Chương 12

Hàn Mặc thấy kinh tởm với vị di nương này rồi. Sau khi mẫu thân nàng mất thì bà ta là người quản lí mọi chuyện trong phủ, lúc naò cũng tìm cách hại nàng, sắp xếp cho nàng một tiểu viện vắng vẻ vậy mà lại nói là thương nàng. Cho nàng xin đi nghe bà ta nói nàng thật muốn đánh người mà.


Di nương này tên là Lý Y Tuyết, được nạp vào làm thiếp sau mẫu thân nàng một năm. Theo như nàng biết khi nàng được 1 tuổi thì mẫu thân nàng ch.ết. Nàng cho người ở Ám Dạ môn điều tr.a thì biết được mẫu thân nàng ch.ết cũng do Lý thị hãm hại ngoài ra còn biết một chuyện kinh khủng hơn nữa nhưng chưa tiết lộ.


"Di nương cảm ơn người nhưng ta cảm thấy người nên hỏi xem hai muội muội ta tại sao ta thành thế này"
"Con nói gì lạ vậy tại sao lại hỏi muội muội của con ?"


Hàn Mặc cũng không nói gì tiến lại chỗ Hàn Nguyệt và Hàn Tinh đang ngất xỉu, dùng tay đánh vào má hai nàng làm bọn họ tỉnh dậy. Dù sao bây giờ cũng không nên để họ biết nàng biết y thuật được.


Hàn Nguyệt và Hàn Tinh tỉnh lại thấy khuôn mặt xinh đẹp của nàng có dính máu do bị bén lên và bộ y phục còn y nguyên bị nhuộm đỏ bởi máu lại hoảng sợ lập tức hét chói tai.
"A...a..a đừng qua đây đừng giết ta không có giết ngươi huhu.."


"Ngươi...ngươi đừng qua đây ta.. ta không làm gì ngươi hết đừng trả thù ta huhu.."
Tiếng khóc thét của Hàn Nguyệt và Hàn Tinh vang lên làm náo loạn cả sảnh hết lên.
"Hửm , ta còn chưa có ch.ết mà sao hai muội lại sợ như vậy, chẳng lẽ hai muội làm điều gì có lỗi với ta sao?"




"Không không có ta không làm gì hết huhu... đừng qua đây "
Hàn Nguyệt và Hàn Tinh tay vung loạn xạ lên người thì lùi từng chút về sau vẻ mặt đã xanh ngắt không còn chút máu, khuôn mặt vì khóc nên nước mắt nước mũi tèm lem, lớp phấn dày trên mặt cũng bị kem hết đi trông thật thảm hại mà.


Hàn Mặc nàng còn chưa có làm gì đâu. Mới bắt đầu thôi đã sợ như vậy rồi thì làm sao để nàng chơi đủ đây.
"Ta chưa ch.ết mà sao bọn muội lại sợ hãi như vậy?"
Lý thị thấy hai đứa con của mình bị dọa như vậy liền chạy nhanh lại nói đỡ cho bọn họ.


"Mặc nhi, con nói gì lạ vậy sao muội muội của con lại hại con được chỉ là chúng không tin được con không sao nên mới sợ vậy thôi"


Lý thị vừa nói với Hàn Mặc vừa âm thầm đưa ánh mắt ra hiệu cho Hàn Nguyệt và Hàn Tinh. Hàn Nguyệt và Hàn Tinh đã bình tĩnh hơn đôi chút nên khi thấy ánh mắt của mẫu thân liền hiểu ngay liền đứng lên chỉnh lại y phục gật đầu lia lịa.


"Tỷ tỷ bọn muội chỉ là vui quá nên mới như vậy thôi tỷ đừng hiểu lầm bọn muội"
"Sao ta cảm thấy các ngươi không phải vui khi thấy ta mà là sợ ta còn sống về giết các ngươi vậy?"


"Tỷ tỷ bọn ta không có hại tỷ mà sao bọn muội hại tỷ được chứ? Huhu.. mẫu thân tỷ ấy không tin bọn con người mau nói giúp con đi huhu.."
"Mặc nhi bọn chúng là muội muội của con làm sao hại con được chứ?"
"Phải đó Mặc nhi tại sao muội muội của con lại nói con bị ám sát mau nói rõ đi"


Lý thị lên tiếng bênh vực cho Hàn Nguyệt và Hàn Tinh.
Sau đó phụ thân nàng cũng lên tiếng.
Hừ! Lật mặt cũng thật nhanh mới vừa rồi còn hoảng sợ như vậy mà bây giờ đã thay đổi thành bộ dáng này rồi thật đứng là ba mẹ con này diễn kịch giỏi thật.


"Đúng là ta bị người khác ám sát nhưng rất may là có người khác đúng lúc đi qua cứu giúp ta, ta còn biết được ai là người muốn giết ta nữa"
Hàn Mặc vừa nói ánh mắt di chuyển lướt nhẹ lên người Hàn Nguyệt và Hàn Tinh khiến cả hai thấy lạnh sống lưng cả thân thân thể run nhẹ.


"Mặc nhi tại sao con lại ra ngoài được tất cả điều phải báo với ta chuyện các con xuất phủ mà? Tại sao ta không nghe nói gì về việc con ra ngoài hết vậy?"


"Phụ thân không phải ta không thông báo mà là lúc đó không phải người lên triều rồi sao? Ta có ra ngoài người canh cửa có biết việc này người có thể gọi hắn vào hỏi."
Đúng là lúc nàng đi Hàn Vũ không ở trong phủ mà là còn đang ở trong triều.


Lúc này thi thể giả dạng của nàng cũng được đem về. Bộ dáng của thi thể này cũng rất giống nàng. Trên thi thể có một vết thương ở cổ.


Thật ra thì người này cũng không ch.ết thật cũng là người trong Ám Dạ môn cải trang thôi. Nàng đã cho uống thuốc của nàng để ngưng hơi thở trong 5 canh giờ nhưng không ch.ết. Đó là dược lúc nàng rãnh rỗi nên chế ra thật không ngờ lại dùng lúc này.


Tên lính gác cổng kia cũng đã vào tới. Hắn là ai thì mọi người cũng biết rồi không cần nhắc lại đâu nhỉ.
Hắn vừa bước vào liền âm thầm nhìn về phía nàng. Thấy ánh mắt của hắn Hàn Mặc cũng nhẹ gật đầu.
Hắn quỳ xuống hành lễ xong xuôi là nói theo những gì được dặn trước.


"Bẩm thừa tướng đại nhân, nô tài đã cho đại tiểu thư ra khỏi cổng vì nghĩ đại tiểu thư báo với ngài rồi mong ngài trách phạt nô tài."
"Nói như vậy chuyện đại tiểu thư bị ám hại cũng do ngươi?"
Hàn Vũ lên tiếng trách.
"Nô tài không dám"


"Phụ thân người lúc đó không ở trong phủ nhưng ta đã nói với hắn là ta đã xin phép người rồi nên hắn mới cho ta đi thôi người đừng làm khó hắn"
"Với lại người không muốn biết ai đã cứu ta còn ai là người muốn hại ta hay sao?"


"Haizz, được rồi ngươi lui ra đi ở đây không còn việc của ngươi nữa"
"Vâng"
Hắn đứng lên lập tức lui ra.
"Cũng may cho ta lúc đó Lãnh vương gia đi cùng nên cứu được ta. Còn thi thể kia cũng là do ta nhờ ngài ấy làm vậy để tìm ra hung thủ mà thôi."


Lãnh Băng đang ở trên mái nhà nghe Hàn Mặc nhắc đến mình thì như có tật giật mình tay cầm ipad không vững một chút nhưng từ đằng sau lưng lại vang lên tiếng gọi làm Lãnh Băng cứng đờ cả người.
"Vương gia, sao người lại ở trên này ?"
Hắc Dạ lên tiếng hỏi Lãnh Băng trước.


"Bộ người định lấy cái gì sao? Tay người đang cầm cái gì vậy"
Bạch Dạ cũng tiếp lời tò mò hỏi.
Ai bảo chuyện này thú vị như vậy bọn hắn lại thấy vương gia trên nóc nhà người ta nghe trộm không ngờ được vị chủ tử thường ngày lạnh lùng, kiêu ngạo lại đi nghe trộm.


"Sao người không trực tiếp xuống đó lại ở trên này?"
Mỗ vị vương gia nào đó giờ mặt đã đen hơn đít nồi rồi. Đáng ch.ết! Vậy mà để hai người bọn họ nhìn thấy cảnh này không biết hình tượng của hắn sẽ ra sao trong mắt thuộc hạ nữa.
"Các ngươi sao lại tới đây?"


"Bọn thuộc hạ đã hộ tống Tam vương gia về phủ an toàn rồi thấy người chưa trở về nên tới đây xem thử?"


Hắc Dạ lên tiếng trả lời Lãnh Băng. Tính cách của hắn khá trầm ổn không nhiều chuyện như Bạch Dạ. Kìa cái tính nhiều chuyện của hắn (BD) bắt đầu rồi hắn cũng không chú ý đến khuôn mặt đang đen sì của Lãnh Băng nên vẫn nhanh nhảu thao thao bất tuyệt.


"Mà ngài sao lại nghe lén chuyện nhà người khác, mặc dù sau này đây là nhà nhạc phụ nhạc mẫu của... ưm..ưm"
"Ngươi đang làm cái gì vậy hả? Sao lại bịt miệng ta lại?"
Bạch Dạ đang nói thì bị Hắc Dạ nhanh chóng bịt miệng lại không cho nói nữa.
"Ngươi không thấy khuôn mặt của vương gia sao? Im đi"






Truyện liên quan

Chỉ Yêu Quỷ Nhãn Vương Phi

Chỉ Yêu Quỷ Nhãn Vương Phi

Y Hinh285 chươngFull

Ngôn Tình

1.6 k lượt xem

Vương Phi Thất Sủng

Vương Phi Thất Sủng

Lãnh Lang86 chươngFull

Ngôn Tình

794 lượt xem

Vương Phi Si Ngốc Không Dễ Chọc

Vương Phi Si Ngốc Không Dễ Chọc

Nha Tiểu Quyển204 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên Không

1.9 k lượt xem

Vương Phi Xà Y

Vương Phi Xà Y

Long Ngạo Tuyết55 chươngFull

Ngôn Tình

373 lượt xem

Quân Sư Vương Phi

Quân Sư Vương Phi

Tùy Phong Thanh90 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên Không

808 lượt xem

Tráo Đổi Vương Phi

Tráo Đổi Vương Phi

Akiaki20 chươngFull

Ngôn Tình

123 lượt xem

Nhân Duyên Trời Định – Vương Gia Ngốc, Vương Phi Khờ

Nhân Duyên Trời Định – Vương Gia Ngốc, Vương Phi Khờ

Hiểu Bì Phong [Hill_B]16 chươngTạm ngưng

Cung ĐấuHài Hước

70 lượt xem

Vương Phi Áp Đảo Vương Gia

Vương Phi Áp Đảo Vương Gia

Mạc Linh Linh171 chươngTạm ngưng

Xuyên KhôngCung ĐấuGia Đấu

815 lượt xem

Huyết Vương Phi

Huyết Vương Phi

Louise Zero10 chươngTạm ngưng

Huyền HuyễnXuyên KhôngThanh Xuân

41 lượt xem

Diêm Vương Phúc Hắc - Vương Phi Gây Rối

Diêm Vương Phúc Hắc - Vương Phi Gây Rối

Mạt Chi Ly207 chươngFull

Xuyên KhôngHài Hước

2.1 k lượt xem

Độc Y Vương Phi

Độc Y Vương Phi

Ngô Tiếu Tiếu130 chươngFull

Xuyên Không

5.8 k lượt xem

Vương Gia, Vương Phi Trèo Tường!

Vương Gia, Vương Phi Trèo Tường!

Vũ Quý87 chươngFull

Xuyên Không

894 lượt xem