Chương 84: Đế Quốc Và Anh Hùng (bên Phía Bạn Học Iii Phần 2) (2)

Nắm trên tay thanh kiếm edgeless lớn với mũi kiếm chếch xuống-một phong thái kiểu có mà cũng như không, và hiển nhiên với người luôn nghiêm túc như Kouki thì cậu khá bực mình. Chàng kỵ sĩ trẻ đã quyết định sẽ khiến cho người đàn ông này cảm nhận được tinh thần chiến đấu hừng hực của mình với trận đấu khởi đâu này, cũng như khiến ông ta nhìn nhận một cách nghiêm túc về bản thân cậu. “Tôi đến đây”


Kouki tiến đến như một cơn gió, Cậu tiến nhanh đến, kích hoạt “Di chuyển cấp tốc” thu hẹp khoảng cách giữa hai bên trong khi vung thanh kiếm tre của mình bổ xuống, Nếu đứng gần có thể cảm nhận được, thay vì âm thanh vang lên từ một thanh kiếm mà là từ một chiếc roi đang quất qua. Nếu chỉ là một người lính bình thường chắc chắn sẽ rất khó tránh được mặc dù có biết trước điều gì sẽ xảy ra, vậy nên Kouki cũng có điểm dừng nhất định trước khi đánh xuống.


Quả thật là lo lắng thừa, thay vào đó, Kouki mới là người được cảm nhận cái hương vị do sự bất cẩn này mang lại.
Rắc
“Hả”


Người bị bật ngược lại là Kouki, sau cú lắc mình, người thủ vệ nâng thanh kiếm của mình lên liếc mắt về phía cậu. Ngay lúc Kouki dừng đòn đánh thử của mình lại và rút kiếm về, đối thủ tình cờ đánh bật lên thanh kiếm của cậu, việc bị đẩy ra xa từ đây mà ra.


“Hầy…này anh hùng-kun, vậy ra đây là những gì cậu có? MỌI THỨ?
Giọng nói cất lên trên khuôn mặt bình thản đến từ phía đối diện , trước khi Kouki tiến đến trên mặt người vệ sĩ còn thể hiện chút chờ mong, nhưng sau đó lại áp lên sự thất vọng.


Trên hết, Kouki chỉ dựa trên vẻ bề ngoài mà đánh giá đưa ra cú đánh nhất thời vừa rồi, thế nên chẳng lạ gì khi cậu bị đẩy bật về lại vị trí ban đầu. Sau một lúc suy xét lại thông qua những kinh nghiệm chiến trận của mình, Kouki thực khó chấp nhận được sai lầm lần này, mặc dù chính bản thân cậu không đúng nhưng cũng không có nghĩa là cậu bỏ qua lỗi của chính mình.




“Là lỗi của tôi, nhưng làm hơn hãy cẩn trọng một lần nữa”
Lúc này đây, ánh mắt cậu thực sự thể hiện sự nghiêm túc của mình, dù vậy cậu vẫn muốn xin lỗi cho sự lỗ mãng vừa rồi. Thấy vậy, khuôn mặt của người vệ sĩ cũng cau có theo, ông cất lời:


“Trên chiến trường không có chỗ cho 2 từ “Lần sau” !!”
Dẫu vậy, ông lấy lại thủ thế ban đầu như ngầm cho phép tiếp tục.
Kouki hét lên rồi lại xông thẳng về phái trước.


Một lần nữa niệm xướng “Di Chuyển Cấp Tốc”, thanh kiếm gỗ được kiềm lại rồi bật thẳng lên sau đó đâm thẳng và trước . Lần này tốc độ của cậu tăng lên cao, khiến cho Kouki tiến lên nhưng cũng vì đó mà bỏ lại phía sau hết thảy những dự định ban đầu của mình.


Nhưng dù có phải chặn là một đòn đánh nhanh như gió này, người vệ sĩ chỉ tránh nhẹ sang bên để né đòn, tìm kiếm một cơ hội để phản công. Mặc dù mắt ông không theo kịp với di chuyển của Kouki và liê tục bị tấn công vào những điểm mù trên cơ thể, người vệ sĩ vẫn có thể phòng thủ đẩy lui được cậu ra.


Những bước di chuyển đến từ phía đối diện khiến Kouki phải nhớ đến vài thứ cậu từng trải nghiệm trước đây-trận đấu Kỵ Sĩ Trưởng Meld. Vẫn có một sự khác biệt đáng kể trong cách thức của hai người, cho đến nay cậu vẫn không thể thực sự vượt qua Meld trong một trận giả chiến. Kinh nghiệm chiến trận chính là thiếu sót khiến cậu bị áp đảo hoàn toàn trong những trận đấu như vậy.


Khá nhiều điểm tương đồng với Meld có thể nhìn thấy ở trên đối thủ của Kouki lúc này, những kinh nghiệm dày dạn được tính lũy qua từng trận đánh dồn vào trong cách thức ra đòn cũng như di chuyển, biến họ thành những chiến binh thực thụ, và đối thủ của Kouki chính là một trong số đó


Thường thì họ sẽ dễ dàng chiến thắng những đối thủ cùng cấp độ với mình. Chưa kể, thủ hộ giả này có thể cùng cấp với cả Meld hoặc hơn nữa không chừng.


“Ta đoán với cấp bậc về sức mạnh thể chất hiện tại của cậu, không một người đàn ông bình thường nào có thể cản được. Nhưng vẫn còn thiếu gì đó, thẳn thắn mà nói thì cậu dường như không có chút kinh nghiệm thực chiến nào, không sai chứ?”


“Hả? Ah, sự thật là vậy. Xét cho cùng, tôi vẫn là một học sinh”
“Và giờ thì cậu đã là tông đồ của Chúa”
Ishtal và cộng sự của mình đáp lại với giọng không hài lòng với người vệ sĩ.


“Này, anh hùng-kun, chuẩn bị đi, tôi sẽ cho cậu đo sàn ngay, đừng có đặt vấn đề nhẹ nhàng gì ở đây, nếu không thì…người ch.ết có thể là cậu đấy”
Tuyên bố xong, ông lướt đến. Lần này khác hoàn toàn so với của Kouki trước kia, thẳn thắn thì nó…chậm và…


Trong khoảnh khắc người thủ hộ tiến đến, thanh kiếm ông mang trên tay hất tung lên, Kouki phải ngay lập tức rút lui. Không dừng ở đó, thanh kiếm như bị thu hút bởi Kouki, lưỡi kiếm luôn duy trì một khoảnh cách nhất định với cậu hệt như chiếc lưỡi roi đang cố gắng quấn lấy kẻ trước mặt.


Hướng đánh của thanh gươm đến từ đối thủ cực kì bất thường và không thể phán đoán được, mặc dù kỹ năng “Tiêu Liệu” (đoán trước) vẫn có thể nhìn thoáng qua để tạo ra khoảng cách trong giây lát nhưng không thể giúp Kouki phá vỡ được thế công của đối thủ. Dù cho có cố gắng vận dụng thêm “Di chuyển cực tốc” để tấn công chớp nhoáng thì đối mặt với đó, người đang đứng trước cậu vẫn có thể đoán ra được. Cuộc chiến cứ như vậy trôi qua, từng phút từng giây, sự thiếu kiên nhẫn trên mặt Kouki ngày càng nhiều. “Phong Trảm” “Xuyên Phá” Ngay thời điểm giai điệu ngâm xướng hoàn tấn, một ngọn gió hội tụ lại dưới chân cậu. “Uwah?”






Truyện liên quan