Xuyên Qua One Piece Mở Hậu Cung

Chương 7: Trẻ trâu Helmeppo

Đảo Yotsuba, Thị trấn Shells.
Thị trấn Shells nằm dưới sự quản lý của Đại tá Hải quân "Morgan tay rìu"_ Mini Boss đầu tiên ở Tân thủ thôn mà Luffy cần đánh bại.


Trong hải quân, cấp bậc Đại Tá đã rất lợi hại, chỉ thua mỗi: Phó đề đốc, Đề Đốc, Phó đô đốc, Đô Đốc cùng Thủy sư đô đốc.
Theo lý thuyết, Morgan cùng cấp với cả Thợ săn trắng Smoker, hai người đều là Đại tá nhưng sức mạnh thì chênh lệch một trời một vực.


Lúc này, con tàu Thousand Sunny đã cập bến Thị trấn Shells.
"Tam Vĩ Isonade, ngươi ở lại trông tàu. Bản công tử phải đi chiêm ngưỡng dung mạo của thánh mù đường Zoro cái đã!"
Nói xong, Saitama liền nhảy xuống thuyền, tiến vào thị trấn.
Roronoa Zoro là một trong số những nhân vật mà Saitama thích nhất trong kiếp trước.


Ngầu lòi, không háo sắc, có thể hi sinh tính mạng của bản thân để bảo vệ đồng đội,...
Rất rất nhiều điểm đáng chú ý, nhưng nổi bật nhất trong tất cả là mái tóc màu lục.
"Ài, nếu Zoro mà mọc thêm một hai cái sừng để phối hợp với mái tóc lục thì tuyệt vời.


Mà đằng nào Zoro cũng không quan tâm đến gái, bởi vì gái gú chỉ làm ảnh hưởng đến tốc độ rút kiếm của Zoro. Cho nên, ngươi cứ yên tâm mà trở thành đệ nhất kiếm hào gì gì đó đi, Tashigi, Perona còn có Hoa hậu Komurasaki cứ để bản công tử lo."


Nhắc đến Zoro, sẽ có rất nhiều người muốn mời Zoro lên thuyền, nhưng đối với Satama thì hắn ta đếch cần.


Boss thì Zoro không đánh lại, quái creep cũng chỉ cần ăn một đấm của Saitama là chết, đã thế Zoro lại nổi tiếng là mù đường, bỏ đi thì tiếc mà ăn vào thì vô vị, thôi thì nhường Zoro lại cho thằng Luffy cũng được.


Để hai thằng mù đường này phối hợp với nhau trong một team thì đến đời nào mới tới được Grand Line (Đại Hải Trình), không khéo lại đi ngược về vạch xuất phát là thôn Foosha cũng không biết chừng.
“Mấy tên dân đen kia! Còn không mau mang thức ăn lên cho bản thiếu gia!”


Một giọng nói phách lối vang lên, thu hút sự chú ý của Saitama.
Một thanh niên tóc vàng, khuôn mặt trông giống tiểu nhân đắc chí, chó cậy gần nhà, con cậy gần cha, gà cậy gần chuồng, nở một nụ cười bỉ ổi, dẫn theo hai thằng tiểu đệ hiên ngang bước vào một quán ăn ven đường.


"Ồ, đây chẳng phải thằng trẩu tre Helmeppo_ con trai của Mini Boss Morgan tay rìu hay sao?" Saitama thầm nghĩ.
Phanh!
Cửa quán ăn bị tên trẻ trâu Helmeppo đạp văng ra, khách hàng trong quán sợ hãi, nhao nhao dừng đũa rồi chạy trốn khỏi nơi thị phi này.


"Cmn, các ngươi chạy nhanh như thế làm cái mẹ gì? Bản thiếu gia ăn thịt các ngươi chắc? Đứng hết lại đó cho ta!"
Helmeppo vừa mở miệng, đám người ngay lập tức dừng lại, điều này khiến cho Helmeppo vô cùng đắc trí.


"Haha! Hôm qua có một thằng ngốc gọi là thợ săn hải tặc Zoro, dám cả gan chém chết con chó yêu quý của bản thiếu gia. Mà các cụ có câu: giết người à nhầm... giết chó thì đền mạng.
Ngày mai tên Zoro kia sẽ bị chém đầu thị chúng, đến lúc đó các ngươi nhớ đến pháp trường để quan sát nha! Hahahaha~"


“Đồ xấu xa, lừa đảo! Tại sao ngươi có thể nói lời mà không giữ lời!
Trước kia ngươi cùng đại ca Zoro nói, nếu như huynh ấy có thể kiên trì một tháng nhịn đi vệ sinh, ngươi liền bỏ qua cho huynh ấy cơ mà!”
Khi Helmeppo đang cao hứng thì bất ngờ có một cô bé lao ra, tức giận chỉ tay vào mặt hắn ta, quát mắng.


"Rika! Mau quay lại đây ngay" Mẹ cô bé vội vàng lao ra, ôm Rika vào trong lòng.
Nhìn cảnh này, Saitama bắt đầu hồi tưởng lại kịch bản.


Một thời gian trước, con chó của Helmeppo đột nhiên phát dại, xông loạn cắn người, may mà có Zoro ra tay chém cho con chó một nhát, mới giảm thiểu được thương vong về người và thiệt hại về tài sản.
Nếu không có Zoro, cô bé Rika đã làm vong hồn dưới mõm con chó dại kia rồi.


"Hừ, đúng là ta từng hứa: nếu như tên ngốc Zoro kia có thể kiên trì một tháng không đi vệ sinh thì ta sẽ tha cho mạng cho hắn. Thế nhưng mà ta chỉ nói đùa mà thôi, chỉ có những đứa ngu mới tin vào điều đó.
Ngày mai các ngươi cứ đợi mà nhặt xác hắn đi! Hahaha~~


Bọn bây đâu, bắt con bé kia lại cho ta. Dám chỉ tay vào thẳng mặt bản thiếu gia thì phải trả giá!"
Nghe vậy, khuôn mặt của hai tên hải quân sau lưng Helmeppo trở lên nhăn nhó, lông mày nhíu lại một cái, nhưng mà nghĩ đến Đại Tá Morgan, hai người liền cắn răng, bước lên phía trước, chuẩn bị bắt người.


"Mấy thằng kia, mau dừng tay!"
Lúc này, Saitama biết cơ hội biểu diễn anh hùng cứu mĩ nhân của mình đã đến.
Bây giờ cậu chỉ cần đứng ra, tẩn cho Helmeppo một trận, sau đó xử lý nốt Mini Boss Morgan, thế thì cả thị trấn này sẽ tôn Saitama thành anh hùng, thành chúa cứu thế.


"Chậc chậc chậc, mẹ của con bé Rika này cũng ngon phết, dáng người thướt tha, vòng ba quyến rũ. Nếu một vị Chúa cứu thế như ta yêu cầu nàng ấy xxx một chút, chắc nàng ta không dám từ chối đâu nhỉ?"


Saitama ɭϊếʍƈ môi một phát, trong đầu hắn đang liên tưởng đến cảnh tượng đêm nay làm mấy chuyện xấu hổ với mẫu thân của cô bé Rika kia rồi.
"Cmn, thằng đầu trọc này là ai? Thích lo chuyện bao đồng đúng không?
Bọn bây đâu, mau mau bắt luôn cả thằng trọc đầu này lại cho bản thiếu gia!"


Saitama đếch thèm quan tâm đến thằng trẩu tre Helmeppo này, hắn biết giờ khắc đăng tràng, lên sân khấu của mình đã đến.
Chỉ cần biểu diễn thật tốt thì tiền tài, mỹ nữ sẽ tự động dâng lên tới cửa.
Sau khi bí mật xé rách quần áo của mình ra, Saitama dõng dạc tuyên bố:


"Hừ, nghe cho rõ đây. Ta chính là Thợ săn tiền thưởng Saitama.


Nghe qua thị trấn Shells có một tên ác bá chuyên ăn hϊế͙p͙ người dân lương thiện, ta liền bất kể ngày đêm, lặn lội đường xá xa xôi, trèo đèo vượt suối, trải qua biết bao nhiêu khó khăn gian khổ, dông bão lốc xoáy, quần áo thì rách tả tơi, lông tóc thì rụng hết mới đến được đây.


Bây giờ chứng kiến cảnh này, ta không thể nhịn thêm được nữa. Ăn một quyền của ta đi!"
Nhìn thấy Saitama dám xông lên đấm mình, Helmeppo vội vàng hét lên:
"Cmn, ngươi có biết cha ta là ai không? Cha ta chính là... Ay da, đau chết ta rồi, bọn bây, mau mau hộ giá, có thích khách muốn ám sát trẫm!"


Hai tên hai quân nhìn thấy bộ dáng hung thần ác sát của Saitama thì làm gì có gan chiến đấu, bọn chúng vội vàng ôm lấy Helmeppo, sau đó vắt chân lên cổ mà chạy.
"Ê, hai thằng kia, xông lên đánh hắn đi chứ? Các ngươi mang ta chạy trốn làm gì? Ê buông ta ra... ta rơi mất mẹ nó dép rồi!"


Nhìn thấy ba người chật vật bỏ chạy mất dép, người dân bắt đầu lo lắng, vội vàng khuyên bảo Saitama mau mau rời đi thị trấn này.
"Thiếu hiệp, đa tạ ngài đã lặn lội đường xá xa xôi tới giải cứu chúng tôi.
Chúng tôi vô cùng biết ơn. Thế nhưng cậu hãy chạy ngay đi, trước khi... mọi chuyện tồi tệ hơn.


Đại Tá Morgan là một tên súc sinh không bằng cầm thú. Hắn cầm tiền lương làm từ mồ hôi nước mắt của nhân dân, nhưng lại thường xuyên tham ô, nhận hối lộ, bóc lột nhân dân.
Bất kì người nào làm trái lệnh của hắn thì đều bị một rìu chém chết"


Nghe người dân nói, Saitama cũng chẳng thèm quan tâm.
Nếu như Saitama nhớ không nhầm, Morgan khi xưa là một hải quân dũng cảm, thương dân như con.
Nhưng vào một ngày đẹp giời, bầu trời âm u mây mưa, Morgan cùng những người bạn tấn công vào sào huyệt của băng hải tặc mèo đen.


Kết quả: Toàn bộ đồng nghiệp của Morgan đã bị giết chết, riêng ông ta thì bị Thuyền trưởng băng hải tặc mèo đen Kuro đá cho vỡ mồm, tay phải cũng bị chặt cụt. Morgan phải quỳ xuống đất, dập đầu cầu xin tha mạng.


Kuro sau đó đã ra lệnh cho Jango thôi miên Morgan... rồi sau một loạt sự kiện abcxyz, Morgan mới biến thành một người tha hóa vì quyền lực như ngày hôm nay, Kuro cũng nhờ đó mà thành công giả chết, sau đó trở thành quản gia của nhà Kaya.


"Không! Ta không thể bỏ mặc mọi người sống trong cảnh lầm than như vậy được. Cho dù phải hi sinh tính mạng, ta cũng phải đánh bại tên ác ôn Morgan kia, không thể để hắn tiếp tục làm việc ác được!"
Saitama nói làm cho người dân cảm thấy xúc động rơi nước mắt.


"Haha, thế nào lũ ngốc này, cảm động chưa. Diễn kĩ của bản công tử lợi hại như thế cơ mà" Saitama thầm nghĩ.
Trước ánh mắt tràn đầy sùng bái của người dân, Saitama hiên ngang bước từng bước đến căn cứ hải quân, chuẩn bị "tử chiến" đến cùng với Đại Tá Morgan độc ác, xấu xa.