Vô Dơ Luân Hồi Ký

Chương 70: Bộ ba Chân Lý

Tây Sa Mĩ Châu.
Diện tích đại khái bằng Bắc Mĩ và Châu Âu cộng lại.
Khắp nơi là cát vàng trải dài vô tận.
Trời xanh.
Mây trôi.
Gió thổi.
Chỉ có con chim ưng trong tĩnh lặng hót vang.
Dõi theo đoàn buôn lạc đà đang nối đuôi nhau lên đường.


Nhưng thật ra sự sống nơi đây sinh động hơn Thập Vạn Sơn Châu nhiều. Ốc đảo ở Tây Sa Mĩ Châu nhiều vô số, hơn nữa có những ốc đảo vô cùng lớn, tựa như ốc đảo nơi Bái Hoả Giáo đặt tổng điện, diện tích có thể sánh ngang Bắc Bộ VN, rất xanh tươi trù phú, gọi là Bái Hoả Vực. Trung tâm ốc đảo là một ngọn núi lửa lớn đã ngưng hoạt động, cao tới trên mây, đỉnh núi phủ tuyết, làm người liên tưởng đến núi Phú Sĩ, gọi là Bái Hoả Thánh Sơn.


Bên trong đỉnh núi hình lòng chảo của Bái Hoả Sơn là Chính Điện của Bái Hoả Giáo, nơi diễn ra các hoạt động chủ yếu và cũng là nơi ở của Liệt Hoả Thái Hoàng và chư vị Thánh Mẫu và Thánh Nữ.
Đỉnh Bái Hoả Sơn rất lạnh, nhiệt độ thường là âm.


Vật cực tất phản, nơi có thể sinh ra ngọn lửa nóng nhất chính là nơi lạnh giá nhất.


Ở trong Bái Hoả Thánh Điện đối với giáo chúng Bái Hoả Giáo mà nói chính là một loại hình thức tu luyện rất hiệu quả. Không ngừng vận công chống lạnh, hoả công tăng tiến đương nhiên nhanh. Nhưng mà cái lạnh này còn lâu mới bằng Vĩnh Hằng Đông Dạ. Cho nên lần Luân Hồi trước không có Liệt Hoả Thái Hoàng đem Linh Viêm đặt tại đây, cũng đem Bái Hoả Sơn biến thành một nơi có khí hậu như xuân, để người có thể sinh tồn trong thảm hoạ.


Ta không biết đi đâu tìm ba cô nương Địch Lệ Nhiệt Ba, nên chạy qua đây tìm Liệt Hoả Thái Hoàng trước.
-Là bằng hữu từ nơi nào tới, xin cho lão phu được biết danh tính.
Liệt Hoả Thái Hoàng cưỡi Hỗn Nguyên Bàn bay trời, nghênh đón. Phong thái vẫn uy nghi lẫm liệt như xưa.


-Tiểu tử Đông A Đệ Nhất, ra mắt tiền bối.
-Tiểu nữ Phác Thảo Nga, ra mắt tiền bối.
-Không biết hai vị tiểu hữu đến Bái Hoả Giáo có việc gì.


Thấy chúng ta không mang địch ý, Liệt Hoả Thái Hoàng cũng thấy thả lỏng. Đến cấp độ thất giai, trừ khi là có thâm cừu đại hận hoặc là xung đột lợi ích quá sâu, không thì cũng ít khi va chạm. Mỗi một Nguyên Thần Cảnh đều là trụ cột một phương, chả lỡ may trọng thương hoặc ngã xuống, hậu quả khôn lường.


-Có người nhờ ta gửi cho tiền bối một vật.
Hỗn Nguyên Bàn nổi giữa không trung, vừa hay làm thành một chỗ nói chuyện. Ta bay tới, đứng trên Hỗn Nguyên Bàn, đối diện Liệt Hoả Thái Hoàng, lão cũng không ngăn cản. Ta đưa nắm đấm về phía Thái Hoàng.
-Mời tiền bối nhận lấy.


Liệt Hoả Thái Hoàng do dự một chút, sau cùng cũng là đưa nắm đấm ra, quyền đầu chúng ta chạm vào nhau.
-Đây là…


Đại Mộng Thần Thông của ta hiện tại đã vô cùng thuần thục, đem tinh đồ thần thông Vạn Hoả Hỗn Nguyên gói lại, chuyển qua cho Liệt Hoả Thái Hoàng là không thành vấn đề. Tựa như copy phần mềm rồi chuyển qua máy tính khác. Nhưng truyền được thần thông tinh đồ là một chuyện, có luyện được thần thông hay không là chuyện khác. Ví như phần mềm để chạy máy cày không thể dùng để vận hành máy kéo, đạo lý là tương tự. Đương nhiên Vạn Hoả Hỗn Nguyên là do Liệt Hoả Thái Hoàng sáng tạo, lão vừa xem qua là hiểu thứ gì, cũng lại không ngăn cản để tin tức ta truyền tới tràn vào Thế Giới Tinh Thần của lão.


Kèm theo đó là cảnh tượng tại Vô Tận Viêm Châu, và cả khi Liệt Hoả Thái Hoàng gửi gắm hậu sự cùng ta trong Sám Hối Động.
Chỉ cần như vậy là đủ thay bao lời muốn nói.
-Tiểu hữu vất vả rồi.
-Chuyện nên làm mà thôi.


-Haizz, ta không nhớ bất cứ thứ gì. Tiểu hữu nói xem, ta hiện tại, vẫn là ta khi đó tiểu hữu gặp sao?
-Ta hiểu cảm thụ của tiền bối. Ta thật sự cảm thấy tiền bối vẫn là tiền bối. Như bản thân ta trải qua Luân Hồi đã thay đổi nhiều, nhưng ta vẫn là ta mà thôi.


-Đúng vậy, mời hai tiểu hữu vào Bái Hoả Thánh Điện đã rồi nói tiếp.
-Hảo, xin tiền bối dẫn đường.


Liệt Hoả Thái Hoàng điều khiển Hỗn Nguyên Bàn mang ta và Phác Thảo Nga tiến vào Bái Hoả Thánh Điện. Bái Hoả Giáo lịch sử lâu đời, tài nguyên tích luỹ đã đến mức kinh khủng. Cung điện xa hoa tráng lệ, kim bích huy hoàng, còn được bao phủ bởi vô số trận pháp. Nơi đây là chỗ tập trung toàn bộ cao tầng của Bái Hoả Giáo rồi, trên đường tiến vào ta nhìn thấy rất nhiều người quen. Bọn hắn từng là chiến hữu cùng kề vai sát cánh tại Vô Tận Viêm Châu, thấy Liệt Hoả Thái Hoàng dẫn ta bay ngang qua, cung kính hành lễ, cũng hiếu kì ngước nhìn.


Rất nhanh Liệt Hoả Thái Hoàng đã đem ba cô nương Địch Lệ Nhiệt Ba, Cáp Ni Khắc Tư và Cổ Lực Na Trát tìm tới, may mắn các nàng cũng tại ốc đảo này, nếu không cũng sẽ tốn một phen công phu không nhỏ.
-Đại sư, lại gặp rồi.
-Ta đã hoàn tục, không cần gọi đại sư rồi, gọi ta A Hùng là được.


-Hảo, vậy sao ngươi không tu phật nữa vậy.
-Không siêu thoát được, nên không tu nữa.
-Hoá ra là vậy, xem ra giả thuyết của chúng ta càng thêm chắc chắn.
-Cũng có thể, nhưng cũng không hẳn.
Ta đem chuyện Luân Hồi Bàn nói ra.
-Ngươi đã là Nguyên Thần Cảnh đỉnh phong?
Liệt Hoả Thái Hoàng hỏi.


-Đúng vậy, tiền bối. Ta siêu thoát thất bại, cho nên đang tìm cách hợp đạo.
-Tiểu tử ngươi đúng là lợi hại. Xem ra hiện tại thiên hạ vô địch là ngươi chứ không phải ai khác.
-Ta đối với cái gọi là thiên hạ vô địch không hứng thú, ta chỉ muốn thoát khỏi Luân Hồi thôi.


-Đúng vậy, không thoát Luân Hồi, vô địch là có nghĩa lý gì. Ta sẽ vận động toàn Bái Hoả Giáo trợ giúp ngươi, cần gì cứ nói.
-Đa tạ tiền bối.
Ta quay sang Địch Lệ Nhiệt Ba hỏi.
-Nhiệt Ba, ta muốn tìm đủ Cửu Long Khí, nên cần Chân Lý Chi Nhãn trợ giúp, ngươi còn nhớ cách lấy nó chứ.


-Đương nhiên nhớ, nhưng cách lấy nó hơi phức tạp. Hơn nữa, Chân Lý Chi Nhãn không tìm được Cửu Long Khí.
-Vậy thì chỉ có thể nghĩ cách khác.


-Không cần, thật ra chỗ ta lấy được Chân Lý Chi Nhãn có tới ba món Luân Hồi Bảo Khí. Khi đó chúng ta hoàn thành khảo nghiệm thì lấy được Chân Lý Chi Nhãn. Trong đó có một món gọi là La Bàn Ước Nguyện, có thể chỉ hướng tìm bất cứ thứ gì trong trời đất này. Thứ còn lại là Chân Lý Chi Thư, ghi chép tất cả sự vật trong thiên địa.


-Vậy thì tốt quá. Không nên chậm trễ nữa, chúng ta đi lấy nó chứ.
-Hảo.
Liệt Hoả Thái Hoàng hoá thân làm tài xế, đưa chúng ta bay tới một mảnh sa mạc hoang vu.
-Không sai, chính là chỗ này.


Cổ Lực Na Trát chỉ vào một vùng đất trống, chỉ cát là cát. Theo lời nàng thì mười năm nữa di tích bên dưới mới tự động trồi lên, để cho các nàng tiến vào khảo nghiệm. Đương nhiên ta không muốn chờ mười năm rồi.


Ta lập tức thông qua liên kết tạo bởi Linh Tê Thông Tâm chuyển dời nguyên thần từ bản tôn qua bên này, nguyên thần xuất khiếu, hoá thành một người khổng lồ cao tới ba trăm thước, toàn thân trắng như bạch ngọc, toả ánh sáng tường hoà dễ chịu. Kim Long Khí và Tử Long Khí hoá thành hai hình xăm cuốn lên trên hai cánh tay, bá khí mười phần.


-Pháp thân thật cường đại.
Liệt Hoả Thái Hoàng lập tức cũng cảm thấy bản thân thật nhỏ bé.


Lực lượng cường đại, làm việc gì cũng dễ, ta lập tức dễ dàng đào ra một cái hố sâu mấy trăm thước, mới lộ ra một toà kim tự tháp cổ xưa, tràn đầy cảm giác thần bí. Nó gọi là Kim tự tháp Chân Lý.
Nơi lối vào, có tới tận ba cánh cửa, trên mỗi cánh cửa là một hình tròn, vuông, tam giác.


-Cửa tròn dẫn đến Chân Lý Chi Nhãn. Cửa vuông dẫn đến Chân Lý Chi Thư. Cửa tam giác lại dẫn đến La Bàn Ước Nguyện. Lần trước chúng ta chỉ vào cửa tròn, may mắn lấy được Chân Lý Chi Nhãn. Những cửa khác cũng không dám thử qua.
-Không cần rắc rối như vậy. Các ngươi tránh xa một chút.
-Hảo.


Liệt Hoả Thái Hoàng liền dẫn bốn cô nương bay ra xa.
Khác với Thiên Địa Thanh Lâu và Hải Thánh Điện, kim tự tháp Chân Lý này chỉ là một khối kiến trúc mà thôi, cao tầm ba trăm thước, vừa vặn ngang bằng chiều cao của pháp thân ta.
To lớn nghĩa là mạnh mẽ.
Ầm Ầm Ầm


Từng nắm đấm rơi vào trên kim tự tháp, kèm theo đó là tiếng rồng ngâm.
Không chỉ là mặt đất, không gian cũng rung động liên hồi.


Mỗi nắm đấm đều ẩn chứa lực lượng dời non lấp bể, chỉ vài cú đã đem kim tự tháp đánh nát, đem nó chia năm xẻ bảy, tạo thành một đống hỗn độn. Âm khí ngùn ngụt bay ra, xem ra chỗ này cũng có một cái Âm Dương Môn, để làm nguồn năng lượng cho các cơ quan trong kim tự tháp hoạt động, đồng thời cũng là khảo nghiệm cho Luân Hồi Giả tới lấy Bộ Ba Chân Lý. Ta dễ dàng tìm thấy nó, bàn tay chộp lấy Âm Dương Môn, bóp mạnh một cái, hoàn toàn đem Âm Dương Môn bít lại.


Nguyên thần hồi khiếu.
-Được rồi, như vậy liền dễ dàng.
-Lần trước chúng ta vất vả khổ cực, lại cần thêm may mắn, mới lấy được Chân Lý Chi Nhãn. Không ngờ lần này dễ dàng thế.
-Nắm đấm đủ mạnh, làm việc cũng dễ dàng mà.


Có Linh Tê Thông Tâm định vị, Bộ Ba Chân Lý liền đến tay. Đặc tính của Luân Hồi Bảo Khí là bất hoại, sẽ không vì bị đất đá đè lên mà hư hại.
-Ta chỉ cần La Bàn Ước Nguyện, hai thứ này cho các ngươi.
Ta đưa Chân Lý Chi Nhãn và Chân Lý Chi Thư cho Địch Lệ Nhiệt Ba.


-Chúng ta hiện tại nên tu luyện, cũng không cần đến. Ngươi cứ giữ mà dùng, sẽ đem đến tác dụng lớn hơn.
-Vậy được.
Chúng ta lại kéo nhau về Bái Hoả Thánh Điện.
Cùng nhau nghiên cứu Bộ Ba Chân Lý.


-Thứ này thật thần kỳ. Ta chỉ cảm thấy nó như một đồ vật bình thường mà thôi. Hơn nữa đúng là không thể phá huỷ được.


Liệt Hoả Thái Hoàng cầm Chân Lý Chi Thư trên tay, đang dùng lửa nóng hừng hực thiêu đốt. Chân Lý Chi Thư bìa được làm bằng vàng ròng, vô cùng bắt mắt. Không có trang sách. Ở trong lửa nóng đến làm không gian hơi vặn vẹo, lại không hế hấn gì, nguyên vẹn vô tổn.
Thái Hoàng thu lại lửa.


Ta đón lấy Chân Lý Chi Thư.
-Liệt Hoả Thái Hoàng.


Chân Lý Chi Thư mở ra, từng trang sách xuất hiện bay lên giữa không trung, chữ viết hiện lên. Ảnh chân dung, ảnh toàn thể của lão sống động như thật, chiều cao cân nặn, sơ yếu lý lịch đủ cả. Cả mấy chuyện lặt vặt cũng có. Liệt Hoả Thái Hoàng không hổ là Liệt Hoả Thái Hoàng, làm người thật là quang minh lỗi lạc, cả đời không có nổi một vết nhơ, thật đáng ngưỡng mộ.


-Thật đáng sợ. Cả những chuyện ta đã quên, trong đây cũng có ghi chép.
-Trần Hùng.
Từng trang sách ghi chép về Liệt Hoả Thái Hoàng biến mất. Chỉ chừa lại một trang, bên trên ghi: “ Không thể tra cứu về Luân Hồi Giả”.
Ta thu lại Chân Lý Chi Thư.
-Tiền bối, trong người ngươi còn có Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả không?


-Là thứ gì? A, ta nhớ ra, trong ký ức ngươi cho ta xem, là chính ta đưa nó cho ngươi.
-Vậy ngươi nhớ gì về ɖu͙ƈ Hoả Giáo không?
-Đó là một đám phản bội lại giáo lý Bái Hoả Giáo ở Đôn Hoàng Thành mấy chục năm trước, đã bị ta trấn áp.
Ta lại mở ra Chân Lý Chi Thư.


-Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả.
Trong Chân Lý Chi Thư chỉ giới thiệu về tính năng của Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả mà thôi, xuất xứ không hề thấy.
-ɖu͙ƈ Hoả Giáo.
Cũng không tìm thấy chút dấu vết về Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả.


-Thái Hoàng, thứ này là Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả. Trong lần Luân Hồi trước là chính ngươi đưa nó cho ta. Cũng chính là khởi nguyên của việc ɖu͙ƈ Hoả Giáo phản lại Bái Hoả Giáo. Nhưng trong lần Luân Hồi này nó đã bị xoá khỏi lịch sử.


Liệt Hoả Thái Hoàng âm trầm không nói, nhưng ta có thể cảm thấy lão bất lực cùng sợ hãi. Kỳ thật chúng ta giống nhau, đều bị nhốt trong cái nhà giam gọi là Luân Hồi.
-Ta cần yên tĩnh suy nghĩ chút.
Thái Hoàng có vẻ bị mất phương hướng.


-Quá khứ là giả tạo, tương lai bị chặt đứt, nhưng thứ chúng ta có, là hiện tại.
-Đa tạ tiểu hữu.
Nói rồi Liệt Hoả Thái Hoàng rời đi.
-Không cần lo lắng cho ngài ấy, lần Luân Hồi trước cũng là như thế.
Vài ngày sau.


Liệt Hoả Thái Hoàng rất nhanh hạ quyết tâm. Bái Hoả Giáo toàn lực vận chuyển trợ giúp Đông A Thương Hội. Bái Hoả Giáo chính là xưởng vũ khí lớn nhất Cửu Châu, không có một trong, đây sẽ là trụ cột vững chắc cho Đông A Thương Hội phát triển.


Địch Lệ Nhiệt Ba, Cáp Ni Khắc Tư và Cổ Lực Na Trát trở thành một đời Thánh Nữ mới. Các nàng có trong mình huyết mạch Viêm Đế, danh chính ngôn thuận. Phác Thảo Nga ở lại Bái Hoả Thánh Điện cùng Liệt Hoả Thái Hoàng học tập. Tuy tiểu nương tử không có huyết mạch Viêm Đế, nhưng Liệt Hoả Thái Hoàng cũng vậy nha, cho nên rất vừa mắt lão, được lão nhận là đệ tử. Đồng Lệ Á sau khi thăng chức Thánh Mẫu lập tức được toàn quyền phụ trách sự vụ Bái Hoả Giáo tại Đôn Hoàng Thành. Ta cùng nàng tới Đôn Hoàng Thành chuẩn bị phát triển thương hội.