Vô Dơ Luân Hồi Ký

Chương 39: Âu Dương Gia bí sử (1)

Bạch Đà Sơn Trang.
-Thế nào nhị đệ? Bọn hắn không đồng ý quy phục Bạch Đà Sơn?
Âu Dương Phong cung kính đứng một bên.
-Đại ca, thư ngươi gửi bọn hắn có hơi quá đáng. Bọn hắn đương nhiên không phục.


Thư đi trước, người tới sau. Cho nên ta vừa gửi cho toàn bộ sơn chủ một dải tây nam Thập Vạn Sơn Châu này mỗi người một phong thư, yêu cầu bọn hắn gia nhập Bạch Đà Liên Minh, tôn ta làm Minh Chủ. Đương nhiên cũng chả trông mong gì bọn hắn sẽ lập tức đồng ý, chủ yếu là để bọn hắn chú ý động tĩnh Bạch Đà Sơn bên này.


-Trước giết khỉ doạ gà, không sợ bọn hắn không phục.


Ta vừa trò chuyện cùng Âu Dương Phong, vừa vỗ về mĩ phu nhân dưới háng. Chương Đan Phu Nhân khoác một chiếc áo lụa mỏng dính, gần như trong suốt, hoàn toàn không che được thân thể đầy đặn mê người. Hai tay nàng vuốt ve bắp đùi thô to, đầu tới tới lui lui đem ƈôи ȶhịȶ của ta ngậm vào nhả ra, nhiệt tình ßú❤ ʍút̼. Miệng của nàng nhìn rộng, đem ƈôи ȶhịȶ vừa to vừa dài ngậm hết cũng không có vấn đề gì. Thỉnh thoảng mĩ phu nhân lại đem ƈôи ȶhịȶ hoàn toàn ngậm hết vào miệng, vừa dùng đôi môi quyến rũ kích thích gốc côn, lại dùng cổ họng ép chặt quy đầu, để cho ta thoải mái không thôi.


ƈôи ȶhịȶ của người Âu Dương Gia rất thô to, nhưng mắc phải cái bệnh yếu sinh lý, khó cứng dễ mềm. Âu Dương Liệt trước kia là vậy, Âu Dương Phong cũng là vậy. Cho nên khẩu kỹ của Chương Đan Phu Nhân luyện được rất cao siêu.
Thu phục ɖâʍ phụ này, cũng không cần nhiều công phu.


Hiện tại Chương Đan Phu Nhân vô cùng ngoan ngoãn, nói gì nghe nấy, làm một cái bồn chứa tinh xứng chức.
-Đại ca dự định ra tay với ai?


Âu Dương Phong nhìn cảnh tượng ɖâʍ đãng trước mặt, cũng có chút kích động. Nhưng mà hắn e sợ ta, lại thêm cái bệnh mạn tính, ƈôи ȶhịȶ trong quần cũng chưa có động tĩnh gì.
-Ở một cõi tây nam này, ai là mạnh nhất?


-Là Thành Chủ Bạch Vân Thành, Diệp Cô Thành. Được xưng là dưới thất giai vô địch.
-Vậy là mạnh hơn ngươi rồi.
-Đúng vậy, đại ca, mạnh hơn ta nhiều. Ta cũng không đỡ được mấy kiếm của hắn.
-Vậy chọn hắn.


Tây nam Thập Vạn Sơn Châu là một khu vực hỗn loạn, cũng được xưng là Hỗn Loạn Sơn Mạch. Cũng bởi Ma Thiên Cư Sĩ không quan tâm không nói, Võ Đang Phái không hề quản nơi này, mục đích là biến nơi này thành một hũ nuôi trùng, càng hỗn loạn càng tốt, nhằm tạo ra một nơi để cho đệ tử tới rèn luyện. Dần dần khu vực này trở thành nơi tụ tập của tội phạm, kẻ bị truy nã không còn đường sống ở toàn Cửu Châu cũng nghe tiếng mà mò về đây. Mà trong mớ hỗn loạn này, có thể thành lập thành thị, cũng trụ vững, thế lực làm chủ Bạch Vân Thành không đơn giản. Thực lực Diệp Cô Thành được xưng là vô địch dưới thất giai, cũng không phải là hư danh.


-Nương tử, ngươi ßú❤ côn thật giỏi, ta muốn bắn.
-Ưm.


Chương Đan Phu Nhân hiểu ý, đem ƈôи ȶhịȶ to dài đang trương cứng như muốn nổ tung của ta nuốt hết vào miệng, nửa tấc cũng không chừa, dùng cổ họng mềm mại kích thích quy đầu, nhận lấy từng đợt tinh dịch đặc quánh nuốt hết xuống dạ dày. Hai tay mĩ phu nhân còn không ngừng vuốt ve bắp đùi, để ta nhận lấy sự thoải mái lớn nhất. Cái bệnh xuất tinh sớm của Âu Dương Gia là một lời nguyền, đối với ta lại là một loại hưởng thụ. Đối với nam nhân mà nói, lúc xuất tinh là lúc sung sướng nhất. Nếu ƈôи ȶhịȶ có thể luôn cứng, tinh dịch có thể luôn đầy, thì thân thể càng nhạy cảm đem đến khoái cảm càng mạnh. Giao hợp mấy tiếng đồng hồ mới xuất tinh, cũng không phải là uy phong gì, mà là một loại tra tấn giày vò. Cũng rất lãng phí thời gian.


Nam nữ giao lưu kết hợp, nhanh chậm không quan trọng. Quan trọng là cả hai cùng thoả mãn.
-Sảng khoái.
Chờ ta xuất tinh xong, Chương Đan Phu Nhân mới nhả ra ƈôи ȶhịȶ, tỉ mỉ dọn dẹp. ƈôи ȶhịȶ vừa xuất tinh cũng chưa từng mềm đi dù chỉ một chút, khí thế hung hung, quy đầu đỏ hồng sáng bóng doạ người.


-Nhị đệ, nhìn đại tẩu ngươi ɖâʍ ɖu͙ƈ như vậy, có thấy kích thích không?
-Kích thích là có, nhưng ca không phải không biết bệnh của ta, ƈôи ȶhịȶ chưa cứng nổi.
Tách.
Một mồi lửa không màu xuất hiện trước mặt Âu Dương Phong.


-Thứ này gọi là Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả, có thể chữa được bệnh của người. Chỉ là một khi dính lên, ɖu͙ƈ hoả huân tâm, khó có thể kiềm chế, dễ dàng trầm luân vào trong sắc ɖu͙ƈ. Nào phu nhân, tới.


Ta kéo Chương Đan Phu Nhân đang quỳ dưới đất lên, gạt phăng áo lụa của nàng, để thân hình đầy đặn lồi lõm đủ hiện lên không sót gì trước mặt Âu Dương Phong. Chương Đan Phu Nhân vô cùng xinh đẹp, tuy không phải Tiên Thiên, nhưng cũng là mĩ nhân hiếm có, bởi vậy mới có thể dụ dỗ được Âu Dương Phong. Ta đem Chương Đan Phu Nhân tách ra hai chân ngồi lên đùi, nàng một tay cầm lấy ƈôи ȶhịȶ đặt ngay quy đầu, trầm mông ngồi xuống. Động tác chậm rãi, trước con mắt nhìn chằm chằm của Âu Dương Phong đem ƈôи ȶhịȶ to dài đen hôi từ từ nuốt hết vào mật huyệt.


-A…to quá…cứng quá…đem huyệt nhân gia đều lấp đầy…ư…cắm đến tận cùng rồi…a


Chương Đan Phu Nhân sắc mặt ɖâʍ đãng vô cùng rên rỉ. Hai chân dài đạp lên ghế hai bên đùi ta, nâng mông lên xuống, để ƈôи ȶhịȶ ra vào mật huyệt của nàng, đem đến cho nàng thoải mái. Một tay thì bóp lấy ɖú tròn vò bóp, một tay lại sờ xuống xoa lấy nhục đậu, bộ dạng ɖâʍ ɖu͙ƈ đến không được, quả nhiên là một cái ɖâʍ phụ lẳng lơ.


Âu Dương Phong suy nghĩ một hồi, liền là ra lựa chọn, đem mồi lửa không màu trước mặt nắm trong lòng bàn tay. Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả lập tức dính lên linh hồn hắn, cùng với đó là Nhân Sinh Công và Linh Hợp Pháp.
-Đa tạ ca ca truyền pháp.
-Không cần khách khí. Mau tới, ca ca giúp ngươi nhập môn.
-Hảo, ca ca.


Âu Dương Phong lập tức cởi sạch quần áo. ƈôи ȶhịȶ nãy giờ không có động tĩnh gì vừa lộ ra không khí lập tức cương cứng lên, tuy rằng không lập tức cứng rắn, nhưng cũng để Âu Dương Phong mừng rỡ.
Bép.
-Á.
Ta đánh mông Chương Đan Phu Nhân một cái rõ đau, để nàng rên lên.


-Phu nhân, mau giúp nhị thúc đem ƈôи ȶhịȶ làm cứng…ư
-A…vâng…phu quân…nhị thúc mau tới… nhân gia ʍút̼ côn cho ngươi…a
-Làm phiền đại tẩu rồi.


Âu Dương Phong dời thân tới gần, Chương Đan Phu Nhân cúi đầu xuống, hai tay giữ lấy hông hắn làm điểm tựa, há mồm ngậm ƈôи ȶhịȶ nửa mềm nửa cứng vào miệng, thuần thục ßú❤ ɭϊếʍƈ. Ta thì giữ lấy eo mĩ phu nhân, mông hẩy từ dưới lên, tốc độ cao làm nàng, để nàng rên lên ư ử, càng ra sức ʍút̼ ƈôи ȶhịȶ của Âu Dương Phong.


-A a, đại tẩu ngươi ʍút̼ côn quá sướng, thật thoải mái, ta nhanh bắn.
-Ư…ư…ư
Chương Đan Phu Nhân rên lên hiểu ý, càng ra sức ʍút̼ chặt ƈôи ȶhịȶ của Âu Dương Phong. Bên dưới trong mật huyệt cũng một đợt căng thẳng, ɖâʍ thuỷ cao trào tràn ra, ấm nóng quy đầu ta một trận khoan khoái khó ta.
-Ta cũng bắn A


Ta gầm lên một tiếng, đem tinh dịch nồng ấm bắn vào trong âm đạo Chương Đan Phu Nhân, cùng lúc Âu Dương Phong cũng đem tinh dịch xuất vào miệng nàng. Cả ba chúng ta cùng lúc đạt được cao trào.


Bởi bị ƈôи ȶhịȶ thô to đem mật huyệt căng ra hết cỡ, tinh dịch ta bắn vào cũng bị nút lại trong âm đạo, không bị chảy ra ngoài. Giữa hai chân Chương Đan Phu Nhân toàn là ɖâʍ thuỷ của nàng, chảy đến trên bụng ta ướt nhẹp. Thân thể Chương Đan Phu Nhân run rẩy một hồi, liền vận Hấp Tinh Đại Pháp đem tinh dịch của ta hút sạch vào trong tử cung. Tinh dịch chứa đầy tinh nguyên của ta chính là vật đại bổ với nàng.


Bên trên Chương Đan Phu Nhân miệng không ngừng lưỡi, ɭϊếʍƈ ʍút̼ ƈôи ȶhịȶ vừa xuất tinh xong có hơi mềm đi của Âu Dương Phong, chả mấy chốc lại đem nó làm cứng. Âu Dương Phong nhìn ƈôи ȶhịȶ của mình lại cứng rắn ra ra vào vào miệng Chương Đan Phu Nhân, hơi thở không nhịn được gấp gáp lên vì hưng phấn.


-Đại ca, Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả này đúng là quá lợi hại, bao loại thuốc tráng dương khác cũng không bằng một góc.
-Đó là đương nhiên. Nào, lại tới.


Ta nâng mông Chương Đan Phu Nhân lên, rút ƈôи ȶhịȶ ra, đổi một cái huyệt khác cằm vào. Lại đem hai chân nàng nâng lên như bế em bé, đem âʍ ɦộ của nàng càng xông ra trước, màu hơi thâm đối lập thịt non phấn hồng trong âm đạo tạo nên kích thích rất lớn về thị giác.


-Nhị đệ, ngươi muốn chơi nàng trước giải ngứa hay là luyện công luôn.
-Ca, vừa rồi đại tẩu ʍút̼ côn quá sướng, ta cũng đã nghiền. Ta muốn luyện công luôn. Đại tẩu, ý ngươi thế nào?
ƈôи ȶhịȶ ta rung lên nhẹ nhẹ trong cúc huyệt để Chương Đan Phu Nhân lại rên rỉ lên.


-Ư…nhân gia thế nào cũng được…a…phu quân…ƈôи ȶhịȶ của ngươi rung cúc huyệt nhân gia thật thoải mái…ư…a
-Hảo, tới nào.
-Vâng, ca ca.
Âu Dương Phong cũng là ɖu͙ƈ hoả khó nhịn, tiến tới đỡ lấy hai bắp đùi Chương Đan Phu Nhân, đem ƈôи ȶhịȶ cắm vào trong mật huyệt, mông nhấp tới nhấp lui.


-A…hai ƈôи ȶhịȶ lấp đầy hai huyệt nhân gia rồi…căng quá…ư…thật thoải mái…ư
-Đại tẩu, huyệt của ngươi thật trơn, thật chặt, kẹp ƈôи ȶhịȶ ta thật thoải mái.


Ta một bên đưa tay tới trước sờ chơi nhũ cầu Chương Đan Phu Nhân, một bên dùng Sơn Dao Địa Động làm ƈôи ȶhịȶ run lên trong cúc huyệt của nàng, như vậy có thể đem đến khoái cảm cực lớn mà không gây vướng víu.
-Các ngươi thoải mái thì thoải mái, đừng quên vận công.
-Ta biết, ca ca.


-Vâng…ư…phu quân.


Cả đôi gian phu ɖâʍ phụ đáp một tiếng, lập tức tập trung tinh thần, bắt đầu vận lên Nhân Sinh Công. Chương Đan Phu Nhân bị ta đ-t vài lần, đã nhập môn, dễ dàng tiến vào trạng thái. Âu Dương Phong thân là kỳ tài võ học, cũng rất nhanh luyện thành. Cả hai vốn dĩ cũng đã quen thuộc thân thể của nhau, nhanh chóng làm được nước dịch giao hoà. Hai huynh đệ cùng nhau thông qua thân thê mê người của Chương Đan Phu Nhân kết làm một thể, làm mĩ phu nhân kêu to gọi nhỏ, thoải mái không thôi, ɖâʍ thuỷ trào ra tràn trề, ướt cả đùi ta.


-Nhị đệ, ngươi ôm đại tẩu lên nào, chúng ta đổi tư thế.
Ngồi trên ghế quả thật không tiện. Tuy rằng ƈôи ȶhịȶ ngâm trong cúc huyệt Chương Đan Phu Nhân rung lên cũng rất thoải mái, nhưng không đã nghiền bằng cắm vào rút ra.
-Hảo, ca ca.


Âu Dương Phong đáp một tiếng, hai tay đỡ lấy hai bên khuỷu chân Chương Đan Phu Nhân. Mĩ phu nhân cũng rất phối hợp vòng tay ôm lấy cổ Âu Dương Phong, để hắn nhấc bổng nàng lên. ƈôи ȶhịȶ của ta cũng trượt ra khỏi cúc huyệt Chương Đan Phu Nhân, để lại một lỗ thịt đen ngòm, cúc môn đóng đóng mở mở, ɖâʍ đãng đến không được.


Ta đứng dậy đem quần áo cởi sạch.
-Nào, chúng ta lại cùng tới.


Nói rồi đỡ lấy mông Chương Đan Phu Nhân, ƈôи ȶhịȶ quen nẻo lại cắm vào cúc huyệt của nàng, nhanh chóng vào vào ra ra. Âu Dương Phong ở phía trước cũng không chịu thua kém, ƈôи ȶhịȶ như bay ra vào mật huyệt của mĩ phu nhân. ƈôи ȶhịȶ của huynh đệ Âu Dương Gia tuy rằng yếu nhớt, nhưng đúng là thô to, dài hơn mười tám phân.


-Ai ui…ư…sướng quá…sướng chết mất…a
Tiếng rên rỉ của Chương Đan Phu Nhân cùng hoà với âm thanh thịt va vào thịt vang khắp phòng, ɖâʍ đãng không chịu nổi, cổ vũ nam nhân làm nàng càng thêm dũng mãnh.
-Nhị đệ, chúng ta cùng vào cùng ra, đem cái ɖâʍ phụ này sướng ngất đi.
-Hảo ca ca.


Cả ta và Âu Dương Phong đều là tuyệt đỉnh cao thủ, đối với tiết tấu nắm giữ cực tốt, chỉ hơi điều chỉnh, liền làm được hai ƈôи ȶhịȶ cùng lúc cắm vào rút ra thân thể tràn đầy nhục ɖu͙ƈ của Chương Đan Phu Nhân, để nàng rên rỉ càng thêm lớn. Hai cây ƈôи ȶhịȶ thô to cùng lúc nhồi vào trong thân thể, đem hai huyệt đều căng ra, tư vị đó, quả thật vô cùng kích thích, ɖâʍ thuỷ chảy ra liên tục.


-A…a…hai cây ƈôи ȶhịȶ cùng lúc nhồi vào…a…căng quá…vỡ ra mất…ư…chết mất…ư…a
-Đại ca, đệ muốn bắn.
-Cùng nhau bắn chết cái đồ lẳng lơ này.
-A…a…chết mất…a


Thân thể Chương Đan Phu Nhân run rẩy liên tục, gần như hỏng mất, nhưng bị hai nam nhân hùng tráng kẹp lấy ở giữa, liên tục dùng ƈôи ȶhịȶ đâm nàng, mĩ phu nhân chỉ có thể cắng răng chịu đựng. Hai nam nhân một trận hung mãnh cắm rút, tuyệt không lưu tình, sau đó đem tinh dịch nóng bỏng đổ đầy hai mật huyệt của Chương Đan Phu Nhân, đem nàng lại tiến lên một cao trào mới.


-Phù, sảng khoái.
-Ca ca, ta cũng vậy.
Chúng ta đem Chương Đan Phu Nhân quẳng lên giường cho nàng nghỉ ngơi. Mĩ phu nhân cao trào liên tục, đã sướng đến không được, thần trí không rõ, thở hổn hển không dứt. Nàng dù lại lẳng lơ, cũng chỉ là nhị giai, chịu không được hai đại cao thủ giày vò.


-Nhị đệ, nhanh vậy mà đã đem Nhân Sinh Công nắm vững, ngươi thật lợi hại.
-Đa tạ đại ca khen ngợi.


Âu Dương Phong không hổ là kỳ tài võ học. Dựa vào Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả và Nhân Sinh Công cùng Linh Hợp Pháp, nháy mắt đã đem bệnh yếu sinh lý gia truyền chữa khỏi, vừa rồi cùng ta đem Chương Đan Phu Nhân làm sướng đến hồn bay lên trời. Âu Dương Gia không phải là thế gia gì, các đời đều rất bình thường, là Âu Dương Phong dựa vào bản lĩnh của mình luyện đến Linh Niệm Cảnh.


Ta nằm một bên sờ chơi nhũ cầu Chương Đan Phu Nhân, vừa suy nghĩ.
-Cáp Mô Công tuy rằng lợi hại, nhưng với chiến đấu cấp độ lục tinh, lại vô cùng yếu kém.
-Ta cũng biết đại ca, nhưng ta cũng không có công pháp tốt hơn.


Cáp Mô Công vừa là công pháp vừa là chiêu thức. Khi vận lên liền vào thế tụ lực, tụ tập sức mạnh toàn thân lại bùng phát ra, một chiêu liền giết địch. Nếu địch không chết thì ta vong. Âu Dương Phong là dựa vào công pháp này thành danh. Nhưng hắn vừa tiến lục giai, có linh niệm, cũng hiểu ra điểm yếu của Cáp Mô Công. Cường giả lục giai có linh niệm, tốc độ phản ứng cùng phản xạ vô cùng cao, muốn dùng Cáp Mô Công một chiêu giết chết, đó là nằm mơ.


-Không cần đổi công pháp, Cáp Mô Công cũng đã rất lợi hại rồi, chỉ cần đem khuyết điểm bù đắp thôi. Nhân Sinh Công và Linh Hợp Pháp đã đủ cho ngươi tu luyện. Ta truyền cho một công pháp luyện thể.
-Đa tạ đại ca.


Một chỉ điểm vào mi tâm, Vô Địch Thần Giám truyền trực tiếp vào não Âu Dương Phong.
-Vô Địch Thần Giám? Là công pháp của Khoái Hoạt Hoàng Trầm Lãng? Đại ca, không có vấn đề gì chứ.
-Haha không có vấn đề gì. Không cần lo sợ.
-Vâng, đại ca.


Chương Đan Phu Nhân sau một hồi nghỉ ngơi lại sức, nhấc người dậy cúi đầu giữa háng hai nam nhân cầm lấy ƈôи ȶhịȶ dùng lưỡi mềm dọn dẹp sạch sẽ.
-Vô Địch Thần Giám cũng không xung đột với công pháp hiện tại của ngươi, có thể cùng tu luyện.
-Ta biết, đại ca.


Ta vỗ về tóc mây của Chương Đan Phu Nhân.
-Còn ngươi cái đồ lẳng lơ này nữa, quá yếu rồi. Nên tập trung tu luyện đi.
-Ưm, nhân gia biết.
Mĩ phu nhân nhả ƈôи ȶhịȶ trong miệng ra đáp lời, rồi lại cúi đầu ngậm lấy ƈôи ȶhịȶ của ta ßú❤ ʍút̼, ngoan ngoãn đến không được.


-Nhị đệ, ngươi lại gửi thư cho Diệp Cô Thành, hẹn hắn quyết chiến.
-Vâng, đại ca.
Sau đó lại là một hồi ɖâʍ nhạc.
Đáng tiếc Chương Đan Phu Nhân quá yếu, không chịu được hai nam nhân giày vò.
Cho nên cuộc vui kết thúc hơi sớm.