Chương 55: Bên Phía Bạn Học Ii Phần 1 - Ác Mộng Tái Hiện (3)

Tuy nhiên, đối tượng chỉ có thể phản hồi trong chừng mực và mang vẻ ngoài nhợt nhạt không chút sinh khí như những bóng ma. Chưa kể Eri cảm thấy việc điều khiển người ch.ết là sai trái về mặt đạo đức, thế nên tuy có tài trong lĩnh vực này song cô gần như không sử dụng Thông linh Thuật bao giờ cả.


Có một người đứng ở phía sau quan sát bốn cô gái, đặc biệt là Kaori, với một cặp mắt u ám.


Đó là Hiyama Daisuke. Ngày hôm ấy, sau khi trở về kinh đô được một lúc và bọn học sinh cũng dần trấn tĩnh trở lại, Hiyama biết kiểu gì bản thân cũng sẽ bị công kích nặng nề vì đã đẩy mọi người vào tình thế thập tử nhất sinh trong mê cung.


Đương nhiên là đã có tính toán từ trước, Hiyama một mực dogeza dập đầu xin lỗi. Hắn hiểu rằng những lúc như vầy, phản ứng hay làm bất cứ điều gì khác đều là hạ sách. Quan trọng là phải tranh thủ địa điểm và thời gian để đưa ra lời xin lỗi thích hợp.


Mục đích của Hiyama là dogeza trước mặt Kouki. Hắn dự đoán một người như Kouki nhất định sẽ chấp nhận lời xin lỗi và tìm cách hòa giải các thành viên khác trong lớp hộ hắn.


Kế hoạch đó đã thành công mĩ mãn. Kết quả là những lời tha thứ của Kouki đã khiến cơn bão chỉ trích nhằm vào Hiyama vơi đi. Kaori thì vốn dĩ đã là người tốt bụng nên cũng không thể trách tội một Hiyama dập đầu khóc nức nở xin lỗi mọi người. Tất cả đều diễn ra đúng như tính toán của Hiyama.




Tuy vậy, Shizuku vẫn mơ hồ nhận ra được âm mưu của Hiyama, và cô cảm thấy ghê tởm trước việc hắn lợi dụng cậu bạn thời thơ ấu của cô để đạt được mục đích của bản thân mình.


Nói đi cũng phải nói lại, hắn bị buộc phải thi hành mệnh lệnh của nhân vật đó mà không được hé nửa lời ra ngoài. Một mệnh lệnh cực kỳ đáng sợ. Một mệnh lệnh dễ khiến người khác phải rùng mình khiếp đảm. Dẫu mười phần muốn lảng tránh, song chân đã vượt quá giới hạn nên Hiyama không thể nào ngừng lại cho được.


Thế nhưng, đối với nhân vật đó – một kẻ vừa hòa nhập đầy tự nhiên trong lớp học, vừa thảo ra một kế hoạch đáng sợ đến vậy – Hiyama nửa phần cảm thấy kinh hãi, nửa phần lại cảm thấy hoan hỉ trong lòng.
Hắn bị điên rồi... nhưng chỉ cần nghe lời hắn thì Kaori sẽ là của mình...


Nếu làm theo những gì nhân vật đó sai khiến thì hắn sẽ có được Kaori. Ý nghĩ đó gợi nên một niềm vui đen tối khiến Hiyama bất giác nhếch mép cười.
“Oi, Daisuke? Ông làm sao thế?”


Kondo, Nakamura và Saitou lộ cái nhìn ngờ vực trước dáng điệu của Hiyama. Cả ba vẫn bám đuôi Hiyama ngay cả trong chuyến đi này. Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã – bốn kẻ đồng điệu tâm hồn này tự động quây quần lại chung một chỗ với nhau. Có một khoảng lặng nhỏ ngượng nghịu giữa đôi bên, song thái độ thân thiện của Hiyama đã khiến các chiến hữu nhanh chóng hồ hởi trở lại.


Tuy nhiên, ý nghĩa thật sự trong mối quan hệ giữa các “chiến hữu” này có lẽ khó mà phân định rạch ròi cho được...
“Kh-Không, không có gì đâu. Chỉ là tao thấy mừng khi đã xuống được tới tầng sáu mươi thôi.”


“Aa ~, chí phải chí phải. Chỉ cần thêm năm tầng nữa là bọn mình sẽ vượt qua thế hệ trước để đi vào lịch sử còn gì ~”
“Lại còn sức mạnh được tăng lên tương xứng nữa. Thiệt tình cái lũ ở nhà chỉ rặt một phường thỏ đế.”


“Chậc, còn phải nói. Bởi vì anh hào tụi mình đều là những người đặc biệt mà lị.”
Cả ba đồng thanh phụ họa không chút thắc mắc trước sự dối trá của Hiyama.


Bởi tiểu quỷ thì vẫn hoàn tiểu quỷ, thế nên bọn chúng phấn khích tự cho mình là đặc biệt vì đã tiếp tục con đường chiến đấu. Đối với số đông chọn cách ở lại cung điện thì chúng thể hiện thành kiến không mấy tốt đẹp, và chúng luôn mở mồm than vãn bằng một thái độ đầy cao ngạo. Tuy nhiên, rõ ràng là cả bốn đều có thực lực thì mới đặt chân tới tầng thứ sau mươi này được, do vậy xét cho cùng chẳng ai có thể kiếm được lý do chính đáng để mà bắt bẻ được bọn chúng.


Thế nhưng, so với tổ đội của anh hùng thì nhiêu đó chẳng ăn nhằm gì, do vậy khi ở bên cạnh nhóm của Kouki thì bốn tên đều im thin thít. Đúng là cách hành xử của những kẻ vặt vãnh.


Tiến về phía trước mà không gặp phải trở ngại gì bất thường, cuối cùng cả nhóm đã đặt chân đến ranh giới cao nhất của thế hệ trước – tầng thứ sáu mươi lăm.
“Tập trung vào! Bản đồ khu vực này vẫn chưa được hoàn thiện. Chúng ta không thể biết chuyện gì có thể xảy ra tiếp theo.”


Tiếng của thủ lĩnh Meld vang lên văng vẳng. Nhóm của Kouki lộ nét mặt căng thẳng trong khi đặt chân vào khu vực xa lạ chưa được ghi chép trên bản đồ.
Sau một lúc tiến lên trước thì một sảnh lớn xuất hiện trước mắt cả hội. Tất cả liền đồng loạt có một linh cảm không lành.


Linh cảm ấy nhanh chóng trở thành sự thật. Ngay khi cả hội đi vào sảnh thì một trận đồ ma thuật hiện lên ngay tại khu vực trung tâm gian phòng. Một trận đồ ma thuật sắc đỏ thẫm rung động với đường kính khoảng mười mét. Một trận đồ hết sức quen thuộc.
“K-Không thể nào… là nó sao!?”


Kouki hét lên trong khi trán đổ mồ hôi lạnh. Nét mặt của các thành viên khác liền căng cứng rõ rệt.
“Là thật ư, vậy ra nó vẫn chưa ch.ết!”
Ryuutarou cũng la lên lộ vẻ bàng hoàng. Đáp lại cả hai là thanh âm trầm tĩnh cùng biểu lộ đầy nghiêm nghị của thủ lĩnh Meld.


“Chúng ta vẫn chưa thể làm sáng tỏ nguồn cơn phát sinh quái vật bên trong mê cung. Chuyện đối đấu với một con quái vật từng đánh bại trước đấy là điều hết sức thường tình. Tập trung vào! Đừng quên đến việc bảo đảm đường lui cho chúng ta đấy!”


Ở thời khắc quyết định thì cả hội cần phải chắc chắn có thể rút đi được, thế nên trước hết thủ lĩnh Meld đã ra chỉ thị ưu tiên bảo đảm con đường lui. Các hiệp sĩ lập tức thi hành mệnh lệnh. Thế nhưng, Kouki đáp trả Meld bằng ngôn từ có vẻ không hài lòng trước quyết định đấy.


“Meld-san. Chúng em đã không còn là chúng em của khi trước. Mọi người đã mạnh hơn gấp nhiều lần! Chúng em sẽ không thể bị đánh bại! Nhất định chúng em sẽ giành chiến thắng!”


“Hee, đúng như cậu ấy nói. Không có chuyện chúng ta cứ bị đánh bại hoài được. Đây chính là trận tái đấu phục thù của chúng ta!”


Ryuutarou cũng nở một nụ cười can đảm và hét lên phụ họa. Thủ lĩnh Meld nhún vai chịu thua và cũng nở một nụ cười can đảm, vì nếu là nhóm Kouki của hiện tại thì moi chuyện chắc chắn sẽ ổn cả thôi.


Thế rồi, trận đồ ma thuật cuối cùng cũng rực sáng như phát nổ. Cơn ác mộng trong quá khứ, thêm một lần nữa, xuất hiện trước mắt nhóm Kouki.
“Guugaaa!!!”


Một hình dạng dị thường dậm chân khiến mặt đất rung chuyển, rồi thét lên một tiếng gầm dữ dội. Con Behemoth trừng trừng nhìn cả hội với ánh mắt tràn đầy sát ý khủng khiếp.


Trong số các thành viên lộ nét mặt căng như dây đàn, duy chỉ có một thiếu nữ đáp trả lại cái nhìn bằng một gương mặt quyết tâm không gì có thể lay chuyển nổi.
Đó là Kaori. Cô gái bày tỏ bằng một thanh âm sôi sục ý chí, đủ nhỏ để không ai khác có thể nghe thấy được.


“Ngươi đừng hòng có thể cướp đi thêm bất kỳ ai khác. Ta sẽ vượt qua ngươi, và tiến về phía chỗ của cậu ấy.”
Giờ đây, cuộc chiến chinh phục quá khứ đã bắt đầu.






Truyện liên quan