Vô Dơ Luân Hồi Ký

Chương 87: Mộng Linh

Hương Khê Mộng Giới
-Lão công, mọi người đều có binh khí cả rồi, chàng nói ta nên chọn dùng binh khí nào đây?
Kim Tuyết Hiền vốn luôn chuyên tâm tu luyện Vô Thượng Đại La Thiên, cũng chưa luyện binh khí.
-Kích đi, Phương Thiên Hoạ Kích.
-Ừ, cũng hợp ý ta.
Kim Tuyết Hiền cũng gật đầu đồng tình.


-Ta lại bắt đầu học luyện khí cùng Liệt Hoả Thái Hoàng, chẳng mấy chốc có thể rèn Thần Khí cho các nàng dùng rồi. Có Ngự Linh Giới, cũng đơn giản hơn nhiều. Các nàng trước hết có thể đưa ra yêu cầu Thần Khí phù hợp với bản thân trước, ta sẽ từ từ luyện dần.


-Hay quá lão công, chúng ta ở Mộng Giới cùng quen mấy cái Thần Khí giả này, ra ngoài hiện thực lại có chút vướng tay vướng chân.
Quyền Mẫn Nga reo lên. Nàng vẫn cứ như vậy, hồn nhiên như trẻ con. Tuổi tác dường như không thể ảnh hưởng đến tính cách của nàng.


-Đáng tiếc là ta đã tính trước không thể dung nhập Cửu Long Khí vào. Nếu không Cửu Long Phong Tuyệt sẽ không trọn vẹn, không còn là Hợp Đạo Thần Thông nữa, uy lực giảm rất mạnh.
-Không sao, lão công. Ngươi đã nắm vững Cửu Long Phong Tuyệt chưa?
Thân Trí Mẫn nói.


-Cũng tạm ổn. Nhưng mà không có đối thủ tương xứng, cũng không thể kiểm tra được uy năng của Cửu Long Phong Tuyệt chân chính.
-Vậy đi Vô Tận Viêm Châu tìm Chu Tước thử một cái.
Thân Huệ Trinh đề nghị.


-Không cần dứt dây động rừng. Giữa Tứ Linh có mối liên hệ nào đó. Thảo Nga, nàng đi Vô Tận Viêm Châu, nếu có thể bình yên lấy được Linh Viêm là tốt nhất, không nên mạo hiểm. Còn nữa, cần theo mấy khoả Linh Tê Ngân Tâm, đề phòng bất trắc.
-Ta biết rồi lão công.


Mặc dù cũng có hai chữ Luân Hồi, chắc chắn liên quan đến Luân Hồi Bàn, kẻ chủ mưu đứng sau hết thảy Luân Hồi. Nhưng Luân Hồi Bảo Khí lúc nào cũng đáng tin và tiện lợi. Phác Thảo Nga mang theo Linh Tê Ngân Tâm, bất cứ lúc nào cũng có thể tạo ra phân thân của ta, để ta giáng lâm.


-Bị đại tỷ đốt một hồi, thật là nóng nực, chúng ta đi biển tắm đi.
Kim Xán Mỹ đề nghị.
-Ý hay.
Các lão bà khác đồng tình.
Cũng không cần đi đâu xa xôi.
Ở trong Hương Khê Mộng Giới có sẵn biển.


Theo ta không ngừng xây dựng, Hương Khê Mộng Giới càng ngày càng mở rộng. Có Cửu Long Khí trợ giúp, việc xây dựng cũng dễ dàng. Vạn khí trong Thiên Địa được phân loại làm chín loại, ngược lại, từ chín loại khí này có thể tổ hợp, hình thành vạn khí trong Thiên Địa. Ta cũng là dựa vào đặc tính này, từ Cửu Long Khí diễn hoá, biến cảnh vật trong Hương Khê Mộng Giới.


Thanh Long Khí hoà vào bầu khí quyển, hoá thành gió mát rượi thổi mây bay tự do khắp bầu trời.
Lục Long Khí hoá thành những cây dừa xanh tươi bên bờ biển.
Hà Long Khí nhập vào mặt đất, để đất đai trở nên trầm ổn, bao dung, cũng hoá thành cát vàng mịn trải dài bờ biển dài vô tận.


Lam Long Khí thành nước tạo thành biển xanh trong veo mát rượi.
Bạch Long Khí hoá thành mặt trời treo trên cao, toả ánh nắng lấp lánh.
Bờ biển này trong Hương Khê Mộng Giới, đã gần như chân thật tồn tại, ít nhất là với góc nhìn của các lão bà.


Mà ta thân là Hợp Đạo Cảnh, lại thấy được khác biệt.
Dùng Thiên Nhãn nhìn, lại là như nhìn một mô hình in ba chiều, thô ráp và nhạt nhẽo. Chỉ có các lão bà là vẫn sinh động như cũ, xinh đẹp lung linh đến mất hồn.
Nhưng nếu không dùng Thiên Nhãn, thì cũng không nhìn ra được khác biệt đâu.


Cho nên ta dẹp Thiên Nhãn qua một bên.
Cùng các lão bà tận hưởng giây phút sum vầy.
Các lão bà đều thống nhất mặc áo tắm một mảnh màu đỏ, nhưng được thiết kế vô cùng quyến rũ. Bó sát người không nói, cổ áo xẻ sâu xuống xương ức, để lộ hoàn toàn hai nhũ cầu căng đầy.


Trừ Quyền Mẫn Nga.


Sau một thời gian cực dài ta nỗ lực khuyên nhủ, thậm chí cầu xin năn nỉ, Quyền Mẫn Nga mới từ bỏ ý tưởng bơm ngực, giữ lại bức tường trường tồn cùng thời gian của nàng. Nhưng mà không cần ngực, Quyền Mẫn Nga hiện tại cũng đã xinh đẹp cực kì. Tựa như một con búp bê sứ tinh xảo nhất được người thợ bậc thầy giỏi nhất tạo nên. Làn da trắng muốt mượt mà, mái tóc đen dài óng mượt. Khuôn mặt tuyệt mĩ tinh xảo cực kì.


Không chỉ là lão bà duy nhất ngực lép, Quyền Mẫn Nga còn là lão bà duy nhất lùn hơn ta. Đương nhiên một thân quần đùi hoa, thân thể gầy gò cao đúng một thước sáu, tóc húi cua màu đen, mắt đeo kính hiện tại cũng không phải là hình dạng chân thật của ta. Nhưng ta thích ở hình dạng này, hình dạng khi ta vừa dậy thì.


Nó cho ta cảm giác hoài niệm về quá khứ, cũng là những ký ức tươi đẹp nhất.
Đó là thời gian trước Luân Hồi, ta và bà nội nương tựa lẫn nhau, tuy nghèo mà vui vẻ.
Đó là thời gian sau Luân Hồi, ta cùng Muối trao nhau lời yêu thương đến trọn cuộc đời.
Không cần nuối tiếc về những gì đã qua.


Chỉ cần hạnh phúc vì những gì đã từng có.
Người chỉ cần còn sống, là có thể tạo ra nhiều hơn những kí ức tươi đẹp.
Tựa như lúc này.


Bảy lão bà như hoa như ngọc, xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành, dưới nắng vàng mùa hè rực rỡ, hoà vào biển xanh lam thăm thẳm, cùng ta vui đùa té nước, vui vẻ cực kì. Mỗi khuôn mặt hoa nhường nguyệt thẹn cười tươi không cần lo lắng gì hết, tận tình nô đùa, hạnh phúc ngập tràn.


Hình ảnh này, rồi sẽ theo ta đi đến tận cùng thời gian.
Chơi đùa chán.


Phác Thảo Nga, Từ Du Nhã, Kim Tuyết Hiền và Kim Xán Mỹ vẫn chưa chịu ngưng, tiến hành quyết đấu bóng chuyền. Với sự giúp đỡ của ta, phong ấn lực lượng của các nàng trở lại như thời trước Luân Hồi. Cho nên Kim Xán Mỹ đành phải bắt cặp cùng Phác Thảo Nga, chứ không thể để nàng một chọi ba được.


Thân Trí Mẫn làm trọng tài.
Ta và Thân Huệ Trinh và Quyền Mẫn Nga ngồi vừa uống nước dừa vừa xem, cổ vũ các nàng quyết đấu bóng chuyền bãi biển.
Chưa được nửa hiệp.
-Lão công, trời nắng quá, ngươi giúp ta bôi kem chống nắng nha.


Thân Huệ Trinh ghé vào tai ta nói nhỏ. Đương nhiên Quyền Mẫn Nga cũng nghe, cũng ngầm hiểu ý.
Ta tròng mắt chuyển một vòng.
-Vậy thì phải cổ vũ nhiệt tình vào cái đã.
-Hảo.
Quyền Mẫn Nga ánh mắt sáng lên.
-Thảo Nga tỷ, Xám Mỹ muội cố lên.
Quyền Mẫn Nga gào lớn.


-Du Nhã tỷ, Tuyết Hiền muội chiến thắng.
Thân Huệ Trinh cũng không kém.
-Các lão bà cố lên.
Ta cũng cổ vũ nhiệt tình.
Ba người chúng ta ở bên ngoài cổ vũ không ngừng, khí thế bừng bừng, tựa như không biết mệt mỏi, còn hăng hái hơn các tuyển thủ.
Tựa như tua một đoạn phim không ngừng lặp đi lặp lại.


Nhưng trong sân đấu đã đánh đến khí thế bừng bừng, nào còn quản ba người chúng ta chuồn ra xa.
Dưới bóng cây dừa.
Thân Huệ Trinh và Quyền Mẫn Nga không cần cởi áo tắm, hai tấm lưng ngọc ngà đã hiện lên trước mắt ta. Áo tắm này thiết kế rất là ɖâʍ đãng đấy.
-Hai lão bà, ta tới đây hehehe


Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả không kiêng nể cháy bùng lên. Tình yêu nồng nàn là chất đốt tốt nhất dành cho nó.


Ta ngồi giữa hai lão bà, hai bàn tay trái phải chia ra sờ khắp hai tấm lưng ngọc ngà của Quyền Mẫn Nga và Thân Huệ Trinh. Quyền Mẫn Nga thì xinh xắn dễ thương, mà Thân Huệ Trinh nóng bỏng khiêu gợi, mỗi người một vẻ, đều đẹp đến không biên giới, để ta mê say chìm đắm.


Nhưng rõ ràng là bôi kem chống nắng cho thân hình đầy đặn lồi lõm của Thân Huệ Trinh phê hơn rồi. Nhưng lão bà Quyền Mẫn Nga rất hay nhõng nhẽo, trước hết giải quyết nàng.


Quyền Mẫn Nga nằm sấp, mông nhỏ xinh lại thần kì rất tròn và vểnh, cùng eo và bắp đùi tạo thành một đường cong mĩ lệ. Ta dứt khoát ngồi lên đùi nàng, bàn tay trơn đầy dầu luồn vào trước ngực nhẹ nhàng xoa bóp. Phẳng thì phẳng, ngực Quyền Mẫn Nga rất là mẫn cảm, chẳng mấy chốc nàng đã hừ ngâm rên rỉ, tỏ vẻ rất là dễ chịu.


-Ư…ư…a…lão công, ngươi bôi kem thật là dễ chịu…ư
Ta nằm sấp lên người Quyền Mẫn Nga, nghiêng đầu cùng nàng hôn môi, tay vẫn không ngừng mân mê ngực nàng, còn tìm thấy hai nhũ đầu nhỏ xíu đang cứng lên tạo thành hai điểm nhỏ khả ái.
-Ưm…ư…a


Không được mấy hơi, thân thể Quyền Mẫn Nga cứng ngắc, co giật một cái, sau đó nhũn ra, thần trí không rõ.
Không trách nàng.


Chúng ta là đang dùng linh hồn chân thật nhất tiếp xúc lẫn nhau. Trước đây còn đỡ, bây giờ ta đã là Hợp Đạo Cảnh, chỉ cần sờ mấy cái Quyền Mẫn Nga đã sướng đến cao trào.
Giải quyết xong Quyền Mẫn Nga, ta liền có thể tận tình hưởng thụ thân thể mê người của Thân Huệ Trinh rồi.


Ngươi đẹp nằm sấp, mông tròn vểnh cao lên trên, bờ lưng cong vòng xuống, tựa như cầu trượt, cực kì mê người. Chân Thân Huệ Trinh dài miên man bất tận. Ta bắt đầu xoa từ bàn chân ngọc ngà xoa lên, mãi mới đến bắp đùi. Hai bàn tay luôn vào trong đồ bơi, nắn bóp lấy hai quả mông tròn trĩnh cực đại, lòng bàn tay ta không thể nào ôm hết được. Mà vòng eo của Thân Huệ Trinh cũng trở nên mảnh khảnh, để mông và ngực nàng càng lên to lớn.


-Ư…lão công…thật thoải mái…ư


Tiếng rên rỉ của nàng thánh thót như chuông gió, rất vui tai. Mà nàng cởi ra phần trên áo tắm, hai nhũ cầu căng tròn siêu to bị ép xuống phình ra hai bên sườn, hấp dẫn vô đối. Nhưng ta cũng không lập tức vồ tới thưởng thức chúng, hai bàn tay vẫn cứ du tẩu trên tấm lưng và hai bên sườn tuyệt diệu của Thân Huệ Trinh.


Thân thể Thân Huệ Trinh, càng lúc càng hướng về hai chữ hoàn hảo phát triển.
Theo ta không ngừng xoa bóp, Thân Huệ Trinh dần dần run rẩy lên.
-Lão bà, ta cắm vào, ngươi khó chịu thì lên tiếng.
Ta cũng hứng khởi đến khó chịu.
-Ưm…được…lão công…a


Được Thân Huệ Trinh đồng ý, ta lập tức ngồi lên đùi nàng. Tay cầm đáy quần bơi kéo sang một bên, để lộ âʍ ɦộ múp máp căng đầy, mịn màng cực kì. Bốn cánh hoa hồng phấn nở rộ, ướt át và quyến rũ.


Ta ɖu͙ƈ hoả khó nhịn, cầm ƈôи ȶhịȶ dùng quy đầu đẩy ra cánh hoa thịt non, tiến vào trong âm đạo chặt khít của Thân Huệ Trinh.
-A…lão công…sướng quá…cảm giác rất lạ…rất tuyệt…a
Thân Huệ Trinh rên thét lên.
-Lão bà, không khó chịu chứ?


Ta tập trung tinh thần, ngừng đem quy đầu đâm sâu vào âm đạo Thân Huệ Trinh, cẩn thận hỏi.
-Ư…không hề khó chịu tý nào…a…lão công…ư…nhưng lại sướng quá…thϊế͙p͙ có chút không chịu nổi…ư…á


Xem ra linh hồn của Hợp Đạo Cảnh khác xa linh hồn Nguyên Thần Cảnh. Trước đây mỗi lần dùng linh hồn giao hợp, vì linh hồn của ta quá cường đại, các lão bà đều rất khó chịu. Sau này theo linh hồn các nàng mạnh dần lên, cảm giác khó chịu mới mất đi, để chúng ta tận tình hơp thể song tu. Mà giờ ta đã đột phá Hợp Đạo Cảnh, linh hồn cũng mạnh lên, nhưng mà dùng linh hồn giao hợp cùng Thân Huệ Trinh, nàng lại không hề thấy khó chịu, ngược lại sung sướng cực kì. Chỉ là khoái cảm quá mức kịch liệt, để nàng có chút không chịu nổi mà thôi.


Cũng đúng, ta thế nhưng là dựa vào Thiên Địa Hợp Đạo Pháp thành tựu Hợp Đạo Cảnh.
-Á…ư…a…căng quá, thϊế͙p͙ như bị căng ra vậy…nhưng mà sướng quá…ư…a
Thân Huệ Trinh rên lên khi ta đem ƈôи ȶhịȶ cắm hết cỡ vào thân thể nàng.
Ta nâng mông lên.
Lại dập xuống.


-A…a…a…ứ…a
Thân Huệ Trinh rên lớn, như thét lên.
-A…a…Á.
Thân Huệ Trinh thở hổn hển, ánh mắt mơ hồ, thần trí không rõ.
Ta mới nhấp ba cái, nàng vậy mà cao trào rồi.


Nhưng nàng cao trào, đem đến một cảm giác kì diệu lan toả khắp linh hồn ta, dễ chịu cực kì. Ta tựa như lâm vào trong ảo giác, ôm lấy Thân Huệ Trinh bé nhỏ như một con chim câu trong lòng bàn tay, vỗ về ôm ấp bảo vệ nàng, tiến lên trong mưa gió lạnh lẽo. Nhưng cảm giác ấm áp trong tay, xua tan cái lạnh cơm mưa mang tới, để ta có thể tiếp tục tiến lên không ngừng.


Ta nằm sấp trên lưng Thân Huệ Trinh, ƈôи ȶhịȶ cắm trong người nàng, hai tay vòng xuống nắn bóp nhẹ nhẹ hai nhũ cầu to tròn mềm mại kinh người của nàng. Cảm giác bình yên đến lạ, nguyện mãi không bao giờ rời khỏi.
-Nhìn Huệ Trinh kìa, phê như con tê tê rồi.
Phác Thảo Nga ngồi xổm một bên nói.


Ta quay đầu sang, liền nhìn thấy âʍ ɦộ đầy đặn bị lớp vải mỏng ướt đẫm bao lấy, trông rất ɖâʍ đãng.
-Ta đếm được lão công chỉ mới nhấp ba cái thôi đấy. Mẫn Nga cũng phê lòi rồi.
Thân Trí Mẫn ngồi xổm bên kia, nói vọng qua.
-Các nàng không đánh bóng nữa sao?


Ta rút ra ƈôи ȶhịȶ khỏi người Thân Huệ Trinh, đứng lên.
-Cũng là Du Nhã tỷ đập bóng trúng các ngươi, mới phát hiện ra các ngươi lén qua dây vui vẻ.
Kim Tuyết Hiền cười nói.


Kim Xán Mỹ thì không nói gì, quỳ xuống dưới háng ta, há ra cái miệng nhỏ xinh, ngậm lấy quy đầu ta ra sức ʍút̼. Khuôn mặt nàng thật đẹp, vô cùng xuất sắc, đặc biệt là đôi mắt, rất to tròn, và câu người.


Trạng thái linh hồn, huyệt trên hay dưới cũng không khác biệt gì. Kim Xán Mỹ chỉ ʍút̼ được mấy cái, ánh mắt đã đờ ra, thân thể co giật. Nếu không phải Từ Du Nhã nhanh tay đỡ lấy, đã ngã ngược ra sau rồi.
-Lão công biến trở nên lợi hại quá rồi.
Kim Tuyết Hiền tặc lưỡi.


-Ta trước giờ chỉ nghe nam nhân năm giây, nữ nhân năm giây bây giờ mới được chứng kiến nha.
Thân Trí Mẫn phát biểu.
-Để ta thử xem chịu được mấy giây.


Kim Tuyết Hiền quỳ bốn chi trên bạt, lưng cong xuống tạo thành một đường cong kinh người, mông tròn nhổng cao vô cùng tròn trịa. Làn da màu bánh mật mịn màng đem đến cảm giác khoẻ mạnh. Thân thể Kim Tuyết Hiền, là định nghĩa của nóng bỏng, dù rằng nàng tu luyện băng hệ. Có lẽ, tựa như vật cực tất phản, chỉ nơi lạnh lẽo nhất, mới có thể sản sinh ra thân thể nóng bỏng như của Kim Tuyết Hiền.


Kim Tuyết Hiền nóng bỏng không nói, còn ɖâʍ đãng quyến rũ cực kì. Nàng quay đầu hướng ta nguýt một cái thiên kiều bá mị, tay vòng xuống dưới háng, tự kéo đáy quần bơi sang mộ bên. Quần bơi vắt ngang trên bờ mông tròn trĩnh, kích tình cực kì. Kim Tuyết Hiền lại tự dùng hai ngón tay tự đẩy ra cánh hoa che lấp, lộ ra thịt non âm đạo phấn hồng bên trong.


-Lão công, mau tới.
Ta gian nan nuốt một ngụm nước bọt.
Nội tâm kích động cực kì.


Cho dù Kim Tuyết Hiền nóng bỏng, quyến rũ và ɖâʍ đãng đến mấy, cũng chỉ dành riêng cho ta mà thôi. Đối mặt bất kì nam nhân nào khác, nàng đúng thật là một tảng băng không bao giờ tan chảy. Lại còn thường xuyên mang mặt nạ, lạnh lùng đến cực điểm. Mà Kim Tuyết Hiền ra tay, cũng rất quyết đoán, thủ đoạn thật khiến người khác sợ hãi run rẩy.


Mà giờ đây, nàng đang run rẩy dưới háng ta, phát ra âm thanh vô cùng thoả mãn và vui sướng.
-A…đúng là lão công biến lợi hại…sướng chết mất…a


Ta vừa mới đem ƈôи ȶhịȶ cắm vào mật huyệt của Kim Tuyết Hiền, nàng đã không nhịn được rên rỉ lên. Ta lại từ tốn đem ƈôи ȶhịȶ rút ra, lại lút cán cắm vào mật huyệt chặt khít tiêu hồn của nàng.


Kim Tuyết Hiền hai tay nhũn ra, nửa thân trên nằm bẹp xuống bạt, mông vẫn chổng cao mặc ta cắm rút. Nhưng mà ta cũng chỉ nhấp được bốn cái, nàng đã run rẩy dữ dội, cao trào rồi. Kim Tuyết Hiền sướng đến ngất đi, nhưng mà ta lại khó chịu nha.


Ta lập tức nhào tới Phác Thảo Nga, nhìn khuôn mặt xinh đẹp lại dễ thương cực kì của nàng, há miệng hôn tới. Mà nàng cũng nhiệt tình đáp lại. Phác Thảo Nga tựa như một lò lửa, cháy bỏng trong tình yêu nồng nàn, thả ra đầu lưỡi cùng ta dây dưa không thôi.
-Lão công, tới đi, để ta thoả mãn ngươi.


Phác Thảo Nga tự tin.
-Lão bà, ngươi thật tốt.


Ta ɖu͙ƈ hoả khó nhịn, xé toang áo tắm Phác Thảo Nga, nằm đè lên người nàng, mông trầm xuống một cái, ƈôи ȶhịȶ dễ dàng lút cán vào trong mật huyệt quen thuộc. Cảm giác sung sướng tràn ngập cả hai chúng ta, vô cùng kịch liệt. Cũng may là linh hồn Phác Thảo Nga hiện tại đã rất cường đại, chịu đựng được ta cắm rút hồi lâu, cũng đủ để ta đạt đến khoái cảm cực hạn.


Ta nằm trên thân thể mềm mại vô ngần của Phác Thảo Nga, tham lam ngấu nghiến lấy đôi môi nàng. Phác Thảo Nga đã cao trào, sướng đến ngơ người, nhưng vẫn vô thức đáp lại ta hôn nồng nhiệt.
-Thảo Nga tỷ cũng không chịu được mấy hồi nha.
-Đúng vậy, lão công hiện giờ quá lợi hại rồi.


Thân Trí Mẫn và Từ Du Nhã nhìn nhau.


Hai nàng dùng ánh mắt trao đổi, đạt thành ăn ý, cùng lột xuống áo tắm, lộ ra hai thân thể đầy đặn nóng bỏng. Đặc biệt là nhũ cầu Từ Du Nhã, hình giọt nước trịu xuống, vô cùng xinh đẹp. Mà ở Thân Trí Mẫn điều khiến ta yêu nhất chính là ánh mắt nàng. Bình thường luôn hung dữ, có chút độc ác, nhưng khi nàng nhìn ta, thì đều mang theo vô tận dịu dàng cùng cưng chiều. Cũng chính là ôn nhu hương của nàng, để ta vĩnh viễn trầm luân, cho dù vạn kiếp bất phục, cũng nguyện không bao giờ rời xa.


Thân Trí Mẫn nằm ngửa ra trên bạt, để Từ Du Nhã nằm đè lên. Bốn nhũ cầu căng đầy ép lấy nhau, vẫn là Từ Du Nhã chiếm ưu thế. Hai âʍ ɦộ múp máp đầy đặn như nhau chồng chéo lên nhau, vô cùng gợi ɖu͙ƈ.


Ta quỳ giữa hai đôi chân không dài nhưng tròn đều và gợi cảm của hai nàng, đem ƈôи ȶhịȶ cắm vào mật huyệt Thân Trí Mẫn.
-A…đúng là lão công biến lợi hại…ư…sướng chết mất.
Từ Du Nhã không nhịn được rên rỉ lên.
-Ư…đúng vậy…sướng quá rồi…a


Ta chỉ cắm ƈôи ȶhịȶ vào ngươi Từ Du Nhã đúng một cái, sau đó rút ƈôи ȶhịȶ ra. Đem ƈôи ȶhịȶ dời xuống cắm vào mật huyệt Thân Trí Mẫn. Và cũng chỉ quất cắm một cái, lại đem ƈôи ȶhịȶ trở lại mật huyệt Từ Du Nhã, cứ như vậy thay phiên.
-A…a…thật sướng…ư…a


-Ư…ư…muốn chết mất…a…ư
Hai nàng dưới thân thay phiên nhau rên rỉ lên theo ta luân phiên cắm rút.


Chỉ có ánh mắt Thân Trí Mẫn nhìn ta dù rằng dần dần mê ly đi theo khoái cảm dạt dào dần dần nhấn chìm nàng, vẫn là ôn nhu vô tận. Ta không nhìn trực tiếp vào mắt Từ Du Nhã, nhưng trái tim chung nhịp đập để ta biết trong nàng cũng là dịu dàng đến từng hơi thở.


Thay phiên cắm rút, để Thân Trí Mẫn và Từ Du Nhã không bị sướng sốc, cùng ta triền miên đủ lâu, đến khi các tỷ muội khác hồi phục, đến bên đây cứu viện.
Dưới trời xanh, trên cát vàng.
Tiếng rên rỉ nhức nhối không ngừng vang lên.
Đầy hoan lạc nhưng cũng đầy hạnh phúc.


Tựa như sóng bạc dạt dào miên man không dứt, mãi vỗ vào bờ.
*
-Lão công, đây là cái gì?
Phác Thảo Nga hiếu kì nhìn hạt giống trong tay ta.
-Ta tựa như có mối liên hệ với nó.
-Ta cũng không biết, nhưng thứ này đúng là thu được từ trong linh hồn của nàng.
Ta cũng nghi hoặc, đáp lời.


Thứ như này, có tới bảy cái, phân biệt lấy ra từ linh hồn bảy lão bà.
-Nó, là con của chúng ta sao?
Giọng nói Phác Thảo Nga vậy mà mang theo hy vọng.
Đáng tiếc, ta lập tức dập tắt hy vọng của nàng.
-Không giống.
Ta chăm chú nắm thứ tựa như hạt giống đó trong lòng bàn tay, nhắm mắt lại tận tâm cảm nhận.


Mắt mở to, lòng bàn tay xoè ra.
Thần niệm như những sợi tơ cuốn lấy hạt giống, tựa như sâu nhả kén, tạo thành một cái kén lớn.
-Chúng ta chờ xem.
Cũng không cần quá lâu, tầm một ngày thời gian.
Rắc rắc.
Kén tựa như vỏ trứng, dần dần vỡ vụn ra.


Một mĩ nhân hoàn toàn giống hệt Phác Thảo Nga bước ra.
-Ồ.
Các lão bà, bao gồm Phác Thảo Nga cũng hiếu kì vây quanh cô nương giống như Phác Thảo Nga đó.
-Lão công, ta và nàng dường như có liên kết nào đó.
Phác Thảo Nga nói.
-Để ta xem xem.


Ta dùng Thiên Nhãn nhìn xem. Khác hoàn toàn với linh hồn Phác Thảo Nga lung linh sống động đứng một bên, cô nương đó tựa như một một bức tượng vậy thôi, mà lõi của nó, vẫn là hạt giống lúc đầu, chỉ khác là hạt giống đó giờ đã nảy mầm, vươn rễ chằng chịt khắp bức tượng.


-Thứ này, ta gọi nó là Mộng Linh đi.
Mộng Linh theo ý nghĩ của ta thực hiện một đoạn vũ đạo.
-Neko neko nee.
-Nhân danh mặt trăng, ta sẽ trừng trị ngươi.
-Teri teri masu masu kawaii
Liên tiếp một loạt động tác, để bản thân Phác Thảo Nga cũng thấy đỏ mặt xấu hổ.
-Lão công.
Nàng nũng nịu gắt lên.


-Haha dễ thương mà.
Ta cười lớn.
-Ta không biết chàng thích những thứ này, nếu không ta đã làm cho chàng xem, bây giờ lại bị một thứ gọi là Mộng Linh giành trước.
-Haha không sao, sau này còn nhiều cơ hội. Nàng thử chạm vào Mộng Linh xem sao.
-Hảo.
Phác Thảo Nga đưa tay chạm vào Mộng Linh.
Vèo.


Hai Phác Thảo Nga hợp lại thành một.
Phác Thảo Nga cũng không nhìn ta, mà đưa mắt nhìn về phía bầu trời.
-Lão công, ta cảm thấy Hương Khê Mộng Giới trở nên vô cùng thân thiết, tựa như, nơi này là nhà của ta. Mà ta, cũng cảm thấy được ngươi rõ ràng hơn, lão công.


-Lão bà, ta cũng cảm nhận được ngươi.


Tuy rằng đứng trước mặt nhau mà nói những lời thoại này có vẻ không đúng. Nhưng đây chính xác là những gì chúng ta cảm nhận được lúc này. Cho dù bảy lão bà thường xuyên ở lại trong Hương Khê Mộng Giới, nhưng các nàng cũng không thuộc về nơi này, cùng lắm chỉ như khách ghé qua. Mà bây giờ ta từ trong linh hồn các nàng thu được hạt giống, dùng dinh dưỡng của Hương Khê Mộng Giới để nảy mầm, sinh ra Mộng Linh. Lại để linh hồn Phác Thảo Nga nhập vào, nàng đã được coi là một phần của Hương Khê Mộng Giới, cảm giác thân thiết là đương nhiên.


Ầm Ầm Ầm
Lửa từ lòng đất vọt lên theo lời kêu gọi của Phác Thảo Nga, hoàn toàn không cần ta điều động.
-Lão công, cảm giác này thật tốt.
Phác Thảo Nga cười nói.
-Tựa như bây giờ chúng ta mới đúng là chung một mái nhà.


Ánh mắt Phác Thảo Nga bỗng nhiên mềm ra, dịu dàng đến tim ta muốn nhũn ra.
-Đúng vậy, đây, chính là tổ ấm của chúng ta.
Ta cũng đáp lại nàng bằng một ánh mắt thâm tình.
-Lão công, ta cũng muốn Mộng Linh. X6


Các lão bà khác nhịn không được ta cùng Phác Thảo Nga đưa mắt đá mày qua lại, nhao nhao đòi quà.
Ta đương nhiên không thể thiên vị, ra sức cày cấy, cũng thành công lấy được sáu hạt giống từ linh hồn các lão bà.
Ta gọi chúng là Hạt Giống Tâm Hồn.


Lại đem chăm bón, nảy mầm, liền thành Mộng Linh.


Hương Khê Mộng Giới vốn không có sinh vật gì, bây giờ lại nhiều ra bảy tiên nữ xinh đẹp. Chỉ có điều bảy tiên nữ này tựa như người máy, hành động rất cứng nhắc. Nhưng được cái là chỉ cần ta ra lệnh, các nàng đều có thể hiểu ý hành động chuẩn xác. Ví dụ như ta yêu cầu các nàng cùng nhau nhảy hát ca khúc Chúc May Mắn, các Mộng Linh lại có thể thực hiện chính xác, vũ đạo cũng trôi chảy. Đương nhiên cảm giác vẫn là máy móc, không có linh tính.


Nhưng như vậy đã đủ rồi.
Ta dựng lên một túp lều tranh, để bảy Mộng Linh ngủ yên trong đó.
Tựa như bảy nàng công chúa đang ngủ say.
Khi các lão bà tiến vào Hương Khê Mộng Giới, sẽ nhập vào Mộng Linh hoạt động.
Các nàng ưa thích cảm giác thân thiết này.


Mà cũng từ thời khắc này, Hương Khê Mộng Giới trở thành nhà của chúng ta.
Một nơi chúng ta có thể trở về.