Vô Dơ Luân Hồi Ký

Chương 83: Hợp Đạo

Bế quan ròng rã hai năm.
Cũng tu luyện ròng rã hai năm.
Vừa đau nhức cũng vừa sung sướng.
Không ngừng đem linh hồn hoa hợp cùng Thiên Địa.
Đạt đến mức độ cộng hưởng lớn nhất.
Đem linh hồn của ta thăng hoa.


Bởi vì linh hồn của ta đã đạt đến giới hạn thất giai Nguyên Thần Cảnh, nhân cơ hội Linh Hồn Thăng Hoa, thừa thế xông lên, đột phá bát giai Hợp Đạo Cảnh.
Đại Mộng Vô Nhai.
Là một thế giới rất thần kì.
Nó không rộng lớn như bản thân vũ trụ, nhưng lại cũng bao la vô tận, không biết đâu là bến bờ.


Nếu nói cần dùng không gian ba chiều để hình dung, thì Đại Mộng Vô Nhai giống như một hải dương sâu thẳm, mà thế giới hiện thực chính là đất liền, mà bầu khí quyển là không gian vũ trụ.


Người tiến vào giấc ngủ, nằm mơ, liền sẽ sinh ra Mộng. Mộng này tương tự như ao hồ, sông ngòi trên đất liền, lần theo dòng chảy, có thể đến với đại dương, cũng chính là Đại Mộng Vô Nhai.


Tựa như đi lặn, càng xuống sâu trong áp lực nước càng lớn. Mà tiến sâu trong Đại Mộng Vô Nhai, cũng tương tự, nhưng là áp lực của những ký ức và cảnh tượng hỗn loạn và mông lung. Người tiến vào Đại Mộng Vô Nhai cũng không giống như cá có thể tự do bơi lội trong đại dương, ngược lại giống với thợ lặn, không thể lâu dài ở trong Đại Mộng Vô Nhai. Giống như thợ lặn phải trở lên bờ nạp dưỡng khí, để thân thể khôi phục khỏi áp lực nước, người tiến vào Đại Mộng Vô Nhai cũng cần trở về thực tại, để tránh cho bị cảnh tượng hư ảo trong Đại Mộng Vô Nhai làm cho thần trí mông lung, lại bị lạc lối trong mộng không thể phân biệt được thật giả, bị lạc lối trong đó, không thể thoát ra.


Linh hồn càng cường đại, thì càng ở được lâu, và càng có thể tiến sâu trong Đại Mộng Vô Nhai.


Mà cường giả Nguyên Thần Cảnh, khi tiến được vào Đại Mộng Vô Nhai, thì có thể dùng thần niệm, tạo thành một Mộng Giới của riêng mình, tựa như một hòn đảo được bao bọc bởi bong bóng trong lòng đại dương.
Ta đứng ở trong Đại Mộng Vô Nhai nhìn về phía Mộng Giới của mình.
Rất to lớn.


Rất đẹp đẽ.
Nổi bật lên trong lòng đại dương sâu thẳm lung linh của Đại Mộng Vô Nhai.


Linh hồn ta đã đạt đến giới hạn, cho nên ta đều đặt tâm trí vào trong xây dựng Mộng Giới, để cho Mộng Giới này càng lúc càng lớn. Mà Mộng Giới tuy rằng vốn không thể di động, luôn bị cố định trong lòng Đại Mộng Vô Nhai, bây giờ đang nhúc nhích.


Cả Đại Mộng Vô Nhai bao la vô bờ đang hưởng ứng ta, sinh ra một liên hệ kì lạ.
Thân thể ta hoá thành một người khổng lồ cao hơn ba trăm thước, trắng như ngọc, lại có chằng chịt vết rạn đen.
Tách tách
Tiếng nứt vỡ vang lên.
Vết nứt càng lúc càng nhiều.


Từng mảng vỏ bọc dần dần rơi ra, hoá thành khói sáng lấp lánh tan vào không gian xung quanh.
Tựa như sâu bướm phá kén mà ra, lột xác thành một hình thái hoàn toàn mới.
Cao cấp hơn.
Mạnh mẽ hơn.
Mà cảm giác của ta về Đại Mộng Vô Nhai lúc này cũng thay đổi.


Nếu nói trước đây ta như là một người đang nín thở lặn dưới nước, thì giờ đây ta đã trở thành một con cá, có thể tự do thoải mái bơi lội tuỳ thích trong hải dương mang tên Đại Mộng Vô Nhai này.
Linh hồn vừa lột xác, cũng chỉ trở nên to lớn hơn một chút.


Nhưng một chút này mang ý nghĩa to lớn.
Bởi ta đã đạt đến cực hạn từ lâu rồi.
Một chút này mang ý nghĩa ta đã tiến vào một cảnh giới cao hơn.
Hợp Đạo Cảnh.
Ta nhìn về phía Hương Khê Mộng Giới.
Nó đang chấn động kịch liệt, không ngừng co rút lại.


Hương Khê Mộng Giới được xây dựng từ thần niệm của ta. Bây giờ ta từ thất giai chuyển biến thành bát giai, thần niệm cũng có sự thay đổi về chất lượng, trở nên cứng hơn, dai hơn, mạnh hơn. Nếu nói một tia thần niệm của thất giai là sợi tơ, thì tia thần niệm của bát giai đã giống như sợi cước. Hương Khê Mộng Giới được xây dựng từ tơ thần niệm thất giai, bây giờ chuyển thành bát giai, cho nên mới co rút lại.


Đây gọi là gì? Định luật bảo toàn thần niệm à?
Cái lợi là Hương Khê Mộng Giới tuy thu nhỏ lại hơn mười lần, nhưng mạnh mẽ hơn không chỉ mười lần.
Gràoooo X9
Chín tiếng rồng gầm vang lên, Cửu Long Khí xuất hiện.


Vẫn là Cửu Long Khí lúc trước, nhưng hiện lên trong mắt ta đã hoàn toàn khác biệt.
Thiên Nhãn.
Ta vậy mà mở được Thiên Nhãn rồi.
Thật là niềm vui ngoài ý muốn.
Có lẽ là nhờ Linh Hồn Thăng Hoa, để linh hồn sinh ra đột biến, thành công mở ra Thiên Nhãn.


Cái gọi là Thiên Nhãn, kì thực chính là dùng góc nhìn của Thiên Địa để quan sát vạn vật.
Vậy Thiên Địa quan sát vạn vật như thế nào?


Ta nhìn một hồi, lại nhìn xung quanh một hồi. Cho ra kết luận đó là dựa vào mức độ năng lượng, phân biệt dựa vào màu sắc, tựa như bảy sắc cầu vồng. Nhất giai màu đỏ, nhị giai màu cam, cho đến thất giai màu tím. Mà bát giai, thì là màu trắng.
Dùng Thiên Nhãn cẩn thận quan sát Cửu Long Khí.


Mỗi con rồng như được cấu thành từ vô số điểm sáng lấp lánh như sao, gọi là tinh điểm, nối với nhau bằng các đường thẳng, gọi là tinh đạo, tựa như một đồ hình trong không gian ba chiều. Tựa như một dải ngân hà lấp lánh mang hình dạng một con rồng, được tạo nên từ vô số chòm sao.


Tinh Đồ của Hợp Đạo Thần Thông quả nhiên vô cùng phức tạp.


Thủ đoạn của Hợp Đạo Cảnh, về bản chất cũng giống như Nguyên Thần Cảnh, đều là thần thông. Nhưng thần thông của Hợp Đạo Cảnh lại ở một đẳng cấp khác, còn dính lên sức mạnh của thiên địa, cho nên gọi là Hợp Đạo Thần Thông. Còn nữa tinh điểm và tinh đạo của Hợp Đạo Thần Thông nhìn dưới Thiên Nhãn thì có màu trắng, mà tinh điểm và tinh đạo của thần thông cấp bậc Nguyên Thần Cảnh thì lại có màu tím.


Ví như trong tinh đồ của Cửu Long Khí, có một chòm sao thần thông rất khác biệt. Chúng rất tối nghĩa, rất phức tạp, mà có cảm tưởng cho dù ta có bỏ công nghiên cứu, cũng không thể nào hiểu được, cũng không thể nào sao chép được. Tựa những Thần Thông Tinh Toà này vốn được sinh ra và gắn liền cùng thiên địa, nhìn bằng Thiên Nhãn, chúng lại là màu cầu vồng. Cũng chính chúng để Cửu Long Khí trường tồn trong trời đất, từ đó truyền thừa qua hàng ngàn năm trong các hậu duệ của Hiên Viên Hoàng Đế. Những Thần Thông Tinh Toà này làm lõi, lại được vô số Thần Thông Tinh Toà khác vây lấy, liên kết cùng nhau hình thành nên Cửu Long Khí. Đây là một đại công trình, độ phức tạp có lẽ tương đương với hàng ngàn lập trình viên cùng làm việc mười mấy năm để viết nên một phần mềm nào đó. Nhưng uy năng của Hợp Đạo Cảnh cường giả là không thể tưởng tượng, trong lịch sử cũng không phải chỉ có mình Hiên Viên Hoàng Đế tạo nên được Hợp Đạo Thần Thông cấp độ cỡ này.


So với Cửu Long Phong Tuyệt, Cửu Đỉnh Phong Thiên lại lộ ra kém một bậc, chỉ là thần thông mà thôi. Nhưng mà ta nghĩ là đi tìm Cửu Đỉnh nghiên cứu một chút, có lẽ có thu hoạch bất ngờ. Cửu Đỉnh Phong Thiên thế nhưng là thần thông đã trấn áp địa mạch của cả Đông Thắng Thần Châu, uy năng chắc chắn không yếu hơn Cửu Đỉnh Phong Thiên được.


Phừng Phừng Phừng
Bản nguyên Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả cháy bùng lên trên tay.
Ta nhìn vào bằng Thiên Nhãn, cũng là một đám Thần Thông Tinh Toà tối nghĩa, nhưng có vẻ không giống của Cửu Long Khí lắm, càng thêm mịt mù tối nghĩa, và nó trong suốt không màu.


Nếu lấy Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả làm lõi, dùng thần thông Vạn Hoả Hỗn Nguyên làm dẫn dắt, có lẽ ta cũng có thể tạo nên một Hợp Đạo Thần Thông mới có uy năng sáng ngang Cửu Long Phong Tuyệt, thậm chí mạnh hơn.
Xoẹt.
Thần Thông Tinh Đồ của Nhất Trảm Đoạn hiện lên.
Không ngoài dự kiến.


Trung tâm tinh đồ cũng là một đám Thần Thông Tinh Toà tối nghĩa, có mấy phần giống bản nguyên Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả, đều trong suốt không màu. Chi bằng nói ta nhìn thấy nó, thì nói ta cảm nhận thấy nó lại chính xác hơn. Có lẽ, nó thuộc về một tầng thứ cao hơn, cửu giai, thậm chí thập giai cũng là có khả năng.


Nghĩ đi nghĩ lại, ta tuy có hai Hợp Đạo Thần Thông, nhưng lấy tu vi Nguyên Thần Cảnh cũng chưa phát huy được một phần sức mạnh của chúng. Không cần lại ôm đồm thêm nữa. Chỉ cần tập trung nghiên cứu, nắm vững được Nhất Trảm Đoạn và Cửu Long Phong Tuyệt cũng đã mất rất nhiều thời gian rồi, và cũng đã đủ dùng.


Nhớ lại cả Nhất Trảm Đoạn và Cửu Long Phong Tuyệt đều là thần thông được truyền cho. Còn như Tứ Đại Thần Thông của Đạt Ma Tổ Sư, đều là ta dựa vào nguyên bản viết lại, đương nhiên tinh điểm và tinh đạo đều là màu tím cả. Cũng không biết nếu viết lại bằng thần niệm cấp bậc Hợp Đạo Cảnh, uy lực có tăng lên nhiều không.


Khả năng là có, bởi so với thần niệm của Nguyên Thần Cảnh, thần niệm của Hợp Đạo Cảnh dai hơn, bền hơn, mạnh hơn. Nhưng về bản chất là giống nhau, nên vẫn gọi là thần niệm. Khác cái là thần niệm của bát giai nếu như không bị ngoại lực phá hoại, cho dù cường giả bát giai đã vẫn lạc từ lâu, vẫn có thể trường tồn cùng Thiên Địa, được Thiên Địa nuôi dưỡng. Tựa như một tia thần niệm của Viêm Đế gửi gắm trong Linh Viêm, đã tồn tại hơn vạn năm rồi.


Ta trở lại trong Mộng Giới của riêng mình.
Cảm giác như chim về tổ, vô cùng thân thiết, ấm áp và an toàn.
Vì ta cần yên tĩnh đột phá Hợp Đạo Cảnh, các lão bà cũng không tới đây, mà ở trong thực tại chờ đợi.


Một giếng nước lớn hình tròn lấp lánh ánh sáng, tựa như được lấp đầy bởi một chất như kim cương lỏng, xinh đẹp cực kì. Bởi vì Thiên Địa Thanh Lâu mở rộng khắp nơi, lượng hồn nguyên thu được cực nhiều, các lão bà cũng không dùng hết được, tích tụ hơn mười năm, tạo nên cái giếng lớn này. Theo hồn nguyên đổ vào, nó sẽ tự mở rộng xuống dưới, để nước trên mặt luôn luôn ở mức cố định.


Ta đưa thân thể khổng lồ cúi đầu xuống hồ, húp một ngụm lớn. Theo hồn nguyên vào bụng, cảm giác ấm nóng khoan khoái lan toả toàn thân, dễ chịu cực kì. Để ta cảm giác được mình đang lớn lên.
Ta húp ba ngụm lớn, để mặt giếng vơi đi thấy rõ.
Liền ngừng lại.


Đáy giếng nâng lên, mực nước trở lại bình thường.
Hồn nguyên cũng tương tự như thức ăn, cần thời gian tiêu hoá, cũng cần thời gian để linh hồn lớn lên. Nếu nhồi nhét như nuôi ngỗng vỗ béo, rất là lãng phí, cũng dễ khiến linh hồn căng quá mà nổ tung.


Xem ra với mức thu hoạch hồn nguyên hiện tại, tuy có hơi thiếu, nhưng cũng không phải là vấn đề gì quá lớn.
Ta rời khỏi Đại Mộng Vô Nhai.
Ý thức trở về với bản thể.


Thân thể bởi vì luôn duy trì Khô Mộc Thần Thông mà không hề lớn lên tý nào. Lúc này bỗng nhiên như cây khô gặp xuân, dần dần đầy lên trắng nõn, biến thành một hài tử vô cùng đáng yêu.
-Lão công, ngươi thành công rồi.


Quyền Mẫn Nga nhanh miệng la lên. Các lão bà khác cũng vui mừng, định lên tiếng hỏi han.
-Ừm.
Ta đáp một tiếng, ra hiệu cho các nàng yên lặng.
Một cảm giác khác lạ hoàn toàn lúc ở trong Đại Mộng Vô Nhai truyền đến.
Đó là cảm giác bài xích.
Ta đang bị cả thiên địa này bài xích.


Đều nói cường giả Hợp Đạo Cảnh được thiên địa nuôi dưỡng, nguyên thần tựa như thai nhi trong tử cung mẫu thân, cho dù rời khỏi hay mất đi thân thể, chỉ cần không rời đi phiến thiên địa này, liền sẽ trường tồn bất diệt cùng trời đất. Mà cảm giác của ta lúc này, thì bản thân ta như một tế bào ung thư, đang không ngừng hút lấy dinh dưỡng từ thân thể vật chủ, chính là trời đất. Cho nên. Đang bị cả thiên địa bài xích.


Ong.
Một tiếng động cực nhỏ vang lên, chỉ mình ta nghe thấy.
Một quả cầu thuỷ tinh hiện lên bao vây lấy ta.
Để cho cảm giác bị bài xích bởi thiên địa biến mất.
Quả cầu này, rất quen thuộc.
Nó luôn xuất hiện vào lúc Luân Hồi khởi động lại.
Ta gọi nó là Luân Hồi Châu.


Không ngờ thứ đã luôn giam cầm ta, bây giờ lại là thứ bảo vệ ta khỏi bị trời đất bài xích. Nhưng sự bảo vệ này, e rằng không phải tốt lành gì.
-Lão bà, các ngươi có thấy xung quanh ta có gì không?
Ta hỏi.
-Không thấy.
Các nàng đồng loạt lắc đầu.
-Còn các ngươi?


Ở chỗ này chờ ta còn có Vương Miện Nữ Đoàn.
-Chúng ta cũng không thấy.
Các nàng, bao quát cả ba Nguyên Thần Cảnh Hàm Ân Tĩnh, Phác Chiêu Nghiên và Lý Trí Hiền đồng loạt lắc đầu.
-Xem ra chỉ có đạt đến Hợp Đạo Cảnh, hoặc lúc Luân Hồi khởi động lại, mới thấy được thứ này.


-Ý ngươi là?
Hàm Ân Tĩnh lên tiếng, dường như có biết đến thứ này.
-Ta gọi nó là Luân Hồi Châu. Có lẽ liên quan đến Luân Hồi Bàn.


Khi Luân Hồi Giả chết đi, hắn sẽ tạm thời ngủ say, chờ Luân Hồi khởi động lại. Mà ta đã mấy lần là kẻ sống sót cuối cùng, cho nên đặc cách chứng kiến Luân Hồi khởi động lại, cũng biết đến sự tồn tại của Luân Hồi Châu. Mà các cô nương Vương Miện Nữ Đoàn, là nơi Thiên Đạo gửi gắm ý chí, tuy rằng không trực tiếp thấy được, nhưng cũng biết đến Luân Hồi Châu tồn tại.


-Quả nhiên mạnh lên, là sự lựa chọn chính xác. Nhiều bí ẩn tự động sáng tỏ.
Phác Thảo Nga nói.
-Chúng ta nên làm gì tiếp theo đây?
Phác Chiêu Nghiên hỏi.


-Vẫn là tiếp tục chờ Bạch Hổ hiện thân thôi. Nó có liên quan đến Luân Hồi Bàn, nếu không thì đã không xuất hiện cạnh Luân Hồi Bàn trong lần Luân Hồi trước. Với lại, ta vừa đột phá Hợp Đạo Cảnh, còn cần củng cố tu vi một thời gian. Mà các nàng, cũng còn chưa đột phá Nguyên Thần Cảnh nữa.


Ta nhìn về dàn hậu cung của mình, lên mười ba người rồi.
Cũng may các nàng đều rất hiểu chuyện.
Mà tất cả đều là nhờ ta biết phân thân.
Nếu không, cái hậu cung này đã sớm cháy.
-Còn nữa, chuyện ta đột phá Hợp Đạo Cảnh, đừng truyền ra ngoài.
-Chúng ta hiểu.
Các lão bà cùng đáp.


Chuyện ta đột phá Hợp Đạo Cảnh, vốn đáng ra nên là chuyện chấn động Cửu Châu, nhưng cứ như vậy im hơi lặng tiếng, cũng để cho thiên hạ, tiếp tục thái bình.
Các lão bà và tình nhân đều bận rộn.
Ta ngược lại.


Sau một khoảng thời gian bận rộn thì bây giờ lại dành thời gian cả ngày để suy nghĩ về hướng đi về tương lai.


Vừa đột phá Hợp Đạo Cảnh, đã có sẵn hai Hợp Đạo Thần Thông, cũng nên biết thoả mãn. Quả nhiên được đi theo con đường của cổ nhân mở sẵn, liền dễ dàng. Còn đến tận cùng đường mòn, muốn tiếp tiến lên, chỉ có thể tự thân mở đường.


Có sẵn bản nguyên Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả và thần thông Vạn Hoả Hỗn Nguyên, lại đi Vô Tận Viêm Châu tìm Linh Viêm, ta tin chắc có thể lại nhanh chóng tạo ra một Hợp Đạo Thần Thông mới, thuộc về riêng mình. Có kinh nghiệm lần trước, chuyện lấy Linh Viêm cũng dễ dàng mà thôi. Mười năm sau Luân Hồi khởi động lại, đến trước khi biết chuyện Thiên Đạo, ta mỗi ngày vẫn luôn chia đều thời gian ra học luyện khí cùng Liệt Hoả Thái Hoàng, học luyện đan cùng Vương Trùng Dương và học trận pháp cùng Long Tàng Đại Tông. Mỗi ngày trừ thời gian dành cho bảy lão bà ra, thì đều dành cho học tập và nghiên cứu.


Phải chia đều thời gian ra là vì chuyện học tập nghiên cứu rất cần tập trung. Đương nhiên chuyện dùng phân thân hợp thể song tu cùng các mĩ nhân một khắc cũng không ngừng, nhưng tuyệt không ảnh hưởng. Tựa như vừa học tập hay làm việc, vừa nghe nhạc vậy thôi. Cũng bởi vậy ta thường xuyên để phân thân nằm dưới, đám mĩ nữ ở trên tuỳ ý muốn làm gì thì làm.


Sau khi được Phác Chiêu Nghiên thổ lộ chuyện Thiên Đạo, ta lại tập trung cùng sáu người các nàng ngày đêm song tu.
Hợp Đạo, là chuyện quan trọng nhất, không có một trong.


Cho nên từ đó đến nay ta cũng hoàn toàn bỏ bê công vụ, ngày đêm cùng mĩ nhân hoan lạc. Đương nhiên cũng không giống đơn thuần là chơi cho sướng, mà thật sự là nghiên cứu Thiên Địa Hợp Đạo Pháp, cùng chú tâm tu luyện. Bởi các cô nương Vương Miện Nữ Đoàn đều mơ hồ không rõ, để ta không ngừng các nàng hoà hợp, lại phải tự cảm nhận lấy liên hệ với thiên địa. Cần độ tập trung rất cao, cho nên không thể không dẹp những chuyện khác qua một bên.


Cũng may hai năm qua đi, ta cũng thành công Hợp Đạo, không phụ kì vọng.
Bản tôn lại về trong Thiên Địa Thanh Lâu, làm một cái cây khô.
Tuy rằng bây giờ đã là Hợp Đạo Cảnh, cũng không quan trọng thân thể lắm, nhưng đã quen dùng phân thân, mà như thế, lại đưa đến cảm giác an toàn.