Chương 61: Thực Lực Của Bạn Đồng Hành (3)

Hajime cười hài hước, còn Yue cũng đưa ra cái nhìn đồng cảm. Mấy con Thực Điểu sựng người một thời gian, rồi chúng dần dần hạ thân mình xuống tiếp tục lấy thế tấn công một lần nữa, từng chiếc răng sắt nhọn nhô ra và rồi chúng bật lên. Khẩu Donner trên tay Hajime khai hỏa nhằm vào những con đang giương nanh vúa vuốt trước tiên.


Từng viên đạn xuyên tạc qua họng vài con quái rồi xuyên thẳng ra, mất hút dần sau những cánh rừng.
Từ đà của việc nhảy lên, bầy Thực nhân điểu trúng đạn rồi rớt xuống trượt dài trên mặt đất.
“Cái này, cuối cùng chuyện ở đây là sao?”


“…Chúng bị bắt nạt. Nói thẳng ra là bị đánh cho bầm dập…tội thật…”
“Không, không phải bắt nạt gi hết…hoàn toàn không.”


Hajime thôi cố gắng tìm ra lý do bao biện cho việc này, đơn giản vì cậu cũng không rõ là bầy quái đang nghĩ ngợi điều gì nữa. Hai người nhanh chóng rời đi đến một khu vực an toàn hơn bởi không thì đàn quái vật phía sau đang tiến sát lại gần rồi.


Trên con đường họ di chuyển cũng như khu vực hai người đang đáp xuống hiện tại có đầy rẫy những thân cây với bán kính thân cây hơn 5m. Những thân cây này có cành lá như đan xen vào nhau. Hajime sử dụng Không Bộ của mình kết hợp với ma pháp phong hệ của Yue để chuyền mình qua lại giữa các cây, nhìn kỹ thì giống như đang dạo bước trên một hành lang được kết lại bằng không khí thì đúng hơn. Hajime bắt đầu chĩa súng tiến hành không kích đàn quái từ trên cao.


Chưa đầy 5 phút sau, đàn Thực Điểu đã xuất hiện ngay phía dưới họ rồi. Hajime dự tính cho chúng nguyên một khối nhiên thiêu thạch, bất chợt , cậu sững sờ trong giây lát. Kể cả Yue đang chuẩn bị phóng thích ma pháp đã ngưng tụ lại trên tay cũng đồng dạng. Bởi vì…




“Tại sao tất cả cùng có hoa trên đầu?”
“…Vườn hoa…chăng”


Hơn mười con quái đang có mặt tại đây, và hiển nhiên đầu con nào con nấy đều cắm hoa. Mà còn là nhiều thứ hoa khác nhau nữa. Việc Hajime vô ý cười vào cái mặt chúng đã thu hút sự chú ý của bọn Thực nhân điểu, vấn như cũ, chúng cúi mình vào thế chuẩn bị tấn công rồi lao lên chớp nhoáng. Dự tính của Hajime vẫn là tránh ra khỏi phạm vi công kích của đàn quái vật rồi giải quyết chúng với khẩu Donner cùng với quả nhiên thiêu thạch.


Từng phát bắn liên tục được xuất ra, ánh sáng lóe lên rồi dận tắt để lại những xác ch.ết nằm la liệt, bọn Thực Điểu từng con từng con một gục ngã với phần trên bị thổi bay đi. Yue cũng đã sử dụng Hồng Thương để làm gỏi hết những con quái xung quanh.


Chỉ 3 giây sau, khối nhiên thiêu thạch bùng nổ giữa đàn Thực Điểu, khoáng thạch Tar bùng cháy lên ở nhiệt độ 3000’C thiêu rụi đi tất cả. Hajime lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, vì ít ra thứ vũ khí này vẫn còn có tác dụng lên những con quái cấp độ này, có lẽ con Bọ cạp Roi kia là đặc thù ngoại lệ.


Chưa đầy 10 giây, tất cả bọn quái bị tiêu diệt toàn tập. Tuy nhiên lúc này Hajime lại có cái nhìn khá u ám, Yue nhận ra điều này thế rồi cô nghiêm đầu như muốn hỏi trong khi bước lại gần cậu.
“…Hajime…”
“Yue, cô không thấy việc này có gì lạ sao?”
“…?...”
“Chúng...quá yếu”


Yue cũng nhận ra được sau khi nghe cậu nói. Quả thật, những con khủng long cùng với lũ Thực Điểu có thể dễ dàng bị hai người triệt hạ trước những đòn tấn công hết sức bình thường và cả việc chỉ thể di chuyển nhàn nhạ cũng có thể khiến những có vồ đến của đàn quái toàn hụt. Chúng di chuyển máy móc và rất không tự nhiên, mặc dù mang vẻ bề ngoài khát máu nhưng vẫn không giấu được những bước chuyển động ngệch ngoạc một cỗ máy. Sau khi xem khung cảnh đàn quái trong cơn giận dữ đã dẫm đạp lên những bông hoa, cậu nghĩ rằng những bông hoa đó hình như không phụ trợ chút gì cho đàn khủng long này.


Khoảnh khắc Hajime nhắc nhở Yue về việc cẩn trọng trong bước đi, kỹ năng Cảm Ứng Hiện Diện đã cảnh báo cậu về nhiều quái vật đang hướng đến đây từ mọi hướng. Trong cảm ứng bán kính 20m lúc này cảnh báo lại thì chúng đang tiến thẳng đến đây rồi.


“Tệ rồi, Yue. Tôi đếm được khoảng 30 con , không , là 40 hoặc có thể nhiều hơn nữa. Có lẽ ai đó đã ra mệnh lệnh cho chúng bao vây chúng ta lại từ tất cả mọi hướng rồi.”
“…Chúng ta…sẽ trốn chứ?”


“Không…Nhiều như thế này thì có trốn đường trời. Có lẽ cứ nên triệt hạ chúng từ trên mấy đỉnh cây đại thụ cao nhất là được rồi.”
“Được.... lui ra bên ngoài thôi”
“Vậy, tôi sẽ ngoặm một chút”


Di chuyển với tốc độ cao, cả hai nhanh chóng tìm thấy cây đại thụ mọc xuyên lên giữa khu rừng. Tiện tay hai người triệt hạ hết luôn những cành cây mà bọn quái vật có thể bấu víu vào để trèo lên.


Với khẩu Donner trên tay, Hajime tĩnh tâm chờ đợi. Yue khá hiểu tình hình hiện tại, cô khẽ nắm lấy vạt áo cậu. Với cánh tay bận bịu nắm khẩu súng, Hajime đành lấy thân mình như vật thế thân kề sát lại Yue, lần này là do cô kéo hơi bị mạnh tay.


Đợt đầu tiên tràn đến, không chỉ Thực Điểu mà còn đi kèm loài khủng long bạo chúa. Những con khủng long thì ráng gặm cái thân cây trong khi đàn Thực nhân điểu lại đang dùng móng vuốt cố gắng leo lên.


Hajime bóp cò khẩu súng , cậu nhắm xuống phía dưới mặt đất để hướng mũi tấn công vào những con quái đang cố leo lên. Ngay khi ổ đạn khẩu súng cạn kiệt, Hajime ngay lập tức rút khẩu súng lại. Với cú xoay người nhẹ nhành, ổ đạn được lau sạch sẽ nhờ vào bộ thanh lọc, bán súng được đặt lại tại dưới nách. Cũng trong khoảng 5s này, boom nhiệt lượng được Hajime ném đi trong lúc vung người đã phát tác nhằm thẳng vào giữa chúng. Với việc được tiếp tế đạn được, khẩu Donner một lần nữa khai hỏa. Tầm 15 con quái gục ngã dưới làn mưa bom đạn, nhưng với chỉ như vậy thôi thì vẫn chưa đủ.


Hơn 30 con Thực nhân điểu cùng với 4 khủng long đã sớm tiến đến bổ trợ đồng loại ngay phía dưới hai người. Chúng, phần thì cố gặm nát, phần thì ráng leo lên cái cây mà hai người đang thủ tại.
“Hajime”
“Vẫn chưa tới lúc…đợi một lát nữa.”


Hajime trả lời trong khi vẫn đang nã đạn vào những con quái đang leo lên. Yue vẫn cố gắng tập trung hết mức vào ma pháp phòng ngự, cô tin tưởng hết mực vào người đồng đội này.


Chỉ số quái vật cuối cùng đã chạm đến hơn 50 con rồi, cũng phải thôi, với cái tình huống này mà muốn im lặng được cũng khó. Cậu đưa ra tín hiệu cho Yue rằng lượng quái vật nằm trong Cảm Ứng Hiện Diện đã tập trung lại như dự tính.
“Yue”
“Hiểu rồi, Băng Ngục”


Vùng đất phía dưới nhanh chóng bị phủ kín bởi băng tuyết và đang lan ra các khu vực lân cận sau khi Yue kích hoạt ma pháp. Một vùng đất bị bao bọc hoàn toàn bởi màu xanh biếc nhàn nhạt của băng giá. Những con quái vật bị nhiễm phải nhanh chóng bị bọc lại trông như một chiếc hòm băng đang phủ lấy chúng. Hoàn toàn không có một chút kẻ hở nào để chống chọi, ánh sáng trong đôi mắt chúng tắt dần đi trong những chiếc quan tài xanh thắm kia. Vùng đất bán kính 50m xung quanh tràn ngập trong băng giá, không ngoa khi nói đây chính là dòng “Ma Pháp Hủy Diệt”.


“Hụ…Hụ…”
“Tuyệt lắm, không hổ là ≫Vampire Công Chúa≪.”
“…Kufufu…”






Truyện liên quan