Vô Tận Kiếm Vực

Chương 60: Vang danh

Gãi đầu Vân Phàm giơ tay nói:
-“Cho đệ tử hỏi một chuyện được không ạ.”
Vị lão sư lớn tuổi nhất ngồi giữa từ tốn đáp:
-“Sao thế, con gặp rắc rối gì?”
Ngại ngùng hắn liền giải thích:
-“Đệ tử không biết cách sử dụng đo lường công cụ để đáp đề mục.”


Chưa kịp hết câu thì nữ lão sư bên trái đập bàn phất tay đuổi:
-“Đang đùa với chúng ta à, ra ngoài đi.”
Đúng lúc này vị lão sư chính giữa lại đưa tay cản lại:
-“Con là… học đồ của Chung tiểu tử sao?”.


Oh, hèn gì nhìn quen tới như vậy, ra là Dương lão sư người dẫn đạo của Chung Nhạc đây mà, nghe nói là trưởng khoa Tửu sư của trường không ngờ hôm nay rảnh rổi đi chấm bài thi.
Gật đầu Vân Phàm chóp lấy cơ hội nói tiếp:
-“Vâng, đệ tử có thể thông qua cảm nhận Huyết để tinh luyện ạ.”


-“Không thể nào tháng trước còn có buổi giao lưu Tửu sư các thủy hệ tân sinh ta đều gặp qua cơ mà, chẳng lẽ…” Nữ lão sư bậc thốt.
Tiếp lời Dương lão sư nhấn mạnh nói: “Là Băng hệ…”


Cả ba ánh mắt đồng loạt hướng về phía hắn chăm chú quan sát, chỉ thấy lúc này từ trong tay đã tự nhiên xuất hiện Ly, Vân Phàm nhanh chóng cầm lên một phần tài liệu rót vào.
Dòng máu đỏ tươi đang dần biến hóa tách ra với tốc độ mắt thường có thể thấy được.


-“ Không thể nào, cứ tiếp tục như thế này Hiệu suất sẽ vượt 60% mất…”
Quả thật cột móc đó đang dần đạt đến nhưng lại chẳng hề có dấu hiệu gì dừng lại.
60%...
65%...
70%...




Con số cứ thế tiếp tục, vì lí do máu là cố định cho đề mục nên chỉ một cái liếc có thể phán đoán tỉ lệ Huyết
Xoẹt… Hai dòng nước bên trong Ly bây giờ đã chính thức tách ra làm hai phần rõ rệt, một cái vun tay lập tức nguồn dịch bay ra bên ngoài thu vào ống cất giữ.


Cả hai lão sư trẻ đều đứng vậy như muốn nhìn rõ hơn sự thật không tưởng trước mắt mình, còn Dương lão sư thì ánh mắt lấp lánh lóe sáng: “Tốt à, hoàn mỹ tinh luyện 90% Hiệu suất.”
Thấy hắn tiếp tục khảo hạch bốn đề mục còn lại Dương lão sư cười cười nói:


-“Được rồi, con đã đậu.”
-“Không phải, đệ tử thấy trong đây vừa đủ nguyên liệu để luyện dịch nên muốn đồng thời thi Trung cấp Tửu sư.”


Cái gì… Ba tiếng hít vào khí lạnh rồi mọi chuyện phía trước họ như lâm vào ảo giác, một thiếu niên 12 tuổi Thông mạch cảnh đang làm một điều mà chỉ Vân cảnh mới đủ sức, phải biết thuộc tính ẩn giấu Tinh thần ảnh hưởng cực kì quan trọng tới quá trình áp súc cùng dung luyện, nếu không đủ mạnh tất cả sẽ bị mất hết năng lượng.


----
Thiếu niên sợ hãi đang chuẩn bị tâm lý chờ đợi tiếng gọi, thì cánh cửa phòng khảo hạch chợt mở, một thiếu niên tuấn lãnh bước ra với nụ cười trên môi, đồng thời theo sao là vị quản lý trẻ tuổi lớn tiếng hô:
-“Hôm nay khảo hạch đến đây thôi, các học viên xin vui lòng ngày mai trở lại.”


Ách… hơi thất vọng cũng có phần như được giải thoát thiếu niên sợ hãi đến hỏi Vân Phàm:
-“Sao rồi bạn?”
Ngước nhìn ánh mắt thèm khác sức mạnh nhưng lại vô cùng hoang mang kia, có chút gì đó tương đồng Vân Phàm thành thật khuyên:


-“May mắn qua môn, tên khoe khoang lúc nãy nói đúng, thiếu tự tin sẽ không thể thành công thi được đâu, tốt nhất nên trở về luyện tập thành thục nhất.”
-“Nhưng ta không có điều kiện thực hành?”


Suy nghĩ Vân Phàm nhớ ra mình cần một học đồ để sau này tiện nhờ vả hơn, chí ít là việc nhận tài liệu mỗi sáng.
Tuy nhiên cũng không vì vậy mà nhận thiếu niên này được đành lắc đầu tùy duyên vậy:
-“Cố gắng lên là sẽ được thôi, mình đi trước đây.”


Bóng lưng Vân Phàm từ từ biến mất để lại thật nhiều suy nghĩ cho thiếu niên cũng như ba vị lão sư đang thừ người trong phòng.
Vừa nãy là từ ảo giác này nối tiếp cái khác, trước mặt họ cứ như còn bóng mờ đang không nừng phô bày kỉ thuật xuất thần dung luyện.


Ánh mắt vẫn tập trung vào trên bàn áy kiểm tra với hàng chữ: Hai phẩm dịch dinh dưỡng.
Trầm mặt thật lâu Dương lão sư mới than thở:


-“Học viện chúng ta lại có thêm một tuyệt thế thiên tài nữa rồi, lần này là tân sinh chứ không phải trường hợp đặc biệt của Chung Nhạc để xem bọn lão già nơi khác còn gì để nói nữa không.”


Nữ lão sư bên cạnh thì thất lạc lẩm bẩm: “Là nhị phẩm… ta đến từng tuổi này chẳng qua cửu phẩm thế mà lúc nãy còn dám đi dạy dỗ hắn, buồn cười à.”
Vỗ vai Dương lão sư an ủi: “Chúng ta khác, vì không hề có thuộc tính bổ trợ nên muốn đột phá khó khăn hơn cực kì nhiều.”


Nhớ tới ông cũng phải đột phá Tâm cảnh thêm mười năm mài mò mới chính thức tấn cấp Cao cấp Tửu sư, sau đó hầu như là dặm chân tại chỗ đời này chỉ có thể an phận làm giảng viên thế này thôi:
-“Sóng sau xô đổ sóng trước à.”
-----------


Vừa từ thư quán trở lại ký túc xá, đúng là đạt được huy chương mọi thứ trở nên đơn giản cực kì, vừa được cộng một núi điểm cống hiến vừa còn thể quét sạch tầng hai và ba thư quán Tửu sư


Mãi ngắm nhìn hình dạng cách điệu đặc biệt chiếc ly bên trên còn có hai ngôi sao tử tinh lập lánh, thì một cái vỗ trời giáng đánh thức hắn:
-“Lão nhị, ngươi điêu lắm rồi, ta thảo...”
Tiếng nói này là tên Cao Khoa, hắn liền thắc mắc:
-“Lại muốn kiếm chuyện à? Ngứa da.”


Cấp tốc lùi lại giữ khoảng cách, Lão tam mới lôi kéo mọi người vào:
-“Trang đi, ngày mai cả học viện này ai cũng sẽ biết tên ngươi cho mà xem.”
Vấn Thiên cũng thắc mắc thúc giục: “Mau nói đi.”
Hắc hắc, lão tam lớn tiếng cười bí mật:


-“Theo nguồn tin ta nhận được thì Vân Phàm chính là cao thủ thần bí của tân sinh.”
-“Cái gì.” Tiền Đa Đa-Vân Phàm-Vấn Thiên đồng thanh hô.
Đây là! dù đoán ra sớm muộn gì cũng bị lộ thực lực trong chuyến thí luyện nhưng cũng không ngờ tên này bây giờ đã biết rồi.


Còn lão đại, nhất là lão tứ thì không thể tin được mấy tháng trước mình còn có thể thắng hắn kia mà.
Như chưa thấy đủ Cao Khoa quyết định tung thêm boom:
-“Còn nữa, theo tin đồn rất có thể lão nhị là Thượng cổ Huyết mạch thức tĩnh vì có thể bộc phát trên 10Gbo sức mạnh.”


Đổ mồ hồi à, lại còn thế nữa ư, Vân Phàm cười khổ giải thích:
-“Thực ra tất cả nhờ vào kiếm ý dẫn dắc nguyên tố tăng cường thể chất ta thôi.”
Nhưng vẫn không từ bỏ Vấn Thiên tiếp tục hỏi: “ Như thế thực lực ngươi còn kinh khủng hơn những gì lão tam nói sau.”


Lắc đầu Vân Phàm thêm lời: “Cũng chỉ có vậy dù thêm vào kiếm ý cực hạn cũng ta chỉ là 91m thôi.”
-“Dù thế nào cũng phải khao vì năm nay tân sinh Bá giả bảng ngươi vấn đỉnh rồi.” – Cao Khoa nhí nhố nói.
Mơ đi… Vân Phàm mặc kệ tên này lên giường tiếp tục đọc sách.


P/s: Hiện nay con tác cảm giác tên truyện không được lôi cuốn người đọc quá nên muốn đổi lại, các bạn cho ý kiến với (mình cũng tiếc sao vs cmt facebook lắm)… sau 5 ngày nữa mình sẽ đổi.
P/s 2: Qua mấy ngày yy tự sướng con tác nhận thấy lượt view giảm hẳn, buồn… nên quyết định vào rừng tự kỉ tiếp.


Quyển 4: Thần bí hắc châu kết thúc, mong mọi người ủng hộ tiếp Quyển sau như vậy nữa nhé. (nhiều lúc tks nhiều hơn view cảm động cùng thốn xen kẻ lắm)
...............