Xuyên Qua One Piece Mở Hậu Cung

Chương 14: Lưỡng thú tương đấu*

Saitama nhẹ nhàng cạy mở cánh cửa, nhanh chóng lẻn vào trong phòng, bước đi không hề gây ra một tiếng động, từng bước từng bước tiến về phía chiếc giường của Carina.
Do không muốn kinh động đến đối phương cho nên dọc theo đường đi Saitama khá là cẩn thận.
“Oáp”


Carina ngoáp ngủ, nàng chưa chợp mắt gần một tuần nay rồi. Trên biển xảy ra rất nhiều hiện tượng thời tiết cực đoan, hơi bất cẩn một tý là trở thành thức ăn cho cá mập ngay.


Nhìn thấy Carina chỉ mặc duy nhất một bộ Bikini khi đi ngủ, để lộ ra dáng người thướt tha quyến rũ của mình, hơi thở của Saitama lập tức trở nên dồn dập, hai mắt đỏ bừng, hắn không kiềm chế được, liền lao lên trên giường, ôm Carina vào lòng.
Carina bị ôm từ sau lưng, thân thể chợt cứng ngắc.


“Cmn, có thằng định hấp diêm lão nương ư? Là ai? Chả lẽ lại là thằng Zoro?”
Carina vô cùng hốt hoảng, thân thể ra sức giãy giụa, cố gắng thoát khỏi vòng tay của Saitama.
“Zoro, ngươi đừng manh động, mau thả ta ra! Ngươi mà làm thế là ta thích... à nhầm ta giận thật đấy! Cmn, sao lại là ngươi?”


Sau khi nhìn thấy hung thủ định hấp diêm mình là tên hói Saitama, khuôn mặt Carina trở lên xanh mét.
Trong suy nghĩ của nàng, thằng ngố Saitama ngu ngu chắc chắc không bao giờ dây dưa với gái gú, mặt khác, thằng Zoro thì đang ở giai đoạn 19 tuổi, huyết khí dương cương cho nên cần một cô nương để xx.


Mà tình cờ thay, hôm nay Zoro lại trông thấy một mỹ nhân đẹp nghiêng nước như nàng, thế là không kiềm chế được bản thân cũng đúng thôi.
“A~ Tên xấu xí lại còn xấu xa này, mau buông bản cô nương ra! Có ai không cứu mạng, có ɖâʍ tặc hái hoa~ A~”


Nghĩ đến cảnh tượng trinh tiết mười mấy năm của bản thân sắp sửa bị tên hói Saitama cướp mất, Carina vội vàng la hét, chỉ hi vọng Zoro có thể nghe thấy, sau đó chạy đến làm anh hùng cứu mỹ nhân, giải cứu nàng khỏi nanh vuốt của tên ác ma Saitama này.


Giữa một tên xấu xí như Saitama cùng một thanh niên đẹp trai, cool ngầu như Zoro, thì chỉ cần là một người phụ nữ bình thường thì đều lựa chọn Zoro là cái chắc.
Đáng tiếc thay, nàng lại gặp ngay tên tiểu nhân bỉ ổi Saitama, cho dù cố gắng giãy giụa thì cũng tốn công vô ích.


“Khà khà khà. Hét to lên, hét to nữa lên! Cho dù ngươi có gào khản cả cổ cũng không có ai nghe thấy đâu. Tất cả căn phòng trên con thuyền này đều đã được cách âm kĩ càng, đàng hoàng. Thôi thôi, chấp nhận số phận đê, bây bê.


Hơn nữa, sáng nay ta đã cứu nàng một mạng, bây giờ chính là lúc nàng lấy thân báo đáp cho ta. Hahaha~”
Saitama đè Carina ra ga giường, sau đó vươn tay xé toang chiếc áo lót của nàng, làm lộ ra đôi bầu ɖú đẫy đà, săn chắc, cùng đôi núm ɖú màu hồng phấn, đỏ tươi.


Sau đó, hắn tham lam hít hà mùi hương xử nữ thơm ngát tỏa ra từ cơ thể quyến rũ của nàng.
“Đừng mà, làm ơn tha cho ta đi. Ngoại trừ việc này ra, ngươi bảo ta làm gì đều được hết.” Carina hốt hoảng nói.


Sau khi biết căn phòng này đã bị cách âm, kêu cứu cũng bằng thừa, Carina không còn cách nào khác, vội vàng lên tiếng, cố gắng trấn an tên ɖâʍ tặc Saitama.
Tiền thì đúng là Carina thích thật đấy, nhưng mà nàng cũng không muốn bị tên xấu xí Saitama này hấp diêm a.


Thiếu nữ nào chẳng muốn cưới một ông chồng nhà mặt phố, bố làm quan, chẳng cô gái nào lại muốn mình bị một tên xấu xí hấp diêm cả.
Về việc Saitama bảo nàng lấy thân báo đáp, Carina nhổ vào.
Cmn, đầu tiên xem lại mặt của mình, sau đó đọc lại tiểu thuyết đi.


Chỉ khi nào anh hùng đẹp trai, khoai to, võ công lại cao cường, khi cứu được mỹ nhân thì mỹ nhân mới lấy thân báo đáp, còn nếu mỹ nhân được anh hùng xấu xí cứu mạng thì chỉ để lại một câu: tiểu nữ nguyện KIẾP SAU làm trâu, làm ngựa để báo đáp ân tình này.


Là [Kiếp sau] nha! Bọn họ rõ ràng nói là [Kiếp sau] nha.
Suy nghĩ trong đầu của Carina làm sao thoát khỏi Haki quan sát max cấp của Saitama, cậu ta chỉ hừ lạnh một tiếng.
"Muốn ta dừng tay chứ gì? Bây giờ chỉ cần nàng có thể khiến cho ta ‘bắn ra’ một phát, thì đêm nay ta sẽ bỏ qua cho nàng, nghe rõ rồi chứ?"


Nhìn mỹ nữ bị bản thân đè dưới háng, Saitama cảm thấy hưng phấn hơn bao giờ hết, hắn đưa hai tay ra, chậm rãi xoa bóp bộ ngực mềm mại của nàng.
Bị tên xấu xí Saitama sàm sỡ, cho dù giãy giụa phản kháng cũng chẳng có tác dụng mẹ gì, Carina không còn cách nào khác, đành phải làm theo lời hắn nói.


“Dừng tay, ta biết rồi. Chỉ cần làm cho ngươi bắn ra một phát là ngươi sẽ bỏ qua cho ta đúng không?”
Saitama cười haha, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho nàng ta như vậy. Đêm nay mà không hấp diêm Carina, Saitama thề không làm người.


“Yên tâm đi, quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy à không… phải nói là ‘tứ’ con hải vương cũng khó ‘truy’ cho nó máu!” Saitama chậm rãi buông Carina ra.
“Hi vọng ngươi có thể nói lời mà giữ lấy lời.” Carina bất đắc dĩ nói.


Nghe Carina nói, Saitama cười thầm trong lòng, lời nói của bản công tử một khi đã thốt ra, con hải vương nào dám ‘truy’ thì bản công tử cho nó ăn một đấm chết tươi tại chỗ luôn.
Nhìn vẻ mặt ɖâʍ đãng, bỉ ổi của Saitama, Carina biết rằng: đêm nay trinh tiết của nàng khó mà giữ rồi.


Nhưng mà nàng còn lựa chọn khác ư? Chỉ còn cách tin vào lời hứa vô căn cứ của Saitama chứ còn biết làm thế nào nữa.
Bây giờ, cho dù Saitama có đè nàng ra hấp diêm thì sao? Ai có thể chạy tới cứu nàng.
Saitama bình tĩnh tự tin, ngồi sang một bên, không thèm lo lắng đến việc Carina có thể bỏ trốn.


Nàng có thể trốn thoát sao? Trốn thử xem nào. Saitama có cho thêm tiền nàng cũng chẳng dám làm càn a.
Nói đùa chứ, Saitama chỉ dùng một đấm cũng có thể hạ Knock Out một vị Đại tá hải quân, bây giờ Carina cho dù có gồng cơ đít, thít cơ mông, vận nội công cũng đếch thắng được Saitama a.


Rất nhanh, sắc mặt Carina trở nên ửng hồng, hai tay đưa xuống phía dưới, chậm rãi giải khai (cởi) quần áo cho Saitama.