Vô Dơ Luân Hồi Ký

Chương 52: Hoa Sơn bí sử (1)

Hoa Sơn Thành.


Là một toà thành có lịch sử lâu đời, phồn hoa bậc nhất ở Thập Vạn Sơn Châu, thậm chí còn hơn Lao Sơn Thành một bậc. Hoa Sơn Phái đối với Hoa Sơn Thành rất coi trọng, cho nên phái Thẩm Nhạn Băng tới đây toạ trấn trường kì. Lấy tu vi ngũ giai của nàng, đủ để chấn nhϊế͙p͙ yêu ma quỷ xà trong Hoa Sơn Thành.


-Sư muội, mọi chuyện ổn chứ?
-Sư huynh, mọi chuyện đều tốt.


Thẩm Nhạn Băng nhìn khuôn mặt đẹp trai soái khí đến ngây người của Nhạc Bất Quần, hai má ửng đỏ. Mĩ nhân băng giá ngượng ngùng, là cảnh đẹp hiếm có trăm năm khó gặp, tựa như hoa đào nở trong tuyết, đẹp đến ngây người. Nhưng cảnh đẹp như vậy, lại chỉ có duy nhất một người được chứng kiến. Nhưng đó không phải là Nhạc Bất Quần, mà chính là ta, Trần Hùng.


-Sư muội, ngươi thật đẹp.
-Sư huynh, xin tự trọng.
Ta đến Hoa Sơn Thành vài lần, mỗi lần Thẩm Nhạn Băng đều tìm lý do tránh né. Hôm nay là chuyện sự vụ quan trọng liên quan đến chuẩn bị vật tư đi Ma Thiên Nhai, cho nên nàng không thể không gặp ta. Mà ta chọn thời điểm, đều là ban đêm.


-Sư muội, ta đây là khen ngươi thật lòng. Có gì mà tự trọng hay không tự trọng chứ.
-Ba hoa.


Nữ nhân đều là sinh vật dối trá, tuy rằng trong lòng trăm ưng ngàn chịu, ngoài mặt vẫn cố tỏ ra lạnh lùng. Bằng chứng là khuôn mặt của Thẩm Nhạn Băng càng lúc càng đỏ, kiều diễm vô song. Ta cười lên một tiếng, tiến tới ôm lấy mĩ nhân vào lòng, nàng cũng không hề tránh né, mặc ta ôm ấp.


Kì thật cách tán gái của ta rất đơn giản.


Trước đốt lên Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả trong người Thẩm Nhạn Băng, sau đó hàng đêm dùng Đại Mộng Thần Thông để nàng mộng xuân, mà đối tượng, dĩ nhiên là ta. Cách này trước nay vô cùng hiệu quả, lại là mĩ nhân băng giá như Thẩm Nhạn Băng, cũng không chống nổi. Bây giờ thời điểm đã chín muồi, lại tiến tới một bước, dễ dàng thu lấy mĩ nhân vào tay.


Hưởng thụ ta ôm một hồi, Thẩm Nhạn Băng mới sực nhớ ra gì đó, đẩy ta ra.
-Sư huynh, ngươi đã có nương tử. Ta không thể có lỗi với Ninh sư tỷ.
-Ngoại tình không bị phát hiện thì không tính là ngoại tình. Đừng để nàng ấy biết là được.
-Nhưng….


Không để Thẩm Nhạn Băng nói nữa, ta ngoạm lấy đôi môi nàng. Mĩ nhân hơi cứng người một cái, rồi cũng nhanh chóng nhắm mắt lại cử động đôi môi ướt mềm, nồng nhiệt đáp lại ta. Hồi lâu chúng ta mới tách ra, nhưng vẫn còn một sợi chỉ nước bọt trong suốt nối liền giữa không khí, chứng minh cái hôn vừa rồi có bao nhiêu nồng nhiệt.


-Sư huynh, ở đây không tiện, đi phòng của ta.
-Hảo.


Vừa vào phòng Thẩm Nhạn Băng hôn lấy ta thắm thiết. Nơi đây là khuê phòng của nàng, để nàng có thể yên tâm thả ra, tận tình hoan ái. Ta cũng nhiệt tình đáp lại nàng đòi lấy. Hai tay thuần thục đem quần áo vốn không nhiều của Thẩm Nhạn Băng lột sạch, cũng chỉ có một bộ đạo bào mang tiêu chí Hoa Sơn Phái và một dây lưng.


-Sư muội, ngươi vậy mà không mặc nội y, thật ɖâʍ đãng.
-Đây còn không phải là vì biết hôm nay sẽ không thoát được bàn tay của ngươi sao?
-Vậy sư muội hẳn là đã tắm rửa sạch sẽ luôn rồi. Thật là thơm.


Ta đẩy Thẩm Nhạn Băng nằm xuống trên giường, tham lam đưa mũi cọ khắp trên da thịt mịn màng của nàng. Hít lấy hương thơm mê người trên đó, phê cũng không kém gì hít cần. Cuối cùng dừng lại ở cảnh đẹp mất hồn giữa hai chân mĩ nhân. Âm hộ của nàng mịn màng trắng như tuyết, lông cũng thưa thớt, được chỉnh sửa gọn gàng, cánh hoa màu hồng phấn, như hoa nở trong tuyết, xinh đẹp vô hạn.


Nhưng mà ta cũng không muốn ɭϊếʍƈ huyệt nàng, đưa ngón tay sờ lấy, lại đem ngón giữa cắm vào bên trong âm đạo khuấy loạn.
-A…sư huynh…thật ngứa…a


Mặc kệ Thẩm Nhạn Băng rên rỉ, ngón tay không dừng động tác, ta tiến tới nằm nghiêng bên người nàng, đưa tay còn lại nắm lấy nhũ cầu, bóp quanh nhũ đỉnh cho nó nhô cao lên, lại cúi đầu xuống ngoạm lấy, say mê chơi đùa. Thẩm Nhạn Băng dùng tay ấn đầu ta, thân thể không ngừng uốn éo như rắn.


-Đừng mà…ư…sư huynh…ta thật ngứa…mau cho ta
-Cho sư muội cái gì cơ, cái này phải không?


Ta nhả nhũ cầu Thẩm Nhạn Băng, cũng rút tay ra. Như làm ảo thuật đem quần áo của ta lột sạch, ném xuống giường. ƈôи ȶhịȶ đã cương cứng khí thế hung hãn xuất hiện ngay trên đầu Thẩm Nhạn Băng, dưới ánh nến in bóng lên mặt nàng.
-ƈôи ȶhịȶ của sư huynh dài quá.
-Thích không?


-Vậy sư muội hãy làm ướt nó đi nào, lát nữa sẽ làm muội càng thích nữa.
-Sư huynh đáng ghét.


Thẩm Nhạn Băng cũng không tiếp tục giả bộ thẹn thùng. Cho dù lòng nàng thật là một tảng băng vạn năm không tan, trước Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả, cũng sẽ bị hoà tan thành nước, thông qua âm đạo chảy tràn trề trên giường. Mĩ nhân yêu thích cầm lấy ƈôи ȶhịȶ ta vuốt ve mơn trớn, ngồi dậy mở ra môi thơm, đem quy đầu đỏ hồng ngậm vào miệng ßú❤ ɭϊếʍƈ. ßú❤ côn một hồi, càng khiến cho Thẩm Nhạn Băng thêm ngứa ngáy, vội nhả ƈôи ȶhịȶ được tẩm ướt bởi nước bọt của nàng ra, dạng chân nằm ngửa ra giường, bộ dạng đói khát khó nhịn.


-Sư huynh, ta chịu không nổi, ngươi mau quất ta đi.
-Hảo sư muội.
Ta cũng không để nàng khó chịu lâu, lập tức quỳ giữa hai chân Thẩm Nhạn Băng, đem ƈôи ȶhịȶ cắm vào trong, bắt đầu cắm rút.
-A…ƈôи ȶhịȶ sư huynh thật thô, lại dài, cắm đến tử cung muội rồi…a


-Huyệt của sư muội thật chặt khít. Trước giờ không nghe nói sư muội yêu đương với ai. Không ngờ lại đã không còn là xử nữ, không biết là ai có diễm phúc như vậy.
Ta quất cắm đều đều, tay đưa tới tóm lấy nhũ cầu Thẩm Nhạn Băng chơi đùa.


-Ta hồi nhỏ học cưỡi ngựa bị ngã, nên màng trinh bị rách, nào có ai. Sư huynh là nam nhân đầu tiên của ta đấy. Hihi
Không ngờ lại gặp câu chuyện ngã xe đạp mất trinh phiên bản Cửu Châu từ miệng Thẩm Nhạn Băng.
-Hắc hắc sư muội ngươi thật là không ngoan, xem ta phạt ngươi thế nào.


Nói rồi ta đem hai chân dài tròn trịa của Thẩm Nhạn Băng vác lên vai, quất mạnh một trận. Tuy rằng nói là phạt, lại vừa đúng ý của mĩ nhân, nàng hiện tại đang muốn thoả mãn ɖu͙ƈ vọng cấp bách của bản thân. Tốc độ cắm rút vừa nãy cũng chưa để nàng đã nghiền.


Tiếng bụng dưới ta va vào bắp đùi Thẩm Nhạn Băng vang dội khắp phòng.
Cùng với tiếng rên ri mê tai của nàng.
-A…a…a…sư huynh thật giỏi…ta sướng quá…đâm nát tử cung của ta mất…a…ư…sướng


ƈôи ȶhịȶ vừa thô vừa dài đem âm đạo căng ra, mỗi nhát quất đều đâm lên tử cung, để Thẩm Nhạn Băng sướng khoái khó tả, vui thích vô cùng. Nước nôi tràn trề tiết ra không ngừng. Ta giữ nguyên tư thế quất cắm, chơi đùa mật huyệt mê người của Thẩm Nhạn Băng, cảm giác vui sướng lan ra khắp toàn thâ, vô cùng dễ chịu.


-A…sư huynh…ta muốn cao trào…a…a
-Ta cũng muốn bắn.


Ta đem hai chân dài của Thẩm Nhạn Băng ép lên ngực nàng, để hai cẳng chân mĩ nhân chỉ thẳng lên trời, hai bắp đùi ép lấy nhũ cầu căng tròn, khϊế͙p͙ chúng trồi ra hai bên, trông càng thêm căng đầy. Ta đứng trung bình tấn từ trên xuống dùng ƈôи ȶhịȶ vừa thô vừa dài oanh tạc mật huyệt của mĩ nhân, nhát nhát tới đáy. Với tư thế này Thẩm Nhạn Băng hoàn toàn có thể nhìn kĩ ƈôи ȶhịȶ của ta ra ra vào vào mật huyệt của nàng, để mĩ nhân càng thêm kích thích. Khi Thẩm Nhạn Băng đạt đến cực hạn sung sướng, ta cũng không đem ƈôи ȶhịȶ cắm tới tận cùng, chỉ cắm một nửa trong âm đạo mĩ nhân, thả lỏng tinh quan, đem tinh dịch vừa nóng vừa đặc lấp đầy âm đạo nàng. Mà cảnh tượng ƈôи ȶhịȶ run rẩy co giật xuất tinh, đều được thu vào trong mắt Thẩm Nhạn Băng, ɖâʍ mĩ vô cùng.


-Thật thoải mái…a…ư…sư huynh đem mật huyệt của ta lấp đầy…hảo kích thích…a…ư… nóng quá…a


Ta xuất tinh xong, đứng dậy thả tay ra. Chân dài Thẩm Nhạn Băng nặng nề rơi trên giường, giữa hai chân tinh dịch trắng đục tuôn trào mà ra, chảy xuống trên giường. Ta lại đem ƈôи ȶhịȶ đến bên miệng Thẩm Nhạn Băng, nàng cũng không lại e dè, ngậm ƈôи ȶhịȶ dính đầy tinh dịch cùng ɖâʍ thuỷ của chính nàng vào miệng, ßú❤ ɭϊếʍƈ dọn dẹp.


-Sư huynh thật lợi hại, quất ta thật thoải mái.
-Sư huynh đương nhiên là lợi hại rồi.
Ta cầm lấy nhũ cầu Thẩm Nhạn Băng sờ chơi.
Làn da của nàng thật mượt mà.
-ƈôи ȶhịȶ của sư huynh thật thần kì, hình như không hề mềm đi một tẹo nào.


Thẩm Nhạn Băng ngồi dậy, vén tóc tai toán loạn, mỗi cử chỉ đều vô cùng quyến rũ. Nàng lại dùng chân khí tẩy rửa mật huyệt.
-Xem ra sư huynh không cần nghỉ ngơi, chúng ta tiếp tục chứ?
-Đó là đương nhiên.


Mĩ nhân nhìn ta cười một cái thật ɖâʍ đãng, trái ngược với bộ dạng lạnh lùng băng giá bình thường, để ta vô cùng hung phấn, lại đem ƈôи ȶhịȶ cắm vào mật huyệt của nàng, nhẹ nhàng cắm rút.
-Sư huynh mạnh lên chút.
-Không vội, vừa rồi mới chỉ là khai vị, món chính giờ mới tới đấy, sư muội.


-A.
Ta chấm ngón tay lên trán Thẩm Nhạn Băng, truyền nàng Nhân Sinh Công và Linh Hợp Pháp, cả Hấp Tinh Đại Pháp luôn. Nhân lúc nàng đang nghiên cứu công pháp song tu, ta vừa quất mật huyệt vừa chơi nhũ cầu của mĩ nhân.
-Công pháp song tu này thật thần kì. Sư huynh, ta thử luyện ngay được chứ?
-Có thể.
-Ưm.


Thẩm Nhạn Băng khẽ hừ một tiếng đáp lời. Điều chỉnh hơi thở, vận lên Nhân Sinh Công. Nàng cũng là cường giả ngũ giai, đối với võ học đã có lý giải đủ sâu rộng, nắm bắt được cơ sở công pháp loại bổ trợ như Nhân Sinh Công dễ dàng, hơi thở dần dần có tiết tấu.


-Sư muội, mật huyệt của ngươi trở nên mát lạnh rồi, thật thoải mái.


Bộ dạng Thẩm Nhạn Băng bình thường lạnh lẽo, không chỉ là do tính cách tạo thành, mà còn vì nàng tu luyện công pháp băng hệ. Bây giờ vận dụng Nhân Sinh Công, mật huyệt liền trở nên mát lạnh. Mà đây chỉ mới là khởi đầu, theo nàng càng ngày càng thuần thục, mật huyệt có lẽ sẽ biến thành một hầm băng cũng nên.


-Sư huynh, ngươi cũng luyện Nhân Sinh Công chứ. Mau dùng thử cho ta xem nào.
-Sư muội ngươi đừng vội vàng, trước làm quen với Nhân Sinh Công đi. Chứ ta mà vận công, ngươi liền không chịu nổi đâu.
Ta vẫn tiếp tục cắm rút nhẹ nhàng, không nóng cũng không vội.
-Thật sự?
-Không tin, vậy xem đây.
Gàooo


Tiếng rồng ngâm vang lên, Tử Long Khí xuất trận.
-Á…á…á
Thẩm Nhạn Băng rên thét lên, thân thể co rút như bị điện giật.
-Haha sư huynh nói ngươi không tin, bây giờ thì lãnh đủ đi nào.


Ta cười lớn, đè lấy hai tay Thẩm Nhạn Băng ghì xuống giường, không cho nàng cựa quậy. Thân dưới không ngừng nhấp đem ƈôи ȶhịȶ quất vào ra mật huyệt của mĩ nhân. Từng dòng điện từ ƈôи ȶhịȶ lan ra khắp toàn thân Thẩm Nhạn Băng, đem đến cơn sướng khoái vượt qua sức chịu đựng của nàng. Mĩ nhân chỉ còn biết thét lên và giãy dụa thân thể giữ dội, nhưng không thể thoát khỏi sự khống chế của ta.


-Á…đừng…sư huynh…muội chết mất…á…Á
Thẩm Nhạn Băng lập tức bị giật lên cao trào.
Nào còn biết Nhân Sinh Công cái gì, âm đạo lập tức trở lại ấm nóng như ban đầu.
ɖâʍ thuỷ như lũ lụt dâng trào.


Nhìn bộ dạng Thẩm Nhạn Băng sướng không chịu nổi như thế, cũng vô cùng hưng phấn, ƈôи ȶhịȶ quất nhanh mạnh, lại đem tinh dịch lấp đầy mật huyệt của nàng.
Ta xoay người lại đem Thẩm Nhạn Băng nằm sấp trên người mình, để nàng nghỉ ngơi, ƈôи ȶhịȶ vẫn cắm sâu trong mật huyệt.


-Hộc…hộc…vừa rồi ta tưởng mình chết rồi chứ…ha…ha
Mĩ nhân không ngừng thở dốc, thân thể run rẩy không thôi.
-Nhưng mà sướng chứ, sư muội.
Ta vỗ về lưng Thẩm Nhạn Băng.
-Ưm, sướng lắm, sư huynh, ngươi quá tuyệt.
-Đó là đương nhiên.


Thân thể ngũ giai cường giả là vô cùng cường hãn. Chịu ta ôm ấp nghỉ ngơi một lát, Thẩm Nhạn Băng liền hồi phục, ngồi dậy trên người ta, vận Hấp Tinh Đại Pháp đem tinh dịch ta vừa bắn ra trong âm đạo nàng hút hết vào tử cung. Cũng không đem ƈôи ȶhịȶ rút ra, mĩ nhân lay động hông kích thích ƈôи ȶhịȶ ta, để ƈôи ȶhịȶ ta xoay chuyển trong mật huyệt của nàng.


-Lần này sư huynh đừng vận công được không?
Nàng dần điều chỉnh hơi thở, lại vận lên Nhân Sinh Công, mật huyệt lại trở nên lạnh lẽo.
-Không sao, lần này cho muội thoải mái.


-A…ƈôи ȶhịȶ sư huynh phóng điện…giật ta tê tê…ư…đáng ghét…ngươi lúc nãy vậy mà dám chơi ta…ư…thật thoải mái.
-Vậy sư muội hãy chơi lại ta đi nào.
-Hảo sư huynh, thật là hư hỏng.


Thẩm Nhạn Băng đánh ngực ta một cái, chống tay lên ngực ta, mông nâng lên dập xuống nuốt nhả ƈôи ȶhịȶ, vui sướng rên rỉ. Ta chú ý hơi thở và nhịp tim của nàng, điều chỉnh hơi thở và nhịp tim của ta trở nên đồng bộ. Thẩm Nhạn Băng cứ như vậy vong tình rong ruổi trên người ta, hoàn toàn nắm thế chủ động, ta để nàng muốn làm gì thì làm.


-Thật là thoải mái…a…muội lại cao trào…sướng quá.
-Sư muội, cùng nhau tới.


Lần cao trào này tới vô cùng dễ chịu, Thẩm Nhạn Băng thoải mái lại nằm sấp lên người ta, nhiệt tình hôn lấy ta. Mới lần đầu, cũng chưa thể đạt được linh hồn hoà hợp. Nhưng không cần vội vàng, quất nàng nhiều lần là được.
-Sư muội, bàn chút chính sự chứ.
-Hảo, sư huynh muốn bàn gì?


-Hoa Sơn Thành có nhà nào mở kỹ viện lớn không?
-Có, rất nhiều. Nhưng mà phải hỏi sư huynh muốn làm gì, ta mới được trả lời rõ được.
-Nhân Sinh Công và Linh Hợp Pháp ta vừa truyền cho muội, ta muốn đem nó truyền bá.


-Công pháp này đúng là lợi hại, nhưng dễ nhập môn, lại khó tinh thông. Sư huynh muốn đem nó truyền bá rộng rãi, e rằng khó.


Quá trình luyện công, kì thật chính là một quá trình hít thở có nhịp điệu và tiết tấu. Đúng như Thẩm Nhạn Băng nói, Nhân Sinh Công dễ nhập môn, lại khó tinh thông. Là bởi vì quất nhau sướng chết thì ai mà chú ý hơi thở được nữa, trừ người có nhịp thở bẩm sinh như Thiên Sinh Võ Giả, hoặc luyện thành Tẩy Tuỷ Kinh như ta. Ít người luyện công pháp song tu cũng là vì thế. Ơ nhưng mà ta có Thiên Địa Hợp Đạo Trận, khuyết điểm chí mạng này, coi như không có.


-Ta cũng không muốn nó truyền bá rộng rãi. Chỉ cần trong nội bộ kỹ viện là được. Sư muội có cao kiến gì sao?
-Phụ thân của Lăng Phong, Lăng Hùng Bá là thương nhân giàu có nhất Hoa Sơn Thành. Nhà hắn cũng có kỹ viện lớn nhất ở đây.


-Lăng Phong? Lăng Hùng Bá? Thương hội nhà hắn là Thiên Hạ Hội? Lăng Phong có ca ca nào tên Lăng Vân hay Lăng Sương không?
Thẩm Nhạn Băng cười lên quyến rũ.


- Ta tưởng sư huynh không chú ý mấy chuyện này chứ. Hoá ra vẫn biết chuyện Lăng Gia. Những điều sư huynh nói đều đúng. Trừ một điều, thương hội nhà hắn chỉ là thương hội nhỏ, cũng không dám lấy cái tên cao đại thượng như vậy.
-Lăng Hùng Bá là võ giả lục giai?


-Nào có, hắn chỉ là người thường.
Đối với mấy cái nhân vật kiểu này xuất hiện ở Cửu Châu, ta cũng không còn kinh ngạc.
Thấy nhiều, quen thuộc.


Thẩm Nhạn Băng nâng ngươi ngồi dậy, hai nhũ cầu tròn vo tuyệt đẹp hiện lên trước mặt ta. Tựa như hai cái bát lớn úp lên ngực nàng. Nếu ở thời hiện đại, chắc chắn bị cho là hàng giả. Ta đưa tay bóp lấy, rất mềm, rất đàn hồi.
-Xem ra sư muội đối với Lăng Gia rất quen thuộc.


-Ta nói sư huynh đừng ghen, Lăng Phong là tình nhân của ta. A sư huynh, xin nhẹ tay thôi.
Theo tay ta bóp mạnh một cái, Thẩm Nhạn Băng rên lên một tiếng, dù nàng cũng không thấy đau.
-Ngươi cái đồ lẳng lơ này, vậy mà lại câu dẫn sư điệt.
-Còn không phải hắn đẹp trai, ƈôи ȶhịȶ cũng đặc biệt.


-Đặc biệt thế nào?
-Trên ƈôи ȶhịȶ của hắn có bảy nốt sẹo, thành hình Bắc Đẩu Thất Tinh. Rất cứng, rất dài. Nhưng không bằng ƈôи ȶhịȶ của sư huynh. A…thật thoải mái…ư


Thẩm Nhạn Băng ngồi trên người ta nãy giờ vẫn đang nhét ƈôи ȶhịȶ của ta trong mật huyệt của nàng, chả mấy chốc lại hứng tình, lại xoay hông rên rỉ.
-Ngươi đúng là cái đồ lẳng lơ, xem ta trừng phạt ngươi thế nào.
-A…sư huynh…mau tới trừng phạt ta đi…a
-Sư muội, tiếp chiêu.


Ta lật người Thẩm Nhạn Băng lại, dùng tư thế nam trên nữ dưới, hung ác quất cắm mật huyệt của nàng. Không có Thiên Địa Hợp Đạo Trận duy trì, Nhân Sinh Công của Thẩm Nhạn Băng luôn bị gián đoạn vào phút mấu chốt, cho nên đêm nay chúng ta cũng không thể đạt được linh hồn hoà hợp lần nào cả.


Nhưng cũng là sảng khoái.
Thoải mái không thôi.