Vô Dơ Luân Hồi Ký

Chương 40: Âu Dương Gia bí sử (2)

Diệp Cô Thành chấp nhận khiêu chiến.
Hẹn ngày trước Bạch Vân Thành quyết đấu.


Âu Dương Phong dù gì cũng là cường giả lục giai có danh tiếng, đủ tư cách khiêu chiến Diệp Cô Thành. Trong thư có ghi rõ là huynh đệ Âu Dương Gia khiêu chiến hắn, nhưng chắc Diệp Cô Thành cũng không thèm để ý đến một Âu Dương Liệt nho nhỏ đâu.


Ta cùng Âu Dương Phong mang theo Âu Dương Khắc lên đường đi Bạch Vân Thành, chỉ ba người. Trong Bạch Đà Sơn Trang hiện có hơn ba mươi tên thủ hạ có Nội Đan Đỉnh, cũng không sợ có kẻ nhân cơ hội chúng ta vắng mặt mà đến đập phá. Bạch Vân Thành nằm ở phía bắc Hỗn Loạn Sơn Mạch, tạo thành một cửa ải ngăn cách Hỗn Loạn Sơn Mạch và khu vực tây bắc Thập Vạn Sơn Châu. Mà giữa đường có một ngọn núi gọi là Doanh Nhan Sơn, chúng ta ghe qua đây nghỉ ngơi giữa đường.


Chủ của Doanh Nhan Sơn là Phương Lê Phu Nhân, một cường giả ngũ giai có chút danh tiếng trong Hỗn Loạn Sơn Mạch. Có thể tồn tại ở một dãy này, hiển nhiên cũng là nhân vật hung ác, bàn tay nhuốm đầy máu tươi. Nhưng mà hung ác đến mấy, cũng chẳng có ai hung ác nổi với người mạnh hơn mình cả. Cho nên Phương Lê Phu Nhân rất niềm nở ra tận sơn trang đón tiếp ba người chúng ta. Một thân cổ trang màu xanh lá cây bị cắt giảm vải vóc đến mức tối đa, lộ ra gần hết da thịt. Hai vạt áo treo hờ trên bắp tay, lộ ra bờ vai mảnh mai cùng xương quai xanh quyến rũ. Trước ngực hai nhũ cầu như muốn phá áo mà ra, lộ ra gần nửa, căng đầy tròn trịa. Chân dài thẳng tắp mang hài lộ ngón, móng chân sơn màu xanh nốt. Mỗi cử chỉ của Phương Lê Phu Nhân đều mang theo nét quyến rũ không thể chối từ. Phối hợp với dung nhan xinh đẹp vô song, đem đến cho nam nhân một sự hấp dẫn trí mạng.


Nàng còn là một nữ nhân thông minh, thấy ta dẫn đầu, tay chắp sau lưng đi tới, Âu Dương Phong đi sau một bước, bế Âu Dương Khắc trên tay, liền nhận ra điểm không đúng.
-Đại ca, nhị ca, Khắc nhi, hoan nghênh các ngươi ghé thăm.
-Hôm nay làm phiền các ngươi rồi.


Lại chào hỏi một phen. Cùng ra đón tiếp còn có hai nữ nhi của Phương Lê Phu Nhân, Âu Dương Hà My và Âu Dương Ngân Anh. Mà hai tiểu nữ hài này họ Âu Dương, đương nhiên là bởi vì trượng phu của Phương Lê Phu Nhân, đang đứng kế bên, là Âu Dương Ba.
-Tam đệ, vẫn tốt chứ.
-Đại ca, ta vẫn ổn.


Âu Dương Gia có ba huynh đệ, Âu Dương Ba đứng trước mặt này chính là người cuối cùng. Liệt Phong Ba, nghe thì rất hung mãnh, nhưng thật ra lại yếu sinh lý. Thật không biết Âu Dương Hà My và Âu Dương Ngân Anh có phải con của hắn không. Ơ nhưng mà thôi kệ, không phải càng tốt, hệ hệ.


-Đại ca, nhị ca, chúng ta đã chuẩn bị sẵn tiệc tẩy trần, chỉ còn đợi các ngươi tới nữa thôi.
-Vậy chúng ta cũng không khách khí haha
Mọi người vào bàn ăn uống no say.
-Hai ca ca hôm nay tới đây là có chuyện gì sao?
Tiếp đến nói chính sự. Âu Dương Ba gợi chuyện.


-Chúng ta gửi chiến thư cho Diệp Cô Thành, nên đang đi Bạch Vân Thành ứng chiến đây.
Ta trả lời.
-Khiêu chiến Diệp Cô Thành? Đại ca, ta nghe nói hắn sắp đột phá Nguyên Thần Cảnh đấy. Các ngươi có mấy phần nắm chắc?


Phương Lê Phu Nhân kinh ngạc há hốc mồm. Cũng đúng. Danh tiếng Diệp Cô Thành ở Thập Vạn Sơn Châu cũng không nhỏ. Nhưng qua mấy lần Luân Hồi, ta còn chưa từng nghe nói hắn đột phá thất giai bao giờ. Huống chi, hắn có là thất giai, ta cũng không lo lắng.


-Chuyện nhỏ mà thôi. Ngược lại ta ghé qua đúng là có chuyện muốn bàn với tam tức ngươi.
-Xin đại ca cứ nói.
-Chuyện làm ăn kĩ viện của ngươi ở Đoạ Lạc Thành, ta muốn tham gia.


Đoạ Lạc Thành ở trung tâm Hỗn Loạn Sơn Mạch, là nơi hung phạm tập trung, là thiên đường tội ác. Mà Phương Lê Phu Nhân là người trong ngành, cũng có mở một kĩ viện ở đây.
-Không giấu đại ca, chuyện làm ăn của ta ở Đoạ Lạc Thành gần đây không tốt, e là sắp phải đóng cửa.


-Ồ, có lý do gì sao?
-Đoạ Lạc Thành gần đây xuất hiện một đám nữ nhân, gọi là Hợp Hoan Tông. Bọn hắn chiêu trò nhiều, thủ đoạn lại tàn độc. Các kĩ viện khác đều cạnh tranh không lại, đóng cửa rất nhiều. A
Bang.


Tiếng chén vỡ vang lên, chén cùng rượu hoá thành bụi khói bay lên từ lòng bàn tay ta, khiến Phương Lê Phu Nhân giật mình.
-Hợp Hoan Tông? Kim Bình Nhi?
-Tông chủ bọn hắn đúng là Kim Bình Nhi, một Linh Niệm Cảnh. Nàng rất mạnh. Đại ca ngươi quen nàng?
-Quen, rất quen.


Cũng vốn không định tìm nàng, nhưng đã lỡ gặp, thì cũng không cần bỏ qua. Nhớ lại một chém khi đó ở Vô Tận Viêm Châu, ta cũng không khỏi thấy hơi nhói.
-Tam tức, ngươi còn liên lạc được thủ hạ tại Đoạ Lạc Thành chứ?
-Vẫn còn, đại ca.


-Vậy trước bảo bọn hắn đừng manh động, chuyển qua thu thập tin tức Hợp Hoan Tông, cũng không cần theo dõi Kim Bình Nhi, tránh để nàng nghi ngờ. Chờ ta sau khi từ Bạch Vân Thành trở về lại nói.
-Ta biết. Chén này ta chúc đại ca, nhị ca đi mau về mau.


Một chút thất thố lúc nãy ta đã để lộ sát khí. Linh hồn của ta hiện tại vô cùng mạnh, một chút như vậy cũng đủ khiến Phương Lê Phu Nhân không rét mà run, thái độ càng thêm cung kính.
-Hảo, cạn.
-Cạn.
Đêm khuya.
-Ợ huệ uệ uệ


Âu Dương Ba đem mọi thứ trong dạ dày phun ra. Ta dùng chân khí giúp hắn xua tan hơi rượu. Qua một hồi Âu Dương Ba cũng tỉnh táo mấy phần. Hôm nay hắn cảm nhận được tình yêu thương thắm thiết của hai vị huynh trưởng, rất vui vẻ, quá chén.
-Đa tạ đại ca.
-Có chuyện gì mau nói, chúng ta làm chủ cho ngươi.


Âu Dương Ba do dự một hồi, cuối cùng lại thở dài.
-Ca ca, thôi bỏ đi, đều là tại ta vô dụng.
Ta nhìn xuống đũng quần của hắn.
-ƈôи ȶhịȶ của ngươi không cứng nổi nữa. Phương Lê Phu Nhân ngoại tình rồi?
-Ặc, không sai biệt lắm.
Âu Dương Ba xấu hổ.


-Thân là thê tức của Âu Dương Gia ta, lại không hiểu được trung trinh. Phải trừng phạt, đúng không nhị đệ?
Ta hướng Âu Dương Phong hỏi.
-Đại ca dạy phải, nên phạt.
Âu Dương Phong cười ɖâʍ hưởng ứng.


-Tam đệ, ngươi đã không được, vậy Phương Lê Phu Nhân để cho hai vị ca ca hưởng dụng, được chứ?
-Tam đệ, cái này gọi là phù sa không chảy ruộng ngoài. Được chứ?
Âu Dương Ba suy nghĩ một hồi, thở dài.
-Tuỳ hai vị ca ca làm chủ. Nhưng ta không muốn ở đây nữa, ta muốn về Bạch Đà Sơn.


Ta vỗ vai Âu Dương Ba cười lên ha hả.
-Đùa ngươi tý thôi. Huynh đệ chúng ta có phúc cùng hưởng, có hoạ cùng chia. Chút chuyện này ca ca đương nhiên thay ngươi làm chủ. Nhưng mà ngươi quá yếu, không muốn mất mạng trong huyệt của Phương Lê Phu Nhân thì không nên độc chiếm nàng.
-Ta hiểu, đại ca.


-Ngươi xem, Khắc nhi là con của nhị đệ, ta cũng không trách hắn đấy, phải không nhị đệ?
-Đúng đúng, đại ca quá là rộng lượng.
Âu Dương Phong đầu gật như gà đồng tình.
-Đại ca, ngươi thật tốt với ta.
Âu Dương Ba không nhịn được ánh mắt rơm rớm.


-Nhị đệ, ngươi đi mời Phương Lê Phu Nhân tới đây. Chúng ta phải dạy đỗ nàng làm một hảo thê tử.
-Vâng đại ca.
Âu Dương Phong nhanh chóng chạy đi.
-Tam đệ, đại ca có thể ra mặt giúp ngươi, nhưng ngươi tự mình ra tay thì sảng khoái hơn.
-Đều nghe đại ca.


Ta đem Nội Đan Đỉnh quán vào người Âu Dương Ba, cũng đốt lên Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả và truyền cho hắn Nhân Sinh Công. Khi mọi chuyện vừa xong, Âu Dương Phong đã mang Phương Lê Phu Nhân tới ngoài cửa.
-Đại ca nửa đêm gọi ta tới không biết có gì căn dặn.
Phương Lê Phu Nhân có hơi lo lắng.


-Ngươi thân là thể tử lại ɖâʍ đãng lẳng lơ, ngoại tình thông ɖâʍ cùng người ta. Hôm nay chúng ra mặt cho tam đệ trừng phạt ngươi. Có phục không?
Ta ngồi trên ghế hướng nàng cười hỏi. Âu Dương Ba đứng một bên không nói.


Phương Lê Phu Nhân là người trong ngành, lập tức liền hiểu, cười duyên một cái, vũ mị vô cùng, sà vào lòng ta.
-Ai da ta đúng là cái đồ lẳng lơ, đại ca mau trừng phạt ta đi.


Ta ôm lấy Phương Lê Phu Nhân, nhục cảm tràn đầy trong lồng ngực. Mĩ phu nhân này đúng là một cái vưu vật tuyệt thế, đủ lẳng lở, đủ ɖâʍ đãng. Ta cầm lấy hai bên vạt áo Phương Lê Phu Nhân, một tiếng rẹt đem áo váy nàng xé thành hai nửa. Trên thân chỉ còn lại mỗi một chiếc nội khố, thân thể đầy đặn hiện lên trước ba huynh đệ, xinh đẹp tuyệt trần.


-Tam tức, nhũ cầu của ngươi thật mềm.
Ta đưa tay tóm lấy một bên nhũ cầu của Phương Lê Phu Nhân dùng sức bóp. Cảm giác nặng trịu mềm mại tràn đầy trong lòng bàn tay.
-A…đại ca, ngươi nhẹ tay một chút, đừng đem nó bóp vỡ mất…ư
Âu Dương Phong cười ɖâʍ tiến tới.


-Đại ca, mông của tam tức cũng rất mềm này.


Nói rồi hai tay hai quả, bóp lấy mông tròn vểnh của Phương Lê Phu Nhân. Mĩ phu nhân uốn éo rên rỉ phối hợp, ɖâʍ đãng vô cùng. Hơn nữa lại ngay trước mặt trượng phu, để nàng càng thêm hưng phấn, khuôn mặt cũng ửng hồng, má lúm đồng tiền nở rộ, quyến rũ vô cùng. Ta một bên bóp chơi nhũ cầu của nàng, một bên hôn lên đôi môi đỏ thắm, tham lam nhấm nháp. Âu Dương Phong cũng đem nội khố Phương Lê Phu Nhân lột xuống, hoàn toàn biến nàng thành trần truồng, sau đó một ngụm hôn lên ngọc môn hồng phấn múp máp, dùng lưỡi ɭϊếʍƈ mật huyệt mĩ phu nhân.


Dính lên Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả, Phương Lê Phu Nhân cũng đã rất hưng phấn, thân thể uốn éo không thôi, miệng lại bị ta bịt lấy, chỉ có thể rên lên những tiếng ư ử.
-Đệ đệ, mau lấy roi ra đây, tiến hành gia pháp.
-Vâng đại ca.


Âu Dương Ba nhìn cảnh tượng ɖâʍ đãng trước mặt, ƈôи ȶhịȶ vốn tưởng chỉ còn có thể dùng để đái lại cứng rắn, sau khi lột sạch quần áo, lộ ra trong không khí, chỉ thẳng lên trời. Không thể không nói Liệt, Phong, Ba đúng là thân huynh đệ, hình dạng chiều dài ƈôи ȶhịȶ gần như tương tự, vừa thô vừa dài.


Ta cùng Âu Dương Phong đứng hai bên đỡ lấy Phương Lê Phu Nhân, tách hai chân nàng ra hai bên, lộ ra âʍ ɦộ ướt đẫm cả bởi nước miếng của Âu Dương Phong và dịch nhờn của chính nàng. Mĩ ɖâʍ phụ nhìn thấy ƈôи ȶhịȶ cứng ngắc của trượng phu, tâm tình cũng rất kích động.
-Phu quân, mau tới trừng phạt ta đi.


-Ta đâm chết ngươi cái đồ ɖâʍ phụ này.


Âu Dương Ba hung hăng tiến tới, ƈôи ȶhịȶ một nhát đâm sâu vào mật huyệt Phương Lê Phu Nhân, điên cuồng va chạm vào âʍ ɦộ nàng, hận không thể đem nàng đâm chết. Đương nhiên với tu vi gà mờ của hắn, cầm đao kiếm cũng không đâm chết Phương Lê Phu Nhân nổi, huống chi là ƈôи ȶhịȶ.


-A…Phu quân…ƈôи ȶhịȶ của ngươi thật cứng…đâm ta thật thoải mái…ư…a…mạnh lên nữa…a


Phương Lê Phu Nhân rên rỉ không thôi. Âu Dương Ba hai tay cầm lấy hai nhũ cầu của nàng làm điểm tựa, dùng hết sức bóp lấy, như hận không thể bóp nát. ƈôи ȶhịȶ cắm rút càng lúc càng nhanh, chả mấy chốc Âu Dương Ba gầm lên một tiếng, đem tinh dịch bắn vào âm đạo Phương Lê Phu Nhân.


-Nóng quá…bắn đầy âm đạo ta rồi…thật thoải mái…a
Âu Dương Ba thở hổn hển rút ƈôи ȶhịȶ ra, tinh dịch trắng đục chảy ra khỏi âm đạo Phương Lê Phu Nhân rơi trên sàn nhà.
-Tam đệ, thoải mái chứ?
-Quá thoải mái.
-Ta cũng rất thoải mái, phu quân thật giỏi.


Phương Lê Phu Nhân được thả ra đứng trên mặt đất. Âu Dương Phong đánh mông nàng một cái rõ đau.
-Phạt ngươi ngươi lại thấy thoải mái, không có đâu. Mau chổng mông lên đây.
-Hảo, nhị ca, ngươi mau tới trừng phạt ta đi.


Mĩ phu nhân chụm chân lại, bắp đùi thon tròn không cho một chút kẽ hở, bờ mông vểnh tròn trĩnh đong đưa hướng về Âu Dương Phong mời gọi. Âu Dương Phong lột sạch quần áo, ƈôи ȶhịȶ lập tức cắm vào mật huyệt Phương Lê Phu Nhân, hung hăng cắm rút. Bởi có tinh dịch Âu Dương Ba vừa bắn vào, tiếng òm ọp trong âm đạo cùng tiếng bạch bạch bụng dưới nam nhân va vào mông bự của nữ nhân cùng vang lên, vô cùng ɖâʍ đãng. Sức mạnh của Âu Dương Phong hơn xa Âu Dương Ba, đem Phương Lê Phu Nhân chấn động không ngừng, cũng thoải mái không thôi.


-A…nhị ca thật hung mãnh…ư…đâm chết ta mất…ư
-Ta làm chết ngươi cái đồ lẳng lơ này.
Nói rồi càng ra sức hung hăng quất.


Ta cũng đem quần áo cởi sạch, để Phương Lê Phu Nhân hạ thấp thân trên, đem ƈôи ȶhịȶ cắm vào miệng nàng, coi miệng nàng như huyệt, thong thả cắm rút. Hiển nhiên như vậy không làm khó được ɖâʍ phụ này, nàng tuỳ ý ta ra ra vào vào miệng nàng, còn dùng lưỡi ɭϊếʍƈ lấy quy đầu, khiến ta rất thoải mái.


-A, ta muốn bắn.


Âu Dương Phong hung ác cắm rút một hồi, lại đem tinh dịch xuất vào âm đạo Phương Lê Phu Nhân. Mĩ ɖâʍ phụ bị tinh dịch bỏng, cũng run nhẹ một cái, nhưng cũng chưa cao trào. Ta rút ƈôи ȶhịȶ ra khỏi miệng Phương Lê Phu Nhân, xoay người nàng lại, lại dùng một cây ƈôи ȶhịȶ khác đem mật huyệt của nàng lấp đầy. Bên trong rất trơn trượt bởi hai thứ tinh dịch đã bắn vào trước đó, nhưng vẫn rất chặt khít vô cùng, hơn nữa theo ta cắm rút âm đạo Phương Lê Phu Nhân càng lúc càng bóp chặt, hiển nhiên sắp tới cao trào. Ta giữ chắc eo nàng, hung mãnh cắm rút, tốc độ như bay. Tinh dịch bị đẩy ra khỏi mật huyệt mĩ phu nhân bị va chạm thành dạng bọt biển trắng đục, vương lên đầy trên đùi ta và nàng.


-A…a…ta không được…cao trào…a…sướng muốn chết mất…a


Phương Lê Phu Nhân hét lớn, thân thể căng cứng một cái, âm đạo cũng co thắt như muốn đem ƈôи ȶhịȶ ta bóp vỡ, ɖâʍ thuỷ xối lên quy đầu ta một trận rất thoải mái. Ý nghĩ để âm đạo Phương Lê Phu Nhân cùng lúc nhận lấy ba loại tinh dịch khác nhau để ta hưng phấn vô cùng, quy đầu tê rần, đem tinh dịch lại lấp đầy mật huyệt của mĩ phu nhân.


-Sảng khoái.
Xuất tinh xong ta thả Phương Lê Phu Nhân ra, nàng xụi lơ nằm bẹp xuống sàn, từ miệng mật huyệt trào ra hỗn hợp ba loại tinh dịch của huynh đệ Âu Dương Gia, ɖâʍ uế vô cùng.


Thể lực cường giả ngũ giai vô cùng tốt, chừng đó khoái cảm chưa đủ đem cái đồ lẳng lơ như Phương Lê Phu Nhân sướng ngất xỉu, rất nhanh hồi phục. Nhưng nàng vừa hoàn hồn lại ngồi dậy, đã bị ba cây ƈôи ȶhịȶ khí thế hung hung vây lấy.
-ɖâʍ phụ, gia pháp còn chưa kết thúc đâu.


-Trượng phu, đại ca, nhị ca, xin hãy trừng phạt ta nữa đi.


Phương Lê Phu Nhân không hề thấy thẹn, cầm lấy hai cây ƈôи ȶhịȶ trong tay, một cây ngậm vào miệng, cùng lúc muốn cả ba cây ƈôи ȶhịȶ. Đáng tiếc hôm nay nàng tới đây vội vàng, cũng không tẩy cúc huyệt, nếu không một lúc xỏ xuyên ba huyệt của nàng, để xem nàng chịu nổi không.


Sau đó là một vòng lại một vòng luân gian không ngừng nghỉ.
Sáng sớm hôm sau.
Phương Lê Phu Nhân đưa tiễn chúng ta. Âu Dương Ba hôm qua sùi bọt mép xong còn ngủ chưa dậy.
-Khoảng thời gian tới nhờ tam tức chăm sóc cho tam đệ chút.
-Vâng, đại ca, ta biết phải làm gì.


Ta đối với Phương Lê Phu Nhân gửi gắm Âu Dương Ba. Ta là thật coi trọng hắn. Hắn là một nhân tài, nhưng tài năng của hắn cũng không nằm trên võ đạo, mà là ở quản lý. Đây là Âu Dương Khắc cho cái khẳng định. Mà người như Âu Dương Ba, lại là loại nhân tài mà ta thiếu nhất.


-Chúng ta tới Bạch Vân Thành xong cũng không quay lại đây. Mà sẽ về Bạch Đà Sơn luôn. Ngươi chú ý sự tình Hợp Hoan Tông bên kia, có tin tức gì của Kim Bình Nhi thì báo ta.
-Vâng đại ca.
-Vậy chúng ta đi đây, tam tức, lần sau lại gặp.
-Ca ca, lần sau lại gặp.


Nói rồi tung người bay đi, Âu Dương Phong lại bế Âu Dương Khắc theo sau.
Nhằm hướng Bạch Vân Thành.