Vô Dơ Luân Hồi Ký

Chương 100: Đại lão bà VS Nhị lão bà

Hương Khê Mộng Giới
-Nào, mọi người đặt cược xem ai thắng đi.
Phác Thảo Nga và Thân Trí Mẫn đánh nhau.
Ta thân là lão công, không thể chọn, cho nên chỉ có thể làm nhà cái mở bàn cược.
-Ta áp đại tỷ. Mười bình hồn nguyên.
Quyền Mẫn Nga là quyết dốc sạch vốn liếng.


Đối với các lão bà hiện tại, tiền tài không có ý nghĩa gì, nhưng hồn nguyên thì khác. Bảy lão bà và chín cô nương Thiếu Nữ Thời Đại đều cần hồn nguyên để tu luyện. Mà sản lượng hồn nguyên hiện tại khá là hạn chế. Chủ yếu là bởi cảnh giới các nàng càng lúc càng cao, thu không đủ chi. Cho nên không còn được dùng thoải mái như trước, mà phân phối hàng tháng.


Trừ sáu người Vương Miện vẫn đang tiêu hoá ký ức Thiên Đạo không cần hồn nguyên ra, kể cả ta, cũng cần hồn nguyên để tu luyện.
Cho nên hồn nguyên trở thành đồng tiền mạnh dùng để trao đổi và cá cược giữa các nàng.


Năm bình hồn nguyên, là phần của Quyền Mẫn Nga tháng trước lẫn tháng này, nàng nhịn xuống không dùng, chính là để dùng cho dịp này.
-Mẫn Nga mười bình.
Ta đem thu lấy mười bình hồn nguyên của Quyền Mẫn Nga, ghi phiếu cho nàng.
-Lão công, ta có thể ghi nợ thêm không?
Quyền Mẫn Nga ánh mắt chớp chớp.


-Không được.
Cờ bạc nha, kẻ không chơi là kẻ thắng.
Kẻ chơi là kẻ không bao giờ thắng.
Một vị cao nhân nào đó đã nói vậy.
Cho nên ta từ chối Quyền Mẫn Nga, tránh để nàng sa đoạ.
-Đi mà lão công.
Quyền Mẫn Nga dùng ra chung cực sát chiêu: làm nũng.
-Ai ui.


Đáng tiếc ở đây không chỉ có ta và Quyền Mẫn Nga, nên chiêu cuối của nàng thất bại rồi. Từ Du Nhã lập tức gõ đầu nàng.
-Lão công, ngươi không được nuông chiều ngũ muội.
Ta cũng muốn lắm, nhưng không được nha.
Hồn nguyên ta dùng mỗi tháng cũng là được phát đấy.


Đều do các lão bà quản lý cả.
Các nàng chịu đau chia cho chín cô nương Thiếu Nữ Thời Đại một phần, đã rất là có lương tâm rồi. Xem ra phải nghĩ cách mở rộng Thiên Địa Thanh Lâu mới được.
Tám thành đặt Phác Thảo Nga thắng.
Xem ra uy danh đại tỷ đầu vẫn là rất đáng tin cậy.


Thân Trí Mẫn ra sân.
Nàng cưỡi trên đầu Hà Long Khí, thân mang kim giáp, tay cầm Như Ý Kim Cương Bổng, đã có mấy phần khí thế của Chiến Đế Si Vưu.


Ở phía đối diện, Phác Thảo Nga cưỡi Hồng Long Khí ra sân, thân mang trang phục nữ tử sa mạc, tay cầm Thánh Hoả Lệnh Thương, bộ dạng nhiều mấy phần yểu điệu mềm mại.
-Đại, đại tỷ không dùng Linh Viêm? Ôi hồn nguyên của tôi.


Quyền Mẫn Nga lập tức muốn xỉu. Nàng cược vào Phác Thảo Nga, cũng bởi là vì tin vào uy năng của Thiên Khí. Vậy mà bây giờ Phác Thảo Nga không dùng Linh Viêm, vậy ai thắng ai thua liền không biết được. Bởi vậy tám thành áp cho Phác Thảo Nga, là quá cao. Khó trách Quyền Mẫn Nga muốn xỉu.
-Lão công, ta muốn lui cược.


-Không được.
Ta phũ phàng từ chối.
Không chỉ Quyền Mẫn Nga, có vài người đã bắt đầu hoài nghi quyết định của bản thân mình. Nhưng có người buồn bực thì có người vui mừng. Cá cược mà, luôn là như vậy, kẻ không chơi mới là kẻ thắng.
Chiến đấu bắt đầu.


Phác Thảo Nga cũng hiểu được điểm lợi hại của Nghịch Thiên Chiến Đạo, cho nên nàng liền chơi tất tay luôn.
Thắng bại trong một chiêu.


Hồng Long Khí nhập thể, đem toàn thân Phác Thảo Nga bùng cháy lên, tóc nàng hoá thành lửa đỏ cháy ngược, tựa như một nữ thần lửa giáng lâm. Nhiệt độ không khí chớp mắt lên cao, để không khí xung quanh nàng trở nên vặn vẹo và nóng rát.


Nhưng mà Thân Trí Mẫn há lại không biết điểm yếu của Nghịch Thiên Chiến Đạo, nào để cho Phác Thảo Nga tụ lực. Tiên phát chế nhân, một côn nhanh và mạnh đập về phía Phác Thảo Nga.
Thánh Hoả Lệnh Thương giơ ngang đỡ lấy Như Ý Kim Cương Bổng.
Kengg
Âm thanh kim loại chát chúa vang lên.


So sức mạnh, vẫn là Thân Trí Mẫn hơn một bậc, lập tức đem Phác Thảo Nga đánh bay.
Được thế không tha.
Lại đến một côn.
Vút.
Một côn đem Phác Thảo Nga đánh thành tàn lửa.
Chỉ là hoả ảnh của nàng.


Phác Thảo Nga thoát khỏi Thân Trí Mẫn đeo bám, bay lên cao, lửa nóng bùng cháy, bao phủ lấy thân thể nàng, hoá thành một người khổng lồ cao hơn năm mươi thước, hai tay hai lệnh, sau lưng là một vầng sáng tựa như mặt trời đang chiếu sáng rực rỡ. Phác Thảo Nga đã dùng ra Vạn Hoả Viêm Thể. Đây là một dạng pháp thân, tương tự như La Hán Kim Thân của ta. So uy lực, Vạn Hoả Viêm Thể vẫn là hơn La Hán Kim Thân một bậc. Dù sao thì điểm lợi hại nhất của La Hán Kim Thân đó là tu luyện cực nhanh, không thiện chiến đấu.


Thân Trí Mẫn cũng nhanh chóng làm ra đáp lại, Nghịch Thiên Chiến Thể xuất hiện, tựa như Tề Thiên Đại Thánh biến khổng lồ. Một mình một côn, đánh tan mười vạn thiên quân.


Đáng tiếc nàng vừa vào Nguyên Thần Cảnh không lâu, pháp thân Nghịch Thiên Chiến Thể chỉ có tầm ba mươi thước, so ra kém Vạn Hoả Viêm Thể rất nhiều.
-Hừ.
Phác Thảo Nga hừ lạnh một tiếng, Thánh Hoả Lệnh Thương cũng biến lớn theo pháp thân, nặng nề đập xuống.
-Rầm


Thân Trí Mẫn bị đánh cho lún xuống sâu trong mặt đất tạo thành một cái hố lớn.
Grào
Tiến rồng ngâm vâng lên
Mặt đất chấn động, từ trong hố lập tức có vô số cột đá bắn về phía Phác Thảo Nga, vừa nhanh vừa mạnh. Nhưng nàng cũng không cần tránh né, vung thương đánh tan.


Thân Trí Mẫn nhảy vút lên từ trong hố, lại hung hăng vung Như Ý Kim Cương Bổng đập về phía Phác Thảo Nga, bất chấp Nghịch Thiên Chiến Thể bị nứt vỡ lại bị lửa nóng nung đến đỏ chót. Nàng cũng biết không thể để Phác Thảo Nga rảnh tay. Chiêu thức của Phác Thảo Nga đủ mạnh để giết chết Thân Trí Mẫn, đều cần thời gian tụ lực cả. Với Nghịch Thiên Chiến Đạo, thời gian là đồng minh của Thân Trí Mẫn.


Phác Thảo Nga lại một thương đánh bay Thân Trí Mẫn.
Nhưng Thân Trí Mẫn bị đánh bay, lập tức lấy hư không làm đệm, sau đó bắn ngược trở lại tiếp tục vung côn đánh về phía Phác Thảo Nga.
Côn sau mạnh hơn côn trước.
Phác Thảo Nga cũng nhận ra tình hình không ổn.


Nhưng đúng là không có cách nào ngay lập tức đánh chết Thân Trí Mẫn.
Tình hình này tiếp diễn, người thua nhất định là nàng.
Một thương đẩy lùi Thân Trí Mẫn, tranh thủ khoảng thời gian ngắn ngủi đó, Phác Thảo Nga bùng phát rồi.
Hoả diễm ngập trời
Thiêu đốt hết thảy


Kể cả bản thân Phác Thảo Nga.
Vầng mặt trời sau sau lưng Phác Thảo Nga bỗng nhiên biến to, hoá thành một hoả cầu lớn đường kính cả ngàn trượng.
Thánh Hoả Lệnh Thương chém xuống, mang theo cả quả cầu lửa đổ xuống đầu Thân Trí Mẫn.
Viêm Áp Càn Khôn.


Một chiêu chung cực đánh ra, đã gần như là lực lượng thuộc về Hợp Đạo Cảnh, không cần tụ lực, nhưng cũng cần trả giá.
Là một chiêu đồng quy vu tận.
Nhưng chỉ cần giết chết ảnh chiếu của Thân Trí Mẫn, Phác Thảo Nga sẽ thắng.
Ầm.
Ánh sáng chói loà phát ra, ánh lửa ngập trời.


Vụ nổ này, e là đã vượt xa bom nguyên tử mấy lần.
Cả Hương Khê Mộng Giới đều chao đảo.
Cũng may Hương Khê Mộng Giới nay đã khác xưa, rộng lớn hơn rất nhiều, hơn nữa thuộc về tầng thứ sức mạnh cao hơn, cho nên cũng chỉ chao đảo mà thôi.
Khói lửa dần tan đi.


Ở giữa không trung, Vạn Hoả Viêm Thể dần hoá thành lửa tàn tan dần trong không khí, lộ ra bản thể Phác Thảo Nga bên trong. Như Ý Kim Cương Bổng xuyên thủng qua ngực nàng. Tương tự, Thánh Hoả Lệnh Thương cũng đâm xuyên qua lồng ngực Thân Trí Mẫn.
-Hoà rồi.


Ta cho ra kết quả trận đấu, phất tay một cái, đem thương và bổng đâm xuyên thân thể hai lão bà tán đi, để hai nàng quay lại bên cạnh ta.
-Thảo Nga, Trí Mẫn, hai nàng không sao chứ?
Tuy là dùng ảnh chiếu để chiến đấu, nhưng cũng là dùng mười thành chiến lực. Linh hồn hai nàng cũng có thể bị tổn thương.


-Không sao, lão công. Ta chỉ bị thương nhẹ.
Thân Trí Mẫn dịu dàng đáp.
-Ta cũng không sao, thương thế nhẹ hơn Trí Mẫn, không đáng lo.
Phác Thảo Nga nói.
-Lão công, hai tỷ tỷ hoà rồi, mau trả lại hồn nguyên cho ta.


Quyền Mẫn Nga lập tức bộ dạng chỉ biết đến mỗi cá cược, vô tâm vô phế, để cả Phác Thảo Nga lẫn Thân Trí Mẫn đều phì cười.
Không chỉ mỗi Quyền Mẫn Nga, tất cả những người đã áp cược đều vây lấy ta đòi lại hồn nguyên.


-Khụ, các ngươi không chú ý. Nhưng mà khi áp cược thì có đến ba lựa chọn nha. Có thắng, thua và hoà. Cho nên các ngươi thua cược rồi.


Quyền Mẫn Nga lập tức nhớ đến lúc áp cược thế mà có đến ba lựa chọn, thắng thua và cả hoà nữa. Chỉ là không ai đặt hoà cả. Nên sau cùng ta cũng tham gia, đặt cửa hoà. Cho nên ta ăn trọn rồi.
Ta mặc kệ Quyền Mẫn Nga khóc ròng.
-Thế nào, hai nàng có thu hoạch gì không?


-Nghịch Thiên Chiến Đạo của ta tiến bộ rất nhiều.
Thân Trí Mẫn đáp.
-Ta cũng có thu hoạch.


Phác Thảo Nga cũng không tiến triển nhiều như Thân Trí Mẫn. Nghịch Thiên Chiến Đạo không hổ là thần thông vì chuyên về chiến đấu, càng chiến càng mạnh. Phải biết Phác Thảo Nga còn không dùng Linh Viêm, cũng không dùng Sắc ɖu͙ƈ Phần Tâm Hoả. Nhưng nàng tiến giai Nguyên Thần Cảnh sớm hơn Thân Trí Mẫn hai năm, coi như là công bằng.


Kết quả hoà, cũng là hợp lý.
Cũng hợp tình.
Lão bà đánh nhau, ai thua ta cũng đều đau lòng.
Hoà là tốt nhất.
-Tuy rằng dùng ảnh chiếu không chết thật, nhưng cũng sẽ khiến linh hồn bị thương, các nàng lúc chiến đấu nên cẩn thận.
-Ta biết rồi, lão công. X2


Cả Phác Thảo Nga lẫn Thân Trí Mẫn đều ngoan ngoãn đáp lời.
Từ Du Nhã nhìn đại tỷ Phác Thảo Nga và nhị tỷ Thân Trí Mẫn đã thành tựu Nguyên Thần Cảnh, trong lòng cũng không nhịn được sốt ruột. Trong bảy tỷ muội, nàng đứng thứ ba nha.


Vừa lãnh ngộ Nghịch Chiến Đao Quyết, ta cũng liền đem truyền thụ cho Từ Du Nhã.
Mọi người dần tản đi, tất cả đều không vui vì thua cược.
Trong Hương Khê Mộng Giới chỉ còn lại ta và Từ Du Nhã.


Nàng chưa là Nguyên Thần Cảnh, chưa học được thần thông, chỉ có thể cố gắng cảm thụ đao ý trong Nghịch Chiến Đao Quyết.
-Lão bà, nhìn kĩ.
Ta dùng thước làm đao, chém liền chín nhát.


Mỗi nhát chém đều giống nhau, chỉ khác phương hướng mà thôi. Nhát đầu tiên là từ trên đỉnh đầu xuống, nhát thứ hai là từ góc trên bên phải chém xuống, nhát thứ ba là từ phải chém ngang qua. Cứ như vậy đi hết chiều quay của kim đồng hồ, đủ tám nhát chém. Mà nhát thứ chín, là chém nhanh vào vị trí gần bản thân ta nhất.


Tựa như cắt bánh pizza, đem Từ Du Nhã chặt thành tám khúc đều nhau.
Ảnh chiếu Từ Du Nhã tan đi, lại lập tức tụ tập.
-Lão công, ta đã hiểu được.


Thiên phú của Từ Du Nhã đối với đao đúng là không tệ. Mà cách dạy học này, đúng là rất hiệu quả. Dùng thân thử chiêu, cảm nhận chiêu ý trong đó. Nếu là ở hiện thực, mỗi lần đều cần cược mạng. Nhưng ở Hương Khê Mộng Giới chỉ cần bị thương nhẹ một chút là được.


-Vậy chúng ta đối luyện, như vậy nàng rất nhanh sẽ thuần thục.
-Ưm.
Từ Du Nhã xách đao của nàng ra.
Là loại đại đao cán dài.
Lưỡi đao trong suốt, màu hổ phách.
Bên trong không phải là một cây xương sống, mà là một con rồng sống động như thật đang giơ nanh múa vuốt.


Cây đao này gọi là Kim Long Hổ Phách Đao.
Nửa cây đoạn đao Hổ Phách đã được Từ Du Nhã thu lấy làm của riêng. Sau đó ta đem phối hợp với Kim Long Khí đúc nên cây đao này, cho nên gọi là Kim Long Hổ Phách Đao.
Tiếc rằng vẫn chỉ là bán Thiên Khí mà thôi.
Nhưng Từ Du Nhã cũng đã rất hài lòng.


Sau này lại có nguyên liệu thích hợp, tăng lên làm Thiên Khí cũng không phải là không được.
Keng keng keng
Đao đối thước, liên miên không dứt.


Từ Du Nhã xuất đao, cũng không phải mỗi đao đều có thể chém ra với mười thành công lực. Khi nào nàng làm được trăm đao như một, trăm đao chém ra đều đạt đến sức mạnh tối đa. Thì cũng tức là nàng đã nắm vững đao ý của Nghịch Chiến Đao Quyết. Đao ý, kì thực là một loại phản xạ.


Mà như ta, có thần thông của Nghịch Chiến Đao Quyết, chỉ cần vận chuyển thần thông, liền làm được mỗi đao mười phần công lực.


Từ Du Nhã mỗi khi chém ra một đao, đều sẽ cần chú ý làm sao để đao của nàng thật nhanh và mạnh. Mà ta sẽ không cần quan tâm vấn đề này, chỉ cần xem xét nên chém vào đâu và chém bao nhiêu đao. Đây cũng là điểm khác biệt giữa Nguyên Thần Cảnh và dưới Nguyên Thần Cảnh. Chiến đấu đối với cường giả Nguyên Thần Cảnh tựa như đánh cờ vậy, mỗi một chiêu thức của bản thân đánh ra tựa như một nước cờ, cần tính toán kỹ lưỡng để dồn đối phương vào chỗ chết. Mà để có thể làm được như vậy, cần có sự giúp đỡ của thần thông. Thần thông, chính là thứ giúp Nguyên Thần Cảnh phát huy hết sức mạnh của bản thân.


Hợp Đạo Cảnh cũng không khác mấy, nhưng cấp độc chiến đấu được đẩy lên một phạm vi với, mượn sức mạnh Thiên Địa để chiến đấu, đem cả trời đất hoá thành bàn cờ, mà bản thân cường giả Hợp Đạo Cảnh chính là kỳ thủ.


Lại nói Nghịch Chiến Đao Quyết là đao pháp cận chiến, cũng không khác đao pháp của võ giả nhất giai, tam giai là mấy. Võ giả tam giai đã có thể dùng cương khí, đem chân khí hoá thành đao cương, chém địch cách xa cả trăm thước. Chiến Đế Si Vưu có Nghịch Thiên Chiến Thể cao trăm ngàn thước, một đao vung lên cũng đủ chém bay cả núi rồi. Với lại dùng đao pháp cận chiến càng dễ phát huy hết sức mạnh của Nghịch Thiên Chiến Tâm.


Đáng chú ý, một chiêu đao chung cực của hắn lại là một chiêu đao cương.
Bởi vì nó là được lĩnh ngộ từ Nhất Tuyến Thiên.
Đương nhiên còn xa mới bằng được Nhất Trảm Đoạn.


Nhất Trảm Đoạn đem chân khí tích tụ lại đến mức cực hạn, sau đó phát ra đao cương. Đao cương của Nhất Trảm Đoạn tốc độ quá nhanh, kẻ nào không nhìn kịp thì chỉ thấy sự vật phía trước đột nhiên bị phân đôi. Mà kẻ kịp nhìn thì chỉ thấy một vệt sáng xẹt qua. Ta thậm chí hoài nghi nó có phải là đi với tốc độ ánh sáng hay không. Đương nhiên đó chỉ là tốc độ đao quang. Thi triển Nhất Trảm Đoạn tốn cũng không ít thời gian, cường giả cùng cấp, nếu biết trước đề phòng, vẫn là né được.


-Lão công, đao đạo mà sư phụ ta theo đuổi, chính là Nghịch Chiến Đao Quyết này.
Từ Du Nhã đã bái Thiên Đạo Tống Khuyết làm sư phụ.


-Đúng vậy. Đại đạo phản phác quy chân, trăm ngàn con đường rồi cũng quy về một mối. Trên con đường đao đạo, Chiến Đế Si Vưu xác thực đã đi trước Tống Khuyết một bước.


Tống Khuyết tuy mạnh, nhưng cũng chỉ là Nguyên Thần Cảnh. Hạn chế về mặt cảnh giới, để đao đạo của hắn tương tự có nhiều hạn chế.
-Ta không hiểu đao, nàng có thể đem Nghịch Chiến Đao Quyết này cùng sư phụ nàng trao đổi, như vậy sẽ càng nhanh tiến bộ.
-Ta biết rồi, lão công.
Từ Du Nhã đáp lời.


Phác Thảo Nga và Thân Trí Mẫn đã thành tựu Nguyên Thần Cảnh, mà trong bảy tỷ muội, nàng đứng thứ ba. Không thể không nói là không có áp lực.
-Không cần vội vàng.
Ta nắm tay Từ Du Nhã an ủi.
-Ưm.
Không cần thiên ngôn vạn ngữ, chỉ một cái nắm tay, đã dễ dàng hiểu ý của nhau.