Vô Tận Kiếm Vực

Chương 51: Độc tửu

Một cuộc giành cô giữa hai bên dong binh với nhau, trong đó lại có những gương mặt vô cùng quen thuộc.
Không ai khác chính là các “người bạn” mới quen khi nãy.


Cô gái tên Tiểu nguyệt và thanh niên kia giờ đang đao kiếm chiến đấu với đối thủ, còn phía bên bên cạnh lại thì một người trung niên đang một mình cân ba.
Tuy nhiên có vể lợi thế số đông đang dần hiển thị rõ ra.
Làm sao? Cấp tốc suy nghĩ Vân Phàm liền quyết định, giúp.


Lấy Thanh phong kiếm tiềm hành ra phía sau rồi trong nháy mắt tung kiếm tước đi vũ khí của thanh niên đang chiến đấu với Tiểu Nguyệt.
Bị tấn công bất ngờ nhưng đối thủ năm người ăn ý rất nhanh bình ổn đội hình, một thiếu niên khác được cắt cử từ bộ ba ra xông về phía hắn.


Chỉ chờ có vậy Vân Phàm thủ thế bí pháp đáp trả, song kiếm giao tranh nhưng ngoài dự doán thiếu nhiên lại bị đánh lùi ba bước, đến cả vũ khí cũng rơi loạn.
Mắt thấy lập tực thế cục xoay chuyễn một tên đồng bọn bên kia la to:
-“Rút…”


Cùng lúc này cả hai bên mới định thần lại sau pha quyết chiến.
Thiếu niên kiêu ngạo lúc nãy định đuổi thì theo trung niên nhân lên tiếng ngăn cản:
-“ Được rồi Diệp Khuôn bỏ đi.”
Tức giận hắn ta cấm mạnh thanh kiếm xuống đất mắng chửi:
-“ Đáng giận, bọn này đúng là quá quắc mà.”


Bên cạnh cô gái thì khác, vui mừng chạy đến chằm chằm vào Vân Phàm như nhìn quái vật:
-“Wow, em trai lợi hại quá, có thật chỉ là Bán bộ cảnh không.”
Suy nghĩ một chút hắn cũng gật đầu, dù sau thực lực chân chính của hắn cũng không bọc quang là được.




Lúc này một tiếng cười sang sảng của trung niên cao lớn tiến đến:
-“Đúng là tuổi trẻ tài cao, tiềm long khắp nơi mà, đây là Gbo trạng thái?”
Oh… là chuyện gì nữa? Vân Phàm thắc mắc mọi chuyện mới vỡ lẽ ra.


Quá trình bất cứ một ai bước vào Tạo hình cảnh đều sẽ được gọt rửa thân xác giúp biến hóa thần kì về lực lượng, từ ngàn cân thành vạn cân sức chiến đấu.
Từ đây họ gọi đó chính là Long lực.
Tuy nhiên chẳng biết tại sao Huyết và Long tộc đột nhiên thành kẻ thù sống chết của nhau.


Vì để làm giảm nhuệ khí cũng như chia rẽ bọn chúng với nhau, Huyết tộc đã khéo léo sử dụng một truyền thuyết từ thời thượng cổ.


“Tại vùng bí ẩn mang tên Tây hồ đã từng xảy ra cuộc chiến hủy diệt., tuyệt đại đế cảnh thần thú Trâu Vàng đã dùng nhất cước dẫm nát đuôi đại Long vương, một chân đủ để trấn áp.”


Họ bắt đầu xử dụng nó như một biểu tượng của sức mạnh nhầm chế giểu những kẻ tự xưng lực bạc sơn hà kia.
Long lực đổi thành một lần Trâu vàng nhất cước, nhưng nghe tới đây Vân Phàm lại không hiểu gì.


Chỉ có tách ra từng chữ mới nhận ra được ý nghĩ chứ không thì một ngôn dạng: “Ghi Bo”?=Gbo. Lại là đặc trưng từ ngữ thế giới này ư!
(con Trâu vàng= Buffalo Gold=Gbo)
Thôi kệ, dù gì số lượng không thể việt hóa được vô cùng ít ỏi, xem như học cũng sẽ chẳng ảnh hưởng gì.


Nhờ có Gbo (ghi bo) là thước đo cũng xem như trở thành cách đánh giá thực lực qua đối chiến trực tiếp, để có thể phán đoán đòn đánh tiếp theo.
Thắc mắc Vân Phàm liền hỏi:
-“Thế tạo sao mọi người không dùng Ấn kỹ.”


Phì cười trung niên giải thích: “Chỉ là bọn nhóc thích gây chuyện, với lại luật lệ cấm sử dụng năng lượng trong pham vi trấn khi ẩu đả.À quên giới thiệu, thúc tên Đại Ngưu”
Oh, ra là vậy… Hóa ra vì Tiểu Nguyệt tỷ bị chọc ghẹo nên thiếu niên kia lao lên tấn công và bắt đầu xảy ra xô xát.


Ngước nhìn vẻ mặt lạnh lùng của hắn, một chút thiện cảm Vân Phàm bỗng chóc biến mất.
Tiểu Nguyệt: “Thôi được rồi hai ông tướng, giờ cùng nhau lên đường được rồi chứ, Vân Phàm rất mạnh, và chúng ta cũng cần cảm ơn hắn ta nữa.”
Như nói với cả hai cô gái hào hứng.


Không có gì nhún vai Vân Phàm thực ra ý định quan trọng nhất để ra tay một phần cũng vì nhiêm vụ bọn họ nhận chính là của Tiêu Trác sư huynh thôi.
Dù gì cũng phải có qua có lại chứ.
Tên thiếu niên Diệp Khuôn cũng im lặng ngầm đồng ý.


Nghĩ ngơi chốc lát mọi người cùng lên đường, đây vẫn còn là khu vực đá tảng gồ ghề nhưng không khí đang dần biến lạnh, với thị lực kinh người Vân Phàm có thể nhìn xuyên qua các đám mây mờ là những ngọn núi tuyết.
Cảm giác cứ như trong phim vậy, bây giờ mà có một bài nhạc


Đang hòa mình thì bên cạnh Tiểu Nguyệt khều khều hỏi:
-“Nghĩ gì thế, đến nơi rồi ngươi định đi đâu.”
Vân Phàm trấn tĩnh cười cười chỉ tay về phía đỉnh núi cao.
-“Chính là tại đó.”
Bất ngờ cô gái hỏi:


-“Cao thế, tuy ngươi có sức lực hơn người nhưng chưa vào Tạo hình cảnh thân thể sau có thể chịu được.”
Bí mật Vân Phàm nói:
-“Không sao, đệ tự biết giữ an toàn cho mình mà.”
Rầm…
Đang trò truyện một bóng đen bất ngờ vượt qua lao về đội hình.


Lách mình tránh né cú vỗ mạnh, Vân Phàm rút kiếm trảm.
Đại Ngưu thúc lên tiếng hỏi:
-“Mọi người không sao chứ, Một con hạt dễ đồng Gấu tuyết cẩn thận nào.”


Đây là dạng Huyết thú cực kì hung hãn tại vùng núi này, nhưng để dám xong vào nơi đông ngươi như vầy có thể quanh đây chính là hang ổ của nó.
Đưa ra lời nhận xét Đại Ngưu thúc xong lên đối công trực tiếp với nó, cả ba còn lại ăn ý bọc hậu phía sau.


Tuy cùng một đẳng cấp nhưng lợi thế của nó cũng rất cao ở chổ thế chất cứng rắn cùng tốc độ ra đòn nguyên tố.
Những khối băng nhanh chóng kết hợp bắn về phía mọi ngươi, Vân Phàm lùi lại đỡ đòn.
Đây là? Đỉnh phong trạng thái, không ổn Tuyết gấu này đang giữ con, nó liều mạng cuồng bạo rồi.


Chỉ thấy những đường đao Đại Ngưu thúc đều không thể dễ dàng đoán đỡ làm cuốn theo tất cả phía sau mất đi khoảng trống kết Ấn.
Đúng lúc này Vân Phàm bước chân lên hay tay nhanh chống biến ảo:
-“ Ấn kỹ- Cuồng phong.”
Lập tức một siêu hình cơn gió lốc xoay tròn bao quanh con gấu.


Chớp lấy cơ hội cả ba nhất là Đại Ngưu tách người tung chiêu.
Xoẹt một lưỡi kiếm phát sáng chém thẳng vào ngực kết liễu Gấu tuyết, đây là một dạng kim Ấn cường hóa sát thương đặc biệt thường thấy khi đánh nhau.
-“Tốt, Vân Phàm lơi hại à, đúng là hôm nay được mở rộng tầm mắt.”


Vừa rồi hắn cũng chưa kịp nhận ra là thế nào vì tốc độ quá nhanh, lòng dâng lên một cảm giác buồn rầu khi là người dân bình thường, còn kém thiên phú thì sức mạnh sẽ tách xa đến thế sao.
Vân Phàm khiêm tốn nói: “ may mắn thôi, đây cũng là lần đầu tiên đệ đối chiến dạng này.”


Mọi người tự ai hiểu nấy, bắt tay vào xử lý chiến lợi phẩm, Đại thúc lên tiếng tiếp:
-“Lần này Vân Phàm lập công đầu chúng ta sẽ thực hiện chia đều chiến lợi phẩm nhé.”
Có tiền nữa sao? Dù không bao nhiêu nhưng Vân Phàm vui vẻ tiếp thu thành quả chính mình: “Cảm ơn, Ngưu thúc.”


Tiếp tục lên đường, có vẻ đánh hơi nguy hiểm các loại Hung thú huyết thú cấp thấp đã nhanh chóng lẫn chốn nên đổi thành đội thợ săn đi tìm kiếm.
Thành quả cũng tương đối khá nhưng cũng không thấy Tuyết điêu.
Tuy nhiên mục tiêu của riêng Vân Phàm đã đến.
[ Nam mẫu tuyết sơn ].


-“Tạm biệt mọi người đệ dừng ở đây được rồi.”
Trung niên Đại Ngưu quan sát xung quanh nói:
-“Điều kiện nơi đây rất nguy hiểm, cẩn thận là trên hết.”
Vân Phàm gật đầu nhưng đúng lúc này Tiểu Nguyệt nhí nhó từ phía sau gọi lên:


-“Khoan đã Ngưu ca, chúng ta đi riết củng mệt rồi hay là cùng ngồi xuống làm vài ly tửu.”
Thấy sự niềm nở hắn cũng không tiện từ chối.
-“Cùng nâng ly nào.”
Bỗng, vừa hớp ngụm tửu một cảm giác khó chịu ùa đến, mí mắt như trĩu nặng, ý thức không ổn Vân Phàm cấp tốc lùi về phía sau.


Đây là…
Cùng lúc đó vài đạo bóng đen từ xung quanh ùa ra cười to:
-“Đội trưởng lợi hại, có độc tửu như vầy quá dễ dàng, nhưng xài cho tiểu tử này hơi lãng phí không biết tại sao người kia phải bắt chúng ta bày vẽ cả bản kịch này để đối phó Bán bộ cảnh.”


Đại Ngưu lúc này thay đổi từ vẻ mặt chất phát sang nghiêm túc lạnh lùng, chờ đợi Vân Phàm ngất đi hẳn mới rút đao ra lao về phía trước.


Vừa ngay, từ giới chỉ Vân Phàm bắn ra ánh sáng lục sắc, ý thức hắn vừa kịp khôi phục thì cảm nhận một luồng sát ý hướng tới, mở mắt theo bản năng đưa ra kiếm ý đoán đỡ.
Tuy nhiên vũ bảo sức mạnh khó lòng ngăn cẳn, đường đao lệch nhẹ cắm thẳng vào vai trái hắn.


Đau đớn tỉnh lại Vân Phàm cắn răng đạp mạnh cước bộ thẳng về phía sau.
Vèo…
Bóng đen rất nhanh biến mất dưới vực núi.
-“Đội trưởng, tiểu tử kia vừa làm gì thế.”
Đại Ngưu sát ý chưa giảm hung hăn quát:
-“Không thấy sao, xuống đó tìm mau.”
...............