Chương 80: Đế Quốc Và Anh Hùng (bên Phía Bạn Học Iii Phần 1) (1)

Quay ngược lại thời điểm trước đó
Trong lúc Hajime quyết đấu với quái thú Hydra trong trận chiến sống còn dưới đáy vực thẳm thì tổ đội anh hùng phải tạm gác lại việc chinh phục mê cung của mình và quay lại thủ phủ của Hairihi.


Việc chinh phạt các tầng đã chậm lại có phần bị ảnh hưởng lớn bởi việc thiếu thông tin của những khu vực mới mà họ đang thám hiểm, chưa kể đến độ lỳ đòn cũng như trí tuệ của quái vật ở đây ở một tầng cao mới so với đám ở trên khiến tổ đội gặp nhiều khó khăn hơn. Vì vậy cho nên áp lực đè nén dần lên các thành viên và rồi cả nhóm đưa ra quyết định… xả hơi một chút.


Thị trấn Horuado là một địa điểm lý tưởng cho nhóm nếu muốn thoải mái một lúc, nhưng đã có một người mang thông cáo được ủy thác đến gặp cả nhóm. Một thành viên hoàng gia đã tiến đến chờ sẵn và đang rất nóng lòng gặp nhóm các anh hùng vậy nên khi vừa rời khỏi mê cung cả bọ đã bị triệu tập đến đây, trong cung điện hoàng gia này.


Vậy chuyện gì đang diễn ra?


Theo tự nhiên mà nói, lời tiên đoán của thần Ehito với việc triệu hồi của nhóm Kouki và các đồng đội đến gần như cùng lúc. Vì lý do đó cho nên Đế Chế-mặc dù là đồng minh nhưng ngay từ đầu đã không để ý đến việc này, bên phía hoàng gia đã không chấp nhận gặp gỡ nhóm anh hùng ngay khi cả nhóm mới được triệu hồi đến.


Sự việc xảy ra quả thật vậy, cả Đế Chế đã không có một động tác nào sau khi nghe đến việc triệu hồi các dũng giả. Điều này cũng khó tránh khỏi, cả vương quốc này được thành lập cách đây hơn 300 năm nhờ những người lính đánh thuê nức tiếng từ thời ấy, cũng nhờ vậy mà nơi đây trở thành “vùng đất thánh” cho các mạo hiểm giả và cả những tên buôn kiếm cùng với vài thứ nhu thiết yếu cần thiết khác.




Với người dân mà nói, để một nhóm anh hùng đột nhiên từ đâu chui ra đi lãnh đạo cả liên quân nhân loại là điều hết sức không thể chấp nhận được. Giáo hội cũng đã có lần cân nhắc đến điều này tại thánh địa Hoelscher nhưng cũng không thể lôi kéo được thêm chút niềm tin, không có bất cứ ngoại lệ nào ở đây cả nhưng ít ra những người ở Hoelscher còn tỏ vẻ thành kính hơn so với đám tại Hairihi này.


Hầu hết dân chúng ở xứ sở này thường chọn làm lính đánh thuê hoặc tham gia vào vài phi vụ làm ăn nào đó và thắn thắn mà nói thì họ coi trọng lợi nhuận hơn là đức tin gì đấy. Nếu thực sự tồn tại trường hợp trái ngược, có mà đi kiếm trong những câu chuyện cổ tích thì may ra. Khiến cho các tín đồ của mình tin vào nhóm dũng giả mới này thật sự là một nan đề đối với giáo hội.


Chính vì vậy cả nhóm anh hùng lúc ấy gần như bị coi rẻ, sau khi được triệu hồi cả bọn được đưa đi kiếm chỗ nghỉ ngay lập tức. Nhóm dũng giả lúc ấy hiển nhiên khó chịu trong lòng nhưng cũng không dại tỏ cái vẻ mặt khó ưa trước các thánh thần tại của giáo hội. Trong khi cả dân chúng Haihiri đang vui mừng chào đón lễ ra mắt của các người anh hùng được triệu hồi từ thế giới khác thì ngay tại vương cung, vua của đất nước này lại không mấy quan tâm và hiển nhiên ông ta cũng chả tham gia vào.


Nhưng điều bất ngờ đã xảy ra, không ai có thể chối bỏ được sự thật rằng đội anh hùng trong một lần bất ngờ đột kích vào Đại mê cung Orcus đã thắng lợi trở về hơn nữa còn mang thành thành tích xuyên phá đến tầng thứ 65, điều này đã đánh vỡ mọi tiền lệ trước đây, khơi dậy sự hào hứng khắp nơi trong cả vương quốc. Việc chinh phạt lần này khiến họ-những người cầm quyền tại đây không thể làm ngơ được nữa, thế là một cuộc gặp mặt nhanh chóng được quyết định, cả giáo hội lẫn Hairihi nhanh chóng đưa ra quyết định chấp thuận.


Ngay khi tin tức lệnh triệu kiến được truyền đến, cả nhóm Kouki được đưa đi thẳng đến hoàng cung trên cỗ xe ngựa. Chiếc xe nhanh chóng lướt vào tòa cung điện.


Ngay lúc cả bọn đang xuống xe, cả nhóm trông thấy một bóng dáng một tên nhóc đang tiến thẳng đến chỗ họ. Chỉ tầm lên mười, mang mái tóc vàng kim cộng với đôi mắt xanh thẳm, toát lên một khí chất của kẻ bề trên gần giống với Kouki nhưng mang lại mang chút tinh nghịch. Đây chính là Randell S. B Hairihi, không khó để nhìn ra đây là hoàng tử xứ Hairihi này, nhìn bề ngoài thì cậu nhóc lại trông hao hao giống một con cún nhỏ đang vểnh đôi tai lên, cậu nói lớn tiếng:


“Kaori, nàng đã trở lại rồi, ta cứ chờ mãi”
Hiển nhiên đứng ở đây không chỉ có mình Kaori ở đây, cả bọn luôn đi chung từ lúc dưới mê cung cho đến giờ. Nhưng nhìn thì dễ hiểu là trong mắt tên hoàng từ này ngoại trừ Kaori ra thì chẳng còn ai khác.


Thực tế thì, vị hoàng tử này từng nhiều lần tìm cách tiếp cận Kaori kể từ lúc cả bọn được triệu hồi đến đây, trong mắt cô nàng thì tình cảm từ một tên nhóc lên 10 thế này chỉ đơn thuần là trò trẻ con không hơn, chẳng chút dấu hiệu gì chứng tỏ Kaori cảm nắng thằng nhóc này cả. Trong mắt một cô gái tốt bụng cỡ Kaori thì đây chẳng khác gì một một cậu em trai nhỏ bé bỏng cả.


“Lâu không gặp Randell-dono”
Có cảm giác cứ như đôi tai đó đã giận run lên rồi bình tĩnh xuống trước nụ cười của Kaori, nhưng không thể chối bỏ khuôn mặt Randell đang đỏ lên tía tai. Dù vậy cậu nhóc vẫn cố gắng ra dáng “đàn ông” sau khi tìm cách “tiếp cận” tới Kaorri.


“Đúng là thật lâu rồi nhỉ, khi nàng nói là phải đi đến mê cung ta cứ ngỡ rằng mình ch.ết mất, nàng có bị thương ở đâu không. Nếu ta mà mạnh hơn thì ta sẽ không để nàng đi đến mấy chỗ đó…”


Randell hậm hực cắn môi mình, dẫu vậy Kaori vẫn coi như không có gì để tự bảo vệ mình, nhưng cảm giác ấm áp mà cậu nhóc mang lại vẫn khiến hai má cô ửng đỏ.
“Cảm ơn vì ngài đã quan tâm. Tôi vẫn ổn, ngài biết đấy đây là điều mà tôi vẫn muốn làm”


“Không, chiến đấu không thích hợp với nàng, Kaori-san nên…nên…làm những việc an toàn hơn”
“Những việc an…toàn…hơn?”


Kaori nghiên đầu sang bên ngơ ngác hỏi lại trong khi mặt Randell đã đỏ đến tận mang tai. Là người quan sát cả hai bên, Shizuku đành mỉm cười trước sự dũng cảm “tiếp cận” Kaori của tên nhóc này.
“Uhmmm, vậy sao nàng không thử trở thành hầu gái cho ta, bắt đầu từ hôm nay chẳng hạn.”


“Hầu gái? Xin lỗi nhưng trách nhiệm của tôi là Hồi Phục s…”
“V-vậy đến Viện Y Học thì sao, nơi đó cũng ổn mà đúng không, tốt hơn gấp bội so vơi dấn thân mình vào hiểm cảnh như mê cung hay tiền tuyến cả”


Viện Y học thực ra cũng giống như bệnh viện di động vậy, cơ sở đặt ngay bên cạnh hoàng cung. Chỉ là trong một khoảng thời gian ngắn ngủi thôi nhưng hoàng tử Radell ghét phải xa cách với Kaori. Bất quá cảm giác của cậu nhóc không thể đả động chút nào đến độ ương ngạnh của Kaori.


“Tôi sẽ không chấp nhận việc bỏ lại họ-những đồng đội của mình ở tiền tuyến được, cảm ơn ngài vì đã lo lắng”
“Ư-u…” Randell ngẩn người cất tiếng rên rỉ, dường như cậu đã nhận ra rằng mình không thể thay đổi được quyết định của người con gái trước mặt.


“Radell-dono, Kaori là bạn thân của tôi từ khi chúng tôi vẫn còn là những đứa trẻ, vậy nên chừng nào tôi vẫn còn cầm được kiếm thì tôi sẽ cố gắng hết sức bảo vệ cô ấy”






Truyện liên quan