Vô Dơ Luân Hồi Ký

Chương 86: Uy Thế Đại Tỷ

Đại Mộng Vô Nhai


Con người khi nằm mơ, sẽ tạo ra Mộng. Mộng giống như bong bóng khí trong nước, cuốn trôi theo dòng chảy về với Đại Mộng Vô Nhai. Những bong bóng này vô cùng mong manh và dễ vỡ, nhưng số lượng rất nhiều. Cũng vì quá nhỏ và yếu đuối, chúng có thể lắc lư di động trong Đại Mộng Vô Nhai, không giống Mộng Giới cồng kềnh và bị cố định một chỗ. Chúng va chạm lấy nhau, tan ra, hoà quyện để tạo thành mộng lớn hơn, rồi từ đó hình thành Mộng Giới. Và cũng bởi tạo nên từ quá nhiều mộng, cảnh tượng trong Mộng Giới như thế vô cùng hỗn loạn, không cẩn thận đi vào sẽ bị mê thất trong đó, khó mà thoát ra.


Hương Khê Mộng Giới.
Đây là ta đặt tên cho Mộng Giới mà ta trải qua mấy trăm năm không ngừng xây dựng nên.
Theo ta đột phá Hợp Đạo Cảnh, Hương Khê Mộng Giới đã bắt đầu có thể di chuyển. Tuy tốc độ ban đầu rất chậm, nhưng theo tu vi tăng lên, tốc độ di động của Hương Khê Mộng Giới cũng tăng cao.


Và Hương Khê Mộng Giới hiện tại, giống như một con cá voi cồng kềnh, đang không ngừng tiến lên trong lòng Đại Mộng Vô Nhai, xem các Mộng Giới khác là con mồi, tìm kiếm để cắn nuốt. Đây là cách rất hiệu quả để mở rộng Hương Khê Mộng Giới. Tuy rằng cảnh tượng trong Mộng Giới vô cùng hỗn loạn, nhưng có Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả tịnh hoá tinh lọc, vậy không hề đáng lo tẹo nào.


Cả Đại Mộng Vô Nhai rộng lớn vô biên như vậy, cũng chỉ có mình Hương Khê Mộng Giới tung hoành. Cho nên Hương Khê Mộng Giới tựa như một con cá voi ăn tạp, đám phù du như Mộng cũng không lãng phí, đều há miệng nuốt hết, một cái cũng không chừa. Tựa như đang chơi trò cá lớn nuốt cá bé, đáng tiếc ở đây Hương Khê Mộng Giới là con cá duy nhất có thể di động.


Cho dù là cường giả Nguyên Thần Cảnh, cũng không thể dễ dàng tiến vào Đại Mộng Vô Nhai. Mà cho dù có tiến vào, không có Đại Mộng Thần Thông, cũng khó có thể xây dựng Mộng Giới của riêng mình. Mà như Mộng Giới của các cô nương Vương Miện, tuy không thể di động, nhưng cực kì cực kì to lớn. Vốn dĩ không thể ăn không nói, cho dù Hương Khê Mộng Giới có ăn vào, cũng chắc chắn bị bội thực nổ tung.


Thôi thì năng nhặt chặt bị.
Bên trong Hương Khê Mộng Giới.
-Oa, Thảo Nga tỷ trở nên lợi hại rồi. Đại tỷ thật đáng sợ quá đi.
Quyền Mẫn Nga kêu lên sợ hãi.
Nàng không sợ hãi không được nha.


Ở cách đó không xa, Thân Huệ Trinh đang bị Phác Thảo Nga đè lên đất ma sát, phía trên còn không ngừng dùng lửa đốt, đúng là khổ không thể tả. Mà Thân Huệ Trinh xếp thứ tư, sắp đến lượt Quyền Mẫn Nga rồi.


Thân làm đại tỷ, tu vi vừa tăng tiến vượt bậc, việc Phác Thảo Nga làm đầu tiên là giáo huấn đám muội muội không nên thân một trận. Tuy rằng lý do là nghĩa bất dung từ, nhưng nhìn sắc mặt của Phác Thảo Nga, nàng đang rất vui sướng hả hê đấy.
-Mẫn Nga, tới lượt ngươi.


Phác Thảo Nga đem ảnh chiếu của Thân Huệ Trinh đánh tan thành bụi vụn, hướng Quyền Mẫn Nga ngoắc tay.
-Lão công, kiú ta.
Quyền Mẫn Nga hai tay nắm chặt ống tay áo ta, bộ mặt đáng thương cực kì.
-Mẫn Nga lão bà, ta cổ vũ ngươi.
Nói rồi biến mất tại chỗ, chạy nhanh còn kịp.
-Á á á


Quyền Mẫn Nga thét lên rồi bỏ chạy cực nhanh, mà Phác Thảo Nga thì cười lên sảng khoái, đạp mây lửa đuổi theo với tốc độ càng nhanh hơn.
Các lão bà đánh nhau, tốt nhất không nên xen vào.
-Lão công, ta muốn tinh huyết huyết mạch Lôi Đế.
Kim Xán Mỹ nũng nịu.


-Lôi Đế không có đâu, nhưng Hải Đế lại có, lão công, ngươi nhất định phải kiếm tinh huyết huyết mạch Hải Đế cho ta.
Kim Tuyết Hiền giọng không tha nghi vấn, ban cho ta quân lệnh trạng.
-Ta sẽ nghĩ cách. Nhưng Tuyết Hiền lão bà, ngươi phải qua được một kiếp này đã.


Ta nhìn về phía vừa rồi Quyền Mẫn Nga bỏ chạy. Tuy rằng đều là Linh Niệm Cảnh, nhưng sức chiến đấu của Quyền Mẫn Nga có bao nhiêu cặn bã, mọi người ở đây đều rõ, cho nên không chống lại Phác Thảo Nga được mấy hồi. Phác Thảo Nga diệt xong nàng, quay lại tìm Kim Tuyết Hiền rồi.


-Đại tỷ, đừng tưởng ta sợ ngươi.
Một chiếc mặt nạ cổ lão xuất hiện trên mặt Kim Tuyết Hiền. Che đi dung nhan khuynh thành khuynh quốc, để bộ dạng nàng trở nên hung ác không ít, tiến vào trạng thái chiến đấu.
Vô Thượng Đại La Thiên triển khai.
Hơi lạnh lập tức lan tràn không gian, lạnh lẽo cực kì.


Trời, đổ mưa tuyết rồi.
Từng bông tuyết trắng tinh trống rỗng xuất hiện trong không gian, bị cuồng phong cuốn vòng xung quanh Kim Tuyết Hiền cực kì xinh đẹp, tạo nên một thế giới băng tuyết, nơi mà nàng là chu nhân duy nhất, lạnh lùng và cao ngạo.
-Lão công, ngươi thiên vị.
Phác Thảo Nga quay sang ta hét to.


Nhìn các lão bà khác bị lão bà Phác Thảo Nga đánh đến ta cũng nhận không ra, ta cũng đau lòng lắm, vậy nên lần này cho lão bà Kim Tuyết Hiền chút trợ giúp. Không có người chỉ đường, Kim Tuyết Hiền dưới sự góp ý của ta, đem Vô Thượng Đại La Thiên luyện đến mức này, đã là không dễ dàng, mà chúng ta cũng làm được không tệ.


-Lão bà Thảo Nga, đây là đang rèn luyện ngươi. Cố lên, ta cổ vũ ngươi.
Ta ngồi ở xa tiếp tục ăn bỏng ngô uống cô ca.


Các lão bà khác cũng đã trở lại. Quyền Mẫn Nga không mấy quan tâm đến thất bại thảm hại của mình. Mà Từ Du Nhã, thì lại không phục. Vừa rồi nàng chỉ thua trong tích tắc. Được thân truyền của Thiên Đao, Từ Du Nhã bây giờ rất là lợi hại đấy, một người một đao, chém hết thiên quân vạn mã, sức chiến đấu cực mạnh.


-Lão công, ngươi nói ai sẽ thắng?
Từ Du Nhã hỏi.
-Tuyết Hiền thua chắc rồi.
Ta lập tức khẳng định.
Oanh
Tiếng nổ lớn vang lên.
Kim Tuyết Hiền và Phác Thảo Nga bắt đầu va chạm rồi.
Một đòn toàn lực mở đầu, hai nàng chưởng đối chưởng, không ai sợ ai.


Băng lạnh và lửa nóng va chạm, để không gian cũng chấn động theo.
Hai nàng cùng lùi lại.


Vẫn là Phác Thảo Nga hơn một bậc, đánh Kim Tuyết Hiền lui ngược ra sau một đoạn dài, lập tức ổn định thân hình, hai bàn tay loé sáng một cái. Hai cái Thánh Hoả Lệnh màu trắng như ngọc hiện lên. Theo chân khí quán vào, Thánh Hoả Lệnh lập tức chuyển sang màu xanh lam rất đậm, mơ hồ thấy ánh tím, phát ra sóng nhiệt cao kinh người, đem bông tuyết phạm vi ba thước xung quanh Phác Thảo Nga hoá thành khí tiêu tán vào hư không.


Trảm.
Một đạo cương khí hình trăng khuyết khổng lồ màu xanh lam, nóng rực kinh hoàng lấy tốc độ cực nhanh bay về phía Kim Tuyết Hiền vẫn đang lui ngược ra sau. Động tác Phác Thảo Nga chỉ hoàn thành trong chốc lát, cho thấy sức chiến đấu kinh người.
Liệt Hoả Thái Hoàng dạy dỗ đồ đệ rất giỏi nha.


Kim Tuyết Hiền cũng lập tức làm ra phản ứng, thân thể bị cương khí đánh tan, hoá thành sương mù.
Gió thổi tới.
Mây mù cuồn cuộn lập tức bao phủ lấy Phác Thảo Nga.


Phác Thảo Nga lập tức tăng mạnh sóng nhiệt bao lấy bản thân, hình thành nên một lĩnh vực ngăn cách nàng và mây mù, còn không ngừng mở rộng. Linh niệm mạnh hơn lúc này lộ ra ưu thế.


Mây mù ở bốn phương tám hướng tụ lại thành hình dạng Kim Tuyết Hiền, sau đó trong chớp mắt từ dạng khí lập tức chuyển biến thành dạng rắn, hoá thành những pho tượng băng tuyệt mĩ.
Quyền, cước, chưởng, chỉ, trảo.


Tượng băng dùng đủ loại võ thuật đánh về phía Phác Thảo Nga, cũng không vì sức nóng kinh người phát ra từ người Phác Thảo Nga mà lộ vẻ tan chảy, hiển nhiên không tầm thường.


Phác Thảo Nga cũng không dám coi thường một chiêu này, Thánh Hoả Lệnh chập cán vào nhau, kéo dài ra, biến thành một ngọn giáo hai đầu. Nàng gọi nó là Thánh Hoả Lệnh Thương. Thánh Hoả Lệnh Thương xoay tít mù tựa như cắt đậu hũ, đem tượng băng công tới xung quanh chém nát.
-Hử, chiêu mới?


Phác Thảo Nga liền nhận ra có gì đó không đúng.


Tượng băng bị chém nát, lại biến thành nước, thế tới không giảm, bắn về phía Phác Thảo Nga. Không kịp né tránh, Phác Thảo Nga bị nước dính ướt. Mà nước bắn lên người nàng cũng lại chuyển biến thành băng, đem nàng đông cứng lại. Bãi nước sau tiếp nối bãi nước trước, bắn lên người Phác Thảo Nga, chỉ chớp mắt đem nàng biến thành một cục nước đá.


Choang.
Lúc này thân hình Kim Tuyết Hiền mới hiện lên từ trong mây mù, một chưởng không nương tình đem cả Phác Thảo Nga và tảng băng vây lấy đánh nát. Nhưng mà bị băng vỡ ra, bị đông cứng bên trong lại là lửa đủ màu sắc đang bốc cháy trong băng. Xem ra bị đông cứng là huyễn thân của Phác Thảo Nga rồi.


-Cũng không phải mình muội biết dùng huyễn thân.
Dùng một kế nhỏ đem Kim Tuyết Hiền dẫn ra, Phác Thảo Nga lập tức chớp lấy cơ hội. Linh niệm mạnh mẽ hơn hẳn, để Phác Thảo Nga nhìn ra được chiêu trò của Kim Tuyết Hiền, không còn mông lung như ngày xưa đỡ lấy một chiêu này.


Hoả Vũ Phần Nguyên – Mưa lửa đốt đồng.


Mũi Thánh Hoả Lệnh Thương hoá thành vô tận tàn ảnh, như mưa từ phía trên rơi xuống thân thể Kim Tuyết Hiền. Nàng đã hiện lên chân thân, trong chốc lát không trốn đi đâu được, lại thêm phạm vi bao trùm của mưa mũi thương rất rộng, chạy cũng không kịp, cho nên chỉ có thể đỡ lấy.


Vạn Niên Băng Thể - Thân thể băng đá vạn năm.
Đang đang đang X .14


Thân thể Kim Tuyết Hiền lập tức biến thành như tượng băng, cứng tựa kim cương, ngạnh kháng mũi Thánh Hoả Lệnh Thương liên hoàn đâm lên người mình. Đầu mũi Thánh Hoả Lệnh Thương cứng rắn vô bì, lại mang theo nhiệt độ cực cao, chính là khắc tinh của Vạn Niên Băng Thể. Mỗi mũi thương đâm tới, đều để lại một vết lõm trên thân thể Kim Tuyết Hiền.


-Phá.
Xác định thân thể đang gồng lên chống chọi bản thân oanh tạc là chân thể, Phác Thảo Nga lập tức dùng toàn lực. Thánh Hoả Lệnh Thương một nhát toàn lực đánh tan phòng ngự, đâm xuyên qua thân thể băng đá của Kim Tuyết Hiền.
Lửa màu lam bùng lên.


Đem không chỉ thân thể Kim Tuyết Hiền hoá thành hơi nước, còn đem mây mù xung quanh đánh tan. Một cột lửa bốc cao đến tận trời, đem mây tuyết xua đi, để lộ ra bầu trời trong xanh vô ngần.
Nắng vàng chiếu rọi trên người Phác Thảo Nga, tuyên bố nàng đã chiến thắng.
-Hắc, Xám Mỹ, đến phiên ngươi.


Chỉ còn lại mình Kim Xán Mỹ, Phác Thảo Nga rất là tự tin.
Đương nhiên Kim Xán Mỹ không đơn giản, nàng cũng có được chân truyền của Cửu Thiên Lôi Hoàng, chiến lực cũng rất mạnh.
-Đại tỷ, ta tự nhận đánh không lại ngươi.
Kim Xán Mỹ thành thật.
-Ngươi sợ?
Phác Thảo Nga khiêu khích.


-Nhưng chúng ta có thể nha. Các tỷ muội. LÊN.
Theo Kim Xán Mỹ hô lớn, Từ Du Nhã làm gương đi đầu, một cây đại long đầu đao, xuất hiện trong tay. Một đạo đao khí hoàng kim chém thẳng về phía Phác Thảo Nga. Cũng đã có được mấy phần khí thế của Thiên Đao.


Đao khí cương liệt, khí thế vô kiên bất tồi, lại sắc bén cực kì.
Đang.
Phác Thảo Nga giơ thương đỡ lấy, cũng phải thối lui mấy bước.


Quyền Mẫn Nga lúc nãy bị doạ chạy, bây giờ lại hăng hái. Lập tức theo sau đao khí của Từ Du Nhã, như một cơn gió bay đến Phác Thảo Nga, nhẹ nhàng nhưng cũng đầy nguy hiểm. Nàng cũng dùng thương, nhưng đầu thương dài tựa như một thanh kiếm, tốc độ cực nhanh, hoá thành vô số ảo ảnh, nhắm hướng Phác Thảo Nga đâm tới.


Thấy Kim Xán Mỹ vậy mà gọi các tỷ muội hội đồng mình, lại đang chiến thắng liên tục, khí thế bừng bừng, Phác Thảo Nga cũng không khϊế͙p͙ chiến. Nhưng nàng cũng không ngốc, lập tức lùi lại ra sau, tránh để các tỷ muội vây công, Thánh Hoả Lệnh Thương trong tay cũng hoá thành vô số tàn ảnh chuẩn xác đỡ hết mũi thương Quyền Mẫn Nga đâm tới.


Đùng đùng
Tiếng sấm nổi lên.
Mây đen tụ tập.
-Lão công.
Phác Thảo Nga hét lớn.
Ta giả điếc không nghe.
Tích Lịch Lôi Đình Chấn Viêm Vụ.


Đây là một chiêu thành danh của Cửu Thiên Lôi Hoàng, hút lấy sấm sét Thiên Địa, cường hoá tự thân. Nhưng mà đây là Hương Khê Mộng Giới, Kim Xán Mỹ có thể dùng chiêu này, đương nhiên là vì ta trợ giúp nàng nha.


Một tia sét thô to sáng chói giáng xuống đầu Kim Xán Mỹ. Nàng đưa tay phải lên trời, hút lấy sấm sét vào thân thể, cả người phát ra sáng chói, tóc tai dựng ngực, hai mắt bắn điện, tựa như thần sấm giáng trần, bá đạo tuyệt luân. Mà Kim Xán Mỹ lấy ra một cây rìu hai lưỡi cán dài, là vũ khí chuyên dụng của nàng, bộ dạng đúng là có mấy phần giống lôi thần phiên bản nữ.


Kim Xán Mỹ lấy tốc độ cực nhanh vòng ra trên đầu, vung rìu chém tới.
Bạo lực mười phần.
-Ai sợ ngươi?
Nếu là ngày xưa Phác Thảo Nga cũng không dám đỡ, nhưng nàng xưa đầu bằng nay. Thánh Hoả Lệnh Thương cũng không hề chịu yếu thế, cường lực đập tới.
Đoàng


Như sấm sét đánh vào miệng núi lửa đang phun trào.
Hoả diễm điện lưu bắn tung toé khắp nơi.
Kim Xán Mỹ bị chấn bay ngược lên trên, hộc máu.


Mà Phác Thảo Nga cũng không khá hơn, bị đánh lún xuống đất, tạo thành một cái hố sâu. Nhưng mà nàng cũng không kịp điều tức, lập tức nhịn xuống thương thế, nhảy ra khỏi hố, cũng nhờ vậy mà tránh được vô số cọc đất đá từ phía dưới trồi lên nhắm vào nàng.
Vút vút


Tiếng chưa đến , roi đã tới.
Vũ khí của Thân Huệ Trinh là một cây Bát Xà Mâu, nhưng nàng đem thân mâu uốn cong, dùng như roi, cương nhu đầy đủ.
Phác Thảo Nga giơ thương đón đỡ.


Tuy rằng cản được hết, nhưng mỗi lần va chạm đều để thương thế của nàng nặng hơn. Chỉ trong chớp mắt Thân Huệ Trinh đã vung ra hàng trăm roi. Không chỉ nhanh, chuẩn, mà còn biến hoá vô cùng. Phác Thảo Nga đỡ lấy, phải nói là tối tăm mặt mũi.
Một cây gậy thế như thái sơn áp đỉnh đánh tới.


Là Thân Trí Mẫn.
Một gậy của nàng, nặng nề chí cực, lực đạo vô cùng lớn, khí thế nghiêng trời lệch đất.
Thương và bổng va chạm.
-Hừ.


Phác Thảo Nga rên lên một tiếng, bị đẩy lùi ra sau, cũng lại chưa kịp ổn định, roi của Thân Huệ Trinh đã đánh tới. Mà Thân Trí Mẫn cũng được thế không tha, đuổi theo ngay lập tức, lại một gậy nặng nề đập xuống Phác Thảo Nga. Phác Thảo Nga không còn cách nào, hét lên một tiếng, hoả diễm cường liệt bùng nổ vây lấy thân thể, ngạnh kháng roi của Thân Huệ Trinh công kích, hai tay cầm chặt Thánh Hoả Lệnh Thương, cùng Thân Trí Mẫn đối cứng.


Đùng.
Âm thanh va chạm trầm thấp vang lên.
Lần này Phác Thảo Nga và Thân Trí Mẫn vậy mà lực lượng tương đương.


Sương mù màu lam vây lấy Phác Thảo Nga, ngưng tụ thành từng mảnh băng nhỏ phóng về phía thân thể nàng. Kim Tuyết Hiền vừa hồi sinh, lập tức tham gia cùng các tỷ muội vây công đại tỷ. Băng tuyết của nàng có tác dụng, mài mỏng đi lớp giáp lửa vây quanh người Phác Thảo Nga, để cho roi của Thân Huệ Trinh đánh lên tuyệt không dễ chịu. Mà Quyền Mẫn Nga cũng đã tham gia, mũi thương xảo quyệt luôn tìm được góc độ giữa muôn trùng bóng roi Thân Huệ Trinh quất tới cùng bóng thương Phác Thảo Nga đón đỡ, đâm lên người Phác Thảo Nga một cái. Tuy rằng không sâu, nhưng mũi thương của Quyền Mẫn Nga quả thật xuyên phá được giáp phòng ngự của Phác Thảo Nga, dần dần bòn rút máu tươi của nàng.


Thân Trí Mẫn lại vung gậy đánh tới.
Còn thêm rìu của Kim Xán Mỹ.
Và đại đao của Từ Du Nhã.
Ba đại chiêu cực mạnh từ ba phương hướng đánh đến.
Nhưng mà Phác Thảo Nga không hề sợ hãi.
Ầm Ầm Phừng Phừng


Mặt đất dưới chân bảy lão bà nứt ra, dung nham phun trào, một cột lửa khổng lồ phun thẳng lên trời, nuốt lấy tất cả, đánh lui sáu người đang vây công Phác Thảo Nga.
Hoả diễm ngập trời tràn vào thân thể Phác Thảo Nga.


Thân thể nàng đỏ bừng lên, tựa như một quả bom sắp nổ, làn da cũng dần dần rạn nứt. Một vầng mặt trời đỏ rực xuất hiện sau lưng Phác Thảo Nga. Không gian bị nhuốm lên một màu ráng chiều mỹ lệ, và chết chóc.
Vút.
Phác Thảo Nga biến mất giữa cột lửa.
Thánh Hoả Lệnh Thương vung lên.


Diệt Thân Trí Mẫn
Diệt Từ Du Nhã
Diệt Thân Huệ Trinh
Diệt Quyền Mẫn Nga
Diệt Kim Tuyết Hiền
Mũi Thánh Hoả Lệnh Thương dừng trước uyết hầu Kim Xán Mỹ.
-Thất muội, nghe nói ngươi học được chiêu mới. Có muốn dùng không, đại tỷ cho ngươi cơ hội.
Phác Thảo Nga cười nói.
-Ai ui.


Phác Thảo Nga chưa đắc ý được mấy hồi lập tức ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất. Khí thế tản đi, từ một vị hoả thần có uy năng huỷ thiên diệt địa biến thành một cô nương nhỏ nhắn yếu đuối đang bị người bắt nạt cốc đầu.


-Lão bà, một chiêu Linh Hà Nghê Điện Bá Vân Tiêu, Cửu Thiên Lôi Hoàng cũng không dạy ngươi, ngươi lại học lỏm lấy, rất nguy hại. Tổn thương nó gây ra lên linh hồn Luân Hồi Châu cũng không chống đỡ được. Dù là ở trong Mộng Giới ngươi cũng không được dùng.


Ta mặc kệ Phác Thảo Nga, nói với Kim Xán Mỹ.
-Ta biết rồi, lão công.
Kim Xán Mỹ ngoãn ngoãn gật đầu.
-Xin lỗi, ta không biết.
-Không có gì, đại tỷ.


Phác Thảo Nga áy náy. Nàng vừa mới bế quan hấp thụ tinh huyết xong, cũng chỉ nghe loáng thoáng Kim Xán Mỹ mới học lỏm được một chiêu cực mạnh, tính háo thắng nổi lên, muốn thử một chút.


Luân Hồi Châu là lồng giam, cũng là một loại bảo hộ đối với linh hồn Luân Hồi Giả. Nó thậm chí có thể ngăn Thiên Địa bài xích ta. Nhưng chiêu đó của Cửu Thiên Lôi Hoàng, lại có thể gây tổn hại lên linh hồn mà Luân Hồi Châu cũng không thể ngăn cản. Đủ thấy một chiêu này cường đại cỡ nào. Cho nên Kim Xán Mỹ vừa thi triển, còn chưa thành chiêu, đã bị ta ngăn cản.


Có lẽ, Hợp Đạo Cảnh như ta thi triển không có vấn đề gì, nhưng ta không luyện lôi công nha. Dùng Tử Long Khí mô phỏng cũng không được.
Nhưng mà Kim Xán Mỹ bình thường nhu thuận cực kì, lại rất cứng đầu.
Sau này vẫn là nên theo sát nàng, tránh cho sai lầm.


Nghĩ đi nghĩ lại, đối với Luân Hồi Giả mà nói, đến khi tuyệt vọng trong vòng Luân Hồi vô tận, dùng chiêu đó tự sát có lẽ cũng có khả năng được giải thoát. Nhưng mà dùng xong không chết, lại bị mất hết tu vi, bị đánh về người bình thường luyện lại từ đầu, khi đó liền bi kịch. Uy năng Luân Hồi Bàn vượt quá tưởng tượng, không đùa được đâu.


Đại chiến kết thúc, Phác Thảo Nga toàn thắng.
Một đánh sáu, cũng thắng.
Nhưng đây là Mộng Giới, chứ ở ngoài hiện thực, một chiêu cuối cùng của nàng là một chiêu đồng quy vu tận.
Đánh xong, Phác Thảo Nga cũng đi đời.
-Ài, làm sao đại tỷ biến mạnh như vậy.
Quyền Mẫn Nga xuất hiện trở lại.


-Quả không hổ danh đại tỷ.
Thân Huệ Trinh lập tức nịnh nọt.
-Hahaha đại tỷ ta chính là lợi hại như thế.
Phác Thảo Nga đắc ý.
Uy phong đại tỷ lâu lắm rồi mới trở nên lẫm liệt như vậy.
Nhưng cũng nhờ vậy đốt lên đấu chí của các lão bà.


Huyết Mạch Viêm Đế cũng thể hiện được uy năng bá đạo của nó. Phác Thảo Nga cũng không hổ là một đời Viêm Đế tiếp theo, chiến lực cường hãn mười phần.
Không biết Luân Hồi khởi động lại, Phác Thảo Nga có còn giữ được Huyết Mạch Viêm Đế hay không.
Nhưng khả năng cao là không.


Theo kinh nghiệm của ta, chỉ những thứ có thể cất chứa trong linh hồn, như Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả hay Cửu Long Khí mới có thể theo Luân Hồi Giả vào Luân Hồi. Mà Huyết Mạch Viêm Đế, chỉ hiển hiện trong xác thịt. Nhưng mà Luân Hồi vừa khởi động lại được mười hai năm, dựa vào nó để tu luyện đến Hợp Đạo Cảnh, không phải là không thể, khi đó cũng không cần đến Huyết Mạch Viêm Đế nữa rồi.


Đánh đấm mệt mỏi, tự nhiên là muốn nghỉ ngơi vui vẻ một chút.
Không phải vui vẻ kia, chỉ là cùng các lão bà ngắm mây trời bay mà thôi.