Chương 20: Nữ Hoàng Ma Pháp.

Bùm bùm!
Một vụ nổ nhỏ vang lên làm cái cửa hang nhanh chóng bị sụp xuống, từng tảng đá lớn liên tiếp rơi xuống che kín lối ra.
“ch.ết tiệt, tên ngu ngốc nào lại bắn bừa như vậy”.


Trên đường bỏ chạy nhìn thấy một quả cầu lửa rơi xuống rồi làm rung chuyển, bụi đất văng lên tung tóe. Ngay khi lớp bụi đất tán đi thì nhìn thấy cửa hang hoàn toàn bị đánh sập. Lối ra hoàn toàn bị phủ kín. Có người không kiềm ch.ết được liền chửi thề.


Ngay sau lưng bọn họ, con boss đang chạy lại rất gần, lúc này không biết làm thế nào đành phải quai lại quyết sinh tử một trận.
“Chạy không được mà đánh cũng không xong. Lúc này đều bị kẹt ở chính giữa như vậy mà không biết nên làm thế nào?”.


“Quay lại giết nó nếu không ta không có đường thoát đâu”.
“Đúng, quay lại quyết với nó một phen”.
“Giết ch.ết nó rồi bắn đầu tìm đường đi ra bên ngoài”.


Bị đẩy đến đường cùng, không biết làm gì nên chỉ còn cách còn lại như này mà thôi. Toàn bộ đều dốc hết sức tấn công không chừa lại một thứ gì, MP, HP bị bòn rút tới mức nào cũng phải đánh. Bản năng con người ở bên vực sinh tử đã là như vậy rồi.
“Anh hai, như này thật vui nha”.


“Đừng vui mừng quá sớm. Đợi tới lúc boss còn khoảng 10% máu thì giết ch.ết toàn bộ bọn họ”.
“Vâng, nghe theo anh”.




Cả ba người đều rất vui vẻ nhìn cảnh tượng này, đã không biết bao lâu mới tụ tập cùng có một trận đồ sát như vậy càng khiến cho họ càng vui mừng. Vừa được giúp giết boss vừa được loại trừ đi số lượng lớn người chơi, như thế chẳng phải vẹn cả đôi đường hay sao.
Rầm rầm!


Chiến trường bên dưới giống như một trận thiêu thân vậy, liên tục lao vào rồi bị giết ch.ết, nhưng lại chẳng hề có một ai quan tâm đến, số lượng người còn lại cũng rất đông nên việc gây ra lượng sát thương không hề nhỏ.


30% máu của nó nhanh chóng bị mài mòn, chưa tới 2 phút đã đánh bay được gần 10%.
“Cố gắng lên một chút, nó sắp ch.ết rồi”.
“Tiếng Thét Xung Trận!!!”.
“Xuyên Giáp!!!”.
“Hỏa Cầu!!!”.
“Đóng Băng!!!”.
….!!!


Liên tiếp từng tiếng thét vang lên, từng cái chiêu thức với toàn bộ MP còn lại đều được đổ dồn về một lượt này, lượng sát thương có thể tính là cực kỳ lớn. chỉ sợ boss 20% máu ăn trọn cũng chuẩn bị hấp hối.
Gào Gào!


Nhìn thấy rất nhiều các chiêu thức được tung ra như vậy nó cũng chẳng để chuyện đó xảy ra. Nó đâm cây kiếm cắp xuống nền đá, hai tay nắm chặt lấy cán rồi rống lên.


Xung quanh thân thể hắn bắt đầu xuất hiện từng lớp sương mù rồi đần dần kết tinh thành một lớp màng chắn màu đỏ trong suốt, nó trông rất giống một tấm kính lớn bao phut toàn thân.


Mặc dù có đòn phòng ngự như vậy nhưng với lượng sát thương cùng chiêu thức từ mấy ngàn người đánh tới thì cho dù có mạnh tới mức nào cũng có thể bị đánh thủng. Đúng như vậy. Trên tấm kính kinh dần dần xuất hiện từng vết rạn nứt rất lớn, chịu đựng một hồi lâu liền bị đánh vở toàn bộ, số lượng chiêu thức còn lại còn khá nhiều đều đi xuyên qua.


Bùm bùm!
Trong 1s ăn trọn toàn bộ, lượng máu của nó cứ liên tục giảm xuống, do dư âm quá mạnh liền đẩy nó lùi ra sau gần 20m mới ổn định trở lại. Trên người nó lúc này để lộ rất rõ những vết thương tích rất sâu cùng máu chảy ra rất nhiều, lượng HP lúc này chỉ còn 8% và đang tiếp tục giảm.


“Hành động đi?”.
“Vâng”.
“Mưa Thiên Thạch!!!”.
Bùm bùm!
Như Ngọc đưa quyền trượng lên cao rồi lẩm bẩm một hồi, đợi tới lúc rồi hét lớn. Vừa tung ra một đại chiêu thức của hệ hỏa, cực kỳ báo đạo.


Ngay phía trên đầu quyền trượng xuất hiện một điểm nhỏ đốm lửa nhưng ẩn bên trong lại chứa đựng một lượng sát thương cực kỳ to lớn. Ngưng đọng lại một lúc rồi đẩy nó bay lên cao. Ngay khi gần chạm phía trên đỉnh hang thì liền phát nổ, sau đó có hàng loạt những viên thiên thạch cở nhỏ rộng khoảng 3m cùng số lượng rất nhiều, gần 100 viên.


Nhanh chóng rơi xuống từ trên cao, đổ dồn về toàn bộ những người có mặt phía bên dưới.
“Cái đẹt chả lụa. Aaaaaaaaaaaaaaa”.


Đám người nhìn thấy vậy liền ngơ ngác, cái chiêu thức này đâu phải hạng xoàng đâu, phải tạo ra nó như thế nào. Lượng sát thương nó toát ra cực kỳ lớn, có thể giết ch.ết bất kỳ người nào bên dưới nếu trúng phải.
Rào rào!


Rơi từ độ cao gần 100m nên nó rất nhanh liền va chạm. Liên tiếp từng viên thiên thạch đổ bộ xuống giống như máy bay chiến đấu thả boom vậy. Lúc nó nổ ra lại càng khiến bọn họ hoảng sợ. Từng lỗ lỏm xuống xuất hiện chi chít, toàn bộ số người ở bên trong đều bốc hơi, ngay cả một giọt máu cũng không chừa lại, toàn bộ đều bốc hơi trong nháy mắt. Những người may mắn không nằm trong vùng ảnh hưởng liền run lên bần bật.


“Vừa rồi là ai đánh lén?”.
Bọn họ hoảng sợ hết mức rồi hét lên. Nước mắt nước mủi lẩn lộn chảy ra. Sắc mặt tái mét, suy nghĩ một lúc rồi tính toán ra được lượng sát thương, lúc này mới hoảng hồn thì thầm.
“Công kích vừa rồi phải mạnh hơn sát thương con boss gây ra a”.


“Sao có sức mạnh lớn như vậy lại không đánh boss mà đánh bọn ta chứ. Thật không công bằng”.
Ngay cả con boss cũng phải giần mình mà lùi trở lại, nó liếc mắt nhìn xung quanh nhưng không hề phát hiện được tung tích.


“Đúng là như vậy, nhưng game này là game loại trừ, các ngươi cứ tụ tập như vậy thì càng dễ để cho ta xử lý”.
Không biết từ đâu có một giọng nói phát ra từ bên trong lớp bụi mù.
“Là ai, rốt cuộc là ai?”.


Quá hoảng sợ nên không hề phân biệt được nữa. Một người mạnh như vậy sao lại tồn tại trong cái game này.
“Như Ngọc, giải quyết cho gọn gàng”.
“Trâm Anh xử lý những tên tanker kia đi”.
“Vâng”.
Cả hai đứa nó nghe thấy hắn nói như vậy liền nở ra một nụ cười thích thú.


“Không sao đâu, rất nhanh thôi”.
Lần này lại là giọng nói của một người con gái khác, càng khiến họ run sợ cầu xin.
“Xin tha cho tôi, tôi không muốn”.
“A ra, a ra. Không được đâu”.
“Vòi Rồng Lửa!!!”.
“Thêm nữa nè”.
“Thảm Lửa!!!”.


Em nó liên tục thi triển hai cái đại ma pháp hệ hỏa tấn công những người còn lại.


Ở trên nền đá bắt đầu xuất hiện từng vùng bị lửa bao bọc, đợi tới lúc nó lan ra bao quát hơn 50m xung quanh, lượng nhiệt phát ra cực kỳ lớn, lượng sát thương cứ tăng lên theo cấp số cộng. Những người bị nó bao bọc bên trong đều hoảng sợ hết mức mà không hề có một điểm kháng cự, chỉ đứng đợi ch.ết mà thôi.


Chưa hết, bất chợt liền có một cột xoáy khổng lồ bao bọc toàn bộ những chổ còn lại, cột lửa này cao ngút, mặc dù không có gió thổi nhưng chỉ cần chạm nhẹ một cái thì nhanh chóng bị nướng chín, đợi lâu một chút là bị đốt cháy thành than ngay.
“Mấy cưng không chạy được khỏi tay chụy đâu”.


(Mẹ ơi, bây giờ lại lòi ra đâu một ẻm gái xinh ngực vừa vặn lại là loli cuồng sát thế này. Tác ơi là tác)
“Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa”.
“Chúng là ma quỷ, cút đi, cút đi”.
Có người sợ tới phát khiếp không kiềm lòng được liền thốt lên, chúng sợ quá mà phải tè cả ra quần.


“Chị ơi, tha cho em. Tha cho em đi mà”.


Nhận thấy Như Ngọc không hề ngừng lại việc giết chóc nên chúng quay qua càu xin với vẻ mặt ướt át, nước mắt nước mủi cứ liên tục trào ra rồi dính vào trong mồm (eo ôi). Trông rất thành khẩn, lúc này họ đã quá sợ hải rồi, không thể chịu thêm nữa nên mới là như vậy.


“Hump, không được nhé, anh hai ta ra lệnh giết toàn bộ nên ta phải nghe theo, nếu không bị anh hai trừng phạt ta không chịu được đâu”.
“Thật xin lổi nhé”.


Trước lời cầu xin như vậy nhưng lại không hề thương cảm một chút nào, quá nghe lời hắn tới mức mà không màng đến việc giết chóc. Tiến lại gần rồi nở ra một nụ cười bí hiểm, hai mắt nhíu nhỏ lại trông rất dọa người, không vui đùa thêm, liền giết ch.ết những người đang cầu xin mà không có một cái nháy mắt.


“Tạm biệt nhé… Hi hi”.
“Aaaaaaaaaaaaaaaaa”.
“Hi hi. Còn lại một ít nữa”.
“Trâm Anh, phía bên bà như thế nào rồi?”.
“Lũ tanker đáng ghét này? Chúng phòng ngự ghê gớm thật”.
“Cái gì, không thấy người ta đang bận sao?”.
“Xì, rồi rồi”.


“Nhanh chóng giải quyết rồi qua anh hai xem thôi”.
“Nhanh giết đồ quái vật kia, nếu không ta không thể thoát được”.
“Đúng vậy?”.
“Ta tham gia”.
“…”.


Trong lúc không để ý thì những người còn lại đã dần ổn định trở lại, họ bắt đầu bàn luận để tìm cách có thể sống sót và cách cuối cùng chính là giết ch.ết người kia giống như con boss hồi nãy.
“Thanh Ca Chiến Thắng!!!”.
“Hồi Phục!!!”.
“Cường Hóa!!!”.
“…”.


Liên tiếp từng đại ma pháp được đám người tung ra nhằm hướng tới Như Ngọc, nhân lúc em nó không để ý liền chủ động đánh trước với mong muốn hạ gục được em nó, với số lượng MP cùng HP còn lại không còn quá nhiều nhưng bù lại số lượng khá đông nên có thể bù trừ cho nhau được.


“Chống cự lại sao?”.
“Như thế không được đâu. Hi hi”.
Vù Vù!


Từng âm thanh ma pháp bay xé gió cùng tiếng rít gào trong không khí dần vang lên, số lượng ma pháp công kích quả thật là lớn, khiến xung quanh như một bải chiến trường cực nóng mà trước giờ chưa từng xảy ra giữa các người chơi 1 vs ngàn người.
“Hỏa Cường Hóa!!!”.
“Hỏa Bọc!!!”.


Bởi vì số lượng chiêu thức quá nhiều đang lao đến nên việc phá hủy hay phản công trở lại có chút khó khăn, lúc này nên ưu tiên việc phòng thủ trước. Vừa tung ra chiêu cường hóa thân thể cùng năng lực, vừa tung ra chiêu thức phòng thủ được cho là rất mạnh của hỏa ma pháp.


Bao bọc xung quanh một lớp lửa rất dày cùng nhiệt độ cực lớn khiến cho toàn bộ chiêu thức tiếp cận đều bị nó đốt cháy hoặc phá hủy hết toàn bộ. Còn đứng ở bên trong Như Ngọc lại nở ra một nụ cười quái dị, cảm giác này từ lâu mới xuất hiện trở lại. Thời điểm này em nó mới trở lại với danh hiệu khi xưa “Nữ Hoàng Ma Pháp”.


-----
trả c4 cho đr taladen... :3
Đọc nhớ like + cmt nha, hãy ủng hộ, đề cử, đẩy kp cho truyện ta lên top cái, hiu hiu.






Truyện liên quan