Chương 450: Kiếm Linh của Thạch Kiếm

Thiên Ngoại cuối cùng cũng bị Vương Thú xé nát.


Đại địa bị chia năm xẻ bảy, hóa thành vô số mảnh nhỏ. Bầu trời bị cắt chém, quả thật chẳng khác nào miếng vải bị người ta xẻ ra làm nhiều phần. Thành trấn phồn hoa khi xưa đã trở thành một vùng tử địa không còn một chút sinh cơ. Vòi của Vương Thú thò ra, cuốn lấy những mảnh vỡ tan tành của “Thiên Ngoại”, kéo vào trong khe nứt. Trong đó, bao gồm cả một mảnh thành trấn và cái cây mà Lý Thanh Vân đang ngồi.


Cậu chàng bấy giờ kẹt trên một mảnh vỡ của thành phố Hải Đông, bị một xúc tu của Vương Thú kéo đi. Lý Thanh Vân phóng hết tốc lực, chạy được đến mép vực của mảnh vỡ nơi cậu chàng đang đứng. Thế nhưng vừa muốn nhảy ra ngoài thì cậu chàng đã đụng vào một bức vách do chân khí tạo thành, lực phản chấn khủng khiếp khiến Lý Thanh Vân văng ngược ra sau. Toái Đản Cuồng Ma chỉ thấy xương cốt rã rời, cả người bải hoải, trên trán có vết máu chảy xuôi xuống.


Mảnh vỡ nơi cậu chàng đang đứng đã trở thành một khoảng không khép kín, bị một bức màn chân khí trùm lên. Nội bất xuất, ngoại bất nhập.
Cậu chàng không dám liều lĩnh tung chưởng về phía vách ngăn, chỉ đành ngồi thụp xuống đất.


Thứ nhất, đây là lần đầu tiên kể từ lúc đến “Thiên Ngoại”, Lý Thanh Vân bị thương chảy máu. Trước đó, cho dù cậu chàng có thả mình rơi tự do từ nóc tòa nhà cao hơn trăm trượng xuống, hoặc đứng yên cho con rồng sắt mang tên tàu hỏa tông thẳng lên người cũng chẳng hề hấn gì.


Thứ hai, chỉ với một hành động lao mình mà cậu chàng đã bị phản chấn cho bị thương không nhẹ.
Từ hai điều trên, Toái Đản Cuồng Ma dám chắc nếu mình công kích bức tường chân khí kia thì chờ đợi cậu chàng có lẽ chỉ có một kết quả: “thịt nát xương tan”.
Đúng lúc này...




Trong đầu cậu chàng đột nhiên vang lên tiếng người:
“Thạch Kiếm là khắc tinh của chân khí. Mau sử dụng ta rồi thoát ra ngoài, không là ch.ết bây giờ.”
Giọng nói nghe không ra được là nam hay nữ, già hay trẻ, nhưng lại sống động mười phần, hoạt bát linh động, lại có mấy phần cợt nhả ngả ngớn.


“Ngươi là kiếm linh của Thạch Kiếm?”
“Giờ là lúc để hỏi mấy câu này à? Thoát ra rồi hỏi không được sao?”


Sau câu hỏi buột miệng của Lý Thanh Vân, giọng nói quái lạ lại vang lên, ngữ khí lần này ngoại trừ cợt nhả bông đùa ra thì còn có cảm giác quái quái, hiển nhiên là đang nói móc nói mỉa.


Thạch Kiếm trong thức hải chấn động, cảm giác dị lực truyền từ đỉnh đầu xuống lòng bàn tay lần nữa xuất hiện. Lý Thanh Vân quát lên một tiếng, tung chưởng đánh về phía bức vách chân khí bao quanh mảnh vỡ của thành trấn.


Lần này, tấm màn chân khí vô kiên bất tồi khi trước vừa đụng vào chưởng phong của cậu chàng là lập tức tan chảy, hệt như giấy gặp lửa. Cậu chàng không dám nán lại lâu, quỷ mới biết bức vách chân khí kia có thể tự chữa trị hay không. Thành thử, Lý Thanh Vân vội vội vàng vàng phóng mình, vọt qua lỗ hổng vừa bị đục ra.


Bên ngoài lúc này đã không còn thành trấn, không còn “Thiên Ngoại”.


Chung quanh chỉ có hỗn độn, vô số màu sắc đan vào nhau, trôi nổi hệt như một nồi chè thập cẩm. Không có nam bắc đông tây, chẳng phân biệt trên dưới trái phải, Lý Thanh Vân đứng mà chẳng biết mình đang đặt chân lên thứ gì, cũng không tài nào biết mình đang đi hay đang đứng yên một chỗ. Cậu chàng chỉ biết hiện giờ mình đang ở một chỗ vô cùng quái dị, tựa như nơi này không chỉ có bề rộng, bề ngang, bề cao mà còn có một vài thứ khác, không ngừng vọt qua người cậu chàng.


Bấy giờ, được rảnh rỗi, cậu chàng mới lặp lại câu hỏi ban nãy:
“Ngươi là Kiếm Linh của Thạch Kiếm?”


“Xem như thế đi. Nói thật ta cũng chả biết tại sao mình lại xuất hiện trong thức hải của nhóc, chỉ biết là ta hiểu một hai về công dụng của thanh kiếm đá kia. Hơn nữa, ta và nhóc coi như là đồng căn đồng mệnh. Nhóc mà ch.ết thì ta cũng ra người thiên cổ luôn. Hiểu vì sao ta phải cứu nhóc rồi chứ?”


Giọng nói kia đáp lại.
Tuy thứ này không có hình dáng, nhưng Lý Thanh Vân gần như vẫn có thể mường tượng được ra hình ảnh của một kẻ lưu manh chính đang thò tay móc mũi, gương mặt câng câng gợi đòn. Cùng hình tượng “thanh kiếm chấp pháp” của Thạch Kiếm khác nhau một trời một vực.


Trong tưởng tượng của Lý Thanh Vân, Thạch Kiếm nếu có Kiếm Linh chắc hẳn cũng là kiểu thanh niên nghiêm túc, mặt lạnh như tiền, hành xử sắt đá mới phải.
“Nơi này rốt cuộc là đâu? Chúng ta ra ngoài bằng cách nào?”


Lý Thanh Vân đưa mắt nhìn chung quanh, cố gắng tìm cách phân rõ phương hướng. Thế rồi, đột nhiên, đầu cậu chàng đau như muốn nứt, cảm giác nôn nao muốn mửa tựa như hải dương ập tới, bủa vây toàn thân, cực kỳ khó chịu. Giọng nói kia giống như cũng bị ảnh hưởng, vội vàng kêu lên:


“Mẹ nó! Muốn ch.ết thì làm một mình đi, đừng lôi theo ông. Mau mau nhắm mắt lại!”
Lý Thanh Vân không dám không nghe, bèn vội vàng phong bế lục thức, không lí gì đến thế giới bên ngoài nữa. Bấy giờ, cảm giác nhộn nhạo trong người mới biến mất.


Bên tai vang lên tiếng thở phào, sau đó giọng nói bí ẩn lại lên tiếng:
“Mém ch.ết. Tổ sư cha nhà mày! Chưa biết đâu vào đâu thì đừng có làm liều như thế! Mày là người chứ có phải thánh quái đâu mà bất tử bất diệt?”
“Xin lỗi. Vậy... rốt cuộc đây là đâu?”


“Đây à? Ờ... có thể gọi đây là Tuế Nguyệt Trường Hà. Hay nói chính xác hơn, là mảnh vỡ thế giới bị Tuế Nguyệt Trường Hà bao bọc, đang bị hòa tan. Thứ mà nhóc thấy có thể coi là ký ức của thế giới đã ch.ết kia...”


Trong cả cuộc đời... có lẽ đây là lần đầu tiên Lý Thanh Vân biết ba câu nói có thể chứa đựng được nhiều thông tin đến thế.
Cậu chàng chỉ thấy đầu nhức lên, muốn nổ tung, cảm giác đại khái cũng gần giống như ban nãy khi cậu chàng cố tìm cách phân biệt phương hướng trong không gian quái dị nọ.


Qua một lúc, Lý Thanh Vân cũng đã khôi phục hòm hòm.
Cậu chàng chỉnh lý lại những gì vừa thấy trong bí cảnh, đưa ra hỏi Kiếm Linh:


“Vừa rồi, ta thấy Vương Thú xuất hiện, sử dụng vòi tiêu diệt toàn bộ sinh mạng ở... thế giới này. Sau đó, những mạng sống kia hóa thành chân khí, bị Vương Thú kéo vào khe nứt. Điều này có ý nghĩa gì?”


“Mày ngố à? Làm gì có ý nghĩa sâu xa quái nào khác? Đấy là nguồn gốc của chân khí đấy! Bản chất của chân khí là sản phẩm sinh ra khi Tuế Nguyệt Trường Hà hòa tan một thế giới khác. Thế nhóc nghĩ vì sao mỗi lần bí cảnh mở ra, chân khí trong Huyền Hoàng giới lại nồng thêm? Nó tự sinh ra à?


“Chẳng nhẽ mày chưa bao giờ thắc mắc chân khí là cái quái gì mà có thể khiến sinh linh phi thiên độn địa, vác núi chặn sông? Mày thấy những người ở Thiên Ngoại kia có làm được gì giống thế không?”


Lần này, Kiếm Linh xổ luôn một tràng, lượng thông tin có lẽ còn lớn hơn ba câu nói ban nãy. Xem ra, nó thấy câu hỏi của Lý Thanh Vân quá ngớ ngẩn, cảm thấy khó chịu.
Xích Hiệp trầm xuống.


Quả thật, chẳng riêng gì cậu chàng, mà là toàn bộ Huyền Hoàng giới cơ hồ đều cho chân khí là một thứ hiển nhiên phải tồn tại, trời đất vừa sinh ra đã có. Chưa từng có bất cứ ai, ít nhất, cậu chàng chưa từng gặp hay đọc được, thắc mắc về nguồn gốc của chân khí.


Kiếm Linh giống như phát hiện mình tiết lộ quá nhiều, khiến Toái Đản Cuồng Ma hoài nghi nhân sinh. Thế là, nó lại tằng hắng một cái, nói:
“Được rồi. Không cần xoắn xuýt cái chuyện ấy nữa. Cái quan trọng là nhóc muốn ra khỏi đây, đúng không?”


“Phải rồi. Vì sao ta lại đi đến đây? Ta nhớ mình vào một bí cảnh cùng sư muội, sư đệ, sau đó...”
Lý Thanh Vân giật mình, không khỏi cảm thấy lo lắng.


Cậu chàng có Thạch Kiếm, có Kiếm Linh, nhờ đó mới có thể may mắn sinh tồn ở chỗ quái dị này. Đám Tạ Thiên Hoa không may mắn như thế, chỉ sợ hiện giờ đã lành ít dữ nhiều.
Kiếm Linh lắc đầu:


“Ta cũng không dám khẳng định, chỉ có thể phỏng đoán. Loại chuyện này không hề bình thường. Ắt hẳn là có người muốn lấy các ngươi làm neo, ngược dòng Tuế Nguyệt Trường Hà, diễn hóa nhân – quả của bốn sư huynh đệ nhóc. Về phần sau đó...”


Nó bỏ lửng câu sau, nhưng Lý Thanh Vân có thể đoán được.
Diễn hóa nhân quả của bọn họ, nếu không phải để chém đứt, thì cũng là để bóp méo, đảo ngược.
Nói chung là không có chuyện nào là tốt.
Kiếm Linh lại tiếp:


“Bí cảnh là nơi gần với Tuế Nguyệt Trường Hà nhất, thế nên bọn chúng chọn chỗ này cũng không lấy gì làm lạ. Có lẽ trong lúc đi vào, Thạch Kiếm phá đám những tên kia, khiến nhóc nhảy cóc từ ngoại giới vào thẳng Tuế Nguyệt Trường Hà, bỏ qua bí cảnh luôn. Về phần ra ngoài... có hơi khó.”


“Khó thế nào?”


“Nói sao cho nhóc dễ hiểu nhỉ? Giờ nhóc như là con cá đi lên bờ ấy. Sống được hoàn toàn là nhờ Thạch Kiếm hộ thể, bằng không mày ngỏm củ tỏi từ đời tám hoánh nào rồi. Bây giờ quay về bí cảnh, cũng chẳng khác nào bắt một con cá đi bộ từ cổng thành Tế Kỳ nhảy vào trong sông. Chưa nói nó có sống được không... mày cảm thấy một con cá sẽ có nhận thức về phương hướng giống động vật trên cạn sao?”


Lý Thanh Vân nghe Kiếm Linh giải thích, bất giác đã hiểu được vì sao khi nãy cậu chàng cố phân biệt phương hướng trong không gian kì dị này lại cảm thấy váng đầu buồn nôn.
Đi trong Tuế Nguyệt Trường Hà, ngoại trừ dọc ngang cao thấp, cậu chàng còn đang bước về quá khứ, hoặc tiến đến tương lai.


Quá khứ đã cố định, tương lai lại biến ảo không ngừng...
Quả thật không khác gì Kiếm Linh nói, chẳng khác nào một con cá cố gắng đọc bản đồ thành Tế Kỳ.


Trong giai đoạn gần đây và sắp tới, truyện sẽ đi vào một giai đoạn gọi là đại tranh chi thế (hint từ arc Kiếm Vực), nên nvp xuất hiện rất nhiều, cũng có ảnh hưởng lớn đến cốt truyện chính. Nếu phải so sánh thì đây là giai đoạn “trước đại chiến Xích Bích”, “trước Cơ Xương rời Triều Ca” của truyện. Nên anh em nếu còn theo dõi thì cứ sử dụng phần "nhân vật" của truyenyy để tr.a cứu cho tiện.


Anh em ai đọc thấy hay thì like, comment, và đề cử ủng hộ nhóm tác giả ạ! Nếu truyện được ủng hộ nhiều likes mà tồn cảo đủ, nhóm tác sẽ cố gắng đăng nhiều chương hơn mỗi tuần!






Truyện liên quan

Ai Nói Xuyên Qua Hảo

Ai Nói Xuyên Qua Hảo

Tứ Nguyệt74 chươngFull

Xuyên KhôngHài Hước

891 lượt xem

Cuộc Sống Điền Viên Sau Khi Xuyên Qua

Cuộc Sống Điền Viên Sau Khi Xuyên Qua

Chu Tứ Tứ117 chươngFull

Xuyên KhôngGia Đấu

7.4 k lượt xem

Khi Ác Thiếu Xuyên Qua Thành Hoa Khôi

Khi Ác Thiếu Xuyên Qua Thành Hoa Khôi

Tiêu Bạch Luyện88 chươngFull

Xuyên KhôngHài Hước

447 lượt xem

Xuyên Qua Thành Mỹ Xà

Xuyên Qua Thành Mỹ Xà

Thỏ Đào66 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhHuyền HuyễnXuyên Không

192 lượt xem

Xuyên Qua Trở Thành Bánh Bao Xấu Xí

Xuyên Qua Trở Thành Bánh Bao Xấu Xí

Vivicanchi2 chươngDrop

Xuyên KhôngCổ Đại

52 lượt xem

Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ Phú

Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ Phú

Hoa Vô Tâm365 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngNữ Cường

9.2 k lượt xem

Xuyên Qua Dị Giới Chi Nghịch Đảo

Xuyên Qua Dị Giới Chi Nghịch Đảo

XANCV9 chươngDrop

Huyền HuyễnXuyên KhôngNữ Cường

87 lượt xem

Xuyên Qua Trở Thành Tiểu Bà Bà

Xuyên Qua Trở Thành Tiểu Bà Bà

Tô Diệu Thủ12 chươngDrop

Ngôn TìnhXuyên KhôngGia Đấu

91 lượt xem

Thiếu Gia Hư Hỏng Xuyên Qua Thành Hoa Khôi

Thiếu Gia Hư Hỏng Xuyên Qua Thành Hoa Khôi

Tiêu Bạch Luyện90 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhXuyên KhôngHài Hước

254 lượt xem

Xuyên Qua Thành Cỏ Dại

Xuyên Qua Thành Cỏ Dại

Tửu Tiểu Thất44 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngHài Hước

308 lượt xem

Toàn Cầu Sống Lại Sau Ta Xuyên Qua

Toàn Cầu Sống Lại Sau Ta Xuyên Qua

Tự Lý297 chươngFull

Đô ThịKhoa HuyễnHuyền Huyễn

921 lượt xem

Xuyên Qua Yêu Soái Vương Gia

Xuyên Qua Yêu Soái Vương Gia

Bảo Lưu Không Vị14 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngNữ Cường

171 lượt xem