Xuyên Qua One Piece Mở Hậu Cung

Chương 78: Thanh kiếm bị nguyền rủa

"Hà hà hà, nhiệm vụ này đúng là hợp ý ta.
Zoro ơi là Zoro, ngươi hãy cứ yên tâm theo đuổi mộng tưởng của mình đi, về phần Tashigi... cứ để sư phụ chịch cho, à nhầm, cứ để sư phụ lo cho." Saitama nở một nụ cười bỉ ổi.


Nhìn Zoro đang chăm chỉ tu luyện trong phòng trọng lực, Saitama lặng lẽ đeo hai thanh đại bảo kiếm Oto và Kogarashi lên lưng, sau đó chậm rãi tiến về cửa hàng bán vũ khí trên thị trấn Loguetown.
*_++_*
Tại tiệm vũ khí...
"Chào mừng quý khách đã đến với tiệm vũ khí của Ippon Matsu! Xin hỏi tôi có thể giúp gì cho ngài ạ?!"


Nhìn thấy Saitama bước vào cửa tiệm, ông chủ liền hớn hở hỏi han, tuy nhiên, trong lòng thì thầm nghĩ:
【Cmn, thời buổi này bị sao vậy trời, đứa nào đứa đấy cũng cạo đầu bôi vôi, cosplay làm hòa thượng, hơn nữa, phong cách ăn mặc cũng quá là quái dị.】


Hiện nay, Saitama đã trở thành một trong những nhân vật nổi tiếng nhất thế giới, cho nên có rất rất nhiều anh bạn trẻ bắt trước ăn mặc theo phong cách của Saitama.


Có người thì cạo đầu bôi vôi, có người thì mặc mỗi quần sịp đi ra đường, thậm chí còn có người kết hợp cả hai, nói chung là có rất nhiều thằng biến thái.


Từ trai cho tới gái, từ bọn biến thái cho đến người bình dân, từ hải quân cho tới hải tặc, đi đến đâu cũng có thể trông thấy phong cách ăn mặc của Saitama.
Nó đã trở thành một trào lưu, một xu hướng, một style phong cách phổ biến trên khắp thế giới.


【Chí ít thì tên đầu trọc này vẫn tính là bình thường. Nhìn hắn ta đeo hai thanh kiếm trên lưng, không biết là đến quán của ta để làm gì, mua hay bán đây? Khoan đã, 2 thanh kiếm kia... chả có lẽ là... cmn, đó là hai thanh Đại bảo kiếm ư?】


Còn chưa để cho tên chủ quán Ippon Matsu lên tiếng, thì đúng vào lúc này, một tiếng hét chói tai vang lên:
"Trời ạ, đây chẳng phải là hai thanh Đại bảo kiếm Oto và Kogarashi đây ư!"
Người lên tiếng không ai khác, chính mục tiêu mà Saitama cần xxx trong nhiệm vụ lần này: Thượng sĩ Tashigi, 1 em trong dàn harem của Zoro.


"Hừ, đúng là thiếu kiến thức, Oto và Kogarashi không chỉ là hai thanh Đại bảo kiếm, mà nó còn là hai thanh Đại bảo kiếm bị nguyền rủa!" Ippon Matsu lên tiếng bổ sung.
"Thanh kiếm bị nguyền rủa sao?" Tashigi nghi vấn.


Mọi người đọc nguyên tác thì biết rồi đấy, cô nàng Tashigi này có một cuốn sổ ghi chép về đặc điểm của các thanh bảo kiếm trên khắp thế giới, tuy nhiên, nàng ta lại không biết cái gì gọi là thanh kiếm bị nguyền rủa, đúng là nực cười.


Saitama nghe vậy nhưng cũng đếch thèm quan tâm, cậu chậm rãi cầm hai thanh Đại bảo kiếm ở trong tay của mình, để cho hai người này có thể quan sát thật kĩ.


Khi nhìn thấy sự chú ý của Tashigi đã đổ dồn vào hai thanh kiếm ở trên tay của mình thì Saitama bỗng nở một nụ cười bỉ ổi, ánh mắt ɖâʍ dê đệ tiện của hắn liên tục đảo qua đảo lại giữa bộ ngực ngực nở, eo thon cùng bờ mông căng tròn của Tashigi.


【Hahaha, nàng ta đã bị hai thanh kiếm rởm này hấp dẫn. Xem ra tối nay ta có thể chịch, khụ khụ, có thể giao lưu tâm sự, trao đổi kinh nghiệm về kiếm thuật với nàng ta suốt cả một đêm rồi!】Saitama ɭϊếʍƈ môi một cái.
Ippon Matsu cũng không chú ý đến khuôn mặt ɖâʍ đãng của Saitama, nghe thấy Tashigi hỏi, ông ta liền trả lời:


"Thanh kiếm bị nguyền rủa chính là những thanh kiếm mang lại bất hạnh cho chủ nhân của nó.
Một khi những thanh kiếm bị nguyền rủa này nhận chủ thì trừ khi chủ nhân chết, bằng không thì không có ai có thể sở hữu nó."
Nói xong, Ippon Matsu liền lấy một thanh kiếm ở góc cửa hàng đặt lên quầy bán hàng.


"Lấy ví dụ như thanh kiếm Sandai Kitetsu này chẳng hạn. Tất cả chủ nhân đời trước của thanh kiếm này đều chết bất đắc kì tử!"
"Trời ơi, sao trên đời lại có những thanh kiếm khủng khϊế͙p͙ đến thế!" Tashigi hoảng sợ nói.


Nghe đến đây, Saitama khẽ lắc đầu, mọe, đúng là một đám lưu manh giả danh tri thức, đé* biết cái mọe gì mà cũng to mồm.
"Chủ tiệm à, ngươi không phải là một kiếm sĩ cho nên mới nghe nhầm đồn bậy. "Nguyền rủa" chính là "vinh dự" của một thanh kiếm.


Mỗi một thanh danh kiếm đều sở hữu linh hồn của riêng mình, cho nên, một tên kiếm sĩ phế vật dám cả gan sử dụng một thanh danh kiếm, thì sẽ bị linh hồn của thanh kiếm đó phản phệ, sau này sẽ chết theo một cách rất khó coi.


Nói một cách đơn giản, kẻ yếu sợ Danh kiếm nên mới tung tin đồn nhảm, nói rằng thanh kiếm đó bị nguyền rủa để che giấu sự phế vật của mình. Về phần kẻ mạnh thì hắn ta dư sức thuần phục, ép buộc thanh danh kiếm phục vụ theo ý mình.


Lấy ví dụ như: Sư tử vàng Shiki, chủ nhân đời trước của hai thanh kiếm bị nguyền rủa Oto và Kogarashi, kết quả của lão ta là thế nào thì các ngươi cũng biết rồi đấy.
Khi đối đầu với Vua Hải Tặc Roger, lão ta đã bị một cơn bão đánh cho tàn phế, sức chiến đấu 10 không còn một.


Rồi đến bây giờ, cho dù đã vượt ngục Imper Down, lão ta vẫn không rút kinh nghiệm, vẫn còn dám cả gan sử dụng Oto và Kogarashi, để rồi bị nó nguyền rủa, gặp phải ta, kết quả là bị thiến xong giết.


Một ví dụ khác là thanh kiếm Enma của Kozuki Oden, cựu đổi trưởng đội 2 băng hải tặc Râu trắng. Hahaha, tên phế vật này dám cả gan sử dụng thanh kiếm Enma, kết quả của hắn ta là bị nhét vào nồi nẩu, đun sống cho đến chết.


Túm cái váy lại, chỉ có những kẻ yếu mới chết bởi nguyền rủa, còn kẻ mạnh thì chẳng ngán bố con thằng nào.
Nếu các ngươi không tin, ta có thể biểu diễn cho các ngươi xem."


Nghe Saitama nói xong, đám người cảm thấy vô cùng choáng váng, đặc biệt là Ippon Matsu, lão ta cảm thấy vô cùng xấu hổ khi nghe được sự thật này.
"Cái gì, ngươi, à không... ngài là Saitama-sama, sư phụ của thợ săn tiền thưởng Roronoa Zoro sao?" Tashigi hưng phấn nói.


Trình độ kiếm thuật của Saitama như thế nào thì Tashigi không biết, thế nhưng trình độ kiếm thuật của Zoro thì Tashigi biết a.
"Trời ạ, thì ra hai thanh Đại bảo kiếm Oto và Kogarashi chính là chiến lợi phẩm sau khi ngài đánh bại Sư tử vàng Shiki sao, thật là lợi hại."


Hứng thú đến nhanh nhưng đi cũng nhanh, lúc này, Tashigi buồn bã nói.
"Ài, tại sao trong thời buổi loạn lạc này, kiếm khách nổi tiếng không đi làm hải tặc thì lại đi làm thợ săn tiền thưởng nhỉ? Thật đáng buồn, tại sao những thanh danh kiếm lại rơi vào tay của hạng người như họ!"


Mặc dù Tashigi chỉ nói bâng quơ, thế nhưng người nói vô ý, người nghe hữu ý. Mặc dù không phải một kiếm sĩ, thế nhưng Tashigi nói vậy thì khác đé* gì đang chửi Saitama, nói hạng người như cậu ta không xứng sở hữu danh kiếm.


【Cmn, vốn dĩ ta còn thấy áy náy khi tiếp nhận nhiệm vụ xxx Tashigi, thế nhưng bây giờ thì nghỉ cmn đi, không có thương tiếc cái mọe gì nữa.】
Các cụ nói rồi, lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói cho lòi tiền ra.
Chỉ vì một câu nói, đã khiến cho ấn tượng của Saitama về Tashigi tụt dốc không phanh.


"Trời ạ, ngươi quả thực là Saitama, kẻ làm hại việc buôn bán của ta a!" Ippon Matsu hậm hực nói.
Vốn dĩ có một tên Đại Tá Smoker đã khó kiếm sống rồi, bây giờ lại xuất hiện thêm một tên Saitama, thành ra đé* còn thằng hải tặc nào dám ra biển nữa.


Kết quả: Thu nhập của Ippon Matsu đã sụt giảm mấy tháng liên tiếp, ngay cả cháo cũng đé* có mà húp, cứ tiếp tục thế này thì mấy mà chết đói.
"Được rồi chủ quán, ta đến đây để mua vài thanh kiếm cho đệ tử Zoro của mình. Mấy cái hòn đảo kia chẳng có tiệm vũ khí gì cả."


Mặc dù Saitama chỉ bịa ra một cái cớ nhằm che giấu nguyên nhân thực sự cho việc cậu ta cố ý tiếp cận Tashigi, thế nhưng nguyên nhân này cũng quá hợp lí, thành ra không có ai nghi ngờ gì.
"Chủ quán, ông hãy bán cho ta thanh Sandai Kitetsu kia đi."


"Ách, ngươi hãy suy nghĩ cho kĩ a. Bản thân ngươi đã sở hữu hai thanh kiếm bị nguyền rủa Oto và Kogarashi, bây giờ lại mua thêm một thanh thứ ba, lỡ đâu..."
Ippon Matsu còn chưa kịp nói hết câu thì Saitama đã khoát tay, tự tin nói.
"Hừ, nếu các ngươi vẫn không tin vào trình độ kiếm thuật của ta thì hãy xem đây!"


Nói xong, Saitama liền cầm lấy thanh kiếm Sandai Kitetsu, rồi vung nó lên trời giống hệt cái cách mà Zoro làm trong nguyên tác.
"Trời ạ, ngươi đừng làm chuyện ngu xuẩn, thanh kiếm đó sắc lắm, tay ngươi sẽ bị chặt đứt mất!" Ippon Matsu hét loạn cả lên.
"Ôi, lạy chúa trên cao, Saitama-sama, cẩn thận!" Tashigi lo lắng nói.


Mặc dù trong lòng rất lo lắng, nhưng đám người chỉ có thể trơ mắt nhìn thanh kiếm dần dần rơi xuống.
【Hừ hừ, Tashigi, hãy mở to mắt ra mà nhìn ta trang bức đi!】Saitama thầm nghĩ.
Saitama nghĩ đến rất hay, thế nhưng đời không như là mơ.
Cậu ta là loại mặt hàng gì, tự soi vào gương mà nhìn lại mặt mình đi.


Zoro sở hữu thiên phú kiếm thuật mạnh nhất thế giới mới có thể chinh phục Sandai Kitetsu, thế còn Saitama thì sao?
Cậu ta chỉ là một thằng phế vật, không hề có thiên phú về kiếm thuật.


【Hừ, chỉ là một tên phế vật mà cũng muốn làm chủ nhân của ta. Cmn, đi chết đi! Hây ya~】Đây chính là suy nghĩ trong lòng của thanh kiếm Sandai Kitetsu.
Kết quả: Thanh kiếm Sandai Kitetsu không hề vòng qua tay Saitama mà rơi xuống đất giống như trong nguyên tác, mà nó lại chém thẳng vào tay của Saitama.


"Á á á ~~ Không, đừng mà~~ Tay của ta~" Bị kiếm chém vào tay, Saitama hét thảm một tiếng.