Vô Tận Kiếm Vực

Chương 66: Thú triều ồ ạc

Lại một ngày nữa qua đi, dù tốc độ bay cực nhanh nhưng để đi đến mục tiêu thì trời đã ngả màu vàng ương, phải biết tại vùng đất này ngày luôn dài hơn đêm nên bây giờ có vẻ đã khá tối.


Trước mặt Vân Phàm dần xuất hiện một ngôi thành khổng lồ những tòa kiến trúc chủ đạo nơi đây nhìn có phần hoài cổ với các thanh cột tròn y như đấu trường la mã vậy, tuy nhiên cái bắc mắt nhất lại chính là một vòng tròn khổng lồ bằng sắt đang trôi nổi trên không tung bao bọc Mỹ An thành, dài rộng bao la thực sự đồ sộ.


Bên cạnh Ứng Long liền lên tiếng cảm thán: “ Đã rất lâu rồi không được thấy Cổ Vòng Lập, nó được hình thành từ lúc các thị trấn ra đời, nhiệm vụ chính là làm bệ nâng đỡ cho Năng Lượng Pháo, cùng một phần nhỏ tác dụng tạo lá chắn bảo vệ.”


Tuy nhiên theo sự giải thích thì dù cho Năng Lượng Pháo là hủy diệt vũ khí có thể dễ dàng giết chết một con Tử tinh đồng Huyết thú nhưng cái giá phải trả vô cùng to lớn, trừ phi là bắc buộc tình cảnh chứ không một khi phát động người phải chịu trách nhiêm nặng nề nhất là Trấn trưởng, nhẹ lắm lưu đày tước hết tài sản danh hiệu.


Chính vì thế Cổ Vòng Lập hiện đang dựng lên chỉ để hù dọa Tử tinh Huyết thú không được đến gần tham gia lần thú triều này, thà chúng đi Đại thú triều nghênh chiến có lợi thế số đông không bị làm mục tiêu bắn chết.


Nghe xong Vân Phàm càng thêm ước ao về đầu bên kia trường sinh lộ, mình phải thật cố gắng nhiều hơn nữa, phải đạt đến Hải cảnh bình thường sức mạnh.




Vù… vù… Đại hình phi thuyền đáp xuống khoảng sân rộng trong một tòa lâu đài. Bên dưới đã có một vị trung niên lớn tuổi đứng đợi sẵn, rất nhanh Trương Kiệt bay người xuống đất đi theo người đó vào trong. Còn Vân Phàm và các học viên thì được nữ hầu dẫn đi vào một giang đại sảnh nghĩ ngơi.


Chưa đến một canh giờ sau thì Trương Kiệt trở lại cùng một nhóm người mặc chiến giáp:
-“Tất cả đã được ta phân công trấn giữ các cổng ra vào cửa Trấn, và cũng ưu tiên các nhóm mạnh đến chính tuyến chiến trường, một lát sau có thể đi theo các chiến tướng ra trận, đây là danh sách.”


Liên tiếp các tên gọi được nêu lên, tổng cộng chia 57 người thành 6 tiểu đội mười người, trong đó bốn nhóm yếu nhất thu mình phòng thủ các hướng Đông Tây Nam Bắc, còn lại hai đội với sự dẫn đầu của Hải cảnh cường giả sẽ trực chiến thế công.


Lúc đọc đến tên Vân Phàm như phát hiện ra khuôn mặt quen thuộc Trương Kiệt cũng khá bất ngờ, tại sao tên nhóc này ở đây, liền vừa kết thúc phân công là kéo hắn ra ngoài:
-“Sau em lại ở đây?”
Mặt bình tĩnh Vân Phàm đơn giản giải thích, nhưng vẻ mặt Trương Kiệt càng khó coi hơn nữa:


-“em tự tin quá đấy, haiz… Dương lão sư mà biết thì thế nào cũng xảy ra chuyện, có khi ngài ấy còn dở luôn cái Nhiệm vụ ban ấy. Một lát nữa em phải theo sát ta biết không.”
Gật đầu đồng ý, có một người bảo vệ thì quá tốt rồi còn gì nữa.
---------Ka đã trở lại phân cách đây-------


Hít hà… Phải chính mắt quan sát mới biết thế nào là khung cảnh hùng vĩ cùng chết chóc của chiến trường là như thế nào, gát lại tâm lý chỉ là một lần tham gia nhiệm vụ của học viện, trước mặt Vân Phàm đóm sáng liên tục nổ ra khắp nơi trên mặt đất, bởi vì ban đêm đều là môi trường cực kì thích hợp cho Huyết tộc phản công nên chiến tranh cũng dâng lên cao trào nhất.


Phía xa thoát ẩn thoát hiện là hàng loạt Hung thú cùng Huyết thú với những đôi mắt lóe sáng tuyệt đẹp trong màn đêm, còn những chiến sĩ bảo vệ cũng như gia tộc thành viên đang cấp tốc lao vào nhau áp sát công kích.


Trên trời cũng lâm vào hỗn chiến khi lắm lúc các loài chim Huyết thú lại du xuống thả chiêu, mà chúng ta thì có một đội phòng vệ bảo vệ che chắn cho các cao thủ thi triển tổng hợp Ấn kĩ đốt lên những Hỏa vựa lốc xoáy thấp sáng cả thiên không.


Thậm chí có người còn cỡi phi xa cầm vũ khí cứng đối cứng với chúng, tiến hành truy sát những tên thích đánh úp này.
Xiết chặc Thanh Băng kiếm (Thanh văn Băng hệ kiếm) trong tay Vân Phàm cũng lao vào cuộc chiến, Vực thi triển giúp hắn đơn giản ẩn tàng tránh tầm nhìn để trở thành mục tiêu công kích.


-“Phong chi Khóa.”
Xác định con mồi Vân Phàm lập tức ra tay một đường kiếm sắc bén nhanh chóng cướp đi sinh mạng Thanh đồng lang thú.


Cứ thế hắn rơi vào trạng thái tập trung toàn bộ tinh thần, bên tai chỉ còn nghe vào tiếng hiệu lệnh của đồng đội và tránh né những tia sáng năng lượng lan tỏa từ các cuộc chiến cao cấp.


Như phía trước mặt Ngọc Trâm đang mãnh liệt đối kích cùng một con mình đầy gai nhọn Xuyên Sơn Bạch Kim đồng linh thú. Với lợi thế Mộc hệ nên các đoàn tấn công huyền ảo Thổ năng lượng bị một phần hấp thu, tuy nhiên với tính chất cơ bản mạnh về phòng thủ nó vẫn còn rất ngoan cố chống đối lại.


Cách đó không xa thì Ứng Long học trưởng cũng nhẹ nhàng thả diều tránh né đua tốc độ với một con chiến lang Bạch Kim đồng.


Còn về Phần các lão sư thì đứng vững phía sau ỉm trợ, họ vẫn thấy chưa phải lúc tham chiến, chí ít lúc này nếu dụ dỗ Lam đồng Huyết thú đi ra thì thiệt hại càng thêm thảm so với sự giúp đỡ khi họ ra tay.


Tuy nhiên ba vị học trưởng năm bốn thì như chiến thần xuất thế một mình độc xông vào trong thỏa mái thu hút hai ba con Bạch Kim đồng đánh nhau.
Số lượng Huyết thú chết đi trên tay Vân Phàm ngày một nhất lên:
2 con…
5 con…


Thậm chí có cả Hạt dẽ đồng Huyết thú cũng không thoát khỏi được ma chưởng của hắn, nếu dùng một từ đơn giản để miêu tả: “Cường”. Tổng cống hiến của hắn đến lúc này nếu tính ra có thể xông thẳng vào top 5 người chém giết nhiều nhất.


Lợi thế ít tiêu tốn năng lượng càng lúc càng thể hiện ra rõ ràng.
Thời gian cứ thế trôi qua, tuy nhiên dòng Huyết thú cứ như vô tận nối đuôi đi ra liên tục.


Grao, Phía trước Tiêu Trác đang vì ham chiến bị rơi vào thế gọng kiềm, một con Bach Kim đồng đang bám sát bên hông còn lại Hạt dẽ đồng đang nhảy múa xung quanh tung chiêu, một khe hở bất cẩn để lộ sơ hở một quả cầu lửa đâm thẳng vào sau lưng tới nổi chiến giáp biến dạng, thừa cơ Bạch Kim đồng giơ chảo xuống.


Vận lực cả thanh kiếm tỏa sáng rồi các hạt Hoa tuyết lấp lánh lam nhạt xuất hiện Vân Phàm lập tức xong tới: “Phong – Vực.”
Chính là lúc này, nhận thấy công kích từ còn thú dừng lại Vân Phàm đưa tay kéo mạnh làm điểm tựa cho Tiêu học trưởng bắn mình trở lại thoát khỏi hổ trảo.


Grao… grao… Các con Huyết thú xung quanh như một lần nữa trở nên điên cuồng, công kích thêm lều mạng huống về quân đội xông.
Mắt thấy mọi chuyện không ổn các Chiến Tướng truyền đạt mệnh lệnh toàn bộ rút lui.
-----


Mệt mỏi trở lại với cắn cứ, Vân Phàm cùng đồng bọn ngồi nghĩ ngơi, vừa nãy liên tục sử dụng kiếm ý sau đó còn tung cả “Phong Vực” làm hắn rơi vào trạng thái suy kiệt tinh thần.
Lúc này Tiêu Trác mới mỉm cười nhìn hắn nói: “Lúc nãy cảm ơn đệ, nếu không chắc ta đã ngủm rồi.”


Lắc tay, Vân Phàm biểu thị không có gì, người học trưởng này đó giờ cũng giúp hắn rất nhiều rồi.


Haiz… Ứng Long thở dài nói: “Cứ tưởng giết vài con bọn Huyết thú sẽ sợ, lần này cứ như là mất đi hết linh trí điên cuồng tấn công vậy, không những thế số lượng thực sự quá nhiều, ta nghi có Huyết thú vương thức tỉnh?”
Gật đầu Chung Nhạc cũng đồng ý quan điểm này:


-“Thế nhưng nó muốn cái gì chứ? Diệt Mỹ An thành trấn, hay muốn cũng cố thực lực cá nhân.”
-“Đều này không quan trọng, nhưng theo ta thấy chỉ có một cách duy nhất kết thúc nhanh thú triều này thôi.”
Vân Phàm bất ngờ hỏi: “Cách gì.”


Đồng loạt Chung Nhạc và Ứng Long liền lên tiếng: “Giết Huyết thú đầu đàn.”
Ngày 23.9 Chương thứ 3.
...............