Xuyên Qua One Piece Mở Hậu Cung

Chương 88: Mihawk tự tìm đường chết

"Không tệ, không tệ. Ăn trọn nửa thành công lực của bản tọa mà không chết, chứng tỏ tên tiểu tử nhà ngươi không phải dạng vừa đâu. Được lắm, bản tọa nhớ kỹ ngươi rồi, Zoro ạ!"
Mihawk thầm nghĩ:


【Haha, hôm nay ta sẽ tha cho tên tiểu tử nhà ngươi một mạng. Hi vọng lần sau gặp lại, tiểu tử ngươi sẽ không khiến cho ta thất vọng a!】


Kể từ khi Shanks tóc đỏ gia nhập vào hội những người tàn tật (bị con lươn cắn mất một tay), Mihawk cảm thấy cuộc sống vô cùng nhàm chán, không còn ai xứng đáng để ông ta "đấu kiếm" cùng nữa.


Ngày xưa thông đít, à nhầm... "đấu kiếm" với tóc đỏ vui vẻ bao nhiêu thì bây giờ ông ta lại cảm thấy tẻ nhạt, vô vị bấy nhiêu.
Thiên phú của Zoro đúng là cao thật đấy, đáng tiếc bây giờ cậu ta vẫn còn quá yếu, chưa đủ trình solo với kiếm sĩ mạnh nhất thế giới.


"A a a~ Trời ạ! Ngươi lại dám chém chết Zoro, ngươi có biết mình vừa làm gì không?"
Đúng vào lúc này, Kuro bỗng hét loạn cả lên.
Cmn, Zoro chính là tên đệ tử "yêu quý" của Saitama a. Bình thường, công việc xử lý bọn hải tặc tôm tép nhãi nhép đều do Zoro xử lý a.


Nếu như bây giờ Zoro mà chết, không còn ai thanh lí bọn tạp ngư kia, vậy thì Saitama sẽ phải tự mình giải quyết, thế thì làm đé* gì còn thời gian để chịch gái, à nhầm... Zoro mà chết, thì Saitama sẽ rất đau lòng a.
【Cmn, không thể để Zoro cứ thế mà chết đi được!】


Mỗi ngày, Kuro đã phải quét dọn 150200 mét vuông, tương đương với 3 héc-ta trên một tầng tàu, vị tri 4 tầng là 12 héc-ta, cho dù thức khuya hơn chó, dậy sớm hơn gà cũng đé dọn xong a.
Bây giờ Zoro mà chết, thì tên Saitama háo sắc kia chắn chắn sẽ bắt Kuro hắn làm kiêm thêm cả công việc của anh đầu tảo a.


Tên mèo đen vô cùng lo lắng. Không giống như Saitama có thể đọc suy nghĩ trong đầu của người khác, tên mèo đen này làm sao mà biết được Mihawk vốn đã có ý định tha cho Zoro một mạng chứ.
【Cmn! Không thể để chuyện này xảy ra được! Phải nghĩ cách đuổi tên Dracuto kia đi, sau đó băng bó cho Zoro thôi!】


Nghĩ đến đây, Kuro không còn cách nào khác, chỉ có thể tạm thời tránh né mũi nhọn (không chọn chiến đấu trực tiếp), mà chỉ có thể sử dụng tên tuổi của Saitama, hi vọng có thể dọa lui Mihawk.


"Cmn, tên Dracuto kia, ngươi chết chắc rồi! Dám chém bị thương đệ tử Zoro "yêu quý" của Saitama-sama thì chắc chắn phải chết! Hừ, nếu như muốn sống, ta khuyên ngươi mau mau chạy ngay đi, trước khi, Saitama-sama đi (chịch) dạo trở về!"
Thấy Kuro dọa dẫm mình, Mihawk cảm thấy vô cùng thú vị.


Nói thật, Mihawk đếch ngán bố con thằng nào, hơn nữa, Saitama chỉ là một thằng hói vắt mũi chưa sạch mà thôi, tại sao phải sợ?
Có rất nhiều người đang tò mò, không biết sức mạnh của Mihawk ở đẳng cấp nào?


Thế nhưng thử nghĩ mà xem, nếu như kiếm thuật cao siêu nhất thế giới cũng chỉ có thể lẹt phẹt ở hàng ngũ nhị lưu, thế thì còn luyện kiếm làm mẹ gì? Nghỉ cmn đi.


Cho dù là Kuzoki Oden, kẻ duy nhất để lại vết sẹo trên cơ thể Kaido cũng đếch phải kiếm sĩ mạnh nhất thế giới, nói như vậy, kiếm sĩ mạnh nhất thế giới sẽ bá đạo đến đâu a?
Cho nên, Kuro có thể khẳng định, kẻ đứng trước mặt hắn, tên Dracuto này chắc chắn mạnh ngang ngửa với Tứ Hoàng.


"Hừ, tên đeo kính kia. Bản tọa nghe nói tên đầu hói Saitama đã dùng kiếm thiến Shiki đúng không?" Mihawk hỏi.
"Đúng vậy! Saitama-sama chính là vô địch, gái xinh nào cũng có thể chịch! Ngài ấy chỉ tiện tay vung một kiếm cũng có thể cắt đôi biển cả.


Hừ, lão tử khuyên ngươi một câu, khôn hồn thì chạy trốn ngay đi, kẻo chủ nhân ta mà về thì hối hận cũng đã muộn!"
Thành thật mà nói, Kuro cũng rất sợ tên hải tặc trước mặt mình tiện tay vung kiếm chém mình thành hai khúc, thế nhưng chuyện đã đến nước này thì chỉ có thể phó thác ý trời.


Cùng lắm thì cụ đi trym lạnh toát chứ gì.
Chết trong tay Mihawk ít ra vẫn còn giữ được tôn nghiêm, ngược lại, đắc tội với Saitama thì chắc chắn chết không được toàn thây, kiểu gì cũng bị thiến xong giết.
Bên nào nặng, bên nào nhẹ, Kuro liếc mắt cũng có thể phân biệt được.


"Hahaha, bố lại sợ mày quá cơ! Được lắm, bây giờ bản tọa ra lệnh cho ngươi truyền đạt cho tên hói Saitama một lời:
Đúng giờ ngọ ba khắc ngày mai, ta sẽ đợi hắn ở Đài xử tử Vua Hải Tặc Roger, solo kiếm thuật thuật, để xem lúc ấy, ai mới là kẻ phải chết ết ết!"


Nói xong, Mihawk liền phủi đít bỏ đi, đồng thời không quên thả ra một câu ngoan thoại:
"Hừ hừ, đừng nghĩ đến chuyện bỏ trốn, bởi vì, dù các ngươi có chạy đến chân trời góc bể thì... Mày không thoát được đâu con trai… To be continued!"
*_++_*
Quay trở lại với hiện tại...


"Chuyện là thế đó Saitama-sama, tên Dracuto khốn kiếp kia dám bảo ngài là một tên rác rưởi, súc vật, không chịu nổi một kích, bla bla..."
Càng nói, Kuro càng cảm thấy hưng phấn.


Hắn ta đã cay cú Saitama từ lâu lắm rồi. Mỗi ngày hắn ta ít nhất cũng dành ra ba, bốn tiếng thầm mắng tổ tông 18 đời của Saitama, thế nhưng hôm nay, hắn ta có thể quang minh chính đại "mượn" cớ Mihawk, nói ra tiếng lòng của bản thân mình.


"Hắn còn nói ngài là một tên ɖâʍ tặc bỉ ổi vô liêm sỉ, một tên hói xấu xí, suốt này ßú❤ loz đàn bà, không bao giờ khá lên được, bla bla, ... Á á á~"
Tuy nhiên, còn chưa để Kuro nói hết câu, Saitama đã nổi giận, nhấc chân đá cho Kuro một phát vào háng.


"Á á á~ Tại... tại sao... ngài lại đá ta!" Kuro cố nén đau đớn, hỏi ra một câu.
Cmn, lại còn dám hỏi tại sao bị ăn đá à?
Tên mèo đen phế vật này cho rằng Saitama không biết hắn ta đang nghĩ gì trong đầu chắc?


Bằng vào Haki quan sát max cấp, Saitama biết thừa suy nghĩ trong đầu của thằng cờ hó Kuro, muốn dựa đà vào Mihawk để chửi anh trọc một phen đây mà.


Đương nhiên, Saitama chắc chắn sẽ không bao giờ để lộ ra bí mật rằng mình có thể đọc được suy nghĩ trong đầu người khác, cho dù là Nami, Kaya, thậm chí là Makino cũng không được.
Chỉ có bọn ocschos mới có thể tiết lộ năng lực của bản thân cho người khác, đặc biệt là kẻ thù biết mà thôi.


Saitama cũng không phải đồ ngu, không đời nào anh trọc sẽ phạm phải một sai lầm ngớ ngẩn đến như vậy được.
Nghĩ đến đây, Saitama liền lấy cớ:
"Hừ, ngươi còn hỏi tại sao ư? Đúng là phế vật! Bản công tử bảo ngươi bao nhiêu lần rồi? Nói vào chủ đề chính thôi, ok?


Thời gian quý báu của ta phải dành cho việc chịch, à nhầm... phải dành cho việc bảo vệ nền hòa bình thế giới, chứ không phải lãng phí thời gian vô ích để nghe dăm ba lời nói vớ vẩn của tên nô lệ nhà ngươi, ok?"


Cmn, cả cái vùng biển đông chim không thèm ị này, Saitama không tìm thấy bất cứ kẻ nào đáng giá thu làm thuộc hạ, nhìn kiểu đé* gì cũng thấy toàn một lũ não tàn, chỉ cần xem anime là đủ hiểu rồi đấy.


Nếu không phải tên Kuro phế vật này vẫn còn giá trị lợi dụng, lại có chút thông minh, cho lên thuyền làm lao động khổ sai cũng không mất mặt ban đại diện, thì Saitama đã giết quách hắn ta rồi.


Anh trọc cũng không thể bắt mấy nữ nhân của mình đích thân đi dọn dẹp thuyền a, tội gì phải làm khổ nhau như vậy, cứ giao cho đám nô lệ là xong.
"Dạ, tiểu nhân nhớ rồi ạ! Lần sau không dám nói nhảm nữa ạ!"
Kuro cố nén đau đớn, đáp lại một câu.


【Cmn, ngươi cứ chờ đấy cho ta, sẽ có một ngày bản đại gia khiến ngươi sống không bằng chết.】
Ngoài mặt thì hắn ta tỏ ra tôn kính, nhưng trong lòng, Kuro lại hận Saitama đến tận xương tủy.


Tuy nhiên, nếu có kẻ xúi ɖu͙ƈ Kuro tạo phản thì hắn cũng không dám, Saitama mạnh như vậy, dám tạo phản thì khác đé* gì đâm đầu vào chỗ chết a.
Tên Mihawk kia chán sống thì thách đấu Saitama được, thế nhưng Kuro hắn có tài đức gì? Cho dù có thêm 10 cái gan, hắn cũng không dám phản kháng a.


"Trời ạ! Không hổ là Saitama-sama, sở hữu một tấm lòng vị tha và cao cả." Carmen nịnh bợ nói.
Bây giờ nàng ta còn muốn nhận lấy bí kíp nấu ăn "gia truyền" trong tay Saitama đâu, nịnh hót một câu thì đã sao.


"Hừ, loại người háo sắc như ngươi mà lại dành thời gian rảnh để bảo vệ nền hòa bình thế giới à? Lão nương không tin!"
Koala bĩu môi nói. Nàng chính là "người từng trải", biết được bộ mặt thật của Satama, vô cùng háo sắc.


Nếu như có người bảo rằng Saitama dùng thời gian rảnh để chịch gái thì nàng tin, chứ bảo vệ hòa bình á? Nghỉ cmn đi.
"Con ả tội phạm truy nã như ngươi thì biết cái đếch gì, mà dám nói Saitama-sama như vậy?


Khéo khi nhà ngươi đang suy bụng ta ra bụng người, trong lòng có ý ɖâʍ, nên nghĩ Saitama-sama cũng ɖâʍ như ngươi chứ gì!"
Carmen phản bác nói. Bây giờ nàng đang đứng ở phe của Saitama, không vì nguyên nhân gì khác, mà chính là vì bí kíp nấu ăn của Vua đầu bếp Soma.
"Ngươi... ngươi..."


Koala á khẩu không nói nên lời, bị Saitama hấp diêm, quần áo bị xé rách, cho nên trên cơ thể nàng chỉ còn lại duy nhất một chiếc áo bra cùng quần si-líp, bộ dáng giống hệt một con Cave ɖâʍ đãng vậy.
"Được rồi, hai nàng không cần cãi nhau nữa. Chuyện Zoro cùng Mihawk, thù mới hận cũ cứ để mai tính sau.


Còn bây giờ, Kuro, ngươi dẫn Carmen đi tìm phòng nghỉ ngơi.
Về phần Tashigi cùng cùng con ả Koala này... đêm nay, cứ để ta xử lí, hí hí hí!"
Nói xong, Saitama liền nở một nụ cười ɖâʍ đãng, khiến cho Koala hoảng sợ không thôi.