Chương 102: Thân ảnh dũng mãnh tiến vào trong đầu (Thượng)

(Số chương nhảy nhưng nội dung vẫn liền mạch nhé)


Phủ thành chủ có những tư liệu trân quý, bên trên càng ghi chép kỹ càng về chuyện Yêu tộc xâm lấn hơn trăm năm trước. Lạc Chiêm Hào là thành chủ đương nhiên biết rõ chỗ đáng sợ của Yêu tộc xâm lấn. Hắn biết rõ bằng vào tứ đại gia tộc với phủ thành chủ căn bản không có cách nào chiến thắng. Bởi vậy cho nên hắn mới sớm chuẩn bị hậu sự cho mình.


- Chiếu cố khuynh thành? Thành chủ lo xa rồi, Yêu tộc xâm lấn, chúng ta cùng đối phó với Yêu tộc là được rồi, nói ra những chuyện này cũng vô dụng...
Nhiếp Vân ngắt lời Lạc Chiêm Hào, lại nói.


- Đối phó với chúng? Bằng vào thực lực ngay cả một Khí Tông cũng không có của Lạc Thủy Thành, đối phó thế nào đây?
Đối với suy nghĩ ngây thơ của Nhiếp Vân, Lạc Chiêm Hào mơ hồ có chút tức giận.


- Một Khí Tông cũng không có sao? Ai nói? Phụ thân Nhiếp Khiếu Thiên ta đã thành công đột phá lên Khí Tông, hiện tại đã là cường giả Khí Tông. Mà ngươi, hiện tại ta sẽ nói phương pháp đột phá Khí Tông cho ngươi biết, không cần mười ngày trong Lạc Thủy Thành ta nhất định sẽ có thêm một cường giả Khí Tông.


Nhiếp Vân nói.




Phương pháp đột phá Khí Tông trong mắt người thường vô cùng trân quý, nhưng mà đối với lão ngoan đồng hai kiếp như Nhiếp Vân mà nói, quả thực ngay cả một bộ công pháp bình thường cũng không bằng. Thuận miệng là có thể nói ra, hơn nữa tuyệt đối còn kỹ càng, trân quý hơn công pháp mà Nhiếp Khiếu Thiên nhận được ở Lạc Khúc mộ.


- Nhiếp Khiếu Thiên đã đột phá? Chuyện này...
Nghe tin tức như vậy Lạc Chiêm Hào trợn trừng mắt, không quá tin tưởng. Tuy nhiên, dường như nghĩ tới cái gì đó, hắn thở dài một tiếng:


- Cho dù ta có thể đột phá, nhưng bằng vào hai Khí Tông của Lạc Thủy Thành, căn cứ vào tin tức ta nhận được, lần này khí thế Yêu tộc hung hãn, bằng vào hai Khí Tông cũng như muối bỏ biển, không làm nên chuyện gì.
- Ha ha...
Nghe thấy lời hắn nói, Nhiếp Vân lạnh nhạt cười nói:


- nếu như ta nói ta biết Lạc Khúc mộ kia ở đâu, hơn nữa còn có thể dẫn đường tới thì sao?
Thanh âm lạnh nhạt, không lớn, nhưng mà lại như tiếng sấm nổ vang vọng trong tai Lạc Chiêm Hào.
- Biết được Lạc Khúc mộ ở đâu? Lời ngươi nói là thật sao?


Lạc Chiêm Hào đứng dậy, hai tay nắm lấy bả vai Nhiếp Vân, toàn thân không ngừng run rẩy.


Lạc Khúc mộ là bảo tàng tổ tiên lưu lại, làm hậu bối mà không có cách nào tìm thấy vị trí của nó, trong lòng hắn luôn ăn năn vì chuyện này. Bây giờ nghe được tin tức này, sự hưng phấn tràn ngập trong đầu làm cho hắn quên đi tất cả.
- Ha ha.


Thấy hắn hưng phấn như thế, Nhiếp Vân cố nén bả vai bị đối phương nắm tới đau đớn, hắn cười khan một tiếng.
- Thực sự ngại qua, là ta quá kích động, ngươi mau nói với ta xem, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, sao ngươi lại biết được vị trí của nó?


Thấy sắc mặt thiếu niên trước mắt cổ quái, lúc này Lạc Chiêm Hào mới ý thức được mình thất thố, hắn xấu hổ cười cười, buông tay ra.


- Là như thế này, không phải ta đã nói phụ thân Nhiếp Khiếu Thiên ta đã thành công đột phá tới Khí Tông cảnh hay sao? Mà sao lại đột phá Khí Tông, phương pháp đột phá Khí Tông chính là thứ mà phụ thân ta lấy được trong Lạc Khúc mộ. Nếu không phải vì phương pháp này thì Nhiếp Hạo Thiên cũng sẽ không để ý tới thân tình mà ra tay với chúng ta nặng như vậy...


Nhiếp Vân giải thích.
- Thì ra là thế, nếu như ta đoán không sai, lần này tứ đại gia tộc Lạc Thủy Thành liên hợp, chỉ sợ cũng là vì thứ này.
Lạc Chiêm Hào vốn là người thông minh, vừa nghe Nhiếp Vân giải thích đã từ một suy ra ba, thoáng cái hiểu rõ ngọn ngành.


- Nếu như chúng ta tìm được Lạc Khúc mộ, hơn nữa còn thuận lợi mở nó ra, đạt được bảo tàng bên trong, tìm kiếm bí pháp đối phó với Yêu tộc, khi đó chưa biết chừng có thể chiến được một trận với Yêu tộc.
Nhiếp Vân nói.


- Không sai, căn cứ theo sử sách gia tộc ghi lại, tổ tiên Lạc Khúc quả thực có phương pháp đối phó với Yêu tộc, nếu như có thể tiến vào Lạc Khúc mộ, lấy phương pháp kia ra, khi đó Lạc Thủy Thành ta chưa hẳn đã không thể chiến một trận với Yêu tộc.


Sau khi biết được chuyện này, Lạc Chiêm Hào nhịn không được cười lớn một tiếng:


- Không ngờ ngươi quả thực là phúc tinh của ta. Vừa mới xuất hiện đã giúp ta giải quyết chuyện làm ta phiền não nhiều ngày. Được, để ta triệu tập tộc trưởng tứ đại gia tộc, thương nghị chuyện đối phó với Yêu tộc, chúng ta đã không còn bị động nữa, cũng có thể chiến một trận.


- Triệu tập tộc trưởng tứ đại gia tộc sao? Ý ngươi nói là đám người Nhiếp Hạo Thiên, Phùng Thiên Hành?
Nhiếp Vân sặc nước, hỏi.


- Không sai, bọn hắn đều là cường giả Binh Giáp cảnh đỉnh phong, nếu như có thể liên hợp một chỗ, thống nhất chỉ huy, như vậy phần thắng khi đối phó với Yêu tộc càng lớn.


Ánh mắt Lạc Chiêm Hào vô cùng thanh tịnh, dường như không có một chút khúc mắc nào bởi vì tứ đại gia tộc từng liên hợp đối phó với hắn.
- Vậy... Ta nói với ngươi một chuyện, thật ngại quá...
Nhìn biểu lộ của hắn như vậy, trong lòng Nhiếp Vân đột nhiên có cảm giác tội lỗi ngập trời.


Thành chủ Lạc Thủy Thành có thể vì đối phó với Yêu tộc mà không so đo tất cả. Mà hắn lại chém giết đám người Nhiếp Hạo Thiên cùng với nhiều hảo thủ của tứ đại gia tộc từng đối phó với hắn.
- Ngại? Có chuyện gì vậy?
Lạc Chiêm Hào sững sờ.


- Tộc trưởng tứ đại gia tộc, Nhiếp Hạo Thiên, Phùng Thiên Hành, Trần Đồng Sinh, Dương Thiết Thành, bọn hắn... đã ch.ết hết rồi.
Nhiếp Vân gãi gãi đầu.


- ch.ết hết rồi? Bọn họ đều là cường giả Binh Giáp cảnh, bốn người liên thủ, cho dù là cường giả Khí Tông như Nhiếp Khiếu Thiên cũng chưa chắc đã có thể trực tiếp giết ch.ết bọn hắn a. Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
Lạc Chiêm Hào giật mình nói.
- Ách, là như thế này...


Nhiếp Vân chậm rãi đem chuyện xảy ra trong Nghị sự đại điện của Nhiếp gia ra nói một lần.
- Yêu linh phụ thể? Ngươi xác định đó là yêu linh phụ thể chứ?
Lúc nghe thấy tin sau khi Nhiếp Hạo Thiên ch.ết bị Yêu linh phụ thể, biến thành cường giả Khí Tông, Lạc Chiêm Hào ngạc nhiên tới mức hai mắt trợn tròn.


Tin tức này thật đáng sợ, có thể bị Yêu linh phụ thể, như vậy yêu linh này ít nhất cũng phải là Yêu tộc Vương tộc thượng phẩm, loại người cấp bậc như vậy sao lại tới Lạc Thủy Thành cơ chứ?


- Nhất định là vì Lạc Khúc mộ, xem ra đám Yêu tộc này đã sớm chú ý tới chúng ta. Nếu như chúng ta lại đi tới Lạc Khúc mộ, một khi không cẩn thận sẽ bị Yêu tộc vây công, nguy cơ trùng trùng.
Lạc Chiêm Hào trợn tròn mắt, hắn đã nghĩ thông mọi chuyện, lúc này mới gấp gáp nói.






Truyện liên quan