Chương 3: Ngủ cùng.

“Ta chưa nhấp đã phụt”.
WTF, cái lề gì thốn
Sau khi nghe thấy, ta như vừa đi ra từ một kho đông lạnh, thân thể cứng đờ. Chẳng nhẻ tên này bị ngẩn hay sao, chuyện này nói với ta có ích lợi gì.
“Ông bị điên hả, ta đâu phải bác sỹ hay thần tiên gì đâu mà sao lại nói với ta”.


Cại đệt chả lụa nó chứ, ta vừa mới chiến đấu xong sức lực chẳng còn bao nhiêu mà bị cái tên giở hơi này làm phiền. Toàn bộ dây thần kinh điên trong người như bị đẩy cao, có chút không kiềm chế được liền quát lớn.


“Đã yếu sinh lý rồi còn ra gió, không chịu chửa thì cắt bà đi cho xong. Ta quạo rồi nha”.
“Cậu hai, ngươi bình tỉnh thôi, có cách nào giúp ta đi, vợ nó dang giổi ta ra nhanh quá”.
Đầu dây bên kia, hắn bị tiếng quát làm cho giật bắn cả mình.


“Yếu sinh lý thì thế đéo nào giúp được, ta tắt đây, không được làm phiền ta đang nghỉ ngơi”.
“Đang trưa mà nghĩ ngơi gì….”.
“Tút tút tút”.


Hắn lời nói chưa kịp dứt liền bị ngắn kết nối, hắn lcus này đang trốn trong nhà vệ sinh lén nghe điện thoại, chuyện này quá nhạy cảm nên không giám hỏi ý cha nên cuối cùng chỉ có thể gọi cậu hai mà thôi.
“Anh hai, có chuyện gì sao?”.


“Không sao. Chỉ là có tên điên vừa gọi điện thoại cho ta mà thôi, đừng để ý”.
“Để ta bế lên giường ngủ”.
“Ừm”.
Em gái là thứ thốc tốt nhất!
Giọng nói ngọt ngào này chẳng khác gì thuốc tiên, bao nhiêu mệt mỏi của ta đều được giải quyết.




Mặc dù ta có mệt thật, nhưng việc bế nó đi lên tầng hai nằm nghĩ ngơi là chuyện quá bình thường, lúc này chỉ cần ôm em nó rồi đánh một giấc tới chiều là sướng nhất.


Cả hai nhanh chóng nhảy lên trên giường rồi ôm nhau một hồi lâu, ôm lưng no vào trong lồng ngực, ép sát thân thể, phía dưới tiểu đệ đang chạm phải chính giữa khe mông em nó, một tay vòng qua ôm lấy bầu ngực căng tròn, táy còn lại làm gối kê cho em nó. Cảm giác thoải mái đến là thường không biết từ lúc nào mà ngủ quên mất, tới lúc ta tỉnh dậy thì em nó đã đi xuống phía dưới trước.


“Anh nhanh đi tắm rửa đi rồi ra ăn cơm”.
“Em gái tuyệt vời nhất”.


Bải chiến trường lúc nảy đều được dọn dẹp hết toàn bộ, không còn một dấu vết nào trên nền nhà. Nó thức dậy lúc nào khiến ta không hề hay biết như vậy, chắc có lẽ sử dụng sức quá mức nên mới mệt mỏi như vậy. Tới lúc này ta vẫn còn chưa tỉnh hoàn toàn, cảm giác mệt mỏi vẫn dâng lên.


Rào rào!
Thanh âm tiếng nước chảy xuống, may có nó giúp chỉnh lại nhiệt độ nước nếu không thì giờ mà tắm phải nước lạnh thì chắc ta ốm mất, cảm giác ngủ dậy được tắm bằng nước nóng như thế này thì tuyệt vời phải biết. Nhất là được tắm cùng…


“Xong chưa, đồ ăn sắp nguội rồi nha”.
Không biết do nước nóng khiến ta cảm giác thoải mái hơn hay sao mà không để ý tới thời gian, chỉ khi nghe được nó gọi mới để ý.
“Xong rồi đây, ta ra ngay”.
Nhanh chóng lấy khăn lau toàn bộ thân thể cùng, tóc cho khô rồi mang vào bộ áo quần.


Vừa đi ra khỏi phong tắm liền ngửi được mùi thơm xộc lên, hình như ngửi vào liền dạ dày nó sôi lên sùng sục, cảm giác đói lục này được kích thích lên.
“Thơm quá đi, tài nghệ nấu ăn ngày càng giỏi nha”.
“Hì hì. Cũng nhờ anh hai cả”.
“Nhanh ngồi xuống ăn đi”.


Từ lúc ngồi xuống đến lúc cầm bát đủa lên ta liền cảm giác thân thể có chút khác lạ, một loại cảm giác khiến hắn gợi nhớ tới kiếp trước, đó chính là dấu hiệu đột phá. Không được thể hiện trước mặt nó nên ta đành phải kìm nét lại, đợi sau khi ăn xong rồi trở về phòng rồi quẩy.


“Ngày mai nhớ phải tới học viện kiểm tr.a đầu vào đó, anh vì đợi em mà trể mất một năm rồi”.
“Hả lại nữa hả, thôi được rồi ngày mai đi thì đi”.
Nhìn thấy gương mặt nó xìu xuống như vậy thì ta làm sao nỡ. Ta ghét học, học là kẻ thù muôn đời… A a a a a.


Đúng là như vậy đó, ta cực kỳ thông minh nhưng ta lại cực kỳ rất ghét học, chẳng có thứ gì khác bổ ích hơn, thà ở nhà xem mấy bộ anime ecchi thì tốt hơn nhiều!
Đó là suy nghĩ của ta bây giờ, nhưng mà em gái nó làm điệu bộ nhữ vậy thì sao có thể chịu được a.
“Thế em chọn chức nghiệp gì?”.


“Em chắc cũng lớp pháp sư thôi, mấy lớp còn lại không phù hợp”.
“Vậy ta cũng lớp pháp sư”.
“Lớp pháp sư đâu phải là sở trường của anh đâu?”.
“Thì ta xem em quan trọng hơn chứ sao?”.
ch.ết mẹ, để ẻm biết mình tu luyện là lúc quan hể chắc chớt!
>


Đến đoạn này các đấng có phải không hiểu phải không?
Thời đại 10.0 rồi nên mọi việc đều được giải quyết bằng công nghệ, làm việc gì cũng chỉ cần lên mạng vài giờ làm là xong, chỉ cần chuyển số liệu thành thuật toán rồi khi cần chỉ việc giải nén ra lac có thể sử dụng.


Công nghệ hiện đại giờ nó chuyển qua thành một thế giới hoàn toàn mới đó là THẾ GIỚI GAME!!!
Chỉ cần còn sống thì liệt dương công tử cũng có thể thành cương dương công tử trong thế giới game này.


Bất cứ việc gì cũng có thể thông qua đó mà làm việc. Nói chung chỉ cần chơi game là auto giàu, dễ hiểu phải không.
>
“Thế số liệu của em là bao nhiêu rồi?”.
“Ừm. Tháng trước đo là khoảng 50 điểm mỗi chỉ số”.
“Chỉ số ban đầu hả”.
“Đúng vậy”.


“Của anh thì như thế nào?”.
“Của ta thì khoảng 50 thôi, một thời gian rồi chưa đo lại, chắc giờ cũng khoảng 60 là cao lắm rồi”.
“Như vậy hai ta có thể chung một lớp rồi”.
Cái đám giáo viên mà xếp ta khác lớp chắc về ta đánh cho sập web trường luôn, thay đổi lại danh sách lớp rồi trả lại sau.


“Có phải anh tính làm gì đó mờ ám phải không?”.
“Hử, ta đâu có”.
“Còn cãi, mỗi lần như vậy, anh đều thể hiện trên gương mặt”.
“Nhìn rõ như vậy sao?”.
“Rất rõ là đằng khác”.
“Cấm anh tới đó rồi đi ve vản đám nữ sinh”.


“Rồi rồi. Em là nhất được chưa, có thì chỉ là vợ bé mà thôi”.
“Như vậy còn được”.


Trong lúc cả hai đang nói chuyện một cách rất vui vẻ liền không ai để ý tới đồ ăn trên bàn, chỉ khi nhìn lại thì thấy toàn bộ đều được ăn sạch hết toàn bộ. Trong bát cơm cũng không còn. Thế đéo nào lại vừa ăn vừa nói chuyện mà không hề hay biết như vậy.


Cả hai nhìn nhau một hồi rồi phá lên cười.
Có mấy cái chén bát thôi nên hai anh em ta xử lý thì tốn bao nhiêu thời gian, chưa tới 1 phút là xong hết toàn bộ.
“Qua xem thử có tin tức gì về Thế Giới Game không nào?”.


Tiện tay bật ti vi lên xem lướt qua một số tin tức, cái ti vi này không phải dạng bình thường, màn hình nó tới 90 inch, màn hình cong với độ phân giải tới 1tr Gb/s, kinh khủng không, các đấng mà có cái ti vi này thì xem cái gì đó nó nét phải biết.
“Xem kìa, bảng xếp hạng có thay đổi”.


“Ai chà, Ing tên ConCuTaoTo nó vừa lọt vào top 100 kìa”.
“Chỉ số cơ bản cũng chỉ là khoảng 100, chỉ số tổng khoảng 18000, khá mạnh đó. Chỉ số như vậy mà chỉ số có lực chiến tới 997855 sao?”.
“Chắc cắn item rồi tăng lực chiến”.
“Anh có vẻ rất biết về nó nhỉ”.
“Tất nhiên”.


Nếu để cho nó biết là người tạo ra game Thần Thế Giới thì…
“Còn nữa kìa, cái tên Ing CaiLonConZin vẫn đang liên tục tăng thứ hạng kìa”.
“Toàn thanh niên hút cần vào lúc này chuẩn bị đóng xếp hạng sv sinh viên lại mới dùng sao”.
“Thôi, kệ chúng đi, ngủ sớm ngày mai còn đi dự tuyển”.


Thật ra kệ là kệ thế méo nào được, xem mấy tên thuộc tóp 100 như thế nào, có thể có nhiều lợi ích sau này. Nhưng mà ta buồn quá rồi nên thôi đành về phòng ngủ thôi.
“Ta về phong trước đây, xem một lát nữa nhớ ngủ sớm”.
“Ừm”.


Sau khi tiến vào trong phòng, ta nhanh chóng khóa trái cửa lại sợ nó chẳng may đi lên một cách bất ngờ khiến ta không kịp chuẩn bị. Lúc này là thời điềm kiểm tr.a lại chỉ sổ, [Hoan Hỉ Công] không biết mang lại được bao nhiêu lợi ích đây.


Lấy từ trong ngăn bàn ra một loại thiết bị giống như tai nghe nhương lại có thêm một cái mắt kính phía trước giúp hiển thị toàn bộ chỉ số.
“Kiểm tra”.
Trước mắt hắn, một vòng tròn quay liên tục, hiện tại nó đang tiến hành đo lại toàn bộ chỉ số nên việc chờ đợi một chút.


5 phút sau. 10 phút sau. 20 phút sau. 30 phút sau. 1 tiếng sau.
Cái đinh công mệnh nhà nó chứ, có việc đo chỉ số mà cả tiếng đồng hồ còn chưa xong, cái máy này tên nào sản xuất mà cùi mía vậy.
À. ch.ết mẹ, cái này do công ty ta làm ra.
“Cuối cùng cũng xong”.
“Ồ, được có chừng này sao”.


“Chỉ số thấp vãi, tạm chấp nhận được”.
Tách!
Tiếng khóa cửa bị mở ra. Chẳng nhẻ nó có chìa khóa phòng mình sao?
“Anh hai đã ngủ chưa”.
“Sao vậy, ta chưa”.
“Vậy sao?”.


Nó bước chân di vào rồi nhanh chóng khóa cửa lại, cũng không quên việc chốt ở bên trong. Nhanh chóng bước lại rồi leo lên giường, chui vào trong lồng ngực của ta.
“Không ngủ được sao?”.
------
Đã có chương 4. ai ủng hộ đi ta đăng luôn nè.






Truyện liên quan