Vô Dơ Luân Hồi Ký

Chương 53: Hoa Sơn bí sử (2)

Hoa Sơn Thành là của Hoa Sơn Phái.


Hoa Sơn Phái tuy rằng không phải của mình chưởng môn, nhưng cũng không sai biệt lắm. Cho nên trải qua Thẩm Nhạn Băng móc nối, cái kỹ viện lớn nhất Hoa Sơn Thành đổi tên thành Bách Hoa Lâu. Đương nhiên làm gì có chuyện chưởng môn Hoa Sơn Phái kinh doanh kỹ viện được, cho nên Bách Hoa Lâu trên danh nghĩa vẫn là của Lăng Gia.


-A…a…a…sư huynh, ngươi làm ta quá sướng…thật thần kì…ta không cần làm gì…Nhân Sinh Công vẫn tự động vận chuyển…a…thật thoải mái…ư


Thẩm Nhạn Băng chống tay lên khung cửa. Tuy rằng đây là nơi cao nhất trong Bách Hoa Lâu, nhưng cũng không chắc được có ai sẽ nhìn lên đây hay không. Như vậy hắn sẽ được chiêm ngưỡng tiên tử Thẩm Nhạn Băng, kiêm Thành Chủ Hoa Sơn Thành đang chổng mông lên cho sư huynh, chưởng môn Hoa Sơn Phái Nhạc Bất Quần nắm lấy, đem ƈôи ȶhịȶ vừa thô vừa dài ra ra vào vào giữa khe mông mê người của nàng.


-Sư muội, huyệt của ngươi càng ngày càng lạnh rồi, nhưng lại càng lúc càng sướng, quá đã.
Mật huyệt lạnh như tên của mĩ nhân cũng không thể dập tắt ɖu͙ƈ hoả cháy cao của ta, ngược lại để ta càng thêm hưng phấn, càng ra sức quất nàng.


-A…ƈôи ȶhịȶ của huynh giật muội tê tê…sướng quá…a…muội cao trào…a
-Ta cũng tới.


Ta đem hai tay Thẩm Nhạn Băng quặc ngược ra sau, giữ chặt. Hông dùng sức va chạm mông tròn của nàng. Hai nhũ cầu hở ra trước ngực lúc lắc tới lui liên tục, đáng tiếc không có ai được chứng kiến cảnh đẹp ɖâʍ mĩ như vậy cả.
Cùng lúc Thẩm Nhạn Băng cao trào, ta cũng đem tinh dịch bắn vào sâu trong mật huyệt của nàng.


-Á…sướng quá…a…ư


Mĩ nhân thần trí không rõ, hồn vía đã bị ta mang bay lên chín tầng mây. Nếu không phải có ta giữ chặt lấy, Thẩm Nhạn Băng đã ngã sấp mặt trên sàn. Ta đổi từ giữ tay vòng ra trước tóm lấy hai nhũ cầu mà bóp nhéo, còn tìm lấy nhũ đỉnh đã cứng nhô lên mà mân mê.


Mấy ngày này ở Hoa Sơn Thành không ngừng chơi Thẩm Nhạn Băng, hôm nay dưới sự trợ giúp của Thiên Địa Hợp Đạo Trận đã thành công cùng nàng tiến hành linh hồn hoà hợp.
-Sư huynh là tuyệt nhất…ha…hộc
Ta đem Thẩm Nhạn Băng tới ngồi lại trên ghế, thần trí nàng dần dần thanh tỉnh.


-Haha đó là đương nhiên, tên nhóc như Lăng Phong sao có thể thoả mãn ɖâʍ phụ lẳng lơ như ngươi chứ.
-Đó là đương nhiên, hắn tuy thiên phú dị bẩm, nhưng bây giờ cũng không chịu nổi mấy phút. Nhưng mà sư huynh hôm nay lại phải về trong phái rồi. Thật là muốn ngươi vĩnh viễn ở đây với ta.


Thẩm Nhạn Băng xoay người lại đối mặt với ta, hôn lên má ta một cái, phong tình vạn chủng.
-Bên kia có chuyện quan trọng. Đoàn người Ma Thiên Nhai đi Ma Thiên Nhai ngày mai khởi hành, ta không thể không về. Nếu ngươi nhớ ta, có thể về môn phái tìm ta.
-Huynh không sợ Ninh sư tỷ biết được sao?


-Chỉ cần muội không nói, nàng ấy sẽ không biết.
-Vậy được, rảnh rỗi ta sẽ về môn phái tìm huynh.
-Ừm.
Thẩm Nhạn Băng đem cánh môi dán lên miệng ta, nhiệt tình hôn lấy. Ta cũng say mê đáp lại, hồi sau mới nhả ra.


-Chuyện Bách Hoa Lâu ta đã giao lại cho Hoắc Kiến Hoa. Có chuyện gì muội hãy giúp đỡ hắn, khó khăn quá thì gửi thư về môn phái cho ta.
-Ta biết. Mấy tên nhóc đó mới mấy tuổi đầu mà thật thông minh lanh lợi. Thật hiếm thấy.
-Đó là đương nhiên, đồ đệ của ta mà lại.


-Thật muốn xem hắn lớn lên sẽ có mấy phần bản lĩnh của sư huynh.
-Ngươi cái đồ lẳng lơ này, vậy mà còn chưa thoả mãn, xem ta trừng phạt ngươi thế nào đây.


Ta đem Thẩm Nhạn Băng nằm ngửa ra giữa bàn, tách ta hai chân, lại tới lui cắm rút mật huyệt của nàng. Mĩ nhân tựa một món ăn hảo hạng, tuỳ ý ta thưởng thức, còn không ngừng rên rỉ trợ hứng.
-A…sư huynh…ta là đồ lẳng lơ…sướng quá…a


Nhìn bộ dạng Thẩm Nhạn Băng lúc nãy còn vô cùng lạnh lùng cao ngạo khi nói chuyện với phụ tử Lăng Gia, bây giờ lại ɖâʍ đãng quyến rũ, phong cách vô cùng trái ngược để ta rất kích động, hung hăng quất nàng.
Thoả mãn Thẩm Nhạn Băng xong, ta liền về Hoa Sơn Phái.


Khoảng cách cũng gần, lấy tốc độ của ta, chốc lát liền tới. Cho nên lời lúc nãy Thẩm Nhạn Băng nói, cũng chỉ là để tăng lên tình thú mà thôi.
-Sư muội, chuyện chuẩn bị ổn cả rồi chứ.
Ta tới chỗ Ninh Trung Tắc đang kiểm kê vật tư.
Nhưng vật tư này đều sẽ chuyển đi Ma Thiên Nhai.


Mấy ngày này ta chạy đi chạy lại giữa Hoa Sơn Thành và Hoa Sơn Phái chính là để tập trung vật tư này từ Hoa Sơn Thành về Hoa Sơn Phái, và ngày mai, những vật tư này sẽ chuyển đi Ma Thiên Nhai.
-Đều ổn, sư huynh vất vả rồi.
Ninh Trung Tắc nở một nụ cười ngọt ngào.
-Không mệt, đây là trách nhiệm của ta.


Từ khi ta đoạt xá Nhạc Bất Quần, đêm nào ta cũng cùng Ninh Trung Tắc quất nhau tới bến. Bởi đêm đầu ta đã nhân cơ hội cùng nàng tiến hành linh hồn hoà hợp thành công, cho nên về sau cùng Ninh Trung Tắc giao hợp, Nhân Sinh Công vận chuyển dù không có Thiên Địa Hợp Đạo Trận trợ giúp cũng suôn sẻ, chỉ là hiệu quả không được cao lắm. Nhưng như vậy cũng được rồi, không yêu cầu gì hơn.


Ninh Trung Tắc dù là nhân vật trong sách hay là người sống sờ sờ đang đứng trước mặt ta ngay lúc này, cũng đều là nữ nhân đáng thương. Ta cũng không đành lòng biến nàng thành ɖâʍ phụ, đi khắp nơi lang chạ như Thẩm Nhạn Băng.
Việc chuẩn bị xong xuôi.


Sáng hôm sau, Lục Thừa Phong dẫn đầu đoàn người Hoa Sơn Phái tiến về Ma Thiên Nhai. Đây chỉ là đoàn tiên phong, mình Lục Thừa Phong là ngũ giai liền đầy đủ.
-Sư đệ, vạn sự thuận lợi, có khó khăn gì, cứ gửi thư về cho ta.
Ta vỗ vai Lục Thừa Phong cổ vũ.
-Vâng sư huynh, ta sẽ cố gắng.


Hắn cũng nhiệt tình đáp lời.


Đối với chuyến đi này Lục Thừa Phong cũng là rất mong chờ. Từ tứ giai lên lục giai, quan trọng nhất là ở tài nguyên, nện đủ, liền tiến giai, đơn giản vậy thôi. Nhưng tăng cấp như thế này tiêu hao lượng tài nguyên rất khổng lồ, còn là tài nguyên dành cho Tiên Thiên mới được. Mà tài nguyên tu luyện cao cấp, Nam Man Hoang Châu thật sự không thiếu. Cho nên Lục Thừa Phong mới hăng hái như vậy.


Sư đệ à, ngươi cứ yên tâm truy cầu võ đạo, nương tử của ngươi, để sư huynh lo.
Lục Thừa Phong đi Ma Thiên Nhai là một chuyện lớn.
Đại sự tiếp theo là Ngũ Nhạc Kiếm Hội.


Ma Thiên Nhai gửi ra lời mời cho toàn bộ Ngũ Nhạc Kiếm Phái, cho nên Tả Lãnh Thiền liền nhân cơ hội tổ chức Ngũ Nhạc Kiếm Hội, nói rõ luôn là để chọn ra tân Minh Chủ, để Ngũ Nhạc Kiếm Phái có thể đồng tâm hiệp lực, cùng tiến cùng lùi tại Ma Thiên Nhai.


-Giai đoạn đầu cần đầu nhập lượng lớn vật tư, cho nên Thẩm sư muội bận rộn ở Hoa Sơn Thành tập trung tài nguyên. Lục sư đệ lại vừa đi Ma Thiên Nhai, Ninh sư muội thì bận sự vụ môn phái. Ngũ Nhạc Kiếm Hội lần này ý nghĩa quan trọng, còn dính đến phân chia lợi ích, một mình ta đi thì hơi không đủ khí thế, lời nói cũng kém trọng lượng đi đôi chút. Bạch sư muội có đi cùng được không?


-Vâng, muội là có chút chuyện trong phái, nhưng có Ninh sư tỷ lo dùm, đi vài ngày có lẽ sẽ không sao.


Bạch Quân Nghi sắc mặt ửng hồng, dung nhan tuyệt diễm xinh đẹp vô hạn. mĩ phu nhân trên thân mang đạo bào có tiêu chí Hoa Sơn Phái, hơn ôm sát vào người, để đường cong nóng bỏng mơ hồ hiện ra, mê hoặc vô cùng. Hai chân dài lộ ra hai bên vạt áo xẻ tà, dù nàng mặc quần, nhưng quần là loại bó sát đấy, khiến cho chân càng thêm tròn trịa thuôn nuột. Thật là một cái mĩ nhân hại nước hại dân.


Mà Lục Thừa Phong, cũng giống như bao nam nhân có nương tử là Tiên Thiên xinh đẹp mĩ miều khác khắp Cửu Châu bao la, yếu sinh lý và thích bế quan.
Luân Hồi có cái thiết lập này đúng là hết nói nổi.
-Vậy sư muội về chuẩn bị đi, sáng mai chúng ta khởi hành.
-Vâng sư huynh.


Nhìn Bạch Quân Nghi lập tức bỏ chạy, ta cười lên một tiếng. Cái đồ lẳng lơ này, e thẹn rời đi còn không quên đánh mông, hai quả mông tròn vo lắc qua lắc lại, thật là mê người, để ta hận không thể bắt nàng lại, tét cho mấy cái.
Nàng mấy hôm nay đều là mộng xuân, ɖu͙ƈ hoả bốc cao khó nhịn.


Tán gái không khó, thắng bại tại kỹ năng.
Với Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả và Đại Mộng Thần Thông, Bạch Quân Nghi đỡ thế đéo nào được.


Đoàn người đi Tung Sơn Phái tham gia Ngũ Nhạc Kiếm Hội có Đàm Uyển Phượng, Lăng Phong, Lệnh Hồ Xung, Lục Phi Nhi, Nhạc Linh San và Lâm Bình Chi. Đám nhóc con này đều là đệ tử nổi bật của Hoa Sơn Phái, đưa đi theo trải sự đời. Tiên Thiên thì ngoài ta và Bạch Quân Nghi thì cuối cùng còn thêm được cả Thuý Diễm Phu Nhân.


Đông nam Thập Vạn Sơn Châu, nói lớn thì lớn, bề ngang tầm hai ngàn dặm, dọc thì tầm ngàn rưỡi. Nói bé thì cũng bé, bởi cả vùng rộng lớn như vậy cũng chỉ chứa được năm cái môn phái lớn cỡ Ngũ Nhạc Kiếm Phái, còn những môn phái nhỏ hầu như không đáng nhắc tới. Hoa Sơn Phái chiến ngay vị trí trung tâm, lịch sử lại lâu đời, cho nên Hoa Sơn Thành là phồn hoa giàu có nhất. Đi lên phía tây bắc, hướng về Võ Đang Phái, sẽ tới Tung Sơn.


Đường xá Thập Vạn Sơn Châu chập chùng khó đi.
Cho nên đoàn người cắm trại lại nghỉ ngơi một đêm, sáng mai liền có thể tới Tung Sơn Phái.


Núi rừng về đêm ở Thập Vạn Sơn Châu rất lạnh lẽo, cũng may những người đang ngồi quanh đống lửa này đều là võ giả, kém nhất cũng là nhị giai, vẫn thấy bình thường, không có vấn đề gì. Bởi vậy tu luyện luôn là mong ước của bất cứ người nào sinh ra tại Cửu Châu. Không chỉ vì mạnh mẽ, còn là vì sinh tồn.


-Các ngươi nghỉ đi, đêm nay ta gác.
-Vâng chưởng môn.


Thể chất cường giả lục giai vô cùng kinh người, có gác mấy ngày mấy đêm cũng được. Chỉ khi chiến đấu với dễ dàng mệt mỏi. Cường giả cấp độ Tiên Thiên tuy rằng bình thường ban ngày bận rộn công việc, rèn luyện võ công, ban đêm vẫn nghỉ ngơi tám đến mười tiếng, nhưng thật ra chỉ ngủ tầm một hai tiếng, thời gian còn lại đều là vận công tu luyện. Còn như Nguyên Thần Cảnh, trường kì không ngủ cũng được. Nhưng nhị giai tam giai như đám Lệnh Hồ Xung, chung qua vẫn là người thường, chỉ là thân thể mạnh mẽ mà thôi, ngày ngày vẫn cần nghỉ ngơi đủ mới có thể giữ cho tinh thần thanh tỉnh.


Cho nên ta để mọi người đi nghỉ hết, ngồi xếp bằng trước đống lửa, nhắm mắt dưỡng thần. Bọn hắn hôm nay đi đường đã rất mệt mỏi. Cũng bởi chuyến đi này, ta cũng không cho bọn hắn cưỡi ngựa, bắt bọn hắn chạy bộ, tiện thể rèn luyện khinh công luôn.
-Sư muội không nghỉ ngơi sao?


Thấy Bạch Quân Nghi lại từ trong lều đi ra, ta mở miệng hỏi. Mắt cũng không mở.
-Ta thấy trong người khó chịu, đi tìm suối nước tẩy rửa một hồi.
-Ừm.
Bạch Quân Nghi cũng lại không nhiều lời, rời đi.
-Sư điệt, hành động đi.
Lăng Phong đang nằm nghỉ trong lều, nghe ta truyền âm, cũng liền đứng dậy.


-Ta đi vệ sinh một lát.
Lệnh Hồ Xung và Lâm Bình Chi không đã ngáy khò khò, tự nhiên không thể trả lời.
Lăng Phong ra khỏi lều, nhìn ta một cái, sau đó nhằm hướng Bạch Quân Nghi rời đi lúc nãy.
Đêm nay trời trong ít mây.
Nửa vầng trăng treo cao trên đầu.
Không sáng cũng không tối.


Chú định là một đêm kích tình vô cùng.
Đại Mộng Vô Nhai mở rộng bao trùm cả một mảnh núi rừng, để của muông thú cũng yên tâm say giấc.
Bạch Quân Nghi thật đúng là đi tìm suối.


Nước suối lạnh lẽo cũng không thể che lấp thân thể nóng bỏng vô cùng của nàng, cũng không thể dập tắt lửa ɖu͙ƈ bốc cao trong lòng. Ánh trăng mờ nhạt chiếu lên người mĩ phu nhân, như mộng như ảo.


Bạch Quân Nghi ngồi ngâm mình trong làn nước, mặt nước vừa ngang nhũ cầu của nàng. Một tay ngọc tự tóm lấy nhũ cầu của chính nàng bóp mạnh, một tay vói xuống giữa hai chân, hiển nhiên đang tự an ủi.
-Đáng ghét…a…càng lúc càng ngứa…ư…thật khó chịu…ứ


Đôi môi quyến rũ không ngừng rên rỉ lấy những âm thanh nhức người, hiển nhiên Bạch Quân Nghi đã hứng tình đến cùng cực.
-A…là ai?
-Sư nương, là ta.
Lăng Phong xuất hiện từ sau bụi cây, nở một nụ cười vô cùng ɖâʍ đãng.
-Hừ, ngươi dám đến tìm ta, không sợ chết sao?


Bạch Quân Nghi thấy Lăng Phong cười ɖâʍ, liền biết ý của hắn, hờn dỗi một cái.
-Có thể cùng sư nương, ta chết cũng không tiếc. Nhưng nếu người không có hứng thú thì tìm dịp khác vậy.
Lăng Phong cười một cái, quay người rời đi thật, cũng không hề có một tia do dự.
-A đừng.


Bạch Quân Nghi lập tức phóng từ trong suối lên, toàn thân thể lung linh kiều diễm đẫm nước hiện lên trọn vẹn dưới ánh trăng mờ mờ, đẹp đến mê người. Mĩ phu nhân từ sau lưng ôm lấy Lăng Phong, đem lưng hắn thấm ướt một mảng, hai nhũ cầu vừa lớn vừa tròn ép lên, căng tràn như bóng nước, vô cùng kích thích. Vòng eo Bạch Quân Nghi vừa thon vừa mảnh, mông lại vểnh lên cao ở phía sau. Thân thể nàng thật là hoàn mĩ, nóng bỏng cực kì.


Mĩ phu nhân tựa đầu lên vai Lăng Phong, dùng lưỡi mềm ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ tau hắn.
-Chúng ta làm nhanh chút, được không hảo đồ đệ của ta.


Tay nàng vòng ra trước cởi dây lưng Lăng Phong, thuần thục móc ra ƈôи ȶhịȶ của hắn, dùng hai bàn tay thon dài mềm mại như búp măng vuốt ve lấy. Chẳng mấy chốc đã đem ƈôи ȶhịȶ làm cứng rắn. ƈôи ȶhịȶ Lăng Phong đúng là vừa thô vừa dài, tận hai mươi phân, thẳng tắp, tựa như một thanh bảo kiếm, bên trên còn có bảy vết sẹo hình Thất Tinh Bắc Đẩu, đúng như Thẩm Nhạn Băng nói. Hèn chi có thể đem hai cái ɖâʍ phụ này mê như điếu đổ.


-Đương nhiên là được rồi, sư nương không sợ, ta há lại là.
-Vậy mau tới, làm nhanh chút.


Bạch Quân Nghi lập tức đứng chống tay lên thân cây, mông vểnh cao, tròn vo căng đầy, lại còn lúc lắc mời gọi. Lăng Phong nào chịu được cảnh đẹp mê người như vậy, nuốt một ngụm nước bọt, tiến tới túm lấy mông nàng, côn quen huyệt cũ, tập tức tìm được cửa vào, xông pha một cái, tiến đến tận cùng trong âm đạo.


-A…thật đã ngứa…a…sướng quá…ư
-Sư nương, ngươi rên nhỏ chút.
-Ưm…ư


Bạch Quân Nghi vội đưa một tay lên bịt lấy miệng mình, nhưng cảm giác sung sướng từ âm đạo truyền đến vẫn khiến nàng chịu không nổi, từng tiếng u ử vang lên qua kẽ tay, chọc người cực kì. Hai nhũ cầu nặng trĩu treo lủng lẳng tới lui theo nhịp nhấp của nam nhân.
-Hừ, các ngươi đang làm gì?
Một tiếng hừ lạnh vang lên.


-Á.
Thanh âm vô cùng quen thuộc, để Bạch Quân Nghi thất thanh hét lên một tiếng, quay đầu nhìn sang.
-Sư huynh, ta…
Nàng thật không biết nên nói gì vào lúc này.


Đằng sau Lăng Phong vẫn không ngừng đem ƈôи ȶhịȶ thô dài của hắn ra ra vào vào mật huyệt của nàng. Lúc kéo ƈôи ȶhịȶ ra, ƈôи ȶhịȶ đem theo cả thịt non trong vách âm đạo, đủ thấy mật huyệt của Bạch Quân Nghi là mềm mại và chặt khít đến mức nào. Lúc ƈôи ȶhịȶ cắm vào, liền đem cả cánh hoa cũng lật vào, để mĩ phu nhân thân thể chấn động một cái, hiển nhiên đã cắm đến tận cùng, đâm lên tử cung.


-Sư muội thật ɖâʍ đãng, nhũ cầu cũng thật lớn.
Ta cười một cái, tới bên Bạch Quân Nghi đưa tay tóm lấy nhũ cầu của nàng chơi đùa, cảm thấy nặng trĩu trong tay.
-Sư huynh thật là…a…ngươi bóp ta thật thoải mái…a…ư…đồ nhi…ngươi quất ta mạnh lên…ta muốn cao trào…a


Vừa bị kinh hãi một cái, để Bạch Quân Nghi nhận được kích thích cực lớn, lập tức liền cao trào. Lăng Phong cầm lấy eo nàng cắm mạnh rút nhanh, ƈôи ȶhịȶ như bay ra vào mật huyệt của mĩ phu nhân.
-A…ta cao trào…a…sướng quá…ư
Thân thể Bạch Quân Nghi co giật một cái, sau đó run rẩy không ngừng.


-Sư muội, thân thể ngươi thật mê người.
-Sư bá, mật huyệt của sư nương càng tuyệt vời hơn.
-Thật sao? Vậy để ta thử xem. Được không sư muội?


Ta dời tay bóp nhũ cầu mềm mại của Bạch Quân Nghi lên đỡ lấy cằm nàng, để nàng nhìn thẳng vào mặt ta. Ánh mắt mĩ phu nhân ngập nước, nhưng hiển nhiên vẫn chưa hoàn toàn thoả mãn.
-Sư huynh đáng ghét, có gì mà không được.
-Haha
Ta cười lớn một tiếng.


Lăng Phong đem ƈôи ȶhịȶ rút ra, đã được ɖâʍ thuỷ của Bạch Quân Nghi tẩm ướt đẫm sáng bóng dưới ánh trăng. Ta lập tức thế chỗ hắn, tóm lấy mông mĩ phu nhân, cởi quần móc ra ƈôи ȶhịȶ. Tuyệt không so ƈôи ȶhịȶ Lăng Phong kém, cũng thẳng tắp như kiếm.
-Sư muội, ta tới đây.


-Hảo sư huynh, ƈôи ȶhịȶ huynh thật thô, to quá…a…
Bị ƈôи ȶhịȶ của ta lấp đầy mật huyệt, Bạch Quân Nghi lại rên rỉ lên. Bên trong âm đạo nàng rất mịn và trơn, vừa cao trào mà vẫn khít chặt, rất là thoải mái.
-A…ư…thấy tê tê…sướng quá…ư…a


-Sư muội, huyệt của ngươi cũng làm ta sướng lắm.
Ta giữ lấy eo Bạch Quân Nghi quất cắm mật huyệt, vận lên Nhân Sinh Công giật âm đạo nàng thấy hơi tê dại. Mĩ phu nhân chư từng trải qua cảm giác mới lạ như vậy, nhanh chóng cao trào lần nữa.


-Thoải mái quá…tê hết cả huyệt của muội rồi…a…muội lại cao trào…Á
Bạch Quân Nghi cao trào, âm đạo co thắt dữ dội, hiển nhiên còn sung sướng hơn lần trước.
-Sư bá thật lợi hại, nhanh vậy mà lại làm sư nương cao trào lần nữa.


-Đó là đương nhiên. Bản lĩnh của sư bá, ngươi còn chưa biết hết đâu. Nào sư điệt, thay ca.
-Hảo sư bá.
Bạch Quân Nghi vừa lấy lại thần trí, cười mắng một cái.
-Hai cái ɖâʍ hàng các ngươi cùng tới, là muốn đem ta sướng chết sao?


Lăng Phong đã lập tức đem ƈôи ȶhịȶ cắm vào mật huyệt của mĩ phu nhân, lại ra sức cắm rút.
-Yên tâm, có sư huynh ở đây, không chết được.


Ta dời nửa người trên Bạch Quân Nghi từ tựa vào thân cây chuyển sang đỡ lấy hông ta, ƈôи ȶhịȶ to dài chỉ thẳng vào mặt nàng. Bạch Quân Nghi nhìn cây ƈôи ȶhịȶ nàng âu yếm ßú❤ ʍút̼ vô số lần trong mộng, chân thực hiển hiện trước mặt nàng, sáng bóng như tẩm dầu, liền mở miệng cúi đầu ngậm vào miệng, ßú❤ ɭϊếʍƈ nhiệt tình.


-Không chỉ miệng dưới, miệng trên sư muội cũng rất tuyệt.


Để Bạch Quân Nghi ßú❤ ɭϊếʍƈ một hồi, ta giữ lấy đầu nàng, coi miệng nàng như huyệt, nhẹ nhàng đong đưa mông cắm rút. Mĩ phu nhân lúc đầu hừ ngâm mấy tiếng, lại nhanh chóng phối hợp ta quất miệng nàng, còn dùng đầu lưỡi kích thích quy đầu, để ta thoải mái không ngừng.


-Các ngươi thông đồng với nhau bao lâu rồi?
-Sư bá, cũng được hơn một năm rồi.
-Sư điệt ngươi thật là lợi hại, Hoa Sơn tứ mĩ ngươi đã thu được một nửa.
-Không giấu gì sư bá, thật ra là ba phần tư.
-Ồ, nương tử ta cùng ngươi cũng có một chân?


Lăng Phong thành thật để ta rất là kinh ngạc.
-Khục, sư bá ngươi nghĩ đi đâu thế. Là Thuý Diễm Phu Nhân.
-Hoá ra là nàng.
Tứ đại mĩ nhân Hoa Sơn.


Bạch Quân Nghi thì như mùa xuân căng tràn sức sống. Thuý Diễm Phu Nhân lại như mùa hè nóng bỏng nhiệt tình. Ninh Trung Tắc như mùa thu đằm thắm và dịu dàng. Thẩm Nhạn Băng thì bên ngoài như mùa đông lạnh giá, bên trong lại nóng bỏng như bếp than. Tựa như một năm bốn mùa, mỗi người một vẻ, không ai kém ai.


Ba phần tư đã rơi vào tay Lăng Phong, lại thêm Nhạc Bất Quần vốn yếu sinh lý, Ninh Trung Tắc luân hãm chỉ là chuyện sớm muộn.
Tên Lăng Phong này, là nhân tài đấy.
Lại còn là nhân tài ta cần nhất nữa chứ.


Nói chuyện một hồi nãy giờ, Lăng Phong vẫn đang không ngừng quất Bạch Quân Nghi, nhưng vẫn chưa thấy hắn xuất tinh. Mật huyệt của mĩ phu nhân có bao nhiêu mê người, vừa nãy ta đã thử qua, phải nói là tuyệt vời muốn lên trời. Tên Lăng Phong này, ƈôи ȶhịȶ không chỉ vừa to vừa dài, còn rất dẻo dai. Hèn chi đám ɖâʍ phụ Hoa Sơn Phái rơi vào tay hắn.


-Sư điệt thật là lợi hại, lâu như vậy còn chưa xuất tinh.
-Ta trời sinh vốn là như vậy, haha
-Sư muội kỹ thuật ßú❤ ɭϊếʍƈ không được, cứ thế này không biết bao giờ hai chúng ta mới xuất tinh, mai còn phải lên đường sớm. Chi bằng người giúp một tay, được không sư tỷ?


Sột soạt một tiếng, một bóng hình xinh đẹp bốc lửa đi ra từ sau bụi cây, không phải Thuý Diễm Phu Nhân thì còn là ai.
-Không ngờ sư đệ lại là người phong lưu cởi mở như vậy. Không ngờ nha.


Người bị Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả thiêu đốt cùng hàng đêm mộng xuân cũng không chỉ có mình Bạch Quân Nghi, còn có cả Thuý Diễm Phu Nhân. Mĩ phu nhân vừa cười vừa nói đi tới, tự đem đai lưng cởi ra, đạo bào rơi trên mặt đất. Ánh trăng hơi mờ cũng không thể ngăn cản nam nhân chiêm ngưỡng thân thể đầy đặn nóng bỏng của nàng, tràn đầy phong vận thành thục, gợi cảm mê người.


-Sư tỷ, ngươi thật mê người.
Ta rút ƈôи ȶhịȶ ra khỏi miệng Bạch Quân Nghi, tiến tới ôm lấy Thuý Diễm Phu Nhân, định đưa tay sờ huyệt, mĩ phu nhân lại đánh tay ta một cái.
-Đừng sờ, nhìn các ngươi đại chiến một hồi, ta đã ngứa lắm rồi, sư đệ ngươi cắm vào làm luôn là được.
-Hảo.


Ta đem Thuý Diễm Phu Nhân đứng chống tay lên thân cây, từ phía sau một phát đem ƈôи ȶhịȶ cắm vào mật huyệt của nàng, bên trong đã ướt đẫm và nóng bỏng. Lăng Phong cũng vừa quất vừa đem Bạch Quân Nghi đến bên cạnh Thuý Diễm Phu Nhân, hai mĩ phu nhân đứng song song cùng chống tay lên thân cây, chịu đựng nam nhân từ phía sau va chạm.


-Sư tỷ, cái mông của ngươi so với sư muội còn lớn.
Ta vừa quất huyệt Thuý Diễm Phu Nhân vừa bóp mông nàng, căng tròn mềm mại, vểnh cao ra sau, chơi sướng cực kì.
-A…vậy ngươi làm ta sướng hơn hay sư muội sướng hơn…ư
Cái đồ lẳng lơ này vậy mà hỏi câu khó vậy.


-Đều sướng như nhau haha đúng không sư điệt.
-Ai ui, ngươi đáng ghét, vậy mà đánh mông ta…a…a…nhẹ chút
Ta đánh mông Thuý Diễm Phu Nhân một cái thật đau, sau đó nắc mấy cái thật mạnh, để nàng rên lên sung sướng.
-Đúng vậy sư bá. Mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười.


-Ta thấy hai cái đồ lẳng lơ này mật huyệt cũng không chỉ có mười phân đâu. Oa, Bạch sư muội, huyệt của ngươi vậy mà có thể đem ƈôи ȶhịȶ của sư điệt nuốt hết, lợi hại.
Lăng Phong mỗi lần cắm vào đều lút cán, ƈôи ȶhịȶ hoàn toàn biến mất trong thân thể Bạch Quân Nghi.


-A…sư huynh oan uổng ta, ƈôи ȶhịȶ của đồ nhi mỗi lần cắm vào đều đội lên tử cung ta đấy…a
Bạch Quân Nghi rên rỉ đáp.
-ƈôи ȶhịȶ của sư đệ cũng thế, như muốn cắm vào tử cung của ta luôn ấy…a…thật thoải mái…ư
Thuý Diễm Phu Nhân rên rỉ càng lớn hơn.


-Sư điệt, chúng ta thi xem ai trước đem có thể đem các nàng cao trào trước.
-Vâng, sư bá.
Hai nam nhân không nói, giữ lấy eo nữ nhân, điên cuồng hẩy mông. Tiếng bép bép vang dội trong núi rừng im ắng. Đáng tiếc đám thú rừng đã ở trong Đại Mộng Vô Nhai ngủ say, cũng không bị giật mình thức dậy.


-A…a…chết mất…mật huyệt tê dại mất rồi…a…
Đây là tiếng Thuý Diễm Phu Nhân rên rỉ.
-Ư…ư…đồ nhi ngươi thật giỏi…làm sư nương thật thoải mái…ư
Đây là tiếng Bạch Quân Nghi rên rỉ.
Lăng Phong dù sao cũng chỉ là tam giai, bắt đầu thở hổn hển.


Cùng thở hồng hộc còn có Thuý Diễm Phu Nhân.
Mĩ phu nhân rất nhanh không được, đi sau tới trước, cao trào sớm hơn Bạch Quân Nghi.
-A…ư…sư đệ…ta không được…cao trào…Á
-Sư tỷ, cùng tới.


Ta ghé lên trên lưng Thuý Diễm Phu Nhân, bắt lấy hai nhũ cầu to tròn nặng trĩu của nàng, ƈôи ȶhịȶ cắm vào tận cùng, vui sướng xuất tinh.


Bên cạnh Bạch Quân Nghi cũng đến cao trào. Lăng Phong vẫn chưa bắn, nhìn bộ dạng của hắn thì như là đang nhẫn nhịn xuống, chứ không phải là chưa có cảm giác muốn bắn. Xét về mặt kỹ thuật, hắn hơn hẳn ta. Nhưng bản chưởng môn có hack, còn sợ không đánh lại ngươi sao.
-Sư bá thật lợi hại.


-Sư điệt cũng là haha
Ta vỗ mông Thuý Diễm Phu Nhân một cái.
-Sư tỷ, ngươi thoả mãn chứ?
-Thoả mãn, sư đệ ngươi thật lợi hại. Ta vừa rồi như bay lên chín tầng trời rồi vậy.
Thuý Diễm Phu Nhân quay người lại đứng bên cạnh chịu ta vuốt ve ôm ấp.


-Trời có ba mươi ba tầng, vậy là sư tỷ còn chưa thoả mãn rồi.
-Đáng ghét. Oa, ƈôи ȶhịȶ của ngươi sao còn cứng như vậy.
Tay ngọc mê say cầm lấy ƈôи ȶhịȶ của ta vuốt ve.


-Ngươi nhìn sư điệt mà xem, ta sao có thể thua kém hắn được. Nào, sư tỷ, mau dọn dẹp ƈôи ȶhịȶ cho ta, ta lại làm ngươi sung sướng. Lần này đảm bảo cho ngươi lên luôn ba mươi ba tầng trời.
-Đáng ghét.


Thuý Diễm Phu Nhân cười một cái vũ mị tràn lan, ngồi xổm xuống cầm lấy ƈôи ȶhịȶ của ta ɭϊếʍƈ láp, đem hết chất dịch hỗn hợp bên trên nuốt vào bụng, lại còn ßú❤ ɭϊếʍƈ nhiệt tình.
-Hảo đồ nhi, hôm nay ngươi thật dẻo dai, vẫn còn chưa xuất tinh. Có cần sư nương ʍút̼ ra cho ngươi không?
-Vậy xin nhờ sư nương rồi.


Bạch Quân Nghi cũng học Thuý Diễm Phu Nhân quỳ xuống dưới háng Lăng Phong, ngậm ƈôи ȶhịȶ của hắn vào miệng, đầu đưa tới lui ßú❤ ʍút̼.
-Sư tỷ, kỹ thuật của ngươi thật tốt.


Thuý Diễm Phu Nhân ßú❤ ɭϊếʍƈ vô cùng nhiệt tình mạnh bạo, vô cùng ra sức. Còn Bạch Quân Nghi thì lại ôn nhu nhẹ nhàng. Mỗi ngươi một kiểu, đều để nam nhân vui sướng khôn tả. Dung nhan thiên kiều bá mị, đẹp như thiên tiên, hàng ngày được trăm ngàn người ngưỡng mộ, nay lại chôn dưới háng, ngậm lấy ƈôи ȶhịȶ ßú❤ ɭϊếʍƈ mê say. Đổi lại là ai, cũng sẽ vô cùng kích động.


Lăng Phong vốn nhịn đã lâu, không được mấy hồi liền đem tinh dịch xuất hết vào miệng Bạch Quân Nghi, nàng cũng không nuốt xuống dạ dày, mà nhả ra trên đất, sau lại cầm lấy ƈôи ȶhịȶ của hắn dọn dẹp, chả mấy chốc lại đem ƈôи ȶhịȶ ʍút̼ cứng.


Bên này Thuý Diễm Phu Nhân ra sức ʍút̼ lấy ƈôи ȶhịȶ của ta, một tay cầm lấy nửa dưới ƈôи ȶhịȶ sóc nhẹ, một tay đưa xuống cầm lấy túi bi bóp nhẹ kích thích. Được mĩ phu nhân tận tâm chiều chuộng, ta sảng khoái vô cùng, cả người đều là cảm giác dễ chịu sung sướng, lại cũng không hề nhẫn nhịn, muốn xuất tinh.


-Sư tỷ, ta muốn bắn, ngươi nuốt hết đi nha.
-Ưm…ưm…ư
Thuý Diễm Phu Nhân hừ mấy tiếng, không biết là đồng tình hay phản đối. Ta mặc kệ nàng, quy đầu tê rần, sung sướng khó tả, ƈôи ȶhịȶ run rẩy bắn ra tinh dịch. Mĩ phu nhân mấy máy cổ họng đem tinh dịch ta bắn ra nuốt xuống dạ dày, một giọt không chừa.


-Phù, thật thoải mái.
-Sư đệ, tinh dịch của ngươi thật kì lạ, ăn thật ngon.
Thuý Diễm Phu Nhân uống hết tinh dịch của ta, còn luyến tiếc ɭϊếʍƈ lấy ƈôи ȶhịȶ không ngừng, bộ dạng như còn chưa đã.
-Sư tỷ, tinh dịch sư huynh có vị gì nha?
Bạch Quân Nghi hiếu kì cười hỏi.


-Ngọt ngọt béo béo, không có chút tanh hôi nào. Ăn thật ngon.
-Sư huynh thật xấu, vừa nãy chơi miệng ta nhiều như vậy, cũng không bắn tinh cho ta thưởng thức.
Bạch Quân Nghi đưa tay vuốt ƈôи ȶhịȶ của ta một cái, cười ɖâʍ đãng.


-Sư muội, vừa nãy ta xuất rất nhiều vào mật huyệt sư tỷ, ngươi muốn ăn ngay cũng được, không cần chờ lâu.
-Sư huynh thật xấu.
Mĩ sư muội đánh ƈôи ȶhịȶ ta một cái hờn dỗi.


-Tinh dịch sư đệ đúng thật rất ngon, ta không lừa ngươi, tới đây nào sư muội, ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ huyệt sư tỷ, đảm bảo cho ngươi hài lòng.


Thuý Diễm Phu Nhân cười ɖâʍ một cái, đứng dạng chân trước mặt Bạch Quân Nghi đang ngồi xổm trên đất. Bạch Quân Nghi nhìn thấy tinh dịch ra từ âʍ ɦộ xuống bắp đùi Thuý Diễm Phu Nhân, trắng đục lại đặc ngầu, cũng là hơi thở trở nên dồn dập. Nàng cũng lại không thấy thẹn thùng, đưa lưỡi ɭϊếʍƈ tinh dịch trên bắp đùi Thuý Diễm Phu Nhân.


-Đúng thật là ngon, ngọt ngọt béo béo.
Bạch Quân Nghi thấy Thuý Diễm Phu Nhân không lừa mình, lại cũng yêu thích mùi vị tinh dịch mới lạ này, liền ngoạn lấy huyệt môn Thuý Diễm Phu Nhân, dùng sức ʍút̼ ra hỗn hợp ɖâʍ dịch bên trong.
-A…sư muội…ngươi ɭϊếʍƈ huyệt ta thật sướng…a…ư


Bị sư muội thân ái tham lam hết ßú❤ lại ʍút̼, Thuý Diễm Phu Nhân thấy thoải mái rên rỉ lên. Hai tay nàng đè lấy đầu Bạch Quân Nghi như muốn nhét đầu sư muội vào trong huyệt của mình luôn vậy.
-Haha hai tỷ muội các ngươi đừng quên chúng ta chứ.


Ta lấy từ trong nhẫn chứa đồ ra một tấm thảm lông thú lớn, trải lên trên mặt đất.
-Nào, mau qua đây.
-Hảo.


Hai mĩ nhân cùng ứng lên một tiếng, nằm ngửa ra trên thảm. Tay trái Thuý Diễm Phu Nhân và tay phải Bạch Quân Nghi, mười ngón tay đan vào nhau, ra vẻ vô cùng thân thiết. Hai tỷ muội đồng môn cùng dạng rộng hai chân, lộ ra âʍ ɦộ mê người, đều mịn màng múp máp như nhau. Âm mao Bạch Quân Nghi tươi tốt hơn Thuý Diễm Phu Nhân nhiều, nhìn khá là rậm rạp, cũng có vẻ ɖâʍ đãng hơn.


-Sư huynh, lần này ngươi phải xuất tinh vào huyệt ta đấy.
-Đó là đương nhiên.
Ta cười một cái liền nhào tới nằm đè lên người Bạch Quân Nghi, vui vẻ cắm rút.
-Sư điệt, mau tới.
-Vâng, cô cô.


Ở đây Lăng Phong thân phận thấp nhất, cũng yếu nhất. Bình thường hắn cùng hai cái ɖâʍ phụ thông ɖâʍ, cũng là ở thế chủ động. Nhưng hôm nay có mặt ta, lại ngoan đến không được, bảo gì nghe nấy. Lăng Phong nhào tới quỳ giữa hai chân Thuý Diễm Phu Nhân, ôm lấy hai bắp đùi đầy đặn của nàng, đem ƈôи ȶhịȶ cắm vào âm đạo, hăng say cắm rút.


-A…sư muội thật sướng…ư…sư huynh quá giỏi…a…ư
Bạch Quân Nghi rên rỉ.
-Ư…hảo sư điệt…a…ngươi quất ta quá sướng…mạnh lên chút nữa…a
Ánh trăng mông lung không đủ chiếu sáng núi rừng hoang vu tối tăm.
Hai đôi nam nữ giữa đất trời nguyên sơ không ngừng cuốn lấy nhau.


Tiếng rên rỉ cả đêm không ngừng.