Chương 88: Tuyệt Vực Raisen Và Nàng Thỏ Đáng Thương (3)

Hajime dừng xe và ném ánh nhìn nghi ngờ về phía đôi tai của cô nàng tai thỏ sắp bị ăn tới nơi.
“... Cái gì thế?”
“... Thố tộc?”
“Tại sao lại ở đây chứ? Chẳng lẽ tộc Thỏ định cư ở đây sao?”
“... Chưa bao giờ nghe qua.”


“Vậy, thế này là thế nào? Có phải cô ta đã phạm tội gì đó, và cái vực này giống như một nơi hành quyết chăng?”
“... Thỏ hư?”


Hajime và Yue gật gù trong khi thoải mái bàn về cô gái mang đôi tai đặc biệt. Trông chẳng có vẻ gì như họ định giúp cô ta. Đặc biệt, kể từ khi Tuyệt vực Raisen được coi như một nơi hành quyết phạm nhân, họ không thể cho qua khả năng rằng cô gái kia chính là một tội phạm. Thay vì quan tâm tới một người hoàn toàn xa lạ, họ nghĩ rằng nó thật phiền phức và chẳng được lợi ích quái gì nếu cứu cô ta.


Nhưng như dự kiến, di chứng về sự thay đổi trong tâm lí của cậu đã trở nên lãnh cảm. Và tính huống lúc này hoàn toàn khác với lúc cậu cứu Yue. Không có bất cứ sự đồng cảm nào dành cho cô gái kia, hơn nữa nó còn chẳng có bất kì lí do nào có thể làm Hajime động lòng. Nếu cậu đáp lại mọi lời nhờ cậy hay giúp đỡ bất kì ai cậu gặp, nó sẽ chẳng bao giờ kết thúc. Hajime lúc này là kẻ sẵn sàng bỏ mặc cho thế giới bị hủy diệt.


Tuy thế, có vẻ như cô gái kia đã nhận ra Hajime và Yue đang thảnh thơi đâu đó. Ngay sau khi bị thổi bay bởi hai cái đầu Tyrano và ngã vào bóng phủ của vách đá, cô nhanh chóng chống tay và lật người lên để chạy, chính trong tư thế đó, cô gái đã bắt gặp Hajime trong ánh mắt mình.


Một lần nữa, Song thủ Giả- Tyrano nghiền nát và thổi tung vách đá nơi cô gái đang nấp với một cú đập chân. Khẽ lầm bầm trong khi xoay tròn trên không trung, cô thoát được móng vuốt tử thần trong gang tấc và di chuyển thẳng tới... phía trước Hajime.




Dù cho vẫn còn một khoảng cách giữa họ, song tiếng hét tuyệt vọng của cô nàng tai thỏ vang khắp vực thẳm và dội đến chỗ Hajime.
“Cứu tô~ii? Hiii~~? Tôi sắp ch.ếtttt! Tôi thật sự sắp ch.ết rồi!! Cứu tôi vớ~~i~!”


Cô chạy bạt mạng trong khi để hai dòng nước mắt tuôn ra làm tèm lem khuôn mặt. Ngay phía sau, Song thủ Giả-Tyrant tiến tới mỗi lúc một gần như muốn ngoạm một phát vào cô gái tai thỏ. Vào lúc này, dường như cô sẽ bị giết dễ dàng trước cả khi kịp tới chỗ Hajime.


Dù cho cô đã cố liều mạng chạy, dù cho cô cố gắng để cầu xin, song Hajime thì...
“Uwa! Xem kìa, cả một Đoàn Quái vật. Đừng dây vào mớ rắc rối làm gì.”
“... Thật phiền phức.”


Như dự đoán, cả hai thậm chí còn chẳng thèm di chuyển. Kể cả con quái có gầm lên mạnh mẽ hay mặc kệ tiếng la hét hoảng sợ, hai người thậm chí điềm nhiên như không. Thay vào đó, họ cảm thấy cực kì khó chịu. Với Hajime, cậu lảng tránh ánh nhìn tuyệt vọng của cô gái tai thỏ bằng cách dời mắt đi chỗ khác. Dường như nhận ra Hajime chẳng có chút ý định giúp đỡ nào, đôi mắt của cô nàng trào ra hai dòng nước mắt nhiều vô kể.


“Đợi chúttttt~ Đừng bỏ mặc tôi mà~! Làm ơn điiii~!”
Cô gái tai thỏ hét lớn hơn nữa.


Dù vậy, kể cả khi Hajime không làm gì để cứu, song cô gái kia cuối cùng cũng thoát khỏi thảm cảnh bị nhai nghiến. Thay vào đó, con khủng long hai đầu dường như đã chuyển sự truy sát của nó lên hai người đằng đó.
Con khủng long nhảy tới giữa cô gái và Hajime, trong khi gầm lên một tiếng chất đầy sát khí.


“Gurruuuuaaaa!!”
Hajime cảm thấy bực mình với nó, và phản ứng lại.
“Aaa?”


Ngay bây giờ, sự kiên nhẫn của cậu đã đạt giới hạn. Con mồi đã lọt vào tầm ngắm. Kẻ thù đang ở ngay trước mắt. Với con Song thủ Giả-Tyrano, với Hajime đang phản ứng lại với nó, đều là kẻ thù mà bản thân phải tiêu diệt. Có lẽ vậy.


Một trong hai cái đầu quay sang cô gái, và ngoác rộng cái miệng của nó ra. Cô gái tai thỏ cũng nhanh chóng bắt được ánh nhìn của nó, trong khi đờ đẫn nhìn vào hàm răng sắc như cá mập đang dần khép lại trước mắt mình. “Ah, vậy đây là kết thúc của mình sao...” là những từ mang đầy cảm xúc tuyệt vọng có thể đọc được trong mắt cô.


Tuy thế, vào khoảnh khắc đó.
Bang!


Một âm thanh bùng nổ mà cô chưa từng nghe thấy vọng đi khắp vực thẳm cùng với một đường sáng phóng lướt qua đôi tai thỏ còn đang run rẩy. Và hiện tại, cái đầu khủng long đang tiến tới gần cô bị đục thủng và nghiền nát với áp lực kinh hoàng ngay sau cái đầu bên phải, mọi thứ diễn ra ngay trước mắt cô.


Cái đầu kia đánh mất toàn bộ sức lực của nó trước khi đổ sập xuống mặt đất và trượt đi theo quán tính. Cái xác của con khủng long hai đầu hoàn toàn mất cân bằng và lê đi trên mặt đất với âm thanh được tạo ra khi cơ thể nó ma sát với mặt đất.


Bị ảnh hướng từ áp lực nổ, cô một lần nữa bị ném bay đi và chuẩn bị đáp thẳng xuống khu đất sạch sẽ ngay trước Hajime.
“Kyaaaaaa~~! C-cứu, làm ơn cứu với~!”


Trong khi rơi xuống ngay trước Hajime, cô cố với tay tới chàng trai đứng trước mắt mình. Trang bị của cô đã hoàn toàn tả tơi, và mặt đất thì dĩ nhiên chẳng phải nơi êm ái gì để hạ cánh cho cam. Và với đôi mắt mọng nước kia, có lẽ cảnh tiếp theo sẽ là chàng trai nhẹ nhàng đỡ lấy cô một cách hoàn hảo...


... đời nào có chuyện đó.
“Ngươi bị ngu à? Trơ trẽn.” (Trans: Mua xe tăng với ICBM ở đâu nhỉ... )
Tuy vậy, đây là Hajime- phiên bản lạnh lùng. Chỉ trong khoảnh khắc, cậu trút ma lực vào động cơ và di chuyển chiếc mô tô để tránh cô gái đang bay tới.
“Eeh~?”


Tiếng hét đầy vẻ sock của cô gái tai thỏ vang trong không trung khi cô rơi ngay xuống trước mắt Hajime, cơ thể co giật sau khi tiếp đất với đôi chân rộng mở (Trans: T-t-ta chưa có thấy pantsu hay cái gì hếttttt~). Cô không ch.ết, chắc vậy, nhưng xem ra chưa thể cử động ngay được bởi phải chịu đựng cơn đau của cú ngã.


“... Hài hước thật.”


Yue bắt gặp bộ dạng đầy xấu hổ của cô nàng tai thỏ qua vai Hajime, ánh mắt cô chứa một chút cảm giác khắc nghiệt. Trong lúc đó, cái đầu còn lại của con Khủng long đang ngấu nghiến phần thịt của cái đầu đã mất, nó trở lại sau khi lấy lại cân bằng với hình dạng giống như một con Tyrano bình thường.


Con Tyrant bình thường đó, với sự giận dữ và điên cuồng, gầm lên tiếng rống dữ tợn. Cô gái nọ nhảy lên như được đánh thức bởi âm thanh đó, đột ngột trở nên dũng cảm, hay đúng hơn là cô ta ương bướng hơn. Cố gắng đứng lên trong tuyệt vọng, một lần nữa với đôi mắt đẫm nước, và với chuyển động nhanh nhẹn đến kinh ngạc vòng ra sau lưng Hajime.


Giống như là cô cố đặt mọi hi vọng nhỏ nhoi vào Hajime để không dẫn đến một bad end đắng lòng. Well, cô ta có thể ch.ết quách đi một mình đấy, nhưng có vẻ cô nhận ra Hajime đã làm gì đó để thổi bay một trong 2 cái đầu, đó là lí do cô hành động và đặt hết niềm tin vào cậu.


“Oi, này. Con nhỏ giả làm bán thú kia. Cô nghĩ cái quái gì mà lấy chúng tôi ra làm lá chắn hả? Đừng kéo người khác vào chuyện của cô. Tỏ ra dũng cảm và ra đó tự sát đi.” (Chọi IG-Alima vào màn hình...)


Cậu ta hoàn toàn không có chút thương cảm nào với cô gái đang run rẩy nắm lấy vạt áo cậu. Từ tận sâu trong thâm tâm, cậu ta đang lườm cô với ánh nhìn cực kì khó chịu. Yue ngồi ở ghế sau thì cố đạp cô nàng kia ra bằng chân mình với ánh mắt như muốn nói “Biến ra!”


“K-không thể nào! Anh thực sự sẽ bỏ mặc tôi nếu tôi buông ra phải không?”
“Không phải dĩ nhiên là thế à? Mắc mớ gì tôi phải giúp đỡ một con thỏ phiền phức nào đó mà không quen biết?”


“Trả lời ngay lập tức sao? Cái định nghĩa ‘dĩ nhiên’ của anh là thế nào vậy? Nếu là một người tốt, anh phải thấy tội lỗi từ sâu trong tâm khi bỏ mặc một cô gái xinh đẹp đang cần giúp đỡ chứ?” (Hỏi nhầm người rồi Rabbit-san...)


“Ta vứt cái ‘tốt’ đó ở trăm tầng địa ngục rồi. Mà hơn nữa, đừng tự gọi mình là xinh đẹp!”
“V-vậy nếu anh giúp tôi... Tôi sẽ nghe theo một lời yêu cầu của anh, gì cũng được!”


Cô gái tai thỏ đã hoàn toàn tỏ ra bại cuộc với đôi mắt đỏ ngầu ướt đẫm. Thật khôn khéo, vẻ mặt đó quả thực rất dễ thương. Nếu không tèm lem bởi nước mắt và đậm mùi mồ hôi, cô có thể quyến rũ bất cứ ai bởi biểu hiện đó. Quả thật, nếu bạn nhìn vào một cô gái bẩn thỉu rách rưới tự nhận mình xinh đẹp, với những biểu hiện hoàn toàn bối rối, một cô gái dễ thương với mái tóc trắng và đôi mắt xanh lục. Nếu là một người bình thường, bạn sẽ ngất đi nếu cô ấy thực sự là một kẻ xảo quyệt.


Nhưng, tên đang đứng trước cô gái đó đâu phải một chàng trai bình thường.
“Tôi cóc cần. Hơn thế, đừng có đưa cái mặt bẩn thỉu của cô lại gần tôi, thật kinh tởm.” (Cái điện thoại cuốn theo chiều gió...)
Một thái độ tàn nhẫn không chút nhân nhượng.


“B-bẩn thỉu!? Điều đầu tiên cậu nói, và đó lại là một lời nhục mạ sao? Thật quá đáng! Tôi kiên quyết phản đ-“ “GUAAAAAA” ”Hii~! Cứu tôi-!”


Vào khoảnh khắc cô đứng lên cãi lại Hajime, con khủng long rống lên bất mãn giống như muốn nói: “Bọn tạp chủng chúng bây dám lờ sự hiện diện của ta đi phỏng?”, và nâng cơ thể nó lên để chạy vọt tới.


Cô gái tai thỏ hét lên một tiếng thảm thương trong khi cố chen mình vào giữa Yue và Hajime. Cảm thấy khó chịu, Yue gắng sức đạp cô gái đang cố trèo vào moto ra, trong khi cô nàng kia thì bám chặt vào với biểu hiện kiên quết “Tôi dứt khoát không bao giờ rời tay ra dù có ch.ết!” trên mặt cô.


Có vẻ như cảm thấy bản thân bị lờ đi ghê gớm, con khủng long nhìn vào nhóm Hajime với biểu hiện xúc động muốn giết người, và cuối cùng cũng bắt đầu hành động.






Truyện liên quan