũng không mệt.
Ưng Linh Quang cho cái khẳng định.
-Nhị ca, ngươi không nghĩa khí.
Chu Phước Thịnh khóc ròng.


-Không phải nhị ca không nghĩa khí, nhưng thuyền này ta lái mới quen, ngươi lái tốc độ rất chậm, trễ nãi công việc, lúc đó đại tỷ đánh ngươi, ngươi đừng trách ta.
-Tam đệ, đừng làm phiền nhị đệ lái thuyền, mau tới đây.
Hương Tuý Phu Nhân lên tiếng.
-Tuân lệnh đại tỷ.


Chu Phước Thịnh đành phải lê thân gia nhập vòng chiến đấu.
Thuyền này của Ưng Linh Quang thiết kế tương tự tàu cao tốc hiện đại, cũng không nhỏ hẹp. Phía đuôi thuyền lộ thiên một khoảng, trải một tấm đệm lớn.


Đệ Nhị toàn thân trần truồng nằm ngửa, khuôn mặt tuy vẫn soái đến ngây người, thân thể lại toàn là cơ bắp rắn chắc như thép, từng múi cơ lộ rõ, sắc nét. Vừa nhìn liền biết bên trong ẩn chứa lực lượng bạo tạc không thể tưởng tượng. Ta đột phá thất giai, dù là phân thân cũng có chỗ tăng lên. Cảm giác như là mỗi một tế bào đều hô hào hưởng ứng ta kêu gọi, bất cứ lúc nào cũng có thể bạo phát ra lực lượng lớn nhất. Cái cảm giác có thể khống chế mỗi một tế bào trên cơ thể, rất kì diệu, cũng rất thoả mãn.


Ta nhìn trời, nhìn biển, nhìn khuôn mặt với dung nhan mĩ lệ tuyệt thế chôn mặt giữa háng ta ra sức ßú❤ côn.


Khuôn mặt nàng, bình thường như bao mĩ nhân tuyệt thế khác. Nếu muốn so sánh, chính là nhan sắc đẳng cấp hoa hậu, trải qua chuyên gia tỉ mỉ trang điểm, lại được nhϊế͙p͙ ảnh gia kì công quay chụp, sau lại cất công dùng photoschop chỉnh sửa mà ra. Ngũ muội Phàm Hương Phu Nhân chính là xinh đẹp như vậy đấy.


-Miệng ngũ muội thật rộng, không biết có thể đem cả côn cả trứng của ta một lần nuốt hết không?
Ta sờ tóc nàng vuốt ve, tóc mây bồng bềnh rất mượt.
-Tứ ca lại trêu muội rồi, đại tỷ không làm được, muội cũng chịu thua nha.
Phàm Hương Phu Nhân vừa ɭϊếʍƈ trứng ta, vừa đánh mắt đưa tình trả lời.


-A các ngươi chơi thì chơi, lôi ta vào làm gì.
Hương Tuý Phu Nhân ở bên phản bác. Nàng lúc này mang một cái áo tắm một mảnh màu trắng vô cùng khêu gợi, lộ lưng, dây đeo ngực cột sau cổ, không biết khi nào thì sẽ đứt tung bởi trọng lượng hai nãi cầu khổng lồ của nàng.


-Ngũ muội, ngươi đừng lấy đại tỷ làm mục tiêu giới hạn, mà phải lấy nàng làm cột mốc để vượt qua nha.
-Vậy muội thử xem.


Phàm Hương Phu Nhân lập tức đem toàn bộ ƈôи ȶhịȶ của ta nuốt vào miệng, rất dễ dàng nuốt hết. Thâm hầu đối với nàng mà nói, chỉ là chuyện nhỏ, kỹ thuật dùng miệng của nàng so với Hương Tuý Phu Nhân còn tốt hơn. Có lẽ bởi thân hình của nàng không bằng được vị đại tỷ đồng thời cũng là sư phụ này, cho nên ra sức rèn luyện khẩu kỹ. Phàm Hương Phu Nhân thâm hầu đem ƈôи ȶhịȶ của ta nuốt hết, còn rướn tới thật muốn đem cả trứng của ta cũng nuốt vào. Nhưng nàng cũng không phải rắn, không làm được.


-Hộc, không được rồi, ƈôи ȶhịȶ của tứ ca lớn quá.
-Haha không nuốt được hết nhưng cũng rất có thú, nào lại ßú❤ tiếp, tứ ca nhanh bắn.
-Ưm.
Phàm Hương Phu Nhân ngoan ngoãn cúi đầu ßú❤ ɭϊếʍƈ ƈôи ȶhịȶ của ta, động tác rất nhiệt liệt, ý đồ đem tinh dịch từ trong trứng ʍút̼ ra.


-Đại tỷ, ngươi hôm nay có sữa không, mau cho ta ăn.
-Ngươi lần nào cũng thích cái này, ăn hoài không chán.


Ta đang gối đầu lên đùi Hương Tuý Phu Nhân, nàng vén dây áo tắm trái sang bên, để ta ngậm lấy, ßú❤ lấy sữa bên trong. Sữa của Hương Tuý Phu Nhân cũng không phải sữa bình thường đâu, có chứa chất kích ɖu͙ƈ nhẹ đấy, tuy không ản hưởng đến ta, nhưng ßú❤ ɭϊếʍƈ nãi cầu của nàng cũng rất đã.


-Chủ yếu là nó rất ɖâʍ đãng, ta thích.
-Đại tỷ ngươi kêu ta lại làm gì nha, cũng không có chuyện của ta, các ngươi chậm rãi chơi.
-Chúng ta hai cái nữ nhân một cái ƈôи ȶhịȶ, không đủ nha, mới kêu ngươi.
Ta cũng mặc kệ bọn hắn. Thoải mái xuất tinh vào miệng Phàm Hương Phu Nhân.


-Khẩu kĩ của ngũ muội thật tốt, sướng quá.


Ta cũng không chờ Phàm Hương Phu Nhân dọn dẹp ƈôи ȶhịȶ, đổi chỗ với nàng, đem ƈôи ȶhịȶ trơn trợt nước bọt của nàng và tinh dịch của ta cắm vào mật huyệt mê người của nàng. Bắt đầu cắm rút. Bên trong đã lầy lội, chặt khít và trơn mịn, cắm vào rút ra rất thoải mái.


-ƈôи ȶhịȶ của tứ ca thật thô, thật dài, đem huyệt của ta lấp đầy rồi.
Phàm Hương Phu Nhân bắt đầu rên rỉ, chân dài quặp lấy mông ta trợ giúp ta làm huyệt của nàng.


-Tam ca, gọi ngươi tới không phải là để cùng vui sao, dù sao nhị ca lái thuyền ba ngày ba đêm cũng không mệt, đường còn dài, ngươi ở không cũng phi nha.


Chu Phước Thịnh bị khuôn mặt ɖâʍ đãng rên rỉ của Phàm Hương Phu Nhân làm cho hưng phấn, ƈôи ȶhịȶ cũng đã đội quần mà lên, cũng không lại càm ràm, cởi quần lộ ra ƈôи ȶhịȶ dài ngoằng của hắn, tiến tới bên cạnh Hương Tuý Phu Nhân.
-Ngươi còn giả bộ, ƈôи ȶhịȶ đã cứng ngắc như vậy rồi.


Hương Tuý Phu Nhân cầm ƈôи ȶhịȶ hắn vuốt vài cái, rồi đem nuốt vào miệng, đong đưa đầu ßú❤ ɭϊếʍƈ.
-Nhìn các ngươi chơi vui như vậy, ta cũng không nhịn được mà hưng phấn nha, mệt thì mệt vậy. Có tứ đệ tại, cũng không sợ gì.


-Ư a ƈôи ȶhịȶ của tứ ca thật to, có tứ ca tại, Đông Nam Thiển Hải này chúng ta có thể đi ngang nha. Ai ui
-Các ngươi bình thường cũng là đi ngang Đông Nam Thiển Hải rồi chứ, cần gì có ta.


Ta tận tình cắm rút hưởng thụ mật huyệt của Phàm Hương Phu Nhân. Nàng là đệ tử của Hương Tuý Phu Nhân đấy, tuy bây giờ đã gả ra ngoài, nhưng mà gả cho một tên bang chủ vừa già vừa giàu lại sắp chết nào đó, còn sinh cho lão già đó hai đứa con trai. Đám kỹ nữ này có một cái tốt là, chơi thế nào cũng được, kỹ thuật lại cao, rất biết cách chiều chuộng nam nhân.


-Tứ đệ ngươi không biết, chúng ta chỉ là thế lực tầng giữa mà thôi. Bọn hắn nhìn ta cũng chỉ coi ta như một cái kỹ nữ mà thôi. Nhưng từ khi tin tức ngươi đột phá thất giai truyền ra, bọn hắn nhìn ta khác hẳn trước, rất là khách khí.
Hương Tuý Phu Nhân nhả ƈôи ȶhịȶ Chu Phước Thịnh ra chêm lời.


-Đại tỷ, ngươi thật là kỹ nữ nha. Ai ui đại tỷ tha mạng.
Chu Phước Thịnh la lên vì Hương Tuý Phu Nhân đang siết chặt lấy hai quả trứng của hắn. Nàng trừng mắt tam đệ không biết điều của mình.
-Bọn hắn nói ngươi đĩ đực, ngươi còn không biết.
-Cái này bọn hắn nói đúng nha. Ta nhận.
-Hahaha


Ta và Phàm Hương Phu Nhân cùng cười rộ lên.


Mười năm qua quan hệ chúng ta rất tốt, quần giao loạn chiến đủ cả. Đánh từ trên giường đánh đên trên biển, cũng giết ra được một mảng uy danh. Mà Tuỳ Phong Lưu một cái Hoa công tử, đi với đám dân chơi này, cũng không có gì không hợp. Kẻ nói sau lưng thì không đáng để tâm, kẻ dám nhảy ra chỉ thẳng mặt, cho hắn vài phát Lưu Tinh Tiễn Chỉ hắn liền im mồm. Người chết không biết chửi rủa, đạo lý này, dễ hiểu nha.


Mà bây giờ ta đã đột phá thất giai, giang hồ nhận định ta chính là cái Khoái Hoạt Hoàng đời hai. Chắc cũng có người mong ta sẽ cùng được đoàn tụ với Khoái Hoạt Hoàng đời một trong Sám Hối Động. Bọn hắn nghĩ nhiều, bản công tử đã sớm ở Sám Hối Động rồi. Ta cùng Trầm Lãng cũng ngày càng tương đầu hợp ý đấy.


Đám Hương Tuý Phu Nhân cũng vì vậy được thơm lây. Dù sao chuyên đại tỷ, nhị ca, tam ca gặp chuyện bất bình, tứ đệ ra tay tương trợ, cũng không phải là chuyện hiếm thấy mấy năm nay. Cũng đủ để võ lâm nhận định quan hệ chúng ta rất tốt.
Mà đúng là quan hệ tỷ muội huynh đệ chúng ta rất tốt nha.


Phát triển từ quan hệ ȶìиɦ ɖu͙ƈ mà ra cả.
-Tam đệ mau tới, ta nhịn không được.
-Hảo.


Hương Tuý Phu Nhân nằm xuống song song với Phàm Hương Phu Nhân, Chu Phước Thịnh giống ta ngồi đem hai chân dài vô biên của Hương Tuý Phu Nhân gác lên vai, ƈôи ȶhịȶ trực tiếp lút cán vào mật huyệt của nàng. Thân là kỹ nữ chuyên nghiệp, mật huyệt của Hương Tuý Phu Nhân và Phàm Hương Phu Nhân lúc nào cũng ẩm ướt, tuỳ thời đều có tiếp nhận ƈôи ȶhịȶ nam nhân nhét vào tuỳ ý cắm rút, cũng không cần tiền hí gì. Nam nhân tuỳ hứng liền có thể lập tức chơi các nàng, tố chất chuyên nghiệp rất cao.


Thân hình Hương Tuý Phu Nhân ăn đứt Phàm Hương Phu Nhân trên mọi phương diện, còn cao hơn hẳn. Nàng và Đệ Nhị chiều cao tương đương, mà Phàm Hương Phu Nhân thì cao ngang Chu Phước Thịnh. Vốn là nên đổi cặp thì hợp mắt nhìn hơn, nhưng mà một cái huyệt lạ bằng tạ cái huyệt quen, ta rất lâu rồi không làm huyệt Phàm Hương Phu Nhân, cho nên hôm nay chú tâm chơi nàng.


-Ngũ muội, ngươi vừa sinh, sao huyệt lại chặt khít trở lại nhanh vậy.
Phàm Hương Phu Nhân vừa mới sinh nhi tử đấy, không được bao lâu đâu.


-Theo ghi chép của Mai Thuý Phường thì Tiên Thiên đều vậy. Muội cũng có chăm sóc hồi phục theo phương pháp của Mai Thuý Phường, nhưng chắc không đáng kể. Nói ra còn phải đa tạ tứ ca thành toàn muội rồi.
-Có gì mà đa tạ chứ. Haha


Phàm Hương Phu Nhân thành Tiên Thiên Cường Giả, là nhờ Tiên Thiên Đan của ta đấy. Không chỉ thực lực tăng cao, mà còn có được thanh xuân vĩnh trú, tuổi thọ tăng cao, bệnh tật lánh xa. Cho nên một viên Tiên Thiên Đan, lại là linh đan, quả thật đủ để bất cứ ai điên cuồng. Nữ nhân ngàn đời nay vì một chữ đẹp, dám ăn tim người, dùng hài nhi luyện đan, vân vân mây mây, tội ác nào cũng dám làm.


Cho nên Phàm Hương Phu Nhân sinh xong vừa nghe gọi, liền hấp tấp chạy tới đây dạng háng banh huyệt ra cho tứ ca ta hưởng dụng thân thể mê người của nàng. Đối với nàng mà nói, đáng giá. Nàng hiện tại đối với tương lai, rất là mong đợi đấy.


-Đúng vậy ngũ muội, tứ ca của ngươi rất giảng nghĩa khí đấy, không cần đa tạ đâu. Cố gắng đem hắn thoải mái xuất tinh là được.
-A ta đã biết.
-Ai ui, đại tỷ đừng kẹp côn ta như vậy, ta bắn mất.
-Sao, chỉ cho ngũ muội kẹp ƈôи ȶhịȶ tứ đệ, không cho ta kẹp ƈôи ȶhịȶ ngươi?


-Đại tỷ, ngươi biết ta không so được tứ đệ nha, tha mạng a. Còn phải ba ngày ba đêm mới tới nơi nha. Tỷ kẹp như vậy, sẽ ra án mạng mất.
-Tha ngươi một lần.


Hương Tuý Phu Nhân thả lỏng âm đạo, giảm mạnh áp lực lên ƈôи ȶhịȶ Chu Phước Thịnh. Đúng như hắn nói, còn cần ba ngày mới tới chỗ hẹn đấy. Một đám ɖâʍ hàng tụ cùng một chỗ, rảnh rỗi đương nhiên là giao phối rồi. Ta và Chu Phước Thịnh dùng cùng một cái tư thế, nhẹ nhàng cắm ra rút vào mật huyệt Hương Tuý Phu Nhân và Phàm Hương Phu Nhân, kiểu như chơi đùa, cũng không vội vã bắn tinh. Hai đại mĩ nhân kĩ thuật phục vụ nam nhân rất cao, đảm bảo cho hai nam nhân cắm côn chơi vậy cả ngày cũng được.


-Ngũ muội, ngươi bỏ nhi tử ở nhà như vậy, không sao chứ?
Chu Phước Thịnh mở miệng hỏi han ngũ muội của hắn.
-Ư muội đã sắp xếp kĩ lưỡng.
-Vậy lão già nhà muội có nói gì không?
-Hắn có thể nói gì, muội nói là đi công chuyện với đại tỷ và tứ ca nha.
-Vậy hắn không nghi ngờ gì sao?


-Hắn nghi ngờ thì lại làm gì, hắn đã sắp chết, đứa con đầu muội sinh cho hắn chắc chắn của hắn, hắn lại dám có ý kiến gì được.
-Vậy đứa vừa sinh là con ai nha?
-Muội, cũng không biết.
-Hahaha
-Ngũ muội thật lẳng lơ.
-Nhưng chắc chắn không phải ta.


Ta lên tiếng phủ nhận. Trong tinh dịch của Luân Hồi Giả không có tinh trùng, cũng như nữ tính Luân Hồi Giả không có kinh nguyệt, không thể có con được. Sau khi tiến thất giai, ta đã dùng thần niệm quét thử, cho ra cái kết luận này. Thần niệm thứ này, chính là máy chụp CT SCAN, ra đa công suất lớn và kính hiển vi kết hợp đấy, tiện lợi vô cùng.


-Thời gian không khớp, không phải của tứ ca. Xem ra là của người khác. Khả năng của tam ca rất cao đấy.
-Vậy ta cũng phải xem mặt nó một cái, phân biệt cũng dễ, đẹp trai thì của ta, xấu trai thì là của nhị ca.
-Hhahaha
Mọi người cười rộ lên.


Ưng Linh Quang mắt điếc tai ngơ, chuyên tâm lái thuyền. Mặc kệ đám ɖâʍ hàng chúng ta phía thuyền muốn nói gì thì nói.
-Ta muốn xuất tinh. Ngũ muội muốn ta xuất vào đâu đây.


Ta nắm eo Phàm Hương Phu Nhân, tốc độ cao cắm rút, mật huyệt nàng cũng bắt đầu co thắt lại ép chặt lấy ƈôи ȶhịȶ của ta, xem ra cũng sắp cao trào.
-Bắn vào trong tử cung muội đi, muội sinh con cho tứ ca.
-Haha xem ra ngũ muội đẻ nghiện rồi. A ta bắn.


ƈôи ȶhịȶ ta cắm lút cán, quy đầu đội lên tử cung Phàm Hương Phu Nhân, thoải mái xuất tinh, nàng cũng chưa cao trào, từng này kích thích là chưa đủ thoả mãn cái ɖâʍ phụ này đấy.
-A tư ca bắn tinh thật nhiều, thật nóng, a tràn vào tử cung ta rồi.


Nãi cầu Phàm Hương Phu Nhân cũng rất tròn, rất căng, lại còn phun sữa. Là sữa thật đấy, không phải do tác dụng đan dược như Hương Tuý Phu Nhân đâu. Ta thoải mái xuất tinh vào âm đạo Phàm Hương Phu Nhân, sung sướng vò bóp nãi cầu của nàng khiến sữa bắn tung toé khắp nơi. Dịch sữa màu trắng nhà tràn đầy trên ngực nàng, tinh dịch màu trắng đục cũng chảy ra khỏi âm đạo nàng chảy xuống trên đệm.


Thật là ɖâʍ đãng.
-Tam đệ, tý nữa ngươi xuất tinh bên ngoài nha.
-A làm sao vậy?
-Vì ta đột nhiên cũng muốn sinh con cho tứ đệ nha.
-A đại tỷ bất công nha.
-Sao, ngươi muốn đại tỷ sinh con cho ngươi?
-Ách, cái này, haha, vậy thì thôi.
Mọi người cùng cười vui vẻ.


Chu Phước Thịnh cũng sắp bắn, hắn chuyển ƈôи ȶhịȶ sang cúc huyệt của Hương Tuý Phu Nhân, dùng hết sức cắm rút. Thân thể Hương Tuý Phu Nhân căng đầy vô cùng, va chạm cơ thể nàng, cũng là một loại hưởng thụ mất hồn.
-A bắn.
-Ừm.


Chu Phước Thịnh xuất tinh xong rút ra ƈôи ȶhịȶ mềm nhũn. Cúc môn Hương Tuý Phu Nhân khép chặt lại không hề để một giọt tinh dịch nào tràn ra ngoài, độ chặt khít kinh người.
-Nào đại tỷ, để tứ đệ đem bụng ngươi làm lớn.
-Hảo, tứ đệ mau tới.


Ta tiến tới nằm đè lên người Hương Tuý Phu Nhân, ƈôи ȶhịȶ cắm sâu vào âm đạo nàng, lút cán mà chạm không tới đáy. Thân thể nàng mềm mại tựa bông, hai nãi cầu ép ngược lên ngực khiến ta cảm thấy như nằm trên đệm hơi. Giữa háng tuỳ ý va chạm âʍ ɦộ múp máp của nàng, phía trên hôn môi nàng, nhấm nháp đầu lưỡi thơm ngọt của nàng. Nữ nhân này, tựa như một con búp bê ȶìиɦ ɖu͙ƈ hoàn hảo, để nam nhân thoải mái phát tiết ɖu͙ƈ vọng tuỳ ý.


Theo mỗi nhịp dập mông của ta, cúc môn nàng khép mở dần dần đem tinh dịch Chu Phước Thịnh bắn vào đẩy ra ngoài, thấm ướt dưới đệm.


Phàm Hương Phu Nhân thì ngậm ƈôи ȶhịȶ mềm xèo của Chu Phước Thịnh vào miệng, dùng lưỡi kích thích nó. Hắn dù sao cũng là kỹ nam có tiếng ở Đông Nam Thiển Hải, ƈôи ȶhịȶ rất nhanh lấy lại phong độ. Thật ra loại ƈôи ȶhịȶ bắn tinh mà không mềm đi tý nào như của ta, mới là bất thường đấy.


-Nào ngũ muội, ngươi lên trên đi.
-Được, nhưng tam ca đừng xuất tinh vào trong âm đạo ta đấy, ta thật muốn sinh con cho tứ ca.
-Các ngươi, hắn là thất giai, làm gì dễ có con như vậy, các ngươi đây là cộng đồng chèn ép ta.


-Ai bảo ngươi mỗi lần đều không nhiệt tình như vậy. Nghe Lộ Tiên Cô nói ngươi làm nàng rất ra sức, không thấy ngươi làm chúng ta ra sức bao giờ.
Hương Tuý Phu Nhân sẵng giọng, bắt đầu kể tội Chu Phước Thịnh.


-Đại tỷ, công việc nha. Ngươi không nhận mình là kỹ nữ thì chớ, ta nhận mình là kỹ nam rồi nha. Như ta thì đó là có tố chất nghề nghiệp cao.
-Ngươi…
Đối với nhị đệ mặt dày như Chu Phước Thịnh, Hương Tuý Phu Nhân đã cạn lời.


-Đại tỷ đừng nóng, chúng ta vắt tinh tam ca vài lần, hắn liền thành thật.
Phàm Hương Phu Nhân dùng bí kỹ co rút âm đạo, nâng mông lên xuống dập mạnh lên hông Chu Phước Thịnh. Chiêu trò của Hương Tuý Phu Nhân đều truyền hết cho nàng đấy, không sót chiêu nào.


-Hừ, không phải là ba ngày thôi sao, dù ta mệt chết, cũng phải cho các ngươi biết tay, à không biết côn.


Chu Phước Thịnh cũng là bị chọc tức, đại tỷ khi dễ hắn thì chớ, ngũ muội cũng dám chọc hắn, há không phải muốn lật trời. Hắn dùng tay cố định eo của Phàm Hương Phu Nhân, từ phía dưới tấn công âm đạo nàng. ƈôи ȶhịȶ của Chu Phước Thịnh xác thực đủ dài, mỗi lần đều chọc lên tử cung Phàm Hương Phu Nhân, để nàng cũng kịch liệt rên rỉ. Hai nãi cầu tròn trĩnh lắc lên lắc xuống, gợi ɖu͙ƈ vô cùng. Phàm Hương Phu Nhân cũng có vẻ muốn cao trào, hơi thở bắt đầu dồn dập, chịu đựng một hồi liền đổ ập xuống nằm trên người Chu Phước Thịnh, cùng hắn hôn môi. ƈôи ȶhịȶ hắn vẫn tiếp tục ra vào tới tấp mật huyệt của nàng.


-Ưm Tam ca thật lợi hại ư ta cao trào a


Phàm Hương Phu Nhân run rẩy. Nàng bị ta làm hồi lâu, đã tích luỹ đủ khoái cảm, Chu Phước Thịnh chỉ là bỏ đá xuống giếng. Hắn tự xưng kỹ nam, kỹ năng lẫn tiền vốn đầy đủ, cũng nhiều kinh nghiệm, dễ dàng thu phục Phàm Hương Phu Nhân. Lại thêm khuôn mặt điển trai, ca hát cũng được, rất nổi tiếng trong giới phu nhân Đông Nam Thiển Hải. Mà lần nào có đơn đặt hàng quá sức, hắn đều kêu lên ta. Thành ra trong giới phu nhân Đông Nam Thiển Hải, Tuỳ Phong Lưu Tuỳ công tử cũng rất có danh tiếng đấy. Được cái Chu Phước Thịnh tuy lắm mồm, nhưng đối huynh đệ không tệ, lợi ích chia sẻ đầy đủ, cũng nhiệt tình nghĩa khí. Ta theo hắn đi làm kỹ nam cũng vui vẻ. Coi như là trải nghiệm một chút thế giới của dân chơi chuyên nghiệp đi.


Bên Đệ Nhị không đáng lo, bên Đệ Nhất mới thật đau đầu.
-Ngũ muội, ta không bằng tứ đệ, ngươi cũng không so được đại tỷ, chúng ta hợp tác cùng vui vẻ, thế nào?
-Hảo tam ca.


Chu Phước Thịnh mang Phàm Hương Phu Nhân trở mình, học ta nằm lên người Phàm Hương Phu Nhân nhẹ nhàng đưa đẩy ƈôи ȶhịȶ, mà mĩ nhân, cũng tận lực thả lỏng âm đạo, thừa nhận nam nhân cắm rút.
Bốn cái kỹ nam kỹ nữ cùng quấn lấy nhau, tận tình hoan lạc.


-Nhị ca, đi quá chậm rồi. Ngươi ra sau nghỉ một hồi, ta lái thuyền.
-Hảo.
Ưng Linh Quang ra sau thuyền nghỉ ngơi, không làʍ ȶìиɦ. Bởi Hương Tuý Phu Nhân và Phàm Hương Phu Nhân đều ngủ cmn rồi. Hắn cùng Chu Phước Thịnh nhìn nhau, cười khổ. Chu Phước Thịnh vẫn còn sung sức lắm.
-Tứ đệ thật lợi hại.


-Tứ đệ vẫn luôn lợi hại như vậy, chỉ là dạo này hơi hung ác nha. Vừa lên chính là dùng tuyệt chiêu, đại tỷ cũng chịu không nổi, sướng ngất rồi.


Gần đây ta và mấy cái đồ lẳng lơ làʍ ȶìиɦ, vừa lên liền dùng tuyệt chiêu giải quyết các nàng, lần nào cũng đem các nàng làm ngất. Từ Phùng Hành Phu Nhân cho đến Thuỵ Vân Phu Nhân, đều là gần đây sinh ra sợ hãi, không còn liên tục hướng ta cầu hoan như trước. Chủ yếu là bởi vì tác dụng của Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả giảm mạnh, hơn nữa bản tôn cần chăm chú nghiên cứu thần thông, không dư hơi cùng các nàng ân ái triền miên. Mà lại bên Đệ Nhất không thể lãnh đạm với các vị nương tử thân yêu, cho nên chỉ đành uỷ khuất đám phu nhân này vậy.


Chuyến này đi đúng thật là ba ngày ba đêm đấy, nhưng ta không dư hơi, một lèo giải quyết Hương Tuý Phu Nhân và Phàm Hương Phu Nhân, sau đó thay Ưng Linh Quang lái thuyền.


Chân khí hùng hậu không giữ lại phun trào mà ra, thuyền nhỏ hoàn toàn rời khỏi mặt biển lao đi như tên bắn. Ưng Linh Quang và Chu Phước Thịnh mỗi người ôm lấy một cái mĩ phu nhân, tránh cho các nàng bị rớt lại.


Chiếc thuyền này công nhận cũng có thiết kế rất đặc sắc, hơn nữa rất chắc chắn, nhưng mà sau đợt này xem ra phải bảo trì một phen đấy, chịu không nổi ta dùng như phá.
Bản công tử chính là hung mãnh như vậy.


Đích đến cũng không phải là hòn đảo nào, mà là một hải vực ngay biên giới Đông Nam Thiển Hải và Thâm Lam Hải Dương, nên đường đi mới xa thế.


Thâm Lam Hải Dương là khu vực đại dương sâu hun hút, sinh vật dồi dào, thức ăn dồi dào, cho nên có rất nhiều cự thú hung dữ, là cấm khu của nhân loại. Mà trên hết, ở trong này có rồng, rồng thật một trăm phần trăm. Cho nên bình thường không ai dám bén mảng tới nơi này.


Thuyền của Lộ Tiên Cô đang neo đậu giữa biển, ta điều khiển thuyền tiến gần. Mặt trời cũng vừa tắt.
-Các ngươi sao đến nhanh thế?
Lộ Tiên Cô ra đón tiếp.
-Là vì ta nhớ phu nhân quá đó mà. Cho nên chạy vội tới.


-Công tử thật có lòng, để tối nay nhân gia bồi công tử một đêm, cho công tử thoả lòng mong nhớ được không?
-Haha thế thì còn gì bằng.
Bốn người Hương Tuý Phu Nhân lật đật lên thuyền. Nam nhân không sao, nữ nhân thì lảo đà lảo đảo, bộ dạng như muốn ói.
-Các ngươi đây là sao?


Lộ Tiên Cô quan tâm hỏi.
-Chắc không sao, đầu tiên là bị tứ đệ làm ngất xỉu, sau đó lại bị tứ đệ đẩy thuyền bay nhanh, say sóng thôi.
-Ực. Tuỳ công tử, ta chợt nhớ ra đang hành kinh, tối nay có lẽ, không tiện.
Lộ Tiên Cô sợ hãi.
-Không sao, đằng trước không tiện, thì vẫn còn đằng sau đấy.


Lộ Tiên Cô lộ vẻ muốn khóc.
-Các ngươi đến sớm vậy.


Mộng Tiên Cô một thân áo tắm đen, khoét ngực rất sâu, lộ cả rốn, dây áo cột sau cổ, nhìn qua kiểu dáng tương tự như áo tắm của Hương Tuý Phu Nhân. Tuy rằng không cao lắm, dáng người nàng nóng bỏng cũng không hề thua kém. Vẫn là một đầu tóc hình mũ nấm ngang cổ, đôi mắt quyến rũ câu hồn người, để bất cứ ai nhìn vào đều mơ mơ màng màng, xem ra Đại Mộng Thần Công của nàng lại có tiến bộ.


Đi sau nàng là một tiểu mĩ nữ, là Luân Hồi Giả, nhưng nhìn rất trẻ con, tóc ý hệt Mộng Tiên Cô vén sau tai, bộ dạng ngái ngủ. Thân hình nóng bỏng không kém, mang một bộ bikini nhỏ xíu màu trắng.


Đệ Nhị đang mang Chân Lý Chi Nhãn đấy, dễ dàng đọc ra danh tính của nàng. Nhã Tiên, nữ nhi Mộng Tiên Cô, tu vi nàng vậy mà cũng đã tam giai, xem ra cũng có cố gắng, tốc độ tu luyện so được với các thành phần dùng hack rồi. Có thể thấy Mộng Tiên Cô thật sự yêu thương đứa nữ nhi này.
-Tới sớm xong việc sớm.


Ta cũng không quan tâm nhiều nữ nhi, đáp lời mẫu thân.
-Còn chưa kịp chút mừng Tuỳ công tử đột phá thất giai, sau này xin công tử chiếu cố ta nhiều hơn.
-Chuyện nhỏ mà thôi. Vị tiểu thư này là?
-Là nữ nhi của ta, Nhã Tiên.
-Nhã Tiên ra mắt công tử.
-Ừm.


Nguyên Thần Cảnh nên có phong độ của Nguyên Thần Cảnh, nói ít thôi, tránh nói hớ. Nên ta cũng học kiệm lời.
-Lộ Tiên Cô, chúng ta trước nghỉ ngơi, sáng mai lại bắt đầu thăm dò Hải Thần Điện được chứ.
-Hảo. Để ta sắp xếp cho mọi người nghỉ ngơi.


Ưng Linh Quang và Chu Phước Thịnh đành phải làm người vận chuyển bất đắc dĩ, đưa Hương Tuý Phu Nhân và Phàm Hương Phu Nhân đi nghỉ ngơi. Sau đó chuồn mất tăm, đóng cửa trong phòng không ra.


Trên thuyền của Lộ Tiên Cô có rất nhiều nước, ta cũng không ngại ngùng đi tắm rửa. Đối với cường giả thất giai, phục vụ đương nhiên là đẳng cấp cao nhất. Bồn gỗ rộng rãi, nước ấm đầy đủ, còn có cánh hoa hồng nữa chứ. Mà mĩ nữ phục vụ ta tắm rửa, lại là Mộng Tiên Cô. Chỉ tắm rửa thôi, mà đã thật thoải mái sung sướng. Ta và Mộng Tiên Cô cũng là người quen, còn thường xuyên giao lưu tình cảm đấy, cũng không ngại ngùng gì. Tắm rửa lau người cho ta một phen, nàng ngồi vào trong lòng ta, đem ƈôи ȶhịȶ hoàn toàn nuốt vào trong âm đạo, vừa vặn lút cán. Chúng ta thoải mái ngâm mình trong nước ấm.


-Thật không nhờ công tử lại có thể đột phá thất giai. Ỷ Mộng chúc mừng công tử.
-May mắn mà thôi.
-Công tử thấy nữ nhi ta thế nào?


-Ngươi vậy mà muốn mẫu nữ đồng phu, ta cũng ít thấy mẫu thân đem nữ nhi đi làʍ ȶìиɦ nhân cho người ta vậy đấy. Với địa vị của ngươi không nhất thiết phải làm như vậy chứ?


-Công tử quá coi nhẹ mình rồi. Ta cũng chỉ là học theo Đông Phương Thuỵ Vân thôi. Nhân tại giang hồ, thân bất do kỷ. Muốn sống tốt thì nên có chỗ dựa cứng mới được. Trầm Lãng khi xưa chính là một lần muốn cả Bát Tiên, chúng ta cũng chỉ có thể chiều hắn, mới an ổn sống. Mà giờ chúng ta hoa cũ liễu xưa, quả thật không xứng với công tử.


Tên Trầm Lãng này cũng thật biết chơi, hoá ra bấy lâu nay bản công tử xài hàng thừa của hắn nha. Gần đây hắn rất ngoan, còn đem kinh phật học thuộc làu làu, một bộ thành tâm hối cải, thậm chí còn muốn xuống tóc đi tu, thành tâm hướng phật. Chúng ta tin hắn mới là ngu ngốc. Mai mốt có thời gian tâm sự với hắn một phen, xem thử hắn đã thật hối cải chưa.


-Nữ nhi ngươi ta không thèm, nhưng mà ta cần ngươi làm cho ta một việc.
-Ta đồng ý.
-Ngươi cũng không hỏi xem việc gì, đã đồng ý?
-Ta quen biết công tử cũng đã mười năm rồi, đối với công tử coi như hiểu rõ. Tin chắc công tử sẽ không yêu cầu chuyện ta không làm được.


-Ta có được bí kíp Đại Mộng Thần Thông, nhưng nghiên cứu mãi không học được, giờ truyền cho ngươi, ngươi nghiên cứu kỹ, kéo ta nhập mộng.
-Công tử vậy mà có bí kíp Đại Mộng Thần Thông. Ta sẽ cố thử xem.
Mộng Tiên Cô là thật kinh ngạc đấy.
Mà ta thì thầm chửi đổng.


Cái thứ gọi là bí kíp Đại Mộng Thần Thông này, không ghi chép tinh đồ nha, thật phế vật. Mà bí kíp, cũng chỉ ghi chép cách thức học được Đại Mộng Thần Công. Cũng rất chi tiết đấy, nhưng mà có luyện được hay không, tuỳ duyên. Bởi lúc tu luyện cần phải tiến vào trạng thái nhập mộng, cái này thì thật sự là tuỳ thể chất mỗi người rồi. Nếu không thể tự mình nhập mộng, vậy chỉ còn cách để người khác kéo vào. Mộng Tiên Cô cũng là học được Đại Mộng Thần Công như thế, được Vong Tình Lão Hoàng kéo vào mộng. Nên nàng cũng thật sự không thể chỉ dạy người khác.


Một cái bí kíp nát tốn năm trăm ngàn Điểm Tiêu Dao, thật là mắc. Nhưng nghĩ lại các thần thông khác bán trong Thiên Địa Thanh Lâu chắc cũng là dạng này. Thần thông nào dễ có vậy được. Ta một hơi học năm cái, còn một cái chỗ Tạ Yến Khách chưa có thời gian học, cũng nên cảm thấy may mắn.


Cũng may đây là sở trường của Mộng Tiên Cô, trước nay đều là nàng tự mày mò, bây giờ nhặt được bí kíp, liền giải thông mọi thắc mắc trong lòng, Đại Mộng Thần Công tiến nhanh thần tốc.
-Công tử là thất giai, ta không biết có giúp công tử nhập mộng được hay không đấy.


-Không được liền thôi. Theo bí kíp, tâm linh tương thông thì càng dễ kéo người nhập mộng.
-Vậy chúng ta lên giường làm một hồi trước.
-Hảo.


Ta ôm lấy Mộng Tiên Cô rời khỏi bồn tắm, ƈôи ȶhịȶ vẫn cắm trong người nàng. Mĩ nhân tay ôm cổ ta, chân kẹp lưng ta, treo trên người ta, để ta tuỳ ý dùng khăn lau sơ qua thân thể hai chúng ta, sau đó tiến về phía giường lớn.


Ta nằm đè lên người Mộng Tiên Cô, cắm rút mật huyệt của nàng. Mĩ nhân thật đẹp, đôi mắt quyến rũ mất hồn, dung nhan tuyệt thế của nàng không vì năm tháng mà tàn phai. Thân thể nóng bỏng đầy đặn mãi mãi căng tràn. Âm đạo nàng dù cho ta chơi bao nhiêu lần cũng luôn mịn màng và chặt khít, đem đến sung sướng vô hạn.


-A thật thoải mái.
-Công tử, ta cũng thật thoải mái ư mạnh lên chút a
-Hảo


Ta chống tay lên giường, dùng tư thế hút đất va chạm âʍ ɦộ múp máp của nàng, thật mềm mại, thật sướng. Cứ như vậy tận tình hưởng thụ, đến khi mĩ nhân cao trào, cũng đem tinh dịch không thừa lại chút nào bắn vào sâu tận cùng trong âm đạo nàng.


Ta cũng đem sức sống thân thể Đệ Nhị rút cạn, hoá thành tinh nguyên bắn vào thân thể Mộng Tiên Cô, nhân lúc cảm giác sung sướng và mệt mỏi tràn khắp toàn thân, ngủ thϊế͙p͙ đi.
Đây cũng là lần đầu từ sau khi Luân Hồi, ta thật sự ngủ. Bình thường cũng chỉ là nhập thiền mà thôi.


Trong mơ màng, ta cảm thấy như có cái gì đó hút lấy ta, kéo ta về một nơi xa. Bản thân ta cảm thấy có thể chống cự sức hút này, nhưng ta lại thả lỏng hoàn toàn bản thân, để cho lực hút thần bí kia hút lấy bản thân.
Một trận hốt hoảng thoáng qua.


Ta phát hiện mình trong trạng thái mơ màng như vừa thức dậy, tỉnh mà không phải tỉnh, mơ mà không phải mơ. Xung quanh là một không gian đen ngòm không bờ bến, tựa như ở đáy đại dương, xung quanh tràn đầy bong bóng khí, mà cách không xa là một bong bóng không khí tràn đầy màu hoàng kim rực rỡ, bên trong chính là thế giới tinh thần của ta.


Xem ra ta đã thành công nhập mộng.


Ta bắt đầu dựa theo các bước ghi trong bí kíp Đại Mộng Thần Thông, dùng thần niệm củng cố Thế Giới Giấc Mơ của mình. Bong bóng Thế Giới Tinh Thần cũng từ hình dạng bất định méo mo co lại thành hình cầu. Mà ta cũng theo đó trở nên hoàn toàn tỉnh táo. Ngoài bong bóng Thế Giới Tinh Thần, xung quanh còn vô số bong bóng khác.


Ta đưa tay tóm lấy một cái.
Là ký ức khi đó dẫn Thân Huệ Trinh đi ăn bánh canh nửa đêm. Mới đây, nên rất rõ ràng.
Lại đưa tay tóm một cái.
Là khi ta cùng tiểu nương tử Muối bái đường thành hôn. Ký ức này, ta vĩnh viễn nhớ kỹ, sẽ không bao giờ phai nhạt.
Lại đưa tay tóm một cái.


Là khi ta đỗ đại học, thật vui vẻ, nhưng đã quá xa xưa, mờ nhạt vô cùng.
Thế Giới Giấc Mơ này, cũng thật thần kì.
Nhưng mà cái bí kíp tốn 500 ngàn Điểm Tiêu Dao để đổi cũng chỉ làm được đến thế này là cùng.
Ta rời khỏi Thế Giới Giấc Mơ, mở mắt ra.


Là khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp của Phác Thảo Nga.
-Lão công, ngươi không ngủ tiếp đi.
Nàng cười thật là xinh đẹp và hiền hậu.
-Ừm, ta yêu ngươi, lão bà.
-Ta yêu ngươi, lão công.
Ta ôm ấp Phác Thảo Nga trong lòng một hồi, giả bộ ngủ, chuyển sự chú ý sang bên Đệ Nhị.


-Công tử, ngươi thành công không?
Mộng Tiên Cô đầu đầy mồ hôi, hư nhược vô cùng. Linh hồn của ta hùng mạnh không giống thất giai bình thường vừa đột phá. May mắn nàng làm được, nhưng cũng mệt như chó, may mắn kéo ta nhập mộng.
-Thành công, lần này phải đa tạ phu nhân rồi.


-Có thể giúp công tử, ta cũng vui mừng.
-Sau đợt thám hiểm này, ta định đi Đông Thắng Thần Châu tìm Vong Tình Lão Hoàng, phu nhân có muốn cùng đi không?
-Hảo, có công tử đi cùng, vậy còn gì bằng.
-Vậy trước nghỉ ngơi, mai còn nhiều việc cần làm.
-Ưm.


Mộng Tiên Cô đã hư nhược, nhanh chóng ngủ thϊế͙p͙ đi.


Ta lại tiến Thế Giới Giấc Mơ vài lần, cũng không làm được gì nhiều, chỉ có thể ôn lại vài kỷ niệm xưa cũ mà thôi. Nhưng mà thần công này đúng là vô cùng tốt đối với những người bị mất ngủ, muốn ngủ thì ngủ, muốn tỉnh thì tỉnh. Mà từ khi có Thế Giới Giấc Mơ bao bọc Thế Giới Tinh Thần, ta ở trong Thế Giới Tinh Thần nghiên cứu thần thông tinh đồ cũng thấy thoải mái hơn, không còn thấy tổn hao tinh thần như xưa. Xem ra Đại Mộng Thần Thông thật đặc sắc, cái giá 500 ngàn Điểm Tiêu Dao này, đáng giá. Mớ điểm này là ta vay của các cô nương Võ Đang Thời Đại Đoàn đấy. Lão bản vay tiền nhân viên, cũng đủ bi kịch nha.