Vô Dơ Luân Hồi Ký

Chương 92: Phong Tiên Đài

Hương Khê Mộng Giới
Từ khi đúc Lượng Không, ta cũng phát hiện ra Hạt Giống Tâm Hồn cũng có nhiều tác dụng khác hơn là nuôi dưỡng ra Mộng Linh. Ví như dùng để đúc Linh Bảo hoặc Thần Khí.


Nếu đem Hạt Giống Tâm Hồn thu được từ Thuỵ Vân Phu Nhân đúc thành Linh Bảo, lại đưa cho nàng dùng, uy lực chắc chắn tăng lên được mấy phần. Nhưng mà từ mỗi nữ nhân ta cũng chỉ thu được một Hạt Giống Tâm Hồn thôi, lại thêm ta cũng có Ngự Linh Giới, làm như vậy thật sự rất lãng phí.


Hơn nữa Mộng Linh sau khi thu được từ vật chủ, cũng không phải là hoàn toàn mất đi liên hệ.


Tựa như Mộng Linh của Phác Thảo Nga, theo nàng tiến vào Nguyên Thần Cảnh, sức mạnh của Mộng Linh của nàng cũng tăng lên rất nhiều. Mà Mộng Linh là tồn tại đặc biệt, chỉ cần ta còn chưa bị huỷ diệt, có thể vô tận phục sinh. Một Mộng Linh thì chưa thấy có tác dụng gì nhiều, nhưng nếu con số lên đến ngàn, thậm chí vạn, chắc chắn là một loại thủ đoạn đáng gờm.


Quân đoàn tiên nữ trấn giữ Hương Khê Mộng Giới.
Cũng rất là có ý thơ đó.
Mà ta cũng là có ý định từ phương diện này, nâng cấp Đại Mộng Thần Thông thành Hợp Đạo Thần Thông.
Nhưng mà ý định cũng chỉ là ý định, phải thử xem mới biết được.


Còn nữa, muốn thu được Hạt Giống Tâm Hồn, cũng không dễ dàng tý nào. Phải để nữ nhân ta muốn thu lấy hạt giống đạt được đến linh hồn thăng hoa mới được. Cũng chính là dựa vào Thiên Địa Hợp Đạo Pháp tiếp. Bởi vì sự xuất hiện của Hạt Giống Tâm Hồn hoàn toàn là nhờ vào Thiên Địa Hợp Đạo Pháp.


Có lẽ nguyên bản cách thức Hợp Đạo đúng của Thiên Địa Hợp Đạo Pháp là không ngừng thu được Hạt Giống Tâm Hồn, sau đó đem nó nuôi dưỡng thành Mộng Linh, thông qua Mộng Linh tạo liên kết cùng Thiên Địa. Khi liên kết đạt đến một số lượng nhất định, tự nhiên có thể cùng Thiên Địa câu thông, thành tựu Hợp Đạo Cảnh.


Mà ta bởi vì các cô nương Vương Miện là người được Thiên Đạo ý chí ký thác, cho nên đem quá trình đẩy nhanh thần tốc, cũng làm được hoàn mĩ, bởi các cả sáu người các nàng chính là Thiên Đạo. Sáu Hạt Giống Tâm Hồn thu được từ các nàng chưa dùng đến đã Hợp Đạo, để ta có thể dùng đến đúc Thiên Khí Lượng Không.


Linh hồn ta vẫn còn đang trong đà lớn mạnh, trong ngắn hạn là không thấy được tiến triển quá lớn. Bản thân Hương Khê Mộng Giới cũng đang không ngừng cắn nuốt Mộng trong Đại Mộng Vô Nhai để lớn lên, quá trình sau khi Lượng Không đúc thành có tăng nhanh rất nhiều, nhưng cũng vẫn là một quá trình từ tốn. Kết hợp với ta có thể phân thân rất nhiều, việc tiếp tục dùng Thiên Địa Hợp Đạo Pháp để thu lấy Hạt Giống Tâm Hồn, nuôi dưỡng Mộng Linh, để Hương Khê Mộng Giới càng thêm mạnh mẽ, cũng là một nước đi hay.


Nhưng có một vấn đề, cần hỏi ý kiến các lão bà trước đã.
-Oa, Mộng Linh của đại tỷ sao lại lợi hại như vậy.


Kim Xán Mỹ vừa la lớn vừa lui lại không ngừng, bị Mộng Linh Phác Thảo Nga đuổi đánh không cách chống cự. Tuy rằng không có Linh Viêm, cũng không dùng được Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả, nhưng Mộng Linh Phác Thảo Nga này là cường giả Nguyên Thần Cảnh hàng thật giá thật, tuy rằng không hiểu được tính toán chiến lược, cũng không dùng được thần niệm, nhưng khả năng chiến đấu tay chân không thua kém Phác Thảo Nga tý nào, không hề trì độn, ngược lại hung hãn không sợ chết.


Đương nhiên có thể treo Kim Xán Mỹ lên mà đánh.
-Không đánh nữa, đánh không lại.
Kim Xán Mỹ giơ cờ trắng đầu hàng, quay về cạnh ta cùng các tỷ tỷ của nàng đang nhàn nhã uống trà.
-Đây là lý do các nàng gặp cường giả thất giai thì nên bỏ chạy.
Ta cười nói.


-Kẻ hèn nhát mới bỏ chạy.
Thân Trí Mẫn hùng hồn tuyên bố.
-Ta sẽ lập tức gọi lão công.
À, thật ra thì nàng cũng vẫn rất tự biết mình.
-Nên thế, haha.
Ta xoa đầu nàng. Nàng rất hưởng thụ ta xoa đầu, dịu dàng như một con mèo con.
-Lão công, ta muốn thử chiến với Mộng Linh của bản thân xem.


Thân Trí Mẫn mở lời đề nghị.
-Ý hay nha. Đều nói chiến thắng bản thân là chiến thắng vĩ đại nhất.
Ta lập tức tách Mộng Linh ra khỏi linh hồn Thân Trí Mẫn, bay ra đất trống phía xa.
Keng keng keng


Mộng Linh khoác lên người áo giáp hoàng kim, đầu đội mũ lông phượng, chân đi giày huyền thiết, tay cầm như ý bổng. Quanh trán còn có một cái vòng kim cô. Tựa như Thân Trí Mẫn đang cosplay Tề Thiên Đại Thánh vậy.
Gràooo
Hà Long Khí xuất hiện cuốn quanh Mộng Linh, giơ nanh múa vuốt.


Mà Thân Trí Mẫn thì mở to hai con mắt hết cỡ, không chớp cái nào, hết nhìn ta rồi nhìn Mộng Linh của chính nàng.
-Tỷ sợ à?
Kim Tuyết Hiền đổ dầu vào lửa.
Chiêu này hầu như không có tác dụng với các tỷ muội khác, nhưng vớiThân Trí Mẫn thì lại rất hiệu quả đấy.
-Sợ? Sợ ta làm con muội.


Thân Trí Mẫn buông lời hung ác, xách côn đánh về phía Mộng Linh. Đang là một con mèo nhỏ hoá thành hổ cái, hung dữ cực kì.
Đang.
Âm thanh chói tai mà nặng nề vang lên, tựa như hai ngọn núi va vào nhau.
Kết quả không khó đoán.


Thân Trí Mẫn bị đánh hộc máu bay ngược ra sau. Mà Mộng Linh được thế không tha, đuổi giết theo, tốc độ rất nhanh. Côn ảnh rợp trời không ngừng nện về phía Thân Trí Mẫn, để nàng chống đỡ rất là chật vật. Mà mỗi khi Thân Trí Mẫn làm ra phản kích, đều bị Mộng Linh dùng phản xạ cực nhanh đỡ được.


Nhanh hơn, mạnh hơn, nhạy hơn.
Thân Trí Mẫn muốn thắng được chỉ có một cách.
Đó chính là đánh vào điểm yếu của Mộng Linh, không có suy nghĩ, cũng tức là không thể dự đoán được hành động của đối thủ. Dùng hư chiêu hay dùng công kích liên hoàn sẽ có thể dễ dàng chiến thắng Mộng Linh.


Nhưng Thân Trí Mẫn đã nóng máu, nàng cũng không phải là người hay dùng đầu óc để chiến đấu, nếu không cũng đã không chọn phong cách chiến đấu như thế. Dũng mãnh tiến tới, dù chết không lùi. Địch không chết chính là ta chết, chiến đấu không ngừng. Chính vì thế mà Thân Trí Mẫn lại có vẻ hợp với Nghịch Thiên Chiến Đạo của Chiến Đế Si Vưu.


Sau này không biết, song hiện tại Thân Trí Mẫn liền bi kịch.
Nàng bị Mộng Linh đánh bay bổng trong tay, chân dẫm lên lưng đè xuống đất ma sát rồi, thảm hết chỗ nói. Dùng ảnh chiếu với mười phần thực lực, lúc ảnh chiếu tử vong linh hồn cũng bị thương không nhẹ. Cho nên điểm đến là dừng được rồi.


Mộng Linh và Hà Long Khí gầm lên một tiếng thắng lợi, sau đó hoá thành hai luồng sáng chui vào người Thân Trí Mẫn.
Để nàng giận không chỗ phát tiết, đành quay lại chỗ ta, cầm lấy tay ta cắm mạnh một cái. Bộ dạng nhõng nhẽo đáng yêu cực kì.
-Các nàng có ai muốn thử khiêu chiến bản thân mình không?


Ta nhìn các lão bà còn lại cười hỏi.
-Ta thấy cũng không khó. Là do nhị tỷ không nhận ra điểm yếu của Mộng Linh mà thôi. Lão công, để ta tới.
Từ Du Nhã tự tin xách đao ra.
Nhưng mà nàng bại.
So với Thân Trí Mẫn càng thảm.
-Sao có thể?


Từ Du Nhã bắt đầu hoài nghi nhân sinh. Mộng Linh của nàng vậy mà bẫy được nàng. Chỉ một chiêu đem nàng đánh bại.
-Ai nữa không?
Ta cười tươi rạng rỡ hỏi các lão bà còn lại.
-Để ta.


Theo thứ tự, thì là đến lượt Thân Huệ Trinh, nhưng nàng không giỏi chiến đấu, cho nên đến Quyền Mẫn Nga xung phong ra trận. Rồi Kim Tuyết Hiền và Kim Xán Mỹ. Không ngoại lệ đều thất bại trước Mộng Linh.
-Lão công, đến lượt ta rồi.
Phác Thảo Nga híp mắt nhìn ta, miệng cười lại rất ngọt, trông rất nguy hiểm.


-Thảo Nga, ta thấy nàng đã rất vĩ đại rồi. Không cần chiến thắng bản thân nữa đâu.
Phác Thảo Nga vậy mà đã xách Linh Viêm ra rồi, Mộng Linh làm gì có cửa đánh lại nàng.
-Hừ.
Phác Thảo Nga nguýt ta một cái, ta chỉ có cách cười ha ha thôi.
-Đại tỷ, chuyện là sao vậy, tỷ nhìn ra chuyện gì sao?


Kim Tuyết Hiền phát hiện không đúng, hỏi Phác Thảo Nga.
-Là lão công điều khiển Mộng Linh chiến đấu, nên các ngươi mới thua đó.
Phác Thảo Nga lập tức khai ra.
-Lão công. X5
Các lão bà lập tức nhào về phía ta hỏi tội.
-Huệ Trinh, cứu mạng lão công.
Ta lập tức trốn ra sau lưng Thân Huệ Trinh.


Vẫn là nàng nuông chiều ta, lập tức dang tay ra như chơi rồng rắn lên mây, bảo vệ ta khỏi móng vuốt của các lão bà còn lại.
Sau một hồi nô đùa vui vẻ.
Ta móc ra ba mươi lăm Hạt Giống Tâm Hồn. Mỗi hạt lấp lánh như kim cương, lớn nhỏ bất đồng, nhưng đều rất xinh đẹp.


-Lão công, những Hạt Giống Tâm Hồn này là thu được từ ai vậy?
Phác Thảo Nga hỏi.


-Nam Cung Gia có Thuỵ Vân Phu Nhân, Nam Cung Thư, Nam Cung Trân, Nam Cung Ân Trí, Nam Cung Hà Duyên. Đông Phương Gia có Hương Tuý Phu Nhân, Phàm Hương Phu Nhân, Kiều Như Phu Nhân. Lao Sơn Phái có Thanh Mai Phu Nhân và Lao Sơn Ngũ My. Đông Nam Thiển Hải có Phùng Hành Phu Nhân, Bát Tiên. Nhật Mộ Thành có Diệp Tử My, Diệp Lâm Khanh, Chương Đan Phu Nhân, Phương Lê Phu Nhân, Âu Dương Hà My và Âu Dương Ngân Anh. Tiêu Dao Phái có Lý Xuân Sơn và Lý Thu Thuỷ. Hoa Sơn Phái có Ninh Trung Tắc, Bạch Quân Nghi, Thẩm Nhạn Băng, Thuý Diễm Phu Nhân. Ừm, hình như hết rồi.


Ta khai thật, để còn nhận được khoan hồng. Những người kể trên đều là những nữ nhân có quan hệ mật thiết với ta từ lần Luân Hồi trước. Nói trắng ra là đã chịch nhau với ta rất rất nhiều lần, mới có thể thu được Hạt Giống Tâm Hồn từ các nàng. Mà cũng phải đợi đến khi ta thành tựu Hợp Đạo Cảnh mới thu được. Hai năm đúc Thiên Khí, cũng không cần thiết phải chú tâm quá mức, cho nên vừa để phân thân giúp các Mĩ Nữ kể trên tu luyện, cũng thu được Hạt Giống Tâm Hồn từ các nàng.


Chứng tỏ muốn dựa vào Thiên Địa Hợp Đạo Pháp thành tựu bát giai, tuyệt đối không dễ dàng. Nếu không có các cô nương Phác Chiêu Nghiên, chắc hẳn phải tốn trăm năm là ít. Quả nhiên, muốn xưng Đế, có sẵn Vương Miện đội lên mới là dễ dàng nhất.
Cũng đúng mà, bát giai nha, không dễ đâu.


Đây là cảnh giới mà vào Thời Đại Thần Thoại cũng là cấp bậc Thần Vương.
Dời non lấp bể không phải là chuyện gì khó cả.
-Lão công, hai bàn tay chắc chắn đếm không hết rồi. Vừa nghe đầu óc đã choáng váng.
Quyền Mẫn Nga lại giở chiêu đếm ngón tay của nàng.


-Lão bà, là ba mươi lăm người.
Ta cười đáp.
-Hừ, chàng còn biết bao nhiêu nữ nhân đấy. Kìa, các tỷ muội, nói gì đi.
Quyền Mẫn Nga hướng về các tỷ muội yêu cầu trợ chiến.
-Nói gì là nói gì chứ. Lão công, ngươi không định thu thập thêm Hạt Giống Tâm Hồn sao?


Phác Thảo Nga gõ trán Quyền Mẫn Nga một cái, để nàng ôm đầu kêu oai oái.


-Thu thêm để làm gì? Mấy hạt giống này là ta tận dụng lúc giúp bọn hắn luyện công mà thu lấy thôi. Chúng cũng không cần thiết lắm. Ta cũng không muốn lại có thêm quan hệ với nhiều nữ nhân hơn. Cho dù các nàng không thấy khó chịu, nhưng ta lại thấy không được thoải mái. Chuyện của Vương Miện, ta đã thấy rất có lỗi với các nàng.


Ta nói ra lời thật tâm.
Mà các lão bà, cũng cảm nhận được chân ý của ta, lập tức cảm động.
-Lão công, chàng đã làm hết sức có thể, chúng ta không trách chàng, nên chàng cũng đừng tự trách mình.
Thân Trí Mẫn thâm tình nói.


-Đúng vậy nha, Vương Miện là chuyện ngoài ý muốn. Ai bảo các nàng là nơi gửi gắm ý chí của Thiên Đạo chứ.
Từ Du Nhã nói.
-Lão công, chàng kiếm thêm nhiều Hạt Giống Tâm Hồn đi, để những Mộng Linh đó bảo vệ Hương Khê Mộng Giới, bảo vệ nhà của chúng ta.
Thân Huệ Trinh cười nói.


-Còn ý các nàng thì sao?
Ta vui hướng về ba lão bà Quyền Mẫn Nga, Kim Tuyết Hiền và Kim Xán Mỹ hỏi.


-Ta thấy các tỷ tỷ nói đúng mà lão công. Hơn nữa không phải chàng cũng đã nói rồi sao. Đại Mộng Vô Nhai không bị ảnh hưởng bởi Luân Hồi khởi động lại. Hương Khê Mộng Giới càng cường đại, chúng ta càng an toàn.
Kim Tuyết Hiền nói.


Đây là một phát hiện quan trọng mà gần đây ta mới nghĩ ra. Bởi Hương Khê Mộng Giới cũng không nằm trong linh hồn ta, mà là nằm ở trong Đại Mộng Vô Nhai. Nếu Luân Hồi khởi động lại ảnh hưởng đến cả Đại Mộng Vô Nhai, Hương Khê Mộng Giới đã biến mất rồi.


Đem Hương Khê Mộng Giới thành một pháo đài vững chãi, sau này, có lẽ sẽ bảo vệ được ta và các lão bà.
-Đúng vậy, lão công. Chúng ta ủng hộ ngươi.
Quyền Mẫn Nga và Kim Xán Mỹ bình thường cũng không nhiều chủ ý. Việc các nàng hay làm nhấ, là cổ vũ ta hết mình.


-Các lão bà, các nàng thật tốt.
Ta cũng rất là cảm động.
-Nhưng mà, ngươi ăn xong nhớ chùi mép cho sạch sẽ đó. Những nữ nhân từ trước đến nay không tính toán. Nhưng những nữ nhân sau này, đừng để các nàng tìm ngươi đòi nợ tình. Chúng ta không muốn có thêm tỷ muội nào nữa đâu.


Phác Thảo Nga dặn dò.
-Ta biết. Yên tâm đi lão bà.
Lại hàn huyên một trận.
Ta đem ba mươi lăm Hạt Giống Tâm Hồn gieo trồng.


Chúng hấp thụ dinh dưỡng từ Hương Khê Mộng Giới, hoá thành bốn mươi hai nàng tiên vô cùng xinh đẹp. Bởi nguyên bản của những Mộng Linh này hầu hết là Tiên Thiên Mĩ Nữ tuyệt sắc vô song, cho dù có người chưa phải là, các nàng cũng đều vô cùng xinhd đẹp rồi. Để cho Hương Khê Mộng Giới vốn không có sinh vật sống cũng trở nên sinh động hơn rất nhiều.


Đáng tiếc Mộng Linh dù nhìn giống hệt nguyên bản, từ trong ra ngoài, giống đến từng cọng lông, nhưng lại không có trí tuệ, không thể tự chủ hành động. Để các nàng lang thang khắp Hương Khê Mộng Giới có vẻ giống như cô hồn dã quỷ. Cho nên ta dựng lên một cái Phong Tiên Đài, lấy ý tưởng từ Phong Thần Đài, để các Mộng Linh ngồi xếp bằng trên đó, lại tạo thêm sương khói bay lượn xung quanh.


Nhìn qua rất có tiên khí, cùng trang nghiêm.
Hiện tại ta cũng tính là rất rảnh rỗi, cho nên, đi thu lấy Hạt Giống Tâm Hồn thôi nào.
Quá trình, chắc chắn sẽ vô cùng hương diễm.