Xuyên Qua One Piece Mở Hậu Cung

Chương 59: Nami oán hận

Sau khi nhận được thông tin băng hải tặc Arlong đã bị tiêu diệt, người dân làng cây dừa cực kì mừng rỡ, bọn họ quyết định mở một bữa tiệc ba ngày ba đêm để chiêu đãi biệt đội Avenger.
Thế nhưng ngoại trừ Saitama, các thành viên còn lại của biệt đội Avenger đé* có hứng thú với bữa tiệc này.


Nói thật thì lại sợ dân làng mất lòng, chứ thực ra đối với đám người Saitama mà nói, đây không thể gọi là ăn tiệc, mà phải gọi là ăn kiêng thì đúng hơn.
Ở trên tàu Sunny, mỗi bữa bọn họ đều được ăn sơn hào hải vị, từ bào ngư vây cá cho đến gan hùm mật gấu, vv...


Về phần bữa tiệc của mấy ông nông dân này, thức ăn thì đúng là nhiều đấy nhưng chẳng có món nào ra hồn cả.
Đầu bếp thì toàn một lũ nghiệp dư, không có một ai là dân chuyên nghiệp, kĩ thuật nấu nướng hết sức bình thường, không có gì đáng chú ý, thậm chí còn dở tệ là đằng khác.


Trong biệt đội Avenger, chỉ có duy nhất Saitama ăn xong liền ở lại chịch, khụ khụ... ở lại giao lưu tâm sự cùng mấy cô fan nữ, còn đâu những người còn lại chỉ ăn qua loa, lấy lệ, giả vờ cho nó khí thế, đợi bầu không khí đâu ra đấy liền lấy cớ cáo từ.


Carina còn đang mân mê cái bồn cầu làm từ kim cương vừa mới lấy được của mình.
Kaya cùng Moodie thì đã bị chịch cho bất tỉnh nhân sự, đến tận bây giờ hai nàng vẫn còn đang nằm chỏng vó, chưa bõ dậy.
Zoro thì cắm đầu vào luyện tập, về phần Kuro, nhà bao việc, đé* có lúc nào rảnh tay.


Mặc cho người dân làng Cây dừa chiêu đãi tận tình là thế, nhưng đừng bao giờ nghĩ đến chuyện Saitama sẽ trả lại những của cải phi pháp mà Arlong đã chiếm đoạt từ người dân trong suốt tám năm qua.


Hắn đé* phải hải quân, lấy được tiền thì tội đé* gì phải trả cho người dân, 100 tỷ của Arlong, Saitama đút vào túi riêng là cái chắc rồi.
Không những Carina mà ngay cả Nami cũng ngầm đồng ý với chuyện này.
Kì thực, trong lòng Nami vẫn chất chứa một ít oán hận với người dân làng cây dừa.


Tám năm trước, nàng vẫn còn là một cô bé vô tri, chưa hiểu biết điều gì, nhưng bây giờ nàng đã lớn, nàng đã 18 tuổi, lăn lộn trên giang hồ bao nhiêu năm, sóng gió gì cũng đã trải qua, có rất nhiều điều không cần ai nói nàng cũng tự hiểu.
Mọi người xem anime tập 36 thì biết rồi đây.


Chỉ vì Bell Mere thiếu 100.000 Beri, nàng liền bị Arlong bắn chết.
Người dân làng Cây dừa mỗi tháng phải nộp hơn 25 triệu, tính ra thì có khoảng 200 người lớn và 100 trẻ em, về lý thuyết thì số lượng người lớn có thể nhiều hơn.


200 người lớn, mỗi người chỉ cần cho Bell Mere vay 500 Beri thì cô ấy có thể sống sót. 500 Beri so với 100.000 Beri thì chẳng khác gì muối bỏ biển đúng không?
Mỗi tháng 100.000, một năm là triệu hai, tám năm là 9 triệu 600 nghìn. Mà trong nguyên tác, Nami đã kiếm được hơn 90 triệu, thừa sức để trả nợ.


Mọi việc lẽ ra nên như thế này: mọi người tương thân tương ái, mỗi người lớn chỉ cần cho gia đình Bell Mere vay 500 Beri/ tháng thì tốt rồi, sẽ không có ai phải chết.


Thế nhưng không, người dân làng Cây dừa thà thuyết phục 2 cô bé Nami (10 tuổi) cùng Nojiko (12 tuổi) tự mình ra biển, đi sang hòn đảo khác, chứ không chịu cho vay tiền.
Cmn, Saitama xem đến cảnh này mà thấy ngứa đí.t vãi chưởng.
Người lớn đi biển còn không dám cam đoan sẽ an toàn, huống chi là hai cô bé chân yếu tay mềm.


Thế mà bọn họ cũng không ngại mở mồm ra "khuyên" các nàng tự mình đi sang hòn đảo khác.
Cmn, đi để làm mồi cho cá à?
Điều này chỉ có thể chứng minh người dân làng cây dừa yêu tiền hơn mạng, coi mạng người không bằng cỏ rác, à nhầm, không bằng 500 Beri.


Nhưng cũng có thể rơi vào trường hợp thứ 2: đó là đầu óc của người dân làng cây dừa có vấn đề, IQ rất thấp, không hề suy nghĩ đến chuyện cho vay.
Sau khi tiếp xúc với dân làng một thời gian, Nami có thiên hướng nghiêng về trường hợp thứ 2 hơn.


Mọi người xem phim thì cũng thấy rồi đấy, tình cảm của những người dân này hết sức mặn mà, nồng đậm, không giống một đám người máu lạnh một chút nào.
Có trách thì chỉ trách đám người này quá ngu, đến một thằng nhóc 8 tuổi như Saitama cũng khôn hơn bọn họ rất nhiều.


Ít nhất, thì cậu ta cũng nghĩ đến chuyện cho vay, còn đám người này, haha, chỉ biết thuyết phục 2 cô bé tự mình đi sang hòn đảo khác, sống chết mặc bay.
Đây là tiếng người nói hay sao? Nghe giống lời nói của một lũ súc sinh vô nhân tính thì đúng hơn.


Nói chung là Saitama không hề có hảo cảm với người dân làng cây dừa một chút nào.
Muốn hắn trả lại tiền của Arlong ư? Đừng có mơ! Nghĩ cũng đừng nghĩ!


Về phần Nami, nàng ta muốn xử lý số tài sản của mình như thế nào, Saitama không thèm quan tâm, nàng ta muốn cho dân làng hay là muốn giữ lại cho mình dùng thì tùy.
--------------------
Lúc này, trước mộ phần của Bell Mere có hai cô gái đang giãi bày tâm sự với nhau.


"Tất cả đã kết thúc rồi cô Bell Mere ơi. Arlong đã chết, cuộc sống đã trở lại yên bình, con cũng đã tìm thấy nửa kia của cuộc đời mình!"
Nami quá xúc động, nàng không kiềm chế được, nghẹn ngào rơi nước mũi.
"Nami, em thực sự muốn chị làm vậy hả? Dù sao anh hùng Saitama cũng là bạn trai của em a!"


Cô gái bên cạnh bỗng nhiên lên tiếng.
Nàng ta chính là Nojiko, chị gái khác cha khác mẹ của Nami.
Tên: Nojiko
Tuổi: 20
Chiều cao: 170 cm
Nhan sắc: 95
Vóc dáng: 94
Tính cách: 93
Đánh giá chung: 69
Nojiko là một cô gái xinh đẹp, tốt bụng. Điểm trừ duy nhất của nàng ta chính là hay hút thuốc lá.


Mà Saitama thì lại cực kì ghét những kẻ nghiện rượu chè, cờ bạc, đặc biệt là hút thuốc lào, thuốc lá, không những làm hại chính mình mà lại còn ảnh hưởng đến những người xung quanh.
Chính vì lí do này, Nojiko trong mắt Saitama chỉ đáng 69 điểm. Sau này hắn ta chắc chắn sẽ bắt nàng cai thuốc lá.


"Em đã suy nghĩ kĩ rồi. Chị Nojiko, xin hãy ngủ với Satama-sama." Nami thản nhiên nói.