Vô Dơ Luân Hồi Ký

Chương 42: Âu Dương Gia bí sử (4)

Bạch Đà Sơn và Bạch Vân Thành kết minh.
Bạch Đà Liên Minh thành lập.
Tối hậu thư được gửi đi khắp các núi trong Hỗn Loạn Sơn Mạch.
Kẻ không phục,
Giết.


Đương nhiên là có rất nhiều kẻ không phục. Dù sao Hỗn Loạn Sơn Mạch cũng mang hai chữ hỗn loạn, nào chịu được trật tự thiết lập. Đám cùng hung cực ác vì trốn tránh Bạch Đà Liên Minh càn quét mà tụ tập về Đoạ Lạc Thành càng lúc càng nhiều.
Đoạ Lạc Thành.


Đây là thiên đường của tội ác, nơi tội phạm tụ tập.


Nhưng cũng có một vài quy tắc của nó, để cho người bình thường cũng có thể sinh tồn. Nếu không, nơi này cũng không thể gọi là thành. Mà chúa tể ở nơi này, lại là Võ Đang Phái. Võ Đang Phái là danh môn chính phái không sai, hành sự cũng quanh minh lỗi lạc. Nhưng mà bọn hắn cũng không phải sứ giả nhân ái, chuyên môn giữ gìn hoà bình của toàn Thập Vạn Sơn Châu.


Con người là sẽ luôn tranh đấu để vươn lên.
Không tranh đấu, là sẽ không tiến bộ.


Cho nên thay vì để tình trạng tranh đấu diễn ra trên khắp đại lục, thì đem nó giới hạn vào một khu vực, chính là Hỗn Loạn Sơn Mạch. Bởi vậy những môn phái sa sút như Lao Sơn mới có cơ hội tiếp tục tồn tại, kéo dài truyền thừa. Hỗn Loạn Sơn Mạch như một hũ nuôi trùng, nhằm chọn ra những cường giả mạnh nhất. Cường giả đạt lục giai, là có thể rời khỏi Hỗn Loạn Sơn Mạch tại trong Thập Vạn Sơn Châu khai tông lập phái. Núi ở Thập Vạn Sơn Châu quả thật có hơn mười vạn ngọn, trên lý thuyết là có thể lập mười vạn môn phái cũng được. Nhưng đáng tiếc Thập Vạn Sơn Châu quá cằn cỗi là chỉ đủ tài nguyên nuôi vài ba môn phái như hiện tại mà thôi.


Lại nói Âu Dương Phong ở lần Luân Hồi trước đó tới Ngũ Nhạc Kiếm Phái thâu tóm Lao Sơn Phái, cũng là nằm trong quy tắc. Khi đó dưới sự bày mưu tính kế của Âu Dương Khắc khiến Lao Sơn Phái nội loạn, sau đó tan rã, hơn phân nửa người về dưới trướng Âu Dương Phong, cũng đem theo đủ loại tài nguyên cùng truyền thừa. Chứ bọn hắn cũng không dám trực tiếp đánh tới cửa.


Hiện tại Ma Thiên Nhai mở cửa, Hỗn Loạn Sơn Mạch cũng không còn cần thiết tồn tại nữa.
Đạo quán Võ Đang Phái.


Tác dụng của nơi này là để duy trì chút trật tự ít ỏi trong Đoạ Lạc Thành. Võ Đang Thất Hiệp thay nhau tới đây là quán chủ. Bây giờ đang là tới lượt Mạc Thanh Cốc. Nhưng lấy cớ gần đây tình hình bất ổn, lại điều động thêm Du Đại Nham và Du Liên Châu. Cho nên Đoạ Lạc Thành nhìn thì có vẻ càng lúc càng hỗn loạn, nhưng thực tế thì vẫn vững như bàn thạch.


-Tôn Giả, mọi thứ đã chuẩn bị xong.
-Được bắt đầu đi.
Ta khép lại Chân Lý Chi Thư. Từ khi lấy được bộ ba chân lý, ta cũng đặt tên cho phân thân này là Đông A Chân Lý luôn.


Ở lần Luân Hồi này, Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả hoàn toàn không được nhắc đến trong tiểu sử của Kim Bình Nhi. Nhưng nàng như cũ vẫn hận Bái Hoả Giáo đến tận xương tuỷ, không có khả năng điều giải. Vậy giết đi là xong, trả thù một chém của nàng khi đó ở Vô Tận Viêm Châu luôn, ta cũng không muốn thu lấy một ả điên như vậy.


Đại Mộng Vô Nhai giáng lâm Đoạ Lạc Thành.


Vô số bóng người từ trong Đạo quán Võ Đang Phái lao ra. Để ý kĩ trong đó có Bạch Vân Thành Chủ Diệp Cô Thành đại danh đỉnh đỉnh, Âu Dương Phong, Phương Lê Phu Nhân, Diệp Lâm Khanh cùng một số nhân vật máu mặt trong Hỗn Loạn Sơn Mạch khác nữa, cùng đám thuộc hạ dưới trướng. Bọn hắn có một điểm chung là đều thuộc Bạch Đà Liên Minh.


Đoạ Lạc Thành cũng là một thành trì không nhỏ, người Võ Đang Phái không đủ để thực hiện thanh tẩy toàn bộ nơi này. Nên hôm trước đã thông qua mật đạo Võ Đang Phái xây dựng ẩn nấp sẵn trong đạo quan.


Bây giờ đã là gần nửa đêm, gần hết mọi người cũng đã lên giường đi ngủ. Ở thời kỳ văn minh phong kiến như thế này, hình thức giải trí ban đêm rất ít. Hợp Hoan Lâu cũng là nơi hiếm thấy đèn đuốc sáng trưng, đang tận tình hoan ca. Nghe tên liền biết nơi này là địa bàn của đám yêu nữ Hợp Hoan Tông rồi. Khách làng chơi đang hứng thú bừng bừng bỗng nhiên mắt lim dim, ngã gục lên bàn ngáy khò khò. Đám yêu nữ diêm lúa loè loẹt đang cợt nhả trêu đùa cũng mơ màng gục theo. Cả thanh lâu nhộn nhịp bất ngờ yên ắng đến chết người.


Một bóng người vọt ra khỏi Hợp Hoan Lâu, bên khoé miệng đang không ngừng rỉ máu. Hiển nhiên cũng là đang dùng đau đớn để chống lại hiệu quả của Đại Mộng Vô Nhai. Bởi vì Đại Mộng Vô Nhai mở rộng bao trùm cả Đoạ Lạc Thành, hiệu quả giảm mạnh rất nhiều, để lục giai cường giả có thể tạm thời chống cự, nhưng nếu không rời xa khỏi phạm vi Đại Mộng Vô Nhai, cuối cùng cũng sẽ luân hãm vào trong mộng.


-Tôn Giả, không biết nhân gia có chỗ nào đắc tội ngài? Nếu không có, nhân gia nguyện ý quy phục.
Dung nhan Kim Bình Nhi đúng là vô cùng quyến rũ, lại đang rỉ máu bên khoé miệng, thật là để người người đau lòng vì nàng.
-Tiếp được của ta một chém, liền tha cho ngươi.


Ta nói xong liền xuất thủ, để Kim Bình Nhi có cơ hội vung Đa Tình Hoàn lên chắn trước người.
Nhất Trảm Đoạn.
-A.


Kim Bình Nhi chỉ kịp a lên một tiếng, hoá thành không khí tan mất. Đa Tình Hoàn trôi nổi bay về phía ta. Đây là Thần Khí đấy, bị chẻ đôi thì thật đáng tiếc, cho nên một chém vừa rồi cũng không nhằm vào nó.
-Chủ nhân tôn quý, hân hạnh được phục vụ ngài.


Linh Bảo có khí linh, nhưng chỉ có trí tuệ như con chó con mèo. Thần Khí cũng có khí linh, lại thành thục như con người. Một số Thần Khí lợi hại, khí linh còn có thể rời khỏi bản thể, tựa như nguyên thần võ giả. Những Thần Khí này, bản thân nó cũng không so với cường giả Nguyên Thần Cảnh kém. Tựa như Thần Châu Cửu Đỉnh.


-Ngoan ngoãn là tốt. Chủ nhân trước của ngươi vừa chết, ngươi hẳn cũng chịu tổn thương. Cho ngươi thứ này, dưỡng thương trước đi.
-Đa tạ chủ nhân hào phóng.
Khí linh Đa Tình Hoàn nhận lấy hồn nguyên, mừng rỡ vô cùng. Thần Khí cũng chỉ là binh khí, cũng không cần nó tỏ rõ trung thành làm gì.


Dưới màn đêm âm u, trong Đoạ Lạc Thành đang diễn ra một hồi thanh tẩy đẫm máu. Bị vây trong Đại Mộng Vô Nhai, những tên cùng hung cực ác nằm trong danh sách phải giết Võ Đang Phái cung cấp đều bị tiễn đi Luân Hồi. Toàn bộ những tên võ giả còn lại thì một lưới bắt hết.
Trời vừa sáng.


Đám võ giả bị tóm lấy tối qua được thả ra khỏi Đại Mộng Vô Nhai, lần lượt tỉnh dậy, nhau nhao lên. Nhưng bị một đám cường giả vây quanh, cũng chưa dám bỏ chạy. Bọn hắn cũng chỉ tam giai là hết cỡ. Đoạ Lạc Thành được có mấy mống Tiên Thiên, đêm qua đều đã đi đầu thai gần hết rồi.


Ta cũng không lại quan tâm bọn hắn.
-Nơi này giao lại cho các ngươi.
Đám người Võ Đang Phái cung kính.
-Vâng Tôn Giả.


Vì để xem xét tên nào nên giết tên nào nên giữ, ta phải vất vả mang Chân Lý Chi Thư tới Đoạ Lạc Thành một chuyến. Bây giờ Ma Thiên Nhai đang rất cần người, cho nên cần lựa chọn cẩn thận chút, không thể giết loạn được.
Đoạ Lạc Thành đổi tên Nhật Mộ Thành.


Hỗn Loạn Sơn Mạch đổi tên thành Nhật Mộ Sơn Mạch.
Hợp Hoan Lâu đổi tên thành Bạch Trà Lâu.
Phương Lê Phu Nhân tiếp quản Bạch Trà Lâu. Nàng vốn làm kỹ viện, để nàng quản lý nơi này không có vấn đề gì, hơn nữa cũng là nữ nhân hung ác, tin chắc có thể chế phục đám yêu nữ Hợp Hoan Tông.


-Thế nào, đám yêu nữ đó quy phục cả chứ?
-Vâng, Tôn Giả, có Đa Tình Hoàn là tín vật tông chủ Hợp Hoan Tông, các nàng chống cự cũng không nhiều. Đãi ngộ Tôn Giả đưa ra quá tốt rồi, không cần đến các thủ đoạn khống chế, các nàng đã hoàn toàn quy phục.


Phương Lê Phu Nhân cung kính hồi báo. Âu Dương Liệt đứng một bên cũng giả bộ cung theo.


Bao ăn bao ở, cung cấp công pháp và điều kiện tu luyện, còn biến các nàng trở nên xinh đẹp, không quy phục mới lạ. Nhưng mà đám yêu nữ này tu vi quá yếu rồi. Cần một tên ma cô cấp độ Tiên Thiên kéo tu vi của các nàng lên.
Vừa hay đêm qua ta tóm được một tên.
-Ngươi tên gì?


-Tôn Giả, tiểu nhân gọi là Trần Quán Hy. Tiểu nhân nguyện ý phụng sự Tôn Giả.
-Ồ.
Cùng tên mà thôi.
Và hắn ngoan hơn ta tưởng.


Ta đem cải tạo lại thân thể Trần Quán Hy, trước nhét vào Linh Tê Ngân Tâm, Nội Đan Đỉnh và Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả. Sau lại truyền hắn Lô Đỉnh Công, Nhân Sinh Công và Linh Hợp Pháp. Một mình Trần Quán Hy phải đối phó cả đám yêu nữ Bạch Trà Lâu, nếu không cho hắn Linh Tê Ngân Tâm, cho dù là cường giả tứ giai Tiên Thiên Cảnh hắn cũng không chịu nổi vài ngày đâu. Ta đã chặn đi liên kết giữa ta và hắn, cho nên hắn làm gì cũng không ảnh hưởng đến ta. Trần Quán Hy tiến hành linh hồn hoà hợp với nữ nhân, ta cũng đạt được tăng tiến quá trình Hợp Đạo hiệu quả hơn các cặp đôi khác hoan hảo trong Thiên Địa Hợp Đạo Trận.


-Chuyện ở đây giao cho các ngươi.
-Cung tiễn Tôn Giả.
Đông A Chân Lý thông qua Thiên Địa Thanh Lâu Đồ rời đi.
-Tiền bối, phu nhân, tiểu nhân hữu lễ, sau này xin chiếu cố ta nhiều rồi.
Trần Quán Hy chắp tay cúi đầu, bộ dạng rất thành khẩn.


-Giờ chúng ta đã là người cùng hội cùng thuyền, không cần khách khí, gọi ta Liệt huynh là được. Haha
-Đúng vậy, ngươi gọi ta Lê tỷ đi.
Ta cười lên một tiếng, tét mông Phương Lê Phu Nhân một cái.
-Tức muội, có hàng mới, ngươi qua kiểm tra xem chất lượng thế nào.


Phương Lê Phu Nhân cười lên ɖâʍ đãng, mị ý mười phần.
-Không giấu gì đại ca, chúng ta là người quen. Hàng của Hy đệ, rất được đấy.
Nói rồi uốn éo tới bên Trần Quán Hy, đưa tay xuống xoa xoa đũng quần của hắn.
-Lê tỷ thật lợi hại, chỉ sờ một cái ƈôи ȶhịȶ của ta đã cứng rắn.


Hắn cũng chưa hiểu rõ tác dụng của Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả.
-Thật không, để ta xem xem.
Nói rồi khom người xuống tạo thành một góc chín mươi độ, cởi đai lưng Trần Quán Hy, lôi ra một cây ƈôи ȶhịȶ đen thui dài tầm mười sáu tấc, cong lên trên, khá thô to, đã cứng rắn nổi gân xanh, bộ dạng rất hung ác.


-Quả nhiên là đã cứng rắn.


Phương Lê Phu Nhân dùng tay vuốt ve mấy cái, rồi đem ƈôи ȶhịȶ Trần Quán Hy ngậm vào miệng, ʍút̼ nhiệt tình. Hai quả mông lớn không quên hướng về ta phe phẩy, tỏ ý mời gọi. Nhìn hai quả mông tròn vo như hai quả bóng vậy đong đưa trước mặt mình, lại thấy Phương Lê Phu Nhân vẻ mặt đê mê ʍút̼ lấy ƈôи ȶhịȶ, ɖâʍ đãng không chịu nổi, ta cũng cảm thấy hưng phấn. Đưa tay tét vào mông nàng mấy cái. Thịt mông run động mãnh liệt, kinh tâm động phách, âm thanh nghe cũng rất chói tai.


-A, đại ca đánh mông ta thật thoải mái…a
Mĩ phu nhân nhả ƈôи ȶhịȶ ra rên lên một tiếng, rồi lại đem ƈôи ȶhịȶ đen đúa ngậm vào miệng, tiếp tục thưởng thức.
-Haha, đúng là cái đồ lẳng lơ.


Ta lật váy Phương Lê Phu Nhân lên lưng, lộ ra bờ mông tròn trĩnh. Một nửa quả mông trắng muốt bị che bởi qυầи ɭót ren đen, trắng đen đối lập, khiến mông Phương Lê Phu Nhân càng thêm gợi cảm. Ta hai tay đều xuất, mỗi tay một quả hào hứng nắm bóp. Tỷ muội Đông Phương Hà Duyên và Đông Phương Ân Trí ở Nam Cung Thành cũng hành động rất nhanh, bắt đầu sản xuất được nội y rồi, trước cung cấp cho đám ɖâʍ phụ như Phương Lê Phu Nhân này sử dụng.


Ta bóp mông Phương Lê Phu Nhân chán rồi lại kéo đũng qυầи ɭót sang vắt lên một bên mông. Đoá hoa thần bí của mĩ phu nhân vẫn là một màu hồng phấn tuyệt vời, hiện nay được thấm bởi ɖâʍ thuỷ, càng thêm ướt át xinh đẹp. Mớ lông đen cũng đã được loại bỏ, không để lại một lỗ rỗ nào, âʍ ɦộ Phương Lê Phu Nhân một màu trắng muốt mịn màng. Lê hoa đái vũ, chính là từ có thể miêu tả chính xác nhất âʍ ɦộ của Phương Lê Phu Nhân lúc này.


Ta sờ huyệt môn ướt át, lại đâm ngón tay vào bên trong thăm dò.
-Tức muội, ngươi thật đồ lẳng lơ, chưa làm gì ngươi, trong huyệt đã ướt đẫm.
Phương Lê Phu Nhân lại nhả ƈôи ȶhịȶ ra, quay đầu lại nguýt ta một cái.
-Đại ca oan uổng ta. Không hiểu sao mỗi lần nhìn thấy đại ca, huyệt của ta đều ngứa.


Ta đánh mông Phương Lê Phu Nhân một cái, cười lớn.
-Còn cãi. Ngươi không lẳng lơ nhìn thấy ta ngươi có thể chảy ɖâʍ thuỷ sao.
-A…đại ca đánh mông ta, huyệt ta càng ngứa. Ta là đồ lẳng lơ, đại ca, mau dùng ƈôи ȶhịȶ của ngươi phạt ta đi.


Phương Lê Phu Nhân ngoe ngẩy mông càng thêm dữ dội, bộ dạng đói khát vô cùng.
-Hảo, mấy ngày không chơi ngươi, để xem Nhân Sinh Công của ngươi có mấy phần tiến bộ.
Ta lập tức lột sạch quần áo, móc ra ƈôи ȶhịȶ.
-ƈôи ȶhịȶ Liệt ca thật thô dài.
Trần Quán Hy nhìn thấy liền mở miệng khen ngợi.


-Đó là đương nhiên, nếu không sao có thể thu phục cái ɖâʍ phụ lẳng lơ này.


Ta đem ƈôи ȶhịȶ đâm lút cán vào mật huyệt chặt khít của Phương Lê Phu Nhân, giữ lấy mông nàng, đong đưa trước sau cắm rút. Bên trong đã ướt át không chịu nổi, để ta cắm rút rất thoải mái, toàn thân không nhịn được thấy khoan khoái dễ chịu.


-Ư…a…ƈôи ȶhịȶ của đại ca quá tuyệt vời…đã ngứa…a…thoải mái quá…ư…ưm


Phương Lê Phu Nhân rên ri mấy câu, lại đem ƈôи ȶhịȶ của Trần Quán Hy ngậm vào miệng, ra sức ʍút̼. Bên dưới cũng vận lên Nhân Sinh Công. ƈôи ȶhịȶ của ta đang cắm rút theo Phương Lê Phu Nhân vận công cũng nhận lấy một cảm giác hoàn toàn khác lúc nãy, sung sướng hơn nhiều lần. Đó là một cảm giác mát ngọt dễ chịu, như muốn đem ƈôи ȶhịȶ hoà tan mất, mê hồn vô cùng.


-A, tức muội, ngươi thật lợi hại, huyệt của ngươi quá tuyệt, thật sảng khoái
-A…đại ca quất huyệt ta cũng rất thoải mái…a…ư…sướng quá…Hy đệ, mau dùng Lô Đỉnh Công, ta muốn ăn tinh dịch của ngươi…ư…thật thoải mái…a


Phương Lê Phu Nhân lại nhả ƈôи ȶhịȶ của Trần Quán Hy ra rên rỉ, lại ngậm vào miệng, vẫn không ngừng hừ ngâm ư ư
-A được, Lê tỷ, miệng lưỡi của ngươi quá lợi hại, thật thoải mái, ta mau bắn
-Ưm…ưm…ưm


Mĩ phu nhân càng thêm dùng lực ʍút̼ mạnh, tỏ ý muốn để nam nhân xuất tinh vào miệng nàng. Trần Quán Hy thân thể run rẩy một cái, sau đó thở ra một hơi, dưới háng Phương Lê Phu Nhân vừa ăn hết tinh dịch vẫn nhiệt tình nhấm nháp ƈôи ȶhịȶ, để nó không mềm xuống nổi, rời khỏi đôi môi của mĩ phu nhân lại cứng rắn hung hãn như cũ, chỉ khác biệt là được nước bọt tẩm sáng loáng, ɖâʍ mĩ vô cùng.


-Tinh dịch của ngươi hơi nhạt, sau này cần vận dụng Lô Đỉnh Công tốt hơn.


Phương Lê Phu Nhân nâng nửa người trên lên, còn ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ môi to vẻ còn chưa ăn no. Ta đưa tay tới trước vói vào trong vạt áo của nàng, tìm hai nhũ cầm căng mềm sờ chơi, hông chưa từng ngừng va chạm bờ mông tròn trĩnh đàn hồi, tiếng bép bép vang vọng liên hồi.


-Liệt ca, Lê tỷ, Lô Đỉnh Công này thật lợi hại, nhưng mà sẽ hại thì nhiều mà lợi thì không có. Ta có thể hạn chế dùng được không? Đương nhiên phu nhân đòi hỏi ta cũng nguyện ý cống hiến.


-Tôn Giả truyền cho ngươi Lô Đỉnh Công chính là để người bồi dưỡng các nữ đệ tử trong Bạch Trà Lâu. Ngươi dám trái lời?
Phương Lê Phu Nhân giả bộ nghiêm mặt.


-Lê tỷ, ta muốn mạng nên mới hàng phục Tôn Giả nha. Hơn nữa ta cho rằng giá trị của ta hơn hẳn việc chỉ làm đồ ăn cho một đám nữ đệ tử.


Trần Quán Hy bộ dạng như muốn khóc. Đúng như hắn nói, hắn tình nguyện làm bảo kê ở Bạch Trà Lâu là vì hắn sợ chết. Nếu lại muốn hắn bán mạng, đúng là làm khó hắn. Vì bồi dưỡng một đám yêu nữ nhị giai cũng chưa tới, hy sinh một Tiên Thiên Cảnh như hắn, hắn đúng là thật không cam lòng.


Phương Lê Phu Nhân nhìn Trần Quán Hy khó xử, cười duyên một cái, cầm lấy ƈôи ȶhịȶ của hắn mơn trớn.
-Tôn Giả thủ đoạn thông thiên, không cần lo lắng, cứ thoải mái xả tinh. Không những không chết, một chút ảnh hưởng cũng không có, còn được chỗ tốt.


-Hoá ra là vậy. Vậy thì ta nguyện cống hiến đến giọt tinh cuối cùng cho Bạch Trà Lâu.
Trần Quán Hy nghe vậy cũng thở ra một hơi.
-Haha Hy đệ, ngươi chăm chỉ, tổ chức sẽ không bạc đãi ngươi.
-Ta hiểu, Liệt ca.


Nói chuyện nãy giờ, ta vẫn chưa ngừng quất Phương Lê Phu Nhân, khoái cảm tích luỹ cũng đủ. Mĩ phu nhân vong tĩnh đong đưa mông nghênh đón ta ƈôи ȶhịȶ ta cắm vào mật huyệt của nàng, ɖâʍ thuỷ chảy ra đã thẫm đẫm mặt trong bắp đùi. Ta cũng vận lên Nhân Sinh Công, đem hơi thở hoà cùng nhịp với Phương Lê Phu Nhân, dẫn nhau đi đến cao trào.


-Đại ca…ngươi lần nào mà chẳng cho ta ăn no…a…sướng…ta cao trào…A
-Ta cũng mau bắn. A


Âm đạo Phương Lê Phu Nhân thắt nhẹ một cái, ɖâʍ thuỷ như lũ mà ra, giống như cường toan. Ta đem ƈôи ȶhịȶ cắm lút cán vào mật huyệt của nàng, đội lên tử cung, bị ɖâʍ thuỷ xối lên, cảm giác như ƈôи ȶhịȶ trong một cái nháy mắt bị hoà tan mất vào trong ɖâʍ thuỷ ấm nóng của mĩ phu nhân. Cảm giác thoải mái không nói nên lời theo cột sống lan đến từng cái tế bào trên thân thể, dễ chịu cực kì.


-Tức muội luyện Nhân Sinh Công thật giỏi, để ta thật thoải mái.
Ta sung sướng, Phương Lê Phu Nhân lại càng là sướng không chịu nổi, ngã ngồi trên sàn nhà, hồi lâu mới đứng dậy nổi, nhưng vẫn hơi thở dốc. Giao hợp khi vận Nhân Sinh Công đem đến khoái cảm hơn xa bình thường.


-Ha hà…ta cũng thoải mái, đại ca bình thường đã vô cùng lợi hại, dùng Nhân Sinh Công càng làm ta như muốn thăng thiên vậy.
-Lại thêm vài lần, ta cảm thấy chúng ta có thể thử luyện Linh Hợp Pháp.
-Khi đó chắc là ta sẽ sướng chết thật mất.


Luyện Thiên Địa Hợp Đạo Pháp, đi từ thấp đến cao, kết hợp thân thể rồi đến hoà hợp linh hồn. Trong vài trường hợp đặc biệt, có thể đi tắt luôn cũng được. Như các cặp tình nhân yêu nhau sâu đậm, hay các đôi đạo lữ hoà thuận ăn ý, dễ dàng đạt được linh hồn hoà hợp.


Còn những đôi gian phu ɖâʍ phụ như ta và Phương Lê Phu Nhân, quất nhau nhiều vào là được.
-Liệt huynh, Lê tỷ, Nhân Sinh Công thật sự lợi hại như vậy sao?
Trần Quán Hy mon men tới gần.
-Đó là đương nhiên, ngươi thử liền biết.


Ta vỗ vỗ đầu Phương Lê Phu Nhân đang say mê ɭϊếʍƈ láp dọn dẹp ƈôи ȶhịȶ của ta. Nàng hiểu ý nhà ƈôи ȶhịȶ ra cười nói.
-Chúng ta lên giường đi, càng thoải mái hơn.
-Hảo.


Phương Lê Phu Nhân cởi ra váy áo, thân hình đầy đặn kết hợp với nội y màu đen càng thêm lẳng lơ quyến rũ. Cả ba thân thể trần truồng lăn lộn trên giường cùng một chỗ. Ta ngồi chống tay sau lưng, hai chân duỗi thẳng dang rộng ra. Phương Lê Phu Nhân quỳ bò chôn đầu vào háng đem ƈôи ȶhịȶ ngậm vào miệng, đong đưa đầu lên xuống ɭϊếʍƈ ʍút̼. Hai chân mĩ phu nhân khép chặt vào nhau, để cho bờ mông của nàng càng thêm khổng lồ, như muốn đem nội khố căng rách.


-Lê tỷ, nội khố của ngươi thật lạ mắt.
-Đẹp không?
Ta lên tiếng hỏi thay Phương Lê Phu Nhân đang bận ngậm ʍút̼ ƈôи ȶhịȶ của ta không thể trả lời.
-Đẹp, rất quyến rũ, rất tuyệt vời.
Trần Quán Hy hết lòng khen ngợi.


-Đây là thời trang mới xuất xứ từ Nam Cung Thành. Sau này nữ đệ tử Bạch Trà Lâu đều sẽ chuyển qua mang nội y giống vậy. Còn có rất nhiều kiểu dáng khác nữa.
-Hôm nay đệ thật là được mở mang tầm mắt rồi.


Trần Quán Hy hết bóp lại sờ mông Phương Lê Phu Nhân. Đến khi hết nhịn nổi liền kéo nội khố mĩ phu nhân xuống, lộ ra âʍ ɦộ ướt át bị che lấp bên trong. Tinh dịch ta bắn vào lúc nãy đã được Phương Lê Phu Nhân dùng Hấp Tinh Đại Pháp hút hết vào trong tử cung. Cho nên ngoại trừ đáy nội khố hơi có tý vẩn đục, còn lại đều khá sạch sẽ.


-Ý, Lê tỷ, huyệt của ngươi, vậy mà thật thơm, tựa như, hoa lê.
-Không chỉ thơm, còn rất ngọt nữa, ngươi thử xem xem.


Phương Lê Phu Nhân nhả ƈôи ȶhịȶ của ta ra quay đầu lại liếc mắt đưa tình, khiêu khích Trần Quán Hy ɭϊếʍƈ huyệt của nàng. Mà Trần Quán Hy cũng không làm mĩ phu nhân thất vọng, cũng không do dự ta vừa xuất tinh vào trong huyệt, đem miệng tới ngoạm lấy huyệt môn Phương Lê Phu Nhân, húp sột soạt, bộ dạng có vẻ như rất ưa thích.


-A…đúng thế… Hy đệ, ngươi ɭϊếʍƈ ta thật thoái mái…a
Phương Lê Phu Nhân rên rỉ vài tiếng lại cúi đầu xuống ngậm lấy ƈôи ȶhịȶ của ta ʍút̼ mạnh, nhiệt liệt hơn lúc trước nhiều.
-ɖâʍ thuỷ của Lê tỷ vậy mà có vị quả lê, cũng thơm mùi hoa lê, thật thần kì.


Đây cũng là Phương Lê Phu Nhân đã dùng đan dược của Thiên Địa Thanh Lâu. Từ nay tên gọi Phương Lê, cũng là danh xứng với thực.
-Bên trong huyệt tức muội càng thêm thần kì đấy, ngươi thử xem.
-Hảo.


Trần Quán Hy ɖu͙ƈ hoả đốt người, gấp không thể đợi, đem ƈôи ȶhịȶ cắm vào mật huyệt Phương Lê Phu Nhân quất cắm.
-A, mật huyệt Lê tỷ như muốn đem ƈôи ȶhịȶ ta hoà tan mất, thật thoải mái.
-Đừng quên vận công.
-Ta biết rồi, Liệt huynh.


Mật huyệt của Phương Lê Phu Nhân có bao nhiêu sung sướng, ta đã vừa được trải nghiệm. Trần Quán Hy cũng là chịu khó đem hơi thở điều chỉnh, nhưng không thể chống cự được mật huyệt quá mê người của Phương Lê Phu Nhân, hai tay giữ lấy eo thon của nàng điên cuồng quất cắm, nào còn biết cái gì vận công hay không vận công.


-Ưm…ưm


Phương Lê Phu Nhân bị ƈôи ȶhịȶ Trần Quán Hy quất một trận, cũng thoải mái dị thường, lại bị tinh dịch của hắn bơm vào trong thân thể, miệng rên mấy tiếng, nhưng vẫn tiếc không chịu nhả ƈôи ȶhịȶ của ta ra. Trần Quán Hy nằm đè lên người Phương Lê Phu Nhân thở hổn hển, vẻ mặt thoả mãn chí cực, ƈôи ȶhịȶ còn chưa nguyện ý tách ra.


-Hy đệ, sướng đủ rồi, thì nên tập trung luyện công đi.
-Ha…hộc…ta biết, vừa rồi do sướng quá. Phù mật huyệt của Lê tỷ đúng là tuyệt vời quá sức tưởng tượng.
Trần Quán Hy vừa thở dốc vừa đáp.
-Đó là đương nhiên.
-Nào, ba chúng ta cùng tới.


Ta rút ƈôи ȶhịȶ ra khỏi miệng Phương Lê Phu Nhân, quy đầu đỏ hồng bóng loáng bởi nước miếng của nàng, gân xanh nổi rõ, hùng hổ hung ác.
-Hảo, một cây ƈôи ȶhịȶ của Hy đệ cắm vào, ta cảm thấy vẫn chưa đủ nghiền.
-Ngươi đúng là cái đồ lẳng lơ.


Trần Quán Hy ôm Phương Lê Phu Nhân ngã nằm ra sau. Mĩ phu nhân xoay người lại đối mặt với hắn, nằm sấp xuống trên ngực, thè ra lưỡi thơm cùng lưỡi Trần Quán Hy vong tình cuốn lấy nhau, trao nhau nước bọt. Phương Lê Phu Nhân đem lưng cong xuống, mông chổng lên hết cỡ, để ta dễ dàng đem ƈôи ȶhịȶ cắm vào cúc huyệt của nàng. Ta kéo ra rút vào ƈôи ȶhịȶ, cảm nhận sự khoái cảm thuần tuý nhục ɖu͙ƈ truyền đến từ trong cúc huyệt Phương Lê Phu Nhân, cũng cảm thấy thoải mái. Hai tay vói tới trước mỗi tay cầm một quả nhũ cầu nặng trĩu to mọng của mĩ phu nhân chơi đùa. Trần Quán Hy nằm bên dưới thì giữ lấy eo Phương Lê Phu Nhân, hông hẩy lên trên theo tiết tấu, điều chỉnh hơi thở, vận lên Nhân Sinh Công.


-A…hai cây ƈôи ȶhịȶ thô to quá…đem bên trong ta đều lấp đầy…ư…thật thoải mái…a
Phương Lê Phu Nhân rên rỉ không ngớt, biểu hiện vô cùng ɖâʍ đãng.


Nữ nhân bình thường, hay cả Tiên Thiên, cúc huyệt đều chặt khít hơn mật huyệt nhiều, càng dễ cho nam nhân thoải mái xuất tinh. Nhưng nữ nhân luyện Nhân Sinh Công, mật huyệt được chân khí tăng thêm thuộc tính đặc dị, mật huyệt so với cúc huyệt càng thêm tuyệt vời. Bởi vậy Trần Quán Hy chưa được mấy hơi lại bắn tinh tiếp rồi.


-A…a…ta lại xuất tinh…sướng quá…a…bên trong mật huyệt Lê tỷ còn đang hút hút…a


Phương Lê Phu Nhân nào tha cho Trần Quán Hy, vận lên Hấp Tinh Đại Pháp đem tinh dịch vừa bắn ra hút hết vào tử cung, cũng như muốn đem cả cây ƈôи ȶhịȶ của hắn hút vào luôn. Bởi vậy Trần Quán Hy vừa xuất tinh ƈôи ȶhịȶ cũng không mềm nổi. Cũng may hắn vừa rồi đã thành công nhập môn Nhân Sinh Công. Dưới tác dụng của Thiên Địa Hợp Đạo Trận, một khi thành công vận lên Nhân Sinh Công, chỉ cần không ngừng giao hợp, nó sẽ tự động vận chuyển.


-Hy đệ…a…người sướng rồi…ta…ư…còn chưa cao trào…đâu…a…
-Nào tức muội, để đại ca thoả mãn ngươi.
-Hảo.


Thiên Địa Hợp Đạo Pháp không thể dùng cúc huyệt được. Lại thêm đặc tính của Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả, chơi cúc huyệt chỉ đem lại thoả mãn xác thịt thuần tuý, cũng tăng thêm tình. Ta còn cần phải Hợp Đạo, không rảnh hỗ trợ đôi gian phu ɖâʍ phụ này chơi đùa. Ta ôm nhấc Phương Lê Phu Nhân lên, lật nằm ngửa ra giường, tách ra hai chân, đem ƈôи ȶhịȶ cắm vào mật huyệt của nàng, vận lên Nhân Sinh Công, ra sức quất cắm.


-A…ƈôи ȶhịȶ của đại ca vẫn là nhất…ta thích nhất ƈôи ȶhịȶ của đại ca rồi…ư…thật thoải mái…a


Phương Lê Phu Nhân uốn éo hưởng ứng ta quất nàng, vui sướng khôn tả, lại đi về hướng cao trào. Mà ta trải qua mĩ phu nhân một hồi nhiệt tình ßú❤ ɭϊếʍƈ, trước cắm cúc huyệt, giờ lại cắm mật huyệt, khoái cảm đã đủ, liên tục cắm rút hung mãnh một hồi liền đem tinh dịch ấm nóng bơm đầy tử cung của Phương Lê Phu Nhân.


Thân thể giao hợp, tinh dịch hoà tan vào ɖâʍ thuỷ, hơi thở cũng dần đồng bộ, chặng đường tiến đến linh hồn hoà hợp, cũng không còn xa.
*
Hợp Đạo là chuyện đại sự.
Cho nên Âu Dương Liệt ở Nhật Mộ Thành cũng rất gắng sức.


Chạy đông chạy tây kiếm nữ nhân nghiên cứu Thiên Địa Hợp Đạo Pháp.


Phương Lê Phu Nhân là dân trong ngành, đem Bạch Trà Lâu phát triển mở rộng ra rất nhiều lần, cũng ngày càng phồn hoa. Trần Quán Hy cũng rất gắng sức, để Bạch Trà Lâu xuất hiện một nhóm nữ đệ tử vô cùng xinh đẹp, rất được võ giả trong Nhật Mộ Thành truy phủng.


Diệp Tử My thì vẫn ở Bạch Vân Thành lo chuyện Đông A Thương Hội.


Âu Dương Ba và Diệp Lâm Khanh cũng đã đến Nhật Mộ Thành, cùng nhau kết hợp. Chuyện Đông A Thương Hội ở đây sẽ do hai bọn hắn phụ trách. Âu Dương Ba là một thương nhân tài ba, cho hắn cơ hội, liền sẽ toả sáng. Diệp Lâm Khanh cũng là không chịu thua kém, là một nữ nhân tài giỏi.


Diệp Cô Thành và Âu Dương Phong lần lượt thành minh chủ và phó minh chủ của Nhật Mộ Minh, thế lực mới lên nắm quyền tại Nhật Mộ Thành. Xử lý xong chút việc vặt, người Võ Đang Phái sẽ rút cả, để tập trung cho Ma Thiên Nhai, nơi cằn cỗi này đã không còn gì để bọn hắn lưu luyến, tuỳ ý Nhật Mộ Minh xử lý. Hai người Âu Dương Phong và Diệp Cô Thành dưới sự bày mưu tính kế của Âu Dương Khắc, chia nhau dẫn thủ hạ chinh chiến khắp nơi trong Nhật Mộ Sơn Mạch, dần dần đem đám cường giả không phục còn sót lại hốt hết vào Nhật Mộ Minh, kẻ không gia nhập, giết không tha. Có hai đại cường giả lục giai dẫn đầu, không ai có thể ngăn cản.


Trật tự dần dần hình thành tại một cõi tây nam Thập Vạn Sơn Châu.