Chương 24: Thượng cổ thần thể Ma Cô

Cảnh tượng trước mắt.
- Mẫu thân ơi, ông kia, mau thả mẫu thân ta ra, huhu - Bích Hà khóc thảm thiết, chạy đến bên Địa thượng Thiên tiên Huyền Vũ, muốn cứu người mẹ đã ch.ết, Hắc Nha vội vàng ngăn cản lại.


- Phụ thân, mau thả con ra, cứu mẫu thân con phụ thân ơi - Bích Hà vùng vẫy khóc thảm thiết, kích động quá đỗi nên bất tỉnh.


Tông chủ Đông Nhạc Thái Sơn tông Loạn Loăn và Địa thượng Thiên tiên Huyền Vũ sát khí quấn quanh đầy người, Hắc Nha vội vàng ôm Bích Hà rồi bay ra ngoài, Thiên Khí đánh nhau không nên ở gần.


- Loạn Loăn, nữ nhân của ngươi bị ta chơi đến ch.ết, ngươi làm gì mà đến con mình phải nhờ một con chim nuôi thế kia - Huyền Vũ ôm bụng cười quặn ruột.


Loạn Loăn đã mấy trăm nay chưa xuất hiện trong tông môn, các trưởng lão đều đã đạt đến Thiên Khí đỉnh phong, không đứa nào chịu nhường đứa nào, nội bộ các trưởng lão trong tông đã không còn yên bình, thường xuyên chơi xỏ nhau, đứa nào cũng nhăm nhe tính kế chức Tông chủ. Loạn Loăn đang cố lục lại trí nhớ, khi linh khí từ ký hiệu thoát ra, hắn lập tức lấy tốc độ nhanh nhất xuất hiện, nhìn Hà Tú Cô, hắn lần đầu thấy áy náy vì tính ong bướm của mình, nhưng cũng không có gì bận tâm, dường như mọi thứ đã nằm trong tính toán của hắn.


- Loạn Loăn, cuối cùng người cũng đã ló đầu ra, mấy trăm năm chưa tiến vào Âm Dương luân hồi, ngươi còn làm Tông chủ chi nữa, thay bằng để ta, hahaha.




Huyền Vũ cười lớn, vứt xác Hà Tú Cô sang một bên, sau đó triển khai sát chiêu, một con phượng hoàng toàn thân màu đen kịt xuất hiện trên đầu hắn, nhanh như chớp phóng đến Loạn Loăn, Tông chủ Đông Nhạc Thái Sơn tông vẫn giữ nguyên tư thế, thân thể huyễn hóa dần dần rồi biến mất, chớp mắt đã tiến đến phía sau Huyền Vũ.


Bàn tay Loạn Loăn đưa lên, nhẹ nhàng hạ xuống, Bát Mạch Kỳ Kinh huyễn hóa, bốn mạch chủ Đốc Mạch, Nhâm Mạch, Xung Mạch, Đới Mạch xuất hiện xoay quanh người, sáu mươi tư tia sát khí ngưng tụ điểm trên người Huyền Vũ, cũng nhanh như chớp, Hắc Phượng Hoàng cũng xuất hiện sau lưng Huyền Vũ.


Tiếng két két nghe chói tai từ tứ mạch, tiếng hắc hỏa cháy phừng phừng, cả hai văng về một hướng, giữa đường, Loặn Lăng lại huyễn hóa, xuất hiện trên không, giảm bớt sự tấn công của hắc hỏa.


Huyền Vũ cũng chẳng may mắn, sáu mươi tư sát ý thì sáu mươi bốn cái hắn lãnh đủ, thân thể rèn luyện cực hạn cũng run lên lẩy bẩy, hai Thiên Khí đỉnh phong vừa ra chiêu là dùng chiêu mạnh nhất, đách có cái kiểu như bọn kiếm hiệp tàu, bị rượt đuổi chán chê xong thì dừng lại, dùng chiêu mạnh nhất để diệt mấy thằng đuổi, tốn thời gian người xem, ban đầu gặp nhau đánh mẹ đi, có phải hơn không.


Rẹt rẹt, tứ mạch xoay chuyển nhanh cực hạn, Loạn Loăn quy tụ tất cả sát ý thành một sợi tơ vô hình phóng như bay về phía Huyền Vũ, đồng thời xung quanh Huyền Vũ, dưới một cái chỉ tay của Loạn Loăn, xuất bốn viên cầu nhỏ lơ lửng, đại diện cho tứ sát huyệt Vị Kinh, Cự Cốt, Trúc Tân, Bổn Thần, vây chặt lấy kẻ địch.


Bạo... Huyền Vũ biết chiến đấu với Loạn Loăn thì cửa thắng rất hạn hẹp, Bát Mạch Kinh Kỳ của hắn diệu dụng vô cùng, vừa là sát khí vừa là sắc khí, là công pháp trấn tông, tất cả tông phái khác đều e dè, đối thủ không còn đường thoát, may mà hắn chỉ mới học hơn một nữa, lại khinh thường Huyền Vũ nên chỉ dùng một phần công lực, chứ học hết, xuất hết thì thở dài một hơi thôi thì Huyền Vũ cũng nghẻo. Không đánh lại thì ta nhờ người đánh, Huyền Vũ tự bạo Hắc Phượng Hoàng, tạm thời ngăn chặn sát chiêu của Loặn Loăn, ói ra mớ tiết canh, cái quần sịp bị lủng lỗ chỗ, sau đó cũng lơ lửng trên không.


- Không ngờ ngươi đã bước một chân vào Âm Dương luân hồi, thì sao, hôm nay người cũng phải ch.ết - Huyền Vũ cười lớn hơn.


Hắn muốn đoạt chức tông chủ, hắn bày mưu tính kế đủ đường nhưng không có cách nào để Loạn Loăn hiện ra. Vô tình, Huyền Vũ đến chỗ Hắc Nha, muốn xem con chim này ăn cái gì mà tiến cấp nhanh thế, hóa ra nó chơi gái, mà gái lại là nữ nhân của tông chủ, đến con chim của mình cũng chả liều bằng con chim này. Hắn hϊế͙p͙ Hà Tú Cô đến ch.ết, thật bất ngờ hắn chỉ mới kịp thay cái quần sịp mà Loặn Loăn đã tới rồi, lời đồn quả nhiên không sai.


- Âm mưu của ngươi ta đã biết từ lâu, mượn ngoại nhân để giành chức tông chủ, ta muốn xem kẻ ngươi mời đến đối địch với ta mạnh cỡ nào, có khi lại là cơ duyên giúp ta tiến hẳn vào Âm Dương luân hồi - Loạn Loăn phong thái đỉnh đỉnh nói ra.


Binh, bịch, bình... Đột nhiên trên không xuất hiện hai người, đứng sau lưng Loạn Loăn, chớp mắt đã đánh cho hắn nằm im tại chỗ, cơ duyên chưa thấy, đã thấy hậu sự.


- Bái kiến Thái huyền Thủy tinh Hắc linh tôn thần, Thái huyền Hỏa tinh Xích linh tôn thần - Huyền Vũ khẽ khom người, mới bước chân vào Âm Dương luân hồi như Loạn Loăn, không bị hai Âm Dương luân hồi tam kiếp đánh cho tả tơi mới lạ.


- Huyền Vũ, ngươi định dùng dao mổ trâu giết gà hay sao, chỉ một tên tông chủ be bé thế này mà mời đến hai người - Hắc Linh bực bội hỏi.


- Bẩm báo Hắc Linh và Xích linh tôn thần, tại hạ cả đời phiêu lưu bí cảnh, có duyên với hai bí bảo hệ thủy và hệ hỏa, nên mời hai vị tới thưởng thức, đồng thời, tại hạ đã chuẩn bị hơn trăm tuyệt thế mỹ nữ để hai vị giải tỏa.


- Haha, Thanh Lục Tinh thì có bí bảo gì để làm chúng ta vừa lòng chứ, xử lý nhanh đi Xích Linh, gái gú mới là quan trọng, mấy hôm nay ta bức rức lắm rồi.


Xích Linh tiến đến bên Loạn Loăn, định một phát kết liễu, bất ngờ một thân ảnh trắng toát lao như chớp bay tới, ba người một chim đánh nhau loạn xạ. Hắc Nha sau khi đưa Bích Hà đến nơi an toàn, cảm giác đau thương biến thành nộ khí, phút chốc tiến cấp lên đến Thiên Khí sơ giai, chim hóa thành người, linh trí khai mở hoàn toàn, lợi dụng tốc độ để chiến đấu với kẻ thù, thù hận làm mất đi lý trí mà không tính tới hoàn cảnh.


Dưới sự vây công của hai Âm Dương luân hồi tam kiếp và một Thiên khí đỉnh phong, mặc dù lợi thế hơn về tốc độ, Hắc Nha cũng bị đánh tả tơi, ôm Loạn Loăn trốn ra ngoài, vừa ra bên ngoài đã thấy Xích Linh và Hắc Linh ở đó chờ sẵn, chúng giống như đang đùa giỡn, Huyền Vũ ở phía sau xuất chiêu, một ảo ảnh linh thú to lớn giống như con rồng đen kịt ở trên trời lao xuống, một người một chim nằm im tại chỗ. Cùng lúc đó một bàn tay to lớn từ trên không vỗ xuống, Xích Linh và Hắc Linh cũng nằm bẹp dí dưới đất, cực nhọc lọ mọ đứng lên xem đứa nào đánh lén.


- Lão Loạn Loăn kia, ta chuẩn bị ra rồi, ngươi lại làm ta mất hứng, chạy đến đây làm gì? - Bụi bay mù mịt, một thân thể lực lưỡng hơn cả Huyền Vũ đáp xuống đất, bước đi từng bước phát ra tiếng ầm ầm, mái tóc dài suôn mượt bay phất phơ, chính là một trong Hạ Bát động Thần tiên, Tông mẫu Ma Cô, thượng cổ thần thể, nữ thần trường thọ từ thời cổ đại, Âm Dương luân hồi cửu kiếp, đách muốn thăng tiên.


Huyền Vũ choáng váng, nữ nhân mà hắn ngày xưa cùng với Loạn Loăn theo đuổi, sao lại biến thành ra cái dạng gì thế này. Sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành, chim sa cá lặng đâu rồi, bây giờ còn đô con hơn cả hắn, nhìn bộ vếu kìa, bình thướng ta tập tạ mấy trăm năm cũng chưa được như thế nhen.


- Đứa nào dám đánh phu quân của bà - Tông mẫu Ma Cô đảo đảo mắt xung quanh, Xích Linh và Hắc Linh bụi bặm bám đầy người, chưa đứng lên nổi, Huyền Vũ đang trố mắt nhìn mình, cả người run lẩy bẩy.


- Huyền Vũ, ngươi có ý gì, có phải không chơi được ta nên ngươi tính chơi phu quân của ta hả, nhìn con chim trong cái quần sịp của ngươi bé tí teo thế kia mà cũng đòi ân sủng ta, tập tành cho cố vô rồi thằng nhỏ như cái quả ớt, định đút vô lỗ mũi ta hả.


- Nói, đứa nào đánh phu quân của ta bầm dập thế này, tối nay lấy gì mà chơi - Ma Cô gầm rú làm đám linh thú xung quanh đến thở cũng không dám. Thấy Hắc Nha chỉ chỉ tay ba thằng, Ma Cô liền hiểu ngay, người như bà chỉ có Bát Mạch Kỳ Kinh của Loạn Loăn mới có thể thõa mãn được, thế mà mấy thằng nhóc con này không biết điều.


Ba bàn tay khổng lồ xuất hiện trên trời, không ngừng đưa lên hạ xuống, đánh cho Huyền Vũ cùng Xích Linh và Hắc Linh lún xuống đất. Khi thấy ba thằng đã gần như tắt thở, Tông Mẫu Ma Cô tiến đến xách ba thằng lên, ném vào trong miệng vài viên đan dược, ba thằng nhanh chóng hồi tỉnh.


- Tối nay ba thằng bay thay thế Loạn Loăn, không làm ta thõa mãn, ta thiến các ngươi cho linh thú ăn - Tông Mẫu hai tay xách ba thằng lên bước đi, bỏ mặc Loạn Loăn với con chim trắng đang nằm thoi thóp dưới đất, chúng nó chưa ch.ết được, lần sau đừng bỏ chạy lúc bà đang sắp ra nữa nhé.


Mới chỉ đi một đoạn, ba tiếng nổ chói tai vang lên, Huyền Vũ cùng Xích Linh và Hắc Linh tự bạo thân thể, dẫn linh hồn chạy trốn, rồi tìm đường nhập vào thai nhi chưa sinh làm lại từ đầu, chứ lên giường và thõa mãn tấm thân lực lưỡng kia, thà ch.ết còn hơn.


Tiếng nổ làm quần áo của Tông mẫu Ma Cô không còn một mảnh, thân thể không bị tổn thương nhưng đã đen thui, Loạn Loăn và Hắc Nha vừa dòm một tí, đua nhau ọi không dám ngẩng đầu lên.


Một vài linh thú Thiên khí nhìn thấy, đồn đãi ra bên ngoài, từ đó các trưởng lão trong tông lập tức ngoan ngoãn trở lại, họ không muốn bị hϊế͙p͙ à, mặt mũi nào sống nữa, các trưởng lão đều đánh giá hành động tự bạo của Huyền Vũ là đúng đắn, đáng hoan nghênh và trân trọng, còn Bích Hà Nguyên Quân từ đó ác cảm với đàn ông, chỉ thích chơi chim.


.............................................................................................................................................................
Tối hôm đó, Loạn Loăn tựa đầu vô vếu của Ma Cô, thủ thỉ thủ thỉ:
- Nàng không định dẫn ba thằng đó về chơi tập thể đấy chứ, chúng ta chỉ tính kế với Huyền Vũ thôi mà.


- Có thì sao, thiếp muốn sâm, nghe nói phê lắm, thiếp thấy nhiều trưởng lão đứng nhìn nữ nhân của mình bị trưởng lão khác sâm, vui lắm mà.
- Sâm này, sâm này - Hai tay Loạn Loăn nắm lấy hai con ốc vít màu hồng liên tục vặn, làm Ma Cô rên hư hử.


- Muốn sâm nữa không, hôm nay ta cho nàng some thử tứ huyệt vị ta mới lĩnh ngộ, xem nàng còn dám có ý định dẫn trai về nhà nữa không - Loạn Loăn nói xong liền xuất chiêu, sắc khí bao trùm cả căng phòng, tấn công dồn dập.


Nếu Huyền Vũ, Xích Linh và Hắc Linh nhìn thấy Ma Cô lúc này, dù đang là linh hồn cũng chắc chắn tự sát ch.ết đi vì quá ngu, một thân thể mỹ nữ thoát tục, ma mị, kiều diễm, sắc đẹp thanh dịu đang bị Loạn Loăn dùng chiêu chó đái gốc tre thi triển lên người.






Truyện liên quan