Vô Dơ Luân Hồi Ký

Chương 57: Lao Sơn bí sử (1)

Tu hành chưa bao giờ là chuyện dễ dàng.
Đương nhiên đó là không dùng gian lận.
Thanh Mai Phu Nhân luyện Hấp Tinh Đại Pháp và Nhân Sinh Công chưa được mấy hôm, lại cắn một viên Hoá Cương Linh Đan, liền đột phá tam giai.


Đan dược dùng để đột phá cảnh giới, cấp cao nhất mà ta biết cũng chỉ là Tiên Thiên Đan. Đột phá lên ngũ giai Cường Cảm Cảnh và lục giai Linh Niệm Cảnh, dường như không cần đan dược đột phá đặc biệt, nhưng mà ngốn tài nguyên cực nhiều. Muốn nhanh, lại tốn càng nhiều. Cũng chưa từng nghe đến đan dược nào gọi là Cường Cảm Đan hay Linh Niệm Đan cả. Cứ nện tài nguyên, đủ, liền tiến giai.


-Táng hộ vệ, phiền ngươi cùng ta đi Lao Sơn Thành một chuyến.
Thanh Mai Phu Nhân vẫn rất khách khí với Táng Sơn Cường.
-Được.
Táng Sơn Cường, người nên như tên, trầm tính và kiệm lời, khô khan mà vững chãi. Ừm, nên là như thế.


Hương Khê Trấn cách Lao Sơn Thành cũng tầm bảy tám mươi dặm, không xa. Nhưng đường núi dốc đứng gập ghềnh khó qua. Thân là người có võ công, đi bộ là nhanh nhất.


Sáng sớm, Thanh Mai Phu Nhân chuẩn bị chu toàn, dặn dò đệ tử trong phân đà xong, liền lập tức khởi hành. Nàng là có luyện khinh công, vận dụng lên đi đường cũng khá nhanh. Mà ta thì theo sát nàng không rời, như hình với bóng.
-Táng hộ vệ, ngươi là tu vi gì?


Thanh Mai Phu Nhân nhìn ta nhẹ nhàng theo sau, nửa bước không rời, không nhịn được hỏi.
-Ngươi đoán.
Ta lạnh lùng đáp.


Vì để diễn vai lạnh lùng, ta đã đem thần kinh cơ mặt Táng Sơn Cường toàn bộ chặt đứt. Không có biểu cảm khuôn mặt, chỉ từ giọng nói là rất khó nhận ra cảm xúc của một người, trừ khi ngươi là cường giả Linh Niệm Cảnh.
Mĩ phu nhân cười một cái, không nói gì thêm.
Đã quen.


Nàng cũng chỉ là đi đường khá là buồn tẻ, mới mở miệng trò chuyện. Dù sao những ngày qua, hai người chúng ta cũng quất nhau tới lên bờ xuống ruộng, Thanh Mai Phu Nhân đối với ta cảm thấy thân thiết hơn nhiều lắm.
Giữa đường nghỉ ngơi một hồi.


Thanh Mai Phu Nhân ngồi trên một tảng đá nghỉ ngơi. Một thân đạo bào mang tiêu chí Lao Sơn Phái được may ôm sát người, để đường cong gợi cảm thân thể nàng hiện lên rõ ràng. Trước ngực vạt áo mở rộng, từ trên vai kéo xuống giữa ngực, để hai nhũ cầu tuyết trắng căng tràn lộ ra gần nửa, ép sát vào nhau tạo nên khe rãnh sâu hun hút hiện lên rõ ràng, từ trên nhìn xuống càng thêm mê người. Một đai lưng bản rộng ôm trọn vòng eo mảnh khảnh. Vạt áo dài xuống tận mắt cá chân xẻ tà hai bên, chân ngọc thon dài lộ ra trọn vẹn.


Thanh Mai Phu Nhân cũng không mặc quần dài, mà mang một cái quần tất chân màu đen vô cùng tinh xảo, để đùi nàng càng thêm quyến rũ chết người. Cái quần tất chân này là sản phẩm xuất xứ từ Nam Cung Thành đấy, mang thương hiệu Bí Ẩn của Phương Đông, làm bằng tơ lụa đặc biệt, chuyên dùng cho võ giả, cực bền chắc. Tuy không dám nói đao thương bất nhập, nhưng dùng sức nhất giai võ giả, là kéo không đứt, đủ thấy độ bền kinh người. Đây là món quà nữ nhi Đoàn Trâm Anh gửi tặng Thanh Mai Phu Nhân, nàng rất yêu thích.


Quần tất màu đen, phối với đạo bào màu trắng, vừa trang nghiêm vừa ɖâʍ đãng.
Hoàn mĩ.
Ta khoanh tay đứng một bên. Một thân trang phục tiêu chuẩn, cũng là đồng phục Lao Sơn Phái. Thân hình cao tới hơn thước chín vô cùng hùng tráng.


-Táng hộ vệ, ngươi có thể hỏi rõ ràng ngươi một chuyện được không?
Thanh Mai Phu Nhân mở miệng nói chuyện.
-Phu nhân cứ hỏi.
-Rốt cuộc ta có thể sai khiến ngươi làm những gì cho ta?


-Trách nhiệm của ta là đảm bảo an toàn cho phu nhân, cũng giúp phu nhân tu luyện. Còn những chuyện khác, phu nhân có thể đề nghị, còn đồng ý làm hay không thì tuỳ tâm tình của ta.
-Ta coi như cũng hiểu được. A, tinh nguyên đã hết rồi, nào Táng hộ vệ, lại tới một lần.
Thanh Mai Phu Nhân vẫy tay một cái.


Ta lập tức tới đứng trước mặt nàng.
Bây giờ là ban ngày, chỗ này cũng quang đãng, lại trên đường cái Hương Khê Trấn đi Lao Sơn Thành, dễ có người qua lại. Nhưng Thanh Mai Phu Nhân không ngại ta há lại ngại, dù sao đây cũng không phải mặt ta. Hơn nữa hoàn cảnh như thế này, cũng rất mới lạ nha.


Đủ kích thích.
ƈôи ȶhịȶ trong quần lập tức cứng rắn, ta liền kéo khoá quần xuống móc ra đưa tới trước mặt Thanh Mai Phu Nhân. Cái quần này cũng là xuất xứ Nam Cung Thành đấy, rất tiện lợi.


Thanh Mai Phu Nhân cười nhẹ một cái quyến rũ. Cầm lấy ƈôи ȶhịȶ xóc nhẹ một cái, há đôi môi đỏ màu son ra, ngậm lấy quy đầu thô to của ta, say mê ʍút̼. Trên thân ƈôи ȶhịȶ vương lên son môi màu đỏ, lại rất nhanh bị nước bọt của Thanh Mai Phu Nhân làm mờ. mĩ phu nhân dùng lưỡi ɭϊếʍƈ một vòng quy đầu, còn chú ý dùng đầu lưỡi kích thích lỗ đái, để ta thoải mái đến lỗ chân lông dựng ngược. Một đầu tóc đen ngắn ngang cổ đong đưa trước sau, dung nhan xinh đẹp ửng hồng, quyến rũ vô hạn.


Mĩ phu nhân ßú❤ ɭϊếʍƈ rất ra sức, ɭϊếʍƈ kĩ mỗi một ly trên ƈôи ȶhịȶ của ta, muốn ta đem tinh dịch bắn vào trong miệng nàng. Nhưng ɖu͙ƈ hoả đốt người, Thanh Mai Phu Nhân lại trước hết nhịn không được. Nàng nhả ra, ƈôи ȶhịȶ thẳng dài che ngay trên dung nhan tuyệt đẹp của nàng, ɖâʍ ɖu͙ƈ cực kì. Mĩ phu nhân còn chưa hết thèm thuồng ɭϊếʍƈ mấy cái mặt dưới quy đầu.


-Ở đây không tiện, chúng ta đi qua cái cây bên kia.
Thanh Mai Phu Nhân đã đói khát khó nhịn.
-Hảo.
Ta đáp lời, ƈôи ȶhịȶ ngỏng cao đi theo mĩ phu nhân.


Cuối cùng vẫn là mĩ phu nhân cảm thấy thẹn thùng, vẫn chọn một chỗ khá là kín đáo. Nàng chống tay lên thân cây, hai chân đứng thẳng trên mặt đất, hơi tách ra. Ta đứng phía sau Thanh Mai Phu Nhân, gạt tà áo phía sau sang một bên, mông tròn trĩnh nhổng cao cùng hạ thể nàng không giữ lại gì hiện lên trước mắt ta. Đáy quần tất có một khoảng trống chỗ âʍ ɦộ, mật huyệt được một cái nội khố ren màu đen che lấy, càng thêm quyến rũ ɖâʍ ɖu͙ƈ. Nội khố này hiển nhiên cũng xuất xứ từ Bí Ẩn của Phương Đông mà ra.


Được chế tác tỉ mỉ như vậy, cũng là hàng hiếm, ta cũng không nỡ xé rách, kéo sang một bên, lộ ra huyệt môn, là đã đủ ta làm.
ƈôи ȶhịȶ quen lối tiến vào trong mật huyệt Thanh Mai Phu Nhân.
Bên trong âm đạo mĩ phu nhân đã ướt đẫm.


Ta giữ lấy eo Thanh Mai Phu Nhân nhấp mông, vừa bắt đầu cũng không nhẹ nhàng, ƈôи ȶhịȶ như bay ra vào mật huyệt của nàng.
-Nơi này không tiện…ư…ngươi nhanh chút xuất tinh…a


Thanh Mai Phu Nhân rên rỉ nói, cũng đồng thời vận lên Nhân Sinh Công. Mật huyệt nàng lập tức tràn đầy cảm giác tươi mát, như muốn đem ƈôи ȶhịȶ của ta hoà tan.
-Hảo.
Ta đáp một tiếng, cũng vận lên Nhân Sinh Công.
Nganggg
Tiếng rồng ngâm vang lên, nhưng cũng chỉ có ta và Thanh Mai Phu Nhân ngeh thấy được.


Hà Long Khí xuất trận.


ƈôи ȶhịȶ ta bất chợt sinh ra một lực hút kì dị, hút lấy vách thịt non âm đạo Thanh Mai Phu Nhân, rất chặt. Để khi ta ƈôи ȶhịȶ ra, cũng như kéo theo cả âm đạo mĩ phu nhân ra ngoài vậy. Mà khi ƈôи ȶhịȶ cắm vào cũng đem toàn bộ thịt non nhồi vào. Để cho Thanh Mai Phu Nhân nhận lấy kích thích cực lớn, run rẩy sung sướng. Chân khí Thanh Mai Phu Nhân coi như là hệ mộc, mộc khắc thổ đấy, đáng tiếc nàng quá yếu, cho nên vẫn là không khắc chế nổi ta.


-A…sướng quá…mỗi lần đều sướng như vậy…có chút không chịu nổi…a…ư


Nơi này không tiện làm lâu, ta cũng không nhẹ nhàng. Đỡ lấy một chân Thanh Mai Phu Nhân nâng lên, để cho nàng đứng một chân trên đất, ƈôи ȶhịȶ tung bay quất cắm mật huyệt mĩ phu nhân. Nếu có người đứng bên lúc này, chắc chắn sẽ nhìn rõ ƈôи ȶhịȶ ta ra vào mật huyệt của nàng.


-Á…ta sắp tới…sướng chết mất…ư


Cao trào của Thanh Mai Phu Nhân tới rất nhanh, nhưng mà ta cũng kịp đem hơi thở và nhịp tim đồng bộ với nàng. Mà trải qua thời gian dài khổ luyện, Thanh Mai Phu Nhân cũng đã nắm vững, cũng không để hơi thở rối loạn giữa đường, chỉ khi cao trào mới đứt đoạn, mà khi đó thì đã đạt được linh hồn hoà hợp rồi.


-Ta cũng muốn bắn.
Ta nâng hai chân ôm Thanh Mai Phu Nhân lên, để hai tay nàng ôm chặt cổ ta, hông hẩy tới lui với tốc độ rất nhanh, kèm theo đó là khoái cảm vô cùng mãnh liệt tràn lan khắp thân thể hai chúng ta. Mĩ phu nhân gối đầu lên vai ta, hai mắt nhắm nghiền, đôi môi không ngừng hừ rên những âm thanh vô nghĩa.


Hơi thở cùng nhịp.
Tim đập cùng nhịp.
Linh hồn đạt được hoà hợp.
Cùng lúc ɖâʍ thuỷ Thanh Mai Phu Nhân tiết ra cũng là lúc tinh dịch ta lấp đầy âm đạo nàng. Tinh dịch và ɖâʍ thuỷ hoà lẫn vào nhau, để chúng ta cùng đạt được đỉnh cao hoan nhạc, toàn thân thư thái dễ chịu, vui sướng không ngừng.


-Mỗi lần làʍ ȶìиɦ cùng ngươi đều sướng muốn chết.
Thanh Mai Phu Nhân hồi phục sau cơn cao trào.
-Ta cũng sướng.


Linh hồn ta quá mạnh mẽ, nên mỗi lần tiến hành linh hồn hoà hợp cùng ta, linh hồn Thanh Mai Phu Nhân sẽ bị mê lạc trong sung sướng một hồi lâu, tựa như phi thăng chín tầng trời luôn vậy. Đối với nàng mà nói đây cũng là chuyện tốt.


-Hì, nam nhân bình thường mặt thì tỏ vẻ thành thật, miệng lại toàn phun lời dối trá. Còn ngươi thì ngược lại, mặt thì không cảm xúc, miệng lại nói thật.
-Ừm.
Thanh Mai Phu Nhân vuốt ve khuôn mặt cương nghị của ta, cười âu yếm. Ta hừ đáp nàng một cái, tiếp tục diễn vai nam nhân lạnh lùng.


Nàng là người thông minh, cho dù nhận ra điều gì, cũng không lắm lời, vận lên Hấp Tinh Đại Pháp hút tinh dịch của ta vào trong tử cung, một giọt cũng không chừa. Tinh dịch chứa đầy tinh nguyên, được tạo ra từ chín thành sức sống thân thể một nam nhân cao to khoẻ mạnh, bổ dưỡng cực kì. Thanh Mai Phu Nhân sẽ không lãng phí.


-Thả ta xuống.
Ta rút ra ƈôи ȶhịȶ, đặt Thanh Mai Phu Nhân đứng trên mặt đất, nàng lại ngồi xổm xuống cầm lấy ƈôи ȶhịȶ của ta ân cần dọn dẹp, một phân cũng không chừa, đem tàn dư hoan ái trên đó ɭϊếʍƈ sạch sành sanh.
-Vẫn luôn cứng rắn như vậy. Nếu ngươi chưa thoả mãn, chúng ta lại tiếp tục.
-Không cần.


Thanh Mai Phu Nhân cũng không miễn cưỡng, nàng đã biết muốn ƈôи ȶhịȶ của ta mềm đi là việc không thể nào. Nàng lấy ra từ nhẫn chứa đồ một cái khăn, lau sạch ɖâʍ dịch bên trong bắp đùi, gấp lại rồi bỏ lại vào trong. Đoàn Trâm Anh hiện tại ở Dược Vương Cốc vô cùng sinh động, cũng rất giàu có, kiếm cho mẫu thân một cái nhẫn không gian, hoàn toàn không có vấn đề.


-Chúng ta khởi hành thôi.
-Hảo.
-Ai ui.
Chưa đi được mấy bước, Thanh Mai Phu Nhân hai chân run rẩy lảo đảo một cái, vấp té. Ta tay nhanh mắt lẹ đỡ lấy, tránh cho nàng ngã sấp mặt.
-Vừa rồi sướng quá, hai chân nhũn ra.
Xem ra hoàn cảnh bại lộ giữa ban ngày ban mặt như thế này khiến Thanh Mai Phu Nhân vô cùng hưng phấn.


-Ừm.
Ta không nhiều lời, lại ôm ngang Thanh Mai Phu Nhân lên, chân nhún một cái, bay vút về hướng Lao Sơn Thành. Mĩ phu nhân nằm trong ngực, nhìn ta một cái nhiều thâm tình, lại nhắm mắt lại tựa đầu lên vai ta.
Cũng không quan tâm đến gió núi thổi vù vù bên tai.