Xuyên Qua One Piece Mở Hậu Cung

Chương 27 : Quỷ sĩ

"Sao cơ? Saitama mà gặp nguy hiểm á?" Zoro khẽ nhíu mày.
Trong ấn tượng của Zoro, Saitama chính là kẻ mạnh nhất mà cậu từng gặp, thậm chí còn mạnh hơn cả thầy Koushirou, chủ võ đường làng Shimotsuki_ nơi Zoro và Kuina lớn lên.


Saitama có thể dễ dàng đấm nát sắt thép, trong khi Zoro cho dù có dùng hết sức bình sinh, sử dụng toàn bộ sức mạnh của bản thân để chém một cục sắt mấy trăm nhát thì nó cũng không si nhê gì, không chém hẳn hoi khéo khi còn mẻ cả kiếm.


Lúc trước Zoro đã từng dùng thanh đại bảo kiếm Wado Ichimonji để chém sắt thép nhưng mà cũng không ăn thua, thành ra cậu ta mới nghĩ rằng một thanh kiếm chỉ có thể chém được con người làm bằng xương bằng thịt, còn muốn chém sắt thép á, về nhà ngủ đi cho nó lành.


Trong nguyên tác, mãi cho đến khi giao chiến với Mr. 1 Daz Bonez, chủ nhân của Quả Ác Quỷ Lưỡi đao, có thể biến mọi bộ phận trên cơ thể thành đao kiếm, cứng như sắt thép thì Zoro mới có thể "lắng nghe vạn vật hô hấp", đạt tới cảnh giới "trảm sắt", chém đứt sắt thép.


Tất nhiên Saitama đã thu Zoro làm thuộc hạ thì cậu ta liền bớt chút thời gian chỉ giáo cho Zoro vài đường kiếm cơ bản, tránh cho việc Zoro bị mấy thằng hải tặc tép riu đánh bại, làm mất mặt ban đại diện thì hỏng bét.


Khoảng một tuần về trước, khi Zoro mới lên thuyền, thanh niên này đã không biết tự lượng sức mình, lại còn dám tuyên bố muốn solo một trận với Saitama, để kiểm tra xem bản lĩnh của Saitama có đáng để hắn ta đi theo hay không.
Kết quả: Zoro bị Saitama đấm cho vêu mồm, răng môi lẫn lộn.
Sau trận chiến, Zoro mới hỏi một câu:


"Tại sao ta đã dùng kiếm chém trúng người của ngươi mà ngươi lại không bị thương vậy hả?"


Zoro vô cùng thắc mắc, thanh kiếm Wado Ichimonji, di vật từ Kuina, có thể dễ dàng cắt đôi đất đá, chém chết tươi không biết bao nhiêu tên hải tặc khét tiếng, vậy mà bây giờ đâm vào người Saitama lại không thể khiến cho hắn bị thương, đúng là ảo lòi.
Việc này hoàn toàn lật đổ nhận thức của Zoro.


Saitama biết cơ hội trang bức, bốc phét của mình đã tới, bèn nói:
"Thế ta lại hỏi ngươi một câu, ngươi có thể chém đứt sắt thép sao?"
Zoro lắc đầu.
"Con người làm sao có thể chém đứt sắt thép được cơ chứ! Nó cứng như thế thì chém bằng niềm tin và hi vọng à?"
Zoro bật cười.


Lời nói của Saitama khiến Zoro hồi tưởng lại kí ức về người thầy Koushirou của mình, trước kia thầy ấy từng nói:
【Trên đời có những kiếm sĩ sở hữu những thanh kiếm vô cùng sắc bén có thể cắt đôi sắt thép nhưng lại không thể chém đứt một tờ giấy mỏng manh.


Ngược lại, có những kiếm sĩ chỉ dùng một thanh kiếm gỗ cũng có thể chặt đứt đôi những thanh thép cứng cáp】
Lúc đó, Zoro không hề tin tưởng mà chỉ coi như là thầy Koushirou đang nói đùa, thế nhưng hành động của Saitama ngay sau đó đã khiến Zoro kinh ngạc, trợn tròn con mắt.


Saitama cầm một thanh đao tự chém vào cổ của mình, rồi nói:
"Nguyên nhân ngươi không thể khiến ta bị thương vô cùng đơn giản. Thân thể của ta cứng hơn sắt thép..."
Thanh kiếm vừa chém vào cổ Saitama thì đột nhiên gãy ra làm đôi, Zoro há hốc mồm, không thể tin vào hai mắt của mình.


"Đến sắt thép ngươi còn không chém được, thì làm sao khiến ta bị thương được cơ chứ!"
"Cmn, đúng là quái vật! Tại sao thân thể của ngươi lại cứng rắn như vậy, chả lẽ ngươi từng ăn trái ác quỷ giống như tên hề Buggy hay sao?" Zoro hoang mang nói.


Cmn, thân thể cứng rắn như thế chẳng phải là vô địch thiên hạ.
Nghe Zoro nói, Saitama lắc đầu.


Zoro lúc này vẫn còn chưa tiếp xúc với xã hội, vẫn còn loanh quanh ở vùng biển đông yếu gà, phải đợi sau này bước vào Đại Hải trình, chứng kiến Hải quân lục thức, Haki ha kiếc... thì mới mở mang kiến thức được.


Cho nên việc Zoro kinh ngạc, há hốc mồm khi nhìn thấy thanh kiếm gãy làm đôi lúc chém vào cổ Saitama cũng là hợp lí thôi.


"Không giấu gì ngươi, ta thực ra là một kiếm sĩ vô cùng lợi hại. Ngươi thấy đó, bình thường ta không sử dụng kiếm chẳng qua là do toàn gặp phải một đám địch nhân yếu đuối, không có ai đáng để ta phải rút kiếm ra chiến đấu nghiêm túc cả."
Saitama mặt không đỏ, tim không gấp, bình tĩnh chém gió.


Zoro bị lời nói của Saitama làm cho choáng váng.
Nói như vậy, chả lẽ hắn ta thực sự là kiếm sĩ? Nhưng mà Zoro không thấy "kiếm ý" trên người của Saitama a?


"Ách, chẳng phải một cao thủ kiếm thuật thường có "kiếm ý" của bản thân hay sao? Có người là 【không gì không chém】có người lại lấy tốc độ làm chủ 【Chém với tốc độ bàn thờ】
Nhưng tại sao ta không cảm nhận được "kiếm ý" trên người của ngươi vậy?" Zoro nghi vấn.


"Cmn, ngươi không thấy "kiếm ý" của ta, đơn giản bởi vì ta có biết dùng kiếm đé* đâu! Nếu như gặp kẻ địch, ta chỉ cần đấm một phát là nó đã lăn quay ra chết cmn rồi. Việc đé* gì phải dùng kiếm cho nó mệt!" Saitama thầm nghĩ


Tất nhiên, ném lao thì phải theo lao, Saitama không thể vả vào mặt mình, tự thừa nhận rằng bản thân không hề biết dùng kiếm a.
Bây giờ lại phải nghĩ cách chém gió tiếp mới được.
"Hừ, ngươi không thấy "kiếm ý" của ta là đúng cmn rồi. Tu vi của ngươi quá thấp.


Bản công tử tu luyện kiếm thuật đã mấy chục năm, đã đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hóa, phản phác quy chân, kiếm ý có thể thu phát tự nhiên, tùy tâm sở dụng.


Chỉ cần sử dụng ít sức mạnh nhất cũng có thể phát huy uy lực tối đa nhất, chiêu thức không hề màu mè, hoa mỹ nhưng lại ẩn chứa tinh túy cao thâm khó dò... bla bla..."


Càng nghe Saitama nói, Zoro càng cảm thấy nó sai sai ở chỗ nào, nhưng đé* hiểu sao nó cũng khá là hợp cmn lý. Thậm chí còn khiến cậu ta bắt đầu hoài nghi nhân sinh.


"Cmn, chả lẽ bao nhiêu năm nay, ta ngày đêm luyện kiếm, thức khuya hơn chó, dậy sớm hơn gà, toàn bộ đều là uổng phí hay sao! Sư phụ Saitama xin hãy nhận con làm đệ tử!"


Zoro không thèm để ý mặt mũi, cậu ta trực tiếp quỳ xuống đất, quyết tâm bái Saitama làm sư phụ, bao giờ Saitama đồng ý thì Zoro mới đứng lên, nếu không thì cậu ta sẽ quỳ ở đây suốt đời.
Thấy cảnh này, Saitama âm thầm đổ mồ hôi hột, trong lòng thầm chửi bậy.


"Cmn, chết cha. Ta chém gió hăng quá, bây giờ phải làm sao đây? Ta làm đé* gì biết kiếm thuật mà dạy cho thằng ngốc Zoro này a!"
Tất nhiên đã không biết kiếm thuật thì Saitama lại phải chém gió tiếp, trước tiên cứ tìm cách bịa chuyện, lắc lư Zoro một hồi cái đã.


"Đứng lên đi, ta đã để ngươi lên thuyền thì nhất định sẽ giúp ngươi trở thành một tên cường giả, nếu không mặt mũi của Biệt đội Avenger sẽ bị ngươi làm mất hết."
Zoro mừng rỡ như điên.
"Sư phụ ~ Xin hãy nhận một lạy của đồ nhi!"
"Đứng lên đi."


【Ting! Túc chủ thu Zoro làm đệ tử. Cướp mất 10% khí vận của Mắt ưng Mihawk】
Sau khi nhận Zoro làm đệ tử, Saitama có thể cảm nhận được khí vận của bản thân đã gia tăng thêm một chút.
"Zoro à, nếu như ngươi muốn trở thành kiếm sĩ mạnh nhất thế giới thì cần phải nỗ lực nhiều lắm."


Saitama bắt đầu phổ cập cho Zoro một số kiến thức cơ bản.
Đầu tiên là thể thuật.
Hai thằng đàn ông đấu kiếm với nhau, có đứa xx một lúc đã mệt, có người lại xx mười ngày nửa tháng cũng không si nhê. Cho nên không thể bỏ bê rèn luyện thể thuật


Quan trọng nhất, rèn luyện thể thuật thì mới có thể tu luyện Haki vũ trang, những kẻ yếu đuối, trói gà không chặt thì đừng mơ thức tỉnh Haki vũ trang nha.
Trong nguyên tác, tất cả cao thủ sở hữu Haki Vũ trang đều tu luyện thể thuật tới một cảnh giới nhất định.


Haki vũ trang là sử dụng tinh thần biến thành áo giáp, gia tăng lực phòng thủ cũng như sức tấn công.
Các cấp độ từ thấp đến cao: Bám haki vào bản thân, truyền vào vũ khí, thậm chí có thể dồn Haki vào một điểm nhỏ, bỏ qua phòng thủ bên ngoài mà tấn công trực tiếp vào bên trong cơ thể của địch nhân.


Tiếp theo là Haki quan sát: Giúp tăng cường các giác quan, có thể cảm nhận được suy nghĩ, cảm xúc của những người xung quanh, thậm chí là có thể nhìn thấy tương lai trong một vài giây sắp tới.


Cuối cùng là Haki Bá Vương: Dùng tinh thần áp đảo ý chí của mọi người xung quanh, tu luyện đến trình độ nhất định có thể truyền Haki bá vương vào các đòn tấn công để gia tăng sức mạnh.
Người ta sử dụng Haki bá vương, chủ yếu là để trang bức, dọn dẹp mấy thằng nhãi nhép là chính.


Tất nhiên Zoro sở hữu cả ba loại Haki thì Saitama sẽ chỉ bảo cho cậu ta tận tình, đến nơi đến chốn.
Còn cái gì mà kiếm sĩ cần "lắng nghe vạn vật hô hấp" để chém chiếc các kiểu con đà điều thì Saitama dựa trên kiến thức xem anime từ kiếp trước, giảng giải cực kì chi tiết cho Zoro nghe.


Thậm chí Saitama còn "biểu diễn" tài năng kiếm thuật của bản thân cho Zoro xem.
Đầu tiên là cầm kiếm chém đôi biển cả khiến cho Zoro há hốc mồm, không thể tin vào mắt mình.


Mặc dù đã nghe Saitama nói bản thân là một kiếm sĩ nhưng Zoro không tin, bây giờ chứng kiến Saitama dùng một thanh kiếm nát lại có thể "chém" đôi biển cả, thì bảo Sao Zoro không sùng bái cho được.


Trên thực thế, Saitama không hề biết một tý gì về kiếm thuật, nói cho chính xác thì không phải Saitama "chém" đôi biển cả mà nói là "đấm" đôi biển cả thì hợp lý hơn.


Tiếp đó, Saitama lại sử dụng thanh kiếm vừa mới "chém" đôi biển cả kia, đâm cho Zoro một phát, dọa cho cu cậu sợ hết hồn, cứ tưởng bản thân bị chém ra làm đôi, kết quả: Zoro không hề mảy may bị thương một tý gì.


Saitama nhân cơ hội này trang bức một câu: "Thấy chưa, đây chính là cảnh giới tùy tâm sở ɖu͙ƈ, muốn chém ai thì người đó chết, không muốn chém ai thì dù có đâm vào người cũng không bị thương." khiến cho Zoro khâm phục sát đất, kinh động như gặp tiên nhân.


Kể từ đó, Saitama chính thức trở thành sư phụ của Zoro, bất kể Saitama nói gì, Zoro đều nghe lời, làm theo răm rắp.
Cho dù Saitama bảo chém đầu mấy tên tiểu đệ của Buggy, Zoro cũng không phàn nàn gì, sư phụ bảo chém thì chém thôi.


"Không được, nếu chẳng may sư phụ gặp phải nguy hiểm thì ta phải trở về thuyền ngay thôi."
Trong lúc Saitama vui vẻ bên Nami thì Carina cùng Zoro lại cảm thấy vô cùng lo lắng, bọn họ đã dốc toàn bộ sức lực, sử dụng tốc độ nhanh nhất của bản thân nhằm nhanh chóng quay về tàu Thousand Sunny.