Vô Dơ Luân Hồi Ký

Chương 31: Công Ty Đông A

Đào Hoa Đảo.


Cửa vào Hải Thần Điện thật ra đặt ở chỗ biển cạn, chỉ cần nước biển luôn luôn ngập tràn, để nó kết nối với lòng biển Đông Nam Thiển Hải là được. Nhưng ta định đem nó làm trại tỵ nạn tránh Vô Tận Hoả Vũ, nên chọn một khe biển sâu gần đấy, tại độ sâu tầm ngàn thước, đem nó gắn lên lòng biển. Thế là giữa lòng biển âm u mọc lên một cái cửa đá to lớn, nó đem đất đá xung quanh gia cố, trở nên cứng chắc, từ lòng đất lẫn lòng biển rút ra năng lượng cung cấp cho thế giới bên trong. Thực vật hải sinh xung quanh cũng được lợi, phát triển mãnh liệt, để cho một vùng biển tối tăm dần trở nên sinh động, tràn đầy sinh cơ.


Ngàn thước, đã là độ sâu tối đa ở Đông Nam Thiển Hải rồi, nếu không ta còn muốn nhét nó xuống sâu hơn. Bởi cái cửa đá này cũng tính như là một Luân Hồi Bảo Khí đấy, có thể lừa dối thần niệm của thất giai Nguyên Thần Cảnh, còn như thần niệm của bát giai Thánh Thú như Chu Tước thì không rõ, chỉ có thể thử một lần mà thôi.


Ở độ sâu này nhị giai võ giả trang bị cẩn thận một phen là đã có thể lặn xuống rồi, bây giờ đang không ngừng có người ra ra vào vào Hải Thần Điện, không ngừng hướng bên trong vận chuyển vật tư.
Sảnh nghị sự Đào Hoa Đảo.
Tuỳ Phong Lưu Tuỳ công tử ngồi tại chủ vị.


Trong sảnh có Phùng Mạc Phong và Phùng Hành Phu Nhân đại diện cho Đào Hoa Đảo.
Thuỵ Vân Phu Nhân, Đông Phương Thần Khởi đại diện cho Đông Phương Gia.


Tuý Tiên Cô, Lộ Tiên Cô, Mộng Tiên Cô, Độc Tiên Cô một nửa Bát Tiên tới đây, nhưng cũng đại diện cho toàn bộ Bát Tiên. Xẻm ra Bát Tiên cũng không hoàn toàn là một khối thống nhất đấy.
Đông Phương Kiều Ân, Nhậm Ngã Hành và Phong Thanh Dương đại diện cho Ngũ Nhạc Kiếm Phái.


Thanh Mai Phu Nhân đại diện cho Hương Khê Trấn.
Hương Tuý Phu Nhân, Phàm Hương Phu Nhân và Chu Phước Thịnh, Ưng Linh Quang thì đại diện cho bang phái của chính bọn hắn.
Đám con cháu đồ đệ râu ria như Đoàn Trâm Anh, Hoàng Dung,…đứng bên nghe.


-Các vị lão sư của ta Vô Dơ tại lần đi Vô Tận Viêm Châu đã lấy được tiên tri, tầm mười lăm năm sau Chu Tước sẽ đột phá bát giai thành Thánh Thú, khi đó nó sẽ kéo theo Vô Tận Hoả Vũ rải khắp Đông Nam Thiển Hải, tận diệt nhân loại. Cho nên, ta muốn thành lập Công Ty Đông A chính là để vơ vét tài nguyên, chính là để chế tạo một chỗ tránh nạn, chính là Hải Thần Điện.


Vô Dơ Đại Sư vừa thể hiện thần uy không thể địch, để lại ấn tượng khắc sâu trong lòng đám ɖâʍ hàng Hương Tuý Phu Nhân. Cho nên lời ta nói mượn uy bản tôn, đáng tin vô cùng. Vô Dơ Đại Sư từng đi Vô Tận Viêm Châu đoạt thành công Thiên Khí Linh Viêm đấy, chuyện này cả Cửu Châu hầu như ai cũng biết, nhưng giờ đã thành truyền thuyết cmn rồi. Nhưng một mình Vô Dơ Đại Sư đem Hải Thần Điện quét sạch, vậy cũng kinh tâm động phách không kém. Tuy rằng ta đã căn dặn không được để lộ ra, nhưng cũng đã bắt đầu lưu truyền trong cao tầng Đào Hoa Đảo, trở thành bí mật công khai không thể nói.


-Đại chưởng quỹ, bên phía Vạn Linh Mộ thì sao?
Đoàn Trâm Anh cũng tham gia, ở bên Thanh Mai Phu Nhân, nàng là người chịu trách nhiệm cải tạo Vạn Linh Mộ đấy, mười năm này cũng làm rất tốt, đem Vạn Linh Mộ hoàn toàn biến đổi thành một cái hầm trú ẩn hợp cách.


-Thánh Thú sẽ tìm và săn giết Tiên Thiên, bên Vạn Linh Mộ chỉ có thể chứa tam giai võ giả trở xuống, Tiên Thiên vào trú ở đó, là sẽ dẫn Thánh Thú tới tấn công.


Nhớ lại lúc ta trốn trong Vạn Linh Mộ, lâu lâu cảm thấy sợ hãi tột đỉnh, xem ra là thần niệm của Bạch Hổ quét qua rồi. Nhưng mà nó cũng không để ý đám kiến cỏ chúng ta, để chúng ta có thể sống tiếp. Mà Vạn Linh Mộ không giống Hải Thần Điện, nó chỉ là một hang động mà thôi, không phải một không gian độc lập.


Giờ cũng chỉ có thể cầu may xem thần niệm Thánh Thú có tra xét ra cổng vào Hải Thần Điện không. Còn nữa, bên Thiên Địa Thanh Lâu cũng cần mau chóng đẩy nhanh tiến độ đoạt quyền khống chế, đó cũng là một nơi trú ẩn tốt.


Thông tin Thánh Thú săn giết Tiên Thiên, cũng là lấy được từ Hoàng Dung. Lần Luân Hồi trước, Chu Tước sau khi đến Khoái Hoạt Lâm nuốt Trầm Lãng, đã bay khắp Đông Nam Thiển Hải săn giết Tiên Thiên, không ai thoát khỏi, Hoàng Lão Tà cùng Hồng Thất Công cũng chính là chết như vậy. Đám Hoàng Dung và Hồng Trân Anh vạ lây, trực tiếp bị thiêu sống.


Vô cùng kinh khủng.
-Đương nhiên ngoài chuyện tập trung đầu tư phát triển Hải Thần Điện, công ty cũng sẽ tạo mọi điều kiện nâng cao thực lực cho các ngươi. Thứ này, muốn bao nhiêu cũng có.


Ta ném ra một hộp gỗ giữa bàn họp, tách một tiến hộp gỗ tự mở ra, ben trong là một viên đan dược có những đường vân lấp lánh, nhìn liền biết là linh đan.
-Đại chưởng quỹ, đây là…
-Tiên Thiên Đan.
Có vài người bất ngờ, có người không.


Nhưng đều hô hấp dồn dập, đặc biệt là đám Luân Hồi Giả đang cố gắng tu luyện tại cnảh giới Cương Khí Cảnh.


Dược liệu trong Thiên Địa Thanh Lâu đúng là nhiều kinh khủng, vơ vét hết đủ luyện chế tầm một trăm viên Tiên Thiên Đan, lại thêm Ngự Linh Giới phú linh, chính là tương đương một trăm tên tứ giai Tiên Thiên Cảnh.


Nếu lần Luân Hồi sau dược liệu trong Thiên Địa Thanh Lâu có thể làm mới, vậy liền ngon lành. Khả năng này rất cao, bởi phần thưởng trong Vạn Linh Mộ cũng là được làm mới sau Luân Hồi mà.
-Thứ này ta có bốn mươi viên. Thế nào, đủ để cho các ngươi ra sức đi?


Bốn mươi viên bỏ ra cho Công Ty Đông A, bốn mươi viên dành cho Ma Thiên Nhai bên kia. Còn lại dành cho các tiểu nương tử và Võ Đang Thời Đại Đoàn và lặt vặt vài người.


-Nhưng mà không cho không các ngươi, dựa theo cống hiến để đổi đi. Từ bây giờ công ty quản lí theo chế độ cống hiến giống môn phái ở Thập Vạn Sơn Châu. Chuyện này ta sẽ toàn quyền giao cho Phùng Hành Phu Nhân và nữ nhi nàng Hoàng Dung toàn quyền quản lý. Các ngươi cứ theo đó mà làm.


Ánh mắt mọi người sáng rực lên, nhiệt tình tăng vọt. Chế độ cống hiến bọn hắn không lạ gì, đã lưu hành ở Thập Vạn Sơn Châu mấy ngàn năm, cũng hiểu chỗ tốt trong đó. Chỉ cần đủ cống hiến, muốn đổi gì cũng được, không chỉ là Tiên Thiên Đan, mà còn vô số tài nguyên khác, từ võ công bí tịch cho đến cường giả chỉ điểm, vân vân và mây mây.


-Còn một chuyện quan trọng nhất, đó là vào Công Ty Đông A, vậy cũng đừng nghĩ trở ra. Ai muốn nghỉ việc, thì ta sẽ cho hắn đi Sám Hối Động ở Thiếu Lâm Tự nghỉ dưỡng cùng Khoái Hoạt Hoàng luôn.


Sát khí không che lấp bao phủ toàn sảnh, để mọi người rét lạnh. Là thật sự rét lạnh đấy, không phải cảm giác thôi đâu. Thần niệm mang theo sát ý không kiêng nể bao phủ tất cả mọi người trong sảnh, không chừa một ai. Hơn nữa lời nói mang ý Vô Dơ Đại Sư hoàn toàn ủng hộ Tuỳ Phong Lưu đấy, còn lấy Trầm Lãng ra làm ví dụ.


Nhìn biểu hiện của mọi người, ta hài lòng thu lại sát ý.
-Được rồi, xem ra mọi người đều hiểu nên làm thế nào, khi ta không có mặt, mọi quyền hành giao cho Phùng Hành Phu Nhân.
-Vâng Đại chưởng quỹ.
-Tan họp.


Thật ra ta không có năng khiếu làm chủ tịch, đơn thuần chỉ dựa vào nắm đấm lớn mà thôi. Nhưng cái thế giới này chính là vận động như vậy, sẽ chỉ luôn xoay quanh kẻ mạnh. Phùng Hành Phu Nhân vô cùng thông minh, đảm bảo nàng sẽ đem Công Ty Đông A quản lý ngăn nắp, cũng đem nó kinh doanh đạt được lợi ích tốt nhất.


Ta dặn Mộng Tiên Cô tập trung thu thập tình báo của Vong Tình Lão Hoàng, sau khi ta đi Ma Thiên Nhai một chuyến, sẽ cùng nàng đi Đông Thắng Thần Châu.
*
Ma Thiên Nhai.
-Ngươi đây là đi ăn cướp ở đâu vậy?
Tạ Yến Khách nhìn đống Tiên Thiên Đan ở trước mặt, hiếu kỳ cầm một hộp mở ra xem.


-Còn là linh đan.
-Ta có một cái nhẫn gọi là Ngự Linh Giới, có thể đem đồ vật phú linh. Hiệu quả chả ra sao, nhưng dùng để chế linh đan rất tốt.
-Ừm. Có đống Tiên Thiên Đan này, ta nghĩ có thể thử để 7x =49 tên Tiên Thiên Cảnh hộ trận, như vậy uy lực trận pháp sẽ tăng lên một bậc.


-Tên nào muốn Tiên Thiên Đan của chúng ta, bắt hắn ký hợp đồng bán thân mười năm, tin rằng bọn hắn biết chết cũng sẽ lao vào. Sau đó, không có sau đó, hahaha
-Hahaha, ngươi thật xấu bụng.
-Tiên Thiên hay không Tiên Thiên rồi cũng đi Luân Hồi mà thôi. Chúng ta đây cũng chỉ là đang thử một phen mà thôi.


-Đúng vậy.
Tạ Yến Khách nhìn sang Hàm Ân Tĩnh đứng bên, thở dài.
-Ngươi cầm lấy một cái, sau này có lẽ sẽ dùng tới.
-Vâng sư phụ.


Luân Hồi Giả tu luyện có bao nhiêu phế vật, Tạ Yến Khách coi như là hiểu rõ, cũng bất lực. Đương nhiên lão không tính ta vào. Hơn nữa Hàm Ân Tĩnh cũng vô cùng cố gắng, hơn nữa nàng đã lấy tốc độ nhanh nhất tăng tiến tuvi, cứ đà này thì chắc phải hai mươi năm nữa là có thể đạt đến tam giai đỉnh phong, bước chân vào tứ giai. Tốc độ này, đã là vô cùng nhanh rồi. Phải biết ta lần Luân Hồi trước có hack Ngự Linh Giới cũng cần dùng bốn mươi năm đấy.


Bởi vậy nếu nói ta có tài năng gì hơn người, vậy thì chỉ là sống lâu hơn người ta mà thôi.


Ta ở để Đệ Nhị ở lại Ma Thiên Nhai học Đàn Chỉ Thần Thông cùng Tạ Yến Khách. Thần thông này đơn giản hơn Tứ Đại Thần Thông của Đạt Ma Tổ Sư, cũng tương đương với Khô Mộc Thần Thông của Vô Duyên sư huynh. Thật ra Tạ Yến Khách có hai thần thông, một cái nữa là Bạch Thủ Thái Huyền Kinh, nhưng ta không cần học thần thông này. Được Tạ Yến Khách cầm tay chỉ việc, học được rất nhanh.


Đạt Ma Tổ Sư tấm lòng nhân hậu bác ái, cho nên không sáng tạo thần thông tấn công. Hơn nữa thế giới này cũng không có mấy thứ có thể chịu được tình yêu ấm áp của ngài gửi vào trong nắm tay không đấy. Cho nên bao đời tăng nhân Thiếu Lâm Tự cũng chỉ sáng tạo mấy chiêu võ vẽ dùng để đánh đám âm hồn là chính, cho nên cũng không cần sáng tạo thần thông tấn công. Đám Quỷ Hoàng ở Bất Kiến Thiên cũng là lũ phế vật giống đám ở Hải Thần Điện, chỉ được cái đông và hung hãn, cũng không cần thần thông phức tạp làm gì, mà cần trâu bò chai lì. Trong game kiếm hiệp Thiếu Lâm Tự đều là trâu bò như thế này cả đấy.


Lại một năm trôi qua.
Công Ty Đông A phát triển vô cùng thuận lợi, thế đã thành, không phát không được nha. Cũng không có gì cần nói nhiều, lượng lớn tài nguyên vẫn là đổ về Ma Thiên Nhai, Nhất Tuyến Thiên và Hải Thần Điện mà thôi.


Võ lâm một dải phía nam Thông Thiên Phong đều đổ xô về Ma Thiên Nhai, khí thế như muốn phản công Nam Man Hoang Châu vậy. Để Bạch Hổ xuất hiện tại Ma Thiên Nhai ngày một nhiều, dị thú tấn công cũng càng thường xuyên, nhưng mà trong mắt đám võ giả Thập Vạn Sơn Châu thì đống dị thú đó chính là tài nguyên nha. Cho nên số lượng võ giả tập trung tại Ma Thiên Nhai ngày một đông.


Tin tức đã thả ra, muốn thành Tiên Thiên, mời đến Ma Thiên Nhai, kiếm đủ cống hiến, ký giấy bán thân mười năm, ngươi liền có một viên Tiên Thiên Linh Đan, đảm bảo trăm phần trăm đột phá thành công. Khi đó toàn bộ Thập Vạn Sơn Châu đều nổ tung, vô số người của lũ lượt đổ về nơi phương nam tận cùng đại lục, hoàn toàn chặn đứng thú triều liên miên không dứt đang dâng trào.


Công Ty Đông A cũng trở thành thế lực số một ở Đông Nam Thiển Hải, không có một trong, nhưng lấy phát triển kinh tế hoà bình làm chủ. Mà muốn nội bộ yên ổn một lòng, vậy thì chỉ có thể kiếm một ngoại địch. Thị trường chính là Xuân Thu Chiến Quốc ở góc đông nam Đông Thắng Thần Châu, nơi này chiến tranh liên miên, là thị trường buôn vũ khí đan dược hoàn hảo. Bên Ma Thiên Nhai cũng là một thị trường cực lớn. Đồng thời Công Ty Đông A cũng lấy chuyến thám hiểm Hải Thần Điện làm ví dụ, tổ chức các đội thuyền từ bờ đông đổ bộ lên Nam Man Hoang Châu kiếm chác. Bạch Hổ và đám dị thú đã hoàn toàn bị Ma Thiên Nhai thu hút, bởi vậy đoàn đội thám hiểm thu lợi lớn vô cùng. Công hội thám hiểm mọc lên như nấm, mà thành viên tích cực nhất, chính là đám Luân Hồi Giả không sợ chết.


Cũng nhờ vậy mà ta mới thấy số lượng Luân Hồi Giả ở Đông Nam Thiển Hải là nhiều như thế nào. Chỉ là ai nấy đều sống rất thảm, số đầu thai tốt như Hoàng Dung, Hoàng Tố Hy, chỉ là số ít mà thôi.


Bản thân ta đã đem Tứ Đại Thần Thông Thiếu Lâm Tự cùng Đàn Chỉ Thần Thông và Khô Mộc Thần Thông nắm rõ ràng. Đứng trên vai người khổng lồ tiến tới chính là đi nhanh và đi xa được như thế.


Hoàn toàn nắm vững Tẩy Tuỷ Kinh, Đệ Nhất và Đệ Nhị cũng lập tức biến thành máy lọc hồn nguyên không biết mệt mỏi, năng suất tăng gấp ba. Bên Đệ Tam hơi chú ý một phen cũng có thể làm được, để tu vi Trần Phương Tuấn tăng nhanh như gió. Nếu rảnh rỗi, tăng thêm mấy phân thân cũng là một hướng đi mới khả quan. Đáng tiếc sắp tới ta còn phải đi Đông Thắng Thần Châu một chuyến, không tránh khỏi chiến đấu, lúc đó càng nhiều phân thân thì càng là gánh nặng. Hơn nữa Linh Tê Thông Tâm muốn phân tách ngân tâm, mỗi mười năm mới thêm được một trái, quả thứ ba đã thành Đệ Tam, cũng không vội vã.


Dịch Cân Kinh ta cũng đã một hơi thắp sáng bốn mươi hai huyệt đạo rồi. Nguyên do là bởi vì được Vô Danh sư huynh tận tay chỉ dẫn, tiếp theo đến ta chỉ có thể tự mày mò. Thật ra quá trình cũng không khó, ta đối với huyệt đạo bản thân hiểu rõ vô cùng, lại còn tuổi trẻ, dễ dàng dịch cân minh huyệt. Xem ra trong lần Luân Hồi này hoàn toàn thắp sáng ba trăm sáu mươi huyệt đạo như Đạt Ma Tổ Sư là hoàn toàn có khả năng.


La Hán Kim Thân cũng đạt đến chiều cao cực hạn một trăm hai mươi thước, sau này muốn tăng thêm, vậy cần mở rộng Thế Giới Tinh Thần mới được. Nhưng mà dù hồn nguyên dồi dào không dứt, sự phế vật của Luân Hồi Giả trong tu luyện của ta vẫn không thay đổi, cho nên Thế Giới Tinh Thần mở rộng chậm chạp. Hơn nữa cái gì cũng phải tự mày mò, cho nên ta không thể không cùng Mộng Tiên Cô giương buồm đi Đông Thắng Thần Châu. Thần thông loại tinh thần, quá hiếm có rồi. Mà manh mối duy nhất cũng chỉ có mỗi chỗ Vong Tình Lão Hoàng thôi.


Mục tiêu là Kim Quốc.


Kim Quốc nằm ở đông bắc Đông Thắng Thần Châu, phía đông giáp Thâm Lam Hải Dương, phía bắc giáp Bắc Băng Dương, phía tây giáp Thanh Quốc, phía nam giáp Tống Quốc. Chiến Trường Tống Kim là nơi tàn khốc nhất Đông Thắng Thần Châu, để người người nghe tới đều sợ hãi. Cái này thì quen nha. Thật hoài niệm.


Cảnh quan Kim Quốc chủ yếu là đồng cỏ, dân phong chủ yếu là du mục. Phía bắc thì thường xuyên tràn xuống khí lạnh, phía đông thì có hải quái lên bờ. Các bộ lạc người Nữ Chân phân tách thành Kim Quốc và Thanh Quốc, tài nguyên cũng không có mấy, cho nên Kim Quốc lẫn Thanh Quốc thường xuyên xua quân xuôi nam, nhằm chiếm lấy không gian sinh sống tốt hơn.


Bởi vậy mới sinh ra Chiến Trường Tống Kim khốc liệt như vậy. Đã đánh mấy chục năm vẫn rất nóng bỏng, chưa có dấu hiệu gì là sẽ chấm dứt cả. Mà sở dĩ Chiến Trường Tống Kim khốc liệt như vậy, không chỉ võ giả, người bình thường cũng bị cuốn vào, là do chiến trường này không có thất giai tham gia. Ở Đông Thắng Thần Châu có vài cái chiến trường lớn, nhưng một khi thất giai ra trận, vậy chính là thần tiên đánh nhau, mọi người tự động chạy xa, người bình thường cũng đếch dại mà lại gần, ngay cả làm pháo hôi cũng không đủ tư cách. Mà Chiến Trường Tống Kim bởi không có thất giai, nên một tên binh lính bình thường cũng sẽ có tác dụng nhất định, nên là các hai nước Tống Kim đều đẩy cả người bình thường ra chiến trường luôn, biến Chiến Trường Tống Kim thành một cối xay thịt chân chính.


Ta cùng Mộng Tiên Cô cũng không đi đường đất liền, xuyên qua Chiến Trường Tống Kim quá là phiền phức, nên ven theo đường biển ven bờ tiến lên. Có Hải Lân Giáp chính là tiện lợi, đám hải quái cũng tránh xa, chỉ nghĩ rằng là một con hải quái thất giai nào đó thôi. Hơn nữa ven bờ cũng không có lãnh địa của hải quái thất giai nào. Nhưng biển phía đông của ba nước phía đông Đông Thắng Thần Châu vẫn như cũ là cấm khu nhân loại, nghề biển không phát triển được tý nào, còn có hải quái thường xuyên lên bờ, còn có bão táp thường xuyên tấn công, chúng sinh đành phải vào sâu trong đất liền mà sống, để cho một dải bờ biển dài gần bốn ngàn dặm rất là hoang vu.


Bờ biển nào đó phía đông Kim Quốc.
Một đôi nam nữ từ dưới nước bò lên, đi về phía bãi cát.


Từ xa có thể phân biệt nam nữ, là bởi vì cả hai đều mang giáp vảy cá, tạo hình tương tự như đồ lặn, bó sát người. Nam thì cao thon, thân hình cơ bắp rắn chắc tràn ngập lực lượng, đôi mắt còn thâm thuý hơn cả trời đêm sau lưng, như có cả một thế giới ở trong đó. Mà nữ thì thân hình nóng bỏng lồi lõm mê người, giáp vảy cá hoàn toàn đem thân thể hoàn mĩ của nàng biểu hiện ra, đôi mắt nàng thật quyến rũ động lòng người.


Chính là ta và Mộng Tiên Cô.


Chúng ta giải trừ Hải Lân Giáp. Hải Lân Giáp phân tách thành từng miếng vảy cá màu xanh lam bay vào chiếc nhẫn trên ngón tay, ở không gian bên trong vo lại thành một quả cầu, tựa như trứng. Không gian bên trong cũng rất rộng, tầm 5x x5=125 thước khối, chất đầy đồ đạc linh tinh của ta. Thiện Nhược Thuỷ Bình không nói, Chân Lý Chi Nhãn thật vô cùng tiện lợi, không thể không mang theo.


-Đã muộn, trước nghỉ tại chỗ một lát, sáng mai lại bắt đầu tìm kiếm.
-Ừm.


Thật ra thì cũng không có phương hướng cụ thể. Mộng Tiên Cô là được Vong Tình Lão Hoàng dẫn nhập mộng, cho nên có chút cảm ứng được với lão. Lần này đến Kim Quốc, chính là vì theo thông tin nàng tra được, lần cuối người ta thấy Vong Tình Lão Hoàng là hai mươi lăm năm trước ở một bộ lạc Kim Quốc nào đó. Thời gian đã quá xa, người chết ở Kim Quốc hàng năm nhiều vô kể, thông tin này không quá xác thực, nhưng còn hơn là đi dò toàn bộ Đông Thắng Thần Châu.


Mộng Tiên Cô cởi bỏ Hải Lân Giáp, lộ ra thân hình hoàn mĩ mang đồ bơi hai mảnh bên trong, nóng bỏng ướt át vô cùng. Như một nàng tiên cá bước ra từ biển cả, nổi bật giữa bãi biển đêm hoang vắng.
ƈôи ȶhịȶ của ta liền ngỏng cao chỉ về phía nàng.
-Công tử sao có hứng thú như vậy?


Mộng Tiên Cô dùng đôi mắt quyến rũ liếc ta một cái, phong tình vạn chủng. Ta hiện tại toàn thân trần truồng đấy. Chúng ta tuy rằng là bạn tình lâu năm, nhưng nữ nhân như Mộng Tiên Cô thật sự rất hiểu nam nhân, bình thường nàng ở trước mặt ta đều là ăn mặc kín đáo đoan trang, nhưng đôi mắt lẫn cử chỉ luôn phát ra tín hiệu mới gọi ta tới làm nàng, bất cứ lúc nào, bất cứ tại đâu, đều được.


Chặng đường này đi tới, đều là ta ôm lấy nàng trong lòng biển tiến lên. Ôm thân hình đầy đặn trong lòng đi một đoạn đường dài, lại thêm cảnh vật bây giờ thật là nên thơ hữu tình, không có hứng thú mới lạ.


-Cảnh đẹp, người cũng đẹp. Ta sao không có hứng thú được. Nhưng cũng không vội, trước ăn uống nghỉ ngơi đã.
-Ưm.


Chúng ta dùng chân khí tẩy rửa bản thân một hồi. Làm võ giả chính là tiện lợi như vậy đấy, tẩy rửa sạch sẽ bản thân cũng không tốn bao nhiêu chân khí. Ta đi gom mấy cành củi khô bên bờ biển, đốt một đống lửa lớn.


Mộng Tiên Cô thì trải một tấm bạt giữa bãi cát, chuẩn bị đồ ăn thức uống, chủ yếu là thịt khô, nhưng vật dụng linh tinh đủ cả. Nhẫn chứa đồ mới lấy từ Hải Thần Điện thật sự quá tiện lợi, 125 thước khối đối với nhu cầu của chúng ta mà nói, thật sự lớn vô cùng, nếu chứa nước, chính là 125 tấn đấy. Cho nên bình thường Mộng Tiên Cô đi đường, cũng là dùng năng lực lơ lửng của Tiên Thiên Võ Giả hỗ trợ, tránh cho làm hư hỏng mặt đất. Đương nhiên năng lực này đối với Tiên Thiên mà nói, cũng là một khả năng tương tự như hít thở vậy, khi ngủ nghỉ cũng có thể tự duy trì, chỉ là hơi tiêu hao chân khí mà thôi.


Đồ mang càng nặng thì hao chân khí càng nhiều. Nhưng mà lục giai võ giả bình thường có một cái nhẫn chứa đồ tầm một thước khối để chứa đồ vật quan trọng đã là rất giàu rồi, cũng không cần quan tâm đến vấn đề trọng lượng mấy.


Nhưng mà không cần mang nặng vẫn thấy thoải mái hơn. Cho nên trong nhẫn chứa đồ ngoài trận pháp không gian ra, còn có cả trận pháp phản trọng lực.


Lửa đã cháy cao, phối hợp với khung cảnh bãi biển về đêm thật sự rất mê người, nhưng không mê người bằng mĩ nhân nằm nghiêng trong lồng ngực. Ta hôn nàng, nàng nhiệt tình đáp lại, đôi môi quyến rũ đỏ thắm mặc cho nam nhân ăn cả ngàn lần cũng không phai nhạt. Tay trái ta luồn vào trong áo tắm bóp lấy nãi cầu mềm mại của Mộng Tiên Cô, tuỳ ý xoa bóp thành muôn hình vạn trạng. Nãi cầu nàng vẫn luôn mềm mại và đàn hồi mặc cho nam nhân bóp trăm ngàn lần cũng không bị xệ.


Mộng Tiên Cô để ta hôn môi nàng chán, uống nước bọt của nàng chán, ăn đầu lưỡi mềm của nàng chán, liền dời thân xuống dưới háng ta, để ta nằm ngửa ra, cầm lấy ƈôи ȶhịȶ của ta vuốt ve, dùng đầu lưỡi ɭϊếʍƈ toàn thân côn đem nó hoàn toàn bôi trơn.


-ƈôи ȶhịȶ của công tử thật to, nhân gia mỗi lần cầm lấy đều không thể tin huyệt nhỏ của ta có thể đem nó hoàn toàn cất chứa đấy.
Mộng Tiên Cô vén tóc ra sau tai, ánh mắt khiêu gợi nhìn ta nói lời ɖâʍ ɖu͙ƈ, quả thật khiến ta rất là hưng phấn.
-Đều nói lòng dạ nữ nhân sâu không thấy đáy, không phải sao?


Ta vuốt ve tóc nàng. Mộng Tiên Cô quả thật hợp nhất với kiểu tóc ngắn này, vô cùng xinh đẹp.
-Ta thấy âm đạo Hương Tuý Phu Nhân mới thật sự là sâu không thấy đáy. Ta thì tính là gì, huyệt ta chứa được hoàn toàn công tử của công tử cũng là phải căng ra hết mức rồi đó.


Mộng Tiên Cô bĩu môi.
-Huyệt của đại tỷ cũng không phải là không có đáy, ƈôи ȶhịȶ ta dài hơn ba phân là đến.
-Công tử đo rồi à, dùng thước?
-Không dùng ƈôи ȶhịȶ của ta.
-Vậy sao công tử biết chính xác như vậy?


-ƈôи ȶhịȶ của ta có thể tạm thời dài ngắn to nhỏ tuỳ ý. Bây giờ là hình dạng bình thường.
-Thần kì vậy.
-Không có bản lĩnh hơn người, sao chinh phục được đám ɖâʍ phụ các ngươi chứ haha


Tuy đám ɖâʍ phụ như Mộng Tiên Cô đến với ta vì lợi ích, cũng vì lợi ích hiến ra thân thể của mình, nhưng ta xác thật đem các nàng hoàn toàn thoả mãn. Cũng đã hơn mười năm, đối với ta các nàng cũng sinh ra ỷ lại, cả trên thân thể lẫn tinh thần. Tuy rằng không tính là hậu cung, vì có hai tên nghĩa huynh hờ Ưng Linh Quang và Chu Phước Thịnh cùng Phùng Mạc Phong hưởng ké, nhưng cũng không khác lắm, thêm người thêm vui nha.


Mộng Tiên Cô chuyên tâm ßú❤ ɭϊếʍƈ ƈôи ȶhịȶ của ta, cũng không lại nói chuyện. kỹ thuật của nàng rất tốt, cũng quen thuộc ƈôи ȶhịȶ của ta vô cùng. Ta nằm ngửa gối đầu lên tay nhìn trời sao, ngàn vạn ngôi sao lấp lánh trên bầu trời trong veo, đẹp mê người, cũng hưởng thụ mĩ nhân nhiệt tình ßú❤ ɭϊếʍƈ ƈôи ȶhịȶ, sướng tê người.


-Ta bắn.


Mộng Tiên Cô ngậm lấy quy đầu ta vào miệng, hai má hóp lại dùng sức ʍút̼ chặt, còn dùng lưỡi ɭϊếʍƈ loạn trên quy đầu, còn dùng tay xóc mạnh thân côn đã ướt đẫm trơn trượt bởi nước bọt của chính nàng, thừa nhận ta bắn ra tinh dịch. Nàng đem tinh dịch ta bắn ra hoàn toàn chưa trong khoang miệng, đôi môi ʍút̼ chặt quy đầu từ từ rời khỏi. Ta ngồi dậy nhìn nàng, Mộng Tiên Cô há miệng để ta thấy rõ tinh dịch trắng đục trộn lẫn với đầu lưỡi đỏ hồng của nàng, sau đó đem tinh dịch nuốt xuống bụng. Tinh dịch của ta đối với cái đồ lẳng lơ này, chính là một thức uống ngon lành, cùng bổ dưỡng. Vì để cho các nàng thêm nhiệt tình vì ta ßú❤ côn, ta cũng đem một chút tinh nguyên trộn lẫn vào trong tinh dịch.


Ta nhìn một màn ɖâʍ đãng này, ƈôи ȶhịȶ vừa bắn tinh cũng lại lập tức hưng phấn.


Đợi Mộng Tiên Cô súc miệng sạch sẽ xong, ta liền đè ngửa nàng ra, cũng không cởi đồ tắm, đem hai chân nàng dạng rộng tạo thành một hình chữ M trên nền cát. Thân thể nàng vô cùng mềm dẻo, tạo thế này rất dễ dàng, âʍ ɦộ căng múp hiện lên trước mắt ta, hột ngọc và cánh hoa nhô lên dưới lớp vải quần bơi hoàn toàn rõ ràng. Ta kéo quần bơi của nàng sang một bên, cánh hoa hồng phấn che lấy ngọc môn cũng hồng phấn ướt át, ta lập tức đem ƈôи ȶhịȶ cắm vào, quy đầu đẩy ra từng thớ thịt mềm trong âm đạo chặt khít, cắm đến tận cùng, chạm đến cổ tử cung, đem cổ tử cung đẩy lên, cũng đem âm đạo căng ra hết cỡ, vừa khéo lút cán.


-Huyệt của ngươi đúng là tuyệt diệu.
-ƈôи ȶhịȶ của công tử cũng vậy ư a


Ta đem ƈôи ȶhịȶ rút ra hoàn toàn, lại cắm vào lút cán, nhận lấy cảm giác sung sướng mật huyệt chặt khít trơn ướt của nàng mang lại. Lại cắm rút như thế vài lần, ta cũng liền không lại nhẫn nhịn, tăng tốc cắm rút âm đạo của Mộng Tiên Cô, cũng lại không quản kỹ xảo sâu cạn gì, hung hăng tiến lên lùi lại, tới lui tàn phá âm đạo nàng. Nếu ƈôи ȶhịȶ có thể cứng rắn vô hạn, tinh dịch cũng tuỳ ý bắn vô hạn, vậy cần kỹ xảo làm đếch gì, chơi sướng bắn tinh rồi lại bắn tinh là được.


-Thật thoải mái .
-A ư nhân gia cũng thật thoải mái, ư a công tử thật mạnh a
Tiếng mu côn của ta va chạm mu huyệt của Mộng Tiên Cô vang dội trên bãi biển, hoà cùng tiếng sóng vỗ rì rào và tiếng rên rỉ cao vút của nàng hoà thành một bản nhạc hoan lạc ɖâʍ ɖu͙ƈ.


Ta cũng mặc kệ Mộng Tiên Cô cao trào, âm đạo co rút mạnh cùng ɖâʍ thuỷ nóng hổi của nàng tưới trên quy đầu tới lui không ngừng nghỉ chỉ làm ta thêm hưng phấn cùng thoải mái, càn thêm hăng say cắm rút.
-A ta bắn, quá đã nghiền.


Ta ôm eo Mộng Tiên Cô một trận tăng tốc, rồi đem ƈôи ȶhịȶ cắm lút cán, quy đầu đội lên cổ tử cung của người đẹp, sung sướng xuất tinh. Cảm giác dễ chịu lan khắp toàn thân, thoải mái không thôi.
-Nóng quá, a bỏng chết nhân gia rồi. ư a


Mộng Tiên Cô hiển nhiên cũng cảm thấy tinh dịch nóng bỏng của ta bắn đầy âm đạo của nàng, bởi ƈôи ȶhịȶ không hề mềm đi, thành thịt mềm âm đạo lại bóp chặt ƈôи ȶhịȶ, khiến cho tinh dịch không có chỗ đi chỉ có thể tràn vào trong tử cung.
-Cứ như thế này ta có thể vì công tử sinh con rồi.


Võ giả đẳng cấp như Mộng Tiên Cô, đã có thể khống chế kinh nguyệt bản thân, bình thường nàng cắt kinh, nhưng nhân chuyến đi này, nàng lại thả ra, muốn vì ta sinh con. Đương nhiên thả thì tỷ lệ có con cũng rất nhỏ, đây không chỉ là vấn đề thân thể, mà còn là vấn đề linh hồn. Ở thế giới này sinh con, không chỉ cần yếu tố di truyền là trứng và tinh trùng kết hợp, mà còn cần có sự đồng bộ về linh hồn của phụ mẫu. Mà thất giai đã có sự biến đổi hoàn toàn về mặt linh hồn, rất khó có con.


Luân Hồi Giả không thể có con, xem ra không chỉ là bị hạn chế về mặt thân thể như nam thì không có tinh trùng, nữ thì không có kinh nguyệt, mà chắc chắn còn bị hạn chế về mặt linh hồn. Nhưng ta cũng không nói điều này cho đám Mộng Tiên Cô, để các nàng tăng nhiệt tình cùng ta giao phối, tăng tình thú cũng vui mà.


-Ngoan lắm, vậy bản công tử mỗi ngày đều đem tinh dịch nhồi đầy tử cung của ngươi, để ngươi mang thai hậu đại của bản công tử.
-Ưm.
-Nhưng trước hết để ban công tử xem thử tử cung ngươi có đủ tư cách mang thai hậu đại của bản công tử không đã.
-Á.


Ta dùng Như Ý Tuỳ Hình đem ƈôи ȶhịȶ kéo dài ra, lại dùng Khai Cung Lâp Tử đem cổ tử cung Mộng Tiên Cô banh ra, tạo lối cho quy đầu của ta tiến vào tử cung nàng. Từ quy đầu truyền đến cảm giác mềm mại và ấm áp khác hẳn trong âm đạo, cũng không chặt khít, rất là mềm mại dễ chịu.


-A a hộc ƈôи ȶhịȶ của ƈôи ȶhịȶ đúng thật là có thể kéo dài, a thật lợi hại a ư
-Haha bản công tử còn có thể lợi hại hơn nữa cơ.
-Á a đừng mà a á


Mộng Tiên Cô thét lên chói tai. Bởi ta lại dùng một chiêu Phong Ba Bão Táp uốn éo ƈôи ȶhịȶ tàn phá mật huyệt của nàng, quy đầu dính chặt trong tử cung không rời, nhanh chóng đem bên trong thân thể mĩ quả phụ đảo lộn. Gốc côn ta dí sát vào ngọc môn của nàng, tay đè chặt hai tay của nàng xuống đất, không cho nàng cựa quậy, tuỳ ý đảo lộn mật huyệt lẫn tử cung Mộng Tiên Cô. Mĩ quả phụ chỉ có thể rên rỉ chói tai cùng lắc lư đầu trái phải nhằm phân tán bớt cảm giác sung sướng tột đỉnh từ bụng dưới như lũ vỡ đê trào dâng khắp toàn thân, cao trào không biết bao nhiêu lần, ɖâʍ thuỷ chảy tràn ra trên bạt.


-A sướng quá, ta xuất tinh a
Ta sung sướng xuất tinh, nhưng cũng không nguyện dừng lại, vẫn tiếp tục khuấy động âm đạo lẫn tử cung Mộng Tiên Cô không ngừng. Lần này không chỉ ɖâʍ thuỷ mà cả tinh dịch của ta cũng theo ƈôи ȶhịȶ khuấy động mà bị đẩy ra ngoài, ướt đẫm chỗ hai bộ phận sinh ɖu͙ƈ của chúng ta.
-Ư a ư


Mộng Tiên Cô giờ chỉ còn có cắn răng chịu đựng ta tàn phá nàng, thân thể căng cứng, chân kẹp chặt lấy lưng ta, tay cấu lên lưng ta. Ta nằm đè lên người nàng, chân duỗi thẳng ra, ƈôи ȶhịȶ lúc này cắm trong âm đạo mĩ quả phụ, quy đầu vẫn ngâm trong tử cung, rung động với tần số cao. Bên ngoài nhìn vào chỉ thấy chúng ta ôm chặt lấy nhau, mà từ ƈôи ȶhịȶ truyền đến khoái cảm lại vô cùng mãnh liệt, còn hơn cả cắm rút.


- A ta lại bắn, a bắn
Ta kề bên tai Mộng Tiên Cô thông báo, nhưng cũng không cần biết nàng có nghe thấy không, sung sướng xuất tinh vào tử cung Mộng Tiên Cô, thật sự đem tử cung của nàng ngập tràn tinh dịch của ta.
-Thật thoải mái.


ƈôи ȶhịȶ của ta run rẩy xuất tinh xong cũng vẫn chưa nguyện lui ra khỏi tử cung của Mộng Tiên Cô, lại tiếp tục rung động.
-Ư công tử, đừng mà a ta sướng chết mất ư
Giọng nói Mộng Tiên Cô yếu ớt không rõ, nhưng là quá sung sướng mà thôi, cũng không có gì đáng ngại.


Ta cũng không buông tha nàng, lại tiếp tục rung động ƈôи ȶhịȶ, ôm thân thể đã mềm nhũn của nàng lật lại để nàng nằm trên người ta, lại tận tình hưởng thụ âm đạo đang dần lỏng ra của nàng, nhằm chống lại ta tàn phá. Nhưng như thế cũng không ngăn cản nổi ta lại một lần nữa xuất tinh vào tử cung Mộng Tiên Cô.


-Phù, đã nghiền.
Ta rút ra ƈôи ȶhịȶ, bên dưới chỗ bộ phận sinh ɖu͙ƈ chúng ta giao hợp, bạt trải trên cát đã lõm thành một vũng dịch trắng đục, ɖâʍ uế vô cùng. Mộng Tiên Cô đã ngủ mất, cũng không phải là dùng Đại Mộng Thần Công, mà ngủ thật.


Ta dọn dẹp đống hoang tàn ɖâʍ uế ta vừa tạo ra, sau đó ôm lên Mộng Tiên Cô nằm trên cát dính đầy cát lên thân thể, ôm nàng xuống biển. Cứ như vậy ta rửa sạch thân thể đầy cát lẫn âʍ ɦộ nhớp nhúa của nàng, cũng mặc kệ tinh dịch không ngừng chảy ra từ trong tử cung. Ôm nàng về lại bên đống lửa, đặt nàng nằm sấp trên bạt, ta ngồi trên đùi Mộng Tiên Cô, đem ƈôи ȶhịȶ biến về kích cỡ bình thường, cắm vào cúc huyệt của nàng, nhẹ nhàng cắm rút.


-Ư a
-Ngươi tỉnh rồi.
-Ta công tử suýt đem nhân gia làm chết rồi.
-Hahah đâu dễ chết như thế, mà có chết, cũng là sướng chết nha.
-Thôi, nhân gia vẫn còn muốn sống lâu hơn để sinh con công tử đấy.
-Vậy để ta lại làm mật huyệt của ngươi.


-A đừng công tử cứ làm cúc huyệt của ta đi, a thật thoải mái.
-Haha


Mộng Tiên Cô cứ nằm bẹp như vậy nghỉ ngơi, tận lực thả lỏng cúc huyệt để giảm bớt cảm giác ƈôи ȶhịȶ cắm rút mang lại, cũng bởi vậy ta cắm rút cũng nhẹ nhàng dễ chịu hơn. Ta bóp mông nàng chơi đùa, chán thì cúi xuống bóp nãi cầu của nàng, đều mềm mại êm tay như nhau, chơi hoài không chán.


-Biển về đêm thật đẹp.
Ta nhìn biển đêm xa xa, cảm thán.
Gió biển mùa hè lồng lộng thổi vào mát rượi, sóng biển rì rào vỗ bờ không dứt. Trời quang mây tạnh, ngàn sao lấp lánh sáng rõ trong đêm.


Chỉ là ngoài khơi không xa kia, ẩn dưới vẻ đẹp đó là những mối nguy hiểm khôn lường, để cho một dải bờ biển hơn bốn ngàn dặm hoàn toàn là một dải hoang vu không người sinh sống.
-Đúng vậy, nhưng nhìn mấy chục năm, cũng sớm chán.


-Ta đối với những thứ đẹp đẽ gần như không thấy chán, mà càng lúc càng quý trọng.
-Đây là bản tính bình thường của con người, không tránh được, nhưng người có tính cách như công tử đúng là hiếm có, nhưng cũng không phải không có.
-Ồ, ngươi gặp qua người giống ta?


-Gặp qua, nhưng bọn hắn đều chết sớm. Mà chỉ là tính cách mà thôi, công tử khác bọn hắn, bọn hắn, quá yếu đuối. Mà sự yếu đuối của bọn hắn, cũng chính là do tính cách này tạo nên. Thoả mãn cùng quý trọng hiện tại, chỉ để bọn hắn khư khư giữ lấy mình, không chịu tiến lên, không có dã tâm gì, sau đó, liền bị dã tâm của kẻ khác huỷ diệt.


Ta trầm ngâm không nói.
Kẻ yếu đuối, liền ngay cả tư cách theo đuổi chân thiện mĩ cũng không có. Thế giới này chính là tàn khốc như vậy.
Xuyên không cũng không phải là chuyện vui sướng gì.
Nếu đang ở trái đất, xin hãy tận hưởng cuộc sống thoải mái ở trái đất đi.


Ta bây giờ muốn trở về, cũng không thể.
Ngẩng đầu nhìn sao sáng
Cúi đầu nhìn…à mà thôi


Ta ngồi dậy nâng mông Mộng Tiên Cô nâng lên, thân trên nàng vẫn nằm nằm bẹp trên bạt, ôm lấy một cái gối, lưng mĩ quả phụ tạo thành một cái cầu tuột bằng xương băng da tuyết mĩ miều. Chân Mộng Tiên Cô khép chặt lại cùng vòng eo mảnh khảnh càng khiến hai quả mông càng thêm tròn trĩnh, đã tạo thành hình quả đào, ngọc môn và cúc môn ướt át nhẹ nhàng mấy máy mời gọi, thật là ɖâʍ đãng.


Tay nắm hai quả mông nàng, cảm thụ sự mềm mại cùng căng đầy trong lòng bàn tay, ƈôи ȶhịȶ nhắm ngay cúc môn, đem ƈôи ȶhịȶ nhét hết vào. Bên trong cúc huyệt rất chặt, bóp lấy ƈôи ȶhịȶ của ta một trận sướng tê người, cũng không thiếu trơn trượt, ta cắm rút cũng không khó khăn. Một trận hung mãnh cắm ra rút vào, cũng không cần kiềm chế, muốn mau chóng tích luỹ đủ khoái cảm, rồi vui sướng xuất tinh.


-Ta lại xuất tinh.
Ta đem ƈôи ȶhịȶ rút ra khỏi cúc huyệt, đặt trên rãnh mông của nàng, cà tới cà lui mấy cái, nhẹ nhàng bắn ra tinh dịch. Tinh dịch từ lỗ côn phun ra từng đợt, bắn cũng không mạnh, nhỏ xuống mông theo rãnh cột sống chảy xuống lưng, như nước chảy qua khe núi, ɖâʍ ɖu͙ƈ đừng hỏi.
-Sảng khoái.
-Ưm


Mộng Tiên Cô đáp nhẹ. Xem ra cũng mệt mỏi đến không được.
ƈôи ȶhịȶ vừa xuất tinh xong cũng lại chưa thoả mãn, lại cắm vào mật huyệt Mộng Tiên Cô tiếp tục chinh chiến.


Ta lại xuất tinh vài lần, sung sướng vui vẻ, mà Mộng Tiên Cô đã ngủ mất. Chán thì không chán, nhưng cũng không muốn giày vò mĩ quả phụ thêm. Ôm nàng nằm trên bạt giữa bãi biển hoang vu, ý thức tập trung vào Thế Giới Tinh Thần, lại tiếp tục nghiên cứu thần thông.