Cuộc Giao Dịch Của Thương Nhân Thời Không

Chương 62: Ngăn cản ông xã "hờ" yêu đương với nữ chính (33).

Tịnh Hề với Trầm Ngạn đánh dã chiến từ trong xe về thẳng biệt thự.
Sáng hôm sau, Tịnh Hề tỉnh lại trong trạng thái chân sắp gãy.
Cô ngồi dậy, chỉ thấy thân người mặc một chiếc áo hai dây lỏng lẻo, chăn đắp hờ che đi thân dưới...
Cổ chân có gì đó lành lạnh...


Tịnh Hề kéo chăn lên, thấy trên mắt cá chân là một chiếc còng bằng vàng, dây xích dài thòng lòng cuộn lại bên góc giường...
Tịnh Hề:"..." Hiện trường gì đây?
Ta đang ấy ấy với Trầm Ngạn, sao lại bị bắt cóc rồi
\[ Kí chủ ơi,....ngài...\] Chuột nhỏ cảm thấy chuyện này quá ư cmn kích thích!


Bổn chuột thế mà cũng có ngày được chứng kiến trò chơi phòng tối trong truyền thuyết.
Tịnh Hề sờ sờ cái cổ chân bằng vàng kia, cười cười...
Sao hả chuột?
\[...\] Cảm thấy kí chủ đang tức giận?
Là nó nghĩ nhiều sao?


\[ Kí chủ, đêm qua nam phụ đại nhân xích chân ngài lại đó.\] Cô đừng có cáu với ta.
Ta chẳng liên quan gì cả!
Ngồi ăn dưa cũng bị chửi à?
Tịnh Hề dựa lưng vào đầu giường, lục lọi một lúc mới phát hiện ra...
Cô mất điện thoại rồi!!!
Trăm phần trăm là tên thần kinh kia lấy đi!!!


Tên cờ hó! Bảo bảo đã cho anh một lời tỏ tình nồng thắm đến vậy, anh ta lại xích ta như xích thú nuôi vào!
Bệnh biến thái kiểu này khó ở chung lắm.
Tịnh Hề móc máy tính bảng từ không gian ra, bật Weibo lên, xem hôm qua con chuột béo kia làm ăn như thế nào...
Ừm, mười điểm!!!
Xứng đáng là chuột béo!


\[...\] Gì chứ? Sao ngài cứ gọi ta là béo vậy?
Phi phi, bổn chuột ra tay thì khỏi phải nói.
Nó đều là vì kí chủ hết đấy.
No Hot sreach chính là "Bộ mặt đen tối đáng sợ của chủ tịch tập đoàn Chu Thị."




Dưới tiêu đề chia ra làm đủ loại video nóng. Mặt của các cô gái đều được che lại, tránh gây xúc phạm tới các nạn nhân. Nhưng gã đàn ông trong vid đều chung một người...
Chu Hồng.


Không chỉ vid nóng, còn có hàng chục bài viết nói về các việc làm kinh khủng của lão ta, làm chấn động lòng người, nhân tâm thối nát.
Những tin này từng cái từng cái lọt top No10 Hot sreach.
Tịnh Hề không có tâm tình xem tiếp nữa, cô tắt máy đi, giấu vào không gian.
Chu thị sẽ bị hủy diệt hoàn toàn.


Sẽ nhanh thôi, người tiếp theo sẽ là Tống Hành...
A ha ha ha ha....
\[...\] Kí chủ điên mẹ rồi!
Người đàn ông mở cửa, bước tới cô gái trên giường. Anh đặt khay đựng cháo lên tủ, ngồi xuống. Bàn tay to nhấc lấy cổ chân cô...
"Trầm Ngạn, thả em ra." Tịnh Hề cười nhìn anh, ngọt lịm nói.


Trầm Ngạn thấy ánh mắt cô trong veo, ngập nước. Ý cười xinh đẹp mị người. Anh kéo cô lại gần, yêu thương hôn một cái lên mi mắt: "Ngoan, em ăn cháo đi." Đoạn, anh cầm bát cháo nóng hổi lên, múc một thìa đưa tới miệng cô.


Tịnh Hề ngoan ngoãn đớp một miếng. Trầm Ngạn đã chuẩn bị sẵn tinh thần cô gào khóc, quậy phá, đập đồ rồi. Ai dè thấy cô ấy nghe lời như vậy, anh thật cao hứng.


Trầm Ngạn bê bát cháo đi ra ngoài. Trước khi cửa đóng lại, sau lưng anh truyền đến giọng nói của thiếu nữ: "Trầm Ngạn, anh cứ như thế này sẽ đánh mất em." Bóng lưng người đàn ông dừng lại một chút, rồi anh đóng cửa lại, dứt khoát dời đi.
Tịnh Hề:"..." Tôi đã cho anh cơ hội...


Là anh không biết trân trọng...
Chồng thân ái, về sau không được hối hận à nha.
Mỗi ngày về sau, Trầm Ngạn rất quy quy củ củ ôm Tịnh Hề ngủ, anh ta không có làm hành động gì quá đáng hết.
Không giống với tính cách của anh ta tí nào...


Chẳng lẽ còn đại chiêu gì đó chờ bổn bảo bảo đỡ à?
Hôm nay, Trầm Ngạn đi làm. Anh ta sai hàng đống vệ sĩ ở lại trông chừng cô. Tịnh Hề vén rèm cửa sổ tầng hai lên, liếc xuống hàng người áo đen đứng sừng sững ở cửa, hừ lạnh một cái...


Ta mà muốn đi, thần tiên đại la cũng không cản nổi nhé.
Huống chi là vài tên vệ sĩ này.
Tịnh Hề rút một tấm phù ra, dán lên cái còng. Còng chân rung rung mấy cái, bèn tháo ra.
\[ Kí chủ, sao không dùng kiếm chém nhát cho tiện?\]


Ngươi bị ngu à? Ta mà chém không cẩn thận là đứt chân luôn đó. Đến lúc đấy chưa kịp chạy thì thành phế nhân rồi.
\[...\] Chạy là được rồi. Sớm muộn, chỉ số hắc hoá của nam phụ đầy lên cho coi.
Chạy là biện pháp trốn tránh tốt nhất.
Đằng nào nhiệm vụ cũng hoàn thành rồi.


Đi thôi, đi thôi.
Tịnh Hề thay một bộ quần áo khác. Từ chỗ kín trong phòng lấy các loại giấy tờ tùy thân. Cô bảo chuột nhỏ quét thân thể một hồi, xem có dụng cụ định vị không...
\[ Không có đâu, kí chủ. Nhưng hình như trong phòng có camera quay lén.\]


"..." Đây là lần thứ bao nhiêu ta chửi anh ta là đồ biến thái rồi
"Ngươi phá hư camera đi."
\[ Không thành vấn đề.\] Cứ yên tâm giao cho ta kí chủ à...
Có chút tiếc nuối vì không được xem cảnh Trầm Ngạn với kí chủ chơi SM.


Tịnh Hề rút ra một tờ giấy, viết viết hí hoáy trên đó. Cô để nó bên gối giường...
Du lịch thế giới, ta tới đây.
Trong phòng, xích sắt buông trên nền đất, một mảnh hiu quạnh, người phụ nữ ngồi đó đã đi bay mất rồi.
Hầy, khóc cho nam phụ đáng thương...