Vô Dơ Luân Hồi Ký

Chương 41: Âu Dương Gia bí sử (3)

Bạch Vân Thành.


Hôm nay ngoài thành trước cổng nam đặt biệt đông vui. Trên tường thành chật ních người. Đương nhiên là tới hóng hớt lục giai đại chiến. Nguyên Thần Cảnh đánh nhau, đó là sao hoả va trái đất, né xa còn không kịp. Ngược lại Linh Niệm Cảnh quyết chiến, thật sự là một sự kiện khó gặp, cho nên không chỉ người Bạch Vân Thành đi xem, mà còn kéo theo cả các thế lực trong Hỗn Loạn Sơn Mạch tới quan sát.


Diệp Cô Thành không nói, Âu Dương Phong cũng là cường giả nổi danh trong Hỗn Loạn Sơn Mạch. Chỉ cần là Linh Niệm Cảnh, thì đều là đỉnh của chóp trong một vùng tây nam Thập Vạn Sơn Châu này rồi.
Cấp độ chiến đấu như trận quyết chiến này, cũng là hiếm thấy.


Thời điểm quyết chiến là giữa trưa, chúng ta cũng không đến muộn.
-Haha Diệp huynh, chúng ta không đến muộn chứ?
Âu Dương Phong lên tiếng chào hỏi.
-Không muộn.


Diệp Cô Thành lạnh nhạt. Có thể hắn không muốn nhiều lời với một kẻ sắp chết. Trước hết làm thủ tục, ký giấy sinh tử. Âu Dương Phong cầm bút hơi do dự, truyền âm hỏi ta.
-Đại ca, sẽ không có vấn đề gì chứ?


-Đừng để hắn chặt đầu là được, còn lại không có vấn đề gì. Ca ca bảo kê ngươi.
-Hảo.


Âu Dương Phong lần nữa nhận được ta đảm bảo, không lại lề mề, đặt bút viết tên, lấy tay điểm chỉ. Quyết đấu với cao thủ như Diệp Cô Thành là một cơ hội tiến bộ khó có, hắn cũng không muốn bỏ lỡ.
Giấy sinh tử ký xong.


Hai đại cao thủ Linh Niệm Cảnh cùng tung người xuống khoảng đất trống trước cổng nam Bạch Vân Thành. Âu Dương Phong thì hùng dũng thô bạo như dã thú. Mà Diệp Cô Thành thì nhẹ nhàng tinh tế, như một chiếc lá theo gió rơi trên đất, nhẹ nhàng tinh tế. Vừa mở màn, đã phân cao thấp, Diệp Cô Thành vẫn là hơn một bậc.


Quy tắc quyết đấu là không có quy tắc gì cả.
-Xin hỏi ngài là?


Mĩ nhân chủ động tìm tới bắt chuyện, còn là mĩ nhân ngực khủng, nhũ cầu của nàng từ thị giác hoàn toàn không hề thua kém của Hương Tuý Phu Nhân, siêu to khổng lồ. Sở dĩ có thể khẳng định được như vậy là vì mĩ nhân không hề mặc yếm, vạt áo từ vai chéo xuống dưới rốn, chỉ che đậy một nửa nhũ cầu, trước ngực lộ ra một mảnh trắng như tuyết, khe ngực sâu hun hút, mê người vô cùng. Hai chân trắng nõn từ hai bên vạt áo xẻ tà ẩn ẩn hiện hiện, cũng thật dài và quyến rũ.


-Nàng là Diệp Tử My, tỷ tỷ của Diệp Cô Thành, ngũ giai, vô cùng thông minh. Diệp Cô Thành là thành chủ, nhưng sự vụ Bạch Vân Thành đều do nàng quản. Là một nữ nhân đáng sợ.
Âu Dương Khắc cùng ta dùng thần niệm giao lưu.
-Tại hạ Âu Dương Liệt, hạnh ngộ.
Ta đáp lễ Diệp Tử My.


-Hoá ra là Liệt huynh, Âu Dương Gia đúng là ngoạ hổ tàng long.
Mĩ nhân nhìn ta cười quyến rũ. Hiển nhiên thông tin về Âu Dương Gia Diệp Tử My cũng nắm khá rõ. Vừa nãy nàng cũng thấy ta cùng Âu Dương Phong bay lên tường thành, cho nên mới nói Âu Dương Gia là ngoạ hổ tàng long.
-Haha đó là đương nhiên.


Cũng không cần thiết phải khiêm tốn.
-Nhưng mà lại không biết trời cao đất dày, e rằng Âu Dương Gia hôm nay liền diệt.
Lại tới một mĩ nhân, nhưng nàng lại cực kì kiêu ngạo, y như sống mũi của nàng, ăn nói không chút khách khí.


-Nàng là Diệp Lâm Khanh, muội muội Diệp Cô Thành, tứ giai, tính cách kiêu ngạo. Vốn đã gả đi, nhưng nàng hại chết cả nhà chồng, sau đó đoạt hết gia sản, bỏ về Bạch Vân Thành. Cũng là một nữ nhân khó đối phó.
Âu Dương Khắc đối với Diệp gia rất là kiêng kỵ.


-Toàn là nhân tài nha, nếu có thể thu phục, vậy thì quá tốt.
-E là không dễ.
-Người dưới thất giai, không thể không cúi đầu.
-Câu này rõ ràng là ngươi bịa ra, nhưng đúng là rất có đạo lý.
-Haha


Tỷ muội Diệp Tử My thấy ta không nói, cũng không chú ý thêm, bởi trận chiến dưới cổng thành đã bắt đầu.
Lục giai quyết đấu, trước so linh niệm.


Linh niệm Diệp Cô Thành như mây trắng giữa trời, vô cùng hùng mạnh, hoàn toàn lấn áp linh niệm của một kẻ vừa đột phá lục giai không lâu như Âu Dương Phong. Nhưng mà bản lĩnh của Âu Dương Phong cũng không phải là ở linh niệm, hắn đem linh niệm thu lại sát bên người, cũng thành công cản được trường linh niệm của Diệp Cô Thành ngoài cơ thể một thước.


Như vậy đã đủ.
Ở góc nhìn trường linh niệm của Diệp Cô Thành mà xem, chỗ Âu Dương Phong đang đứng hiện tại là một điểm mù. Tựa như máy bay tàng hình trên ra đa vậy.
-Không tệ. Nhưng chưa đủ.


Âu Dương Phong không dám khinh địch, lập tức dùng ngay chiêu cuối. Hắn chồm cả người xuống như một con cóc, toàn thân căng phồng lên, một luồng chân khí màu trắng sáng như ngọc bao vậy toàn thân. Vận dụng luôn cả Nội Đan Đỉnh ta cho hắn.


Cả người Âu Dương Phong hiện tại tựa như một con cóc bằng ngọc trắng lớn, hung dữ doạ người, đang chuẩn bị tiến hành săn bắt.
-Xem ra là ta đã coi thường ngươi. Nhưng ngươi vẫn phải chết. Có thể chết dưới Thiên Ngoại Phi Tiên, là vinh hạnh …


Diệp Cô Thành vừa thấy chân khí trắng muốt như ngọc bao quanh Âu Dương Phong, liền thay đổi thái độ. Âu Dương Phong cũng không ngu ngốc, không đợi Diệp Cô Thành nói xong, bật người nhảy tới, vồ lấy Diệp Cô Thành.
Kiếm xuất khỏi vỏ.
Keng.
Hự.
Hự.


Âu Dương Phong lao nhanh tới bị đánh bật qua một bên, một kiếm chém lên ngực hắn để lại trên hộ thân cương khí một lằn kiếm rất sâu, nhưng không phá được. Nhưng xung kích cũng để nội tạng hắn lộn ngược, thương thế không nhẹ. Cũng may hắn vừa tu luyện được Vô Địch Thần Giám, cho nên nén nhịn đau lại vào lại thế Cáp Mô Công.


Âu Dương Phong không dễ chịu, Diệp Cô Thành lại càng không. Thương thế không so Âu Dương Phong kém. Hắn lại không dám lắm lời, vội vàng dùng ngay tuyệt chiêu mạnh nhất.
Thiên Ngoại Phi Tiên.


Bốn Diệp Cô Thành xuất hiện từ bốn phía, đâm kiếm về phía Âu Dương Phong. Linh niệm của Âu Dương Phong không phân biệt nổi đâu là giả, đâu là thật. Thiên Ngoại Phi Tiên này, thật ảo diệu.
Âu Dương Phong quả quyết chọn một trong bốn, xông tới.
Hụt rồi.


Nhưng cũng tránh được ba tên Diệp Cô Thành còn lại đâm tới.


Âu Dương Phong lại chồm lên mặt đất tạo thế Cáp Mô Công. Nhưng lần này không đợi hắn tụ đủ lực, lại có ngay bốn Diệp Cô Thành lập tức công tới, tốc độ rất nhanh. Âu Dương Phong không kịp nghĩ nhiều lại hướng một trong bốn Diệp Cô Thành tấn công.
Nhưng không giống lúc nãy.


Bốn ảo ảnh Diệp Cô Thành hoá thành khi biến mất cùng lúc. Một mũi kiếm trống rỗng xuất hiện từ hư không đâm tới uyết hầu của hắn.
-A.
Cảm giác chết chóc bao lấy toàn thân Âu Dương Phong.
Hắn chết rồi.
Uyết hầu bị xuyên thủng, máu tươi vẩy ra.
Keng.


Diệp Cô Thành rút kiếm, bảo kiếm không lưu huyết, tra vào vỏ.
-Cũng chỉ như thế.
Hắn vừa định trở lên lại tường thành, lại phát hiện ta đã đứng bên cạnh xác Âu Dương Phong từ lúc nào.
-Nhị đệ, qua một bên, đừng cản trở đại ca.
Ta cười nói rồi dùng một cước đá Âu Dương Phong ra xa.


-Ngươi muốn khiêu chiến ta?
Diệp Cô Thành cao ngạo hỏi.
-Trong thư khiểu chiến gửi Bạch Vân Thành có ghi tên Âu Dương Liệt, chỉ là các ngươi không coi trọng ta mà thôi.
-Đều giống nhau, trước giết Âu Dương Phong, giờ lại giết ngươi.


Qua trận chiến vừa rồi, xem ra danh xưng dưới thất giai vô địch của Diệp Cô Thành cũng là danh xứng với thực. Nhưng mà ta là thất giai, hàng thật giá thật. Cho dù không dùng thần niệm hay thần thông, thì cũng vẫn là thất giai.


Diệp Cô Thành lại xuất chiêu cũ. Không dùng đến thần niệm, chiêu này ta cũng không phân biệt được thật giả.
Keng.


Mũi kiếm vô kiên bất tồi đâm vào tim ta, vậy mà có thể xuyên phá qua một tầng Kim Chung Tráo, đồng thời cũng xuyên qua được thân thể đã được rèn luyện đến cứng như thép bởi Vô Địch Thần Giám. Diệp Cô Thành thật đúng xứng danh vô địch dưới thất giai. Nhưng mà kiếm này của hắn đâm trúng Linh Tê Ngân Tâm rồi.


-Bắt được ngươi.
Một quyền oanh tới, đơn giản không cầu kì. Diệp Cô Thành phản xạ cực nhanh thu kiếm đặt trước ngực đỡ lấy, bị ta đánh hộc máu bay ra xa.
Ầm.


Ta tốc độ cực cao vọt tới phía trên Diệp Cô Thành đang bay ngược ra sau, hai chân giẫm mạnh xuống thân thể hắn, tạo thành một cái hố sâu trên mặt đất, cát bụi mù mịt. Một cơn gió lốc đem cát bụi xoa tan, lộ ra kết quả cuộc chiến bên dưới. Trong hố, Diệp Cô Thành bị ta dẫm chân lên ngực không thể cựa quậy, ánh mắt khó tin nhìn ta.


-Không thể nào, ngươi sao có thể mạnh… Á
Ta tăng lực chân, dẫm Diệp Cô Thành không kịp nói hết câu đã lại hộc máu. Âu Dương Phong đã mò lại đứng bên miệng hố nhìn xuống.
-Đại ca uy vũ.
-Đó là đương nhiên. Hahaha
-Không thể nào, sao Âu Dương Phong vẫn còn…Á


Diệp Cô Thành lần thứ hai chưa kịp nói xong lại hộc máu tiếp.
Hai bóng hình xinh đẹp cùng nhau vội vã lao tới, hét lên.
-Đại nhân tha mạng.
-Đại nhân xin nương tay.


Ta dùng chân móc lấy Diệp Cô Thành, đá hắn văng lên trên bờ. Hai mĩ nhân đang muốn đỡ lấy Diệp Cô Thành. Ta phi thân nhảy lên khỏi hố, tay phủi phủi khói bụi trên tà áo, chắp tay đi tới ba người Diệp gia.
-Kết quả đã rõ, cầu xin đại nhân giơ cao đánh khẽ, tha cho đệ đệ ta một mạng.


Diệp Tử My bộ dạng thành khẩn vô cùng khom lưng cầu xin, Diệp Lâm Khanh cũng hành động giống như đại tỷ của mình.
-Tại hạ xin nhận thua. Xin đại nhân tha cho tại hạ một mạng.


Diệp Cô Thành một tay ôm ngực khom lưng cầu xin. Kỹ không bằng người, hắn không có gì để biện hộ, thừa nhận thất bại, cũng là một trang hảo nam tử.


Ta nhìn về phía tường thành, Âu Dương Khắc còn ở trên đó. Lúc nguy cấp, tỷ muội chắc cũng nghĩ đến chuyện bắt hắn để uy hϊế͙p͙ ta, nhưng bọn hắn lựa chọn không làm vậy. Cũng không phải do các nàng là người quân tử gì, mà chắc là đã trải qua một hồi suy nghĩ kỹ càng trong chốc lát, nhận thấy giữa chúng ta cũng không có thâm cừu đại hận gì. Làm như thế, là thật triệt để kết thù, không chết không thôi.


-Nhị đệ, ngươi cũng nên kết hôn rồi nhỉ.
-Đại ca, ý là…?
-Chỉ là quyết đấu mà thôi, cũng không cần lấy mạng người làm gì. Nhưng mà hôm nay tới Bạch Vân Thành, ta lại thấy hứn thú với Diệp đại tiểu thư. Vừa hay nhị đệ ta còn chưa thành gia lập thất, ngươi gả cho nhị đệ ta thế nào?


Ba chị em Diệp gia nhìn nhau.
-Đại nhân muốn Bạch Vân Thành? Hay là muốn ta?
Diệp Tử My dò hỏi.


Từ Bạch Vân Thành đi lên phía bắc tới Tây Môn Thành, rồi ngồi thuyền, băng qua eo biển phía tây Bất Kiến Thiên, là có thể tới Tây Sa Mĩ Châu. Nhưng bình thường con đường buôn bán quan trọng nhất của nửa tây Thập Vạn Sơn Châu cũng không đi qua Bạch Vân Thành, mà đi qua Võ Đang Thành. Nhưng hiện tại cách cục Hỗn Loạn Sơn Mạch sẽ thay đổi, tạo một thương lộ nối liền Ma Thiên Nhai và Bạch Vân Thành, đi ngang qua Đoạ Lạc Thành cũng là một ý tưởng không tệ.


-Ta muốn cái phá thành nát của các ngươi làm gì. Hừ, ngươi đồng ý hay không thì nói một lời, đừng lãng phí thời gian của ta.
-Ta đồng ý.
Diệp Tử My không do dự, gật đầu đồng ý.
-Haha nhị đệ, cưới được một mĩ thê như Diệp đại tiểu thư, ngươi hài lòng chứ?
-Ca, ta rất hài lòng.


Sau đó là một lễ thành thân đơn giản, Âu Dương Phong và Diệp Tử My cùng cao tầng trong Bạch Vân Thành tiệc tùng say sưa. Âu Dương Phong hiểu ý vì sau ta muốn hắn lấy Diệp Tử My, nên cũng đồng ý lấy nàng, ngoan ngoãn phối hợp.
-Cái thành nát này đúng là nghèo sắp rách rồi. Một chút trà ngon cũng không có.


Tiệc tùng gì đó, ta không tham gia.
-Bạch Vân Thành chỉ là cửa ải ngăn cách Hỗn Loạn Sơn Mạch và tây bắc Thập Vạn Sơn Châu, xác thực không giàu có gì, nhưng tiềm năng rất lớn. Nếu có thể mở ra thương lộ, sẽ giàu lên nhanh chóng.
-Đúng thế, nhưng phải thành lập trật tại Hỗn Loạn Sơn Mạch đã.


-Phụ thân đây là muốn thanh tẩy Hỗn Loạn Sơn Mạch?
-Đúng vậy, thay vì để đám hung ác đó giết nhau, đưa chúng đến Ma Thiên Nhai để chúng chém giết với dị thú Nam Man Hoang Châu thì đỡ lãng phí hơn.


Dị thú Nam Man Hoang Châu nhiều vô số. Lần Luân Hồi trước, mỗi đợt thú triều đều là ác mộng với đám võ giả. Ma Thiên Nhai chân chính là cối xay thịt, mức độ tàn khốc, cũng không so Chiến Trường Tống Kim kém, hơn nữa cấp độ chiến đấu rất cao, lục giai đánh nhau hàng ngày, thất giai xuất chiến hàng tuần. Nhưng mà lợi ích đem lại vô cùng to lớn, nên vẫn không ngừng có người cuồn cuộn kéo tới.


Âu Dương Khắc bị ta tiễn đi Luân Hồi sớm, nhưng hắn cũng có đoạn thời gian ở Ma Thiên Nhai, cũng hiểu được.
Cốc cốc
-Đại nhân, là ta, Diệp Lâm Khanh.
-Vào đi.


Diệp gia tam tiểu thư nửa đêm đến bái kiến, tuyệt không mang theo hảo ý. Trước ngực hai khối mỡ hung hung hướng ta thị uy, tuy không hùng vĩ bằng đại tỷ của nàng, nhưng cũng đủ kinh tâm động phách. Mĩ phu nhân ăn mặc bại lộ, áo lụa màu hồng phấn nửa che nửa mở càng khiến thân hình cao gầy nóng bỏng thêm hấp dẫn dụ hoặc. Dung nhan lãnh diễm thu lại kiêu ngạo, tràn đầy mị ý, quyến rũ động lòng người.


-Đêm đã khuya, đại nhân vẫn chưa nghỉ ngơi sao?
Giọng nói Diệp Lâm Khanh như chuông gió, êm tai vô cùng.
-Đúng là đêm đã khuya. Nhi tử, ngươi đi ngủ đi.


Ta không khách khí đá mông Âu Dương Khắc, hắn hậm hực nhưng không dám bật lại, đành ôm mông rời khỏi phòng, trước khi đi còn tinh ý đóng cửa phòng lại.
-Haha bây giờ chúng ta là ngươi một nhà, cứ gọi ta Liệt ca là được. Nào Khanh muội, mau tới đây ngồi.


Ta cười lên ɖâʍ đãng, vỗ vỗ đùi của mình.
-Vâng, Liệt ca.


Diệp Lâm Khanh cười lên đầy mị ý, uốn éo tới gần, cũng không ngại ngùng ngồi lên đùi nam nhân nàng vừa gặp mặt hồi sáng, vòng tay ôm lấy cổ ta. Ta cũng không khách khí, tay trái luồn vào vạt áo, sờ nhũ cầu to mọng của Diệp Lâm Khanh, tay phải vói vào trong váy bóp lấy quả mông tròn trịa, thoải mái chơi đùa. Diệp Lâm Khanh hoàn toàn không mang nội y, hiển nhiên nàng tối nay đến đây là vì muốn chơi mà.


-Khanh muội hôm nay đến đây không biết là có chuyện gì? Không cần vòng vo, cứ nói thẳng.
Ta nhìn dung nhan kiều diễm gần trong gang tấc, trong lòng bàn tay tràn đầy co dãn và đàn hồi, cũng thấy lòng say say. Mĩ nhân, quả nhiên vẫn luôn là thứ dễ dàng khiến nam nhân mê đắm.


-Ta muốn hỏi mục đích của Liệt ca hôm nay tới Bạch Vân Thành. Cùng ý định của ngươi với tỷ muội chúng ta.
Diệp Lâm Khanh sau một hồi suy nghĩ, quyết định hỏi thẳng.


-Lập lại trật tự ở Hỗn Loạn Sơn Mạch, mở thương lộ Ma Thiên Nhai, Đoạ Lạc Thành, Bạch Vân Thành, Tây Môn Thành và Tây Sa Mĩ Châu. Tập trung nhân lực và tài lực phát triển Ma Thiên Nhai, toàn lực khai phá Nam Man Hoang Châu. Hiện đã có Võ Đang Phái, Ngũ Nhạc Kiếm Phái, Nam Cung Thành, Dược Vương Cốc, Tiêu Dao Phái và Đông Phương Thành đặt chân tại Ma Thiên Nhai rồi.


Mặc kệ Diệp Lâm Khanh kinh ngạc, ta bóp nhũ cầu của nàng chán, chuyển xuống sờ đùi. Chân mĩ phu nhân thật dài, đùi cũng thon tròn đầy đặn, mềm mượt như lụa, rất đã tay. Tay ta càng sờ càng hướng vào trong, Diệp Lâm Khanh cũng hơi tách ra hai chân, để ta càng thuận tiện khám phá bí ẩn bên trong. Ngón tay chu du trong váy tìm được huyệt động mê người, cũng không dừng lại, tiến vào bên trong thám hiểm, rất nhanh tìm thấy suối nước nóng ấm, lại càng thêm hăng say khám phá.


-Ưm…Liệt ca, nhẹ chút…ư
Bị Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả thiêu đốt, Diệp Lâm Khanh nhanh chóng hứng tình, bắt đầu rên rỉ lên, ɖâʍ thuỷ chảy ra càng lúc càng nhiều.
-Ta thật ngứa…ư…Liệt ca…thật khó chịu…ư
-Đúng là cái đồ lẳng lơ, để ca thoả mãn ngươi.


Ta bế Diệp Lâm Khanh nằm ngửa trên bàn, bờ mông đặt bên mép. Đem váy hồng cuốn lên, liền thấy ngay âʍ ɦộ sáng mịn ngọc ngà, huyệt môn màu hồng phấn so với màu lụa hồng càng thêm tươi sáng, không có chút dấu vết của nữ nhân đã sinh hai hài nhi cả. So với trinh nữ nhìn còn trinh trắng hơn. Đây đều là đặc điểm của Tiên Thiên mĩ nhân, nhưng ta nhìn nhiều liền thấy quen thuộc. Cũng may Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả vô cùng ra sức, để ta chứng kiến cảnh đẹp giữa háng Diệp Lâm Khanh, trái tim cũng không nhịn được kích động nhảy lên một cái, ƈôи ȶhịȶ trong quần cứng rắn như muốn phá vải mà ra.


-Khanh muội, ngươi quá mê người.
Khen ngợi một câu, ta lập tức đem móc ƈôи ȶhịȶ ra khỏi quần, đem quy đầu đặt lên huyệt môn, ưỡn mông đâm vào âm đạo đã trơn ướt. Quy đầu thô to đem từng nếp thịt non đẩy ra, hung mãnh tiến vào đến tận cùng, tới khi bị cổ tử cung mềm mại chặn lại mới thôi.


-A…ƈôи ȶhịȶ của Liệt ca thật to…ư…cắm đến tận tử cung ta rồi…ư
Diệp Lâm Khanh rên rỉ theo nhịp ta cắm rút mật huyệt của nàng.
-Huyệt của ngươi thật chặt, lại mềm lại trơn, ta thật thoải mái.
Cảm giác thoải mái lan toả toàn thân, mỗi một lỗ chân lông đều thư sướng.


-Ngươi thoải mái…ư…vậy mạnh lên một chút…ta vẫn chịu được…ư…ta cũng thật thoải mái…a
-Đâm chết ngươi cái đồ lẳng lơ này.


Ta tăng nhanh tốc độ, ƈôи ȶhịȶ như bay ra ra vào vào âm đạo Diệp Lâm Khanh, càng lúc càng nhanh mạnh. ɖâʍ thuỷ mĩ phu nhân tiết ra càng lúc càng nhiều, văng tung toé. Hai tay bị đè lên trên bàn, hai chân dang rộng thừa nhận ta va chạm, Diệp Lâm Khanh sung sướng đến không được, đầu lắc qua lắc lại, tóc mây xoã tung trên bàn. Khuôn mặt kiều diễm lộ vẻ thoải mái ngất ngây, càng thêm xinh đẹp ɖâʍ đãng.


-A…Liệt ca…ta tới…tới…a…sướng quá…a…Á


Ta đâm mạnh một cái, quy đầu cắm ngay cửa tử cung, cảm nhận âm đạo ấm nóng đang thắt chặt cùng ɖâʍ thuỷ nóng bỏng xối trên quy đầu, thoải mái vô cùng. Quy đầu một trận tê dại, run rẩy bắn ra tinh dịch. Cảm giác thư sướng tràn khắp toàn thân, không chỗ nào trên người là không thoải mái dễ chịu.


-Khanh muội, huyệt của ngươi quá tuyệt vời.
-Ưm…ha…hộc…ư
Diệp Lâm Khanh thở hổn hển đáp lời.


Xuất tinh xong ta cũng không đem ƈôи ȶhịȶ rút ra, nằm sấp lên thân thể mềm mại của Diệp Lâm Khanh sờ chơi nhũ cầu của nàng, thỉnh thoảng gặm nhấm lấy đôi môi đỏ mọng thơm nồng. Mĩ phu nhân bị ta làm sướng, cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần, thừa lúc ta gặm cổ ngọc cao cao của nàng, dò hỏi. Nàng cũng đã kịp tiêu hoá tin tức kinh người lúc nãy.


-Vậy Liệt ca, ngươi muốn chúng ta làm gì?
-Các ngươi có người tại Đoạ Lạc Thành không?
-Có.
-Vậy trước hết các ngươi chú ý động tĩnh của Hợp Hoan Tông. Ta muốn tìm Kim Bình Nhi, nhưng đừng đánh rắn động cỏ.
-A, Liệt ca muốn nàng?


Ta hơi nâng người dậy, nhìn vào mắt Diệp Lâm Khanh, hơi lộ ra sát khí.
-Ta muốn giết ả.
-Ưm, muội biết.


Diệp Lâm Khanh hơi run một cái, nhưng nàng cũng là người trong giang hồ, quen thuộc, cũng không sợ hãi. Ta thuận thế hôn lên đôi môi nàng. Mĩ phu nhân nhiệt tình đáp lại, còn duỗi ra cái lưỡi thơm mềm cho ta cuốn lấy, nước bọt giao hoà.


-Còn tại Bạch Vân Thành thì các ngươi chú ý thành lập một cái phân bộ của Đông A Thương Hội, lại chuẩn bị kế hoạch phát triển Bạch Vân Thành là được.
-Đông A Thương Hội?


-Đúng, đây là tổ chức của ta, những thế lực ta nói phía trước cũng có một chân. Chẳng mấy chốc sẽ là thương hội bao trùm toàn bộ Thập Vạn Sơn Châu và hơn nữa.
-Ưm, ta đã biết, ta sẽ nhanh chóng triển khai.


Ta lại đem ƈôи ȶhịȶ từ từ rút ra, lại nhẹ nhẹ cắm vào, hưởng thụ mật huyệt trơn trượt nhớp nháp nhưng vẫn bóp rất chặt của Diệp Lâm Khanh.
-Ngươi có thể quyết định thay đại tỷ và nhị ca của ngươi?
-Có thể.


Ta rời khỏi thân thể mê người của Diệp Lâm Khanh, đem ƈôи ȶhịȶ rút ra. Tinh dịch đặc trắng ngà như sữa chảy ra theo, ɖâʍ uế bẩn thỉu.
-Khanh muội, ngươi rửa sạch mật huyệt chút đi, bên trong quá nhầy nhụa, ta chơi ngươi không quá thoải mái.
-Ưm.


Diệp Lâm Khanh cười đáp một cái, chống người ngồi dậy, đem váy áo trên người cởi sạch, dùng chân khí tẩy rửa âm đạo, lại dùng váy lau sạch. Ta cũng đem quần áo của mình lột sạch, vất trên sàn. Thân hình được Vô Địch Thần Giám rèn luyện lộ ra trước mặt Diệp Lâm Khanh, vô cùng hoàn mĩ và tràn ngập lực lượng, ƈôи ȶhịȶ giữa háng cứng ngắc chỉ thẳng cũng khí thế hung hung, để mĩ phu nhân hai mắt cũng không nhịn được toả sáng. Nữ nhân cũng háo sắc mà.


-Thân thể Liệt ca thật hoàn mĩ, đẹp quá.
Diệp Lâm Khanh vuốt ve lấy lồng ngực ta, nội tâm cũng kích động, trong huyệt lại ngứa.
-Ta đã dọn sạch, Liệt ca lại có thể cắm vào.
-Hảo.
Ta tiến tới đỡ lấy bắp đùi tròn trịa của Diệp Lâm Khanh, ƈôи ȶhịȶ lung ta lung tung đâm âʍ ɦộ nàng.
-Ngươi bày trò.


Diệp Lâm Khanh dùng tay đánh ƈôи ȶhịȶ của ta một cái, cười duyên, cầm lấy ƈôи ȶhịȶ đặt lên huyệt môn, ta ưỡn mông một cái lại cắm vào bên trong. Lần này ta từ từ kéo ra, cảm nhận thịt non bóp chặt níu giữ, lại từ từ cắm vào, đẩy ra từng nếp gấp trong âm đạo chặt chẽ, chậm rãi và nhẹ nhàng. Diệp Lâm Khanh cúi người là có thể nhìn tường tận ƈôи ȶhịȶ thô to đen hôi ra vào mật huyệt của chính nàng, ɖâʍ ɖu͙ƈ khôn tả.


-Huyệt ɖâʍ của ngươi quá tuyệt.
-Vậy Liệt ca cứ thoải mái hưởng dụng.
Ta nhìn dung nhan diễm lệ đầy thoả mãn của nàng, lại hưng phấn, cười ɖâʍ một cái.
-Chuyện đại sự như vậy, vẫn là nên hỏi ý kiến của đại tỷ ngươi một chút.
-A, Liệt ca, ngươi muốn làm gì?


Ta không trả lời, bế xốc Diệp Lâm Khanh lên, để nàng ôm lấy ta, đạp cửa đi ra ngoài.
-Đừng, Liệt ca, ta xấu hổ.


Diệp Lâm Khanh là nữ nhân kiêu ngạo, đương nhiên không muốn hạ nhân thấy bộ dạng ɖâʍ đãng hiện tại của mình. Nhưng bị ta giữ chặt, không thể tránh thoát, chỉ đành đem mặt giấu vào vai ta, không dám nhìn người.
-Như vậy càng thêm kích thích haha
-Ưm…ư…ư


Ta ôm mông Diệp Lâm Khanh bước tới. Mỗi bước đi đều cố ý nhấp nhô lên xuống, ƈôи ȶhịȶ từ phía dưới va chạm liên hồi vào cổ tử cung Diệp Lâm Khanh theo nhịp. Bởi quá kích thích, mĩ phu nhân nhanh chóng cao trào. Ta nhân lúc Diệp Lâm Khanh cao trào, giữ chắc lấy mông nàng hung hăng cắm rút, tốc độ cực nhanh.


-Á…a…a…không, đừng mà…ta lại cao trào…Á
-Ta cũng muốn bắn, thật sướng quá. A
Ta gầm lên một tiếng, lại đem tinh dịch bơm đầy âm đạo Diệp Lâm Khanh.
-Phù, thật thoải mái.


Ta thả Diệp Lâm Khanh đứng trên mặt đất, hai chân nàng run rẩy không vững chỉ có thể tựa vào ngực ta thở hổn hển, tinh dịch trắng đục trào ra chảy xuống bắp đùi, ɖâʍ đãng đến không được.
Cao trào đến nhanh, đi cũng nhanh.
-Bọn hắn vậy mà không chú ý đến chúng ta, Liệt ca, là ngươi làm?


-Chút thủ đoạn mà thôi.
Đại Mộng Vô Nhai là lĩnh vực mà thất giai cũng chưa chắc đã hiểu, cần cần giải thích với Diệp Lâm Khanh làm gì cho mất công.


Ta đưa tay lên xoa đầu Diệp Lâm Khanh, dùng lực ấn nhẹ. Mĩ phu nhân hiểu ý quỳ xuống giữa háng, đem ƈôи ȶhịȶ ướt sũng ngậm vào miệng dọn dẹp. Thỉnh thoảng lại có vài hạ nhân đi ngang qua, để tình cảnh vô cùng kích thích. Đôi môi Diệp Lâm Khanh không son mà vẫn đỏ tươi, ngậm lấy ƈôи ȶhịȶ đen thui tạo thành tương phản vô cùng mãnh liệt. Khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần chôn giữa háng, phun ra nuốt vào ƈôи ȶhịȶ, quả thật để cho bất cứ nam nhân nào cũng phải hưng phấn không thôi.


-Nào Khanh muội, lại tới, đi gặp đại tỷ của ngươi.
-Liệt ca thật là lắm trò.


Diệp Lâm Khanh cười duyên một cái, lại leo lên người ta, chủ động đem ƈôи ȶhịȶ cắm vào trong trong mật huyệt. Tinh dịch ta vừa xuất vào bên trong đã được tẩy sạch, chảy trên sàn một đống lớn. Ta cũng mặc kệ nó, ôm lấy Diệp Lâm Khanh hướng phòng tân hôn của Âu Dương Phong tiến tới.
-A, là ai. X2


Âu Dương Phong đang dùng tư thế truyền thống nằm trên người Diệp Tử My nhấp mông liên hồi. Cả hai nghe thấy tiếng cửa mở, cùng quay đầu nhìn lại.
-Nhị đệ, tân nương thế nào?


Âu Dương Phong nâng người trên dậy khỏi thân thể Diệp Tử My, hạ thân lại tiếp tục cắm rút. Hai nhũ cầu siêu to tuyệt đẹp của Diệp Tử My rung lắc tới lui, kinh tâm động phách.
-Đại ca, rất tuyệt vời.
Ta đặt Diệp Lâm Khanh nằm song song bên cạnh Diệp Tử My, cũng đem ƈôи ȶhịȶ cắm vào rút ra.


-Tức muội, nhị đệ của ta thoả mãn được ngươi chứ?
-Đại ca, ta rất thoả mãn.
-Thoả mãn là tốt.
Ta đưa tay tóm lấy nhũ cầu Diệp Tử My, bóp mạnh. Nhũ cầu của nàng đúng là một tuyệt thế bảo vật, mềm mại đàn hồi, tuyệt vời vô cùng.


-Nhị đệ, nhị muội so với đại tẩu của ngươi thì thế nào?
-Hơn xa đại tẩu.
-Đó là đương nhiên, tức muội dù gì cũng là Tiên Thiên. Đại tẩu ngươi sao có thể sánh bằng. Ngươi bắn mấy phát rồi?
-Ba phát…A…nương tử, huyệt của ngươi quá tuyệt vời.


Âu Dương Phong càng thêm hưng phấn cắm rút.
-Vậy để ca cũng thử xem, được chứ, tức muội?
Diệp Tử My và Diệp Lâm Khanh nằm ngửa chịu đựng chúng ta làm huyệt, cũng nghe chúng ta đối thoại ɖâʍ đãng, cũng hiểu nhiều chuyện. Nhưng các nàng cũng không phải hiền thê lương phụ gì, rất nhanh tiếp nhận.


-Hảo, đại ca, ta không có vấn đề gì…Ư…phu quân…ngươi thật mạnh…a
-Hộc, đại ca, đợi ta lại bắn một phát nữa đã.


Âu Dương Phong thở hổn hển chống tay lên giường, dùng tư thế hít đất làm huyệt Diệp Tử My, tốc độ cắm rút rất nhanh, mỗi nhát đều tới đáy, như muốn đem mật huyệt nàng đục thủng vậy.
-A ta bắn.
-Nóng quá…ư…a
Âu Dương Phong rút ƈôи ȶhịȶ ra, ngồi trên giường thở hổn hển.


Ta rút ƈôи ȶhịȶ ra, vỗ vỗ đùi Diệp Lâm Khanh.
-Nào, Khanh muội, qua đó làm quen với đại tỷ phu của ngươi đi.
-Hảo.
Diệp Lâm Khanh lập tức bò qua giữa háng Âu Dương Phong.
-Tỷ phu hảo dũng mãnh.


Nói rồi cầm lấy ƈôи ȶhịȶ nửa mềm nửa cứng dính đầy tinh dịch của Âu Dương Phong và ɖâʍ dịch của đại tỷ Diệp Tử My ngậm vào miệng, nhiệt tình dọn dẹp.
-Tức muội, dọn dẹp chút mật huyệt của ngươi, sau đó chổng mông lên đây, để đại ca chơi ngươi.
-Hảo, đại ca.


Diệp Tử My dùng chân khí dọn dẹp ɖâʍ dịch dưới thân, lại bò về phía háng Âu Dương Phong, cùng muội muội ßú❤ ɭϊếʍƈ ƈôи ȶhịȶ đã cứng rắn hùng hổ trở lại của trượng phu, mông bự chổng lên phe phẩy về phía ta.
-Ngươi thật ɖâʍ đãng.
Ta đánh mông Diệp Tử My một cái, vang dội.


-A…đúng, ta rất ɖâʍ đãng, đại ca mau dùng ƈôи ȶhịȶ của ngươi trừng phạt ta đi.
-Hảo.


Ta lập tức đem ƈôи ȶhịȶ cắm lút cán vào mật huyệt Diệp Tử My, động thân cắm rút, tay trái bóp mông tỷ tỷ, tay phải bóp mông muội muội, sảng khoái muốn lên trời. Mông Diệp Tử My to lớn mềm mại hơn, mông Diệp Lâm Khanh lại đàn hồi săn chắc đàn hồi hơn, mỗi người một vẻ, mười phân vẹn mười, nhưng hình dạng đều tròn trĩnh tuyệt đẹp.


-Ưm…ƈôи ȶhịȶ của đại ca thật thô to, cắm ta thật thoải mái…ư…ư
Diệp Tử My rên rỉ.
-Đúng vậy tỷ tỷ..ư… ƈôи ȶhịȶ của Liệt ca thật to, thật sướng…
Diệp Lâm Khanh rên rỉ.


Ta thay phiên cắm vào mật huyệt của hai tỷ muội, chơi vui đến sảng. Có vẻ như mật huyệt của Diệp Tử My chặt hơn một chút, vì chưa từng sinh con. Nhưng cả hai đều là Tiên Thiên, không khác biệt lắm.
-A…đại ca quá mạnh…ư…ta muốn cao trào…ư
Diệp Tử My rên lớn.
-Ta cũng bắn.


-A…đại ca…bắn cho ta…ta sinh con cho đại ca…nóng quá…a
Ta đem tinh dịch bắn vào mật huyệt Diệp Tử My, toàn thân cảm thấy dễ chịu vô cùng, ghé lên tấm lưng ngọc ngà, hai tay vòng xuống tóm lấy nhũ cầu to lớn đang rũ xuống của mĩ phu nhân. Cảm giác nặng trĩu căng đầy trong lòng bàn tay cũng rất thoải mái.


Bên kia Âu Dương Phong cũng vừa đem tinh dịch xuất vào miệng Diệp Lâm Khanh, đang được nàng ßú❤ ɭϊếʍƈ dọn dẹp, ƈôи ȶhịȶ hắn lại tiếp tục cứng rắn.
Ta nằm xuống bên người Âu Dương Phong gối tay sau gáy, nhìn Diệp Tử My dọn dẹp ƈôи ȶhịȶ xong lại ngậm vào miệng nhiệt tình ßú❤ ɭϊếʍƈ.


-Khanh muội, ngươi đem sự tình nói cho tỷ tỷ ngươi đi.
-Vâng, Liệt ca.
Diệp Lâm Khanh đem sự tình nói rõ ràng một lần. Diệp Tử My vừa ßú❤ côn ta vừa lắng nghe, sau đó nhả ƈôи ȶhịȶ của ta ra cười duyên.


-Chuyện tốt như vậy ta đương nhiên nhiệt tình tham gia. Sau này xin nhờ đại ca chiếu cố tỷ muội chúng ta nhiều hơn rồi.
-Đó là đương nhiên. Tuy rằng chúng ta đã là người một nhà, nhưng đối với các ngươi ta cũng không quá yên tâm, phải làm sao đây?


Diệp Tử My ngồi dậy đem ƈôи ȶhịȶ lại nhét vào trong mật huyệt của nàng, xoay eo khuấy động, vươn người tới trước để ta chơi đùa hai nhũ cầu mê người của nàng.
-Vậy chúng ta có thể làm gì để đại ca yêm tâm đây? Thân thể đều cho đại ca hưởng dụng cả rồi.


-Ta có một môn công pháp gọi là Nội Đan Đỉnh, có thể đem chân khí của ta hoá thành Nội Đan Đỉnh, cài vào trong đan điền của ngươi, thông qua đó khống chế ngươi. Thế nào, đồng ý không?
Không để Diệp Tử My trả lời, Âu Dương Phong đã lên tiếng trước.


-Nương tử, Nội Đan Đỉnh của đại ca tuy là một loại ràng buộc, nhưng chỗ tốt vô cùng cường đại. Chân khí màu trắng lúc sáng ta dùng đối chiến với Cô Thành đệ thật ra chính là chân khí lấy ra từ Nội Đan Đỉnh mà đại ca quán vào người ta.


Âu Dương Phong và Diệp Lâm Khanh ở một bên ôm ấp sờ mó lẫn nhau, cũng chưa lại tiếp tục giao hợp.
-Hoá ra là vậy, vậy ta cầu còn không được nữa là. Hết thảy xin nghe đại ca.


Trận chiến sáng nay Diệp Tử My và Diệp Lâm Khanh đều được chứng kiến rõ ràng. Kiếm của Diệp Cô Thành có bao nhiêu lợi hại, các nàng hiểu rõ nhất. Vậy mà không thể dễ dàng xuyên phá hộ thể cương khí màu trắng đó, đủ thấy nó lợi hại. Một kiếm cuối cùng của Diệp Cô Thành có thể xuyên qua, cũng là đã dùng hết bản lĩnh của hắn.


-Vậy trước để đại ca lại đem tinh dịch lấp đầy tử cung của ngươi, như vậy quán đỉnh càng thêm thuận lợi.
-Hảo, đại ca.


Diệp Tử My từ tư thế quỳ chuyển qua ngồi xổm, nâng mông lên xuống đem ƈôи ȶhịȶ ta nuốt vào nhả ra mật huyệt của nàng, đồng thời cũng ɖâʍ đãng rên rỉ, lẳng lơ vô cùng. Hai nhũ cầu căng tròn lắc lên lắc xuống, kinh tâm động phách.
-A…ta làm đại ca có sướng không…ư…a
-Sướng, sướng lắm.


-Tam muội, mau qua giúp tỷ tỷ một tay, để đại ca mau bắn tinh.
-Hảo, tỷ tỷ.
Diệp Lâm Khanh bò người qua, vừa cùng ta hôn môi, vừa dùng tay vuốt ve lồng ngực của ta. Cùng lúc được hai đại mĩ nhân nhiệt tâm phục vụ, ta cảm thấy thật thoải mái, tận tình hưởng thụ.


Qua một hồi, khoái cảm từ dưới thân đạt đến mức cao nhất, ta cũng không lại nhẫn nhịn, để nó lan tràn khắp toàn thân. Diệp Tử My dập mông một cái nặng nề lên háng ta, sau đó giữ yên không động đậy. Quy đầu ta đội lên tử cung mĩ phu nhân, bất ngờ ngọ nguậy như đầu rắn tìm kiếm lấy cửa vào tử cung, đem tinh môn gắn khít vào, quy đầu tê rần phun trào như núi lửa, đem tinh dịch nóng bỏng như nham tương bắn vào tử cung Diệp Tử My, để nàng bỏng đến run run.


-A…a
Diệp Tử My lập tức thấy một cỗ lực lượng từ trong tử cung ngược dòng mà lên, xuyên qua da thịt dũng mãnh tràn vào đan điền nàng.
-Thả lỏng.
-Ưm, đại ca.


Chân khí như trường giang trào vào đan điền, bởi vì Diệp Tử My thả lỏng cũng không xung đột với với chân khí của nàng, cuộn tròn lại thành một vòng xoáy. Một chiếc đỉnh hình dạng cổ lão xuất hiện, sau đó tham lam hút lấy chân khí xung quanh, phình to ra, chiếm lấy một nửa đan điền Diệp Tử My.


Nội Đan Đỉnh, thành.
-Tức muội, ngươi thử vận công thử xem.
-Vâng.


Diệp Tử My vận công, chân khí màu trắng muốt chạy khắp huyệt đạo, để thân thể nàng run lên vì thoải mái. Chân khí của ta vô cùng tinh thuần, lại là thuộc tính Quang, chính là loại dương khí tinh khiết nhất thiên hạ. Mà dương khí là bạn tốt của sinh mệnh, Diệp Tử My thấy thoải mái cũng là cảm giác bình thường.


Làn da Diệp Tử My lúc này nổi lên một tầng sáng như ngọc, da thịt vốn đã tuyết trắng càng thêm tươi sáng, vô cùng xinh đẹp, lại thêm mấy phần thánh khiết, tựa như thiên thần giáng thế.
-Tỷ tỷ, ngươi hiện tại thật đẹp.
-Ưm. Thật kì diệu, đa tạ đại ca.
Diệp Tử My cười lên quyến rũ.


-Vậy tới phiên muội.
Diệp Lâm Khanh vỗ mông tỷ tỷ một cái.
-Khanh muội đừng vội vàng, nếu đã đồng ý quy phục, ta cũng không keo kiệt, lại truyền cho các ngươi một môn công pháp.


Ta đưa tay nhéo nhũ cầu Diệp Lâm Khanh một cái, để nàng nũng nịu rên rỉ. Lại đưa ngón tay điểm lên trán Diệp Tử My, truyền cho nàng Nhân Sinh Công và Linh Hợp Pháp.
-Xem ra nhị đệ ta thua không oan.


Diệp Tử My là nữ nhân thông minh, kiến thức đủ nhiều, lập tức nhận ra thủ đoạn của ta có chỗ không đúng. Ta vỗ đùi nàng một cái, cười nói.
-Đó là đương nhiên. Nào tức muội xuống đi, ở một bên nghiên cứu công pháp. Khanh muội, lên nào.
-Hảo.


Diệp Tử My ngồi dậy đem ƈôи ȶhịȶ của ta ra nằm một bên nghỉ ngơi, cũng nghiên cứu lấy công pháp vừa được truyền cho. Diệp Lâm Khanh lập tức thế chỗ nàng, ngồi lên người ta, đem ƈôи ȶhịȶ của ta nhét vào trong mật huyệt của chính nàng, mông lên xuống lay động. Ta cũng thoải mái hưởng thụ âm đạo chặt khít của nàng.


-Tức muội, lại đây để ta ăn nhũ cầu của ngươi.
-Hảo.


Diệp Tử My nằm nghiêng người tới bên trái ta, đem hai nhũ cầu to tới bên miệng để ta vừa sờ chơi vừa ßú❤ ʍút̼. Nhũ cầu của nàng đúng là cực phẩm, vừa mềm vừa đàn hồi, bóp chơi hay ʍút̼ đều rất đã, để ƈôи ȶhịȶ ta cắm trong mật huyệt Diệp Lâm Khanh càng thêm cứng rắn. Tay Diệp Tử My cũng đưa tới vuốt ve lồng ngực rắn chắc của ta, còn xoa xoa đầu vú.


-A, phu quân, nhẹ chút…ai ui
Âu Dương Phong đem chân trái Diệp Tử My co lên, chân phải duỗi thẳng ra, ngồi lên đùi phải của nàng, lại đem ƈôи ȶhịȶ đâm vào mật huyệt của nàng cắm rút.
-Haha ta nhìn các ngươi ɖâʍ diễn cũng là ngứa ngáy khó chịu. Nương tử, mau vận lên Nhân Sinh Công, ta giúp ngươi nhập môn.


-Vâng, phu quân.
Đêm tân hôn động phòng cứ như thế thành một hồi đại chiến ɖâʍ loạn kéo dài đến sáng.