Chương 27: Hòa thượng Thích Thể Hiện và Long Ki Ki

Một ngày nữa trôi qua, Đại Du đang ngủ ngon lành thì có tiếng bước chân đi vào, mở mắt ra thì thấy mỹ nữ mặt ɖâʍ đang đứng trước mặt, run như cầy sấy.
"Đại gia, ta lạnh"
"Ta là Đại Du, không phải Đại gia"
"Đại Du, ta lạnh"


Nhìn hốc mắt đen sần vì thiếu ngủ của mỹ nữ, thân thể run rẩy không một mảnh vải che thân, Đại Du đã xé nát rồi nên chẳng có cái gì để thay, buộc lòng, hắn phải cởi áo rồi đưa cho mỹ nữ, còn mình tiếp tục nhắm mắt nằm xuống.


Thù cũng trả rồi, hắn chẳng muốn liên can gì nữa, giết một phàm nhân như cô ta cũng không có tác dụng gì.


Cho dù là kẻ thù thì trảm xong trong lòng cũng bất an, hơn nữa lại là nữ nhân, lại là mỹ nữ, lại là kẻ hắn chịt cho tan nát, nhưng hắn cũng không rảnh để động lòng trước kẻ hám lợi mà ám sát mình.


Mỹ nữ khoác cái áo, tên này cũng không quá vô tình, dưới hang động sâu này, một chiếc áo cũng không thể đủ ấm, mỹ nữ đi đến bên giường, nằm xuống bên cạnh hắn, rúc vào người hắn rồi ngủ luôn, tự nhiên như ruồi.


Dù buồn tủi, uất ức cỡ nào, tới lúc ngủ là phải nhắm mắt, trừ khi bất tỉnh tại chỗ, đã là người sẽ kiếm nơi ấm áp để ngủ, đó là bản năng rồi, trừ khi ngươi đã trở thành Sơ linh trở lên.
Con người khi ngủ ai cũng đều mang gương mặt thánh thiện.




Đại Du nhìn mỹ nữ, tuổi cũng không phải là trẻ con, nhưng khuôn mặt, thân thể, chẳng khác nào tiểu loly chính hãng.


Hắn cũng nhanh chóng nhích sang một bên, chìm vào giấc ngủ. Hắn thích ngủ, vì khi thức, hắn liên tục nghĩ cách để cứu Bích Hà, nghĩ mãi thì đau đầu, thôi ngủ cho khỏi nghĩ ngợi thêm nữa, vào tông môn rồi hẵng tính.


Trong giấc ngủ say, mỹ nữ kéo kéo tay Đại Du, để trên người mình, lạnh, kiếm cái gì để đắp lên. Thôi thì tranh chấp gì với một con nhóc, Đại Du cũng khẽ ôm chặt, hơi ấm từ Sơ Linh sơ giai tỏa ra, khiến mỹ càng ôm chặt hơn, trong lúc ngủ, vài giọt nước mắt rơi xuống từ mỹ nhân.


Trong cơn mơ, hắn thấy Ti Hồng đang đứng giữa tuyết trắng, lạnh lẽo vô cùng, Ti Hồng vươn tay ra muốn ôm lấy hắn, Đại Du vươn tay tới muốn ôm lấy nàng, hai đôi bàn tay cố gắng thế nào cũng không nắm được nhau, phía xa xa, bóng dáng một người con gái mờ mờ đang nhìn hắn đầy u oán, hắn không nhớ là ai.


Giấc mơ khiến hắn mê man, mệt mỏi li bì, trằn trọc.
Mở mắt sau giấc ngủ ác mộng, hắn thấy mỹ nữ loly mặt ɖâʍ đang tác oai tác quái trên người hắn.


Biết Đại Du đã tỉnh, mỹ nữ vẫn không có gì hổ thẹn, lại càng mạnh bạo hơn, đây là bị hϊế͙p͙ ɖâʍ à nhen, lúc nãy hϊế͙p͙ nó, giờ nó hϊế͙p͙ lại, con loly này tính ăn thua cũng dữ quá, đòi bình đẳng với nam giới à.


Đại Du khẽ vươn tay đẩy mỹ nữ ra, mỹ nữ nhẹ nhàng cầm tay hắn rồi để xuống, một ngón tay để trên đôi môi mỏng manh, ý bảo hắn nằm im, mọi việc đã có nàng lo.


Dù gì cũng không cưỡng lại nổi dục vọng bản thân trong tình huống này, nên cứ để mặc tiểu loly làm gì thì làm, thường thức hương vị mát xa sauna.
Oài, nữ nhân ở thế giới nào cũng giống nhau cả, lần đầu e thẹn, chứ từ lần thứ hai trở đi lại mạnh bạo vô cùng, càng về sau càng chủ động.


Kiểu vậy nên sinh ra vô số thằng muốn nhăm nhe vợ người ta, người yêu thằng khác hoặc các em gái đã trải qua sự đời.
Vừa thõa mãn dục vọng, lại chẳng phải chịu trách nhiệm gì, lỡ dính thì có khi có người đổ vỏ thay, đổ không được thì phủi dái ra đi.


Còn một loại cực hiếm nữa là hốt cả chì lẫn chài mang về, cao hứng quá độ như Hạ Dương hoặc biến thái trong ȶìиɦ ɖu͙ƈ mới làm thế.
Cũng vì thế mà nhiều thằng chồng, thằng bồ hay ghen, ghen đến điên dại, yêu chẳng ra yêu, vũ nhục chẳng ra vũ nhục, tan đàn xẻ nghé.


Yêu là một loại tình cảm, mà tình cảm như vậy yêu thì làm cái đách gì, khổ sở hai bên, tình yêu chẳng những không mang phép nhiệm màu đến tinh thần mà lại còn đày đọa.
Đàn ông có bản lĩnh thì dám đủ sức bình thản với chuyện đó, chứ không phải ghen cuồng, ghen dại mới gọi là bản lĩnh.


Biết không, khi gặp một nữ nhân mà nhan sắc mình mê, nhiều thằng ra mọi thủ đoạn để lấy người mình yêu về.
Ám ảnh sợ rằng người con gái mình thích bị thằng khác hốt về trước, tinh thần, thể xác thuộc về thằng khác, chịu sao nổi.


Nhưng biết không, quá nhiều thằng khi cưới vợ như thế về, chung sống, sau một thời gian cầu mong có thằng nào tới hốt luôn vợ mình đi, tặng thêm trăm triệu cộng lô đất mặt tiền.
Tình yêu là cái để loài khác giới đến với nhau, nhưng tình yêu không phải là cái toàn năng để giữ hạnh phúc.


Ặc, ặc... có vẻ đói nên tiểu loly nuốt trọn sản phẩm từ nhà máy sữa chua.
Mỹ nữ mặt ɖâʍ đột nhiên quỳ xuống.
"Cầu xin chủ nhân thu nạp tiểu thiếp làm nô tỳ" - Mỹ nữ vừa nói vừa khóc.


"Đừng lên đi, ta chưa ch.ết, không muốn người khác quỳ trước mặt ra, ta không cần nô tỳ, nếu ngươi cần ta sẽ cho thêm sáu mươi chín hạt nữa, ngươi vì thứ này mà không màn đến tính mạng, nhân cách. Ta nghĩ nó sẽ rất quý giá đối với ngươi, đủ cho ngươi sống cả đời" - Đùa, nô tỳ của ta là nữ vương một nước đấy nhé.


"Đứng lên đi" - Thấy mỹ nữ vẫn im im, Đại Du quát lớn làm mỹ nhân sợ hãi đứng dậy, khom người.


"Chủ nhân, nô tỳ được một vị tiên nhân nhìn trúng, nên sắp tới định thu làm tiểu thiếp, nếu tiên nhân biết ta không còn trong trắng, sẽ lập tức giết ta, cầu xin chủ nhân giữ lại mạng nhỏ, nô tỳ nguyện hậu hạ chăn gối hết lòng"


Đù, cứ dính tới đàn bà là dính tới rắc rối, bây giờ tiểu mỹ nữ mặt ɖâʍ này lại đá bóng sang mình.
Ở địa cầu, mặt dù hắn rất thích mấy em tiểu loly mặt ɖâʍ, nhưng không có nghĩa là hắn muốn dây mơ rễ má, dù sao vếu to không lo nhịn đói vẫn hơn.
"Ra ngoài đi, ta cần suy nghĩ"


Mạng người chứ chẳng chơi, hắn cũng không quá vô tình, hơn nữa cũng đã ân ái với mình, bỏ rơi thì cũng sẽ có một loại ác cảm gì đó phản bội lại bản thân sau này, thật là khó xử.


Mà tiếp nhận mỹ nữ thì khác nào có thêm thù oán với tu giả khác, là tiên nhân nào đó, là chồng sắp cưới của tiểu loly.
Mình mới tới, lạ nước lạ cái, còn nó, trăm phần trăm là nó có đồng bọn. Rủ nhau đánh hội đồng mình thì toe.


Mỹ nhân mặt ɖâʍ cúi chào, rồi bước nhè nhẹ ra ngoài cửa động, còn nán nhìn lại Đại Du thêm lần nữa, khiến hắn càng bối rối.
Lại một ngày nữa trôi qua, Đại Du ném tất cả vườn bắp vào trong hệ thống, hệ thống chỉ chứa được linh hồn và phẩm vật mà nó tạo ra, rồi tiếp tục ngủ.


Trong lúc Đại Du đang ngủ, còn mỹ nữ mặt ɖâʍ đang u sầu bên ngoài, hoàn toàn không biết tại khu vực đăng ký đang tán loạn cả lên.
...


"Đông Nhạc Thái Sơn tông các ngươi tính lừa đảo à, cái gì mà linh khí dồi dào hạng nhất trong các tông môn chứ, chém gió vừa vừa thôi chứ, linh khí đâu đách thấy mà chỉ thấy không khí"
"Tui bay định bán không khí kiếm lời à, khôn như tụi bay, quê tao xích đầy"


"Trả lại vàng và bồi thường tổn thất tinh thần đê"
Phàm là hệ thống hay vật phẩm của hệ thống đều hút linh khí như cái động không đáy. Việc hắn trồng bắp, vô tình lại gây nên náo loạn này.


Khu vực luyện nạp linh khí chỉ là một mạch nhỏ trong linh mạch lớn, cây kia bắp có thể hấp thụ linh khí trong hang động để phát triển.
Vườn bắp của hắn sum sêu khiến linh khí các tầng trên cùng không còn một mống, mọi mạch còn lại đều đã chảy về phía hang động của Đại Du.


"Mô Phật, thiện tai, thiên tai... thế giới vô thường, vạn sự tùy duyên, các thí chủ tĩnh tâm, để bần tăng cùng với quản sự nơi đây điều tr.a nguyên nhân"


Một tên hòa thượng, tất nhiên đầu nó trọc, áo cà sa bảy sắc cầu vòng phất phơ trong gió, trên cổ đeo một chuỗi hạt dài lấp lánh ánh sáng đến chói mắt, trên tay cũng một mớ chuỗi bằng vàng, đứng trên một hòn đá cao nhất nói ra.


"Vô con mẹ mày chứ vô thường, toàn bộ tiểu địa chúng ta gom góp không biết bao nhiêu năm mới cử người ưu tú như ta đến thí luyện, ngươi tưởng vàng lượng dễ kiếm lắm hả, ta không ăn chay nên ta chả có gì phải bình tĩnh" - Một tên Bé Bự đứng dưới sân chỏ mõm lên nói.


Quê hương hắn, chó ăn đá gà ăn sỏi, không có lượng vàng lớn nên không thể vào khu Vip, chỉ đành ở tầng trên, nhìn mấy thằng vung tiền mua phòng Vip, uất ức nên là người chửi đầu tiên.


Véo, binh binh binh... Hòa thượng cao cao tại thượng phi cái véo về tên Bé Bự, giộng cho hắn mấy phát vô mõm rồi bay lại chỗ cũ, vẫn giữ lại khí thế hiên ngang.


Cả đám đông bây giờ mới im lặng lại, thằng đầu trọc kia có khi là bảo kê thành tinh của khu này, bán ɖâʍ cũng có bảo kê nói chi là khu tu luyện nạp khí này.
Cứ bình tĩnh để tông môn giải quyết, tông môn chắc cũng không thèm quỵt mấy lượng vàng lẻ tẻ này đâu, tốt nhất giữ mõm cho chặt.


"Mô Phật, thiện tai, tại thiên, bần đạo tu hành nhiều năm, trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, đến kẻ tu hành như ta mà thí chủ cũng không giàu bằng, chân lý nghèo thì im cái mồm đi không bao giờ sai"
"Nghèo kệ tao..."
Véo, véo, đùng...


Hòa thượng cao cao tại thượng phi cái véo về tên Bé Bự, tính giộng thêm cho hắn mấy phát nữa, thì phát hiện đã đánh vào hư không, có một kẻ dùng đầu tông thẳng vô bụng tên Bé Bự, làm hắn văng vô gốc cây, ói ra toàn cháo trắng.


Kẻ dùng đầu tấn công tên Bé Bự xong, quay lại, đứng thẳng, chắp tay chào mọi người. Sau đó phe phẩy cây quạt, trên đầu hắn có hai cái sừng rồng, thằng mù cũng biết là hàng giả, hàng nhái, hàng kém chất lượng.


"Tại hạ Long Ki Ki, thấy bần tăng bị ức hϊế͙p͙, một lòng ngưỡng mộ Phật đạo nên ra tay hỗ trợ, nguyện cùng bần tăng và quản sự điều tr.a vụ việc, trả lại công bằng cho chúng sanh"


Cả đám đông giờ im phăng phắc, ở đây có hai thằng biến thái bảo kê, đứa hát đứa cổ vũ, cái bọn tao cần là trả lại vàng, trả lại công bằng làm cái đách gì.


Nhìn tên Bé Bự, ngu điển hình, đám đông dần giải tán, không muốn rước họa vào thân. Nếu không ai xử lý vụ này, có gì biểu tình tập thể, tông môn sẽ ra mặt.
Chứ đừng dại một mình ra mặt như Bé Bự, đụng mấy thằng đầu đường xó chợ này, phần thiệt về ai thì ai cũng rõ.


"Mô Phật, cảm ơn đồng đạo đã ra tay tương trợ, nhưng chân lý là chân lý, việc của bần đạo liên quan gì đến thí chủ mà nhúng tay vào"


Hòa thượng lại lên tiếng, không quên vung vẩy chuỗi hạt sáng chói ra trước, mẹ nó thằng Long Ki Ki, đất này bố xí trước bố diễn trước, mày là thằng nào lại cướp mất sân khấu của bố, đúng là mõm chó không mọc được ngà voi, nghe cái tên Ki Ki cũng đủ hiểu, Long cái lông háng nó chứ Long.


Một thằng đầu trọc, một thằng đầu rồng bốn mắt chóe lửa nhìn nhau, xuất khí nhàn nhạt, khói bụi bay mù mịt chuẩn bị lao vào đánh nhau.
Quản sự thấy tình hình không ổn, thằng trọc đầu là khách Vip, thằng đầu rồng mới vào chưa biết loại nào, nhưng cả hai cũng là luyện nạp khí đỉnh phong rồi.


Khách hàng là thượng đế, khu luyện tập này xảy ra chuyện thì hắn cũng không yên thân, đến mầy thằng phàm nhân cũng không quản nổi mà bày đặt tu tiên, tông môn chắc chắc cũng xử phạt quản sự như hắn.


"Hai vị Thần Tăng và Thần Long, đa tạ hai vị đã ra tay tương trợ, hiện tại linh khí đang trôi về tầng dưới cùng. Ở đó chắc có kẻ giở trò, xin mời hai vị hỗ trợ ta điều tra, xong việc, tại hạ sẽ cho tiểu thiếp hầu hạ chu đáo" - Quản sự chấp tay nói với thái độ khá cung kính.


Nghe quản sự cho tiểu thiếp hầu hạ, lại gọi mình là Thần Tăng và Thần Long, thằng đầu trọc với thằng đầu rồng phê không thể tả, liền dừng đánh nhau.
Chúng thần như chúng ta không nên để phàm nhân xem thường, phải giữ mình, phải giữ mình.


Mẹ hai thằng này, nếu không phải bọn bay đều là luyện nạp khí đỉnh phong, một bước nữa tiến vào Sơ linh sơ cấp, đằng nào sau này ta cũng có việc nhờ vả, thì ta cũng không để các ngươi tác oai tác quái.
Nếu hai thằng bay thí luyện không đạt, bố không treo chym hai thằng, bố nguyện làm cẩu giữ nhà.


Lát nữa nếu có nguy hiểm, xem bọn bay còn thể hiện được không, quản sự như ta thông thuộc ngõ ngách, bọn bay cứ chuẩn bị làm mồi đi.






Truyện liên quan