Chương 32: Lạnh lẽo như lòng người âm hiểm

Cách thức thí luyện khá phong phú, yêu cầu tối thiểu là ở tốc độ hấp thu linh khí từ khí thạch, huyền thạch, thánh thạch, thần thạch.


Trong mười nén nhang, chỉ sáu mươi chín người nhanh nhất và đạt yêu cầu có thể hấp thu thánh thạch mới được chọn vào vòng tiếp theo để phân loại thiên phú, qua đó các trưởng lão sẽ lựa chọn đệ tử.


Đại Du đảo mắt nhìn quanh, có hơn khoảng một nghìn người thí luyện nhưng cả chục vạn người cổ vũ reo hò, náo nhiệt hơn hẳn chung kết World Cup hay buổi biễu diễn của đại minh tinh nào đó.


Trước mỗi người thí luyện là những bậc thang hướng thẳng lên đỉnh núi cao, bước một trăm bậc đầu tiên là tới khí thạch, một trăm bậc tiếp theo là tới huyền thạch, một trăm bậc tiếp theo là tới thánh thạch, một trăm bậc cuối cùng là tới một viên thần thạch nằm trên đỉnh.


Tất cả những kẻ lên tới đỉnh, đều sẽ tận lực dùng mọi cách tước đoạt hấp thụ viên thần thạch này, thần thạch đã có linh trí cơ bản, chỉ có một kẻ duy nhất hấp thụ được, kẻ đó là người đứng đầu trong đợt thí luyện.


Đống Cống sắp xếp cho Sương Nhi đường lên bậc thang gần Đại Du để nàng đỡ áp lực tâm lý cũng như lấy lòng Đại Du, có người quen làm Ban Giám khảo nó khác liền à.




Em gái nuôi của hắn được Đống Công tặng một viên đan dược Địa khí trân quý, cơ bản cải tạo thân thể và tốc độ luyện nạp khí, còn thiên phú tu luyện sau này thế nào thì là vấn đề trời sinh rồi, chả đan dược nào thay đổi nổi.


Trừ khi được tiên nhân chính hãng động lòng cứu giúp, còn không thì mơ đi, Thanh Lục Tinh chưa có kẻ đủ bản lĩnh để cải tạo thiên phú.
Đống Cống thắc mắc vì sao Đại Du lại còn đi thí luyện làm quái gì nữa, chẳng lẽ thích giả heo ăn thịt hổ.


Cho dù là tán tu, nhưng đã vượt qua luyện nạp khí, chỉ cần xác minh không phải là nội gián thì muốn vào cũng không khó khăn là mấy đâu, cái này làm mất mặt sư đệ như hắn quá.
Đại Du chỉ trả lời.
"Im mồm".
Làm Đống Cống im phăng phắc, sư huynh hắn tài cao nhưng đức chưa chắc đã trọng.


Có đức đã không đi cướp vợ người khác à.
Nhưng chỉ là suy nghĩ thôi giữ trong lòng, nói ra có khi làm Đại Du cắt đứt tình nghĩa thì hỏng chuyện.
Trên người sư huynh hắn quá nhiều huyền bí, lại là sư huynh thân tình chỉ một và một của hắn.


Đại Du chỉ nói cho Đống Cống biết là muốn cứu Bích Hà Nguyên Quân nhưng Đống Công nghĩ mãi chẳng nhớ Bích Hà là con nào.
Con cái Tông chủ Đông Nhạc Thái Sơn tông nhiều vô kể, con chính, con rơi, con vãi tùm lum cả lên, biết đường nào mà lần.


Chính Loạn Loăn cũng chả nhớ hết, có khi không cẩn thận còn loạn xì ngầu hốt đại nó trúng bậy, rồi đè con gái hay cháu chắt của mình ra đó chứ.


Đối với tình hình của Bích Hà, Đại Du thông qua Đống Cống cũng biết tội trạng làm mất số lượng lớn khí thạch chắc chắn đã ở trong đại lao, chờ ngày các trưởng lão đem ra xét xử.


Là nữ nhân có nhan sắc mê người mới được xét xử, xấu xấu hoặc là nam nhân thì phát một ném cho linh thú ăn luôn rồi.
Còn trinh thì các trưởng lão thay nhau đùa bỡn, mất trinh thì bị hủy căn cơ ném vào Dục Tung Cung cho đệ tử thõa mãn sinh lý.


Trong tông môn này, chỉ khi nào đạt tới Địa cấp mới chính thức có địa vị, còn trở xuống chỉ làm công việc lặt vặt, cơ hội đi bí cảnh cũng phải tranh đoạt khốc liệt.
Tinh chủ Tiên Tinh như mặt trời hiện lên trên đỉnh núi, báo hiệu ngày mới đã đến, thí luyện chính thức bắt đầu.


Con đường vinh quang đang ở trước mắt, hơn ngàn người khí thế hừng hực.
Ở phía xa xa, Thích Thể Hiện và Long Ki Ki tỏa ra khí thế bức người làm các đối thủ bên cạnh cảm thấy áp lực nặng nề.


Nhiều kẻ nhận ra hai thằng này chẳng phải là bảo kê ở khu vực luyện nạp khí hay sao, tránh xa thì hơn, tên Bé Bự thì không biết ở cửa nào.
Bước những bước thong thả lên bậc thang, từng bước Đại Du cảm nhận như có loại lực vô hình nào đó đè lên người hắn, càng lên cao càng áp lực.


Cả ngàn người đều thông qua cửa ải đầu tiên, tiến hành hấp thu khí thạch, riêng chỉ tên Bé Bự lên tới bậc thứ chín mươi chín thì tăng huyết áp vì quá béo.
Hắn ngất xỉu rồi từ từ như cái bánh bao lăn bịch bịch về phía bậc một, không biết có bò lên lại nổi hay không.


Hệ thống phát hiện khí thạch, như cái máy chớp nhoáng hấp thu sạch sẽ, chỉ còn lại viên đá trơ trọi.
Đại Du vẫn đứng đợi em gái nuôi của hắn, vừa ngắm mông nàng vừa cổ vũ, không lâu sau cả hai cùng bước tới bậc thang huyền thạch.


Thích Thể Hiện đi như bay về phía khí thạch, đùa chứ, đã từng là Thiên khí đỉnh phong, dăm ba cái trò vặt vãnh này đã là gì, tự tin bắt đầu hấp thu khí thạch.
Có biến.


Thích Thể Hiện bình thường chỉ nháy mắt là hấp thụ xong, bây giờ lại chật vật. Đối với Thiên khí đỉnh phong như hắn, chỉ có thánh thạch trở lên mới có giá trị, còn lại chỉ như đống đá vụn mang đi chơi gái mà thôi.


Thằng đầu trọc nhìn về phía Đống Cống xa xa, thấy hắn nở nụ cười nham hiểm, nhìn kỹ lại thì khí thạch trước mắt bị bao vây bởi một trận pháp do kẻ tu tiên Địa khí cấp thi triển.
"Mô Phật, dăm ba trò vặt vãnh, nhớ mặt tao đấy, bần tăng không lấy mật con gấu nhà ngươi ta nguyện bức lông chim làm tóc"


Thích Thể Hiện phun một bãi nước bọt về phía Đống Cống, rồi dùng Hư Vô Viễn Không phá giải trận pháp.
Đối với loại công pháp huyền diệu này thì tạo và phá trận pháp dễ hơn cả nhắm mắt, mở mắt.
Đống Cống kia, biết bố mày là ai không?


Sương Nhi hấp thụ xong viên thánh thạch thì chỉ bước nổi thêm vài bậc nữa đã bỏ cuộc, hiệu lực đan dược đã hết, dù sao cũng đạt thành tích tối thiểu.


Đống Cống thấy vợ hụt của hắn đã thành công, thở phào nhẹ nhõm, lỡ gáy to với sư huynh mà không giúp Sương Nhi được thì chỉ là hổ báo nằm trường mẫu giáo mà thôi.
Thả một quả tim ngọt ngào về phía Đại Du, Sương Nhi nhanh chóng được đưa về khu vực thí luyện thiên phú.
...


Đại Du lên tới đỉnh thì đã thấy Thích Thể Hiện cùng Long Ki Ki với vài người khác ra sức hấp thu thần thạch, giằng co kịch liệt.


Một tên tướng tá ốm trơ xương, trang phục như thầy bói, mặt nhỏ cằm nhọn hoắc, ria mép hai bên ɖâʍ dê vô cùng, trên tay cầm một lá cờ đang phất phới tỏa sáng, pháp niệm bao vây lấy thần thạch.


"Thần Thạch là của Thần toán tử Sở Lư Hương ta, kẻ nào dám tranh đoạt, lão tử lấy nhang thông đít ch.ết mẹ bọn bay"
"Thi King Kông....Kông..."


Một tiếng gầm to lớn phát ra, một khuôn mặt mỹ nữ nhỏ nhắn phát ra âm lực kinh người, nhưng thế quái nào từ cổ trở xuống lại mang vóc dáng của một con khỉ đột giống cái to lớn, chẳng biết là quái thai phương nào hay tu luyện công pháp quái lạ gì mà thân thể dị biến nên nỗi này.


Loại này bịt mắt trong đêm thì cũng chả bố thằng nào dám chơi được, tắt đèn thì nhà tranh không khác nhà ngói giờ mới thấy sai quá sai à.


Ngoài Thích Thể Hiện và Long Ki Ki, trên đỉnh núi còn có bảy người khác, ba nam ba nữ, còn một đứa không thể xác định được giới tính do nó mặt cả bộ đồ đen che kín cả người, chắc là kiểu thích thần bí.


Lạ hơn nữa có một đứa bé trai mặt mũi còn hôi sữa, trên tay cầm mớ kim châm to như ngón tay nhọn hoắt


Cả đám thấy Đại Du đã lên tới đỉnh nhưng lại chẳng ngó ngàng gì đến thần thạch, chỉ trố mắt chăm chăm, chảy cả nước dãi ra ngoài nhìn cô nàng mặc trang phục lộ hơn nửa bộ vếu, cặp trái mướp trắng trẻo thu hút mọi thằng, chiếc váy mỏng manh dường như nhìn thấu cả trong háng.


Lúc này quan trọng, đoạt được thần thạch thì phần thưởng vô cùng lớn, mấy thằng nam nhân nào còn để ý đến vếu với chả háng nữa, duy chỉ có thằng mới lên là khác à, ɖâʍ nhất đám này rồi.


Thích Thể Hiện cảm thấy quái lạ, đối với hắn thì chọn vô tông môn này chỉ vì một bí mật là phụ, chỉ để tán gái là chính, hắn hiện tại mặc dù chỉ còn là luyện nạp khí đỉnh phong, nhưng đã từng là Thiên Khí đỉnh phong, với đỉnh cao thiên phú thì tu luyện lại mấy lăm hồi, với bề dày kinh nghiệm và bản lĩnh của hắn, tông môn này là sân khấu biểu diễn mới của hắn.


Thế mà đang giành giật với đám nhóc này.
Từ đợt thí luyện đã gặp hai quái thai là Đại Du và Long Ki Ki, lên tới đỉnh này thì lại gặp thêm một bọn quái đản nữa.


Công pháp của hắn mặc dù chiếm ưu thế đoạt thần thạch, chưa kể Long Ki Ki cứ đâm chọt hắn, thì bảy đứa kia cấu kết hợp lực, cùng phản đòn thì Thích Thể Hiện cũng vỡ trận luôn rồi.
Chuyện hấp thu thần thạch xưa giờ cũng dễ mà vẫn phải giằng co nãy giờ.


Liệu tên Đại Du này có làm được trò trống gì chăng?
...
Trên chiếc giường êm ái nào đó trong tông môn, Loạn Loăn đang thụ hưởng bờ mông đẫy đà đang nhún nhảy của Ma Cô.


Đột nhiên nàng dừng lại rồi nằm bên cạnh Loạn Loăn, một ngón tay chỉ điểm về phía trước. Hình ảnh đỉnh núi thí luyện hiện ra trước mặt hai người.
Thấy vậy, Loạn Loăn ngạc nhiên hỏi.
"Có việc gì mà nàng lại hứng thú hơn cả cưỡi ngựa chứ, chỉ là thí luyện thôi mà"


Ma Cô búng thằng nhỏ của Loặn Loăn một phát làm hắn la oai oải.
"Chàng thấy mười đứa trẻ kia có gì lạ không?"
Loạn Loăn xoa xoa thằng bé tội nghiệp cho bớt đau rồi trả lời.


"Chỉ là mười đứa nhóc con, năm nào thể loại này chả xuất hiện, càng tài năng càng kỳ quái, so với ta năm đó, bọn này đã là gì"
Ma Cô lại đưa ngón tay chỉ điểm về phía trước, tắt hình ảnh đi, sau đó quỳ gối chổng bàn tọa về phía Loạn Loăn, một dự cảm hiện lên trong lòng.


"Thiếp sợ một ngày nào đó chàng bỏ rơi ta"
Thằng bé âm thầm đi vào ngõ nhỏ... giã ầm ầm cho bỏ tức.
...
Trên đỉnh núi, thế trận ngày càng giằng co, Thích Thể Hiện đã nhiều lúc sắp hấp thụ được thần thạch, hoặc là bị Long Ki Ki phá đám, hoặc là bị bảy đứa kia đánh hội đồng.


Thằng Đại Du thích lừa lọc tham lam kia vào trận nữa thì chẳng biết đến mùa quýt năm nào mới đoạt được thần thạch, chẳng lẽ bọn bay bắt ta phải thể hiện bản lĩnh thật sự.
Mỹ nữ hở hang thấy Đại Du nhìn mình chằm chằm như muốn bóc ra, lột ra từng miếng vải trên người nàng, chỉ khẽ mỉm cười nhè nhẹ.


"Vô duyên quá à, hay là đại ca giúp Kỷ Kỷ ta đoạt thần thạch, tiểu muội nguyện cởi áo để đại ca ngắm cả ngày"
Trên đỉnh núi cả đám rơi vào mê loạn khi nghe mỹ nữ hở hang Kỷ Kỷ phát ra tiếng nói mê hoặc lòng người.


Đầu óc như lạc vào lầu xanh trên tiên giới, công phu con hàng này quá cao thâm, chỉ sót lại tên toàn thân trùm áo đen vẫn bình chân như vại không chịu ảnh hưởng.


Thằng nhóc bụ bẫm kia không ngờ nó cũng bị mê sảng, đũng quần lòi lên một cục to đùng thuộc loại hàng khủng, thật chẳng hợp với khuôn mặt còn ßú❤ sữa tẹo nào, quái thai trong các kiểu quái thai.


Tràng hạt đột ngột tỏa sáng mới làm Thích Thể Hiện bừng tỉnh thoát khỏi u mê nhanh nhất, vội vàng tạo bức tường trong suốt ngăn cách âm thanh mê hoặc quanh mình.
Phát hiện các đối thủ đã rơi vào huyễn cảnh, hắn khoái chí muốn chạy lại chố mấy bạt tai vô mặt thằng đầu rồng và Đại Du cho hả giận.


Cuối cùng thì ta vẫn ngon hơn hai thằng bay à, nghĩ thì thế thôi, thằng đầu trọc nhanh chóng áp sát thần thạch, chợt thấy một bàn tay toàn xương trắng phau khô khốc vươn tới bao phủ viên thần thạch kéo đi.
Mẹ nó...
Của bần tăng mà cũng dám kéo đi.


"Mô Phật, tiểu ma đạo, gặp ta mà còn dám hớt tay trên, chân lý ở đâu, thiện luôn thắng ác à, tao quánh ch.ết mẹ mày luôn"
Rắc rắc...


Cánh tay bằng xương vỡ ra từng mảnh rồi nhanh chóng liền lại như cũ, tiếp tục quấn lấy thần thạch, một bàn tay khác của tên trùm áo đen cũng hiện ra đánh thẳng lên đầu Thích Thể Hiện.
Đầu trọc xuất chiêu, cả người tỏa kim quang khiến bàn tay khô bốc khói nghi ngút.


Tên áo đen phát ra âm thanh rợn người nhưng vẫn nhanh chóng cướp lấy thần thạch chạy đi, lại gặp bức tường trong suốt cản lại rồi bị bao vây lấy, vùng vẫy không thoát nỗi.


Thích Thể Hiện thấy đối thủ đã nằm trong rọ, liền thượng cẳng chân hạ cẳng tay tấn công dồn dập, bộ xương khô vỡ rồi lại lành liên tục, ma âm đau đớn phát ra làm cả đám bừng tỉnh lại.


Đại Du thấy Vô Linh hiện hồn nhưng chẳng chịu đánh thức hắn khỏi u mê, chỉ lo xem đánh nhau. Thần thạch đã bị Thích Thể Hiện đoạt lấy, vừa đập thằng áo đen, vừa tiến hành hấp thụ.
Cả đám coi như hết cơ hội là kẻ đứng đầu.


Cả đám tiếc hùi hụi, mọi sự là do thằng ɖâʍ tặc kia gây nên, nó không mê gái thì làm sao cả đám rơi vào u mê, mà nói đi cũng phải nói lại, trong huyễn cảnh sướng vãi nồi, giờ vẫn còn phê.
Thần toán tử tự xưng Sở Lư Hương ngồi phệt xuống đất, tay bắt đầu bấm quẻ.


"Kỷ Kỷ cô nương công pháp thật thần bí, tại hạ tặng cô nương một quẻ bói, quẻ nói rằng cô nương không nên dây mơ rễ má với tên ɖâʍ tặc kia, sẽ có ngày hắn hϊế͙p͙ cô rồi giết, giết xong rồi lại hϊế͙p͙, nếu muốn giải hạn thì cần mười viên thần thạch, cô nương có nguyện ý không"


"Kỷ Kỷ cô nương đừng nghe tên thầy bói này đoán bừa, nhìn là biết hắn chuyên lừa tiền lẫn tình, tại hạ là Hùng Tươm Tất, đẹp trai, học giỏi, con nhà giàu, nhà mặt phố, bố làm to. Kỷ Kỷ cô nương nguyện lòng thì tại hạ sẽ bảo vệ cô nương suốt đời, chỉ cô nương được hϊế͙p͙ tại hạ chứ không ai được hϊế͙p͙ cô nương cả"


Một tên mỹ nam chính hãng, như tài tử điện ảnh, một tay cầm chiếc lược ngà trắng toát, một tay cầm chiếc gương kỳ quái, vừa tán gái vừa chải chuốt lên tiếng.
Kỷ Kỷ hở hang chẳng nói chẳng rằng, tránh sang một bên, đi về phía Thích Thể Hiện.


"Chúc mừng cao tăng đã đoạt được thần thạch, tiểu nữ thật ngưỡng mộ, cao tăng đừng đánh nữa, để Kỷ Kỷ muội muội ngắm dung mạo cao tăng được không?"


"Cút, con đàn bà dùng Mị Âm thuật nhà ngươi, không có cửa với cao tăng người người hâm mộ như ta, Mô Phật, gái gú là phù du, gái gú là phù du, đụng vô là phù cu"
Thích Thể Hiện đáp lại một câu rồi cũng dừng đánh, tiến hành tĩnh tọa hấp thu thần thạch, hủy thuật Mị Âm của Kỷ Kỷ.


Linh khí như biển rộng ồ ạt chạy vào người đầu trọc, một viên thần thạch này đáng giá so với mười năm thu thập khí thạch mà Bích Hà Nguyên Quân từng làm, chỉ có Đại Du là còn ngu không hiểu, nên mới hám gái, nếu biết được chắc muốn cầm dao chặt mẹ thằng nhỏ đi cho rồi.


"Oa oa oa... tên đầu trọc xấu xa, đồ chơi của Ma Bư ta mà cũng dám cướp, ta méc bố ta, ta giết cả nhà ngươi, ta diệt cả tông môn, hống... Kim Hủy, Kim Thiên, Kim Diệt, Kim Địa, giết tên đầu trọc đó cho ta"


"Oa oa... Cả đám người còn lại cũng vậy, đồ chơi của trẻ con cũng giành giật, ta biến các ngươi thành phê nhân, Kim Tàn, Kim Dư, Kim Kiếm, Kim Ảnh, Kim Chú, phế tất cả cho ta"
Thích Thể Hiện đang tĩnh tọa hấp thu thần thạch, phát giác được nguy hiểm, tạo một bức tường trong suốt ngăn cản bốn cây kim đang phóng tới.


Lực đạo của thằng hôi sữa này mạnh mẽ đến nỗi hắn cũng phải lui về sau vài bước, bốn cây kim đổi tứ phương tám hướng, màu sắc thay đổi liên tục, tấn công như vũ bão, Thiên Khí đỉnh phong một thời như hắn cũng phải vất vả chống đỡ.


Đầu trọc đang hấp thu thần thạch, không thể bỏ lỡ giữa chừng, nhìn thằng bé hôi sữa mặt trắng toát, một mắt đen, một mắt đỏ kỳ dị đang hoa tay múa chân điều khiển cây kim tấn công cả bọn mà cũng thấy rùng mình.


Trên đài còn một mỹ nữ với gương mặt thiên thần thánh thiện, khi năm cây kim còn lại chuẩn bị đâm vào đám người, nàng ta khẽ động một bàn tay.
Tất cả năm cây kim đều bị bao phủ bởi một lớp băng vàng chói, hàn khí tỏa ra đóng băng cả khu vực xung quanh.


Tiếng kim xoáy tròn vào băng kêu két két chói cả tai.
Mới đây thôi, trước mặt ɖâʍ nữ Kỷ Kỷ và thánh nữ Viên Tú An, không tính thú nữ Thi King Kông à nhen, các vị nam nhân trên đỉnh ɖâʍ lực tỏa ra, hạ bộ phồng to nóng hừng hực, nứng cùng cực, giờ thì bị teo riết lại, lạnh toát cả người.


"Thánh nữ Viên Tú An, lúc nào cũng dám cản trở Ma Bư ta, không sớm thì muộn, bọn ta sẽ diệt Thiên Chúa giáo các ngươi, Cửu Kim, tiếp tục diệt"
Cục diện trên đỉnh núi trở nên rối rắm, vẻ mặt cả đám người ngày càng ngưng trọng.


Chín thanh niên đang bị một đứa chưa học hết lớp Lá quậy cho rối loạn, xuất đủ loại công pháp chống đỡ.
Kẻ nào cũng tự xưng là truyền nhân của giáo phái, tương lai dời non lấp bể, bây giờ mới bắt đầu đã bị một đứa nhóc hành cho đổ mồ hôi hột.


Bất chợt một trụ sáng từ trên trời phóng xuống, bao phủ từng người và đưa từng người một đi. Đại Du bây giờ mới hoàn hồn, thế giới có linh khí thật sự tốt không, ngoài gái đẹp ra thì những kẻ dị biến nguy hiểm cùng cực cũng đầy rẫy, hiểu biết của hắn về thế giới này còn hạn hẹp, tu tiên cũng đồng nghĩa với giết chóc kinh hoàng thế sao.


Khi mọi người đều đã được đưa đi, ɖâʍ nữ Kỷ Kỷ nhìn sang tên mặt đồ đen, vẻ mặt khinh miệt.
"Quỷ Thủ, ngươi thật vô dụng, uổng công ta phải dùng đến Mị Âm thuật, Huyết Tộc sao lại phái tên phế vật như ngươi đi cùng ta làm nhiệm vụ chứ"


Tên mặt đồ đen Quỷ Thủ chẳng nói gì, nhưng cũng nghe được tiếng nghiến răng kèn kẹt.
Thấy Đại Du là kẻ cuối cùng lên đỉnh núi, lên là thể hiện ɖâʍ tính. Tiện đường để âm mưu của Kỷ Kỷ dùng Mị Âm thuật làm mê muội cả đám, tiện tay cho Quỷ Thủ đoạt thần thạch


Không nghĩ rằng bộ xương khô này lại bị tên đầu trọc đánh cho tơi tả, làm mỹ nữ như nàng phải nói lời mật ngọt với tên trọc đầu kinh tởm kia để giải cứu.
Cả hai cũng bị trụ sáng đưa đi, đến khu kiểm tr.a thiên phú và làm đệ tử hạch tâm của các trưởng lão.


Đỉnh núi vẫn còn bị đóng băng màu vàng, lạnh lẽo như lòng người âm hiểm.






Truyện liên quan