Chương 74: Lịch Sử Thật Sự Của Thế Giới (2)

Yue đang hỏi về ý định của cậu sau khi đã biết được câu chuyện của Orcus.


“Ừm? Không có gì đặc biệt đâu? Em biết đấy, bị triệu hồi tới đây mà không được phản đối tí nào rồi bị bắt phải tham gia vào chiến tranh thì rất khó chịu đấy. Tôi chẳng cần biết chuyện gì sẽ xảy đến với cái thế giới này… Tìm cách để thoát ra và trở về nhà. Đó là mục tiêu duy nhất của tôi… nó không làm em khó chịu chứ, Yue?”


Nếu là con người của Hajime trước đây, sau khi nghe câu chuyện của Orcus hẳn sẽ làm gì đó. Nhưng giờ thì khác, nhân cách của cậu đã gần như thay đổi hoàn toàn, nó khiến cậu hoàn toàn chẳng quan tâm tới hoàn cảnh của Orcus. Những con người ở thế giới này nên tự biết giải quyết vấn đề của mình. Dù thế, nhưng Yue cũng là của thế giới này. Từ khi cậu không thể bỏ mặc cô, cậu luôn lắng nghe những gì mà cô mong muốn. Hajime không thể lờ đi Yue giống như đã làm với Orcus bởi mối quan hệ của họ đã trở nên khăng khít. Hajime hỏi Yue để xác định lại suy nghĩ của cô, nhưng sau một chút ngập ngừng, cô chỉ nghiêng đầu mình.


“Chỗ của ta là ở đây… chuyện khác ta không quan tâm đến…” (trans trào máu họng)


Cô xích lại gần Hajime và nắm lấy tay cậu. Yue cố để bày tỏ cảm giác của mình tới Hajime bằng cách nắm lấy tay cậu. Trước đây, cô đã từng dâng hiến mọi thứ cho đất nước của mình. Để rồi bị phản bội bởi những người tin tưởng nhất và không được bất cứ ai cứu giúp. Đối với Yue sau khi bị cầm tù một thời gian dài, thế giới này cũng chỉ như một nhà tù khổng lồ dành cho cô.


Hajime là người duy nhất đã cứu cô khỏi nhà tù đó. Đó là lí do, cậu là tất cả những gì mà cô có, và muốn có.
‘… Ra là vậy.”
Hajime có chút bối rối. Cậu cố gắng thay đổi biểu cảm của mình để che đậy nó, và nói ra sự thật gây shock không chút ngập ngừng.




“À, tôi cũng nhận được vài ma thuật mới… Dường như là ma thuật cấp độ “Thời đại Thần linh”.”
“… thật sao?”


Yue tỏ ra nghi ngờ điều mà Hajime mới nói, nhưng nó là sự thật. Ma thuật được sử dụng trong Thời đại Thần Linh đã biến mất khỏi thế giới hiện thời rồi. Tuy có ngoại lệ, đó là thứ ma thuật được sử dụng để đưa nhóm cùng lớp Hajime cũng như cậu đến với thế giới này, đó cũng là một ma thuật cấp độ thần thánh.


“Cái Trận đồ ma pháp ở đây có thể xâm nhập vào não của em và dạy em cách sử dụng nó. Có vẻ vậy.”
“… Anh ổn chứ?”
“Ừ, không vấn đề gì. Ma thuật này… cứ như nó sinh ra dành cho tôi vậy.”
“… Loại của nó là gì?”


“À, tôi nghĩ nó gọi là Ma thuật Tạo tác. Em có thể phù chú ma thuật lên một thứ gì đó, và thứ ma thuật được phù chú vào có thể trở thành thuộc tính mở rộng của vật đó.”


Yue suýt thì há hốc mồm khi nghe Hajime giải thích. (*Trans: Bản gốc không có ‘suýt thì’ đâu nhưng thêm vào cho nó… ừm, chắc ai cũng hiểu mà :v )
“… Anh có thể làm cả Pháp cụ.”
“À, tôi có thể làm nó.”


Ma thuật Tạo tác được sử dụng để tạo nên các Pháp cụ suốt Thời đại Thần linh. Dường như ma thuật này được tạo nên bởi một “Biến đổi sư Bậc thầy”. Dĩ nhiên, sự thật là Thiên chức của Orcus cũng là “Biến đổi sư Bậc thầy”.


“Sao em không thử học nó nhỉ, Yue? Bước vào Trận đồ ma thuật kia và giải phóng kí ức của mình. Orcus sẽ xuất hiện và nói vài thứ về thử thách gì đó, sau đó em sẽ có thể học nó nếu như ông ta xét thấy em đã qua được thử thách.”
“… Ta không thể sử dụng biến đổi…”


“Mà, nó đúng nhưng… đây là một Ma thuật cổ đại đó? Và nó sẽ chẳng đau đớn gì để học được đâu?”
“… Được rồi… nếu Hajime đã nói thế…”


Yue bước đến trung tâm của trận đồ phép như Hajime bảo. Trận đồ phát ra ánh sáng rồi nó bắt đầu kiểm tr.a kí ức của Yue. Giờ là khoảnh khắc sự thật được quyết định…
“Ngươi đã tới đây sau khi vượt qua mọi thứ thách. Ta là Orcus…” (*Trans: Video tua lại hay cái gì thế này)


Orcus xuất hiện trở lại. Nó là cảm giác đã được nói trước. Hajime và Yue bơ đẹp câu chuyện của Orcus và nói chuyện với nhau.
“Em đã học được nó chưa?”
“Rồi. Nhưng… một Ma cụ có vẻ sẽ khó…”


“Ừ, có vẻ như Ma thuật cổ đại cần phải có sự tương thích và phù hợp nhất định nếu muốn sử dụng.”


Trong khi hai người họ ngồi nói chuyện với nhau, gần đó Orcus vẫn đang nói và mỉm cười với hư vô.Quả là một cảnh tượng kì quái. Hajime cảm thấy cái xác trông có vẻ buồn bã, nhưng cậu tự nhủ đó chỉ là tưởng tượng thôi.


“À này, trong khoảng thời gian này thì hiện thời nơi này là của chúng ta, em có muốn dọn dẹp cái xác đi không”
Hajime không có chút lòng trắc ẩn nào. (…)
“ừ… có thể dùng làm phân bón cho cánh đồng đó…”
Yue cũng không hề mảy may thương xót…


Dù cho chẳng có cơn gió nào, cơ thể của Orcus lắc lắc cái đầu một chút.
Cơ thể của Orcus kết thúc sự tồn tại của nó tại đồng cỏ, và một cái bia mộ được dựng lên. Dù sao thì, đối xử với ông như một thứ phân bón thì quả là quá ác nhân rồi.


Sauk hi hoàn tất việc chôn cất, Yue và Hajime hướng tới hai căn phòng bị phong ấn khóa chặt. Họ đã lấy được một chiếc nhẫn từ cái xác của Orcus. Mà, điều đó không có nghĩa họ là kẻ trộm mộ. Trên chiếc nhẫn có một lớp khắc nổi với hình một chữ thập nằm trong một đường tròn, và có vẻ như nó giống với hình dạng ổ khóa trên cửa của Thư phòng và Công xưởng.


Việc đầu tiên họ làm, là học.


Mục đích ưu tiên hàng đầu của họ là thoát khỏi chốn này. Hajime và Yue mở phong ấn của Thư phòng và kiểm tr.a bất cứ thứ gì đáng ngờ. Họ khám phá ra được mẫu thiết kế cho toàn bộ dãy kiến trúc nhà ở. Dù cho thứ này chẳng đủ cao cấp để coi như một bản thiết kế hoàn chỉnh, nhưng nó vẫn có chút hữu ích, bởi nó như một bản hướng dẫn để giúp tìm ra nơi hai người muốn tìm tọa lạc.






Truyện liên quan