Chương 8: T­­ương ngộ (2)

Lâm Phong khe khẽ thở dài. Ánh mắt thẳm sâu lãng du xuyên đến một điểm nhìn bất định, lang thang trên từng cánh nemophila mềm mại, ngây ngẩn đến say mê...
Mây trôi, mặt trời ken qua dàn fuji một vệt nắng rạng rỡ, từ tấm thảm ngọc bích mềm mại loé lên tia sáng tuyệt đẹp, lấp lánh như tráng bạc. 


Tia sáng hiên ngang đâm thẳng vào con ngươi hổ phách đang hằn lên những tò mò đầy nghi hoặc...






Truyện liên quan