Chương 36: Chọc chó.

“HP ta chưa full, tiếp tục tới bải quái tiếp theo, mi cứ giữ chân không thì giết ch.ết con boss cũng được, càng sớm càng tốt”.
Hắn mở bảng nhân vật lên rồi nhìn một lúc rồi quay qua nói. Cẩu Tử đứng bên cạnh nhanh chóng gật đầu.


Không chờ đợi thêm, hắn nhanh chóng mở bản đồ rồi tìm kiếm xung quanh, nhưng xung quanh phạm vi gần 20km toàn bộ đều là bải quái vừa và lớn, một mình hắn lao vào chắc chắn chỉ có thiệt mà thôi nên nhanh chóng bỏ qua. Tiếp tục mở rộng bản đồ tìm kiếm.


Một lúc sau, tại vị trí này cách bải quái khoảng chừng 40km có một vùng đồng bằng tương đối nhỏ hẹp nhưng là nơi tụ tập của một bải quái khá nhỏ với số lượng chưa tới 500 con, trên thông tin, ở đó hoàn toàn không có boss nên việc săn giết không đáng lo ngại. Mục tiêu tiếp theo của hắn là chổ đó, mặc dù cách hơi xa một chút nhưng không thành vấn đề.


Nhảy lên lưng cẩu tử rồi bắt đầu chạy đi, gần 20 phút di chuyển hắn đã tới nơi, trước mặt hắn là một đàn Thủy Ngưu Nhất Địa, chúng mặc dù có khả năng phòng thủ rất mạnh cùng lượng HP lơn cùng lượng sát thương rất yếu nên ở nơi này là nơi mà hắn cần tới nhất, có lẽ sau đợt quái này hắn đã có thể hồi phục lại lượng HP là 100%.


“Mi đứng ở đây, có ai tới tranh giành cứ giết hết”.
Bước đi được vài bước rồi quay đầu qua nhắc nhở Cẩu Tử. Nó nghe thấy như vậy liền gật đầu môt cái rồi hướng ra phía bên ngoài.
“Bắt đầu thôi nào”.


Trên mặt hắn nở một nụ cười kỳ dị rồi nhanh chóng lao tới, ánh mắt tràn ngập sát khí hướng về phía chúng.
“Rút Kiếm Thức - Cực Tốc!!!”.




Đang chạy tới được một quảng rồi giẫm mạnh chân xuống phía dưới đẩy mạnh thân thể lao nhanh tới phía trước. Tay hắn nắm chặt chuôi kiếm rồi chém ra, lần này hắn chú ý hơn một chút, lưỡi kiếm chém ra toàn bộ đều tránh những nơi hiểm yếu ở trên thân thể chúng.


Ngay lúc đặt chân vào trung tâm, hắn đã trở thành một kẻ cuồng sát trên tay thanh Katana sắc bén liên tục chém giết, toàn thân hắn bao bọc từng tầng mỏng sương máu đang dần dần bốc hơi lên tạo thành những tầng khói nhẹ.


Đường kiếm sáng chói liên tục chém xuống, toàn bộ mục tiêu hắn đều nhắm tới hai chân trước của chúng. Với chiều dài lưỡi kiếm là 1m thì việc chỉ cần một nhát kiếm là có thể lấy xuống hai chân thậm chí toàn bộ chân của chúng. Thân thể không có giá đở liền nhanh chóng rơi xuống nằm trên nền đất.


Gần 400 con chỉ cần 400 nhát kiếm liền có thể khiến chúng bị gục xuống mà thanh HP vẫn còn đầy, đó là mục đích của hắn hiện tại.
20 phút sau!


Toàn bộ chân của chúng đều bị hắn lấy xuống, thân thể nằm liệt trên nền đất không thể di chuyển, chúng lúc này trông chẳng khác gì một con sâu đang cố trườn trên nền đất. Nhưng đâu dễ như vậy, hắn liên tiếp vung kiếm chém xuống trên thân thể, từng đường kiếm không phải chí mạng nhưng đều gây ra cảm giác cực kỳ đau đớn. Chúng nằm trên đất rồi rống than “Mụ mụ” thảm thiết.


Mặc dù là AI nhưng chúng đều có cảm giác y hệt con người nên bên trong tiếng rống đó là sự cầu xin giết chúng trong một nhát kiếm nhưng hắn lại chằng hề để ý, cứ một mực vung kiếm cắt lên trên da thịt.


Ánh mắt hắn chuyển qua màu đỏ máu trông rất ghê rợn, đây có phải là hiệu ứng mà “Huyết Sát!!!” mang lại khi liên tục hồi phục hay thực chất đó là sâu thẳm bên trong con người hắn. Ánh mắt khiến người khác nhìn vào phải ghê sợ, nó giống như bản thân họ đang nhìn vào khoảng tối của chính mình, cảm giác sợ hải cứ giâng lên tới não. Chỉ cần đối mắt là không thể nào kháng cự được.


2 tiếng sau!


Toàn bộ quái bị hắn giết hết toàn bộ, trên thân thể chúng là từng đường kiếm sắc bén hiện lên như bao quát toàn bộ da thịt chúng, trên miệng vết thương đang dần chảy ra những giọt máu cuối cùng. Ánh mắt của chúng hoàn toàn vô hồn, đứng trước ngưởng cửa tử vong không một chút biểu cảm, cảm giác sống không bằng ch.ết như này quá đau đớn.


Lúc này, lượng HP của hắn đã đạt tới 90% cũng khiến hắn khá hài lòng, nhìn qua chỉ số một lát rồi tiếp tục di chuyển.


Trên đường đi hắn có để ý quan sát những bải quán xung quanh nhưng có điều kỳ lạ là không hề có một ai hay bất kỳ một nhóm nào tới đây, những bải quái này có địa hình xung quanh cực kỳ đẹp, mặt đất bằng phẳng cùng số lượng quái lớn, cứ mỗi 1km lại có một bải quái khác nhưng lại chẳng có ai để ý. Điều này khiến hắn phải suy nghỉ.


Suy tính một hồi giống như hắn đang đi vào nơi gọi là địa bàn của một tổ đội hay Guild nào đó chiếm được từ trước nhằm ngăn cản những người chơi khác có thể xâm nhập vào.


Càng kỳ lạ hơn là nếu đúng là như vậy thì hắn đang di chuyển như vậy lại không hề có một ai canh chừng cả. Quá yên ắng. Trông thì có vẻ yên bình những liệu có chắc là như vây?
“Hú hú”.


Đi được một quảng đường xa, lúc này cẩu tử như đang muốn nói với hắn điều gì đó nên nhanh chóng dừng lại rồi hú nhẹ lên hai tiếng. Đầu nó ngẩng lên cao rồi đưa lưởi ɭϊếʍƈ láp, bên trong khóe miệng từng giọt nước giải liên tục chảy ra trông rất đói khát.
“Đói bụng sao?”.


“Mi đi săn con gì đó rồi ăn tạm, ta đi xung quanh một hồi rồi có gì tới tìm ta”.
Nhìn thấy bộ dáng của nó như vậy, hắn liền nhanh chóng phán đoán ra được liền nói.


Nó đáp lại bằng cách gật đầu mấy cái rồi chạy đi một cách nhanh chóng. Hắn cũng không lo lắng gì mà cứ tiếp tục hướng phía trước đi tới, mặc dù lúc này trời đã dần chuyển tối nhưng hắn lại không hề cảm thấy đói, kể cả những lúc bình thường hắn ăn vào lại giống như một cái lỗ đen ở bên trong bụng, ăn mãi mà không thấy no.


Hai tay đưa ra sau như đang đi thưởng ngoạn, ánh mắt liên tục đảo xung quanh, cảm nhận nơi này có không khí cực kỳ dễ chịu, nó gần như giống tuyệt đối ở bên ngoài cùng nhiện độ hay trời đêm, mọi thứ khiến toàn bộ phải lầm tưởng bản thân đã bị dịch chuyển tới một thế giới khác biệt.


Đưa mắt lên cao nhìn về phía mặt trời đang chiếu rọi, hắn thở dài ra một cái như nhớ tới điều gì. Ngắm nhìn một hồi lâu rồi rời đi, ánh mắt trông rất lãnh đạm xem thường, bước chân trải đều rảo bước.
Đi bộ khoảng 5 phút sau!


Trước mặt hắn là một vùng có rất nhiều bụi rậm nhỏ che kín cao khoảng chừng hơn 1m, nhưng bên trên lại có một thứ gì đó trông rất giống cái áo ngực màu trắng vắt ngang qua. Hắn hơi ngạc nhiên một chút vì nơi này dường như không có một bóng người làm sao có vật như vậy.


Trải bước chân trên nền đất nhưng lại không phát ra một tiếng động tiến lại gần, cách khoảng 3m thì từ trong bụi rậm phát ra một tiếng động lạ.
“Hê hê. Em yêu, cho anh hôn một cái”.
“Ứ, em ngại lắm”.


Cả hai đều đang ghé sát lại với nhau rồi thì thầm, thanh âm to nhỏ không thể tránh khỏi bị hắn nghe được. Hắn lại vờ như không có nghe thấy rồi tiếp tục đi về phía trước.
Lúc này hắn cố ý dẩm trên cái cành cây khô nằm ven đường phát ra thanh âm tương đối to rõ khiến cả hai người giật mình.


“Là ai, kẻ nào đang phá đám chuyện tốt của bố”.


Từ trong bụi đi ra một tên thanh niên với toàn thân trần truồng chỉ mang lại một cái quần xịp màu hồng cùng hình mèo hello kitty trông rất cá tính. Cơ thể thì mập thấy rõ, gương mặt tròn như một cái tô úp vào, hai mắt một mí ti hí (ti hí mắt lươn đó, ở quê ta gọi là vậy) nhìn về phía hắn. Hai cái bầu mà tròn hơi xệ xuống, sống mũi thấp cùng cái miệng bé trông không hài hòa với toàn bộ thân thể.


Mái tóc trên đầu để tóc thưa thớt chải hai mái bệt xuống trông hài cực, vóc dáng thì miễn bàn, toàn thân mập ú cùng chiều cao khoảng chừng 1m65 với trọng lượng khoảng 90-100kg, trên thân múi cơ bắp đổ dồn thành một múi mở tròn trỉnh trước bụng, bầu ngực xệ xuống như một dàn mướp trĩu quả, hai cái núm ɖú thì hồng hào như kiểu chưa đến tuổi phát triển (có lẽ phía dưới còn chưa có lông ấy chứ, chắc khẩu súng là súng lò xo luôn).


Hắn lao ra vén toàn bộ bụi cây để lộ bên trong một người con gái tương đối xinh đẹp với làn da trắng bốc, gương mặt tương đối thanh tú với ngũ quan tương xứng, cặp mắt bồ câu cùng hàng mày liềm là điểm nổi bật trên gương mặt, sống mũi cao cùng đôi môi căng mọng nhỏ nhắn. Thân hình cực kỳ bốc lửa với số đo 3 vòng khoảng chừng 95-65-90 (loli bò sữa cmnr), mặc dù nằm trải dài trên nền đất nhưng chiều cao của cô ta cũng phải gần tới 1m8 ấy chứ.


Trông thấy hắn nhìn chằm chằm trên cơ thể liền nhanh tay với lấy cái áo che lấy phần ngực, phía dướ còn một cái quần tam giác trắng mỏng chưa cởi ra nhưng có thể nhìn thấy một đốm ướt có thể nhìn thấy một phần da thịt bên trong cùng một ít lông…
“Đ* má mày nhìn cái gì?”.


Thấy hắn không để ý tới mình mà lại nhìn về phía bồ nên bắt đầu hét toáng lên, gương mặt từng sợi gân xanh nổi lên nhưng lớp mỡ dày quá không nhìn thấy được. Sống mủi có chút nhăn lên dữ tợn, càng làm thế càng chọc cười hắn.


“Ây zô, đại ca, ta chỉ đi ngang qua không may giẩm phải cành cây khô mà thôi, hai người cứ tiếp tục”.
(main nó lại tính làm gì vậy các đr, thanh niên này nguy hiểm vl, giả ngu hay sao đây).
“Mày vừa nhìn người yêu tao rồi xem như không có chuyện gì sao?”.


Hắn thấy main nhà ta hơi yếu yếu chút liền ra vẻ ta đây rồi bắt đầu quát mắng. Hàm răng trám đầy cao răng vàng khè, chưa kể cái miệng giống như cái miệng bồn cầu đã lâu không chùi rửa. Từng lời nói của hắn bắn ra không biết bao nhiêu là mưa axit.
“Không phải ta không còn nhìn nữa hay sao?”.


“Vừa nảy mày vừa nhìn đó, còn cải bố mày à?”.
“Con mắt nào nhìn thấy?”.
-----
- Đọc truyện ta nhớ like mỗi chương + thả tym bên ngoài nhé... để khích lệ tinh thần tác nè...


- Đh nào có điều kiện có thể donate cho ta để ta có động lực ra chương nhiều hơn, có thể ta sẽ bạo chương vào tối nay không tối ngày mai nha... Cầu ủng hộ, cầu đề cử, cầu kim phiếu....
- Đọc truyện thấy hay hay thiếu sót cái gì thì các đr nhanh tay bl xuống phía dưới để ta rút kinh nghiệm nhé...
Đa tạ...!!! :))






Truyện liên quan